Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Thanh Xuân - Tình Yêu Của Tôi

Chương 1_Gặp gỡ

Lưu ý: // là hành động, "" là suy nghĩ, () nói nhỏ nhé
Dưới tán phượng vĩ rực lửa của trường cấp ba, câu chuyện tình yêu của hai người bắt đầu một cách thật lạ lùng. Gia Huy, chàng 'nam thần' của trường, với vẻ ngoài điển trai, nụ cười ấm áp và bảng thành tích học tập đáng nể, luôn là tâm điểm của mọi ánh nhìn. Cậu nổi tiếng là một 'học bá' chính hiệu, luôn đứng đầu các kỳ thi.
Thế rồi một ngày, Gia Huy được cô giáo chủ nhiệm nhờ kèm cặp Bùi Ngọc Gia Hy, một cô bạn mới chuyển đến.
GVCN
GVCN
Gia Huy, cô nhờ em chút chuyện nhé.
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Vâng ạ. Cô cứ nói.
GVCN
GVCN
Em sẽ kèm học bạn học sinh mới chuyển đến này nhé.
GVCN
GVCN
Em ấy tên Gia Hy
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Chào cậu, mình tên Bùi Ngọc Gia Hy.
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Là học sinh mới chuyển đến, mong cậu giúp tớ nhiều nhé
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Chào cậu
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Lớp trưởng Nguyễn Hoàng Gia Huy xin được phép giúp đỡ bạn mới Bùi Ngọc Gia Hy trong những ngày đầu nhé!
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Thật sao? Cảm ơn cậu nhiều lắm. Tớ cũng muốn nhờ cậu giúp đỡ một chuyện.
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Cậu cứ nói đi. Tớ sẵn sàng giúp.
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Tớ... tớ muốn nhờ cậu kèm học cho tớ. Tớ học dở lắm, nên tớ sợ không theo kịp các bạn trên lớp.
Ngay sau đó, cậu lại thấy hơi thất vọng khi biết Gia Hy học lực không tốt cho lắm. Cô bé làm bài kiểm tra lóng ngóng, sai những lỗi cơ bản và thường xuyên nhíu mày khi gặp bài toán khó.
Thương cảm và cũng vì lời hứa với cô giáo, Gia Huy dốc hết lòng để giúp đỡ Gia Hy.
"Cô ấy học dở ư? Đôi mắt sáng long lanh và cách trả lời câu hỏi của cô ấy hôm nay cho thấy cô ấy rất thông minh mà?"
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Cậu không đồng ý sao?
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Tớ đồng ý. Vậy chiều nay chúng ta bắt đầu luôn nhé?
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Chiều nay? Chiều nay thì hơi gấp...
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Mà thôi, được rồi! Chiều nay gặp nhau ở thư viện nhé?
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Ok. Gặp cậu chiều nay.
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
/vẫy tay/Tạm biệt cậu nhé.
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
"Thư viện lúc 2h chiều. Hôm nay lại được ở riêng với cậu ấy. Phải chuẩn bị thật kĩ mới được."
HẾT CHƯƠNG 1
Nhỏ tác giả
Nhỏ tác giả
Xin chào
Nhỏ tác giả
Nhỏ tác giả
đây là lần đầu tiên mình viết truyện
Nhỏ tác giả
Nhỏ tác giả
Có lỗi gì các cậu cứ góp ý nhé
Nhỏ tác giả
Nhỏ tác giả
Bye Bye

