[Kiệt Hằng] Tán Lá Mùa Hạ
Lần đầu gặp
Vài năm về trước trong một khu làng nhỏ
Anh Vương Lỗ Kiệt lúc đó chỉ mới 10 tuổi nhưng tính cách lại có phần trưởng thành hơn những đứa trẻ khác
Anh trầm tính,ít nói chỉ ở trong phòng đắm mình vào những trang sách
Trái ngược với anh, Cậu bé Trần Dịch Hằng 9 tuổi lại vô cùng năng động,hoạt bát và rất hay cười
Họ gặp nhau lần đầu tiên vào mùa hạ
Hôm đó tiết trời dễ chịu mát mẻ
Trần Dịch Hằng ôm quả bóng chơi ở ngoài sân
Không may cậu lại lỡ đá nó qua nhà đối diện
Trần Dịch Hằng <bé>
Ơ bóng chạy qua bên kia mất tiêu rồi
Trần Dịch Hằng <bé>
Giờ sao ta/gãi đầu/
Cậu bé nhỏ thấp thỏm đứng trước cửa nhà đối diện
Không biết có nên vào lấy hay không
Trần Dịch Hằng <bé>
Không được mẹ nói vào nhà người khác mà không xin phép là trẻ hư/lắc đầu/
Trần Dịch Hằng <bé>
/ngó nghiêng tìm bóng/
Bà Vương Lỗ Kiệt
Cháu trai cháu tìm gì thế /từ vườn đi ra/
Trần Dịch Hằng <bé>
A cháu chào bà ạ/cúi người/
Trần Dịch Hằng <bé>
C-cháu lỡ đá bóng vào nhà bà mất rồi ạ/lúng túng/
Trần Dịch Hằng <bé>
Cháu có thể vào lấy nó không ạ /vân vê góc áo/
Bà Vương Lỗ Kiệt
Ôi giời không sao đâu trẻ con sơ ý chút thôi mà
Bà Vương Lỗ Kiệt
Lần sau cẩn thận hơn nhé vào đây bà mở cửa cho mà lấy/mở cửa/
Trần Dịch Hằng <bé>
A cháu cảm ơn cháu biết rồi lần sau sẽ cẩn thận hơn ạ/chạy vào/
Bà Vương Lỗ Kiệt
Haizz /chán nản/
Bà Vương Lỗ Kiệt
Ước gì thằng cháu nhà mình cũng thế thì tốt biết mấy/đi vào/
Trần Dịch Hằng <bé>
Đâu rồi nhỉ /ngó nghiêng/
Trần Dịch Hằng <bé>
Bóng ơi bạn đâu rồi
Vương Lỗ Kiệt <bé>
Này! Tìm cái này à? /tâng bóng/
Trần Dịch Hằng <bé>
/giật mình nhìn lên/
Vương Lỗ Kiệt <bé>
Tìm bóng?
Trần Dịch Hằng <bé>
“Anh trai đó đẹp quá à nha”
Trần Dịch Hằng <bé>
Anh đẹp trai ơi cho em xin quá bóng với
Vương Lỗ Kiệt <bé>
Cầm lấy/đá bóng ra/
Trần Dịch Hằng <bé>
Nãy em thấy anh tâng bóng giỏi quá à
Trần Dịch Hằng <bé>
Anh chỉ cho em được không
Trần Dịch Hằng <bé>
Em không tâng được
Vương Lỗ Kiệt <bé>
Không /lạnh nhạt/
Trần Dịch Hằng <bé>
Ơ/xụ mặt/
Trần Dịch Hằng <bé>
Đi mà anh chơi với em đi nhaa /năn nỉ/
Sau một hồi năn nỉ mỏi mồm cuối cùng Hằng đã thuyết phục được anh chơi bóng cùng mình
Tiếng trẻ con nô đùa vang vọng khắp sân vườn, hòa cùng tiếng gió xào xạc.Hai đứa nhỏ chạy đuổi theo nhau, chuyền bóng qua lại. Vương Lỗ Kiệt cũng dần thoái mái chơi đùa cũng lâu rồi anh không chơi đùa vui vẻ như vậy
Bà Vương Lỗ Kiệt
/vui vẻ mỉm cười/ nhìn hai đứa chơi với nhau như vậy thật mừng quá
Bà Vương Lỗ Kiệt
Lỗ Kiệt vẫn là đứa trẻ nó cần được chơi đùa cũng bạn bè thế này vẫn là tốt nhất/gật gù/
Bà Vương Lỗ Kiệt
Lát vợ chồng nhà nó về phải khoe mới được /vào nhà/
Chơi đền chiều hai đứa đã mệt lừ nằm lăn xuống trên nền cỏ đứa nào đứa đấy ra sức mà thở nhưng trên mặt vẫn nở nụ cưới rạng rỡ dưới ánh nắng cuối ngày ấm áp
