Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[RhyCap] Vết Nứt Cuối Cùng

GIỚI THIỆU NHÂN VẬT

Đức Duy
Đức Duy
23 tuổi, chuyên gia tâm lý tội phạm. Điềm tĩnh, ít nói nhưng giàu cảm xúc, có khả năng đọc vị con người. Đang trong mối quan hệ sâu đậm nhưng phức tạp với Quang Anh — vừa hỗ trợ nhau trong công việc, vừa có những xung đột vì khác biệt tính cách.
Thành An
Thành An
23 tuổi, phóng viên điều tra, thông minh, nhanh nhẹn, tính tình lém lỉnh nhưng nhạy cảm. Người yêu của Minh Hiếu, tuy nhiên giữa họ tồn tại khoảng cách vì công việc và những bí mật chưa thể nói.
Quang Hùng
Quang Hùng
23 tuổi, bác sĩ pháp y, nguyên tắc, lạnh lùng nhưng lại dễ bị lay động bởi cảm xúc thật sự. Hiện đang trong mối quan hệ mập mờ nhưng đầy sức hút với Đăng Dương, kẻ có liên hệ với thế giới ngầm.
Quang Anh
Quang Anh
26 tuổi, thanh tra cảnh sát, nghiêm túc, nguyên tắc nhưng lại dành sự mềm mỏng cho Đức Duy. Trong công việc, luôn bảo vệ Duy, nhưng giữa họ vẫn tồn tại những ranh giới khó phá bỏ.
Minh Hiếu
Minh Hiếu
26 tuổi, luật sư hình sự, lịch lãm, sắc sảo, biết cách điều khiển tình huống. Yêu Thành An nhưng luôn lo sợ một ngày An sẽ phát hiện ra những góc tối trong quá khứ mình giấu kín.
Đăng Dương
Đăng Dương
26 tuổi, doanh nhân quyền lực, bề ngoài sang trọng, bên trong nguy hiểm. Trong mối quan hệ đầy thử thách với Quang Hùng, khi tình cảm và thế giới tội phạm luôn va chạm nhau
Din TG
Din TG
này tớ viết về trinh thám
Din TG
Din TG
không biết giới thiệu gì nhiều cạ
Din TG
Din TG
nên là spam nho
Din TG
Din TG
RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap

CHƯƠNG 1 – MƯA ĐÊM VÀ MÙI M.Á.U

Mưa quất vào kính chắn gió như trăm ngàn mũi kim. Ánh đèn đường bị xé thành những vệt dài run rẩy. Thành phố cảng chìm trong màn nước, nặng nề và lạnh lẽo
Chiếc xe cảnh sát lách qua dòng người trú mưa. Đức Duy ngồi ghế phụ, tay khẽ gõ nhịp trên thành cửa xe. Mái tóc em hơi ướt, vài giọt nước chảy xuống cổ áo sơ mi.
Bên cạnh, Quang Anh cầm lái, ánh mắt tập trung nhưng thỉnh thoảng lại liếc sang Duy như để chắc chắn em không lạnh
Quang Anh
Quang Anh
Em chắc chắn muốn đến thẳng hiện trường?
giọng anh trầm, khàn nhẹ
Đức Duy
Đức Duy
Không đến thì sẽ tiếc cả đời
em đáp, môi mím lại, nhưng khóe mắt ánh lên một tia quyết tâm
Quang Anh siết nhẹ vô-lăng anh không nói thêm, chỉ nhấn ga. Bàn tay phải của anh rời cần số trong chốc lát, khẽ đặt lên đùi Duy, một cái chạm ngắn, nhanh đến mức như chỉ là vô tình
_____
Con hẻm hiện trường tối và hẹp, ánh đèn neon xanh từ một quán bar bỏ hoang phía cuối hắt ra, phản chiếu những vũng nước đỏ quạch. Mùi m.á.u tanh hòa trong mùi ẩm mốc của mưa khiến không khí đặc quánh
Quang Hùng ngồi xổm bên thi thể, ánh đèn pin chiếu thẳng vào gương mặt trắng bệch của người đàn ông cậu không ngẩng lên ngay, cho đến khi tiếng bước chân của Đăng Dương vang khẽ phía sau
Đăng Dương
Đăng Dương
Muộn rồi
giọng Dương trầm và mềm, nhưng lại khiến Hùng khựng tay. Không cần nhìn, Hùng cũng biết ánh mắt kia đang dán chặt vào mình.
Hùng hít một hơi, báo cáo bằng giọng đều đều
Quang Hùng
Quang Hùng
Một nhát, chuẩn xác. Tử vong hơn một giờ trước
Rồi mới ngẩng lên, để ánh mắt chạm vào Dương một giây. Trong mưa, tia nhìn ấy nửa là thách thức, nửa là… nhớ
_____
Phía đối diện, Thành An đứng dưới mái hiên, máy ảnh áp sát vào mắt, lia chậm qua từng chi tiết. Anh nhận ra dấu chân loang nước dẫn ra phía cống ngầm
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Lại thích chui vào ổ nguy hiểm
Minh Hiếu bước đến, chiếc ô lớn che ngang vai cả hai. Hiếu đứng gần đến mức An có thể cảm nhận hơi ấm xuyên qua lớp áo mưa
Thành An
Thành An
Anh lo cho tôi?
An hỏi, mắt vẫn dán vào ống kính
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Luôn luôn
Hiếu đáp khẽ, và chỉ thế thôi, không cần thêm lời. Ánh mắt họ giao nhau trong khoảnh khắc mưa rơi chậm lại
Tua
Khi nhân viên pháp y nhấc thi thể lên cáng, một mảnh giấy nhỏ rơi ra, ướt sũng. Đức Duy cúi xuống nhặt, mở ra thấy nét chữ run rẩy, mực nhòe nhưng vẫn đọc được
“Ba ngày nữa.”
Tiếng mưa bỗng như dồn dập hơn. Duy ngước lên, ánh mắt vô thức tìm Quang Anh. Thanh tra kia đã nhìn về phía anh từ trước, cái gật đầu chậm rãi như ngầm hứa sẽ ở đó, bất kể chuyện gì xảy ra
Ở một góc khác, Đăng Dương vẫn khoanh tay đứng dưới mái hiên, ánh mắt quét qua Quang Hùng rồi dừng lại đủ lâu để Hùng quay đi. Minh Hiếu lặng lẽ đặt tay lên vai Thành An, siết nhẹ như bảo
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Rời khỏi đây thôi
Sáu người. Sáu vị trí. Sáu ánh mắt khác nhau. Nhưng trong đêm mưa này, một sợi dây vô hình đã bắt đầu siết quanh tất cả…
🎬 🎬 🎬
Din TG
Din TG
ổn hong
Din TG
Din TG
nhìu lời bộc bạch nhỉ

