Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

(Chu Cực/Chuyện Ver) Truyện Ngắn

Mê mẩn tình nhân cực phẩm 𝟏

____________________
Trong một tòa nhà cao tầng rộng lớn, ánh sáng mập mờ hòa với bầu không khí nóng rực. Nơi xa hoa này ko biết có đến bao nhiêu kẻ thèm khát muốn bước chân đến một lần, tuy nhiên nơi đây chỉ tiếp những kẻ có tiền, có quyền của xã hội mà thôi
Tòa nhà này nhìn bên ngoài thì vô cùng hoa lệ nhưng đến rồi mới biết vẻ đẹp của nó chỉ là lớp vỏ bọc cho một thứ chẳng khác nào "lầu xanh". Bông hồng nào mà chẳng có gai, đẹp đẽ và lộng lẫy nhưng cũng là thứ khiến con người ta dễ sa vào cạm bẫy tình ái...
Tại một căn phòng vip nằm ở tầng cao nhất của tòa nhà, nơi dành riêng cho kẻ có tiền và kẻ cần tiền...Vậy thế nào là kẻ có tiền? Thế nào là kẻ cần tiền?
Dưới ánh đèn mờ ảo, những điệu nhảy quyến rũ liên tục được tạo ra. Có 3, 4 nữ nhân mặc váy ngắn màu xanh đỏ không ngừng uốn éo cơ thể để câu dẫn người đàn ông phía trước. Chỉ cần cái gật đầu của hắn, bọn họ có thể một bước lên mây. Những nữ nhân này chính là kẻ cần tiền
Chiếc ghế sofa lớn được lót tấm vải lông êm ái ở vị trí trung tâm chính là chỗ dành cho kẻ có tiền. Kẻ nắm trong mình quyền lực mà ai cũng phải nể sợ. Và kẻ đó không ai khác chính là hắn - Chu Chí Hâm
Hắn dựa lưng vào ghế sofa, hai chân vắt chéo đặt lên chiếc bàn bằng đá hoa cương sang trọng, ánh mắt hướng về những cô gái đang điên cuồng nhảy múa trước mặt mình...trong đấy mắt hắn không một tia gì gọi là hứng thú mà chỉ toàn là sự khinh bỉ, chán ghét đến cực độ
Mụ già đứng kế bên liên tục lải nhải mấy câu nịnh nọt hắn. Miệng Bà ta chẳng khác nào đường phèn pha với mật ong, Đây là tài năng tìm ẩn của kẻ được gọi là...Tú bà!
Chu Chí Hâm thở ra một hơi lạnh, nhàm chán ngửa mặt lên trần. Những sơn hào hải vị, mỹ nữ trần gian hắn đều đã nếm qua. Những lời nịnh nọt này hắn cũng nghe hằng ngày, nghe đến phát ngán, buồn nôn
Tú bà
Tú bà
Lão đại, nếu ngài thích tôi sẽ đ-
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
/nhíu mày, lạnh/ Bà câm mồm lại đi
Lời nói 7 phần sắc lạnh 3 phần chán ghét khiến cho bà ta sợ hãi im bật. Nhìn vẻ không hài lòng của hắn cũng đủ làm bà ta run lẩy bẩy, mồ hôi nhễ nhại
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
aiss thật mất hứng
Hắn đứng dậy, đút tay vào túi quần tiêu soái bước ra khỏi căn phòng. Mặc kệ những tiếng gọi câu dẫn níu kéo của đám nữ nhân kia. Hắn chính là chán ghét chúng, chán ghét sự tầm thường và rẽ mạc của chúng
Hắn đi một mạch ra khỏi nơi đó không hề ngoái đầu lại, đến trước cổng thì đã có một chiếc siêu xe phiên bản giới hạn đợi sẵn từ lâu
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
/ngồi vào xe/
Tài xế
Tài xế
Ngài muốn đi đâu tiếp theo ạ?
