Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ HIEUTUS ] Ngoại Lệ Của Ông Kẹ

01 Đánh Nhau

Trường trung học tư thục Say Hi danh tiếng, nơi toàn con nhà giàu, quyền lực hoặc học giỏi mới được nhận vào
Trong trường, ai cũng biết cái tên Trần Minh Hiếu (17 tuổi) – “ông kẹ” đúng nghĩa: đẹp trai, khí chất lạnh lùng, nghiêm túc, đã nói là không ai dám cãi. Không chỉ học giỏi, Hiếu còn giỏi đánh nhau, lại khéo dùng vẻ ngoài để “gài bẫy” người khác, đúng chất trapboy
Ngược lại, Bùi Anh Tú (18 tuổi) là nam thần thư sinh của trường: cao ráo, thanh tú, giọng nói dịu, cử chỉ chừng mực. Cậu được nhiều người yêu mến, nhưng luôn giữ khoảng cách, không để ai thực sự chạm vào thế giới của mình. Nhưng thực chất , Tú là “ghost boy” – luôn lặng lẽ biến mất khỏi những nơi ồn ào, mang theo những bí mật không ai biết
Nhóm bạn thân cả hai đều biết rằng: Ngoại lệ duy nhất: Bùi Anh Tú – người duy nhất dám trêu chọc, “ra lệnh” ngược cho Trần Minh Hiếu
Còn Anh Tú thì lại không biết
.
Tiếng va chạm và hò hét vang vọng khắp sân sau. Minh Hiếu tung cú đấm thẳng vào mặt đối thủ, máu từ khóe môi thằng kia bắn ra, rơi xuống nền xi măng
Hùng, Sơn bạn thân của Hiếu dồn ép những đứa còn lại vào tường, tiếng chửi thề xen lẫn tiếng rên
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
// hất mái tóc, giọng khàn đặc //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Tao nói rồi, đừng bao giờ động vào người của tao
Không ai dám lên tiếng đến khi một giọng nói trầm vang lên từ lối vào
: Trần Minh Hiếu
Không ồn ào, không quát tháo, nhưng cả sân như chững lại
Đám bạn thân đồng loạt ngước lên, nhận ra Bùi Anh Tú học trưởng lớp 12 đang bước vào. Ánh mắt bình tĩnh, dáng đi chậm rãi, như thể hoàn toàn không sợ cái không khí bạo lực này
Cái tên “Trần Minh Hiếu” vốn chẳng ai dám gọi thẳng, nhất là với giọng điềm nhiên như vậy lại được cất ra khỏi miệng Tú một cách tự nhiên. Và kỳ lạ thay… Hiếu không nổi giận
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
// hất đối thủ ra tay phủi bụi //
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Giải tán, tất cả
Cả đám học sinh lập tức rút đi
Hùng và Sơn nhìn nhau rồi cũng lùi
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
// bước tới dừng trước mặt hắn rồi nghiêng đầu //
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Theo anh
Trần Minh Hiếu - Hắn
Bùi Anh Tú - Em
Hắn không cãi, không hỏi, chỉ cài lại khuy áo và bước theo em
Người ngoài nhìn vào chỉ thấy học trưởng can ngăn một vụ đánh nhau. Nhưng đám bạn thân thì hiểu, cả trường này, chỉ có một người gọi thẳng tên “Trần Minh Hiếu” mà không sợ gì… và khiến cậu chịu nghe lời ngay lập tức
Phòng Y Tế
Cánh cửa phòng y tế khép lại, không khí yên tĩnh hẳn so với sân sau náo loạn khi nãy. Hắn ngồi trên giường bệnh, áo sơ mi đồng phục cởi bớt khuy, tay chống sau lưng. Vết xước trên má và những vệt máu khô trên tay vẫn chưa được xử lý
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Đưa tay đây
