Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Ở Nơi Ánh Sáng Không Chạm Đến Muichirou

Ánh Sáng Bao Trùng Bóng Tối

Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Giới tính / Tuổi: Nữ – 17 tuổi Chiều cao / Cân nặng: 1m61 / 59 kg Ngoại hình: • Tóc trắng dài hơi xoăn nhẹ, mái ngố, thường buộc hờ sau lưng khi chiến đấu. • Mắt xanh dương nhạt, ánh nhìn dịu dàng nhưng có chiều sâu. • Mặc haori xanh dương nhạt có họa tiết mặt trăng bạc; bên trong là đồng phục Diệt Quỷ biến tấu giống Mitsuri nhưng kín đáo • Thường mang đôi tất trắng và dép gỗ. Vũ khí: Song kiếm – lưỡi mảnh và cong nhẹ, rèn từ thép Nhật đặc biệt, tối ưu cho tốc độ và đòn liên tiếp. Hơi thở: Hơi thở Ánh Sáng
——
Đêm ấy im lặng khác thường, như cả ngôi làng đang nín thở. Tiếng côn trùng trong vườn dần tắt, chỉ còn tiếng mưa lăn tăn trên mái nhà — một thứ bình yên giả tạo kéo dài trước cơn bão. Trong căn phòng nhỏ, tiếng cười nói của bữa cơm gia đình đã tắt từ lâu; mẹ Tina khâu miếng vạt áo, cha cô thì sửa chiếc đèn dầu. Cả nhà ấm áp, tưởng rằng thế giới sẽ vậy mãi
Rồi quỷ đến. Không có lời báo trước — chỉ là một cơn gió lạnh thổi qua bếp, rồi là tiếng kim khí va chạm, tiếng cửa gãy và một thứ âm thanh chát chúa như da thịt rách. Tina nhớ lại sau này: ánh mắt đỏ của kẻ lạ, cái miệng rộng không phải người, cách nó lao vào cha mẹ cô như thể trả thù cả một đời. Cô cố gắng hét nhưng tiếng kêu tuôn ra yếu ớt; chân cô run rẩy, dao bếp rơi khỏi tay. Mẹ níu lấy tay cô, đôi môi run run, rồi lời cuối cùng nghe như thì thầm
Mẹ Tina
Mẹ Tina
Chạy…mau đi…Tina!
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Mẹ ơi mẹ bị làm sao vậy //rơi nước mắt//
Ba Tina
Ba Tina
Chạy mau…đi con
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Cha..mẹ…!
Ba Tina
Ba Tina
Mau đi con!
Mẹ Tina
Mẹ Tina
Đi đi…Tina..!
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Cha mẹ chảy máu nhiều quá!
Ba Tina
Ba Tina
Đừng lo cho ba mẹ…//rơi nước mắt//
Mẹ Tina
Mẹ Tina
Sau này không có ba mẹ con phải…sống cho thật tốt
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Con không muốn như vậy!!
Ba Tina
Ba Tina
//đẩy Tina ra cửa sổ//
Ba Tina
Ba Tina
Đi mau
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Chaaaaaa!!