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Bar /lạnh/
__________
- Bar Love -
Dưới ánh đèn nhấp nháy mờ ảo, bầu không khí náo nhiệt, những cơ thể say sưa phiêu theo các điệu nhảy hòa với âm nhạc sôi động. Nơi để con người ta thỏa mãn cái ham muốn ăn chơi trác táng của bản thân
Trong đám đông hỗn loạn, một thiếu niên với nét đẹp mĩ miều đang thả mình đung đưa theo âm nhạc. Cơ thể quyến rũ không ngừng uốn éo, thu hút biết bao nhiêu ánh mắt của thú dữ. Vẻ đẹp phá cách uyển chuyển khiến các cô gái đều phải ghen tị
Cứ như sân chơi này là của chính cậu vậy, mọi thứ đều phải nhúng nhường trước nhan sắc huyền bí hút người kia. Mãi hòa mình với âm nhạc, cậu không hề để ý đến có một ánh mắt cháy bỏng đang hướng về mình như muốn nuốt chửng
Chu Chí Hâm mân mê trên tay ly rượu vang đỏ. Môi nhếch lên một đường cong nguy hiểm. Ánh mắt say mê không rời thiếu niên khi nữa giây...
Độ quyến rũ đặc biệt của thiếu niên kia đã thu hút hắn từ cái nhìn đầu tiên. Khác hẳn với đám nữ nhân từng trải thì thiếu niên này..."ngon" hơn nhiều
Không thể để miếng mồi này vụt mất. Hắn dơ tay quắc người phục vụ gần đó, vô cùng phóng khoáng đưa cho anh ta một tờ chi phiếu
Người phục vụ tất nhiên biết hắn muốn gì. Anh ta nhận tờ chi phiếu, quay người đi xuyên qua đám đông hướng thiếu niên kia mà đến
Phục vụ
Phục vụ
Cậu ơi /vỗ vai cậu/
Trương Cực
Trương Cực
Có chuyện gì /khó chịu/
Cậu - Trương Cực bị cản trở cuộc vui liền cau mày khó chịu. Nhìn người phục vụ ý bảo anh ta muốn gì thì nói nhanh lên
Người phục vụ rất chuyện nghiệp, anh ta nói nhỏ vào tai cậu cái gì đó. Nghe xong cậu liền đưa mắt nhìn Chu Chí Hâm cách đó không xa, Cậu thấy hắn đang cười nhìn về phía mình, Trương Cực thừa thông minh để biết ý đồ của hắn
Bất quá cậu cũng không ngại tiếp. Huống hồ hắn còn là Chu tổng vạn người mê triệu người phục. Trương Cực không thể không nể mặt
Cậu vơ lấy ly rượu trên bàn, đi chầm chậm về hướng của hắn. Trên môi vẫn luôn giữ nguyên nụ cười tà mị
Hai ly rượu đắt tiền cụng vào nhau. Chu Chí Hâm không hề kiên nể gì kéo Trương Cực ngồi vào lòng mình, tay ôm ngang eo dùng sức giữ chặt người cậu lại
Trương Cực
Trương Cực
Chu tổng, ngài làm tôi sợ đấy
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
/nâng càm cậu lên, nhìn ngắm/ Nếu em biết sợ thì đã không qua đây
Trương Cực chậc lưỡi, hắn nói hoàn toàn đúng. Nếu cậu sợ hắn thì đã không tự chui đầu vào lưới, trừ khi...cậu cũng có hứng thú với hắn
Chu Chí Hâm ngắm nhìn đôi môi đỏ mọng của cậu. Càng nhìn càng thích thú, càng mê mẩn. Hắn khẽ nâng tay vuốt ve nó, xúc cảm mềm mại khiến hắn có cảm giác muốn...dày vò
Hắn nuốt nước bọt, ý định muốn xâm chiếm đôi môi kia nhưng bị Trương Cực cản lại. Cậu dùng ngón trỏ đặt trước môi hắn, môi nhếch lên một đường cong
Trương Cực
Trương Cực
Thật ngại quá, tôi không thích để người lạ lợi dụng
Người lạ? Khóe môi hắn giật giật, mất kiên nhẫn ngậm luôn ngón tay thon dài của cậu
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Vậy thì làm tình nhân của tôi đi
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
