Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[EXSH/AndreexPhươngLy] Giữa Hai Lần Trở Lại.

Chap 1: Ngày Trở Về.

Shunn.
Shunn.
chào mọi người
Shunn.
Shunn.
thì truyện này dc viết ra sau 7799 suy nghĩ tưởng tượng do nghe truyện audio quá 180p=)))))
Shunn.
Shunn.
Vậy nên là sẽ có một số tình tiết dựa trên mấy truyện audio nha.
Shunn.
Shunn.
và sẽ có gì đó một phần giống trong truyện "Một mực cưng chiều"
Shunn.
Shunn.
chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.
.
.
.
.
Ngày 12 tháng 5 năm 2025.
Tại sân bay Tân Sơn Nhất.
Tiếng loa vang vọng thông báo chuyến bay từ Los Angeles vừa hạ cánh.
Dòng người nối đuôi nhau kéo vali ra cổng, trong đó có một dáng người cao, mái tóc đen gợn sóng nhẹ, mắt kính râm che gần nửa gương mặt.
Phương Ly.
Hai năm rồi cô mới trở lại Việt Nam. Không phải vì một ai hay vì cái gì cả, mà chỉ đơn giản là để thăm bố mẹ.
Hai năm… khoảng thời gian đủ để một số vết thương đóng vảy, nhưng vẫn âm ỉ đau mỗi khi chạm vào ký ức.
Ngay khi ra đến sảnh, cô nghe tiếng gọi quen thuộc.
Mẹ Phương Ly
Mẹ Phương Ly
Con gái! Ở đây!
Bố mẹ cô đứng đó, ánh mắt vừa vui mừng vừa xúc động.
Sau cái ôm siết, bố cô nhanh chóng giành lấy vali, còn mẹ cứ nhìn cô mãi như sợ bỏ lỡ điều gì.
.
13h00.
Tại nhà Phương Ly.
Bữa cơm trưa trôi qua trong tiếng cười. Vừa đặt lưng xuống giường để nghỉ ngơi, điện thoại cô rung lên.
Một dãy số lạ hiện trên màn hình.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
📞 Alo, ai vậy?
Giọng một người phụ nữ đứng tuổi vang lên.
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
📞 Chào cô Ly, tôi là mẹ của Thế Anh. Chắc cô vẫn nhớ tôi?
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
//Khựng lại//
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
"Nhớ ư? Làm sao quên được…"
...
2 năm trước.
Tháng 6 năm 2023.
Ngày hôm ấy, bà Nguyễn, mẹ của Thế Anh. Gửi vé máy bay hạng thương gia kèm lời mời ngắn gọn.
✉️ Mong cô giúp con trai tôi!
Lần đầu gặp, Thế Anh ngồi ở ghế bành cạnh cửa sổ, rèm kéo hờ. Ánh sáng hắt lên gương mặt anh, tạo nên quầng tối dưới mắt.
Mái tóc hơi rối, cằm lún phún râu, đôi mắt sâu nhưng mệt mỏi.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
Anh Thế Anh?
Bùi Thế Anh 『Andree』
Bùi Thế Anh 『Andree』
//Gật đầu nhẹ//
Cô mở tập hồ sơ.
Bệnh án tâm lý – Trung tâm Tư vấn & Điều trị Sức khỏe Tinh thần XXX Bệnh nhân: Bùi Thế Anh Giới tính: Nam Sinh: 18/06/1998 Ngày tiếp nhận hồ sơ đầu tiên: 14/09/2022 Tình trạng hôn nhân: Độc thân I. Lý do đến khám Mất ngủ kéo dài, cáu gắt, hành vi bạo lực bộc phát khi căng thẳng, kèm lo âu và tâm trạng chán nản hơn 6 tháng. II. Tiền sử bệnh lý Không có bệnh nội khoa nghiêm trọng. Tiền sử tâm lý: Đã từng khám tại 2 cơ sở khác (2020 và 2021) với chẩn đoán Rối loạn lo âu lan tỏa (GAD) và Trầm cảm mức độ nhẹ. Điều trị bằng liệu pháp nhận thức và hành vi kết hợp thuốc an thần liều thấp, tình trạng cải thiện một phần nhưng tái phát sau 4–6 tháng. Lần gần nhất (tháng 3/2022) được bổ sung chẩn đoán Rối loạn nhân cách ranh giới (BPD) do xuất hiện hành vi bộc phát, quan hệ xã hội bất ổn, và phụ thuộc cảm xúc mạnh mẽ vào một số cá nhân cụ thể. III. Triệu chứng hiện tại Hay mất ngủ và tỉnh giữa đêm. Thường hay lo âu và dự đoán tình huống xấu xảy ra. Tâm trạng thay đổi nhanh, lúc lạnh lùng xa cách, lúc lại quá gần gũi và bám víu. Có phản ứng bạo lực ngắn hạn khi cảm thấy bị kích động hoặc đe dọa, nhưng thường hối hận ngay sau đó. Cảm giác trống rỗng và hoài nghi bản thân. IV. Đánh giá ban đầu Bệnh nhân cảnh giác cao, hợp tác ở mức trung bình. Dễ mở lòng hơn với người tạo cảm giác an toàn. V. Hướng điều trị đề xuất 1. Liệu pháp kết hợp: Liệu pháp tâm lý cá nhân (CBT + DBT). Thuốc chống lo âu và điều chỉnh khí sắc. 2. Giảm yếu tố kích thích môi trường, tránh tiếp xúc thường xuyên với tác nhân gây xung đột. 3. Theo dõi định kỳ 2 tuần/lần Ghi chú cuối: 28/04/2023 – Cải thiện tạm thời, chưa ổn định lâu dài.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
Gần đây anh ngủ được mấy tiếng một ngày?