Trần Dịch Hằng <bé>
Anh ơi vui quá mai mình chơi tiếp nha
Trần Dịch Hằng <bé>
Xí không chơi cũng phải chơi mai em qua rủ anh đi thả diều hen
Cái đuôi nhỏ
Chẳng biết từ bao giờ họ đã ngày càng trở nên thân thiết với nhau tuy anh vẫn tỏ vẻ lạnh nhạt với cậu nhưng hành động thì không như vậy
Trần Dịch Hằng <bé>
Anh Kiệt! Đi hái xoài với em đi/kéo tay/
Vương Lỗ Kiệt <bé>
Anh không đi đâu/đọc sách/
Trần Dịch Hằng <bé>
Thôi mà anh đọc nãy giờ rồi/bĩu môi/
Trần Dịch Hằng <bé>
Đi nha xoài ở ngoài kia ngon lắm á
Trần Dịch Hằng <bé>
Hái xong mình ăn
Vương Lỗ Kiệt <bé>
Không/gấp sách lại/
Trần Dịch Hằng <bé>
/nhín thấy/ hì hì đi thôi em lấy túi đựng
Vương Lỗ Kiệt <bé>
Cẩn thận ngã đấy
Cậu dần trở thành một chiếc đuôi nhỏ lúc nào dính chặt vào người anh cái gì cũng anh Kiệt ơi anh Kiệt à.Gia đình hai bên giờ cũng chẳng còn thấy lạ nữa
Cứ cần tìm Dịch Hằng thì cứ ra chỗ anh ắt sẽ thấy
Trần Dịch Hằng <bé>
Anh ơii
Trần Dịch Hằng <bé>
Anh Kiệt ơi chó đuổi kìa/chạy/
Trần Dịch Hằng <bé>
Anh ơi em lười học quá/nằm gục xuống/
Trần Dịch Hằng <bé>
Anh ơi mẹ em cho em kẹo này
Trần Dịch Hằng <bé>
Hào phóng cho anh một cái đó nha /đưa kẹo/
Ngày nào cũng vậy nhưng lạ thay anh lại chẳng thấy phiền mà ngược lại anh cảm thấy vui vẻ khi cái đuôi này luôn ríu rít kể những câu chuyện trên trời dưới đất cho anh nghe
Gia đình anh thấy thế cũng mừng lắm con họ cuối cùng cũng đã trở về đúng độ tuổi của mình chứ chẳng phải ông cụ non trước đây nữa
Vương Lỗ Kiệt <bé>
Dịch Hằng đi thả diều không?
Trần Dịch Hằng <bé>
Ủa anh rủ em á hả/ngơ/
Vương Lỗ Kiệt <bé>
Không em chứ còn ai ở đây nữa /bất lực/
Trần Dịch Hằng <bé>
Ù ôi nay anh Kiệt rủ mình đi chơi nè các bạn ơi/cười/
Vương Lỗ Kiệt <bé>
Đừng nói giọng đấy
Vương Lỗ Kiệt <bé>
Đi không hay anh đi mình đây
Trần Dịch Hằng <bé>
Đi chứ cơ hội được anh rủ đi chơi có khi ngàn năm có một sao mà em để vụt mất được
Trần Dịch Hằng <bé>
Đợi em chút em chạy vô lấy diều với kẹo mang đi/chạy vào nhà/
Vương Lỗ Kiệt <bé>
“Ngàn năm có một ? Mình ít rủ đi chơi vậy à”
Vương Lỗ Kiệt <bé>
“Chắc sau này rủ nhóc đấy đi chơi nhiều hơn thôi dù sao cũng sắp đi rồi”
Trần Dịch Hằng <bé>
Anh Kiệt nè sau này anh vẫn sẽ đi thả diều với em nhé
Trần Dịch Hằng <bé>
Anh hứa đi
Vương Lỗ Kiệt <bé>
Anh hứa được chưa
Trần Dịch Hằng <bé>
Hì hì tạm chấp nhận
Chiếc diều nhiều màu lượn vòng trong gió, đuôi bay phấp phới tựa cánh chim.Hai đứa trẻ một cao một thấp tự do vui đùa trên đồng cỏ xanh ngát, tiếng cười trong veo vang lên mỗi khi chiếc diều bay cao hơn
___________________________
căn cứ bí mật
Thời gian nhanh như cơn gió cuối cùng cũng đến sinh nhận cậu tròn 10 tuổi
Hôm đó cậu mời gia đình của anh Kiệt đến cùng đón sinh nhật cậu
Trần Dịch Hằng <bé>
Aa con tròn 10 tuổi rồi yee/nhảy cẫng lên/
Mẹ Hằng
Nào Tiểu Hằng đừng nhảy như vậy ngã bây giờ con
