[Chu Tả] Em Là "Ngoại Lệ" Của Tôi!
Chapter 1
Cho tôi hỏi.... Mọi người biết yêu là gì không?
Có ai từng yêu một người chưa?
Có ai từng đau khổ vì họ, yêu họ một cách mù quáng. Nước mắt không ngừng rơi vì họ nhưng trong khi họ còn không biết bạn là ai không?
Vậy thì cho tôi hỏi, yêu làm gì vậy ạ..?
Tả Hàng hôm nay không biết có chuyện gì vui mà cứ ngồi cười tủm tỉm một mình, Trương Trạch Vũ lén la lén lút đi từng bước đến gần cậu
Trương Trạch Vũ
Á à! Phát hiện rồi nha
Trương Trạch Vũ
( cầm hộp cơm lên xem ) Cái này là cái gì đây?
Tả Hàng |cậu|
Trả đây! Rớt xuống bây giờ
Tả Hàng |cậu|
( nhón chân lên chộp lấy )
Không phải chê, mà là do cái đôi chân bé bé xinh xinh của cậu nó hơi ngắn nên phải nhón chân lên mới lấy tới
Nói thật.. Cậu là người lùn nhất nhóm :)
Trương Trạch Vũ
Chà chà~ sao mà bạn tôi giận dữ quá vậy ta
Trương Trạch Vũ
Chỉ là một hộp cơm thôi mà? Tỏ thái độ gì với bạn mình thế
Tả Hàng |cậu|
Mày có biết tao thức khuya dậy sớm để làm không, lỡ nó rơi xuống đổ hết ra ngoài rồi sao!
Trương Trạch Vũ
Hộp cơm đó nó quan trọng với mày lắm hả.. Kiểu gì cũng vào bụng hết
Tả Hàng trừng mắt nhìn Trương Trạch Vũ lấy balo rồi bỏ đi, không thèm đợi Trương Trạch Vũ
Trương Tuấn Hào
Sao hôm nay không thấy tên phiền phức kia đến tìm mày nhỉ?
Chu Chí Hâm nghe đến 3 chữ "tên phiền phức" là biết ngay là ai rồi, liền tỏ thái độ khó chịu không muốn nhắc đến
Chu Chí Hâm |anh|
Càng tốt! Vừa phiền còn vừa nói nhiều
Chu Chí Hâm |anh|
Còn ồn ào đéo ai thích một người như cậu ta, kể cả tao cũng vậy nên làm ơn đừng nhắc đến nữa
Trương Tuấn Hào
( cong môi ) Để rồi tao xem, còn là tên phiền phức như mày nói hay không...
Trương Tuấn Hào
Hay là lúc đó mày làm phiền ngược lại người ta ~
Chu Chí Hâm |anh|
Đừng có nói chuyện tào lao ở đây! Cút đi
Chu Chí Hâm |anh|
Hết cậu ta đến mày ồn ào làm phiền tao, tao thấy mày với cậu ta hợp nhau đấy
Chu Chí Hâm |anh|
Hốt nhau luôn đi! ( bỏ đi )
Trương Tuấn Hào
“Chưa chắc đâu nha con trai... Chuyện tương lai ai mà đoán trước được” ( nguy hiểm )
Trương Tuấn Hào
“Để rồi xem, ai hốt ai”
Lớp vẫn như thường ngày, vẫn ồn ào như ngày nào chẳng có gì khác biệt. Chu Chí Hâm bước vào lớp chưa kịp về chỗ đã bị cô gái nào đó níu tay lại
Phàm Tử Di
A... Cho tôi xin lỗi ( ngại ngùng )
Phàm Tử Di
Nhưng cậu có thể giúp tôi giải đề bài này được không?
Phàm Tử Di, cô gái được cả lớp... À không được cả trường cho cái biệt danh là "Hotgirl" của trường, Cũng đúng thôi cô xinh đẹp như thiên thần như vậy ai ai mà không mê
Cô nhã nhặn, cô dịu dàng, cô bao dung. Cô chỉ cần đi ngang qua thôi mà đã cưa đổ được bao nhiêu chàng trai theo mình rồi, không cần phải làm gì cầu kì
Chu Chí Hâm |anh|
Được chứ! Cô cứ đưa cho tôi xem
Phàm Tử Di thẹn thùng đưa đề bài cho anh, cô không phải người giỏi ăn nói và rất ít tiếp xúc với người khác nên cô hơi ngại khi đứng nói chuyện với anh
Anh chỉ bài rất dễ hiểu, anh chỉ theo từng đoạn để cho cô dễ hiểu hơn. Anh có rất nhiều cách giải khác anh còn ghi ra những cách khác cho cô
Phàm Tử Di
Cậu giỏi thật đó, giảng bài còn dễ hiểu nữa..
