Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[RhyCap] Tàn Hương Tử Nguyệt

NGUYỆT ẨN, HƯƠNG LẠNH

Lãng Tử Xoay Compa
Lãng Tử Xoay Compa
hahahhihihehehehuhu
Lãng Tử Xoay Compa
Lãng Tử Xoay Compa
Tôi đã quay trở lại với một fic kinh dị
Lãng Tử Xoay Compa
Lãng Tử Xoay Compa
Ngồi chỉnh ảnh trắng đen, mà tôi tượng tưởng như chỉnh hình thờ...
Lãng Tử Xoay Compa
Lãng Tử Xoay Compa
Minh Uyên xin lỗi
Đêm đó, trăng bị nuốt gần hết bởi mây đen. Sân trường chìm trong màu xám bạc, im lìm như một bức ảnh cũ
Cổng phụ hé mở, bản lề kêu rít. Sáu bóng người lách vào: Quang Anh đi đầu, sát sau là Đức Duy; Thành An và Quang Hùng ở giữa; cuối cùng là Thái Sơn và Phong Hào
Hùng nói cậu bỏ quên hộp dụng cụ ở phòng thể chất. Không ai hứng thú, nhưng vẫn đi cùng. Tiếng bước chân vang dội trong khoảng sân rộng, hòa vào tiếng gió rít qua khung cửa sắt
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Mày có chắc là bỏ quên ở trường không?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Chắc mà
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Hay mày để đâu đó ở kí túc xá rồi quên
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Làm gì có chuyện ấy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hay mình đi về được không? //Có chút sợ sệt//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Không!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy thôi...
Bóng đèn hành lang lập lòe, ánh sáng lạnh hắt xuống nền gạch loang lổ. Quang Anh liếc về phía Duy, khẽ ra hiệu giữ khoảng cách gần. Duy gật nhẹ, không nói gì. Thành An cũng thường xuyên liếc sang Hùng, ánh mắt như muốn chắc chắn người kia vẫn ở đó
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Chờ chút... //Cất giọng ngắn gọn//
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//Rẽ vào nhà vệ sinh cuối dãy//
Cánh cửa khép lại. Tiếng nước nhỏ giọt vang đều
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//Bước ra//
Hành lang trống trơn. Mọi tiếng động như bị rút hết khỏi không khí
Cuối dãy, gần cửa thư viện, một bóng người đứng quay lưng. Bóng kéo dài bất thường, cắt ngang những ô gạch bạc màu
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//Tiến lại một bước//
Người kia xoay mặt
Làn da tái nhợt, ánh mắt trống rỗng. Không chớp. Không đồng tử
Cả người Hào đông cứng. Từ bắp chân, cảm giác nhói buốt lan lên. Cúi xuống một bàn tay lạnh ngắt đang bám chặt lấy chân, móng tay xước qua lớp vải quần, để lại những vệt sẫm màu
Một mùi hương lạnh và ngọt trôi qua khứu giác, như sương lẫn hương hoa héo. Tầm nhìn mờ dần. Bóng trắng tiến sát, phủ đầy khoảng trống trước mắt
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Hào đâu? //Nhìn quanh hành lang tối om//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Chắc còn trong nhà vệ sinh //Giọng hơi run//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Có khi nào nó trốn về không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nó làm sao trốn về được
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Trừ khi... //Do dự//
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Trừ khi gì? //Thắc mắc//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
À... mà thôi chắc không có chuyện đó đâu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đi coi thử! //Ánh mắt đảo qua từng người//
Cả nhóm quay lại. Nhà vệ sinh trống trơn. Cửa khẽ lắc như vừa bị ai đẩy, nhưng bên trong không có tiếng động
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Không giỡn nữa nha, Hào //Gọi lớn. Tiếng vọng kéo dài rồi tắt ngấm//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chia ra tìm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
An với Hùng đi dọc hành lang tầng hai. Duy ra sau trường. Tao với Sơn kiểm tra mấy lớp học gần đây
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ừm
Hành lang tầng hai
Bóng đèn chập chờn. Tiếng gió rít qua ô cửa mở hé. Thành An đi trước, Hùng lẽo đẽo theo sau
Phía cuối hành lang, một bóng trắng thấp thoáng
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Hào?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Mày làm gì ở đó?
