Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Hắc Miêu] Ly Rượu Rạn

Chapter 1

_
Tại một buổi tiệc.
Tiếng nhạc du dương và những ly champagne lấp lánh không thể làm dịu đi không khí căng thẳng tại buổi tiệc của giới thượng lưu. Thẩm Mộng Dao, trong bộ váy đen lộng lẫy, đang trò chuyện cùng vài đối tác thì một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
Không ngờ lại gặp chị ở đây, giám đốc Thẩm.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
Buổi tiệc của công ty đối thủ mà chị cũng đến sao?
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(Quay người lại, ánh mắt bình thản) Giám đốc Viên bận rộn với các thương vụ mạo hiểm mà cũng có thời gian rảnh rỗi đi dạo chơi à?
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
Tiệc này là để kết nối, dù là đối thủ cũng nên lịch sự một chút.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
Kết nối?
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
Tôi thì thấy tiệc này chỉ để khoe mẽ thôi.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
À mà, bộ váy của chị đẹp đấy.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
Nhưng tôi e là nó hơi bị lỗi mốt so với bộ sưu tập mới nhất của tôi.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(Cười nhẹ, tay cầm ly rượu vang lắc nhẹ) Phong cách của tôi là cổ điển, không cần chạy theo những thứ phù phiếm.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
Mà nhắc đến chuyện lỗi mốt, tôi nghe nói phong cách quản lý của giám đốc Viên cũng khá là 'cũ kỹ' đấy.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
Phong cách cũ kỹ mà vẫn thắng được thị trường thì có gì là sai?
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
Còn hơn là một người cứ mãi loay hoay tìm kiếm ý tưởng mới mà không có đột phá.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
Đột phá cần có sự chuẩn bị, chứ không phải liều lĩnh.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
Thật tiếc là một người trẻ như cô lại không hiểu được điều này.
Đúng lúc đó, Châu Thi Vũ từ đâu chen vào, ôm lấy vai Thẩm Mộng Dao.
Châu Thi Vũ
Châu Thi Vũ
Này, hai người định biến buổi tiệc thành sân đấu à?
Châu Thi Vũ
Châu Thi Vũ
Dao Dao, em đi tìm chị nãy giờ.
Châu Thi Vũ
Châu Thi Vũ
Ai đây?
Châu Thi Vũ
Châu Thi Vũ
À, giám đốc Viên Nhất Kỳ phải không?
Châu Thi Vũ
Châu Thi Vũ
Chị Thẩm, chị đừng để bị cuốn theo trò trẻ con của cô ấy.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(Trợn mắt) Chị nói ai là trẻ con?
Châu Thi Vũ
Châu Thi Vũ
Thôi nào, bớt nóng.
Châu Thi Vũ
Châu Thi Vũ
Cả chị và Dao Dao đều là những người phụ nữ thành đạt.
Châu Thi Vũ
Châu Thi Vũ
Thẩm Mộng Dao thì chững chạc, còn chị thì... cũng có chút chững chạc, nhưng mà chỉ là chút xíu thôi.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(Nhẹ nhàng gỡ tay Châu Thi Vũ ra) Thôi được rồi, chúng tôi chỉ trao đổi ý kiến thôi.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
Giám đốc Viên, rất vui được gặp cô.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
Tôi xin phép đi trước.
Thẩm Mộng Dao rời đi, để lại Viên Nhất Kỳ một mình với Châu Thi Vũ.
Viên Nhất Kỳ nhìn theo bóng lưng của Thẩm Mộng Dao, vừa bực bội vừa có chút tò mò.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
Thật là một người phụ nữ khó ưa.
Châu Thi Vũ
Châu Thi Vũ
(Cười khẩy) Khó ưa nhưng lại làm cô tò mò đúng không?
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(Lườm một cái) Chị thì biết gì.

