Mối Tình Không Tên
Chap 1
T/G
Truyện này theo kiểu ngược nhiều hơn ngọt hoặc không có ngọt luôn nên có gì mong mọi người thông cảm
T/G
Mình sẽ viết theo ngôi thứ nhất nha tại vì mình sợ có vài bạn không biết nên mình nhắc trước là vậy nha
T/G
Nếu ai không thích thì cút giùm, nếu ai dám chửi mình thì mình var luôn tại chỗ mình không ngáng anti fan nào hết còn nếu ai yêu quý mình thì ở lại và cho mình xin một cái like từ các bạn nha
T/G
Thôi không dài dòng nữa vào truyện
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Tôi là tên là Trịnh Trần Phương Tuấn, 28 tuổi, cao 170m, nghệ danh jack
Tôi là một nghệ sĩ tai tiếng nhất làng showbit Việt cuộc đời tôi như một vở bi hài kịch bị người đời chà đạp không thương tiếc
Lúc tôi mới chập chững vào đời tôi gặp anh Nguyễn Bảo Khánh, chúng tôi quyết định hợp tác cùng nhau tạo ra hàng loạt các bản hit như hiện tại
Tôi với anh cùng cộng hưởng lại chung với nhau tạo ra Bạc Phận, Sóng gió, Em Gì Ơi, Sau Em Vô Tình và Việt Nam Tôi
Hai chúng tôi ở chung nhà với nhau cho tiện làm việc nhưng lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy tôi với anh bắt đầu nảy sinh tình cảm với nhau
Tưởng chừng tôi với anh sẽ cùng nhau đi lâu dài nhưng đời đâu phải là mơ, tôi bị công ty cũ vắt kiệt sức lao động người mẹ nuôi của anh ở bề ngoài là một người hiền hậu và tốt bụng nhưng sâu bên trong bà ta là một con quỷ
Bà giấu anh đánh đập tôi ép tôi phải nhanh chóng ra những bài mới có khi bà nhốt tôi ở một căn phòng mà không ai biết đến bà nói dối anh là tôi về quê ít hôm sẽ lên lại
Anh dại khờ mà tin bà ta còn tôi thì bị nhốt ngày ba bữa đưa cơm nước cho tôi rồi lại bỏ mặt tôi trong căn phòng đó tôi đã cố gắng rất nhiều ép mình phải cố gắng viết ra những bài nhạc mới một cách nhanh chóng để thoát khỏi nơi ngục tù đó
Nhưng tôi vẫn chọn ở lại là vì anh vì những kế hoạch của chúng tôi sau này, lúc mới quen anh thì anh đã nói thẳng với tôi về việc công ty đã bóc lột sức lao động của nhân viên thế nào lúc đầu tôi còn hơi do dự nhưng tôi vẫn chọn cùng anh tìm ra những bằng chứng để kiện công ty ra toà giải thoát cho những nhân viên nào đang bị bóc lột ở trong ấy
Tôi với anh đã tìm đc 50% chứng cứ tôi sẽ giữ 30% còn anh thì giữ 20%, tôi cất nó ở trong một nhà kho bỏ hoang nó đang nằm trong chiếc két sắc đc chôn xấu ở dưới nhà kho đó chỉ có tôi với anh biết nơi này mà thôi cũng chính tôi mới lấy đc bằng chứng ấy còn anh thì vẫn chưa biết mật khẩu của chiếc két sắt đó là gì
Còn 20% còn lại thì anh giữ ở trong phòng của anh
Nhưng thật không bà TH đã biết hai chúng tôi yêu nhau ngày hôm đó anh với tôi vẫn ở trong phòng thu âm bình thường thôi
Anh đàn còn tôi hát bỗng nhiên anh dừng lại càng ngày càng áp sát mặt tôi hơn tôi có chút bối rối lùi lại sát mép đàn nói
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Nè anh..... anh làm gì vậy
Anh nâng cầm tôi lên giọng làm nũng nói
Nguyễn Bảo Khánh ( kicm )
Cho anh hôn một chút thôi
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Nhưng.... mình đang làm việc đó...... lỡ mẹ anh thấy rồi sau
Nguyễn Bảo Khánh ( kicm )
Mẹ anh sau biết đc em cứ yên tâm