Không trả lời
Bóng kia quay đầu thoáng qua, rồi vụt chạy về phía cầu thang
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Khoan đã! //Lao theo//
Tiếng bước chân dội trên nền gạch. Khi tới góc cua, bóng trắng biến mất. Không tiếng động. Không dấu vết. Chỉ còn hành lang trống trải và mùi hương lạnh thoảng trong không khí
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Đuổi kịp không? //Bước tới, thở hổn hển//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Nó... biến mất //Lắc đầu, mắt vẫn dán vào khoảng trống trước mặt//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Biến mất?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ừm
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Vậy... đó là... //Sợ hãi//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Đúng, đó là thứ không nên thấy
Phía sau trường
Duy bước chậm qua lối đi hẹp giữa hai dãy nhà. Lá khô rơi lạo xạo dưới chân. Không khí lạnh buốt, từng hơi thở hiện rõ trong bóng tối
Một cảm giác nặng nề lan khắp lưng. Rồi… một bàn tay đặt lên vai cậu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hào à? //Khẽ hỏi, quay đầu lại//
Gương mặt trắng bệch, đôi mắt trống rỗng, nụ cười rộng đến bất thường. Ánh đèn vàng hắt lên khiến bóng của nó kéo dài, quấn lấy chân Duy như muốn níu lại
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Thở gấp, bật người chạy//
Tiếng bước chân phía sau không theo kịp… nhưng tiếng cười thì vẫn đuổi sát bên tai
Cậu lao vào dãy hành lang bên phải, gần như đâm sầm vào Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Gì vậy? //Giữ vai Duy//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không phải người... không phải Hào //Vừa nói vừa cố hít thở, mắt vẫn nhìn về hướng mình vừa chạy//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bình tĩnh, hít thở đều
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nó ở đâu?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ngay sau… nhưng khi tao chạy thì- //Chưa nói hết//
Tiếng bước chân vọng từ góc hành lang
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Tìm thấy Hào chưa? //Chạy đến//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chưa //Lắc đầu//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đi tìm An với Hùng đã
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Ah!
Tiếng kêu của Sơn vang lên. Một lực vô hình kéo giật cậu về phía sau. Cơ thể Sơn bị lôi tuột vào khoảng tối cuối hành lang, nhanh đến mức Duy chỉ kịp nắm được vạt áo rồi tuột khỏi tay
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Sơn! //Lao theo//
Nhưng khi đến nơi, hành lang đã trống trơn. Cánh cửa lớp học bên phải khẽ rung như vừa bị ai đó đóng lại
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Nuốt khan, mắt dán vào sàn gạch//
Những vệt trượt dài như dấu bị lôi đi còn in rõ, nhưng chỉ vài giây sau… chúng mờ dần, biến mất hẳn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cái quái gì vậy... //Lùi lại một bước//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Lại mất thêm một người nữa
Từ cuối hành lang, một làn hương ngọt lạnh lại trôi tới
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nó đang ở gần//Nghiêng đầu, đôi mắt căng lên cảnh giác//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Phải đi tìm An với Hùng trước khi quá muộn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đi //Gấp rút//
End
Lãng Tử Xoay Compa
Lãng Tử Xoay Compa
Gần 1k chữ rồi đó
Lãng Tử Xoay Compa
Lãng Tử Xoay Compa
Đã chưa?
Lãng Tử Xoay Compa
Lãng Tử Xoay Compa
NovelToon
Lãng Tử Xoay Compa
Lãng Tử Xoay Compa
Bữa có anh nào nói "Anh không tham gia Anh Trai "Say Hi" đâu, anh làm sao nhảy được"
Lãng Tử Xoay Compa
Lãng Tử Xoay Compa
Anh đã khạc hơn xưa rầu
Lãng Tử Xoay Compa
Lãng Tử Xoay Compa
Bao Thanh Thien: Thiệt ra mình biết nhảy từ 16 tuổi nhưng khi từ 16-32 tuổi thì mình chưa nhảy thêm lần nào nữa
Lãng Tử Xoay Compa
Lãng Tử Xoay Compa
Thấy ghê chưa?
Lãng Tử Xoay Compa
Lãng Tử Xoay Compa
NovelToon
Lãng Tử Xoay Compa
Lãng Tử Xoay Compa
Đỉnh nóc kịch trần bay phấp phới

ÁNH NHÌN KHÔNG THUỘC VỀ

Lãng Tử Xoay Compa
Lãng Tử Xoay Compa
Ahihi
Lãng Tử Xoay Compa
Lãng Tử Xoay Compa
Có ai đọc đâu nhưng toi vẫn kiên trì
Lãng Tử Xoay Compa
Lãng Tử Xoay Compa
Chap này nó bị dở ấy...