/tay đưa xuống mông cậu xoa nắng/
Trương Cực
Trương Cực
Tôi sẽ được lợi gì
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Tất cả những gì em muốn
Trương Cực oh lên một tiếng, nghe cũng thú vị nhỉ? Chu Chí Hâm nói được thì nhất định sẽ làm được! Cậu nhìn thẳng vào mắt hắn, trong đó đã không còn là sự hứng thú nhất thời nữa mà là sự điên đảo bất tận...sự chiếm đoạt bất chấp
Thử cậu dám từ chối hắn xem, hắn nhất định sẽ bắt nhốt cậu lại...khiến cậu mãi mãi ở bên cạnh hắn! Cho dù đó là giam cầm, đối với Chu Chí Hâm thì không gì là không thể
Trương Cực
Trương Cực
Rất vinh hạnh
Trương Cực rút ngón tay ra khỏi miệng hắn, dời từ từ lên mang tai của hắn rồi mân mê. Chu Chí Hâm sau khi nhận được câu trả lời ưng ý, hắn mạnh bạo kéo gáy cậu, ngậm lấy đôi môi cậu mà dày xéo, điên cuồng chiếm lấy nó
Trương Cực vòng tay câu lấy cổ hắn để nụ hôn sâu hơn. Trong mớ tạp âm của quán bar, đâu đó len lõi tiếng *chụt chụt* đầy ái muội. Hai người triền miên mặc kệ đám hỗn loạn xung quanh, sẽ chẳng có ai dám làm phiền đến hắn và cậu đâu...
- Phòng vip 158 -
____________________

Mê mẩn tình nhân cực phẩm 𝟐

____________________
- Phòng vip 158 -
Hai ly rượu đã được uống cạn để trên bàn, Chu Chí Hâm nhếch mép nhìn dòng máu đỏ đang từ từ thấm vào ga giường cùng với hai hàng nước mắt của người dưới thân. Hảo a~ đêm còn dài, hắn sẽ nể tình đây là lần đầu mà nhẹ nhàng yêu thương
Trương Cực
Trương Cực
A~..n-nhẹ thôi.hức..tên kh..ức khốn nạn...n-nhà anh
Trương Cực
Trương Cực
Hức..a đau quá ức~anh n-nhẹ..lại ah..đi mà
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Ngoan, tôi sẽ nhẹ lại đừng khóc /th.uc nhẹ lại/
Tuy là hắn nhẹ nhàng nhưng cái đó của hắn thực sự rất khủng, đâm phát nào cũng như muốn xé toạc người cậu ra làm đôi vậy
Mấy tiếng sau
Trương Cực khổ sở bấu chặt ra giường, nước mắt không ngừng chảy xuống. M* nó! Nhẹ nhàng cái móc!
Lúc đầu thì hắn còn nghe lời cậu, cậu nói đau thì sẽ lặp tức nhẹ lại. Lúc sau thì mặc cho cậu có khóc lóc kêu đau, cầu xin hắn chậm lại thì hắn vẫn chẳng để tâm mà cứ miệt mài "cày" trên cơ thể bé nhỏ của cậu
06:39
Trương Cực
Trương Cực
Hức..tôi mệt..hức~tha c-cho tôi ah..đi mà
Trương Cực
Trương Cực
Tôi ức~thật sự..r..rất mệt hức..rồi
Trương Cực
Trương Cực
k-không chịu..ah~nỗi nữa mà..hức tha cho t-tôi
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Một chút nữa thôi /th.uc liên tục/
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Tôi b.ắn xong sẽ cho em nghĩ
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
/chạm vào điểm nhạy cảm của em/
Trương Cực
Trương Cực
Ch..ức chỗ đ-đó..ahh~/b.ắn/
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
/th.uc thêm chục cú nữa.../
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Grr /b.ắn/
Trương Cực
Trương Cực
/cong người đón lấy/
Cậu mệt đến mức thở hỗn hển, hai má phím hồng, đôi môi căng mọng giờ đây sưng tấy, hai nhũ hoa bị cắn mút đến đỏ ửng, trên người không có lấy một mảnh vải che thân. Cứ như vậy những điều đó đều được Chu Chí Hâm thu hết vào mắt. Ừm...hắn biết là điều này hơi tồi nhưng hắn, cương nữa rồi!