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Ờ thì ...cũng đc....nhưng một lần thôi nha
Nguyễn Bảo Khánh ( kicm )
Ok anh biết rồi
Nhưng tôi với anh điều quên mất cửa chưa khóa khi môi tôi và anh sắp chạm nhau thì bỗng cửa bật mở tôi giật mình đẩy anh ra
Tạ Hà
Hai con đang làm gì vậy
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Dạ vẫn đang làm việc bình thường thôi
Tôi cười gượng còn anh với vẻ mặt hụt hẫng cứ nhìn chằm chằm vào tôi, tôi ho khan vài tiếng anh cũng hiểu ý mà nhìn sang chỗ khác hai chúng tôi vẫn tiếp tục làm việc còn bà TH thì xem chúng tôi đc một lúc rồi cũng bỏ đi
Tôi thở phào nếu không né kịp sợ sẽ có chuyện mất nhưng kể từ đó bà ta bắt đầu hoài nghi tôi với anh đã có tình cảm bà đặt camara ẩn ở trong nhà mà chúng tôi không hề hay biết
Buổi trưa ngày hôm ấy tôi đang ở trong bếp nấu ăn thì bị anh ôm từ phía sau tôi giật mình đẩy anh
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Đừng mẹ biết thì chết đó
Nguyễn Bảo Khánh ( kicm )
Nhưng mẹ anh đi ra ngoài rồi một lúc sau mới về mà anh đói quá có gì ăn không
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Đợi một lát nữa đi em đang cố làm xong hai món cuối nè rồi mình cùng ăn
Nguyễn Bảo Khánh ( kicm )
Bây giờ chưa có đồ ăn vậy anh ăn em nha
Tôi đỏ mặt trước câu nói của anh
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Hứ anh là đồ đáng ghét
Nguyễn Bảo Khánh ( kicm )
Còn em là đồ dễ thương
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Anh.....
Tôi cũng không biết cãi sau nữa đành im lặng nhưng sự im lặng đó là ngầm thừa nhận đối với anh
Anh cắn nhẹ vành tai tôi rồi xuống cổ tôi có đẩy anh ra nhưng vô ích
Nguyễn Bảo Khánh ( kicm )
Nè mèo nhỏ đừng làm loạn hồi anh phạt luôn cho bây giờ
Anh tạo ra vài dấu đỏ trên cổ tôi thấy tôi ngừng phản khán càng làm tới hơn anh đưa tay luồn vào áo tôi sờ mó khắp nơi những ngón tay thon dài mát lạnh ấy chạm vào những nơi trên cơ thể tôi khiến tôi có một cảm giác rất lạ
Miệng nhỏ bỗng vô thức phát ra một âm thanh không đáng có
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
A~
Anh thấy vậy liền trêu tôi
Nguyễn Bảo Khánh ( kicm )
Chưa làm mà rên sớm vậy em nhạy cảm thật đó
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Nè đừng trêu em coi
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Chỉ là vô tình thôi
Nguyễn Bảo Khánh ( kicm )
Em chắc là vô tình không
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Chắc
Anh định đưa tay xuống dưới thì cũng may tôi đã làm xong món cuối cùng tôi thành công thoát nạn
Anh ăn rất nhanh thoáng đó đã ăn xong rồi anh còn hối thúc tôi nữa
Nguyễn Bảo Khánh ( kicm )
Nè em ăn nhanh lên đi
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Từ từ có chuyện gì sau mà gấp thế
Nguyễn Bảo Khánh ( kicm )
Thì em cứ nghe lời anh đi
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Rồi rồi đợi chút
Tôi có một dự cảm không lành cho lắm
Ăn xong tôi vẫn như thường lệ mà rửa bát còn anh vẫn đứng kế bên hối tôi
Nguyễn Bảo Khánh ( kicm )
Em rửa nhanh hơn một chút đc không
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Em rửa nhanh lắm rồi đó ơ mà có chuyện gì mà anh cứ hối em quài thế
Nguyễn Bảo Khánh ( kicm )
Không có gì đâu
