(GoGe)Yêu Anh Thêm 100 Ngày Cuối Cùng...
chap 1: Ánh Trăng Sáng...
/cảnh báo truyện : Ngược Luyến Tàn Tâm , Ai tâm lí yếu hay thích ngọt thì nên chú ý nhá/
chỉ trách rằng sợi dây liên kết giữa chúng ta quá mỏng manh khiến tớ và cậu rời xa nhau
là tớ nợ cậu một lời xin lỗi
xin lỗi vì để cậu phải nhớ đến một người chẳng ra gì như tớ
Tôi của năm 17 tuổi từng thương một người
chiều mùa hè năm 2007
tôi và cậu ấy đứng nhìn ánh hoàng hôn trên vòng trời bao la
thật tự do
cậu ấy nắm lấy tay tôi, bàn tay chúng tôi đan vào nhau
trong ánh mắt cậu ấy có hình bóng của tôi, tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc
chính là câu nói "ở bên cạnh người mình thương, chỉ cần thở thôi cũng thấy ngọt"
cậu ấy đột nhiên gọi tên tôi khiến tôi giật mình
Gojo Satoru(18)
"Cậu không định về nhà à?"
khóe mắt tôi hơi giật nhẹ, cảm giác phải đối mặt với chuyện mà mình cố gắng tránh né thật sự rất khó khăn
Geto Suguru(18)
"Bố mẹ tớ lại cãi nhau rồi"
Gojo Satoru(18)
"Lại vì chuyện cũ hả?"
dù có muốn ổn đến mức nào thì cái cảm giác nghẹn ứ ở cổ họng vẫn khiến tôi cảm thấy chua chát và khó chịu
tôi ghét phải thừa nhận rằng mình bất lực với những gì đang phải trãi qua
Satoru là người bạn thân nhất của tôi
nói cho oai là Thanh Mai Trúc Mã , nói mà bình dân quá thì là Anh Em Chí Cốt thời còn vô tư vô lo
nhưng mà chúng tôi ...khác nhau lắm
Cậu ấy là ánh trăng sáng
Tôi là một người phàm phu , chỉ biết ngắm nhìn, ước ao được chạm tới nhưng lại vẫn là không thể
Nếu dám nói lời yêu với cậu ấy, cậu ấy có nhìn tôi với ánh nhìn kinh tởm như cách mẹ tôi bĩu môi chua ngoa khi nhìn thấy một cặp đôi đồng tính hay không?
cần phải vào viện tâm thần
đó là những gì tôi hay nghe mọi người xung quanh nói
tôi chỉ có thể ngậm ngùi im lặng ở bên cạnh Satoru với vai trò là một người bạn
cậu ta đột nhiên vỗ vai tôi khiến tôi giật mình
Gojo Satoru(18)
"Đi ăn udon đi, tớ đói bỏ xừ ra rồi"
Geto Suguru(18)
"đồ ngốc, chỉ biết ăn với ăn"
tôi chưa kịp nói hết thì đã bị cậu ta mạnh bạo kéo đi
Gojo Satoru(18)
"Cứ chù ụ một đống mãi không chán à, đồ ngốc"
tôi chỉ biết im lặng nhìn cậu ta kéo mình đi
nhìn bóng hình của người con trai đầy năng lượng ấy, tôi cảm thấy lòng mình bình yên đến lạ
khi chúng tôi đến quán mì Udon, ông chủ vừa thấy đã cười rươi rói
Ông chủ quán mì
"hai đứa lại tới hả?"
Tôi và Satoru khi rảnh thì hay tới đây, tới nhiều đến mức ngồi mòn ghế rồi, ông chủ cũng nhớ mặt luôn
Gojo Satoru(18)
"Cho cháu hai bát đi, mà nay quán vắng vậy ạ?, bộ hôm nay tam tai hở?"
Satoru hồ hởi gọi món như kiểu quán này là nhà mình mở vậy, tôi đạp chân cậu ta cảnh cáo
Geto Suguru(18)
"Buôn bán nói ế khách là cấm kị đấy đồ ngốc, đợi người ta lấy chổi quét cậu ra à?"
Gojo Satoru(18)
"Đau...Tớ thẳng thắn xíu thôi mà"
Ông chủ quán mì
"Thôi , thôi , hai đứa đừng cãi nhau, hôm bữa làm vỡ mấy cái bát còn chưa chừa à?"
