Kẻ Cuồng Yêu
1. Ánh Mắt Trong Đêm
Đại sảnh khách sạn lấp lánh ánh đèn vàng, tiếng ly chạm nhau vang lên như những nhịp tim giả tạo của giới thượng lưu. Ji-ah đứng ở góc phòng, bộ đồng phục ôm gọn eo, găng tay trắng siết chặt khay champagne. Từ đây, cô nhìn thấy một dáng hình bước vào
Nhân Viên 1
Kia là… phu nhân Han Seo-yeon
Ji-ah
(ngẩng đầu, đôi mắt như bị hút chặt)
Nhân Viên 1
Ừ. Vợ giám đốc Kim Joon-ho, chắc cô biết ông ta rồi
Ji-ah
(ánh mắt không rời khỏi bóng dáng kia)
Ji-ah
"… Đẹp thôi vẫn… không đủ để diễn tả"
Seo-yeon tiến vào giữa đám đông, bộ váy lụa xanh đêm ôm sát từng đường cong, làn da trắng hồng phản chiếu dưới ánh đèn. Mùi hương hoa nhài thoảng qua khi cô bước ngang. Ánh mắt lạnh lùng lướt qua Ji-ah một giây rồi rời đi
Ji-ah
"Nhìn mình rồi" (thì thầm)
Vài phút sau, Ji-ah tiến lại gần quầy rượu, nơi Seo-yeon đang trò chuyện với một vị khách nam. Chờ đúng lúc khoảng trống mở ra, cô bước tới
Ji-ah
Phu nhân muốn dùng champagne không?
Han Seo-yeon
(quay đầu, ánh mắt lịch sự nhưng xa cách)
Han Seo-yeon
Không, cảm ơn, tôi không uống đồ ngọt
Han Seo-yeon
Tôi đã nói là không (định quay đi)
Ji-ah
(giọng hạ thấp, ánh mắt gắn chặt vào đôi môi đỏ)
Ji-ah
Nhưng nó sẽ hợp với mùi hương của phu nhân
Seo-yeon dừng lại một nhịp. Ánh mắt cô khẽ lạnh hơn, nhưng giọng vẫn đều
Han Seo-yeon
Cô là nhân viên phục vụ, đúng không? Làm tốt công việc của mình đi
Ji-ah
(cúi đầu, khóe môi cong nhẹ)
Ji-ah
Vâng tôi sẽ nhớ rất kỹ
Seo-yeon quay đi, bước đi nhẹ nhàng, để lại mùi hương thoảng dài như một lời mời không thành tiếng. Ji-ah đứng bất động, ánh mắt không rời khỏi bóng dáng kia, ngón tay siết chặt khay rượu
Ji-ah
"Phu nhân có biết không… chỉ cần chị còn thở, tôi sẽ không cho bất cứ ai khác nghe thấy tiếng nói đó ngoài tôi" (thì thầm)
2. Theo Dõi
Seoul về đêm, những con phố lát đá loang loáng ánh đèn vàng. Mưa rơi đều, từng giọt nặng trĩu như đang gõ vào kiên nhẫn của Yoo Ji-ah. Cô đứng dưới mái hiên hẹp, áo khoác thẫm màu dính nước mưa, mắt không rời khỏi quán cà phê nhỏ đối diện
Ji-ah
“Vẫn ở đây… phu nhân” (thì thầm)
Qua lớp kính mờ hơi nước, Seo-yeon ngồi ngay cạnh cửa sổ. Bộ váy công sở màu be ôm sát, mái tóc buộc thấp hờ hững, đôi môi mím nhẹ khi lật một trang sách. Mùi cà phê hòa với ánh sáng vàng hắt xuống làn da cô, khiến cảnh tượng ấy như một bức tranh… chỉ dành cho Ji-ah ngắm
Khoảng một tiếng sau, Seo-yeon đứng dậy. Chiếc ô màu đen bật mở, giọt nước bắn xuống vai áo. Ji-ah rời mái hiên, bước theo. Tiếng gót giày của Seo-yeon vang đều trên mặt đá ướt, tiếng bước chân của Ji-ah hòa vào như một nhịp đệm ngầm
Han Seo-yeon
Ai đang theo tôi? (khẽ quay đầu)
Ji-ah
(tiến nhanh, cởi áo khoác, khoác lên vai cô)
Ji-ah
Phu nhân trời mưa thế này, chị sẽ ướt hết đó
Han Seo-yeon
Là cô? Nhân viên ở buổi tiệc? (thoáng bất ngờ)
Ji-ah
Trùng hợp thôi. Tôi đi ngang qua, thấy chị một mình nên không đành lòng
Ji-ah
(mỉm cười, giọng trầm)
Han Seo-yeon
Tôi tự lo được
Ji-ah
(tay siết nhẹ vai cô, hơi nóng xuyên qua lớp vải ẩm)
Ji-ah
Nếu chị ốm ai sẽ chăm cho chị?