Trương Cực
Trương Cực
/cảm nhận được điều gì đó/
Hắn chưa có rút ra nha^^
Trương Cực
Trương Cực
Anh...anh cương rồi /khàn giọng/
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
...
Trương Cực
Trương Cực
...
Trương Cực
Trương Cực
Hức oaoaoa..a-anh đừng.. làm nữa mà /khóc nấc/
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Nào ngoan, tôi thương đ-đừng khóc /ôm em lên dỗ dành/
Trương Cực
Trương Cực
Anh hức..không làm nữa thì tôi...hức sẽ ngừng khóc /mắt long lanh/
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Tôi xin lỗi em nhưng tôi không tự sử được đâu /đè em xuống tiếp/
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Nên là...thiệt cho em rồi /th.uc mạnh/
Trương Cực
Trương Cực
ahh~..ức
__________
Đến chiều muộn
Thuộc hạ: lão đại
Chu Chí Hâm bước ra khỏi quán bar, tay thì bế Trương Cực đang say giấc. Trên người cậu chỉ mặc vỏn vẹn một cái áo sơ mi trắng của hắn, dưới đùi là áo vest đen được hắn đắp tạm lên. Tất cả thuộc hạ thấy hắn liền cuối đầu cung kính chia làm 2 hàng dọc
Lướt qua hàng thuộc hạ, hắn bế cậu vào chiếc siêu xe đắt tiền. Ra lệnh cho tài xế trở về biệt thự Chu gia
Đến Chu gia, hắn đi thẳng lên phòng, cửa phòng được người hầu mở ra. Hắn bế cậu vào trong, nhẹ đặt cậu lên giường. Sự ôn nhu này khiến tất cả người hầu đều phải ngạc nhiên. Một tên máu lạnh, tàn nhẫn như hắn lại có những lúc ôn nhu, nhẹ nhàng như thế sao?
Có lẽ Trương Cực là ngoại lệ...những đặt ân này chắc cũng chỉ duy nhất mình cậu nhận được mà thôi
Đắp chăn kĩ càng lại cho cậu, hắn luyến tuyếc một lúc rồi mới quay người bước đi đến thư phòng làm việc
2 tiếng sau
Trương Cục mơ màng tỉnh dậy, việc đầu tiên là tìm kiếm cái tên chết bầm hôm qua hành cậu muốn chết đi sống lại. Nhưng tìm mãi vẫn không thấy mặt mũi hắn đâu
Trương Cực
Trương Cực
/bĩu môi/ đáng ghét, ít nhất cũng phải dỗ mình chứ
*cạch*
Một nữ nhân mặc trang phục người hầu đi vào, trên tay cầm theo một bộ đồ ngủ đắt tiền. Cung kính nói với Trương Cực
Người hầu
Người hầu
Thiếu gia đang ở thư phòng đợi cậu
Người hầu
Người hầu
/đưa cho cậu bộ đồ/
Trương Cực
Trương Cực
/nhận lấy/ tôi cảm ơn
Xong việc, người hầu liền quay người bỏ đi. Trương Cực không nhanh không chậm, lết cái thân đau nhức đi vào nhà vệ sinh
__________
Bước đi trên dãy hành lang rộng lớn, Trương Cực gần như choáng ngợp trước độ xa hoa lộng lẫy của căn biệt thự này. Người hầu đứng khắp nơi, đâu đâu cũng là những đồ vật quý giá...M* nó! Nhìn có khác nào cái cung điện hoàng gia không
Cậu được dẫn đến cửa thư phòng, Trương Cực từ tốn đẩy cửa đi vào. Cậu thấy bên trong là Chu Chí Hâm đang làm việc, hình như là xử lí tài liệu gì đó
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Lại đây /bỏ tài liệu xuống/
Trương Cực
Trương Cực