Rơi xuống một cái cây
Ngay lúc đó Tina nhìn lên, con quỷ đó đã phát hiện ra Tina và Tina chạy
Tina chạy. Chạy trong màn đêm, giữa tiếng đá lăn và tiếng thở gấp của kẻ đuổi theo. Cánh cửa sau bật mở, bùn lầy dính vào gót chân, mùi thuốc lá, mùi gỗ ướt, và — vết nhớ nhất — mùi sắt, mùi tanh loang như một vết khắc lên trí nhớ. Cô trốn vào rừng, cứ đi, đi mãi cho đến khi tiếng động phía sau tắt hẳn. Khi dừng lại, cô không dám quay đầu
Những ngày sau đó là một chuỗi dài mê mệt. Cô đi lạc trên những con đường mòn không tên, ngủ dưới những gốc cây ẩm, uống nước từ suối cát đục. Mỗi cơn đói như một con quỷ khác gặm nhấm cô từ bên trong; những ngày đầu, Tina còn cố gắng cắn vỏ cây, hái vài quả dại để sống, rồi dần dần đầu óc chóng mặt, chân mềm mỏi. Mắt cô thường nhìn về phía mái nhà cũ, tưởng như sẽ thấy bóng mẹ đang hé cửa gọi. Nhưng chỉ có gió và những cánh lá rơi
Đến ngày thứ ba, thứ tư, cô gần như kiệt sức. Một buổi sáng mờ sương, khi Tina đã nằm bất động bên ven đường, có ai đó cúi xuống. Tiếng bước chân không vội vã, giọng nói nhẹ như tơ
Kagaya Ubuyashiki
Kagaya Ubuyashiki
Cô bé…cô bé tỉnh lại đi
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
//mắt mở ra//
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
*ai vậy nhỉ — một người đàn ông gầy, áo trắng, nụ cười dịu dàng nhưng đôi mắt mang một nỗi buồn sâu thẩm*
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
*nhìn thật ấm áp*
Ngay lúc này cô đã gặp được một người mà cả khoảng đời con lại cô sẽ không bao giờ quên tên - Kagaya Ubuyashiki
——
Bảy Năm Sau
Sân tập của Sát Quỷ Đội rợp ánh nắng buổi sớm. Bóng dáng thiếu nữ tóc trắng dài khẽ tung lên theo từng nhịp bước. Song kiếm trong tay xoay chuyển nhẹ nhàng, tạo nên những vệt sáng rực rỡ như phá tan bóng tối
Miyasaki Tina, 17 tuổi. Sau nhiều năm khổ luyện với người thầy mà Chúa Công giao phó, cô đã bước lên hàng ngũ Trụ Cột—với danh xưng Quang Trụ
Hôm ấy, khi quỳ trước Chúa Công để nhận chức mới, trái tim Tina khẽ run. Không phải vì vinh quang, mà vì cô nhớ lại lời ông từng nói khi cứu cô: “Con sẽ là ánh sáng… nơi bóng tối từng nuốt lấy con”

Tính Khí Sanemi

Buổi chiều, mây xám phủ kín đỉnh núi, ánh nắng bị che khuất khiến không khí lạnh lẽo hơn. Tina vừa hoàn thành phần kiểm tra kiếm thuật cho nhóm tân binh thì nhận được thư triệu tập từ Oyakata-sama
“Tina, lần này con sẽ cùng Tokitou Muichirou xử lý một vụ quỷ tấn công làng núi phía Tây. Cậu bé còn trẻ, nhưng là một Thiếu Trụ đầy tiềm năng.”
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
//khẽ nhíu mày//
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Muichirou…
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Là cái người tóc dài đuôi có màu xanh ngọc sao
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Cậu ta 14 tuổi thật sao…
——
Khi tới điểm hẹn, cô thấy một cậu bé tóc dài xanh ngọc, đôi mắt xa xăm như đang nhìn xuyên qua cả bầu trời. Cậu mặc đồng phục Sát Quỷ Đội, tay cầm kiếm một cách tự nhiên như đó là phần cơ thể mình
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Cậu là Tokitou Muichirou?//bước tới//
Tokito Muichirou
Tokito Muichirou
//gật đầu//
Tokito Muichirou
Tokito Muichirou
Đi thôi //đáp gọn//
Không hỏi tên cô, không bắt chuyện, cứ thế cất bước về phía rừng. Tina hơi bất ngờ, nhưng cũng không phản đối. Cô nhận ra ánh mắt cậu—lạnh lùng, nhưng không vô hồn; nó giống như ánh sương mù bao phủ núi, che giấu điều gì đó sâu bên trong
Đường núi gập ghềnh, gió rít qua tai. Họ tiến sâu vào ngôi làng vắng người. Những dấu vết máu còn mới, và mùi tanh lẩn khuất trong không khí
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Tôi cảm nhận được quỷ đang ở xung quanh chúng ta
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Chỉ ở gần đây thôi
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Có ít nhất ba con. Cậu sẽ xử lý bên trái, tôi bên phải. Nếu có con nào chạy, tôi sẽ chặn
Tokito Muichirou
