Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

XiaoAether II Khi Ta Vẫn Còn Xa Lạ

1.

Author
Author
tui nói trước là có Yangqing à nha, nên là nếu không thích thì out ra đừng có toxic đấy nha 🙏
Author
Author
Sợ mng k thích để Yangqing làm con của XA nma tui kbt OC nào cho phù hợp luôn á
Author
Author
Có gì nhắm mắt đọc luôn nha ✨✨
.
Mưa chiều trút xuống như dội cả bầu trời.
Giữa màn nước lạnh buốt, một vệt sáng xoáy tròn hiện ra rồi biến mất, để lại Yangqing loạng choạng bước ra.
Yangqing
Yangqing
Mình… còn chưa gặp mẹ… Không lẽ… chết ở đây sao…?
Ở đầu hẻm, Aether đang đi chợ về.
Một tay cầm ô, tay kia xách túi đồ ăn. Tóc vàng mềm mại rũ xuống, áo tay dài trắng hơi ướt ở vai vì mưa tạt.
Cậu vừa rẽ vào lối nhỏ thì thấy một cậu bé tóc vàng nằm bất động trước cửa nhà mình.
Aether
Aether
Trời đất! Này cậu bé!
Không do dự, Aether bỏ túi đồ ăn sang một bên, quỳ xuống đỡ cậu bé dậy, che ô để mưa không tạt thêm.
Căn phòng ấm áp, gọn gàng, với tủ đồ, bàn học, và rèm cửa màu be nhẹ.
Cậu đẩy cửa, đưa cậu bé vào trong, đặt nằm trên giường của mình. Lumine vẫn chưa đi học về, nên nhà chỉ có hai người.
Ánh sáng từ đèn bàn dịu dàng soi xuống gương mặt tái nhợt của cậu bé.
Aether để đồ ăn xuống bếp, rồi nhanh chóng xắn tay áo, lấy một xô nước ấm và khăn sạch.
Ngồi cạnh giường, cậu nhẹ nhàng lau mặt, lau tóc, lau đôi tay lạnh cóng của cậu bé.
Aether
Aether
Cậu bé này… là ai chứ? Sao lại nằm trước cửa nhà mình giữa trời mưa thế này…?
.
.
.
Vài phút sau
Yangqing khẽ mở mắt. Cậu thấy mình đang nằm trong một chiếc giường êm ái, mùi chăn gối ấm áp.
Xung quanh là căn phòng gọn gàng, đầy ánh sáng dịu nhẹ – và… một chút cảm giác quen thuộc khó tả.
Cạch.
Cửa mở ra.
Aether bước vào, tay cầm một tô cháo nóng, vừa thổi vừa cẩn thận đặt xuống bàn cạnh giường.
Quay lại, Aether giật mình khi thấy cậu bé đã tỉnh.
Yangqing mắt sáng rực, bật dậy như lò xo
Yangqing
Yangqing
M–Mẹ ơi…!
Aether
Aether
CÁI GÌ?!
BỐP!
Cú đấm phản xạ bay thẳng vào mặt Yangqing, khiến cậu ngã nhào lại giường.
Yangqing
Yangqing
A–da… đau quá…
Yangqing
Yangqing
"Mẹ lúc này trẻ đẹp thật… mà mới gặp con ruột đã tặng cú đấm rồi…”
Aether
Aether
Này! Cậu là ai?! Sao lại gọi tôi là mẹ?!
Yangqing
Yangqing
Tại… do…
Giọng cậu nghẹn lại, đôi mắt ngân ngấn nước. Và rồi, cậu bật khóc.
Yangqing
Yangqing
Tại ba mẹ em… ly hôn rồi… Giờ em không còn ai bên cạnh… cũng chẳng có nhà nữa…
Yangqing
Yangqing
Em gọi anh là mẹ… chỉ vì… anh… nhìn giống mẹ em thôi…
Aether hơi sững lại. Nhìn gương mặt non nớt, ướt đẫm và giọng nói run rẩy ấy, lòng cậu chùng xuống.
Cậu đặt tô cháo sang bên, ngồi xuống cạnh, nhẹ nhàng xoa lưng cho cậu bé.
Aether
Aether
Thôi nào… đừng khóc nữa. Ở đây an toàn rồi.
Aether
Aether
Dù… tôi không phải mẹ của em, nhưng… tối nay em có thể ở lại đây.
Yangqing vẫn nức nở, nhưng khoé môi hơi nhếch lên – ít nhất cậu đã thành công bước một: được ở cạnh “mẹ” hồi trẻ.
.
Author
Author
Truyện kia tính drop mà thôi=)))) tự dưng có hứng làm nên mới có bộ này ra đời á

2.