Gojo Satoru(18)
/bĩu môi / "vâng..."
Ông chủ quán mì
"còn nhắn nhủ gì nữa không đấy?"
Gojo Satoru(18)
"Lấy cho cháu thêm một lon coca với một lon bia nha"
Ông chủ quán mì
"Gojo uống bia à?"
Gojo Satoru(18)
"Là Suguru đấy, cậu ta đang buồn phiền , còn cháu thì vẫn ngoan chán"
Geto Suguru(18)
"Là cậu trẻ con chứ ngoan nổi gì..."
Sau đó chúng tôi ngồi lại ăn mì
Do tóc tôi dài nên hơi vướn víu một chút
đột nhiên Satoru nhìn tôi chằm chằm
thế rồi cậu ta nhẹ nhàng vén tóc lên tai cho tôi
Gojo Satoru(18)
/mỉm cười /" như vậy tốt hơn này"
tôi hơi đỏ mặt, chẳng thể nói gì
_________________________
Cuộc vui nào cũng sẽ tàn thôi...
Sau khi kết thúc buổi gặp mặt với cậu ấy tôi cuối cùng cũng phải về nhà
trở về nơi thuộc về tôi, nhưng là nơi mà tôi không muốn trở về...
khi tôi vừa vào tới nhà đã bị một cái gạt tàn thuốc bay tới đập vào đầu
đầu tôi bị lực tác động mạnh khiến cho choáng váng
tôi còn cảm thấy rất rõ có một dòng chất lỏng mặn chát đang chảy xuống
Mẹ Geto Suguru
"Mày còn biết đường về à thằng nghiệt tử!!"
Mẹ Geto Suguru
"Sao mày không chết ở ngoài đường luôn đi!!"
Mẹ Geto Suguru
"Tại sao cái thứ như mày lại sinh ra trên đời này chứ!!!"
chỉ biết lẳng lặng lấy tay quệt đi vết máu đang chảy xuống
Geto Suguru(18)
"Thưa mẹ con vừa về"
Mẹ Geto Suguru
"Mày còn dám nói"
Mẹ Geto Suguru
"Đi chết luôn đi"
Mẹ Geto Suguru
"cút ngay cho tao"
bà ấy vừa nói vừa lấy đồ ném về phía tôi, ánh mắt nhìn tôi kia biểu lộ rõ sự căm ghét đến tột độ, chẳng có chút dịu dàng nào như "cậu ấy"...
tôi chỉ biết cắn chặt môi đến rướm máu , chịu đựng được một lúc cho đến khi bà ấy chán rồi bỏ đi
thế rồi tôi lại khụy người xuống cẩn thận nhặt đồ lên , sắp xếp gọn gàng rồi trở về phòng
Căn nhà từng ấm áp ngày nào trong kí ức của tôi bây giờ lạnh lẽo và âm u đến mức khiến tôi cảm thấy mình thật cô đơn và lạc lõng
Bố của tôi làm ăn thua lỗ nên cờ bạc rượi chè , sau này thì ngoại tình , đòi ly hôn với mẹ
mẹ của tôi vẫn nghĩ rằng chỉ cần tôi học giỏi , chỉ cần tôi trở thành một đứa con trai xuất sắc thì bố của tôi sẽ trở về như những ngày trước đây
họ chỉ biết làm theo ý mình, chẳng ai quan tâm đến việc tôi nghĩ gì cả
tôi trở về căn phòng nhỏ của mình
trước đây nó từng là nơi mà tôi vô cùng tự hào
một căn phòng tuy nhỏ nhưng chứa đầy ước mơ , rực rỡ sắc màu với những tấm poster thể thao , game và truyện tranh đầy ấp
mẹ của tôi biến nó thành một căn phòng trống, đốt hết truyện tranh, bán hết game của tôi
trên chiếc tủ trống chỉ còn sách vở học ở trường, tổng quan thì như một cái nhà tù nhàm chán
tôi chỉ biết ngồi co người trên giường, ánh mắt chứa đầy sự mệt mỏi
nếu có Satoru ở đây chắc cậu ấy sẽ cười và trêu chết tôi mất
khóc là biểu hiện của sự yếu kém đấy
tớ không mạnh mẽ như cậu nghĩ đâu
chap 2: Ngọt
hôm nay lại là một ngày mệt mỏi
tôi vì chuyện tối qua mà mất ngủ, khi lên lớp nghe giáo viên giảng một xíu thôi đã ngủ gục rồi.