CHƯƠNG 2 – VẾT NỨT

Sáng hôm sau, thành phố như vẫn chưa tỉnh khỏi cơn mưa đêm. Sương mù phủ dày trên những tòa nhà ven cảng, mặt đường còn loang nước
Trong phòng họp đội điều tra, bảng trắng đầy ảnh hiện trường vụ án tối qua. Một dấu chân loang nước, một mảnh giấy với dòng chữ “Ba ngày nữa”, và khuôn mặt nạn nhân đôi mắt vẫn mở trừng
Quang Anh đứng dựa bàn, tay cầm tách cafe còn bốc khói. Đức Duy ngồi ghế đối diện, hai tay đan vào nhau, ánh mắt tập trung vào bức ảnh dấu chân.
Quang Anh
Quang Anh
Em nghĩ sao?
Quang Anh hỏi, giọng thấp, mắt không rời Duy
Đức Duy
Đức Duy
Không phải hung thủ vội bỏ chạy
Đức Duy
Đức Duy
Hắn muốn chúng ta thấy dấu chân
Quang Anh nhướng mày, bước đến gần, đặt tách cafe xuống bàn sát Duy
Quang Anh
Quang Anh
Muốn khiêu khích à?
Đức Duy
Đức Duy
Muốn… điều gì đó hơn thế
Duy ngẩng lên, ánh mắt chạm ánh mắt. Một giây im lặng, chỉ có tiếng đồng hồ treo tường
Quang Anh
Quang Anh
Đêm qua em lạnh
Quang Anh nói bất ngờ, giọng trầm
em hơi sững
Đức Duy
Đức Duy
Anh để ý nhiều thế?
Quang Anh mím môi, không trả lời ngay. Anh xoay tờ giấy tang vật trong tay, rồi đặt nó trước mặt Duy
Quang Anh
Quang Anh
Ba ngày. Nếu tôi đoán đúng, sẽ không chỉ có một nạn nhân
Duy cầm tờ giấy, ngón tay lướt qua nét chữ nhòe
Đức Duy
Đức Duy
Vậy chúng ta còn hai ngày
Ánh mắt Quang Anh siết chặt trên gương mặt Duy
Quang Anh
Quang Anh
Chúng ta? em định kéo tôi xuống hố cùng
Đức Duy
Đức Duy
Anh nghĩ mình đang đứng ngoài sao?
Duy đáp khẽ, khóe môi nhếch nhẹ
cạch
Cửa phòng bật mở, Thành An bước vào, phía sau là Minh Hiếu. Họ đặt một tập hồ sơ xuống bàn
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Danh tính nạn nhân Trần Hữu Toàn, làm bảo vệ cho một kho hàng ở bến số 4
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Kho hàng này thuộc công ty tôi từng kiện
Ánh mắt Quang Anh chuyển sang Hiếu, ngắn ngủi nhưng đủ để hiểu ý
Quang Anh
Quang Anh
Chuyện này chưa xong đâu
nói xong Hiếu và An cũng rời đi
Khi mọi người rời đi, chỉ còn lại hai người trong phòng. Quang Anh chậm rãi đóng cửa, rồi tựa lưng vào, khoanh tay
Quang Anh
Quang Anh
Em biết tôi ghét kiểu lao đầu vào nguy hiểm
Đức Duy
Đức Duy
Và anh biết tôi chẳng bao giờ nghe lời
Duy đáp, mắt không rời bảng ảnh
Quang Anh bước tới, đứng sau lưng Duy, hơi cúi xuống. Giọng anh thấp, đủ để chỉ mình Duy nghe
Quang Anh
Quang Anh
Lần này… tôi không muốn mất em
Duy không quay lại. Anh chỉ thở khẽ, nhưng ngón tay vô thức siết lại trên bàn
Ngoài cửa kính, sương vẫn dày. Ở bến cảng, một bóng người khoác áo mưa đen đang đứng, điện thoại áp vào tai
???
???
Bọn họ đang đoán sai hướng
???
???
Bắt đầu chuẩn bị cho nạn nhân thứ hai
__________
🎬 🎬 🎬
Din TG
Din TG
cái dài đó là tua nhá còn này _____ là chuyển cảnh

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play