Anh thấy tôi rửa chậm quá nên giành bát đĩa từ tay tôi thay tôi rửa thay
Rửa xong anh ép tôi sát vào cạnh bàn ánh mắt chiếm hữu nhìn tôi anh nở nụ cười nham hiểm nâng cầm tôi nói
Nguyễn Bảo Khánh ( kicm )
Nè để anh xem thử hôm nay em thoát anh bằng cách nào
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Đang ở bếp đó anh điên hả có gì vào phòng đi chứ
Anh không nói gì càng tiến gần đến môi tôi hơn
-------------------------
T/G
Chap này đến đây là quá dài tới lúc kết thúc rồi
T/G
Mọi người nhớ nhấn like để mình có thêm động lực ra những chap mới nha
T/G
Trễ rồi mình đi ngủ đây bey
Chap 2
Bỗng tôi nghe tiếng vặt ổ khóa tôi đẩy mạnh anh ra bà TH vẫn không biết gì vui cười nói
Tạ Hà
Hai con làm xong bản demo chưa
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Dạ làm xong hết rồi
Bà nói xong liền rời đi anh với khuôn mặt chẳng vui vẻ gì liếc tôi còn tôi thì đi vào phòng mệt mỏi nằm lên giường thiếp đi lúc nào không hay
Bà TH đã xem đc đoạn camara khi bà không có ở nhà càng ngày bà càng ép tôi vào đường cùng để tôi thấy khó mà rút khỏi công ty icm đỉnh điểm là tôi chỉ viết lời nhạc chậm hơn một chút thì bà đã nhốt tôi vào phòng đánh đập tôi
Nhưng tôi vẫn chịu đựng ngồi trong góc tường lặng lẽ bôi thuốc nhiều lần anh đã thấy vết của tôi nhưng tôi đã nói dối anh, ngày hôm ấy tôi có một show diễn tôi chọn một chiếc áo màu vàng mà tôi thích nhất che đi những vết thương đó
Nhưng vô tình khi tôi giao lưu với các bạn fan thì vô tình tôi đã để lộ ra những vết thương ấy sau ngày hôm đó các bạn bàn tán với nhau trên mạng xã hội về những vết thương đó của tôi
Tôi dần trở nên chán nản và kiệt quệ tinh thần trong lúc quay mv Hoa Vô Sắc thì tôi đã ngất đi vì kiệt sức anh đã hốt hoảng đưa tôi đến bệnh viện bác sĩ nói tôi lâu ngày làm việc quá sức nên mới dẫn đến kiệt sức và ngất đi
Khi tôi tỉnh lại chỉ thấy mẹ tôi ngồi cạnh bên còn anh đâu thì tôi không thấy
Mẹ tôi khi thấy tôi tỉnh lại thì hỏi hang các kiểu
Mẹ Tuấn
Con có sau không làm việc thì cũng ráng giữ gìn sức khoẻ chứ sau lại ra nông nỗi này hả con
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Dạ con không sau con ổn hơn nhiều rồi
Tôi ở lại bệnh viện vài ngày để bác sĩ xem xét tình hình sức khỏe anh cũng đã tới lui đến bệnh viện thăm tôi
Tôi cố viết lời bài nhạc xong nhưng nó chỉ là bản demo chưa hoàn chỉnh khi xuất viện về tôi lao mình vào công việc thu âm những đoạn cuối còn lại
Tôi quyết định sẽ rút lui khỏi công ty icm vì không thể chịu đựng đc nữa những ngày cuối cùng tôi ở bên anh cố gắn quay xong mv Hoa Vô Sắc thật nhanh để còn lại một chút ít ỏi thời gian ở bên anh
Khi mọi chuyện đã xong hết rồi tôi đã xin công ty bản ngừng hợp tác với anh, tối ấy tôi kêu anh vào phòng tôi cẩn thận khóa cửa lại
Anh ngồi kế bên tôi tươi cười nói
Nguyễn Bảo Khánh ( kicm )
Em kêu anh vô đây có gì vậy
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Khánh này...... mình dừng lại nha
Thoáng chóng nụ cười của anh trở nên cứng đơ anh dùng giọng không tin nói
Nguyễn Bảo Khánh ( kicm )
Em đang nói giỡn đúng không
Tôi không trả lời chỉ im lặng bầu không khí trở nên dần căng thẳng ánh mắt anh dần trở nên tuyệt vọng anh nắm lấy hai vai tôi rần giọng nói