Bùi Thế Anh 『Andree』
Bùi Thế Anh 『Andree』
Một... hoặc không.
...
Buổi trị liệu đầu kết thúc trong im lặng nhiều hơn lời. Cô ra về, mang theo hình ảnh người đàn ông khép mình giữa căn phòng lớn mà lại trống trải.
Những buổi sau, Phương Ly thử thay đổi phương pháp. Cô đưa anh ra ban công, để ánh sáng chiếu vào.
Cô pha trà bạc hà, bảo anh thử hít sâu. Ban đầu, anh chỉ làm cho có.
Nhưng rồi, vào buổi thứ tám, anh đột ngột nói.
Bùi Thế Anh 『Andree』
Bùi Thế Anh 『Andree』
Hôm qua… tôi ngủ được năm tiếng.
Bùi Thế Anh 『Andree』
Bùi Thế Anh 『Andree』
Không tỉnh giữa chừng.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
//mỉm cười// Tiến bộ rồi đấy.
Anh nhìn cô lâu hơn thường lệ. Ánh mắt không còn chỉ là phòng thủ, mà như muốn tìm kiếm điều gì đó.
Khoảng cách dần thu hẹp. Họ bắt đầu nói nhiều hơn, không chỉ về bệnh, mà cả về sở thích, về âm nhạc, về những chuyện anh chưa tâm sự với ai.
Cô vẫn giữ ranh giới nghề nghiệp, nhưng đôi khi…
tim cô lỡ nhịp.
Nhưng không biết từ bao giờ, ranh giới giữa bác sĩ và bệnh nhân mờ dần.
Một cái chạm tay an ủi kéo dài hơn cần thiết. Một ánh nhìn ngập ngừng trước khi rời phòng.
Và một đêm mưa, cả hai không còn giữ khoảng cách nữa.
....
.
.
.
Rồi ngày định mệnh đến. Mẹ anh hẹn cô tại một quán café.
Tháng 11 năm 2023.
Sau vài câu xã giao, bà Nguyễn đẩy phong bì về phía cô.
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
Đây là tiền công chữa trị, và...một khoản nữa.
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
Cô đã giúp nó tốt hơn.
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
Nhưng tô cũng không muốn hai người đi xa hơn.
Phương Ly không chạm vào phong bì ngay.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
Nếu anh ấy hỏi tôi vì sao đi?
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
Cô sẽ nghĩ ra lý do.
...
Cô ra về với lòng nặng trĩu.
Đêm ấy, cô ngồi trước vali mở sẵn, nhìn điện thoại sáng màn hình với tin nhắn của Thế Anh.
- Góc tin nhắn -
Bùi Thế Anh 『Andree』
Bùi Thế Anh 『Andree』
💬 Sáng mai gặp nhau nhé?
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
💬 Tôi phải về Mỹ rồi.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
💬 Ở lại nhớ giữ sức khỏe.
Không có dấu ba chấm hồi đáp.
...
Sáng hôm sau, tại sân bay, cô không tìm anh trong đám đông, dù một phần trong cô mong thấy bóng dáng ấy.
Rồi máy bay cũng cất cánh, kéo theo cả một phần trái tim mà cô để lại.
Hiện tại.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
📞 Tôi nhớ.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
📞 Bà cần gì ở tôi?
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
📞 Tôi muốn gặp cô.
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
📞 Chiều nay, quán cafe xxx, đường Nguyễn Du, ba giờ.
📞 tút... tút... tút
Không chờ câu từ chối, bà cúp máy.
.
.
.
15h00 - cafe xxx
Quán café phong cách cổ điển, ánh đèn vàng hắt xuống bàn gỗ.
Phương Ly chọn bàn gần cửa sổ, đặt trước mặt một ly cappuccino.
Năm phút sau, bà xuất hiện.
Vẫn vẻ sang trọng, nhưng trong ánh mắt có điều gì đó mệt mỏi hơn trước.
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
Cảm ơn cô đã đến.
Bà mở lời.
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
Tôi không dài dòng nữa.
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
Hai năm trước, khi tôi mời cô về chữa trị cho con trai tôi, nó đã tiến triển rất tốt.
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
Nhờ cô, nó chịu mở lòng, từ đó không còn những cơn dằn vặt tự hành hạ bản thân như trước.