Hắn không nói gì, ngoan ngoãn chìa tay ra. Đầu bông gòn vừa chạm vào vết thương, Hắ hơi nhíu mày, nhưng ánh mắt vẫn dán vào khuôn mặt em
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Anh không sợ à
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Sợ gì
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
// lắc đầu //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
// chống cằm, lặng lẽ nhìn hàng mi dài của em cúi xuống, giọng thấp hẳn //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Nếu là người khác, tôi đã hất tay họ ra rồi
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
// ngẩng lên nhìn hắn hơi ngạc nhiên //
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Sao ?
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Không có gì. Anh cứ tiếp tục đi // nhếch môi //
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Đau không
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Không anh làm đi
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
// khẽ gật, tiếp tục băng lại cổ tay cho hắn //
Hắn nhìn chăm chăm vào những ngón tay của anh trắng, dài, vừa đủ ấm áp rồi bất giác mỉm cười rất nhẹ
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Anh lúc nào cũng quan tâm tôi vậy sao
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Với đàn em bị thương tất nhiên vậy rồi
Hắn không đáp, chỉ cúi đầu, giấu đi ý cười như thể sợ em nhận ra
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Tin nổi không nó mà chịu ngồi yên à // tựa tường, vừa nhìn vào phòng vừa khẽ thì thầm //
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tao tưởng mắt mình hoa… Nó còn để cho anh Tú chạm vào nữa kìa
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Chạm vào? Mày không thấy là nó còn… nhìn kiểu đó sao?!
Cả hai nhìn nhau
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Nó dịu dàng như vậy chỉ có mình anh Tú thôi
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Ngoại lệ
Bên trong
Hắn biết rõ mình chẳng bao giờ chịu để ai đụng vào, chẳng ai dám gọi thẳng tên mình, chẳng ai khiến cơn giận của mình tắt nhanh đến thế… ngoại trừ một người
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
// dọn thuốc đứng dậy //
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Xong rồi lần sau đừng đánh nhau nữa, anh về lớp đây
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
// ngước nhìn anh khoé môi cong nhưng không hứa hẹn điều gì //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Nếu họ đụng đến anh, tôi vẫn sẽ đánh
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
// khựng một giây, rồi chỉ thở dài, bước ra khỏi phòng //
Hắn ngồi yên trên giường bệnh, đưa tay chạm vào lớp băng trắng trên cổ tay mình. Hắn ấn nhẹ, như muốn giữ lại chút ấm áp khi nãy. Đôi mắt vốn lạnh lùng lúc này lại phủ một tầng dịu dàng hiếm thấy
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Anh đúng là ngoại lệ của tôi… // thì thầm nói //
.
.
.
.
.
Có Ai Ủng Hộ Bộ Này Hong Ạ