nhưng mà tôi thì cũng thoải mái lắm, vì ...có bóng lưng của người đằng trước che chắn rồi, cứ an tâm mà ngon giấc thôi
tiếng chuông báo hiệu giải lao cất lên, tôi mờ mờ mở mắt vì bị đánh thức, còn thoải mái vươn vai một cái đầy sản khoái
Geto Suguru(18)
"haaa, ngủ một giấc sướng thật đấy"
không biết từ khi nào, Satoru đã quay đầu xuống , chống cằm nhìn chằm tôi rồi, hành vi này của cậu ta khiến tôi đứng tim xém chết vì giật mình
Geto Suguru(18)
"Này đồ ngốc, cậu làm gì mà nhìn tớ mãi thế"
Gojo Satoru(18)
"trán cậu sao thế?"
cậu ấy hơi bất an chỉ vài chỗ bị dán băng cá nhân trên đầu tôi
Geto Suguru(18)
"bị va trúng cái tủ gỗ ở nhà thôi"
Geto Suguru(18)
"mà này, tớ là con trai mà, có chút xây xác cũng bình thường thôi , cậu cứ quan tâm quá lên thế?"
Geto Suguru(18)
/trêu chọc /" thích tớ à?"
giọng điệu của tôi đầy mỉa mai, thật ra thì...tôi cũng ước gì tôi có thể nghiêm túc hơn nghe cậu ấy nói "có", nhưng mà sao có chuyện đó được chứ...
Gojo Satoru(18)
"cậu đáng nhẻ ra phải hỏi một câu là 'bộ mặt tớ dính gì à ' mới phải chứ??"
Geto Suguru(18)
/ngáp/" tớ biết mặt tớ dính gì rồi"
Gojo Satoru(18)
"dính gì?"
Geto Suguru(18)
"nhan sắc"
chỉ với chút tự mãn của tôi cũng đủ làm Satoru phụt cười thành tiếng
Gojo Satoru(18)
"Haha..., đúng là đẹp trai thật"
Geto Suguru(18)
"còn phải nói sao ~"
Geto Suguru(18)
"Nói cho cậu biết nhá, nếu tôi mà sống ở thời phong kiến thì tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường "
Gojo Satoru(18)
/nũng nịu /" ahhh, tướng công thật là hào hoa phong nhã"
Geto Suguru(18)
/tự đắc/" a ha, nương tử còn phải nói sao ~"
hai đứa bắt đầu diễn tiểu phẩm như hai tên mới trốn trại
Miwa
"xin chào các ái khanh"
lúc này thì cô bạn bàn kế bên đột nhiên xuất hiện tiếp cận chúng tôi
tôi có thể nói rằng cô ấy là lớp trưởng của lớp tôi, một cô gái hướng ngoại , đầy năng lượng, cái gì cũng giỏi, còn được mệnh danh là thiên thần của lớp đấy
Miwa
"Các cậu có nghe tin gì chưa ~"
Gojo Satoru(18)
"Chưa nói lấy gì nghe?"
Miwa
"Ở tường tỏ tình của trường mình vừa có một đống thư gửi cho nam thần lớp mình đó nha ~"
Gojo Satoru(18)
"Thằng nào mà may mắn vậy ?"
Khi Satoru vừa nói xong thì tôi và Miwa đều nhìn về phía cậu ta như nói "cậu chứ còn ai vô đây"
Gojo Satoru(18)
/tự chỉ tay về phía bản thân/"tớ hả?"
