Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[DN KNY/ Kimetsu No Yaiba] Bình Minh Đổi Bằng Máu

1

thời kỳ phong kiến loạn lạc
âm thanh của tiếng la hét
giết chóc vang vọng
đâu đó
làng kiếm sĩ
sau khi tập luyện và chiến đấu khiến hắn ta- một người được tôn sùng ngã bệnh
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
khụ khụ..-
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
aiz! tại sao căn bệnh chó chết này lại tìm đến ta?
xột soạt
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
ai!? // giật mình//
?
?
eh-…
?
?
em xin lỗi vì đã làm phiền..
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
cô là ai? tân binh à
?
?
em là tân binh ạ!
?
?
em được cử đến để chăm sóc cho anh// chìa bát thuốc //
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
vậy sao?
?
?
vâng!
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
vậy phiền cô rồi
?
?
dạ không có gì ạ // cười//
từ đó chả hiểu sao cái làng đó cứ để tân binh như cô ấy chăm sóc cho ta
ngày nào cũng vậy
cô ấy chẳng sợ hãi ta mà còn chăm sóc ta nhiệt tình, còn hay nói chuyện với ta
khi ở bên cô ấy ta cảm thấy thật yên bình
không những vậy cô ấy
còn rất xinh đẹp!
cho đến một ngày ta không chịu được mà hỏi
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
này…
?
?
dạ?
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
em không tôn sùng và sợ hãi ta sao?
?
?
tại sao em phải làm vậy?
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
// sững// nhưng em đã biết..ta-
?
?
suỵt // đưa ngón tay đến miệng Muzan//
?
?
// cười//
?
?
// nhìn ra ngoài trời// em biết chứ!
?
?
anh là ai em biết, đương nhiên là biết
?
?
nhưng em sẽ không giống họ đâu!
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
!
?
?
em thấy anh là một người bình thường, một người như bao người khác
?
?
xứng đáng được yêu thương, được lo lắng// mỉm cười//
?
?
em tin anh Muzan là người tốt!! em rất vui khi được chăm sóc anh ạ
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
nhưng ai cũng sợ hãi ta..// cụp mi//
?
?
em thì không // nhìn thẳng vào mắt Muzan//
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
em…em..
?
?
và anh chẳng giết hại ai cả, bây giờ cũng vậy và em nghĩ sau này cũng vậy
cuối cùng thì hắn cũng có người hiểu hắn và quan tâm hắn thật sự
hắn liền lao đến ôm cô vào lòng mà khóc nức nở
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
hức..- cảm ơn..cảm ơn em…
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
Asahi…ta cảm ơn em..hức-…
cô ngỡ ngàng không ngờ hắn lại làm thế
rồi cô bật cười
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
nào nào sao chàng kiếm sĩ mạnh mẽ lại khóc rồi // ôm hắn và bật cười//
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
hức hức…-
————
XOẸT!
anh ta đã giết vị bác sĩ đồng hành với mình suốt thời gian qua vì cho rằng thuốc của ông ta không có tác dụng
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
//tức giận// đồ chết tiệt!
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
thuốc của ông chả có tác dụng gì cả!!
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
tôi sẽ phải xa em ấy sớm thôi! tất cả là tại ông
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Muzan em tới đưa…-
choang
tiếng chén bát vỡ rơi
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
// giật mình quay lại//
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
// run rẩy//
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
A..-Asahi.. không phải…
Muzan vừa nói xong cô ôm mặt chạy khỏi đó
chạy về phòng mình cô trốn vào góc tường
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
“Muzan không phải loại người đó”
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
“đúng vậy anh ấy chắc phải có lí do…”
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
“mình phải tìm anh ấy..”
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
hức hức-…
rồi cô khóc oà lên
cô đã có lần tìm anh
không phải
rất nhiều lần!
nhưng buổi sáng anh chẳng ra ngoài
cô cũng chẳng dám vào phòng anh
ban đêm cô càng không thể
cho đến một buổi tối hôm ấy
tiếng nói và tiếng vũ khí ồn ào
npc
npc
1: Muzan! đứng lại!
npc
npc
1: anh không phải con người!
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
ồ, rồi sao?
npc
npc
1: bắn!!
..: rõ!!
sau đó hàng tá phi tiêu bay vào Muzan
nhưng chỉ một cái phất tay của hắn
tất cả mũi tên đều gẫy đôi và quay hướng ngược lại
ngay lúc đó
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Muzan! em đã nghĩ kĩ-…// chạy tới//
tất cả những người phi tên đều trúng tên mà chết, bao gồm cả cô
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
!!!
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
ASAHI!!
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
huh-?
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
// phụt//
cô phun ra một ngụm máu tươi
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
// chạy tới đỡ lấy cô ngã xuống//
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
đừng bỏ anh!! anh xin lỗi… hức-
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Mu…zan..-
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
anh…đây..
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
// cười // em …nhìn nhầm anh rồi…
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
sao anh…lại như-.. thế này…? sao lại…- giết họ…
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
anh…
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
NovelToon
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
em định…nói..khục-..
một ngụm máu lại tuôn ra từ miệng cô
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
Asahi…
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
em yêu…
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
anh..// cười//
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
nhưng…-giờ em…
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
hận anh!
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
NovelToon
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
AAAAA!!!
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
TAO SẼ GIẾT HẾT TẤT CẢ!
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
Asahi…anh cũng yêu em mà… “đừng hận anh đừng ghét anh, làm ơn..”
hắn ta cười nhưng nước mắt không ngừng tuôn
hắn ôm thi thể cô theo bên mình
sau đó thiêu và an táng cho cô
đổ tro cốt cô vào một cái lọ và luôn mang theo bên mình
Asahi
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
Asahi
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
em chính là tín ngưỡng duy nhất của cuộc đời anh.
——————