Khoảng cách chỉ còn vài tấc. Mùi hương hoa nhài thoảng từ cổ áo Seo-yeon, hòa cùng hơi ấm cơ thể, khiến tim Ji-ah đập mạnh. Ánh mắt cô trượt chậm từ đường viền môi lên đôi mắt lạnh lùng kia, như đang đo từng khoảng cách để vượt qua
Han Seo-yeon
Cô… đang đi quá giới hạn rồi (nhìn thẳng)
Ji-ah
(nghiêng đầu, nụ cười nghiêng lệch)
Ji-ah
Có thể cho là vậy, nhưng tôi không hối hận
Tiếng mưa rơi nặng hạt che đi khoảng im lặng căng thẳng giữa hai người. Seo-yeon hít một hơi sâu, rồi quay đi, để lại Ji-ah đứng trong màn mưa, ánh mắt vẫn bám chặt vào bóng lưng ấy như sợi dây trói vô hình chưa bao giờ đứt
3. Thư Ký
Hai ngày sau, tập đoàn Kim Group thông báo tuyển gấp một thư ký riêng cho phu nhân Han Seo-yeon. Tin đó xuất hiện trên bảng nội bộ chưa đầy một giờ nhưng hồ sơ của Yoo Ji-ah đã được gửi đi, kèm theo một “thư giới thiệu” với con dấu giả của một người quen trong giới truyền thông
[Sảnh tiếp tân – Kim Group]
Ji-ah
(mỉm cười, đặt hồ sơ lên quầy)
Ji-ah
Ứng viên cho vị trí thư ký phu nhân
Lễ Tân
Chúng tôi đã có danh sách—
Ji-ah
(ngắt lời, giọng thấp nhưng chắc)
Ji-ah
Tôi nghĩ phu nhân sẽ muốn tự chọn, đây là việc liên quan trực tiếp đến cô ấy đúng không?
Lễ tân hơi khựng lại, cuối cùng cầm hồ sơ và gọi điện lên văn phòng
[Phòng làm việc riêng – Tầng 23]
Seo-yeon ngồi sau bàn, ánh mắt lướt nhanh qua tập hồ sơ. Cô ngẩng lên khi cửa mở
Ji-ah
Vâng, phu nhân, chúng ta đã gặp ở buổi tiệc và tối hôm đó nữa
Han Seo-yeon
Tôi nhớ, nhưng tại sao cô muốn làm thư ký của tôi?
Ji-ah
(bước một bước, giọng chậm rãi)
Ji-ah
Vì tôi nghĩ tôi có thể bảo vệ chị
Han Seo-yeon
Bảo vệ? (nhíu mày)
Ji-ah
(ánh mắt dán vào đôi môi cô, rồi nhìn thẳng)
Ji-ah
Người như phu nhân quá đẹp, quá lạnh. Đó là điều khiến người ta muốn phá hủy, tôi sẽ không để điều đó xảy ra
Không khí trong phòng đặc lại. Seo-yeon hơi nghiêng đầu, khóe môi nhếch nhẹ nhưng ánh mắt không để lộ cảm xúc
Han Seo-yeon
Nghe giống một lời tán tỉnh hơn là trả lời phỏng vấn
Ji-ah
(mỉm cười, cúi thấp hơn, giọng gần như thì thầm)
Ji-ah
Nếu đó là cách để được ở gần chị… tôi chấp nhận
Trong khoảnh khắc, ánh nhìn họ khóa chặt. Ji-ah cảm nhận rõ mùi hoa nhài thoảng qua, và trong đầu cô chỉ còn một ý nghĩ: đã đặt chân vào được ngưỡng cửa này, sẽ không bao giờ bước ra tay trắng
Download MangaToon APP on App Store and Google Play