nói rồi cô ấy lại lôi ra từ đâu đó một gói kẹo xinh xắn cột nơ hồng rất dễ thương, nhìn thôi cũng biết đồ đắt tiền
Miwa
"Hoa khôi lớp kế bên kêu tớ tặng dùm cho cậu đấy"
Không hiểu sao lúc này tôi cảm thấy lòng mình chợt nhói lên một cách kì lạ
thế rồi tôi nhẹ mím môi, ngước nhìn Satoru để xem biểu cảm cậu ấy hiện tại ra sao
Gương mặt ấy tỉnh bơ như chẳng có gì xảy ra vậy
Gojo Satoru(18)
"Tớ không thích kẹo, cho cậu đấy"
thế rồi Satoru lại nắm cổ tay tôi kéo đi
Gojo Satoru(18)
"Giải lao rồi, tớ với cậu đi căn tin ăn đê "
tôi bị cậu ta lôi đi, chỉ biết cười trừ
ít nhất trong thời điểm hiện tại thì người con trai này chỉ thuộc về mỗi một mình tôi thôi
Sau đó chúng tôi đi tới căn tin để mua vài món ăn vặt, nơi này thật sự rất rộng, như một siêu thị Mini
Ngôi trường này vốn là một trường học có tiếng , chỉ có những người có kinh tế dư dả mới may mắn được học , lúc trước nhà tôi cũng có điều kiện khá ổn nên mới được học ở đây, hiện tại thì vẫn được học, là nhờ mẹ của tôi, dù bà ấy có vẻ rất ghét tôi nhưng mà bà vẫn mong rằng tôi có thể học tập tốt nên vẫn không hẳn là quá thiệt thòi.
khi tôi đang phân vân giữa việc hôm nay sẽ ăn bánh mì vị cay hay không cay thì Satoru đã xuất hiện bên cạnh tôi , trong tay cậu ta là một núi đồ ăn vặt cao chót vót
Gojo Satoru(18)
"chọn lựa gì lâu thế?"
Geto Suguru(18)
"cậu là heo hả , ăn gì mà ăn ghê thế!?..."
Gojo Satoru(18)
"Con heo này có cơ bụng đó, muốn sờ thử không?"
Cậu ta vừa nói, còn ghé mặt sát tôi, cái sự mập mờ này khiến tôi có chút kích thích, nhưng cũng phải kìm nén con thú trong mình lại mà khó khăn nuốt nước bọt
Geto Suguru(18)
"Không thèm"
nói rồi tôi quyết định chọn loại bánh không cay vì giờ trong túi còn có vài trăm Yên thôi, nếu ăn vị cay còn phải mua thêm nước, rất rắc rối
Gojo Satoru(18)
"không mua nước hả?"
Geto Suguru(18)
"Tớ không khát"
Geto Suguru(18)
"Này, không đi thanh toán hả?"
Gojo Satoru(18)
"đợi tớ lát, cậu đi tìm chỗ trước đi"
thế rồi tôi rời đi trước, đi tìm chỗ ngồi cho mình
tôi tìm được một chỗ trống khá hoàn hảo , liền ngồi xuống ăn
lúc đang ăn thì đột nhiên có cái gì đó lạnh áp vào má khiến tôi giật mình
khi quay đầu lại thì thấy Satoru với nụ cười tươi như hoa, cậu ta đặt trước mặt tôi một hộp sữa lạnh và thêm một phần cơm hộp đầy màu sắc
Geto Suguru(18)
"cậu làm gì đấy?"
Gojo Satoru(18)
"Cậu bảo tớ là heo mà, cậu ít ra cũng phải mập lên một chút mới xứng chơi với tớ chứ ~"
Cậu ta không giận, còn kéo ghế ra ngồi xuống đối diện tôi
Gojo Satoru(18)
"ừ, tớ ngốc, ngốc mới quan tâm cậu như vậy"
Geto Suguru(18)
"thôi, đừng nói nữa, tớ mệt lắm"
Gojo Satoru(18)
"kén ăn à?"
Geto Suguru(18)
"Không phải"
nói là ăn vậy thôi chứ những thứ tôi có thể nhét vào miệng toàn là đồ ăn nhanh, chẳng mấy khi ăn tử tế , nhờ thói quen hại người này mà tôi bị đau bao tử suốt
Gojo Satoru(18)
"Không ăn, đợi tớ đút hả?"