Nguyễn Bảo Khánh ( kicm )
Em trả lời anh đi đc không em nói mình đang nói giỡn đi dù em nói dối cũng không sau em làm ơn trả lời anh đi mà
Giọng anh nghẹn lại những giọt nước mắt cứ lăn dài trên má anh tôi quay mặt tránh ánh mắt đó tôi nói
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Chúng mình tới lúc dừng lại rồi
Nguyễn Bảo Khánh ( kicm )
Tại sau em cho anh biết lý do đi anh sẽ sửa mà làm ơn đừng bỏ anh đc không
Tôi không vội đáp chỉ lẳng lặng lấy bản ngừng hợp tác ra giọng khàn khàn nói
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Anh kí đi
Anh càng trở nên điên cuồng quát lớn vào mặt tôi nói
Nguyễn Bảo Khánh ( kicm )
Tại sau em có thể cho anh biết lý do đc không
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Tại vì tôi hết yêu anh rồi
Khi nói câu đó ra lòng tôi như ngàn mũi tên đâm vào dù tôi không nỡ nhưng cũng đành phải vậy thôi giải thoát cho nhau là cách tốt nhất
Giọng anh đầy nghẹn ngạo nói
Nguyễn Bảo Khánh ( kicm )
Vậy tại sau lúc trước em cho anh hi vọng rồi bây giờ lại dập tắt hi vọng đó vậy thà là ngay từ đầu em nói sớm thì anh biết mình sẽ không có cơ hội mà rút lui
Nguyễn Bảo Khánh ( kicm )
Em còn nói sẽ không bao giờ bỏ anh mà hai chúng ta sau này sẽ kết hôn với nhau nữa mà sau bây giờ em lại phủ phàng nói câu dừng lại thế
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
.......
Nguyễn Bảo Khánh ( kicm )
Còn kế hoạch của hai chúng ta nữa thì sau.....nó vẫn đang còn gian dở mà em từng nói sẽ cùng anh tìm ra sự thật mà sau bây giờ em lại vô tình quá vậy
Tôi vẫn chọn cách im lặng giơ bản ngừng hợp tác lên không nói gì ánh mắt anh nhìn tôi từ tuyệt vọng trở nên điên cuồng và chiếm hữu anh nói bằng một giọng lạnh nhạt
Nguyễn Bảo Khánh ( kicm )
Đc tôi đồng ý nhưng để tôi xem sau đêm nay em còn có thể bước xuống giường đc nữa không
Anh dứt khoát kí vào bản ngừng hợp tác đó, anh đè tôi xuống giường tôi cố vùng vẫy cũng vô ích lại càng khiến anh trở nên điên cuồng hơn
Tôi ánh mắt tôi tuyệt vọng và hoảng sợ tôi càng phản kháng quyết liệt hơn nhưng cơ thể gầy gò của tôi sau có thể so đc với anh chứ
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Đừng.... mà
Anh để lại trên cổ tôi những vết đỏ mờ nhạt đầy ám mụi
Cả đêm ấy tôi liên tục rên la không ngừng nhưng điều bị anh phất lờ càng làm mạnh hơn, anh hành hạ tôi đến ba, bốn giờ sáng mới tha
Cơ thể tôi rã rời vì mệt ở phần bên dưới gần như sắp liệt rồi, anh nhanh chóng mặc đồ vào thấy tôi đang chật vật ngồi dậy liền khêu kích vài câu
Nguyễn Bảo Khánh ( kicm )
Ồ ~ vẫn chưa liệt à hình như tôi còn quá nương tay với em rồi nhỉ
Nguyễn Bảo Khánh ( kicm )
Ơ mà em hình như cũng sắp liệt đến nơi rồi đấy đừng để tôi bắt đc em thêm một nữa nếu không lần sau người nằm trong bệnh viện là em đó
Tôi không nói gì tay xiết chặt chiếc mềm trong tay anh đi lại phía tôi bóp cầm tôi lên ép tôi nhìn thẳng vào mắt anh
Ánh mắt tôi trở nên sắc lạnh hận không thể xé xác anh ngay tại chỗ
Nguyễn Bảo Khánh ( kicm )
Ánh mắt gì đây nghét tôi à nè sau không đánh tôi đi như cái cách mà em đã bỏ rơi tôi vậy đó
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Anh....
