Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Tokyo Revenger - Alltakemichi ] Tất Cả Máu Đều Muốn Được Em Nếm

Chap 1

Tokyo về đêm
Những con đường sau cơn mưa
Ẩm ướt lạnh lẽo và đầy mùi sắt gỉ
Trong một con hẻm tối tăm
Một cậu bé khoảng 10 tuổi chạy loạng choạng
Bàn tay nhỏ bấu vào tường để giữ thăng bằng
Đôi mắt cậu đỏ ngầu
Hơi thở gấp gáp
Cổ họng khô rát
Cơn đói... thứ đói khủng khiếp đang thiêu đốt từng mạch máu
Hanagaki Takemichi chưa bao giờ thấy mình gần cái chết như lúc này
Virus mà ba mẹ cấy vào đã thấy đổi tất cả
Người trong khu nghiên cứu nói rằng họ đã " cứu " cậu
Nhưng ánh mắt khi nhìn cậu...
Lại chẳng khác gì đang quan sát một vật mẫu trong lồng kính
Những ống tiêm
Mùi thuốc sát trùng
Tiếng bút ghi chép lạnh lùng
Tất cả khiến cậu nhiều lần tự hỏi...
Họ là đang chữa trị
Hay đang thử nghiệm trên chính con trai mình ?
Và kết quả...
Là một sinh vật không còn hoàn toàn là con người
___
Mùi máu...
Mùi máu tươi khiến cơ thể cậu run lên
Cậu cần nó
NGAY LẬP TỨC
Một tiếng bước chân vang lên
Rồi một giọng cười khẽ
Kéo dài
Lười biếng nhưng đầy mỉa mai
???
???
Hah...
???
???
Dơ hết cả áo rồi
Người đàn ông bước ra từ khúc cua của con hẻm
Dáng cao gầy
Mái tóc đen ở chính giữa là một nhúm tóc vàng
đôi mắt nheo lại như chẳng bao giờ nghiêm túc
Tay hắn dính vài vệt máu đỏ
Đang tiện tay quệt vào vạt áo khoác
Mùi máu...xộc thẳng vào mũi cậu
Như một luồng điện giật xuyên qua từng dây thần kinh
Cậu không kịp nghĩ
Đôi chân tự động lao tới phía hắn
???
???
Này nhóc...
Chưa kịp nói hết câu
Hắn cảm giác cổ tay mình bị giữ lại bởi đôi bàn tay nhỏ xíu
Nhưng lạnh toát
Cậu áp sát
Đôi môi hé mở...
Và chiếc lưỡi ấm nóng lướt qua vết máu trên tay hắn
Mọi âm thanh như bị nuốt chửng
???
???
* Thoáng khựng *
???
???
/ Nheo mắt lại /
Khoé môi hắn nhếch lên thành một nụ cười đầy hứng thú ~
???
???
Oh...thú vị đấy ~
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
* Chậm rãi buông tay ra *
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
* Lùi một bước *
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
...Xin lỗi...
???
???
* Ngắm cậu một lúc *
???
???
Tên gì ?
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
..T..Takemichi
???
???
* Cúi xuống *
???
???
* Chạm nhẹ vào cằm cậu *
???
???
Đi với anh không nhóc ?
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
/ Cắn môi /
Cậu không biết người đàn ông này là ai
Nhưng trong đôi mắt ấy...
Có một sự tò mò giống như đang muốn nuốt trọn lấy cậu
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
... Vâng
???
???
/ Cười khẽ /
???
???
Tốt
???
???
Từ giờ... mày là của anh ~
Câu nói nhẹ nhàng nhưng lại như một bản án
____
Đêm ấy
Cậu theo hắn rời khỏi con hẻm tối
Không hề biết rằng cuộc đời cậu từ đây bị cuốn vào vòng xoáy của người đàn ông ấy
_____________________
T/g vô tri
T/g vô tri
Đây là bộ thứ 10 của tui
T/g vô tri
T/g vô tri
Tui cũng tính là chờ end một đến hai bộ rồi viết tiếp
T/g vô tri
T/g vô tri
Nhưng cũng gần tới sinh nhật nên tui muốn tự tặng bản thân thêm 1 bộ nữa cho đủ 10 ấy
T/g vô tri
T/g vô tri
Mong mọi người ủng hộ ạ 🙇