Geto Suguru(18)
"ăn, tớ ăn, đừng lắm chuyện"
Gojo Satoru(18)
"còn phải nói sao ~"
cậu ta cứ thể ngồi nhìn tôi chăm chăm khiến tôi nuốt cũng thấy khó
Geto Suguru(18)
"chẳng có gì trả công cho cậu đâu"
Gojo Satoru(18)
"Không có hở?"
cậu ta nhìn tôi với ánh nhìn hơi đê tiện, tôi đành đưa tay vào túi áo xem thử, tự dưng tìm được một viên kẹo dâu .
tôi chỉ đành miễn cưỡng đặt nó lên bàn
Geto Suguru(18)
"còn cái này thôi, tớ nhớ ban nãy cậu bảo cậu không thích kẹo"
Gojo Satoru(18)
"ai nói tớ không thích?"
cậu ta như đứa con nít, liền giật lấy viên kẹo bỏ vào miệng ăn ngon lành như sợ ai giành ăn vậy
Geto Suguru(18)
" ....cái tên này"
Gojo Satoru(18)
"Tớ nhận lại hậu tạ của cậu rồi đấy nhá"
tôi chỉ biết cười trừ thôi, cái tên này đúng là quá chướng khí, không thể hiểu nổi
càng như vậy tôi càng yêu cậu ấy hơn
chap 3: Nỗi sợ vô hình
giờ giải lao kết thúc, chúng tôi trở về lớp học ngay sau đó
giáo viên
"được rồi các em, trật tự nào"
giáo viên
"hôm nay cô sẽ phát điểm bài kiểm tra hôm trước nhé?"
vừa mới vào tiết tôi đã bị cái thông báo kia làm cho tỉnh táo
khi lớp trưởng phát điểm, không hiểu sao bất giác đôi tay tôi đã đan vào nhau, lòng bàn tay bắt đầu ướt đẫm, mồ hôi lạnh cứ thế tuôn ra
một cảm giác sợ hãi vô hình khiến tôi căng thẳng
chỉ mới kì kiểm tra hôm trước tôi chỉ được 75 điểm đã bị mẹ đánh đến mức phải xin nghỉ học 1 tuần, lần này tôi dù đã thức trắng đêm để ôn bài nhưng cũng không khỏi bất an
Miwa
"Geto lần này làm tốt thật đấy"
Khi Miwa đưa bài kiểm tra cho tôi, tôi cảm thấy vô cùng hy vọng khi nhìn thấy nụ cười tươi tỏa nắng của cô ấy
và rồi khi nhận được bài kiểm tra
sắc mặt tôi lại tối sầm...
83 điểm
vẫn không đủ
vẫn...
không đủ
nhìn thấy vẻ mặt tái xanh không còn giọt máu của tôi Miwa đã bị dọa sợ rồi
Miwa
"Geto, cậu có sao không?'
Geto Suguru(18)
"tớ ổn..."
cô ấy có vẻ rất lo lắng cho tôi, nhưng rồi cũng miễn cưỡng phát bài tiếp cho người khác
khi tiết học bắt đầu sau đó ...lúc giáo viên đang cầm phấn viết lên bảng thì đột nhiên có tiếng của cái gì đó lớn rơi xuống sàn
khi mọi người nhìn lại thì thấy tôi đang bất tỉnh nằm dưới nền lạnh lẽo, ai cũng bị cảnh tượng ấy làm cho sững sờ.
khi mọi người còn đang bối rối thì Satoru đã nhanh chóng cõng tôi đến phòng Y tế
khi tôi tỉnh lại , mùi cồn quen thuộc đã xọc thẳng vào mũi
khi tôi nhìn lại thì thấy mình đang nằm trên chiếc giường ở phòng y tế , tay bị cắm kim vào , có lẽ là đang truyền nước
ánh mắt tôi dần rõ ràng hơn
cô y tá
"Em cảm thấy sao rồi?"
đầu tôi hơi đau, liền xoa xoa thái dương đầy mệt mỏi
Geto Suguru(18)
"cảm giác hơi buồn nôn ạ"
cô y tá
"cái cậu nhóc này, ăn uống không đàng hoàng gì cả , vả lại..., sao em bị thương ở đầu mà không đi bệnh viện, nguy hiểm lắm đấy"
Geto Suguru(18)
"chỉ là va đập nhẹ thôi , em là con trai mà, chút xay xát này đáng là gì"
cô y tá
"Con trai thì bất tử à,đừng có mà tự cao"
cô y tá
"không biết phụ huynh của em bị gì nữa, khi giáo viên gọi điện thông báo thì liền nói rằng em đang giả vờ, nói rằng không được cho em về nhà"
tôi có thể hình dung được về khung cảnh ấy
tôi biết là mẹ sẽ không tin tưởng tôi đâu
cô y tá
"chằng bù cho cậu bạn của em"
câu nói ấy khiến tôi sững sờ
Geto Suguru(18)
"bạn của em?"
