Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[LuânTus] Sự Thật — Anh Bảo Vệ Em

Chap 1 : Gặp lại — Hồi ức 1

Đêm mưa, khu phố nhỏ vắng lặng. Tiếng còi xe cảnh sát rít lên, ánh đèn xanh đỏ hắt lên những vũng nước. Một vụ án mạng vừa xảy ra trong căn hộ tầng ba.
__________
Bùi Anh Tú — Atus
Bùi Anh Tú — Atus
Bùi Anh Tú — Atus — 25 tuổi, mồ côi. Hiện đang là bác sĩ cấp cứu. Cứng đầu, lì thì thôi nhé, tốt bụng, thông minh, sắc sảo.
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân — 28 tuổi, nền móng gia đình chắc chắn. Hiện đang là đội phó hình sự. Ít nói, lạnh lùng, lý trí, kín đáo, tâm tốt.
__________
Em vốn chỉ đến hiện trường để hỗ trợ cấp cứu, nhưng khi bước vào phòng em giật mình khi thấy anh — bệnh nhân cũ cách đây 2 năm của em.
Bùi Anh Tú — Atus
Bùi Anh Tú — Atus
Chào anh
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Lại gặp em ở đây...nhưng không phải trong bệnh viện
Anh khẽ nói, giọng trầm..
__________
Hồi ức — 2 năm trước
Trong một lần làm nhiệm vụ, anh vô tình bị đâm một nhát ngay bụng, một nhát xoẹt qua tay.
Em là bác sĩ chính xử lý vết thương và chăm sóc anh.
Ánh mắt em khẽ trùng xuống khi thấy vết thương sâu ở bụng.
Bùi Anh Tú — Atus
Bùi Anh Tú — Atus
Bệnh nhân mất nhiều máu! Chuẩn bị đồ nhanh! //Giọng dứt khoát, rõ ràng//
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Đừng..Đừng để..hắn..chạy thoát //mê man//
Bùi Anh Tú — Atus
Bùi Anh Tú — Atus
Tch.. Giờ này còn bắt cái gì chứ? Nhiệm vụ của anh bây giờ là sống! Còn lại để cảnh sát khác lo!
Bùi Anh Tú — Atus
Bùi Anh Tú — Atus
Tôi không biết anh nghĩ gì, nhưng nếu muốn bắt lại tên kia thì.. trước hết anh phải sống!
Đêm đó, em ở lại bệnh viện tới sáng, thay băng cho anh, kiểm tra từng giọt truyền, đến khi tim anh đập đều trở lại mới ngồi xuống ghế, tựa đầu vào tường, mệt mỏi khép mắt.
Còn anh, khi mở mắt... chỉ thấy một cậu nhóc bác sĩ ngủ gục bên cạnh mình. Bàn tay cậu vẫn nắm lấy cổ tay anh...
Chẳng biết anh nghĩ gì nhưng có lẽ trong khoảnh khắc ngắn ngủi ấy, anh đã vô tình khắc cậu vào lòng..và cả tim.

Chap 2: Hồi ức 2 — Sao lại là em?

Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
//Nhìn cậu nhóc đang ngủ gục cạnh mình//
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
“Sao lại ngủ ngục vậy không biết..”
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Thật là..không muốn gọi dậy mà //khẽ nói//
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
“Cảm ơn...”
Một lúc sau
Bùi Anh Tú — Atus
Bùi Anh Tú — Atus
//Khẽ mở mắt//
Bùi Anh Tú — Atus
Bùi Anh Tú — Atus
//Nhìn thấy anh đang nhìn mình// Anh tỉnh rồi
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Cảm ơn.
Bùi Anh Tú — Atus
Bùi Anh Tú — Atus
Vì..
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Vì đã cứu tôi..chăm sóc tôi
Bùi Anh Tú — Atus
Bùi Anh Tú — Atus
Ôi chao, việc của bác sĩ mà anh
Bùi Anh Tú — Atus
Bùi Anh Tú — Atus
Mà anh...anh có đói chưa? Chút tôi đi mua đồ ăn cho!
__________
Em ở bệnh viện chăm anh vài hôm
Có lẽ sự tỉ mỉ, cẩn thận chăm sóc bệnh nhân của em thật sự đặc biệt trong mắt anh rồi...
__________
Hiện tại
Một thi thể nữ nằm gục lên bàn, tay vẫn còn cầm mảnh giấy ướt mưa.
Phạm Lưu Tuấn Tài — ISAAC
Phạm Lưu Tuấn Tài — ISAAC
//Nhẹ nhàng tách từng ngón tay nạn nhân//
Phạm Lưu Tuấn Tài — ISAAC — 28 tuổi. Hiện tại đang làm Pháp y
Phạm Lưu Tuấn Tài — ISAAC
Phạm Lưu Tuấn Tài — ISAAC
//Ánh mắt thoáng hiện sự ngạc nhiên//
Mảnh giấy đã bị xé, ghi 2 chữ "Anh Tú.."
Bùi Anh Tú — Atus
Bùi Anh Tú — Atus
//Sững lại//
Tim em đập nhanh, người khẽ run. Em chưa từng gặp nạn nhân, nhưng..sao lại có tên em? Hay chỉ là sự trùng hợp?
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
//Khẽ quan sát phản ứng của em// Bác sĩ Tú..
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Hình như em có chuyện chưa nói với tôi
__________
Ngoài cửa sổ, mưa vẫn rơi từng giọt lách tách, hòa với tiếng chân gấp gáp của đồng đội.
Trong lòng em, như có một nỗi sợ mơ hồ...
Bùi Anh Tú — Atus
Bùi Anh Tú — Atus
Tôi chưa từng gặp nạn nhân..
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Được rồi, có lẽ là sự trùng hợp
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
//Khẽ đặt tay lên vai em// Tôi sẽ tìm ra sự thật. Bảo vệ..em
Em khẽ cảm nhận được sự ấm áp len lỏi vào tim mình..
Bùi Anh Tú — Atus
Bùi Anh Tú — Atus
C-cảm ơn...
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
//Khẽ cười//
__________
Nhà em
Bùi Anh Tú — Atus
Bùi Anh Tú — Atus
Chắc chỉ là trùng hợp thôi..nhỉ?
Bùi Anh Tú — Atus
Bùi Anh Tú — Atus
Mà nếu thật sự là mình thì...mình có quen người đó sao?
Bùi Anh Tú — Atus
Bùi Anh Tú — Atus
“haiz...”