Nguyễn Bảo Khánh ( kicm )
Nói không nên lời rồi chứ gì
Nguyễn Bảo Khánh ( kicm )
Tôi yêu em bằng cả trái tim nhưng em lại xem tôi như một gã hề buồn cười thật đấy
Nguyễn Bảo Khánh ( kicm )
Từ nay về sau tôi với em đường ai nấy đi không ai được xen vào chuyện của đối phương tôi sẽ mặt kệ em coi thử em sẽ làm gì khi không có tôi
Anh nói xong thì liền rời đi tôi tự ôm lấy chính bản thân mình khóc nức nở tủi nhục và quất ức bấy lâu nay mà anh làm gì hay biết
Anh không biết tôi đã đổi lấy mạng sống của mình để đc bên anh nhưng giờ đây anh lại quay lại chỉ trích tôi
Anh có bao giờ hiểu cho tôi đâu chứ những quất ức tôi chịu đựng từng ngày anh quá ngốc nghếch để nhận ra bộ mặt thật của mẹ nuôi của anh
Tôi quyết định gọi cho mẹ kể lại toàn bộ sự thật trừ một việc * mọi người tự hiểu nha *
T/G
chap này kết thúc tại đây nhé mọi người có tò mò hai con người này sẽ đi về đâu không
T/G
Hãy đón chờ chap tiếp theo nhé
T/G
Nhớ like để ủng hộ mình nhé
Chap 3
Sau đó tôi đã thu xếp dọn đồ về quê trong đêm khi tôi về nhà còn mang theo một chiếc xe trả góp để cho mẹ tôi trả nữa
Tôi cảm thấy mình là một đứa con bất hiếu ,vô dụng tôi thấy mẹ đứng trước cửa chờ mình tôi lao tới ôm lấy mẹ vỡ oà khóc
Mẹ ôm tôi cũng khóc theo mẹ vỗ về an ủi tôi như hồi thuở bé
Mẹ Tuấn
Ngoan có mẹ đây rồi nếu người ta không tốt với con hãy về với mẹ
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Mẹ ơi.... con nhớ mẹ nhiều lắm
Giọng tôi nghẹn lại như có ai đó bóp lấy cổ tôi khi ôm mẹ tôi cảm thấy đc sự bình yên và an toàn
Mẹ Tuấn
Ôi khổ thân con tôi đã chịu nhiều cực khổ rồi về đây với mẹ nhé ở đây sẽ không ai đánh con nữa đâu
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Hức.... mẹ ơi
Mẹ Tuấn
Không khóc nhé chắc con cũng đói và mệt rồi đúng không vô nhà đi mẹ đã nấu sẵn rồi vô nhà đi con
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Dạ.... vâng ạ
Kể từ ngày đó tôi cắt đứt toàn bộ liên lạc với anh khi ở quê tôi mới là chính mình sáng thì đi chơi cùng mấy đứa con nít trong xóm còn chiều tối thì ở nhà đc mẹ chăm sóc tôi cho tôi ăn những món lúc trước tôi chưa đc ăn bao giờ
Mẹ là người tuyệt vời nhất trên đời này ở dưới quê tôi thật bình yên làm sau
Nhưng tôi không thể ở dưới quê để mẹ chăm mãi đc tôi quyết định lên lại Sài Gòn tôi đc nhận vào một công ty tên Đất Việt khi tôi ở đó thì đc khá nhiều người yêu mến ai nấy điều thân thiện hết tôi nhanh chóng đã làm quen đc với mọi người và công việc mới
Không lâu sau tôi gặp lại Thiên An nữ chính trong các mv như Bạc Phận, Sóng Gió, Sau Em Vô Tình và Hoa Vô Sắc mv cuối cùng mà tôi từng hợp tác với kicm
Tôi xem em ấy như một người em gái của mình không hơn không kém ,tôi với em ấy có ngồi lại nói chuyện với nhau trong quán cà phê gần đó
Thiên An
Dạo này anh vẫn ổn chứ
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Um anh vẫn ổn còn em thì sau