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
Tôi thật sự rất mừng.
...
Bà ngừng lại một nhịp, ánh mắt xa xăm như đang nhớ lại điều gì.
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
Nhưng kể từ khi cô rời đi, mọi thứ... thay đổi.
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
Ban đầu nó vẫn đi làm, vẫn ổn. Rồi dần dần… bỏ công việc.
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
Giờ thì chỉ quanh quẩn ở quán bar, tụ tập với đủ loại người.
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
Uống rượu ít hơn trước, nhưng vẫn thường xuyên.
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
Nó không còn vẻ tự trách hay dày vò chính nó nữa.
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
Ngược lại thì còn rất tự cao...
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
...và cái chứng bạo lực đó thì vẫn còn.
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
Thậm chí, nó biết cách kiềm lại… để ra tay nhanh và nặng hơn khi bị kích động.
Bà dừng một chút, giọng hạ xuống.
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
Tôi đã sai. Tôi muốn cô… quay lại giúp nó.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
//Khẽ nhếch môi//
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
Giúp với tư cách gì?
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
Cô biết rõ rồi còn gì...-
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
//nhìn thẳng//
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
Cô là người duy nhất khiến nó dịu đi.
Cô im lặng vài giây.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
//nhấp một ngụm cà phê//
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
Hai năm trước, chính bà kêu tôi rời đi.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
Giờ lại muốn tôi quay lại?
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
Lần này, tôi sẽ không can thiệp.
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
Chỉ cần cô giúp nó trở lại... tôi sẽ trả công xứng đáng.
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
Kể cả...-
Bà Nguyễn
Bà Nguyễn
việc hai người có nhiều chuyện nảy sinh đều được.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
...
Ánh mắt bà không còn sắc lạnh như trước, mà là sự cầu khẩn xen lẫn tự trọng.
Phương Ly dựa lưng vào ghế, lòng dao động.
Cô biết rõ, nhận lời nghĩa là sẽ lại bước vào vòng xoáy mà mình đã từng rất khó khăn để thoát.
Nhưng… Thế Anh đang thế nào? Liệu anh có còn giữ ánh mắt ấy khi nhìn cô?
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
Tôi sẽ suy nghĩ.
Cuối cùng cô nói.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
Nếu đồng ý, tôi sẽ gửi điều kiện cho bà.
Ra khỏi quán, trời đã xế chiều.
Đứng bên vỉa hè, Phương Ly nhìn dòng xe tấp nập. Trong tiếng còi xe và khói bụi, cái tên ấy lại vang lên trong đầu cô…
Thế Anh.
- còn tiếp -
Shunn.
Shunn.
Chap đầu như vậy chắc được rồi nhỉ=)))))))
Shunn.
Shunn.
à thì mới nghe tin Liu grace của tui bị loại nên đang cay xé háng=))))))))
Shunn.
Shunn.
...
Shunn.
Shunn.
hì...
Shunn.
Shunn.
cảm ơn các bạn đã đọc truyện.

Chap 2: Chạm Mắt.

Shunn.
Shunn.
hi=))
Shunn.
Shunn.
lâu quá k gặp:)
Shunn.
Shunn.
Giờ tui sẽ chăm hơn, hứa ra đều🤗🤗🤗
Shunn.
Shunn.
mong mban vẫn ủng hộ=)))
Shunn.
Shunn.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.
.
.
.
- Nối tiếp chap 1 -
16h30- trên đường Nguyễn Du.
Gió chiều thổi nhẹ, mùi hoa sữa lẩn khuất đâu đó.
Phương Ly bước chậm dọc con phố, tay nắm dây túi xách thật chặt.
Cuộc gặp vừa rồi khiến cô thấy… nghẹn.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
"Lại là chuyện đó..."
"..." suy nghĩ nha.
Cô hít sâu, cố gắng xua đi cảm giác nặng trĩu trong lồng ngực.
📱Ting..Ting...
- Mẹ yêu:
Mẹ Phương Ly
Mẹ Phương Ly
💬 Con đi đâu lâu thế? Về ăn sớm nhé con.
💬 ...
- Con gái:
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
💬Vâng ạ. Con đang trên đường về rồi
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
//Bỏ máy lại vào túi//
Nhưng cô không thể về ngay. Chân cô quẹo vào công viên gần đó như một phản xạ quen thuộc.
Nơi lúc trước, mỗi lần có chuyện gì đó cô đều ngồi ở đây trước khi về nhà.
Cô chọn một chiếc ghế đá dưới tán cây bằng lăng. Lá rơi lác đác.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
"Có nên quay lại không nhỉ.?"
...
Tháng 10 năm 2023.
Buổi trị liệu thứ 31.
Người giúp việc.
Người giúp việc.
Chào cô Ly ạ.
Người giúp việc.
Người giúp việc.
Mong cô thông cảm, thiếu gia đi ra ngoài hiện chưa về.
Người giúp việc.
Người giúp việc.
Cô vào phòng đợi chút được không ạ? Tôi sẽ đem bánh với trà lên.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
"Chưa về..?"
