Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Kimetsu No Yaiba ] Hoa Tiên Hương Đằng

Chương 1. Linh Trụ

Cái tên Euphorbia Fuji - suốt bốn tháng qua, như một làn gió lạnh đã len vào từng góc hành lang và sân tập của Sát Quỷ Đoàn. Người ta truyền tai nhau rằng cô nàng ấy sử dụng một loại hơi thở hoàn toàn chưa từng tồn tại trước đây. Lời đồn còn xa hơn, rằng nàng có thể nhìn thấy những linh hồn đã rời cõi dương, thậm chí còn có thể đối thoại cùng họ.
Họ nói, quanh nàng luôn vương một tầng sương lạnh, như có bóng âm hồn theo bước. Mái tóc bạc phớ trong đêm, đôi khi phản chiếu ánh trăng, tựa như kẻ từ một thế giới khác lạc bước về. Mái tóc ấy thường lòa xòa che đi gương mặt, da tay trắng muốt đến mức người ta chẳng chắc đó có phải hơi ấm của người sống hay không.
Nhưng hôm nay, khi buổi họp Đại Trụ bắt đầu, những tin đồn ấy, với ít nhất là những người ngồi đây sẽ sớm được kiểm chứng.
⋆。𖦹 ˚ 𓇼 ˚。⋆
Trước giờ họp, tất cả các Đại Trụ đã tụ hội ở tổng hành dinh, nơi những bức tường giấy Shoji đã chứng kiến bao cuộc thương nghị của những con người mạnh mẽ nhất Sát Quỷ Đoàn.
Mùa đông đã vào chính vụ. Gió lùa qua những tán cây, lạnh đến mức tưởng chừng có thể đóng băng cả hơi thở. Năm nay, cái lạnh khắc nghiệt hơn thường lệ, như muốn trút hết sức tàn phá xuống những cành khô và mái ngói phủ rêu.
Ngoài sân, gió cuối mùa quét qua gốc anh đào cổ thụ. Lá úa xào xạc, chạm vào nhau phát ra âm thanh như tiếng thì thầm từ một thời xa xưa.
Trong căn phòng nhỏ, ánh sáng từ chiếc đèn dầu nhạt nhòa cố gắng xua đi lớp bóng tối bám vào từng góc tường. Không khí tĩnh lặng đến mức nghe rõ cả tiếng gió rít bên ngoài.
Ubuyashiki Kagaya
Ubuyashiki Kagaya
Ta mong các con sẽ hòa thuận với nhau.
Chất giọng của Ubuyashiki Kagaya vang lên giữa căn phòng trầm mặc. Đó là một giọng nói ấm áp và mềm mại, tựa như phủ lên mọi tâm hồn một tấm chăn êm.
Ubuyashiki Kagaya
Ubuyashiki Kagaya
Fuji, con có thể vào.
Sau lời gọi, cánh cửa Shoji khẽ dịch mở, phát ra âm thanh mảnh như một nhịp thở.
Cô nàng ấy bước vào, vóc dáng mảnh mai, chỉ khoảng mười sáu tuổi. Mái tóc trắng ánh vàng gợn sóng, buộc nửa đầu bằng một dải lụa hồng, khiến đường nét trở nên dịu dàng và thanh khiết. Đôi mắt hồng nhạt, dưới ánh đèn, nó lại ánh lên sắc ngọc, nhưng lại không tìm kiếm xung quanh. Tất cả sự chú mục dồn về phía người ngồi ở chính giữa, Chúa Công.
Euphorbia Fuji
Euphorbia Fuji
NovelToon
Nàng cúi sâu, lễ nghi chuẩn mực đến mức gần như đầu chạm gối. Động tác ấy mang theo sự kính trọng tuyệt đối.
Kagaya mỉm cười, dù đôi mắt đã chẳng còn thấy được ánh sáng, nhưng ngài vẫn cảm nhận rõ ràng sự thành kính toát ra từ thiếu nữ này.
Ubuyashiki Kagaya
Ubuyashiki Kagaya
Đây là Euphorbia Fuji, người vừa được bổ nhiệm giữ chức Linh Trụ mà ta đã nhắc tới.
⋆。𖦹 ˚ 𓇼 ˚。⋆
• FACT • Euphorbia Fuji - 16 tuổi - Linh Trụ ( 'Euphorbia' trong 'Euphorbia milii' nghĩa là hoa bát tiên, loại hoa xua đuổi tà ma. ) ( 'Fuji' trong 'Fuji no Hana' nghĩa là cây tử đằng. )