Thiên An
Em ổn nhưng mà em cứ luôn thắc mắc tại sau anh với kicm đang là bạn thân của nhau sau bây giờ trở mặt thành thù vậy ạ
Tôi khựng lại vài giây khi Thiên An nhắc đến cái tên đó tôi ho khan hai tiếng rồi vui vẻ mỉm cười nói
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Vì hai tụi anh vốn dĩ đã không còn đi chung đường với nhau nữa rồi nên dừng lại là cách tốt nhất cho cả hai thôi
Thiên An
Ồ ra là vậy, mà dạo này trong anh có vẻ đẹp hơn lúc trước nhiều rồi á nha
Thiên An
Khuôn mặt cũng có nhiều đường nét sắc sảo hơn đấy
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Em cũng vậy mà em càng ngày cũng xinh đẹp hơn đó nha
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Không có gì anh là đàn ông thì phải khen phụ nữ đc vài câu chứ
Thiên An
Cho em xin liên lạc của anh đc không
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Ok đc thôi có gì rảnh chúng mình nói chuyện
Thiên An
Vậy anh đọc số điện thoại
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Số điện thoại của anh là...........
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Xong rồi đó
Thiên An
Em cảm ơn nhiều nha
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Có gì đâu em cứ khách sáo hoài
Từ ngày đó chúng tôi qua lại với nhau nhiều hơn gần gũi hơn vết thương trong tim tôi dần đc em ấy lắp đầy bằng những lời hỏi thăm và những câu nói dễ thương nhưng đầy vụn về ấy
Nhưng tôi cũng chẳng có gì đặc biệt với Thiên An người tôi thương vẫn luôn là Khánh dù biết là đau nhưng tôi vẫn luỵ
Thiên An rất tốt với tôi ngày nào cũng tươi chẳng bao giờ giận tôi về việc tôi thường hay đến trễ cuộc hẹn nói những lời ngọt ngào sưởi ấm trái tim đã lạnh giá của tôi
Là do tôi không biết hay do tôi quá ngốc mà không biết rằng là Thiên An cô ta chính là một con rắn độc thật sự những lời cô ta nói với tôi chỉ toàn là sự lừa dối ẩn sau nó
Bữa tối ngày hôm đó Thiên An mời tôi đến nhà cô ta để ăn mừng mv Hoa Hải Đường đc nhiều người biết tới hiện tại đạt đc 10000 lượt xem trên toàn quốc
Nhưng tôi nào hay cô ta đã bỏ thuốc Xuân Dược vào ly nước của tôi, tôi uống hết ly nước đó không do dự tối đó tôi trong lúc mơ hồ không thể phân biệt đc cô ta đã kéo tôi lên giường
Ép tôi làm chuyện đó nhưng do tôi vẫn còn di chứng của cái đêm định mệnh đó nên chỉ làm đc một chút eo tôi đã truyền cơn đau thấu xương khiến tôi đau đến nhăn mặt mà từ bỏ
Thiên An không ngừng khiêu khích tôi nhưng tôi chẳng thèm quang tâm đến cô ta nhờ cơn đau đó khiến tôi đôi phần đã tỉnh táo
Sáng hôm sau khi tỉnh dậy eo tôi đau đến phát điên quần áo tôi thì xộc xệch tôi nhìn qua thì thấy Thiên An đang nằm kế bên cạnh đầu tôi hiện về đêm hôm qua
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
" Chết rồi mình nhớ mình chỉ uống một ly rượu thôi mà sau lại thành ra thế này vậy "