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
"Tới giờ rồi mà còn chưa về sao?"
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
"Chắc lại có chuyện gì rồi.."
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
Vâng. Vậy tôi lên phòng đợi trước nhé.
Hôm ấy, Thế Anh đến muộn.
Khi mở cửa phòng, áo anh còn lấm bụi, tay trái rớm máu.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
Anh vừa đánh nhau? //nhíu mày//
Bùi Thế Anh 『Andree』
Bùi Thế Anh 『Andree』
... //ngồi xuống ghế//
Bùi Thế Anh 『Andree』
Bùi Thế Anh 『Andree』
Họ...đụng vào tôi trước.
Bùi Thế Anh 『Andree』
Bùi Thế Anh 『Andree』
Chỉ là tự vệ chính đáng thôi...
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
...
Cô không hỏi lý do.
Với người mắc BPD, hỏi “vì sao” đôi khi chỉ khiến họ cảm thấy bị ép buộc.
Cô nhẹ nhàng lấy hộp cứu thương.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
Đưa tay đây.
Ban đầu, anh định rụt lại. Nhưng rồi bàn tay lại đưa ra phía cô.
Tĩnh lặng.
Chỉ có tiếng kéo băng gạc.
Khi cô bôi thuốc, anh bỗng nói khẽ.
Bùi Thế Anh 『Andree』
Bùi Thế Anh 『Andree』
Thật lạ..-
Bùi Thế Anh 『Andree』
Bùi Thế Anh 『Andree』
Khi em ở đây tôi cảm thấy mình bình tĩnh hơn...
Bùi Thế Anh 『Andree』
Bùi Thế Anh 『Andree』
Một cảm giác...an toàn.
Thế Anh vừa dứt lời, cô bỗng khựng lại.
...
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
//ngẩng lên//
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
Anh Thế Anh, tôi là bác sĩ của anh.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
Anh cần học cách ổn định mà không phụ thuộc vào tôi.
Bùi Thế Anh 『Andree』
Bùi Thế Anh 『Andree』
...
Anh nhìn cô rất lâu, ánh mắt sâu đến mức khiến cô thấy mình sắp bị kéo vào.
Bùi Thế Anh 『Andree』
Bùi Thế Anh 『Andree』
Nhưng tôi chỉ ổn định khi có em.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
...
Một khoảng im lặng rất dài. Quá dài.
Rồi tất cả dừng lại ở đêm mưa hôm ấy.
------
17h20 - Công viên.
Phương Ly ngả người ra sau, ngước nhìn bầu trời đang sậm dần.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
“Cô là người duy nhất khiến nó dịu lại.”
Lời bà Nguyễn vẫn lặp lại trong đầu cô như tiếng vọng.
Cô không rõ cảm giác lúc này là gì. Vui hay...sợ?
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
"Lúc đó...Mình đi mà không nói một lời tử tế nào."
Sau sự kiện đấy, cô muốn quên đi...quên đi người đó và cảm giác đó.
Cô hiểu rõ đó là cảm giác gì. Nhưng cô thấy rối lắm. Cô không biết nói sao...chỉ muốn quên đi thôi.
Sau khi cô đi dường như sẽ không nhớ đến nữa vậy mà...
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
"rắc rối thật.."
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
"Giờ mà nói không muốn gặp thì đúng là dối lòng..."
...
19h00 - nhà Phương Ly.
Mẹ Phương Ly
Mẹ Phương Ly
Con đi đâu về trễ vậy?
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
Dạ mẹ con đi gặp...người quen. //cười trừ//
Mẹ cô nhìn cô, ánh mắt như đang cân thử vài điều.
Mẹ Phương Ly
Mẹ Phương Ly
Con mới về mà đã lo chuyện người khác rồi. Đừng tự ép mình quá.
Câu nói ấy làm Phương Ly im lặng.
Giá như bà biết “người quen” ấy là ai.
--------
Đêm - phòng ngủ.
Cô ngồi trước bàn làm việc, mở laptop. Ngón tay lướt nhẹ, rồi dừng trước một file cũ.
💻 “Hồ sơ – B.T.A (Bùi Thế Anh)”
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
//Click vào//
Dòng ghi chú cuối cùng của chính cô, hai năm trước:
💻 “Bệnh nhân tiến triển tốt. Tuy nhiên, sự phụ thuộc cảm xúc vào người điều trị tăng theo thời gian. Cần cân nhắc chuyển hướng trị liệu nếu ranh giới chuyên môn tiếp tục bị đe dọa.”
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
"Đau đầu thật..."
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
"Thật sự thì...vẫn là mình chưa sẵn sàng."
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
//đóng laptop lại//
Cô cầm điện thoại mình lên rồi nằm lên giường. Ban đầu cô vốn chỉ muốn lướt một tí cho thư giãn rồi đi ngủ.
Nhưng không ngờ lướt một hồi mà cô đã mở trang cá nhận facebook của người đó lên lúc nào không hay...
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
"Mình đang làm gì vậy nè..."