Chương 2. Là em ấy

Cuộc họp Đại Trụ vừa kết thúc. Khi bóng dáng Chúa Công khuất dần sau cánh cửa, Euphorbia Fuji khẽ cảm nhận được những ánh mắt nặng nề đang hướng cả về phía mình. Cảm giác ấy khiến lòng em chùng xuống, một thoáng e dè hiện rõ nơi khóe mắt.
Fuji đưa ánh nhìn lên trần nhà, rồi lại vội vàng hạ xuống mặt sàn, dường như muốn né tránh tất cả. Trong đôi vai nhỏ bé, có gì đó hơi co lại. Nói cho cùng, con bé vẫn còn quá non nớt, không giấu được vẻ ngại ngùng.
Kochou Shinobu dõi theo em, đôi mắt tím khẽ nheo lại, ánh nhìn mang chút suy tư.
Cô đã từng gặp cô nhóc này trước đây.
Lần ấy là ở khu nghĩa trang của Sát Quỷ Đoàn, nơi yên nghỉ của những linh hồn đã hiến dâng sinh mạng để bảo vệ nhân gian, để giữ lấy mái ấm, để chặn đứng bóng tối đang nuốt chửng thế giới.
Ngày đó, gió đông thổi qua rặng tùng, khẽ rít từng hồi se sắt. Trên lối mòn phủ đầy tuyết trắng còn vương lại từ cơn bão đêm trước, bước chân Shinobu in xuống từng dấu nhỏ. Hôm nay là ngày giỗ của Kanae. Shinobu cùng lũ trẻ trong Điệp Phủ lặng lẽ mang hương hoa tới thăm phần mộ của người chị thân yêu.
Thế nhưng, khi vừa đến nơi, trái tim cô khẽ thắt lại.
Terauchi Kiyo
Terauchi Kiyo
Chị ơi nhìn này!
Trên ngôi mộ ấy đã đặt sẵn một nhành hồng trắng tinh khiết, bên cạnh là một nén nhang nghi ngút, khói mỏng như sương. Rõ ràng đã có người đến trước, lặng lẽ tưởng niệm.
Những đứa trẻ bên cạnh đưa mắt nhìn nhau, rồi lại nhìn quanh.
Takada Naho
Takada Naho
Đằng kia nữa!
Nakahara Sumi
Nakahara Sumi
Bên đó cũng có!
Không chỉ ngôi mộ của Kanae, mà những phần mộ liền kề cũng đều có hoa và hương. Từng nhành hồng trắng giống hệt nhau, từng nén nhang còn chưa tàn hết, như chứng minh rằng tất cả vừa mới được đặt xuống không lâu.
Sau khi dâng hương cho chị, Shinobu tách bước, cô đến ngôi mộ của Masachika, người đồng đội cũ từng kề vai chiến đấu.
Và ở đó, đúng như những gì đã nghĩ, một nhành hoa trắng cùng nén nhang đang âm ỉ cháy cũng đã hiện hữu. Khói nhang tỏa chậm rãi, vẽ thành những vòng mờ ảo trong không trung lạnh giá.
Shinobu ngẩng đầu. Trước mắt cô, nghĩa trang trải dài đến tận ngọn núi xa kia, một biển mộ trắng xóa giữa trời đông. Mỗi bia mộ là một câu chuyện, một sinh mệnh đã rời bỏ nhân gian để giữ lại một chút ánh sáng cho thế giới này. Hàng ngàn, hàng vạn mạng sống, gom lại thành nền móng mong manh cho tương lai không còn quỷ dữ.
Và khi ấy, nơi bậc thang phủ tuyết dẫn lên đỉnh núi, Shinobu trông thấy một bóng dáng. Một thiếu nữ nhỏ nhắn, từng bước nặng nề như chất chứa cả ngàn niềm thương. Trên vai là hai chiếc túi nặng trĩu, trong tay còn nâng một giỏ mây đầy ắp hoa hồng trắng.
Khoảng cách xa, cô không thấy gương mặt, chỉ nhận ra vóc dáng mảnh khảnh ấy còn thấp hơn cả mình. Mái tóc trắng ánh vàng, hơi xoăn nhẹ, được buộc nửa đầu bằng một dải lụa hồng nhạt khẽ lay động trong gió đông.
⋆。𖦹 ˚ 𓇼 ˚。⋆
Kochou Shinobu
Kochou Shinobu
“ Thì ra là em ấy... ”