Chu Chí Hâm |anh|
( cười ) Cảm ơn cô
Chu Chí Hâm |anh|
Khi nào có bài khó cứ đưa cho tôi
Phàm Tử Di
Tôi.. Biết rồi ( đỏ mặt )
Tả Hàng chạy tung tăng vào lớp vừa bắt gặp anh trên mặt đã hiện lên nét vui vẻ hiếm có
Sơ hở xóa truyện ^^
Muahahaha!
Sơ hở xóa truyện ^^
Nhớ like ủng hộ tui đó!
Sơ hở xóa truyện ^^
Không thì...🔪
Sơ hở xóa truyện ^^
Yêu yêu yêu yêu 😘
Chapter 2
Tả Hàng |cậu|
Chu ca, em tặng anh!
Chu Chí Hâm |anh|
( cau mày nhìn cậu )
Chu Chí Hâm |anh|
Ai mượn?
Chu Chí Hâm |anh|
Tôi có sai cậu làm sao?
Tả Hàng |cậu|
Em... ( rụt tay lại )
Chu Chí Hâm |anh|
Sao cậu cứ thích làm tôi tức điên lên vậy hả?!!
Tả Hàng |cậu|
( cắn chặt môi )
Chu Chí Hâm |anh|
Cậu cứ như thế bạn cậu lại đổ thừa chửi lên đầu lên cổ tôi thì sao!
Chu Chí Hâm |anh|
Tốt nhất là đừng bám theo tôi, cút đi
Chu Chí Hâm |anh|
( đùng đùng bỏ đi )
Tả Hàng siết chặt hộp cơm trong tay cắn chặt môi muốn bật m.áu
Phàm Tử Di
Cậu đừng buồn, chắc cậu ấy đang tức chuyện gì thôi
Tả Hàng |cậu|
“Tôi cũng mong là vậy...”
Tả Hàng |cậu|
“Hôm nay cũng đỡ hơn rồi”
Tả Hàng |cậu|
“Không còn hất đi như lúc trước nữa”
Tả Hàng mang gương mặt ủ rũ về bàn, Trương Trạch Vũ vừa bước vào nhìn mặt cậu là muốn hết thấy mùa xuân luôn
Rồi rồi biết chuyện gì luôn rồi!!
Trạch Vũ tính rủ cậu đi xuống cantin
Trương Trạch Vũ
( nhìn cậu )
Tả Hàng |cậu|
( say mê nhìn anh )
Trương Trạch Vũ
“Ụ má... Nó mê trai còn hơn mê bạn”
Tả Hàng |cậu|
“Đẹp trai quá đi~”
Tả Hàng |cậu|
“Đúng là hotboy của lòng em!”
Trương Tuấn Hào
Ê! Cậu ta nhìn mày kìa ( đẩy vai anh )
Chu Chí Hâm |anh|
Mặc kệ cậu ta, sao mày cứ nhắc cậu ta trước mặt tao hoài vậy!
Chu Chí Hâm |anh|
( đứng dậy rời đi )
Tả Hàng |cậu|
... ( nhìn theo )
Trương Tuấn Hào
Haizz, tính tình vậy đó tao cũng không hiểu sao Tả Hàng thích mày nữa
Trương Tuấn Hào cũng bỏ đi mất trong lớp chỉ còn mình cậu và cô, cậu buồn bã quay lại làm bài
Cậu biết, cậu biết anh không thích cậu. Điều quan trọng hơn là anh còn rất ghét cậu nữa
Cậu cũng chẳng hiểu sao mình làm gì sai đụng chạm đến gì anh sao, hay kiếp trước cậu ở ác lắm à sao kiếp này anh lại ghét cay ghét đắng cậu đến thế. Cậu vẫn luôn cố gắng để làm cho anh đừng ghét cậu nữa mà
Cậu không cần anh phải thích cậu, mà cậu chỉ cần anh đừng ghét cậu nữa thôi
Đi học về, cậu nằm bịch trên sô pha mà lười biếng
Đinh Trình Hâm
Đi học về không lo tắm rửa mà nằm dài ra đó!!