Tokito Muichirou
Hiểu rồi //gật nhẹ//
Cả hai chia nhau ra đi hai phía
Không lâu sau, tiếng gào thét vang lên. Hai thân ảnh lao vào bóng tối—một đường kiếm sáng rực của Tina xé toạc màn đêm, trong khi làn sương mờ quanh Muichirou chuyển động như sống dậy
Khi con quỷ cuối cùng ngã xuống, Tina quay lại thấy Muichirou đứng giữa màn sương, mồ hôi lấm tấm trên trán nhưng ánh mắt vẫn bình thản
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Cậu giỏi đấy //nhìn qua//
Tokito Muichirou
Tokito Muichirou
Cũng bình thường thôi
Rồi cậu quay lưng bỏ đi, như thể trận chiến vừa rồi chưa từng tồn tại
——
Sân trước dinh thự của Chúa Công rợp bóng cây, nhưng không khí lại nóng rực như giữa mùa hạ. Gió mang theo mùi kim loại nồng nặc — mùi máu tươi
Tina – Quang Trụ – bước nhanh qua cổng lớn, mái tóc hất ra sau theo từng sải chân. Từ xa, cô đã thấy Phong Trụ Sanemi đang cúi xuống chiếc hộp gỗ của Tanjiro, lưỡi Nichirin sắc lạnh kề sát
Shinazugawa Sanemi
Shinazugawa Sanemi
Quỷ thì chỉ có một kết cục… là chết //gằn từng chữ , giọng khàn đặc//
Kamado Tanjiro
Kamado Tanjiro
Này anh chịu bỏ em gái tôi ra không hả//la lớn//
Tanjiro rất muốn cứu Nezuko nhưng bị Obanai đè lên người
Iguro Obanai
Iguro Obanai
Cái thằng ranh con này
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
Sanemi!
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
Dừng lại!
Nhưng Sanemi không hề nghe, hắn rút mạnh thanh kiếm, lưỡi thép xuyên qua khe hộp. Một tiếng kêu nghẹn phát ra từ bên trong, bàn tay nhỏ bé của Nezuko bật ra, run rẩy, co giật. Máu loang đỏ từng vệt
Kamado Tanjiro
Kamado Tanjiro
NEZUKO!!!!!
Kamado Tanjiro
Kamado Tanjiro
Anh làm gì con bé vậy hả!!!
Tina lao lên, ánh sáng trắng hắt từ vỏ kiếm của cô khiến mọi người khựng lại
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Bỏ kiếm xuống, Sanemi! //giọng điệu như ra lệnh//
Hắn ngẩng đầu, ánh mắt ngông cuồng quét qua cô
Shinazugawa Sanemi
Shinazugawa Sanemi
Mày là ai vậy?
Iguro Obanai
Iguro Obanai
Cô ta là trụ cột mới ngươi quên rồi sao Sanemi
Shinazugawa Sanemi
Shinazugawa Sanemi
Mày cũng là Trụ Cột.Đừng nói với tao là mày đứng về phía con quỷ này đó chứ?
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Mặc dù tôi chưa biết sự việc ra sao, nhưng anh quá mạnh tay rồi đó Sanemi
Tina đáp lạnh lùng, bước chen vào giữa hộp gỗ và Sanemi, ánh mắt cô hạ thấp để che đi vết thương của Nezuko khỏi ánh nắng
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Anh muốn giết cô bé này sao?
Shinazugawa Sanemi
Shinazugawa Sanemi
Không phải chuyện của mày//gầm lên , bước lại gần//
Shinazugawa Sanemi
Shinazugawa Sanemi
Tao đang bảo vệ con người!
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
//bước lên//
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
Con bé không ăn thịt con người
Shinazugawa Sanemi
Shinazugawa Sanemi
//bật cười khinh miệt//
Shinazugawa Sanemi
Shinazugawa Sanemi
Thủy Trụ, Quang Trụ… hai tụi mày đang che chở một con quỷ. Chúng mày đều sẽ hối hận thôi
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Được
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Tôi cũng trong chờ lắm //mỉm cười nhưng đầy ác ý//
Sanemi nhìn thấy nụ cười đó của Tina thì rất ghét cô
Trong hộp gỗ, Nezuko vẫn không lao ra. Cô bé run rẩy, quay mặt tránh mùi máu đang tràn ra, như đang tự ghìm cơn khát lại
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
//liếc nhìn//
Khoảnh khắc đó, Tina cảm nhận rõ — con quỷ này đang chiến đấu không phải với con người, mà với chính bản năng của mình
Tina rất ghét quỷ nhưng không phải kiểu người không hiểu đúng sai
Rengoku Kyojuro
Rengoku Kyojuro
//cau mày, nhưng ánh mắt vẫn sáng//
Kanroji Mitsuri
Kanroji Mitsuri
//đưa tay lên miệng, lo lắng//
Tokito Muichirou
Tokito Muichirou
//khoanh tay, hơi nghiêng đầu theo dõi//
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Mau thả cậu ấy ra đi Xà Trụ
Iguro Obanai
Iguro Obanai
Tại sao tôi phải nghe lời của cô?