Chapter 2

Sự tình cờ của định mệnh không chỉ dừng lại ở một buổi tiệc. Thẩm Mộng Dao bước vào lớp học về "Quản lý rủi ro trong đầu tư", không khỏi ngạc nhiên khi thấy Viên Nhất Kỳ đang ngồi ở hàng ghế đầu, chân gác lên bàn, vẻ mặt chán nản.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(Bước đến bàn bên cạnh, đặt sách xuống) Chào buổi sáng, giám đốc Viên.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
Có vẻ cô rất hào hứng với buổi học này.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(Không thèm nhìn, chỉ hừ một tiếng) Tôi chỉ đến cho có mặt thôi.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
Buổi học này đúng là một sự lãng phí thời gian.
Giáo sư bước vào, bắt đầu bài giảng. Thẩm Mộng Dao chăm chú lắng nghe, thỉnh thoảng ghi chép cẩn thận. Ngược lại, Viên Nhất Kỳ lại nghịch điện thoại, vẻ mặt bơ phờ. Cô thậm chí còn ngáp một cái thật to.
Giáo Sư: (Nhìn thẳng về phía Viên Nhất Kỳ) Cô gái ở hàng đầu, nếu thấy bài giảng của tôi nhàm chán, có thể ra ngoài.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(Giật mình, giấu điện thoại đi) Không, không ạ.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
Em đang tập trung nghe mà thầy.
Thẩm Mộng Dao khẽ cười. Cô viết một mẩu giấy nhỏ rồi đẩy sang bàn Viên Nhất Kỳ.
Mẩu giấy: “Mới vào học đã bị giáo sư nhắc nhở, có vẻ cô vẫn chưa quen với môi trường học đường nhỉ? Dù sao thì cũng phải cố gắng làm người lớn đi chứ, trẻ con.”
Viên Nhất Kỳ đọc xong, mặt đỏ bừng. Cô lập tức lấy một tờ giấy khác viết lại và ném sang cho Thẩm Mộng Dao.
Mẩu giấy: “Chị thì hay rồi, 27 tuổi đầu rồi mà vẫn còn viết giấy truyền tay. Tôi thấy chị mới là trẻ con thì có.”
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(Đọc xong, nở nụ cười nhẹ) Ít ra tôi cũng không để giáo sư phải nhắc nhở vì mất trật tự.
Viên Nhất Kỳ định nói thêm thì Thẩm Mộng Dao lại quay lên nghe giảng, không thèm để ý đến cô nữa. Cô bực mình nhưng đành chịu, chỉ có thể cắn môi, nhìn chằm chằm vào màn hình máy chiếu với vẻ mặt đầy oán giận.
Kết thúc buổi học, Viên Nhất Kỳ vội vàng thu dọn đồ đạc, định chuồn đi thật nhanh.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
Này, giám đốc Viên.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
Cô quên sách này.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(Quay lại, cầm lấy quyển sách) Cảm ơn.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
Lần sau, đừng có mà gọi tôi là trẻ con nữa.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(Ánh mắt đầy ý cười) Tôi đâu có gọi.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
Tôi chỉ nghĩ đến một người, và người đó tình cờ có những hành động rất giống trẻ con thôi.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(Cắn răng, chỉ tay vào Thẩm Mộng Dao) Được. Chị nhớ đấy, chúng ta còn gặp lại nhiều.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
Tôi cũng rất mong chờ.
Viên Nhất Kỳ bỏ đi, để lại Thẩm Mộng Dao mỉm cười nhìn theo. Đây chắc chắn không phải lần cuối cùng hai người đối đầu.