Cầu thang tầng hai tối om. Mỗi bước chân vang vọng, kéo dài bất thường như tiếng vọng bị bóp méo
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
An! Hùng!
Nhưng chỉ nghe tiếng gió ù ù lướt qua
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Lạ thật... đi bao lâu rồi mà không thấy họ //Liếc nhìn xung quanh//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hay là... bị bắt đi hết rồi?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đừng nói câu xui xẻo như thế chứ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chắc họ đi đâu đó thôi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đi đến sau trường thử đi, coi họ có ở đó không
Vừa lúc đó, tiếng bước chân vọng lại từ cuối hành lang. Một bóng người xuất hiện
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ê... là Sơn! //Reo lên//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nó quay lại rồi kìa Quang Anh //Vui mừng//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đừng vội mừng //Gằn giọng//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tại sao? //Khó hiểu//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cảnh giác vào!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nghe lời tao, tao có linh cảm không lành
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ừm
"Nguyễn Thái Sơn"
"Nguyễn Thái Sơn"
Tao… tìm thấy đường. Nãy bị lạc //Chạy đến, thở gấp//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mày thoát ra được hả? Mày bị kéo đi... //Bước lên//
"Nguyễn Thái Sơn"
"Nguyễn Thái Sơn"
Kéo? Gì? Tao chỉ đi tìm Hào thôi
Sơn nói nhanh, mắt nhìn thẳng vào Quang Anh, không một thoáng bối rối
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
May quá. Tụi tao tưởng... //Vỗ vai Sơn//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*Sơn nói mình không bị kéo đi, mà chỉ là tìm Hào*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*Nhưng chính tận mắt mình và Quang Anh đều thấy Thái Sơn bị kéo đi, trên sàn còn có dấu vết khi Sơn bị kéo*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Khựng lại//
Trong ánh sáng mờ, mắt “Sơn” ánh lên màu xám nhạt lạ lẫm. Và khi cậu ta cười, khóe môi kéo rộng hơn bình thường, để lộ hàm răng trắng quá mức
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ê, mày
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tay mày sao thế? //Chỉ xuống//
"Nguyễn Thái Sơn"
"Nguyễn Thái Sơn"
Không gì. Tìm An, Hùng đã //Nói cụt lủn, rồi quay lưng bước đi//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Nhìn Duy khẽ lắc đầu//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Hiểu ngay, bước lùi lại sát Quang Anh//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đợi đã //Giọng trầm//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nếu mày bị lạc… sao mày biết tụi tao ở đây?
"Nguyễn Thái Sơn"
"Nguyễn Thái Sơn"
Sao à... tao nghe tiếng //Đáp, nhưng không nhìn lại//
Làn gió lạnh bất ngờ thoảng qua. Trong gió… có mùi hương ngọt ngào nhưng lạnh lẽo, giống hệt mùi khi Hào biến mất
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không phải mày //Xiết chặt nắm tay//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Khẽ đẩy nhẹ tay Quang Anh//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đừng để lộ ra như vậy, hãy tưởng tượng nó như là Sơn thật
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Không đáp, mắt nhìn theo bóng lưng "Sơn"//
Cầu thang chỗ thư viện
Quang Anh đi xuống đầu tiên, bước chân chậm khẽ như đang cảnh giác và phòng thủ
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ủa? Quang Anh //Quay đầu lại//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Sao mày xuống đây?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tao mới là người hỏi câu đó //Nhìn An và Hùng//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hai đứa bây đi đâu mà để bọn tao kiếm nãy giờ không thấy? //Khoanh tay//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Nãy... An thấy cái bóng trắng, tưởng là Hào, nên đuổi theo sau đó thì biến mất không giấu vết... //Nói chậm rãi//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nãy tao và Duy cũng gặp
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Hai đứa mày có sao không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không sao tao và Duy vẫn ổn //Bình thản//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Có điều...