Chap 3: Nỗi sợ mơ hồ

Những ngày sau đó, em như sống trong một màn sương đặc quánh. Cảnh sát liên tục hỏi em.
Cảnh Sát
Cảnh Sát
Cậu thật sự không quen biết nạn nhân sao?
Bùi Anh Tú — Atus
Bùi Anh Tú — Atus
Tôi không quen biết nạn nhân. Thật sự.
Còn anh, dù đã cố giữ bình tĩnh, vẫn không giấu được ánh mắt lo lắng khi nhìn em.
Bùi Anh Tú — Atus
Bùi Anh Tú — Atus
“Cứ thế này..mình điên mất”
Bùi Anh Tú — Atus
Bùi Anh Tú — Atus
“Điên đến mức...Mình sẽ là bệnh nhân luôn”
__________
Kết quả dám định của Tuấn Tài cho thấy...
Phạm Lưu Tuấn Tài — ISAAC
Phạm Lưu Tuấn Tài — ISAAC
Nạn nhân chết do sốc thuốc gây mê liều cao.
Phạm Lưu Tuấn Tài — ISAAC
Phạm Lưu Tuấn Tài — ISAAC
Trong túi áo nạn nhân, ngoài mảnh giấy bị xé, còn có một đơn thuốc kê tên...Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú — Atus
Bùi Anh Tú — Atus
...
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Cảnh sát vẫn chưa tìm ra phần còn lại của mảnh giấy. Có lẽ..đã bị tiêu hủy.
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
“Xin lỗi..vì đến giờ vẫn chưa minh oan được cho em..”
Bùi Anh Tú — Atus
Bùi Anh Tú — Atus
“Aiss, cái cảm giác này...thật khó chịu..”
Thêm từng phút, từng giờ, từng ngày chưa tìm ra sự thật, thì em sẽ ngày càng lo lắng, bất an hơn.
Phạm Lưu Tuấn Tài — ISAAC
Phạm Lưu Tuấn Tài — ISAAC
//Khẽ nói// Em đừng lo..sự thật rồi sẽ được tìm thấy thôi
Bùi Anh Tú — Atus
Bùi Anh Tú — Atus
Vâng...
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Có người đang cố gài em
Anh nói, giọng thấp, gần như chỉ đủ để em nghe
Bùi Anh Tú — Atus
Bùi Anh Tú — Atus
Nhưng...Tại sao lại là em? Em chưa từng gặp cô ấy... //Siết chặt tay, hơi run//
__________
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Để anh đưa em về //Đồng thanh//
Phạm Lưu Tuấn Tài — ISAAC
Phạm Lưu Tuấn Tài — ISAAC
Để anh đưa em về //Đồng thanh//
Bùi Anh Tú — Atus
Bùi Anh Tú — Atus
Dạ thôi ạ, phiền các anh lắm //Xua tay//
Phạm Lưu Tuấn Tài — ISAAC
Phạm Lưu Tuấn Tài — ISAAC
Sẽ nguy hiểm lắm
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Hiện giờ hung thủ ngắm vào em..thật sự sẽ nguy hiểm
Bùi Anh Tú — Atus
Bùi Anh Tú — Atus
Dạ em cảm ơn anh Tài, có lẽ em với anh Luân cần bàn lại vụ án. Em đi cùng anh Luân nhé
Phạm Lưu Tuấn Tài — ISAAC
Phạm Lưu Tuấn Tài — ISAAC
Vậy thôi, anh đi trước nhé //Cười gượng//
Bùi Anh Tú — Atus
Bùi Anh Tú — Atus
Để em bù anh ly cafe sau nhé
Phạm Lưu Tuấn Tài — ISAAC
Phạm Lưu Tuấn Tài — ISAAC
Ừm //Xoa nhẹ đầu em rồi rời đi//
Bùi Anh Tú — Atus
Bùi Anh Tú — Atus
...

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play