Mẹ Kiệt
Thằng bé hiếu động quá chị nhỉ
Bố Hằng
Nào ta uống ly rượu thay lời cảm ơn thằng bé nhà anh đã chơi cùng con tôi
Bố Kiệt
Ài dà anh không cần khách khí vậy đâu/xua tay/
Bố Kiệt
Ngược lại gia đình tôi cảm ơn cháu Hằng nhiều lắm nhờ nó con tôi nó mới được vui vẻ như vậy
Bố Kiệt
Hồi trước nó như ông cụ non cằn nhằn đủ thứ
Bố Hằng
Hà hà vậy sao vậy sao
Không khí buổi tiệc nhỏ này vô cùng ấm cúng
Cậu cười tươi chạy ra chỗ anh
Trần Dịch Hằng <bé>
Anh Kiệt ơi nhìn này bây giờ em 10 tuổi rồi
Trần Dịch Hằng <bé>
Là người lớn rồi đúng không anh
Vương Lỗ Kiệt <bé>
Không vẫn trẻ con lắm/xoa đầu/
Trần Dịch Hằng <bé>
Ơ em lớn rồi nha
Trần Dịch Hằng <bé>
Bây giờ em sẽ là Hằng đại ca
Vương Lỗ Kiệt <bé>
“Ngốc nghếch” /khoé môi nhếch lên/
Vương Lỗ Kiệt <bé>
Ừm đại ca sữa đi vào cắt bánh sinh nhật đi kia
Trần Dịch Hằng <bé>
Đi cắt bánh với em/kéo tay anh/
Bà Vương Lỗ Kiệt
Nào cháu Hằng mau ước đi cháu
Trần Dịch Hằng <bé>
/chắp tay lại/ “ước cho gia đình mình và gia đình anh Kiệt luôn hạnh phúc và nhiều sức khoẻ.Hơn nữa mình sẽ luôn được bên cạnh anh Kiệt”
Trần Dịch Hằng <bé>
/thổi nến/ phù~
Trần Dịch Hằng <bé>
Hihi con không nói đâu
Trần Dịch Hằng <bé>
Nói ra mất linh lắm /nháy mắt/
Gia đình cậu và anh lại tiếp tục ăn cơm và nói chuyện
Còn cậu thì ngồi nghịch đám bóng bay tím xanh đang bay khắp nhà
Vương Lỗ Kiệt <bé>
/bước lại/ Hằng
Vương Lỗ Kiệt <bé>
Đi với anh ra chỗ này đi
Trần Dịch Hằng <bé>
Đi đâu thế anh
Vương Lỗ Kiệt <bé>
Bí mật em đi rồi biết
Trần Dịch Hằng <bé>
Dạ được
Anh dẫn cậu chui vào một lỗ hổng nhỏ sau cái lỗ đó là một khu vườn hoa với cỏ xanh mềm mại trên bầu trời là những ngôi sao nhỏ lấp lánh
Trần Dịch Hằng <bé>
Oa nơi này đẹp quá/sáng mắt/
Trần Dịch Hằng <bé>
Sao anh biết chỗ này vậy
Vương Lỗ Kiệt <bé>
Căn cứ bí mật của anh đó
Vương Lỗ Kiệt <bé>
Đẹp không
Trần Dịch Hằng <bé>
Đẹp lắm á anh
Trần Dịch Hằng <bé>
Sau này em đến đây có được không
Vương Lỗ Kiệt <bé>
Thoải mái dù sao…/ngừng nói/
Trần Dịch Hằng <bé>
Sao anh?
Vương Lỗ Kiệt <bé>
Không có gì/lắc đầu/
Vương Lỗ Kiệt <bé>
Anh cho em biết rồi nếu chán thì đến đây chơi nhé
Trần Dịch Hằng <bé>
Dạ /ngồi trên xích đu/
Bầu trời ở làng quê thật sự rất đẹp những ngôi sao nhỏ lấp lanh li ti trên màn đen
Gió mát thổi qua từng cơn nhẹ nhàng khung cảnh mới trở nên yên bình làm sao
Cậu cất tiếng phá vỡ sự im lặng
Trần Dịch Hằng <bé>
Mấy nay em thấy anh khác kiểu gì á /đung đưa chân/
Vương Lỗ Kiệt <bé>
Khác? Anh có gì lạ sao
Trần Dịch Hằng <bé>
Đúng rồi anh cứ như muốn giấu điều gì ấy/gật đầu/
Vương Lỗ Kiệt <bé>
Chắc em nghĩ nhiều thôi…anh vẫn vậy mà
Vương Lỗ Kiệt <bé>
“Mình vẫn chưa muốn nói nhưng mà ngày mai mình…”
Vương Lỗ Kiệt <bé>
/cắn môi/
Vương Lỗ Kiệt <bé>
“Mình không nỡ…”
Download MangaToon APP on App Store and Google Play