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Sao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thái Sơn bị nó bắt đi rồi
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Gì? Cả Sơn cũng bị bắt rồi ư? //Bất ngờ//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Vậy là chỉ còn 4 đứa tụi mình
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//Khó hiểu nhìn Quang Anh//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nó giả làm "Sơn"
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bây giờ tụi mình phải diễn, coi nó như là Sơn thật
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//Gật đầu//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//Gật đầu//
Hành lang dài hun hút, tiếng bước chân năm người hòa thành một nhịp. Đèn trần chập chờn, mỗi lần sáng lại soi rõ những vết nứt ngoằn ngoèo trên tường
Thái Sơn đi trước. Vai hơi trùng xuống, bàn chân lê nhẹ trên gạch như mang vật nặng. Lâu lâu, cổ cậu ta giật nhẹ, rồi dừng lại đột ngột như chưa từng xảy ra
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ê Sơn, mày ổn không? //Giọng lo lắng//
"Nguyễn Thái Sơn"
"Nguyễn Thái Sơn"
Ổn //Trả lời ngắn ngủn, không chút cảm xúc//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Đi bên cạnh Duy, mắt không rời lưng Sơn//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nãy mày nói bị lạc… sao lại tìm được tụi tao nhanh vậy?
"Nguyễn Thái Sơn"
"Nguyễn Thái Sơn"
Nghe tiếng... dễ mà //Hơi quay đầu, khóe môi nhếch thành một đường cong lạ//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng tụi tao đâu nói gì lớn... //Chau mày//
Không khí lạnh đi rõ rệt. Một làn gió thoảng qua, mang theo mùi hương ngọt ngào mà buốt lạnh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Thoáng rùng mình//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Mùi gì vậy? //Khịt mũi//
"Nguyễn Thái Sơn"
"Nguyễn Thái Sơn"
//Dừng lại, chậm rãi quay người//
"Nguyễn Thái Sơn"
"Nguyễn Thái Sơn"
Đôi mắt cậu ta phản chiếu ánh đèn thành màu xám bạc, sâu hút như không đáy
"Nguyễn Thái Sơn"
"Nguyễn Thái Sơn"
Các người... nghe thấy rồi à? //Giọng bỗng trầm xuống, lạ lẫm và kéo dài từng chữ//
Bàn tay của cậu ta trượt ra khỏi túi áo, móng tay dính thứ bột trắng và lấm tấm đỏ sẫm
Cả nhóm bất giác lùi một bước
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đúng như tao linh cảm, mày không phải Sơn //Hạ giọng//
"Nguyễn Thái Sơn"
"Nguyễn Thái Sơn"
//Một tiếng cười nhỏ bật ra từ miệng, nhưng nụ cười không chạm tới mắt//
"Nguyễn Thái Sơn"
"Nguyễn Thái Sơn"
Vậy... tao là ai?
Tiếng đèn huỳnh quang trên đầu tắt phụt. Trong bóng tối, chỉ còn tiếng bước chân tiến gần… và mùi hương tử nguyệt lan dày hơn, quấn chặt lấy từng hơi thở
End
Lãng Tử Xoay Compa
Lãng Tử Xoay Compa
á hé hé
Lãng Tử Xoay Compa
Lãng Tử Xoay Compa
NovelToon
Lãng Tử Xoay Compa
Lãng Tử Xoay Compa
đã chời đã chời

LỜI NGUYỀN DƯỚI ÁNH TRĂNG

Lãng Tử Xoay Compa
Lãng Tử Xoay Compa
Ý là
Lãng Tử Xoay Compa
Lãng Tử Xoay Compa
Truyện không ai đọc
Lãng Tử Xoay Compa
Lãng Tử Xoay Compa
Toi bị tổn thương
Lãng Tử Xoay Compa
Lãng Tử Xoay Compa
Và toi bị lười😢
Lãng Tử Xoay Compa
Lãng Tử Xoay Compa
NovelToon
Lãng Tử Xoay Compa
Lãng Tử Xoay Compa
ắc há há há
Lãng Tử Xoay Compa
Lãng Tử Xoay Compa
đẹp traiiiiii
Ánh đèn phụt tắt, bóng tối nuốt trọn cả dãy hành lang. Chỉ còn lại mùi hương tử nguyệt quấn chặt lấy từng nhịp thở, đặc quánh và ngọt lịm đến khó chịu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Quang Anh... //Khẽ gọi, giọng run rẩy//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tao đây. Đứng sát tao
Đột nhiên, tiếng bước chân vang vọng quanh họ, nhưng lại không rõ đến từ hướng nào