Đinh Trình Hâm
Tao lần 1 nha, không nói lần 2
Đinh Trình Hâm
( bỏ lên phòng )
Tả Hàng |cậu|
“Ai chọc ổng vậy bây???”
Tả Hàng |cậu|
“Cái nết ngộ thuyệt ấy chớ”
Vừa đi chơi về mặt hầm hầm đi vào nhà, vừa thấy cậu đã giật giật cái miệng chửi cậu rồi
Chapter 3
Trương Trạch Vũ
Má! Đã bảo đợi thay xong rồi đi mà không nghe
Trương Trạch Vũ
Nói một đằng làm một nẻo!
Trương Trạch Vũ
Cái đ* má nó! ( té cái rầm )
Trương Trạch Vũ
Thằng mất dạy nào vậy!??💢
Trương Trạch Vũ
( đứng dậy )
Trương Tuấn Hào
( nhìn em )
Trương Trạch Vũ
Á à thì ra là anh...
Trương Trạch Vũ
CÓ CON MẮT KHÔNG! BIẾT MÓC CON MẮT RA NHÌN KHÔNG HẢ ĐI ĐỨNG KIỂU L*N GÌ VẬY!
Trương Trạch Vũ
Bị câm hả, hay miệng bị tật mà không nói được 💢
Trương Tuấn Hào
“Đẹp... Đẹp quá”
Trương Tuấn Hào
“Mỏ hỗn, đúng gu mình!”
Gu của Tuấn Hào là kiểu mỏ hơi hỗn một chút, như vậy về một nhà nó mới hợp. Ngày nào cũng sáp lại cãi nhau
Trương Tuấn Hào nhìn không chớp mắt, cho đến khi bừng tỉnh lại Trạch Vũ đã đi được một đoạn xa
Trương Tuấn Hào
Ơ? Chưa kịp hỏi tên gì mà..
Tả Hàng |cậu|
Ơ quên mất, lỡ bỏ Trạch Vũ đi trước rồi...
Tả Hàng |cậu|
Aiss.. Dạo này đầu óc mình sao vậy ta ( vỗ vỗ đầu )
Chu Chí Hâm |anh|
( đi ngang qua )
Tả Hàng |cậu|
( đuổi theo )
Tả Hàng |cậu|
( chặn anh lại )
Tả Hàng |cậu|
Chu ca, chào buổi sáng vui vẻ ( tươi tắn )
Chu Chí Hâm |anh|
Gì nữa? Muốn kiếm chuyện à
Tả Hàng |cậu|
Em tặng anh ( dơ một hộp sữa vị socola ra )
Chu Chí Hâm |anh|
Tôi không phải con nít, không thích uống sữa
Chu Chí Hâm |anh|
( bỏ đi )
Tả Hàng |cậu|
Anh mà không nhận em sẽ đi theo anh hoài luôn!!
Chu Chí Hâm |anh|
Tch, đưa đây ( chộp lấy )
Tả Hàng |cậu|
Hè hè, cảm ơn Chu ca ạ
Tả Hàng |cậu|
( vui vẻ chạy đi )
Anh cầm hộp sữa trên tay đi vào lớp, anh đứng ngay thùng rác định giục vào ai ngờ anh liếc mắt nhìn thấy cô. Liền đi đến để hộp sữa lên bàn
Phàm Tử Di
H-hả?? Cho tớ à ( ngơ ngác )
Phàm Tử Di
À ha ha... Mình cảm ơn
Phàm Tử Di
( nhìn hộp sữa trên tay )
Tới giờ vào học, Tả Hàng chạy nhảy tung tăng cười toe toét khác hơn thường ngày
Tả Hàng |cậu|
“Hộp... Hộp sữa?”
Tả Hàng |cậu|
“Sao nó giống..”
Tả Hàng |cậu|
Này... Cậu gì đó ơi
Tả Hàng |cậu|
Hộp sữa này của cậu hả
Phàm Tử Di
Hả..? Đâu có đâu
Phàm Tử Di
Cái này là do cậu bạn kia cho mình
Tả Hàng |cậu|
Cậu bạn kia??
Phàm Tử Di
Ừm, mà có chuyện gì sao?
Tả Hàng |cậu|
Không có gì...
Tả Hàng |cậu|
“Anh ấy.... Lấy hộp sữa của mình cho người khác sao”
Download MangaToon APP on App Store and Google Play