Chapter 3

Tiếng chuông gió kêu leng keng khi Viên Nhất Kỳ bước vào quán cà phê “Sương Sớm”. Cô chọn một bàn trong góc, dự định làm việc. Nhưng chưa kịp mở laptop, cô đã thấy Thẩm Mộng Dao ngồi ngay bàn đối diện, đang chăm chú xem tài liệu.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(Lẩm bẩm) Thế giới này nhỏ thật.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(Ngước lên, nở một nụ cười nhẹ) Giám đốc Viên có vẻ không vui khi thấy tôi nhỉ?
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
Quán cà phê này là của Châu Thi Vũ.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
Cô không muốn đến nữa sao?
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
Chị nói thế là sai rồi.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
Có thể quán này là của chị Châu Thi Vũ, nhưng mà chị ấy cũng thích người khác đến.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
Vả lại, tôi đang nghiên cứu thị trường.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
Mà nhắc đến, tôi thấy chị đang nghiên cứu mấy mẫu thiết kế mới sao?
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
Có cần tôi cho vài lời khuyên không?
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
Dù sao thì tôi cũng là người trẻ, xu hướng thì tôi biết rõ hơn chị mà.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
Cảm ơn, nhưng tôi không cần.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
Tôi nghĩ, cô nên tập trung vào những con số của mình thì hơn.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
Tôi nghe nói, một thương vụ lớn của cô tuần này không mấy khả quan đâu.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
Cứ nói chuyện với tôi thế này, nhỡ đâu mất thêm một thương vụ nữa.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(Mặt hơi đỏ lên vì tức) Tôi vẫn là người nắm giữ phần thắng đấy thôi.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
Còn chị, một thương hiệu cao cấp nhưng lại không dám thay đổi.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
Có phải chị sợ thất bại không?
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
Không phải tôi sợ thất bại, mà là tôi không liều lĩnh như cô.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
Cái gì cần thay đổi, tôi sẽ thay đổi.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
Cái gì cần giữ, tôi sẽ giữ.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
Còn cô, lúc nào cũng muốn thay đổi, nhưng lại quên mất gốc rễ của mình.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
Đó là lý do tại sao, những sản phẩm của cô vẫn chưa có được một bản sắc riêng.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
Vậy là chị đang chê gu thẩm mỹ của tôi rồi.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
Chị nói thế thì đừng trách tôi không khách sáo đấy.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
Tôi chỉ đang nói sự thật thôi.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
Cô thử nhìn lại đi, những sản phẩm của cô, có gì đặc biệt không?
Viên Nhất Kỳ đang định phản bác thì một nhân viên phục vụ bàn đi tới, cười nói
Nhân viên: Hai chị ơi, em xin lỗi, nhưng em vừa livestream một đoạn ngắn của hai chị.
Nhân viên: Hai chị cãi nhau dễ thương quá, mà lại đẹp nữa.
Nhân viên: Mọi người trên mạng đang bàn tán xôn xao này.
Cả Thẩm Mộng Dao và Viên Nhất Kỳ đều giật mình, nhìn vào điện thoại của nhân viên. Dòng bình luận liên tục nhảy lên:
“Ôi! Hai chị tổng tài đang cãi nhau kìa.” “Đẹp đôi quá đi mất thôi.” “Nhìn hai người như một cặp đôi đang giận hờn nhau ấy.”
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
Này, em mau tắt đi!
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
Em làm cái gì thế?
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
Em ơi, em có thể xóa video đó được không?
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
Chị không muốn bị lên mạng như vậy.
Nhân viên kia vội vàng tắt livestream, miệng lắp bắp xin lỗi.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
(Lườm Thẩm Mộng Dao) Tất cả là tại chị.
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
Tại sao chị lại cãi nhau với tôi chứ?
Viên Nhất Kỳ
Viên Nhất Kỳ
Bây giờ thì hay rồi.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
(Bình tĩnh) Là cô bắt đầu trước mà.
Thẩm Mộng Dao
Thẩm Mộng Dao
Hơn nữa, cô có vẻ rất hợp với vai ‘cặp đôi đang giận hờn’ đấy.
Viên Nhất Kỳ không nói gì nữa, chỉ lườm Thẩm Mộng Dao một cái thật sắc rồi quay đi, vẻ mặt bực bội hiện rõ.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play