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Có người… đang đi vòng quanh tụi mình //Hoảng loạn//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Mẹ nó, tao chịu hết nổi rồi //Chửi khẽ, lưng áp vào tường, mắt cố nhìn xuyên bóng tối//
Tách! Một bóng đèn huỳnh quang trên trần bật sáng chập chờn. Ánh sáng trắng hắt xuống, lộ rõ “Thái Sơn” đang đứng cách nhóm không xa
Nhưng thân hình hắn méo mó. Cổ kéo dài bất thường, vai lệch hẳn xuống một bên. Móng tay vẫn dính thứ bột trắng, nhưng giờ đã nhuốm thêm một vệt đen loang lổ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Sơn... đó không phải Sơn... //Nghẹn thở//
“Sơn” nghiêng đầu, nụ cười toác rộng đến tận mang tai
"Nguyễn Thái Sơn"
"Nguyễn Thái Sơn"
Các người đi đâu được nữa… đây là chỗ của tao //Giọng vỡ vụn như nhiều người nói cùng lúc//
Ngay lập tức, cả dãy tường bắt đầu co giãn, những ô cửa biến mất, chỉ còn lại một con đường dài thẳng tắp không lối ra. Trần nhà rỏ xuống từng giọt nước lạnh buốt, hòa cùng mùi hương ngọt ngấy lan khắp không gian
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Chạy! Chạy nhanh //Hoảng loạn gào lên//
Nhưng vừa bước được vài bước, An đã vấp phải một thứ như tay người mọc lên từ nền gạch. Những cánh tay xám xịt cứ thế thò ra, cố níu kéo từng bước chạy của họ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không được tách ra! Giữ chặt nhau! //Ghì chặt lấy Duy, xoay người che chắn//
"Nguyễn Thái Sơn"
"Nguyễn Thái Sơn"
Ở đây… chỉ còn chỗ cho kẻ biết ngửi mùi tử khí mà thôi //Lùi một bước, đôi mắt bạc sáng rực, cười khàn khàn//
Không gian vặn vẹo, những cánh tay xám ngoét từ nền gạch chộp tới. Nhóm năm người gào thét trong hỗn loạn, cố chạy giữa những hành lang biến dạng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Siết chặt tay Duy, kéo cậu rẽ sang lối phụ cuối dãy//
Cánh cửa gỗ cũ kỹ đập vào mắt họ
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//Lao tới, đạp mạnh một cái//
Cánh cửa bật tung
Cả nhóm ùa vào trong, lập tức khép cửa lại. Bên ngoài, tiếng cào cấu rợn người vang lên liên hồi, kèm theo tiếng cười của “Sơn” vọng vào
"Nguyễn Thái Sơn"
"Nguyễn Thái Sơn"
Cứ trốn đi… xem các người trốn được bao lâu…
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Mẹ nó... tí nữa là toi đời rồi... //Ngồi phịch xuống sàn, thở hổn hển//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Im đi, nghe thử //Áp tai vào cửa, đôi mắt căng thẳng//
Bên ngoài im bặt, chỉ còn tiếng thở dồn dập của cả nhóm
Đức Duy trong lúc lùi lại, bàn tay vô tình chạm vào một góc tường ẩm mốc. Cậu khựng người, kéo mấy tấm ván gãy sang một bên
Ở đó… lóe lên một màu vàng nhạt
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cái này là... //Tay run run nhặt lên//
Đó là một lá bùa cũ kỹ, giấy đã sờn rách nhưng nét mực vẫn còn vẹn nguyên. Những ký tự loằng ngoằng như quấn chặt lấy nhau, phát ra thứ ánh sáng mờ ảo dưới ánh trăng len lỏi qua khe cửa sổ
Cả nhóm cùng nhìn chằm chằm vào lá bùa
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tại sao thứ này… lại nằm trong nhà kho? //Cau mày, nắm lấy tay Duy//
Ngoài kia, mùi hương tử nguyệt lại thoáng ùa vào qua khe cửa, dường như lá bùa trong tay Duy run lên khe khẽ…
End
Lãng Tử Xoay Compa
Lãng Tử Xoay Compa
2/9 này mọi người có đi đâu không?
Lãng Tử Xoay Compa
Lãng Tử Xoay Compa
Mình thì có
Lãng Tử Xoay Compa
Lãng Tử Xoay Compa
Du lịch... vòng quanh nhà
Lãng Tử Xoay Compa
Lãng Tử Xoay Compa
Khám phá những điều thú vị
Lãng Tử Xoay Compa
Lãng Tử Xoay Compa
NovelToon
Lãng Tử Xoay Compa
Lãng Tử Xoay Compa
Đúng là tạp chí "Đẹp"
Lãng Tử Xoay Compa
Lãng Tử Xoay Compa
Mà chát quá...

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play