Chap 2

Tiếng giày của anh vang lên trên nền bê tông ẩm ướt
Xen lẫn âm thanh của thành phố vẫn ồn ào dù đã khuya
Cậu đi sát sau lưng anh
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
* Đầu cúi thấp *
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
* Tay siết chặt vạt áo *
Cậu không biết mình đang đi đâu
Chỉ cảm thấy từng cơn gió đêm lùa qua mái tóc ướt
Mang theo vị ngọt ngào của máu vẫn còn vương trên đầu lưỡi
Anh không nói gì trong suốt quãng đường
Chỉ thỉnh thoảng ngoái lại nhìn
Đôi môi cong lên như đang cười với một bí mật riêng
____
Cuối cùng
Cậu và anh dừng trước một tòa nhà cũ kỹ ở khu ngoại ô
Cửa kim loại cọt kẹt mở ra
Để lộ một căn hộ rộng nhưng bừa bộn
Ghế sofa lệch sang một bên
Bàn chất đầy lon bia
Tường treo lác đác vài chiếc áo khoác đen
Mùi thuốc lá và mùi máu khô lẫn vào nhau
Đậm đến mức khứa giác nhạy bén của cậu như bùng nổ
Hanma Shuuji
Hanma Shuuji
Nhà anh đấy
Hanma Shuuji
Hanma Shuuji
* Đá cánh cửa đóng lại *
Cậu đứng lặng một lúc
Trong đầu cậu thoáng hiện lên hình ảnh căn phòng thí nghiệm trắng toát
Nơi ba mẹ luôn mặc chiếc áo blouse
Tay cầm clipboard ghi chép
Ở đó mọi thứ sạch sẽ đến mức vô cảm
Còn nơi này...bừa bộn
Sống động
Và... ấm hơn một chút
Hanma Shuuji
Hanma Shuuji
* Bước tới tủ lạnh *
Hanma Shuuji
Hanma Shuuji
* Lấy một chai nước *
Hanma Shuuji
Hanma Shuuji
* Ném qua cho cậu *
Hanma Shuuji
Hanma Shuuji
Uống đi
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
* Đón lấy *
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
* Khựng lại *
Tay cậu khựng lại khi thấy ở góc bàn có một vết máu chưa khô
Cổ họng cậu lại nóng ran
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
* Bàn tay siết chặt chai nước *
Hanma Shuuji
Hanma Shuuji
* Nhìn thấy *
Hanma Shuuji
Hanma Shuuji
/ Cười khẽ /
Hanma Shuuji
Hanma Shuuji
Lại thèm à ? ~
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
* Giật mình *
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
* Quay đi *
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Không...em.. chỉ nhìn thôi
Hanma Shuuji
Hanma Shuuji
* Rút từ ngăn kéo chiếc áo Hoodie *
Hanma Shuuji
Hanma Shuuji
* Đưa cho cậu *
Hanma Shuuji
Hanma Shuuji
Thay đồ rồi ngủ đi
Hanma Shuuji
Hanma Shuuji
Phòng ở bên trái
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
* Cầm lấy *
Cậu bước về phía căn phòng tối
Hanma Shuuji
Hanma Shuuji
Từ giờ...
Hanma Shuuji
Hanma Shuuji
Mày không cần quay về cái nơi đã bỏ rơi mày nữa
Lưng cậu khẽ rùng mình khi nghe giọng anh vọng lại
Trầm thấp và chậm rãi
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
* Khựng một bước *
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
' Bỏ rơi...? '
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
' Hay là dùng mình cho một thí nghiệm nào đó ? '
Cậu không biết....
Và cậu cũng không chắc mình muốn biết câu trả lời
__________________________
T/g vô tri
T/g vô tri
Ừm thì...
T/g vô tri
T/g vô tri
Bộ này kết đã định sẵn rùi
T/g vô tri
T/g vô tri
Còn về kết gì thì tới lúc đó tui sẽ thông báo nha