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
"soi tí...chắc không sao đâu."
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
...
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
Sao toàn bài đăng từ cái thời nào vậy trời...
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
Cái mới nhất lại là lúc đầu năm nay.
Facebook.
Bùi Thế Anh:
Nhớ nàng nhỏ.. #mpl.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
"Nhớ ai thế nhỉ.?"
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
mpl?
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
Miss...
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
à mà thôi chắc không có chuyện đó đâu..-
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
chắc là trùng hợp nhỉ...
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
...
Bình luận:
Hoàng Phương Linhh: vâng ạa❤ #mta
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
Vãi lồ-...
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
//bịt miệng//
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
không không...người văn minh không nói tục.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
Gì vậy trời..
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
Có bạn gái rồi à.?
...
Facebook.
Hoàng Phương Linhh:
Một chút chuyện tình..💕@Bùi Thế Anh.
NovelToon
[Hình ảnh mang tính chất minh họa_cre: Pin]
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
"Đi bar à.."
Hoàng Phương Linhh:
anh yeu say ruii.@Bùi Thế Anh.
NovelToon
[Hình ảnh mang tính chất minh họa_cre: Pin]
kiểu say xong gục xuống vai ý=))))
...
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
Nhìn cứ sao sao..
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
"Sao mình là ngồi đây xem mấy cái này.?"
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
"Nên tắt đi thôi.."
📱Ting...ting
- Châu đần:
Bùi Thái Bảo Châu.
Bùi Thái Bảo Châu.
💬 alooo
- Bé điệu:
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
💬 ?
Bùi Thái Bảo Châu.
Bùi Thái Bảo Châu.
💬 ngủ chưa cưng?
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
💬 rồi
Bùi Thái Bảo Châu.
Bùi Thái Bảo Châu.
💬 Thế ai đang nhắn với t vậy?
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
💬 chắc ma
Bùi Thái Bảo Châu.
Bùi Thái Bảo Châu.
💬 giỡn hoài
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
💬 có việc gì?
Bùi Thái Bảo Châu.
Bùi Thái Bảo Châu.
💬 đi bar với tuii
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
💬 nhìn xem mấy giờ r còn rủ t đi bar?
Bùi Thái Bảo Châu.
Bùi Thái Bảo Châu.
💬 mới 10h mấy, còn sớm chán
Bùi Thái Bảo Châu.
Bùi Thái Bảo Châu.
💬 với cả m mới về mà, còn chưa có dịp gặp nhau nữaa
Bùi Thái Bảo Châu.
Bùi Thái Bảo Châu.
💬 t rủ cả nhỏ Hương nữa á tr, đi đii
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
💬 không
Bùi Thái Bảo Châu.
Bùi Thái Bảo Châu.
💬 ?
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
💬 :)))
Bùi Thái Bảo Châu.
Bùi Thái Bảo Châu.
💬 Có đi không?
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
💬 dạ có=)))
Bùi Thái Bảo Châu.
Bùi Thái Bảo Châu.
💬 tốt
Bùi Thái Bảo Châu.
Bùi Thái Bảo Châu.
💬 giờ đi luôn đi
Bùi Thái Bảo Châu.
Bùi Thái Bảo Châu.
💬 quán cũ nhé cưng
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
💬 ờ
...
Ban đầu cô định từ chối, cô vốn không thích ồn ào.
Nhưng sau vài giây cân nhắc, cô cảm thấy có lẽ bản thân cũng cần thay đổi không khí.
.
22h45 - lối vào quán bar.
Lối vào quán bar phủ ánh đèn tím mờ, tiếng bass từ trong vọng ra làm mặt đất như rung nhẹ.
Phương Ly vừa bước đến cửa, lập tức có hai vệ sĩ bước tới.
Kiểm tra túi xách và căn cước. Họ kiểm tra nhanh, đảm bảo cô đủ tuổi, không mang chất cấm, vũ khí, rồi mới mở lối cho cô vào.
Vừa mở cửa, mùi thuốc lá lẫn mùi vodka đậm đặc xộc vào mũi. Nhạc bass dập mạnh như muốn đè nhịp tim cô xuống.
Ánh đèn xanh đỏ quét qua những cơ thể đang quẩy bên dưới. Nhân viên phục vụ len lỏi giữa đám đông, mang theo khay rượu và đá lạnh.
Ly vốn không thích chốn như thế này. Ồn ào, hỗn loạn, cảm xúc của con người ở đây thường mang tính bộc phát và dễ gây xung đột.
Nơi hoàn hảo cho những người có vấn đề kiểm soát hành vi.
...
Cô đi thẳng về cầu thang bên phải – nơi dẫn lên tầng VIP, yên tĩnh hơn và tách biệt.
Tầng hai vẫn nghe được tiếng nhạc nhưng nhỏ hơn, chỉ còn là tiếng bass đập mờ phía dưới.
Hành lang trải thảm tối màu, đèn vàng dịu. Mỗi phòng VIP đều có biển số trước cửa.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
//nhìn lại điện thoại//
Tin nhắn mà Châu gửi tới hiện trên màn hình.