2

Mọi thứ xung quanh em như tan chảy thành từng dải màu mờ ảo, tiếng gào thét, tiếng thở dốc… tất cả chìm vào khoảng lặng.
Em mở mắt, nhưng không còn cảm giác quen thuộc của cơ thể cũ. Em đang đứng giữa một khoảng trắng vô tận — không nóng, không lạnh, không mùi vị, chỉ có một luồng hơi nhẹ như đang dẫn em đi đâu đó.
Bàn tay em run lên. Em đưa tay chạm vào ngực — trái tim vẫn đập, nhưng nó không còn là của Muzan nữa. Hình ảnh về máu, về mùi tử vong, về hàng thế kỷ lang thang… mờ dần như sương sớm tan dưới nắng.
Khi mở mắt lần nữa , em thấy một căn phòng xa lạ
Một gương mặt quen thuộc
Chính là em
Trong đầu em vang lên kí ức
Em là con gái của 1 bà mẹ đơn thân
Mẹ em rất bận nên không quan tâm em được như những người khác
Mẹ em phải nuôi con một mình nên bà rất khổ sở
Và mẹ của em tên là Kamae
Còn tên mình thì em chẳng biết
Kamae
Kamae
Asahi!!
Kamae
Kamae
Xuống đi cầu nguyện đi con
Kamae
Kamae
Lần trước con đã hứa với mẹ
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
“Asahi? Là tên của mình sao”
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
“Cảm giác thật thân thuộc”
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Dạ!
Mẹ chỉ được nghỉ 2 ngày 1 tháng.
Những ngày đó mẹ thường đến đền cầu nguyện
Mẹ rủ em nhưng em không tin thần linh
Không tin huyền ảo
Nên em không đi
Lần trước mẹ đã năn nỉ nên em đành đồng ý
————
Khi đến ngôi đền đó
Có rất nhiều người cung kính cái gì hoặc ai đó ở trong đền
Mọi người đều kể lể những đau thương khổ cực của họ cho người đó nghe
Họ còn mong người đó ban phước lành
Sau khi mọi người rời đi mẹ con em mới bước vào
Đập vào mắt em là một cậu bé
Hình như trạc tuổi em
Nhưng cậu ấy có đôi mắt 7 màu, mái tóc màu trắng tuyệt đẹp khiến em phải ngỡ ngàng
Khi mẹ tiến đến cầu nguyện
Mẹ quỳ xuống và chắp tay cầu nguyện
Em chỉ biết đứng im nhìn cậu ấy
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
“Nụ cười đó…thật gượng”
Cậu ấy luôn mỉm cười
Ngoài ra chẳng có cảm xúc khác
Sau khi cầu nguyện xong mẹ em liền dắt em rời đi
Ngày hôm sau mẹ phải đi làm
Hầu như em ở nhà một mình từ bé
Nên em quyết định đến ngôi đền ấy
Khi đến ngôi đền đã chuẩn bị đóng cửa
Và em đã táo bạo lẻn vào
Khi nhìn vào đền em vẫn thấy cậu ấy mỉm cười
Nhưng hình như đã đến giờ để cậu nghỉ ngơi
Em vốn muốn rời đi nhưng khi nhìn vào gương mặt ấy khiến em đứng lại
Cậu nhìn vào mắt em
Em tưởng cậu sẽ nói với người khác nhưng cậu chỉ nhìn em cười
Sau đó đi về phía sau ngôi đền
Em chẳng biết suy nghĩ ra sao mà liền đi theo
Bỗng đến một nơi mà chẳng có ai
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Ơ..mình không thấy ai nữa “cả cậu ấy..”
?
?
Này!
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
// giật mình//
?
?
Ta thấy cô nhìn ta khá lâu
?
?
Từ hôm qua , nhỉ?
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Cậu còn nhớ tôi..?
Vẫn vẻ mặt đó cậu ấy nhìn em