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Ngươi muốn đè cậu ấy mãi sao?
Iguro Obanai
Iguro Obanai
Được rồi//nói cho có//
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
//đi đến chổ Phong Trụ lấy lại chiếc hộp chứa Nezuko//
Shinazugawa Sanemi
Shinazugawa Sanemi
Mày!!!
Shinazugawa Sanemi
Shinazugawa Sanemi
Làm gì vậy hả!?
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Đây là em gái cậu sao?
Shinazugawa Sanemi
Shinazugawa Sanemi
Mày…! //tức giận//
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
//đi đến chổ Tanjiro//
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Em gái cậu đây , mau đến điệp phủ chữa thương đi
Kamado Tanjiro
Kamado Tanjiro
Cảm ơn
Kamado Tanjiro
Kamado Tanjiro
//đi//
Không ai có thể lường trước nước đi của Tina nên ai cũng bất ngờ
Sự im lặng bị xé toạc khi cánh cửa chính dinh thự bật mở, giọng ôn hòa nhưng đầy quyền uy vang lên: “Các Trụ, hãy vào trong. Ta sẽ giải thích tất cả.”
Chúa Công xuất hiện, nụ cười ấm áp như xua tan thứ sát khí đang bao phủ sân. Nhưng giữa Tina, Tomioka và Sanemi, ngọn lửa đối đầu vẫn âm ỉ cháy
Mọi chuyện đã làm rõ ra là Nezuko không hề ăn thịt người và mọi người dần rời đi chỉ còn Tina và Muichirou ở lại
Sân dinh thự dần trở lại yên ắng. Cuộc họp đã kết thúc, từng Trụ lần lượt rời đi. Ánh nắng xế chiều trải dài trên lối đá, vệt sáng vàng cam ôm lấy những tán cây rung rinh
Tina đứng im trước bậc thềm, tay vẫn đặt lên chuôi kiếm như thể chưa thật sự thả lỏng. Trong đầu cô, hình ảnh Sanemi vung kiếm vào chiếc hộp vẫn chưa phai
Một giọng nói nhẹ bẫng vang lên từ phía sau:
Tokito Muichirou
Tokito Muichirou
Chị đúng là dũng cảm thật
Cô quay lại, thấy Tokito Muichirou đang đứng dưới bậc đá, tay đút trong ống tay áo, ánh mắt lơ đãng nhìn mây trời nhưng khóe miệng khẽ nhếch
Tokito Muichirou
Tokito Muichirou
Dám cãi Sanemi ngay trước mặt mọi người… mấy người khác không làm vậy đâu
Tokito Muichirou
Tokito Muichirou
Tính khí Sanemi hung dữ mặt lúc nào cũng khó chịu
Cậu nói tiếp, giọng điệu vừa như khen, vừa như ghi nhận một sự thật hiếm có
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Không phải dũng cảm… chỉ là lúc đó tôi không thể đứng nhìn. Nếu tôi im lặng, thì còn ai bảo vệ cô bé đó? //mỉm cười//
Tokito Muichirou
Tokito Muichirou
Ừ… nhưng nhiều người sẽ chọn im lặng để tránh rắc rối
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Cậu thì sao?
Tokito Muichirou
Tokito Muichirou
//chớp mắt, đôi mắt xa xăm như không thuộc về nơi này//
Tokito Muichirou
Tokito Muichirou
Tôi sẽ không làm vậy
Tokito Muichirou
Tokito Muichirou
Vì tôi thấy không quan trọng với tôi
Một thoáng yên lặng. Tiếng chim gọi chiều vang từ tán cây xa xa. Muichirou ngẩng lên, nhìn thẳng vào Tina
Tokito Muichirou
Tokito Muichirou
Nhưng dù sao… tôi vẫn nghĩ chị rất ngầu
Tokito Muichirou
Tokito Muichirou
Mặc dù chị vẫn là một trụ cột mới
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Cảm ơn
Cậu quay đi, bước xuống lối đá dẫn ra cổng

Lần Thứ Hai

*Lưu Ý: Mình sẽ thay đổi cốt truyện một xíu , nó sẽ có lúc không giống trong phim ạ nên mọi người lưu ý*
——
Chiều muộn, ánh nắng xuyên qua tán hoa tử đằng rải xuống sân Điệp Phủ. Không khí nơi đây mang một mùi hương đặc trưng, vừa êm đềm vừa ẩn giấu ký ức chiến trường
Kochou Shinobu
Kochou Shinobu
Xin chào
Kochou Shinobu
Kochou Shinobu
Em là Tina trụ cột mới có đúng không?