Thiên An bắt đầu tỉnh lại cô ngồi dậy rưng rưng nước mắt nhìn tôi
Thiên An
Sau.... sau anh lại có thể làm chuyện như thế này vậy
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Anh... anh xin lỗi anh sẽ chịu trách nhiệm với em đc chứ
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Thật
Thiên An cứ thế lao vào lòng tôi khóc nức nở ôm lấy tôi
Còn tôi với tâm trạng rối bời xoa đầu cô bảo
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Không sau có anh đây rồi đừng khóc
Kể từ ngày hôm đó tôi luôn ở bên cạnh cô ta ngày ngày lo lắng mấy tháng sau cô ta bảo với tôi rằng cô ta đã có thai
Thiên An
Tuấn ơi em có thai rồi bây giờ làm sau đây
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Em... em có thai á
Thiên An
Đúng rồi dạo gần đây em thấy cơ thể bất thường lắm khi thấy hải sản thì em cứ bị nôn ói hoài nên mua que thửa thai để xem thử thì thấy 2 vạch luôn
Trịnh Trần Phương Tuấn ( Jack )
Bây giờ anh tính thế này nè anh sẽ rước em về nhà anh để mẹ anh chăm sóc giúp em dưỡng thai đợi anh gom đủ tiền rồi thì anh sẽ cưới em nha
Cứ thế tôi thì cực nhọc kiếm tiền gửi về để mẹ chăm sóc cô ta tôi còn cho thêm cô ta vài triệu để mua sắm các thứ cho em bé
Mẹ tôi tận tình chăm sóc cô ta xem cô ta như con ruột nhưng nào ngờ khi cô ta sinh con xong thì ôm con bỏ trốn về nhà mẹ ruột
Rồi cô ta lên mạng nói tôi là đồ bỏ con không chịu trách nhiệm tôi cũng đã có lên bài nhận con nhưng mọi người giống như xem nó chưa từng tồn tại mà liên tục công kích tôi
Nhiều lần tôi muốn gặp con nhưng cô ta không cho đòi tôi chu cấp cho cô ta
Tôi hàng tháng gửi số tiền mà mình kiếm đc cho cô ta nhưng cô ta không biết đâu là điểm dừng hàng tháng cứ liên tục hối thúc tôi gửi tiền
Số tiền tôi gửi cho cô đã dần tăng lên rất nhiều tới nỗi những tháng đó tôi toàn ăn mì gối để sống qua ngày
Nhưng mọi người không biết điều đó hàng ngày tôi phải chịu những lời chửi mắn thậm tệ tôi im lặng không phải vì sợ mà tôi muốn cho con tôi lớn lên bình thường như bao đứa trẻ khác
Những show tôi tham gia ngày càng ít đi vì không ai chịu thuê một nghệ sĩ tai tiếng như tôi cả
Tôi đã chịu đựng điều đó suốt 5 năm qua có một lần tôi nghĩ đến cái chết nhưng đến cuối tôi lại lùi bước vì tôi nhớ đến mẹ tôi nếu tôi chết ai là người chăm sóc mẹ tôi nên lý do tôi sống đến bây giờ là vì mẹ
Thật may những bạn fan đom đóm của tôi không bao giờ từ bỏ tôi cả, tôi còn gia đình và các bạn fan hằng ngày gửi những lời động viên hỏi thăm đến tôi
Tôi cố gắng sống tiếp trước dòng đời oan trái ông trời không bao giờ phụ lòng người cuối cùng tôi đã gặp một người thay đổi vận mệnh của tôi
---------------------------------
T/G
Chap này đến đây kết thúc rồi tác giả buồn ngủ quá thôi bey mọi người nha
T/G
À quên mọi người nhớ nhấn like để tác giả có thêm động lực ra chap mới nha
Download MangaToon APP on App Store and Google Play