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Xin hỏi, ta muốn biết tên của cậu..
?
?
!
?
?
Ồ , giờ ta mới thấy có người không biết tên ta.
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
“Hả? Vậy ai cũng biết cậu ấy sao” Tôi…
?
?
Ta là…
Douma
Douma
Douma.
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Cậu không có họ sao?
Douma
Douma
Phải , ta không có
Douma
Douma
Còn cô tên gì?
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Tôi -…tôi là Asahi
Douma
Douma
Vậy sao? Tên rất đẹp
Douma
Douma
Còn cô cũng không có họ sao?
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Tôi cũng không biết…họ của mình là gì..
Douma
Douma
À…ra là thế, vậy cô muốn gì?
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Tôi…tôi..- muốn làm bạn với cậu!
Nụ cười của Douma biến mất
Thay vào đó là sự ngỡ ngàng
Douma
Douma
“Làm bạn sao” Bạn là gì?
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Hả?…
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Cậu không biết á
Douma
Douma
// lắc đầu//
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Vậy thì tôi sẽ nói cho cậu biết nha // cười//
Douma
Douma
// sững//
Douma
Douma
“Cô ta không tôn kính ta như họ sao? Sao lại muốn làm bạn với ta”
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Là người luôn ở bên, lắng nghe và đồng hành cùng bạn.
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Là người hiểu bạn, cùng bạn trải qua mọi vui buồn và không bỏ rơi bạn.
Douma
Douma
Douma
Douma
Vậy chúng ta…làm bạn.
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Thật sao // mắt sáng//
Douma
Douma
Ừm “Bạn…cái gì…”
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Bạn Douma! Rất hân hạnh.
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Tớ 9 tuổi // cười//
Douma
Douma
Tôi…tôi..
Douma
Douma
10 tuổi…
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Vậy phải gọi Douma bằng anh nha
Em cười-nụ cười vui vẻ hạnh phúc khiến cho con người vô cảm ấy chững lại
Douma
Douma
“Ta vẫn không tin ngươi…ngươi muốn ta ban phước phải không?”
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Tạm biệt Douma, em về đây!!
Douma
Douma
// vô thức đưa tay ra//
Douma
Douma
“Không cầu nguyện?..”
Khi nhận ra tay mình Douma định rút lại
Nhưng Asahi tưởng anh muốn bắt tay
Liền quay lại nắm tay anh
Thực sự cô rất vui, chẳng hiểu sao
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Tạm biệt
NovelToon
Douma- người tưởng chừng không có cảm xúc và được tôn sùng ấy đã run lên
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Tạm biệt!
Em rời đi
Để lại trong đầu anh dấu hỏi và cả niềm vui, chưa từng có trước đây
Đã 3 năm từ khi cha mẹ anh coi anh như vị thần để lập giáo phái
Vì đôi mắt 7 màu của anh
Từ khi sinh ra anh đã không có niềm vui nào thực sự
Họ đến chỉ gào thét những nỗi đau của họ và mong anh ban phước lành
Chứ chẳng ai quan tâm hay yêu thương anh
Ngay cả cha mẹ anh
Rồi đến khi anh vô tình gặp người đó
Asahi