Chương 2_Bài học đầu tiên

Lúc sau, cô liền nhắn tin cho bạn của mình là Phạm Mỹ Hà ( Hà)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
💬 Kế hoạch thành công rồi Hà ơi!
Phạm Mỹ Hà(Hà)
Phạm Mỹ Hà(Hà)
💬Tớ đã bảo cậu rồi mà. Nhìn là biết cậu ta đổ đứ đừ cậu rồi!
Phạm Mỹ Hà(Hà)
Phạm Mỹ Hà(Hà)
💬Giả vờ học dở để được anh lớp trưởng kèm học, nghe thật là hợp lý.
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
💬 Hihi, cậu ấy đồng ý thật.
Phạm Mỹ Hà(Hà)
Phạm Mỹ Hà(Hà)
💬Thế nhưng nếu cậu ấy phát hiện cậu học giỏi thì sao?
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
💬Thì... thì tớ sẽ tính sau. Bây giờ thì tớ cứ tận hưởng cảm giác được crush kèm học đã.
Phạm Mỹ Hà(Hà)
Phạm Mỹ Hà(Hà)
💬Haha. Chúc cậu thành công nha! Cậu phải cưa đổ cậu ấy đấy!
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
💬Tớ biết rồi!
Đến chiều
Cô khẽ cắn môi dưới, nhìn chằm chằm vào trang sách toán chi chít những ký hiệu khó hiểu. Cô chống cằm, thở dài một tiếng thật khẽ, rồi liếc mắt sang chiếc bàn bên cạnh.
Anh đang cúi đầu tập trung giải bài, thỉnh thoảng lại dùng bút gãi nhẹ lên tóc, vẻ mặt rất nghiêm túc. Ánh nắng chiếu nghiêng qua cửa sổ, hắt lên khuôn mặt điển trai của cậu một vầng sáng dịu dàng. Tim cô lại lỡ nhịp.
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
(nói nhỏ đủ để người ngồi kế bên nghe) Khó quá...
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
(ngẩn đầu lên, đôi mắt ấm áp nhìn cô) Bài nào khó, Gia Hy?
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
(Đẩy quyển sách về phía cậu, ngón tay chỉ vào bài toán hóc búa) Bài này nè. Tớ đọc đề mãi mà không hiểu phải bắt đầu từ đâu.
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
/Nhăn mặt, tỏ vẻ khổ sở./
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
/Kéo quyển sách lại gần, đọc lướt qua đề bài./ Bài này cũng không quá khó đâu. Cậu đã thử áp dụng công thức nào chưa?
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
/lắc đầu lia lịa, mái tóc đen dài khẽ lay động./Tớ quên hết rồi. Học trước quên sau ấy mà.
Anh khẽ cười, một nụ cười khiến khóe mắt anh hơi cong lên.
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
/dùng bút chỉ vào một dòng công thức cơ bản trong sách./Để tớ giảng lại cho cậu nhé. Cậu còn nhớ công thức này không?
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
/Gia Hy giả vờ ngơ ngác./Hình như... tớ quên mất tiêu rồi.
Anh kiên nhẫn giải thích từng bước một, giọng nói trầm ấm, nhẹ nhàng như rót mật vào tai cô. Thỉnh thoảng, anh còn lấy thêm ví dụ minh họa để cô dễ hình dung.
Cô chăm chú lắng nghe, thỉnh thoảng lại gật gù ra vẻ đã hiểu.
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
"Cậu ấy giảng dễ hiểu thật. Bảo sao bao nhiêu người mê mẩn."
Đến một đoạn biến đổi phức tạp, cô cố tình làm sai một bước nhỏ.
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
/Chỉ tay vào chỗ vừa viết, vẻ mặt bối rối./Ơ... hình như chỗ này tớ làm sai rồi đúng không?
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
/cúi xuống nhìn/
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
/nhẹ nhàng cầm lấy tay cô, nắn nót sửa lại lỗi sai./Chỗ này phải là dấu trừ chứ không phải dấu cộng nhé. Cậu cẩn thận hơn một chút là được.
Bàn tay anh ấm áp chạm vào tay cô, một cảm giác lạ lẫm chạy dọc sống lưng cô, khiến má cô bất giác ửng hồng. Cô vội rụt tay lại, cúi gằm mặt.
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
À ừm ... Tớ hiểu rồi.
Anh không nhận ra sự thay đổi nhỏ của cô, vẫn tiếp tục giảng bài một cách tận tình. Sau khi giải xong bài toán, anh còn cẩn thận dặn dò thêm một vài kiến thức liên quan.
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Cậu thử làm lại bài tương tự xem sao nhé. Nếu chỗ nào không hiểu thì cứ hỏi tớ.
Cô gật đầu, cầm bút lên bắt đầu giải bài tập mới. Lần này, cô không còn cố tình làm sai nữa, mà thực sự tập trung giải. Chỉ một lát sau, cô đã hoàn thành bài toán một cách chính xác.
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
/đẩy quyển vở về phía anh, ánh mắt mong đợi./Tớ làm xong rồi này! Cậu xem giúp tớ có đúng không nhé.
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
/Xem qua bài làm của cô, rồi mỉm cười hài lòng./ Đúng rồi. Cậu làm rất tốt. Tớ thấy cậu không hề 'mất gốc' như cậu nói đâu.
Cô thoáng giật mình. Ánh mắt dò xét của anh khiến cô có chút lo lắng.
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
"Liệu cậu ấy có nghi ngờ gì không nhỉ?"
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
/cười trừ, cố gắng che giấu sự bối rối./À... thì... chắc là do hôm nay tớ tập trung hơn thôi.
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
/nở nụ cười ấm áp/
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Dù sao thì, nếu cậu cần giúp đỡ, cứ nói với tớ nhé. Tớ luôn sẵn lòng.
Cô nhìn vào đôi mắt chân thành của cậu, lòng bỗng cảm thấy có chút áy náy. Nhưng rồi, ý nghĩ được ở gần cậu, được cậu quan tâm lại chiếm lấy tâm trí cô. Cô khẽ gật đầu, mỉm cười đáp lại.
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Cảm ơn cậu, Gia Huy.
HẾT CHƯƠNG 2.
Nhỏ tác giả
Nhỏ tác giả
Mọi người ơi, đọc rồi cho tớ cảm nhận và cho một like nhé
Nhỏ tác giả
Nhỏ tác giả
Cảm ơn các đọc giả cute phô mai que rất rất nhiều❤️❤️❤️