02 Tôi không thích ăn rau

11a3
Cửa lớp bật mở, hắn bước vào. Áo sơ mi đã được cài lại cúc, nhưng vạt áo vẫn hơi xộc xệch
Đám bạn thân đồng loạt quay ra nhìn, ánh mắt vừa tò mò vừa quen thuộc với cảnh này
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
// huých khuỷu tay Sơn, cười nhạt //
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Bảo rồi nó đánh nhau vì chuyện gì đó nghiêm trọng
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
// ném cặp xuống bàn, ngồi phịch xuống ghế, chẳng buồn nhìn ai //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Rồi lần này gì, đừng bảo tụi 12a7 nha // vừa ăn bánh vừa nói //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
// khẽ liếc sang, giọng lạnh băng //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Tụi nó nói xấu anh Tú
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Chỉ vậy thôi
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
// im lặng vài giây, ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn, rồi mới cất giọng trầm thấp //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Đám đó chặn anh Tú ở sân sau. Giật kính của anh, còn định… xé cúc áo sơ mi
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Đùa à, đám đó giờ liều vậy // cau mày //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy là không chỉ nói xấu, tụi nó còn định làm nhục người khác à?
Hắn không trả lời, nhưng ánh mắt lóe lên tia sát khí. Hắn nhớ rõ từng lời lẽ bẩn thỉu tụi kia buông ra cho em. Những tiếng cười chế nhạo, mấy câu chọc ghẹo trắng trợn tất cả vẫn vang vọng trong đầu
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Mày liều thật. Lần này chắc thầy chủ nhiệm gọi phụ huynh quá // vỗ vai hắn //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Ai động vào anh ấy, tao đều không bỏ qua // ngã người ra sau //
Tiếng chuông báo tiếng vang lên, cả lớp lục đục ổn định chỗ ngồi. Lát sau giáo viên vào
Em bỗng xuất hiện ở cửa lớp, cầm vài tập tài liệu gửi cho giáo viên chủ nhiệm
Hắn vô thức thẳng lưng, ánh mắt dõi theo từng bước chân của em
Bốn đứa bạn thân ngồi phía sau thấy khẽ cười
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chỉ có anh Tú mới trị được ông kẹ // thì thầm đủ cả nhóm nghe //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
// nghiêng đầu, ánh mắt lướt qua Quang Anh như một cảnh cáo im lặng, và câu nói lập tức tắt hẳn //
Em trao đổi vài câu với giáo viên rồi rời đi. Cánh cửa lớp khép lại.Hắn thu lại ánh nhìn, trở về dáng vẻ lạnh lùng thường thấy, như chưa từng có gì đặc biệt vừa xảy ra
12a1
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// Duy huých khuỷu tay // Vừa nãy mày gặp thằng Hiếu ở đâu thế?
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Ở sân sau, nó đánh nhau
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Nó đánh nhau như cơm bữa // lắc đầu //
Lê Thượng Long
Lê Thượng Long
Vậy mà thấy mày tới là nó bỏ ngang. Chắc chỉ có mỗi mày khiến nó chịu dừng tay // gác chân lên bàn nói ẩn ý //
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Tụi bây nói gì kỳ vậy. Chẳng qua… chắc nó biết tao là học trưởng nên nể chút thôi
Cả bốn người Duy, Hào, Khang, Long trao nhau ánh mắt như thể “cậu ấy vẫn không biết gì”
.
.
.
.
Cănteen
Cănteen của trường vốn đã đông, nhưng bàn sát cửa sổ góc trong luôn là “lãnh địa” của hai nhóm quyền lực nhất: Hắc Vương của Minh Hiếu và Bạch Vương của Anh Tú
Bình thường, chỉ cần một nhóm xuất hiện, nhóm kia sẽ tới ngay sau đó, khay cơm đặt xuống cái cạch như đánh dấu buổi trưa bắt đầu. Không cần phân công chỗ ngồi, vị trí của từng người đã thành quy luật bất thành văn: Hiếu luôn bên phải Tú, Hùng ngồi cạnh Duy để tiện đấu võ mồm, Hào thường tranh đồ ăn với An, còn Quang Anh và Long thì thích chọc phá cả bàn. Khang và Sơn tập chung ăn không quan tâm sự đời
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Sáng nay làm gì náo loạn khu A vậy // ngồi xuống //
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Chuyện nhỏ, mấy thằng kia chọc không đúng người thôi // liếc sang hắn, nhếch môi //
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Không đúng người… hay là không đúng nhóm? // nheo mắt //
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
// ngồi xuống nghe loáng thoáng nhưng chưa kịp hỏi thì Hùng đã chen vào //
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Nói vậy chứ đúng lúc ấy mà học trưởng xuất hiện chắc tụi kia bỏ chạy mất dép
Cả nhóm bật cười
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không, tụi kia mà thấy học trưởng chắc còn sống lâu hơn, vì Hiếu sẽ nhả ra ngay // chống cằm nữa đùa nữa thật //
Em hơi ngẩn người, còn chưa hiểu câu nói thì hắn đã đặt khay cơm xuống trước mặt em,giọng bình thản
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Cơm trưa hôm nay nhiều rau, ăn nhiều vào
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Cậu biết tôi không thích ăn rau mà // nhíu mày //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Biết nhưng vẫn phải ăn // ghế ngồi cạnh, ánh mắt thản nhiên //
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
….
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Ăn đi, đừng để tôi phải đút anh
Cả bàn xôn xào, An giả vờ che miệng cười, Long nhìn Duy ra hiệu “ lại nữa kìa ”
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
// ánh mắt biết lườm nhưng vẫn phải gắp miếng rau bỏ vào miệng //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
// khẽ nhếch môi, vừa gắp thịt cho em vừa nói nhỏ đủ em nghe // Ngoan
Cả bàn lúc này im thin thít, chỉ có vài tiếng cười nén lại
Em thì chỉ nghĩ Hiếu hay trêu mình như mọi khi, đâu biết rằng với người khác. Hắn chưa từng dịu dàng đến vậy