3

Sau ngày hôm đó có thể nói là ngày nào em cũng đến chơi với Douma
Douma - kẻ vô cảm luôn mang trong mình nụ cười trên môi
Rốt cuộc đã cảm thấy thật sự hạnh phúc
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Douma-chan!
Douma
Douma
Chào…nhé!
Douma
Douma
Asahi.
Douma
Douma
Nay lại mang gì cho anh thế?
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Kẹo hoa anh đào! Em mới học làm đó // đưa túi kẹo//
Douma
Douma
Nghe lạ nhỉ, cảm ơn em nhé Asahi // nhận lấy//
Ngày nào em đến cũng mang đồ cho anh
Khi thì là cái kẹo , cái bánh
Khi là túi thơm em thêu
Cho dù những thứ em mang đến có là gì thì anh cũng rất vui
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Mà Douma-chan!
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Em đã biết được họ của em rồi á! // cười//
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Nên em muốn nói cho anh
Douma
Douma
Vậy sao? Chắc họ của em sẽ đẹp lắm // cười tươi//
Nụ cười của anh không giả tạo
Mà nó xuất phát từ trái tim
Douma
Douma
Vậy thì em nói đi, họ của em là gì?
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi!
Douma
Douma
Bình minh của thần đảo?
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Em cũng chẳng rõ nữa // cười //
Douma
Douma
Họ của em đẹp lắm..
Douma
Douma
“Anh cũng muốn có…nếu em cho phép thì tốt…”
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Em cảm ơn nhé! Douma-chann
Douma-chann nay chúng ta chơi nhảy dây nhé
Douma-chan hôm qua em bị mẹ mắng á // bĩu môi//
Anh Douma, em muốn anh chạy trốn khỏi đây!
Douma
Douma
Hả?
Douma
Douma
Asahi…
Douma
Douma
Em nói vậy là sao chứ?
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Anh không thấy nghẹt thở sao…
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Từ lúc em tới đây đã 5 năm rồi…Douma-kun à
Em thích gọi Douma-chan bởi vì em thấy anh rất đẹp, đẹp phi giới tính luôn á!! Nghe rất dễ thương
Douma đã bất lực và phải đồng ý
Khi em giận anh hay nghiêm túc em sẽ gọi là Douma-kun
Cái này anh hiểu rất rõ
Vì em đã bên anh 5 năm rồi
Tròn 5 năm
Douma
Douma
Em nghiêm túc sao // cười khổ //
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
…năm nay anh đã 15 tuổi rồi
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Chẳng lẽ anh định ở đây mãi sao…
Douma
Douma
Anh không đủ năng lực Asahi à…// xoa đầu em//
Douma
Douma
Anh phải khiến cho bản thân mạnh mẽ hơn nữa thì mới rời khỏi đây được… “ và bảo vệ em nữa”
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Thật sao!
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Anh sẽ không ở mãi trong đây chứ?
Douma
Douma
Ừm đúng vậy.
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Anh hứa nha! Móc nghéo nha
Douma
Douma
Haha! Trẻ con
Nhưng anh vẫn hứa với cô bằng cách móc nghéo
Đã 5 năm, chẳng lẽ đám người giáo hội đó không phát hiện ra em sao?
Sai rồi
Họ đã phát hiện ra em ngay từ năm thứ nhất
Khi phát hiện ra họ đã giữ em lại và đánh đập em
Họ yêu cầu em không được đến gần “Ngài”
Em thực sự bất lực
Bấy giờ Douma đã tức giận nên đã không chịu ngồi ở đó nữa
Chính là giữa ngôi đền
Anh từ chối mọi buổi cầu nguyện
Và em hứa em chỉ gặp anh khi trời tối- khoảng thời gian nghỉ của anh
Cuối cùng “cha mẹ” anh- giáo phái đó đã chấp nhận
4 năm trước
Douma
Douma
Asahi…anh xin lỗi
Douma
Douma
Vì anh mà em bị đám ngừoi đó đánh
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Douma-chan…em không sao, chỉ cần được bên anh là đủ // cười//
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Douma-chan…
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Mạn phép cho em…ôm anh một cái được không?
Douma
Douma
Hả?
Douma
Douma
Được…
Anh đồng ý mặc dù chả rõ ôm là sao
Từ bé anh đã được người ta cung kính
Nên anh chỉ ngồi kiệu
——
Em choàng tay qua cổ anh
Ôm anh thật chặt
Anh ngỡ ngàng giây lát rồi cũng vỗ lưng em
Ngày hôm ấy em rất vui- còn anh thì rất hạnh phúc..
———
Hiện tại
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Douma-chan! // nhào tới//
Douma
Douma
// vội đỡ// này nguy hiểm…-
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Em không sợ đâu!! Vì em biết Douma-chan sẽ đỡ em // cười và ôm anh thật chặt//
Douma
Douma
Nha đầu ngốc…
Đôi mắt anh long lanh
Đôi môi mỉm cười
“Asahi…anh không biết loại cảm giác này là sao…lẽ nào?”
“ Là yêu sao….”
________
Năm ấy em 16 tuổi
Khi em đang ở nhà
Kamae
Kamae
Asahi! Con sao vậy
Kamae
Kamae
Dạo này con gầy quá…
Kamae
Kamae
Là tại mẹ không chăm sóc tốt cho con sao..
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Khụ khụ..- không phải đâu mẹ// cười//
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Đừng…khụ-..lo cho con… “đã 2 tháng từ khi mình bắt đầu mệt mỏi, đã không đến thăm anh ấy”
Khục!
Kamae
Kamae
Asahi!!
Kamae
Kamae
Mau, con đi khám với mẹ!
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Mẹ à…con không sao..
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Nhà mình nghèo…đừng phung…khụ-..phí…
Kamae
Kamae
Hức hức-…Asahi của mẹ…xin lỗi con // ôm lấy em//
Kanzaki Asahi
Kanzaki Asahi
Con yêu mẹ…
Em yếu ớt ôm lấy bà
————

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play