.
Tiếng cửa mở “cạch” vang lên giữa tiếng mưa lộp độp ngoài hiên.
Lumine bước vào nhà, tay ôm cặp sách lên đỉnh đầu như một chiếc ô tạm thời, nhưng chẳng ăn thua — mái tóc vàng và đồng phục đã ướt sũng.
Aether từ cầu thang bước xuống, vừa lau tay vừa bật cười
Aether
Aether
Em về rồi à? Nhìn như mới bơi sông về vậy.
Lumine
Lumine
Haizz… biết thế mang ô theo rồi. Đang đẹp trời ai ngờ mưa bất ngờ.
Nhưng chưa kịp tháo cặp xuống, cô nhận ra có một cậu bé đang… núp sau lưng Aether
túm chặt vạt áo của anh trai mình và lấp ló nhìn mình như đang quan sát sinh vật lạ.
Lumine
Lumine
Ủa… thằng nhóc nào đây?
Yangqing
Yangqing
A, con chào dì Lumine.
Lumine
Lumine
DÌ???
Lumine đơ mất ba giây, rồi phản ứng như bị sét đánh
Lumine
Lumine
Dì… dì cái gì mà dì?!
Lumine
Lumine
Chị còn chưa tới tuổi lấy chồng đó nha!
Aether
Aether
À… chuyện dài lắm. Thằng bé này ngất ngay trước cổng nhà mình.
Aether
Aether
Anh mới đưa nó vào đây.
Lumine
Lumine
Chưa gì kêu em bằng ‘dì’ là mất điểm rồi nha nhóc.
Yangqing
Yangqing
Nhưng mẹ bảo phải gọi vậy…
Aether
Aether
Khoan khoan! Anh không bảo gì hết nha. Mà nãy nó cũng gọi anh bằng… mẹ luôn đó.
Lumine
Lumine
Anh hai là mẹ á? Thảo nào nhóc này gọi em là dì.
Lumine
Lumine
Nhưng mà… nói mới để ý, nhóc này có nét giống anh ghê luôn á.
Aether
Aether
Ừm… giống thiệt.
.
.
.
Tiếng nước nhỏ giọt trong phòng tắm vừa dừng, cửa mở ra, Lumine bước ra với chiếc khăn tắm trắng phủ trên đầu.
Vừa lau tóc, cô vừa thong thả đi về phía bếp.
Mùi cơm nóng và súp lan tỏa khắp căn hộ nhỏ.
Aether đang dọn bát đũa, còn Yangqing thì đã ngồi ngay ngắn ở bàn, mắt nhìn mâm cơm như thể cả năm chưa được ăn ngon.
Aether
Aether
Nhóc ăn cháo rồi mà vẫn muốn ăn à?
Yangqing
Yangqing
Tại em thấy tự nhiên đói.
Lumine kéo ghế ngồi xuống đối diện, vừa cắn một miếng cơm vừa nghiêng đầu liếc qua
Lumine
Lumine
Rồi, thằng nhóc này tên gì, bao nhiêu tuổi, ở đâu mà tự nhiên thấy ngồi đây vậy?
Yangqing
Yangqing
Em tên Yangqing, 15 tuổi… và… không có nhà để ở.
Aether khựng lại giữa lúc gắp cá, quay sang nhìn cậu bé với vẻ thương cảm
Aether
Aether
Nghe tội quá… Hay là mình cho nhóc này ở nhờ được không?
Lumine
Lumine
Tùy anh thôi… Nhưng rồi thằng nhóc này ngủ ở đâu?
Lumine
Lumine
Không lẽ bắt nó chui vô nhà kho?
Aether
Aether
Chắc… cho nằm ở phòng anh, tại trong đó có giường gấp.
Ngay khi nghe vậy, Yangqing đưa tay che miệng, nhưng vẫn để lộ nụ cười ranh mãnh