Chap 3

Ánh sáng lờ mờ len qua khe rèm
Chiếu thành từng vệt bụi lơ lửng trong không khí
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
* Từ từ mở mắt *
Căn phòng nhỏ vẫn còn mùi vải mới từ chiếc áo hoodie anh đưa tối qua
Ga giường hơi xộc xệch
Nhưng mềm hơn bất cứ thứ gì cậu từng nằm trong phòng thí nghiệm của ba mẹ.
Tiếng động lạch cạch vọng từ ngoài phòng khách
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
* Rón rén bước ra *
[ Ngoài phòng khách ]
Anh đang ngồi vắt chân trên sofa
Một tay cầm ổ bánh mì tay kia lật tờ báo
Áo khoác vắt lên vai
Mái tóc anh rối bù
Ánh mắt lười biếng nhìn sang khi thấy cậu
Hanma Shuuji
Hanma Shuuji
Ngủ ngon không nhóc ?
Hanma Shuuji
Hanma Shuuji
/ Cười nhếch môi /
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
* Khẽ gật *
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
* Nhìn xung quanh *
Đôi mắt cậu ngó quanh căn hộ như muốn ghi nhớ từng chi tiết
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Em... chưa từng ở nơi như thế này
Hanma Shuuji
Hanma Shuuji
Vậy thì từ giờ ở đây
Hanma Shuuji
Hanma Shuuji
* Đưa cốc sữa cho cậu *
Hanma Shuuji
Hanma Shuuji
Uống đi
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
* Nhận lấy *
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
* Nhấp một ngụm nhỏ *
Cổ họng cậu vẫn âm ỉ cơn đói...
Thứ mà sữa không thế làm dịu
Ánh mắt cậu vô thức lướt xuống bàn tay anh
Trên khớp ngón tay vẫn còn một vết sẹo nhỏ từ tối qua
Cậu nhớ lại cảm giác mùi máu tươi ấy tràn vào khoang miệng
Nóng hổi và ngọt lịm...
Hanma Shuuji
Hanma Shuuji
* Bắt gặp ánh mắt của cậu *
Hanma Shuuji
Hanma Shuuji
/ Khoé môi cong lên /
Hanma Shuuji
Hanma Shuuji
Lại thèm à ? ~
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
* Giật mình *
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
* Quay mặt đi *
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Không... chỉ là...em nhìn thôi
Hanma Shuuji
Hanma Shuuji
* Đặt tờ báo xuống *
Hanma Shuuji
Hanma Shuuji
* Đứng dậy *
Hanma Shuuji
Hanma Shuuji
* Tiến lại gần cậu *
Hanma Shuuji
Hanma Shuuji
* Cúi thấp ngang tầm mắt cậu *
Hanma Shuuji
Hanma Shuuji
Nếu mày muốn... chỉ cần nói
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
* Sửng lại *
Trong giọng nói của anh có gì đó nửa trêu nửa thật
Tim cậu đập nhanh hơn nhưng lý trí bước phải lùi bước
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
Em...không thể
Hanma Shuuji
Hanma Shuuji
* Nhún vai *
Hanma Shuuji
Hanma Shuuji
* Rút bao thuốc ra châm lửa *
Mùi khói thuốc lan nhẹ trong phòng
Hanma Shuuji
Hanma Shuuji
Tùy mày thôi
Hanma Shuuji
Hanma Shuuji
Nhưng sớm muộn gì mày cũng phải ăn thứ mày cần
Hanma Shuuji
Hanma Shuuji
Đừng để đến lúc đó thì muộn
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
..../ Im lặng /
Đôi mắt xanh dương sâu thẳm của cậu thoáng tối lại
Cậu biết anh nói đúng... và cậu ghét việc mình biết điều đó đúng đến mức nào
___________________________

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play