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Dạ chị là…
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Shinobu đúng không?
Kochou Shinobu
Kochou Shinobu
Phải
Kochou Shinobu
Kochou Shinobu
Em đến để thăm nhóm Kamado phải không? //cười mỉm//
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Phải, chị có thể cho em biết họ nằm ở đâu không
Kochou Shinobu
Kochou Shinobu
//gật đầu//
Kochou Shinobu
Kochou Shinobu
Aoi à
Kochou Shinobu
Kochou Shinobu
Em có thể dẫn chị ấy đến phòng bệnh của nhóm Kamado không
Kanzaki Aoi
Kanzaki Aoi
Vâng ạ
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Cảm ơn hai người//mỉm cười//
Kochou Shinobu
Kochou Shinobu
Đi cẩn thận
Hai người dừng trước một căn phòng cuối dãy
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Được rồi
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Cảm ơn
Kanzaki Aoi
Kanzaki Aoi
Có gì cứ gọi tôi
Tina mở cửa. Trong phòng, Tanjirou nằm trên giường, quấn băng ở vai. Bên cạnh, Inosuke cũng đang quấn băng khắp người, nhưng vẫn gào toáng lên vì một lý do nào đó. Zenitsu thì ngồi co ro ở góc giường, vừa than thở vừa lườm ra cửa như thể sợ ai xông vào
Kamado Tanjiro
Kamado Tanjiro
Ồ! Chị Tina //tươi cười//
Kamado Tanjiro
Kamado Tanjiro
Chị đến thăm bọn em sao?
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Ừ. Nghe nói mấy đứa bị thương nặng , chị ghé qua xem thử
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
//đặt túi vải xuống bàn, bên trong lộ ra trái cây và vài gói bánh//
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Mấy ngày nay ở đây thế nào rồi?
Kamado Tanjiro
Kamado Tanjiro
Bọn em khỏe hơn rồi ạ, cảm ơn chị Tina đã đến
Hashibira Inosuke
Hashibira Inosuke
Khỏe gì mà khỏe, ngươi xem tay của ta này, toàn băng bó!
Kamado Tanjiro
Kamado Tanjiro
Hổn quá đó Inosuke
Kamado Tanjiro
Kamado Tanjiro
Chị ấy là một trụ cột , phải gọi là chị chứ
Hashibira Inosuke
Hashibira Inosuke
Im miệng đi Monjiro!
Kamado Tanjiro
Kamado Tanjiro
Là Tanjiro!
Hashibira Inosuke
Hashibira Inosuke
//chỉ tay vào túi vải của Tina//
Hashibira Inosuke
Hashibira Inosuke
Đó là gì vậy?
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
//đưa giỏ trái cây lên trước mặt Inosuke//
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Trái cây, ăn cho mau khỏe.Mấy đứa ăn nhiều vào, mới có sức đi đánh quỷ tiếp
Agatsuma Zenitsu
Agatsuma Zenitsu
//lập tức bật dậy, đôi mắt sáng lên//
Agatsuma Zenitsu
Agatsuma Zenitsu
Chị Tina đúng là thiên thần! Không như ai kia chỉ biết hét vào mặt em…
Agatsuma Zenitsu
Agatsuma Zenitsu
//liếc sang Inosuke//
Agatsuma Zenitsu
Agatsuma Zenitsu
//chạy tới nắm tay Tina//
Agatsuma Zenitsu
Agatsuma Zenitsu
Chị ới chị à chị ở với bọn em đến khi nào vậy
Agatsuma Zenitsu
Agatsuma Zenitsu
Chị có thể ở đây với bọn em lâu thêm xíu không
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Hửm
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Chị sẽ thăm mấy đứa thường xuyên
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
//ánh mắt dịu dàng hướng về Tanjiro//
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
À… còn Nezuko thì sao? Em ấy vẫn ổn chứ?