cô y tá
"Thì cậu thanh niên tóc trắng ấy "
cô y tá
/xoa xoa đầu mệt mỏi /" cậu ta cứ giựt mộ giựt hai đòi ở lại, giáo viên phải kêu mấy nam sinh lôi vô lớp học mới tiễn ông tổ ấy đi được, nhìn vào còn tưởng hai đứa là người yêu nhau cơ"
cô y tá
"cô nói đùa thôi, hai thằng con trai sao mà yêu nhau được, đừng để ý nhé"
tôi biết cô ấy không có ý xấu, nhưng thật sự tôi cảm thấy rất đắng lòng
khi này đột nhiên có tiếng mở cửa vội vàng
Satoru xuất hiện, bộ dạng hớt hải như bị ma rượt vậy , liền phóng tới chỗ tôi, hai tay nắm lấy vai tôi
Gojo Satoru(18)
"Có sao không đấy???"
Gojo Satoru(18)
"có sốt không??"
Gojo Satoru(18)
"bụng có đau không??"
cậu ta hỏi một tràn dài , đến tôi cũng không biết bắt đầu từ đâu
cô y tá
"Thôi đi, bạn của em không mất miếng thịt nào đâu"
Gojo Satoru(18)
"à...vâng"
Satoru bị lời nhắc nhở của y tá mà đỏ mặt ngượng ngùng
tôi cười khẽ khi nhìn thấy cậu ấy
Geto Suguru(18)
"Cậu làm gì mà thở hồng hộc vậy?"
Gojo Satoru(18)
"Chuông vừa kêu, học sinh trong lớp chưa kịp đứng lên chào giáo viên là tớ chạy bán sống bán chết đi tìm cậu rồi đấy"
Geto Suguru(18)
"Thôi nào, tớ ổn mà"
Gojo Satoru(18)
"Ổn mà lại bị ngất là sao?"
cô y tá
"Có thể là đầu bị chấn thương gì đó, các em có thời gian thì dẫn Geto đi bệnh viện khám xem sao, để lâu nguy hiểm lắm"
Gojo Satoru(18)
"vâng, em biết rồi, sẽ trông nôm cậu ta"
cô y tá
"cũng tan học rồi, hai đứa về nghỉ ngơi đi"
Sau đó chúng tôi cùng nhau về nhà
vẫn như cũ , khi đến đường rẽ thì mỗi người một hướng
không hiểu sao tôi có cảm giác rất mất mát
nhưng rồi chỉ có thể cố gắng lấy hơi để chuẩn bị tinh thần cho trận bão sắp tới thôi
nhưng lần này không như tôi nghĩ
căn nhà bỗng dưng trở nên rất gọn gàng, sạch sẽ, đèn chiếu sáng ấm áp
khi tôi đi vào nhà thì thấy mẹ đang mặc tạp dề nấu đồ ăn
mùi hương thơm ngon của đồ ăn khiến tôi cảm thấy nhẹ nhõm , lâu rồi tôi mới thấy cái không khí gia đình này
nhưng rồi, một âm thanh khiến tôi lạnh gáy
Bố Geto Suguru
"Về rồi à?"
tôi nhìn thấy bóng hình của người đàn ông ấy , người mà tôi còn sợ hơn cả mẹ
cái cách ông ta thản nhiên phì phèo điếu thuốc lá , dắt chân lên ghế
Geto Suguru(18)
"Bố...vừa tới à?"
Bố Geto Suguru
"Thấy tao mày không vui nhỉ?"
điệu bộ của ông ta vẫn thản nhiên như vậy
nhìn vào còn tưởng là bình thường lắm
chỉ là mỗi khi nhìn ông ta lại càng khiến tôi cảm thấy buồn nôn
cái hình ảnh ông ta trần chuồng với người phụ nữ khác trong nhà tôi khi tôi bắt gặp và khi ông ta đe dọa , bóp cổ tôi , gương mặt như muốn giết người kia khiến tôi vẫn chưa thể quên
như thể chỉ mới xảy ra ngày hôm qua thôi
nhưng có vẻ như ông ấy vẫn rất thản nhiên
Download MangaToon APP on App Store and Google Play