Châu đần: P307 nhé cưng.
Cô đi dọc hành lang đếm từng phòng và dừng lại trước căn phòng cô cho là P307.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
//Gõ nhẹ//
...
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
"Chắc bật nhạc to quá nên không nghe nhỉ"
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
//xoay tay nắm cửa//
cửa mở.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
//Bước vào//
Không gian bên trong lớn hơn, ánh đèn trắng dịu hơn, mùi rượu mạnh phảng phất.
Một nhóm người khoảng bảy, tám người đang ngồi quanh bàn thấp.
Vài gã đàn ông dựa ngả ra sau, hai cô gái ăn mặc nổi bật, tiếng nói cười rộn ràng.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
"Là nhầm phòng.."
Cô vừa mới kịp đảo mắt nhìn lại biển số thì một gã trong nhóm bật cười.
NVP.
NVP.
Lạc hả em? Vào luôn cũng được.
NVP.
NVP.
//Nhướng mày// Hay đến tìm ai?
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
//hơi cúi đầu// Xin lỗi, tôi nhầm phòng.
Cô xoay người định đóng cửa lại, nhưng đúng khoảnh khắc đó, ánh mắt của ai đó bên trong vô tình va vào cô.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
//khựng lại//
Ở góc sofa bên trái, một người đàn ông đang dựa vào lưng ghế, một tay xoay ly rượu.
Ánh đèn hắt lên nửa gương mặt sắc nét, áo sơ mi đen mở hai cúc, cổ tay đeo đồng hồ ánh thép.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
"Đó là.."
Anh vốn đang nhìn xuống bàn, nhưng tiếng trêu ghẹo vừa rồi khiến anh ngẩng lên.
Khi thấy cô đứng ngay cửa, tay còn giữ chốt, ánh mắt anh chững lại rõ ràng.
NVP.
NVP.
//Huých tay anh// Bạn anh hả?
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
...
Phương Ly không nhìn nữa, cô khẽ gật đầu nhẹ thay cho lời xin lỗi lần nữa rồi kéo cửa lại, bước ra hành lang.
Nhưng trước khi cửa khép hẳn, cô vẫn cảm nhận được điều cuối cùng...
Ánh nhìn của người đó vẫn không rời cô.
Như thể cô vừa mở đúng cánh cửa anh ta chờ suốt hai năm.
.
- Kết thúc chap 2 -
Shunn.
Shunn.
Tối sẽ có chap 3 nhanh thôi=))
Shunn.
Shunn.
cảm ơn đã theo dõi truyện.
Shunn.
Shunn.
Chúc các bạn một ngày tốt lành.

Chap 3: Hàng Đầu.

Shunn.
Shunn.
khá là mệt=))
Shunn.
Shunn.
òm than thở hihi
Shunn.
Shunn.
chúc mban đọc truyện vui vẻ.
------------
- Nối tiếp chap 2 -
Ngay sau khi Phương Ly rời khỏi căn phòng đó, vừa bước được vài bước thì...-
RẦM!
???: Á!
Một thân hình nữ từ đâu lao ra, va thẳng vào người cô.
Cả hai cùng ngã xuống nền thảm dày.
Cô gái kia hét lên như bị ai đẩy từ tầng hai xuống.
Người Phương ly ê ẩm, còn cô gái lạ kia thì cũng không khá hơn là bao.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
//lập tức đứng dậy + chìa tay ra//
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
Xin lỗi, tôi không để ý hướng đi.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
Cô có sao...-
Hoàng Phương Linh.
Hoàng Phương Linh.
//cắt ngang + gạt tay Ly// Cô bị mù à!??
Hoàng Phương Linh.
Hoàng Phương Linh.
Váy tôi bẩn hết rồi này, cô đi đứng kiểu gì vậy hả?!!
Em mím môi. Rõ ràng em đã xin lỗi trước, và va chạm cũng không nghiêm trọng đến mức này.
Em = Phương Ly.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
"Mình đồ của cô bẩn chắc.?"
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
NovelToon
Em nén một hơi, cố giữ bình tĩnh.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
Dù gì đây cũng là tai nạn không ai muốn. Cả tôi lẫn cô đều bị ảnh hưởng.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
Với cả là cô va vào tôi trước, tôi nghĩ cô cũng nên nhìn đường nhỉ.?
Hoàng Phương Linh.
Hoàng Phương Linh.
Nhìn đường á? Tôi đang đi thẳng, chính cô va vào người tôi!
Hoàng Phương Linh.
Hoàng Phương Linh.
Đó là lỗi của cô!
Cô gái kia chống tay lên hông, ra vẻ thượng đẳng.
Hoàng Phương Linh.
Hoàng Phương Linh.
Giờ cô tính sao? Làm bẩn váy của tôi, thì ở lại đây mà giải quyết đi!
Giọng cô ta cao đến mức át cả tiếng bass vọng từ tầng dưới. Mấy người phục vụ đi ngang cũng liếc nhìn.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
"Phiền chết.."