Kamado Tanjiro
Kamado Tanjiro
Nezuko vẫn an toàn, chị ạ. Dù có nhiều người nghi ngờ, nhưng em tin Nezuko sẽ không bao giờ làm hại ai
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Chị cũng tin như vậy. Đừng lo, chị sẽ bảo vệ em ấy
Agatsuma Zenitsu
Agatsuma Zenitsu
Trời ớiii~ chị ấy dễ thương quá đi, nhìn như một tiên nữ vậy
——
2 tuần trôi qua nhóm Tanjiro đã được quấn luyện ở Điệp Phủ bởi Kanao
——
Phòng tiếp khách của chúa công Kagaya Ubuyashiki tràn ngập hương trầm dịu nhẹ. Tina bước vào, cúi đầu kính cẩn. Phía bên kia, Muichirou đã đứng sẵn, đôi mắt xa xăm như nhìn xuyên qua sương. Bên cạnh chúa công là bà Amane dịu dàng, yên lặng rót trà
Kagaya Ubuyashiki
Kagaya Ubuyashiki
Tina, Muichirou… Ta mời hai con tới vì một vụ mất tích bất thường tại làng Aokami. Nạn nhân biến mất vào ban đêm, trước đó dân làng đều thấy một luồng sáng xanh trôi lơ lửng gần nhà
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Sáng… xanh ạ? Giống như ánh sáng ma trơi? //khẽ cau mày//
Kagaya Ubuyashiki
Kagaya Ubuyashiki
Có thể. Nhưng trong vài trường hợp, đó lại là chiêu dụ của quỷ. Ta muốn hai con cùng đi điều tra. Một người nắm giữ Hơi thở của Ánh sáng, một người với sự nhạy bén và tốc độ của Sương mù — sự kết hợp này sẽ hữu ích
Tokito Muichirou
Tokito Muichirou
Có ai sống sót sau khi nhìn thấy luồng sáng chưa? //hờ hững//
Ubuyashiki Amane
Ubuyashiki Amane
//lắc đầu//
Ubuyashiki Amane
Ubuyashiki Amane
Không… Chỉ còn lời kể của những người thấy nó từ xa. Từ khi luồng sáng xuất hiện, đã có ba người biến mất
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
//liếc sang Muichirou//
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Vậy lần này… chị đi cùng em lần thứ hai rồi. Hy vọng em không chán
Tokito Muichirou
Tokito Muichirou
Không. Tôi… thấy chị làm nhiệm vụ rất tốt
Kagaya Ubuyashiki
Kagaya Ubuyashiki
//mỉm cười hiền hòa//
Kagaya Ubuyashiki
Kagaya Ubuyashiki
Vậy hai con hãy lên đường ngay. Ban đêm hôm nay sẽ là cơ hội tốt nhất
Tina và Muichirou đồng thanh:
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Rõ!
Tokito Muichirou
Tokito Muichirou
Rõ!
——
Buổi chiều muộn, trời bắt đầu ngả sang màu tím sẫm. Tina và Muichirou theo con đường đất dẫn vào ngôi làng Aokami. Trước mắt họ là căn nhà gỗ thấp, khói bếp tỏa ra lẫn trong làn sương
Bên trong, một ông lão gầy gò, râu bạc, ngồi bên chiếc bàn tre. Khi thấy hai người bước vào, ông hơi run tay, đặt chén trà xuống
Ông Lão
Ông Lão
Các… các vị là kiếm sĩ phải không? Cảm ơn trời… Cuối cùng cũng có người tới
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Ông cứ bình tĩnh. Hãy kể cho bọn tôi nghe mọi chuyện
Ông Lão
Ông Lão
//chậm rãi, giọng khàn//
Ông Lão
Ông Lão
Ba tuần nay… mỗi khi đêm xuống, làng mất một người. Không ai nghe tiếng la, cũng không thấy dấu vết máu. Sáng hôm sau… chỉ tìm được quần áo của họ, vứt ở ngoài bìa rừng
Tokito Muichirou
Tokito Muichirou
Tất cả nạn nhân đều mất vào ban đêm?