Chương 3. Cùng nhau đi ăn

Kochou Shinobu
Kochou Shinobu
Nếu em chẳng may bị thương trong lúc làm nhiệm vụ, hãy ghé qua Điệp Phủ để chữa trị nhé.
Giọng nói dịu dàng như sương mai của Shinobu cất lên. Đó là điều cô thật sự muốn nhắn nhủ với cô nhóc trước mặt.
Theo những gì Shinobu quan sát, dường như Fuji rất hiếm khi lui tới nơi này. Hầu hết các kiếm sĩ bị thương nặng đều được đưa về Điệp Phủ, và vì vậy, gương mặt họ trở nên quen thuộc với cô theo năm tháng. Thế nhưng, gương mặt của Fuji lại quá xa lạ. Điều đó chỉ có thể đồng nghĩa rằng, một là cô bé chưa từng bị thương, hai là những vết thương trên người em đều nhẹ đến mức chẳng cần tới sự chăm sóc đặc biệt.
Fuji khẽ ngước mắt nhìn vị nữ trụ trước mặt. Giọng điệu dịu dàng, cử chỉ ân cần, tất cả đều như có ma lực khiến tim em chao đảo. Một cảm giác ấm áp, vừa xa lạ, vừa thân quen, len lỏi vào trong lòng.
Em bặm nhẹ môi, rồi gật đầu một cái thật khẽ. Chỉ một cử chỉ đơn giản ấy thôi, đã đủ khiến khóe môi Shinobu vẽ nên một nụ cười dịu dàng.
Rengoku Kyoujurou
Rengoku Kyoujurou
Rất tuyệt!
Rengoku Kyoujurou
Rengoku Kyoujurou
Vậy thì, thời điểm này chính là thích hợp nhất để tất cả chúng ta cùng nhau đi ăn!
Giọng nói dõng dạc vang lên, đối lập hoàn toàn với sự nhẹ nhàng của chị Shinobu. Chính là Viêm Trụ, Rengoku Kyoujurou. Tiếng cười và giọng nói của anh ấy tựa như một ngọn lửa rực sáng, lan tỏa khắp căn phòng.
Mà quả thực, lời Rengoku nói chẳng sai chút nào. Trong Sát Quỷ Đoàn, số ngày nghỉ ngơi của kiếm sĩ vốn đã hiếm hoi. Huống chi là các Đại Trụ, những người phải gánh vác trách nhiệm nặng nề gấp bội, ít khi nào có thể hội tụ đông đủ. Vậy nên hôm nay, khi chẳng ai vướng bận nhiệm vụ, quả là dịp hiếm có để họ cùng ngồi lại với nhau.
Rengoku ấy, vốn là người chân thành và nhiệt tình, một trong số ít những người mang đến thiện cảm cho tất cả mọi người. Bởi thế, lời đề nghị của anh cũng được hưởng ứng ngay lập tức.
Thậm chí đến cả Shinazugawa Sanemi, con người nóng nảy, khó tính nhất trong số họ cũng khẽ gật đầu đồng tình.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play