Yangqing
Yangqing
"Vậy là được ngủ với mẹ rồi~”
Yangqing
Yangqing
"Bước đầu trong kế hoạch thành công"
.
.
.
[Tối đó]
Tối hôm ấy, Lumine rảnh rỗi nên tiện tay cầm ly nước đi ngang qua phòng Aether.
Cô khẽ đẩy cửa, hé nhìn vào bên trong xem hai người kia thế nào.
Phòng Aether sáng dịu dưới ánh trăng hắt vào qua ô cửa sổ.
Cậu thì đang nằm trên giường cạnh cửa sổ, hơi quay mặt về phía ngoài.
Còn Yangqing thì nằm co ro trên chiếc giường gấp nhỏ ở sát bên, chỉ có duy nhất một chiếc gối và tấm chăn mỏng.
Lumine
Lumine
Tạm biệt anh hai nha, chúc hai người ngủ ngon
Aether
Aether
Em ngủ ngon.
Aether
Aether
Chúc Yangqing ngủ ngon nữa.
Yangqing
Yangqing
Dạ… ngủ ngon ạ
.
Thế nhưng, dù đã nhắm mắt, Yangqing vẫn chẳng tài nào ngủ được. Trong đầu cậu cứ vẩn vơ suy nghĩ
Yangqing
Yangqing
"Không biết… ba mình hồi xưa là người như thế nào nhỉ?”
Nhưng nguyên nhân lớn hơn lại là… lạnh quá! Ánh trăng thì cứ rọi thẳng vào mắt qua cửa sổ, mà Aether lại quên không kéo rèm.
Yangqing
Yangqing
"Thiệt tình… sao mà mẹ không đóng rèm lại, chói mắt quá… mà lạnh nữa chứ…"
Bất chợt, Aether khẽ động đậy. Cậu tỉnh giấc, chống khuỷu tay nhìn xuống. Thấy Yangqing vẫn mở mắt thao láo, Aether cười nhẹ
Aether
Aether
Yangqing, em lên đây ngủ chung không?
Yangqing
Yangqing
D-Dạ… có…
Thế là cậu lồm cồm bò lên giường, nằm ở phía ngoài.
Aether kéo chăn trùm lên cả hai, tấm chăn to và ấm áp hẳn. Aether ôm lấy con gấu bông quen thuộc, nằm nghiêng đối diện cậu
Yangqing
Yangqing
Ủa… mà sao anh không đóng rèm cửa lại?
Yangqing
Yangqing
Trăng hôm nay sáng ghê luôn á.
Aether cũng liếc ra, ánh trăng bạc phản chiếu trong đôi mắt cậu
Aether
Aether
Anh cũng không biết nữa…
Aether
Aether
Chắc tại anh nằm mơ, cứ thấy bóng của một người… lúc nào cũng gắn liền với mặt trăng.
Aether
Aether
Nên anh nghĩ… để vậy, lỡ đâu gặp lại người trong giấc mơ thì sao.
Yangqing
Yangqing
Ò… dạ…
Aether
Aether
Yangqing nè… em thương mẹ hay ba hơn?
Yangqing
Yangqing
Chắc là cả hai… nhưng chắc mẹ nhỉnh hơn chút.
Yangqing
Yangqing
Ba thì… dữ lắm, với lại hay cọc cằn nữa.
Aether bật cười khúc khích
Aether
Aether
Thôi, ngủ đi. Mai còn phải đi học đó. Anh sẽ làm giấy tờ nhập học trường mới cho em.
Yangqing
Yangqing
Dạ…
Nhưng khi nhắm mắt lại, trong đầu cậu vẫn lởn vởn một suy nghĩ
Yangqing
Yangqing
"Mẹ hồi đó… dễ thương ghê… còn hiền nữa. Bởi vậy… sao ba mình lại không thích nhỉ…"