Ông Lão
Ông Lão
Đúng… Và… có người nói trước khi mất, họ nghe tiếng nước chảy… nhưng ở đây làm gì có sông suối
Tina và Muichirou liếc nhìn nhau — chi tiết ấy trùng khớp với những gì cả hai từng nghe từ báo cáo trước khi tới
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Cảm ơn ông. Tối nay bọn em sẽ đi tuần tra //gật đầu//
——
ĐÊM XUỐNG
Gió đêm lùa qua từng tán lá, tạo nên âm thanh xào xạc như tiếng thì thầm của rừng. Con đường đất nhỏ dẫn ra khỏi khu làng dần bị bóng tối nuốt chửng. Chỉ còn ánh sáng mờ nhạt từ cây đèn lồng trên tay Tina và những đốm lửa lập lòe của đom đóm giữa đồng cỏ
Muichirou đi song song bên cạnh, ánh mắt lơ đãng nhìn về phía trước, mái tóc hai màu xanh lam – trắng lay nhẹ trong gió
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
//khẽ nghiêng đầu nhìn cậu//
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Um Muichirou này…
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Tại sao em lại chọn con đường này? Trở thành Trụ Cột khi mới từng ấy tuổi, chắc hẳn không đơn giản đâu
Tokito Muichirou
Tokito Muichirou
//im lặng vài giây, như thể đang cân nhắc. Bước chân cậu chậm lại//
Tokito Muichirou
Tokito Muichirou
Tôi… không hẳn là chọn
Tokito Muichirou
Tokito Muichirou
Ngày đó… Tôi mồ côi cha mẹ khi còn rất nhỏ. Cha mẹ tôi… đã chết khi cố tìm thuốc cứu mẹ trong một đêm bão. Chỉ còn tôi và anh trai sinh đôi với mình
Tiếng gió bỗng như chậm lại. Tina im lặng lắng nghe
Tokito Muichirou
Tokito Muichirou
Anh của tôi tốt lắm. Nhưng… rồi một con quỷ đến
Tokito Muichirou
Tokito Muichirou
//Giọng cậu hạ thấp, câu từ đứt quãng//
Tokito Muichirou
Tokito Muichirou
Anh bị nó giết… trước mắt tôi. Lúc đó… tôi không nghĩ gì, chỉ cầm rìu lao vào.Tôi đã chém nó… đến khi nó không thể động đậy nữa
Tokito Muichirou
Tokito Muichirou
//ngẩng lên, đôi mắt xa xăm//
Tokito Muichirou
Tokito Muichirou
Nhưng… tôi không nhớ mình đã khóc hay chưa. Chỉ nhớ… sau đó trời sáng, tôi bị thương, kiệt sức… và Amane-sama tìm thấy
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
//khẽ siết chặt tay cầm đèn lồng//
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Chị xin lỗi… vì đã khơi lại chuyện này
Tokito Muichirou
Tokito Muichirou
Không sao chị không cần phải thấy có lỗi vì tôi //hờ hững, nhìn trời//
Họ tiếp tục bước, ánh trăng trải dài trên con đường mòn. Bóng của cả hai in xuống mặt đất, song song nhưng vẫn giữ một khoảng cách
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
//khẽ mỉm cười nhẹ, dù trong lòng hơi nhói//
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Vậy hai chúng ta… giống nhau ở điểm đó, nhưng…chị không dũng cảm như cậu nghĩ đâu
Tokito Muichirou
Tokito Muichirou
//liếc sang//
Tokito Muichirou
Tokito Muichirou
Chị cũng…?
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Chị sẽ kể cho em nghe… nhưng là sau khi nhiệm vụ này kết thúc //giọng nói pha chút ấm áp//
Khoảnh khắc ấy, giữa rừng đêm tĩnh mịch, cả hai như hiểu nhau hơn, dù chẳng cần nói thêm nhiều
Tiếng lá xào xạc bỗng đổi nhịp. Không còn là âm thanh tự nhiên của gió, mà giống như có thứ gì đó đang lướt qua tán cây
Tokito Muichirou
Tokito Muichirou
//khựng lại. Bàn tay cậu lập tức đặt lên chuôi kiếm//
Tokito Muichirou
Tokito Muichirou
Chị… cảm nhận được không?
Miyasaki Tina
Miyasaki Tina
Cuối cùng…cũng chịu lộ diện

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play