Em gạt nhẹ tóc qua một bên, định bước đi thì cô gái kia còn đưa tay chặn.
Hoàng Phương Linh.
Hoàng Phương Linh.
Nè! Định chạy trốn hả? Đứng lại!! //kéo lại//
Ngay lúc đó, cửa phòng VIP mà em vừa bước ra cạch mở.
Hai người đàn ông bước ra trước, một người trong đó nhíu mày nhìn cảnh tượng trước mặt.
???: Làm gì mà ồn ào vậy, Phương Linh?
Hoàng Phương Linh.
Hoàng Phương Linh.
//Quay lại//
Hoàng Phương Linh.
Hoàng Phương Linh.
Anh Quân!
Hoàng Phương Linh.
Hoàng Phương Linh.
Anh ấy đâu rồi? Kêu anh ấy ra đây, em muốn gặp!
Người đó chưa kịp đáp thì từ trong phòng, một bóng hình bước ra.
Anh ta dựa tay lên khung cửa, ánh đèn vàng hắt xuống đường nét sắc cạnh của gương mặt.
Ánh mắt anh hờ hững lướt qua đám bạn đang khoái chí hóng chuyện, sau đó dừng lại đúng hai người con gái trước mặt.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
"rắc rối thật"
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
NovelToon
Cô gái kia vừa nhìn thấy anh ta thì toàn bộ khí thế hừng hực ban nãy biến mất sạch.
Cả vẻ đanh đá biến mất, thay bằng giọng nũng nịu mềm rũ.
Hoàng Phương Linh.
Hoàng Phương Linh.
//Giọng tủi thân// Anh Thế Anh…~
Hoàng Phương Linh.
Hoàng Phương Linh.
Anh xem nè, cô này làm bẩn hết váy em rồi.
Hoàng Phương Linh.
Hoàng Phương Linh.
Anh nói giúp em đi.
Cô ta bước nhanh về phía anh, gần như muốn nép vào người anh, tỏ vẻ bị uất ức lắm.
NVP.
NVP.
Đúng là đi đứng mù đường mới đụng ngã chị Linh!
một cô gái khác lên tiếng.
NVP.
NVP.
Đúng rồi đó! //hùa theo//
NVP.
NVP.
Nhìn xem, váy chị ấy bẩn hết rồi.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
"Ồ, ra là người tình bé nhỏ 'Phương Linh' à..."
Linh vẫn níu tay áo anh, tỏ ra thân thiết đến khó chịu.
Bùi Thế Anh 『Andree』
Bùi Thế Anh 『Andree』
... //Nhìn em//
Hoàng Phương Linh.
Hoàng Phương Linh.
//nhíu mày// Anh, em đang nói với anh-
Bùi Thế Anh 『Andree』
Bùi Thế Anh 『Andree』
Buông ra.
Hoàng Phương Linh.
Hoàng Phương Linh.
Cái..-
Linh cứng người. Hai cô bạn phía sau cũng nuốt khan.
Nhưng Thế Anh vẫn không nhìn họ.
Ánh mắt anh chỉ hướng vào em đầy ưu tiên.
Bùi Thế Anh 『Andree』
Bùi Thế Anh 『Andree』
Em ấy không sai.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
...
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
NovelToon
Một câu, dội thẳng vào mặt ba cô gái kia.
Hoàng Phương Linh.
Hoàng Phương Linh.
!?
Hoàng Phương Linh.
Hoàng Phương Linh.
NovelToon
Linh há hốc, không tin nổi.
Hai cô bạn lập tức đổi sắc.
NVP.
NVP.
Khoan...nhưng anh-
NVP.
NVP.
Anh không thấy chị Linh bị bắt nạt sao!?
Bùi Thế Anh 『Andree』
Bùi Thế Anh 『Andree』
Liên quan gì tới tôi?
Cả hành lang chết lặng.
Hoàng Phương Linh.
Hoàng Phương Linh.
Chẳng phải...em là người quan trọng nhất với anh sao.?
Một câu nói khiến cả nhóm nam phía sau bật cười khẽ.
Trừ một người.
Phạm Minh Quân.
Phạm Minh Quân.
Đủ rồi!
Phạm Minh Quân.
Phạm Minh Quân.
Anh Thế Anh, Linh là bạn gái anh đấy!
Phạm Minh Quân.
Phạm Minh Quân.
Em ấy bị bắt nạt, sao anh lại nói ra mấy lời đó chứ?
Hoàng Phương Linh.
Hoàng Phương Linh.
Anh Quân à...
 Nguyễn Hoàng Phúc.『Wokeup』
Nguyễn Hoàng Phúc.『Wokeup』
//nhíu mày//
 Nguyễn Hoàng Phúc.『Wokeup』
Nguyễn Hoàng Phúc.『Wokeup』
Ở đây không đến lượt cậu nói, Minh Quân.
 Nguyễn Hoàng Phúc.『Wokeup』
Nguyễn Hoàng Phúc.『Wokeup』
Cậu là người của anh Bâus, không phải cô ta.