3.

.
[Sáng hôm sau – Chủ nhật]
Bầu trời hôm nay mang màu xám dịu, gió nhẹ lạnh buốt len qua từng con phố.
Aether quấn chặt chiếc khăn đỏ quanh cổ, chiếc áo khoác đen dày càng khiến cậu trông ấm áp hơn giữa tiết trời se lạnh.
Mái tóc buộc đuôi ngựa khẽ lay theo từng bước đi.
Bên cạnh, Yangqing lon ton chạy theo, tay được Aether nắm gọn trong lòng bàn tay ấm áp.
Cả hai đang trên đường đến trường để làm thủ tục nhập học cho Yangqing.
Yangqing
Yangqing
Trường này rộng quá ha, anh Aether.
Aether
Aether
Ừ, trường này to mà. Anh học lớp 11A, nên nếu có gì cần thì cứ lên tìm anh nhé.
Yangqing đảo mắt nhìn khung cảnh ở trường, rồi như chợt nhớ ra điều gì
Yangqing
Yangqing
Mà… anh có biết ai tên Xiao trong trường này không?
Aether
Aether
Ừm… cũng có nghe qua rồi, hình như học khá giỏi, mà anh chưa gặp mặt bao giờ.
Aether
Aether
Chắc là một người tử tế, học hành chăm chỉ chăng?
Yangqing
Yangqing
Dạ… chắc vậy.
Cậu khẽ cúi xuống, đôi mắt ánh lên một tia suy nghĩ.
Yangqing
Yangqing
"Vậy là mình thật sự quay về thời điểm mà ba với mẹ chưa hề biết nhau…"
Yangqing
Yangqing
"Khó à nha… nếu để tự nhiên thì bao giờ họ mới quen đây?"
.
.
.
Sau khi hoàn tất thủ tục nhập học cho Yangqing, hai anh em rời khỏi trường và tiện thể ghé vào siêu thị gần đó để mua vài món về nấu ăn.
Aether một tay nắm chặt bàn tay nhỏ xíu của Yangqing để khỏi bị cậu bé chạy lung tung, tay còn lại thì kéo xe đẩy hàng.
Nhìn từ xa, cậu chẳng khác gì một “mẹ đơn thân” đang dẫn con đi mua sắm.
Yangqing
Yangqing
Anh ơi, mua cái này nha!
Aether
Aether
Ờ...
Aether đáp hờ hững, mắt vẫn liếc danh sách mua đồ.
Mới đi được mấy bước.
Yangqing
Yangqing
Cái này nữa nha anh!
Aether
Aether
Ừm
Cứ thế, chẳng mấy chốc cái xe đẩy của Aether đã chất đầy toàn bánh kẹo, snack và mấy gói đồ ăn vặt — mà phần lớn là “tác phẩm” của Yangqing.
Aether
Aether
Cứ kiểu này chắc tháng này mình phải… cạp đất mà ăn mất thôi.
Khi Yangqing mải mê lựa thịt cá giúp, Aether tranh thủ lặng lẽ bớt bớt “hàng hóa” khỏi xe.
Cậu bưng ra một đống bánh kẹo, đảo mắt tìm chỗ trống rồi khéo léo nhét vào các kệ hàng khác.
Đang lúi húi “phi tang”, bỗng một giọng trầm quen thuộc vang lên ngay sau lưng, kèm theo cảm giác má bị nhéo nhẹ.
Xiao
Xiao
Nè, bánh bao vàng, đang làm gì đấy?
Xiao
Xiao
Đây là quầy thịt cá chứ đâu phải chỗ trả hàng đâu?
Aether
Aether
Aaa—! Đau quá, bỏ ra đi!
Aether
Aether
Tôi… tôi hết nhu cầu mua rồi!
Yangqing nghe tiếng liền chạy lại. Nhìn thấy người đang nhéo má Aether, cậu bé reo lên
Yangqing
Yangqing
Aa, ba đây mà!
Yangqing
Yangqing
Công nhận bảnh trai ghê!
Aether
Aether
Cái thằng này! Em nói gì vậy hả!?
Xiao
Xiao
Gì đây? Bánh bao vàng này là… mẹ của nhóc à? Mẹ đơn thân hả?
Aether
Aether
Anh nói tào lao vừa thôi!
Aether đỏ mặt, vùng khỏi tay Xiao
Aether
Aether
Tôi không phải mẹ nó, mà tôi cũng không phải… bánh bao vàng đâu nhé!
Không buồn đôi co thêm, Aether cúi xuống bế bổng Yangqing bằng một tay, tay kia tiếp tục kéo xe đẩy đi thẳng.
Được vài bước, cậu không nhịn được ngoái đầu lại, thấy Xiao vẫn đứng đó nhìn mình, Aether liền lè lưỡi trêu rồi quay đi.
Đến một góc yên tĩnh hơn, Aether đặt Yangqing xuống
Aether
Aether
Đúng là tên nhiều chuyện. Mà nhóc, bữa sau đừng nói mấy câu kiểu “ba – mẹ” đó nữa nha.
Aether
Aether
Người ta lại tưởng anh là mẹ đơn thân của em bây giờ đó.
Yangqing
Yangqing
Dạ rõ~
Yangqing
Yangqing
"Cuối cùng cũng gặp được nhau mà không cần mình phải ra tay"
Yangqing
Yangqing
"Xem ra là định mệnh rồi~"

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play