Chương 3_Bữa ăn và những bí mật nhỏ

Sau giờ học, anh và cô cùng đi ăn trưa ở căng tin trường. Cả hai ngồi đối diện nhau, không khí vừa yên tĩnh lại vừa ấm áp.
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
/đưa muỗng súp về phía cô/Cậu có muốn ăn thử món súp gà của tớ không?
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
/khẽ lắc đầu/ Không cần đâu, tớ ăn cơm của tớ là được rồi.
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
/bật cười./Thôi nào, ngại gì. Ăn thử đi, món này ngon lắm. /Anh múc một muỗng, đưa tới miệng cô./
Cô hơi ngập ngừng, rồi cũng đành mở miệng đón nhận. Hương vị thơm ngon của súp gà lan tỏa trong miệng, nhưng điều khiến cô cảm thấy ấm áp hơn lại là sự quan tâm của anh.
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
/ánh mắt lấp lánh ý cười./ Ngon không?
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
/tim đập thình thịch./Ngon... ngon lắm!
Bỗng, một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau.
Đó là bạn thân của cô Mỹ Hà.
Phạm Mỹ Hà(Hà)
Phạm Mỹ Hà(Hà)
Gia Hy! Cuối cùng cũng tìm thấy cậu rồi.
Phạm Mỹ Hà(Hà)
Phạm Mỹ Hà(Hà)
/tiến đến, trên tay cầm một chiếc điện thoại./Bài tập vật lý này khó quá đi mất. Cậu giảng cho tớ một lát được không?
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
/hoảng hốt./
Bài tập vật lý? Cô đang đóng vai học sinh 'mất gốc' mà. Nếu bây giờ cô giảng bài cho Hà, thì kế hoạch của cô sẽ bị bại lộ mất.
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
/cười gượng gạo, quay sang anh./ Tớ... tớ...
Anh khẽ cau mày, nhìn cô và Hà một cách khó hiểu. Vẻ mặt bối rối của cô đã lọt vào tầm mắt của anh.
Mỹ Hà, như chợt nhận ra điều gì đó, ngay lập tức đổi giọng, mỉm cười tinh nghịch.
Phạm Mỹ Hà(Hà)
Phạm Mỹ Hà(Hà)
À, tớ quên mất. Tớ nhầm. Ý tớ là cậu có thể chỉ cho tớ chỗ nào có bài giảng hay trên mạng không? Thôi, không cần đâu! Tớ tự tìm được rồi. Hai cậu ăn tiếp đi nhé!
Mỹ Hà nói một tràng dài, rồi vội vàng chạy đi như thể có ai đó đang đuổi theo.
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
/nhìn theo bóng lưng của Hà, rồi quay lại nhìn Gia Hy./
Ánh mắt anh dừng lại trên khuôn mặt đang bối rối của cô. Anh khẽ nhếch mép, một nụ cười khó hiểu.
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Gia Hy này...
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
/tim đập thình thịch/
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Gì...gì cơ?
Anh nói, giọng điệu vẫn ấm áp như thường, nhưng trong đôi mắt lại ánh lên một tia tinh quái.
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Tớ thấy cậu tiếp thu bài nhanh quá. Chắc là do tớ giảng hay, đúng không?
Cô thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn cảm thấy có chút chột dạ. Cô cười gượng gạo, cúi gằm mặt xuống.
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
À... thì... chắc là vậy.
Anh không nói gì thêm, chỉ lẳng lặng múc thêm một muỗng súp gà đưa cho cô. Anh đã biết bí mật của cô, nhưng anh quyết định giữ kín, để xem cô sẽ diễn trò này đến bao giờ.
Còn Gia Hy, cô không hề hay biết rằng, người mà cô nghĩ rằng đang bị lừa, lại đang âm thầm tận hưởng từng khoảnh khắc được ở bên cô.
HẾT CHƯƠNG 3
Nhỏ tác giả
Nhỏ tác giả
Mọi người đoán xem tình tiết tiếp theo sẽ là gì và 2 người đó sẽ thuộc về nhau không?
Nhỏ tác giả
Nhỏ tác giả
Nhớ cho tớ ý kiến và 1 like nhé
Nhỏ tác giả
Nhỏ tác giả
Cảm ơn các đọc giả thân yêu của tớ nhiều.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play