 Nguyễn Hoàng Phúc.『Wokeup』
Nguyễn Hoàng Phúc.『Wokeup』
Là ai cho cậu cái lá gan trách vấn anh ấy.?
Phạm Minh Quân.
Phạm Minh Quân.
Tôi-
Bùi Thế Anh 『Andree』
Bùi Thế Anh 『Andree』
Ồn ào quá đấy... //ngắt lời//
Bùi Thế Anh 『Andree』
Bùi Thế Anh 『Andree』
Tôi nói rồi, không hiểu thì cút.
Bùi Thế Anh 『Andree』
Bùi Thế Anh 『Andree』
Ở chỗ tôi, không chứa chấp kẻ không biết điều.
Bùi Thế Anh 『Andree』
Bùi Thế Anh 『Andree』
NovelToon
Phạm Minh Quân.
Phạm Minh Quân.
...
Bùi Thế Anh 『Andree』
Bùi Thế Anh 『Andree』
Với cả...cô ta không phải bạn gái tôi.
Nói xong, anh còn liếc nhìn em như sợ bị hiểu lầm.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
//nhướng mày//
Ba cô gái kia sững lại như bị tát thẳng mặt.
Linh đứng hình, mắt đỏ lên vì sốc ê chề.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
//khẽ nhếch môi//
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
NovelToon
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
"Không tệ nhỉ"
Thế Anh lúc đó mới quay sang em, giọng thay đổi hoàn toàn.
Mềm xuống, thấp hơn, quan tâm rõ rệt đến mức ai cũng thấy.
Bùi Thế Anh 『Andree』
Bùi Thế Anh 『Andree』
Ngã có đau không..?
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
"Hỏi mình à?"
Bùi Thế Anh 『Andree』
Bùi Thế Anh 『Andree』
Và...sao em lại ở chỗ này?
Sự đối lập trong cách anh nói khiến cả đám phía sau chỉ biết há hốc.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
Không sao.
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
Tôi có hẹn ở đây, nếu không còn gì thì tôi xin phép.
Em cúi đầu qua loa rồi tránh sang một bên, định bước đi.
Ánh mắt anh vẫn dõi theo em cho đến tận khi em rời khỏi hành lang.
Còn Linh…
Hoàng Phương Linh.
Hoàng Phương Linh.
NovelToon
Cô siết chặt nắm tay, móng bấm vào da.
Khuôn mặt méo đi vì vừa tủi, vừa tức, vừa không thể tin nổi rằng anh lại nói chuyện với Phương Ly bằng giọng mà cô, dù dùng hết nũng nịu...cũng chưa từng nghe.
Hoàng Phương Linh.
Hoàng Phương Linh.
NovelToon
Trong lòng cô nhen lên một nỗi thù ghét âm ỉ.
------------
Ly quay lại đúng số phòng quen thuộc.
Mở cửa bước vào, em thấy hai cô bạn của mình đang ngồi trên sofa, ly cocktail trên tay.
Bùi Thái Bảo Châu.
Bùi Thái Bảo Châu.
//bật dậy// Ê mày đi đâu mà lâu vậy?! Số phòng có mỗi vậy mà—
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
//đóng cửa lại// Vừa...đi nhầm phòng.
Nguyễn Hương Ly『Emily』
Nguyễn Hương Ly『Emily』
//Nghiêng đầu// Đi nhầm thôi mà, có gì đâu mà lâu vậy?
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
//thở dài nhẹ//
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
Ừ thì...là phòng của Thế Anh.
Bùi Thái Bảo Châu.
Bùi Thái Bảo Châu.
HẢ???
Nguyễn Hương Ly『Emily』
Nguyễn Hương Ly『Emily』
Mày vừa bảo gì cơ???
Nguyễn Hương Ly『Emily』
Nguyễn Hương Ly『Emily』
Tên đó cũng ở đây á!? Trùng hợp thật à nha...
Bùi Thái Bảo Châu.
Bùi Thái Bảo Châu.
eo ôi, có bao nhiêu phòng mà lại...
Nguyễn Hương Ly『Emily』
Nguyễn Hương Ly『Emily』
...đi đúng phòng đó.
Nguyễn Hương Ly『Emily』
Nguyễn Hương Ly『Emily』
//Che miệng// Cái số này...đúng là không thoát nhau được nha ~
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
//Ngồi xuống ghế, nâng ly cocktail//
Trần Thị Phương Ly
Trần Thị Phương Ly
ừ, tao cũng nghĩ vậy...
- Kết thúc chap 3 -
Shunn.
Shunn.
lý do vì sao Châu gọi chị Emily là Hương là vì trùng tên với Phương Ly nha=))
Shunn.
Shunn.
tại tui cũng có hai nhỏ bạn trùng tên nên tui cũng hay gọi tên đệm:))
Shunn.
Shunn.
áp dụng vô đây luôn hihi
Shunn.
Shunn.
cảm ơn đã đọc truyện ạ
Shunn.
Shunn.
chúc mban một ngày vui vẻ.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play