03 Hắc Vương và Bạch Vương

Hắc Vương và Bạch Vương
Hắc Vương là nhóm của 11A3 đứng đầu là Minh Hiếu được gọi là ông kẹ của trường, từng một mình đánh gục bọn du côn chuyên chấn lộn tiền, còn là badboy số 1 của trường
Bạch Vương 12A1 đứng đầu là học trưởng Bùi Anh Tú, thành tích học xuất sắc, luôn đứng trong top của khối. Là học trưởng được nhiều người mến mộ, là “nam thần” nhà trường
Nguyễn Quang Anh, nhỏ bé, khuôn mặt baby nên bị gọi là “em bé của nhóm”, ai nhìn cũng muốn che chở. Nhưng thực tế bad chẳng kém gì Minh Hiếu giỏi dùng vẻ ngây thơ để hạ gục và rũ bỏ người khác không chút do dự
Phạm Bảo Khang đào hoa và tàn nhẫn hơn cả Quang Anh. Xem tình cảm như trò tiêu khiển, thích cảm giác người khác say mê mình rồi tự tay đạp đổ. Không hề hối hận
Nguyễn Thái Sơn thích thầm đàn anh Trần Phong Hào
Lê Quang Hùng- Đặng Thành An mập mờ của nhau
Lê Thượng Long thích thầm dù biết rõ bản chất của Khang
Hoàng Đức Duy dù biết cậu bad nhưng bị cuốn vào
Trần Phong Hào em bé thật sự của nhóm, ngây thơ và dễ tin người, không hề hay biết Sơn thích mình
Trần Minh Hiếu trapboy số 1, đẹp trai lạnh lùng, nghiêm túc nhưng đểu ngầm. Làm nhiều trái tim tan vỡ, quen rồi bỏ không chút luyến tiếc. Không ai dám chống đối, vừa giàu vừa quyền lực. Nhưng với Bùi Anh Tú, mọi nguyên tắc đều bị phá bỏ
Bùi Anh Tú học trưởng, nam thần thư sinh, nhiều người mê mệt. Nhưng thực chất là “ghost boy” chính hiệu kín tiếng, khó nắm bắt, đôi lúc lạnh đến rợn người. Không biết mình là ngoại lệ của Minh Hiếu
Hắc Vương” và “Bạch Vương” xuất phát từ một buổi lễ thể thao của trường khi hắn vừa vào lớp 10 còn em lớp 11. Khi một nhóm học sinh gây rối, Hiếu và Tú dù không hề có ý định phối hợp lại cùng bước ra xử lý. Một người dùng ánh mắt và giọng nói trấn áp, một người dùng lời lẽ và thái độ ôn hòa để giải quyết. Kể từ đó, cả hai được xem như hai thế lực song song: một người là “bóng tối” nắm quyền lực, một người là “ánh sáng” giữ trật tự, nhưng cả hai đều khiến người khác phải kiêng dè và ngưỡng mộ
.
.
Sau giờ ăn cả trường yên ắng hơn. Ở dãy bàn đá dưới tán cây bằng lăng, hai nhóm Hắc Vương và Bạch Vương chiếm trọn một bàn dài như mọi khi. Bên trái là nhóm Minh Hiếu toàn gương mặt nổi tiếng khiến cả trường vừa nể vừa sợ, bên phải là nhóm Anh Tú cũng chẳng kém phần quyền lực
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
// ngồi vắt chân, tay lật hờ lon nước ngọt, ánh mắt hờ hững đảo quanh như chẳng mấy quan tâm đến ai //
Với người khác, ánh mắt đó đủ để họ tránh xa vài mét. Nhưng khi Anh Tú bước tới, thái độ hắn lập tức thay đổi
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Ngồi đây // khẽ nghiêng người, giọng trầm nhưng không còn sắc lạnh //
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
// hơi khựng, nhưng cuối cùng cũng ngồi xuống //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
// đẩy hột bánh ngọt trước mặt em //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Biết anh thích bánh ngọt, tôi lấy cho anh
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
// cười khẽ //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Badboy số 1 trường cũng biết quan tâm người khác à, lạ nha
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Bad với cả trường, ngọt mỗi một người, đúng là ngoại lệ // giọng chế giễu //
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Nói linh tinh gì vậy
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
// không đáp, đưa chai nước mở sẵn cho em // uống đi
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Nhìn thằng Hiếu với Tú kìa, bad boy số 1 mà cũng biết dịu dàng, đáng ghét thật // cười nham nhở với Quang Anh //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chỉ có ngoại lệ thôi, không ai thay thế được
Hiếu bad với đời, nhưng ngọt ngào chỉ dành riêng cho Anh Tú
.
.
.
—————

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play