/Rụt rè đi lại/ công nhận anh giàu thật đấy
Chờ cậu lại gần, hắn nắm lấy cổ tay cậu kéo mạnh. Cả người Trương Cực mất đà ngã vào lòng hắn. Cậu không giẫy giụa, rất ngoan ngoãn ôm cổ hắn để không bị té
Bàn tay to lớn luồng vào tóc của Trương Cực xoa nhẹ, cậu nhắm mắt lại hưởng thụ sự sủng ái của hắn. Hắn hôn lên trán, hai má, mũi và môi của cậu, từng chỗ từng chỗ đều đánh dấu vô cùng chặt chẽ
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Em muốn gì? Tôi đều sẽ đáp ứng
Nhà? Xe? Vàng bạc? Hắn đều có thể cho cậu tất cả, chỉ cần đó là thứ cậu muốn...Nhưng cái gì cũng có điều kiện. Cậu phải thật ngoan ngoãn làm tình nhân của hắn, luôn bên cạnh hắn thậm chí là giao tâm cho hắn!
Trương Cực
Trương Cực
Chu tổng cao cao tại thượng như anh thì tiền bạc không thành vấn đề nhỉ? Nhưng thứ tôi cần không phải là tiền hay bạc...mà là tình! Anh có thể?
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
...
Trương Cực
Trương Cực
/cười lạnh/ Không thể chứ gì? Anh chỉ giỏi nói điêu. Vậy thì chẳng lí do gì để tôi phải ở lại, coi như đêm qua là 419 vậy
Trương Cực nhướng người, muốn rời khỏi lòng hắn. Nhưng bàn tay to lớn kia lại giữ chặt...chặt đến phát đau. Chu Chí Hâm siết lấy cổ tay cậu, đáy mắt thập phần lạnh lẽo
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Đừng thách thức sự kiên nhẫn của tôi Trương Cực! Tôi ưu ái em không có nghĩa là em được quá phận. Một là ở bên tôi sống trong sự giàu sang hoặc...mất hết tất cả!
Trương Cực
Trương Cực
/nhăn mặt/ Đau a..đau quá, tôi chỉ đùa thôi mà..buông ra đi..đau
Hắn hừ lạnh, thả lòng bàn tay đang siết chặt cổ tay Trương Cực, cổ tay trắng trẻo của cậu giờ đã hiện lên vết hằng đỏ. Ánh mắt hắn dịu lại, nắm lấy cổ tay cậu đưa lên môi hôn nhẹ
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Đừng để tôi phải tổn thương em, tôi không muốn cơ thể này của em bị thương. Hiểu?
Trương Cực
Trương Cực
/gật đầu, dựa vào người hắn/ "tôi nên khóc hay nên cười đây..Chu"
Đôi mắt cậu nhắm lại, không suy nghĩ mà ngủ luôn trên người hắn. Hắn cũng không phản ứng gì, một tay nâng niu cơ thể Trương Cực, một tay bấm máy tính sử lí công việc
Cứ như vậy thời gian thấm thoát trôi, mới đây mà đã 5 tháng Trương Cực trở thành tình nhân của Chu Chí Hâm. Hắn cưng cơ thể cậu như trứng, húng như hoa ngọc. Cậu cứ như là báu vật, muốn gì được đấy. Chỉ cần cơ thể cậu có một vết xước nhỏ thôi cũng đủ khiến hắn nổi điên
Sẽ chẳng ai ngờ rằng lại có người khiến hắn si mê lâu như vậy. Sự cưng chiều vô hạn này khiến tất cả mọi người đều nghĩ hắn điên rồi, điên đảo vì nhan sắc của Trương Cực! Càng ngày hắn càng lúng sâu vào lười tình không đáy, mê mẩn cậu không lối thoát...
____________________

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play