Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ĐẢN XÁC] Học Tỷ Cùng Tiểu Bá Vương

Chap 1: Chạm Mặt

Tác chăm chỉ
Tác chăm chỉ
Hé lo
Tác chăm chỉ
Tác chăm chỉ
Trước khi vào thì W xin gửi 1 số lưu ý về truyện
Tác chăm chỉ
Tác chăm chỉ
Đầu tiên đây là 1 fic về thanh xuân vườn trường nên tiến độ sẽ khá chậm nên nếu ai cảm thấy không hợp có thể bỏ qua
Tác chăm chỉ
Tác chăm chỉ
Truyện tập trung vào cp DK nên các cp khác gần như không có
Tác chăm chỉ
Tác chăm chỉ
Ai theo phe Kha công thì cân nhắc
Tác chăm chỉ
Tác chăm chỉ
Nhân vật sẽ không ràng buộc bởi xưng hô
Tác chăm chỉ
Tác chăm chỉ
Có thể cùng là cô với cô hoặc nàng với nàng
Tác chăm chỉ
Tác chăm chỉ
Nhắc lại là truyện chậm nhiệt, cực kì chậm
Tác chăm chỉ
Tác chăm chỉ
Cảm ơn mn đã đọc
Tác chăm chỉ
Tác chăm chỉ
NovelToon
______________
Vào đầu thu, dù đã 4-5 giờ chiều, mặt trời vẫn gay gắt khiến người ta cảm thấy nóng bức
Trần Kha
Trần Kha
/ngồi trên băng ghế công viên với vẻ mặt khó chịu/
Mạnh An
Mạnh An
/ cố gắng lấy lòng cô bằng cách quạt gió bằng tay/
Mạnh An
Mạnh An
Kha tỷ, vừa rồi cậu thật sự rất ngầu
Trần Kha
Trần Kha
Hừ
Trần Kha
Trần Kha
/liếc nhìn cậu/
Mạnh An
Mạnh An
/cảm thấy lo sợ/
Mạnh An
Mạnh An
Dù Kha tỷ có cầm gậy ma pháp, vẫn là một tiên nữ vô địch
Trần Kha
Trần Kha
Ngươi còn dám nói nữa à!
Trần Kha
Trần Kha
"Khóc lóc cái gì mà khóc lóc, đồ vô dụng"
Trần Kha
Trần Kha
/muốn đá cậu một cú/
Trần Kha
Trần Kha
"Bình tĩnh đây là đàn em của mình" /kiềm chế/
Ba ngày trước, em của Mạnh An bị bắt nạt, vì thế cậu ta hẹn kẻ đó ra ngoài giải quyết
Chuyện này không may bị chị của Trần Kha nghe thấy, và khi về đến nhà, chị ấy đã kể lại với bố mẹ, khiến mấy ngày nay cô bị giám sát chặt chẽ
Vì vậy, cô chỉ có thể nhờ Mạnh An chuẩn bị một số "vũ khí" để phòng thân khi xảy ra xô xát.
Tất nhiên, "vũ khí" này không phải là dao kiếm gì, mà chỉ là vài viên gạch hay cây gậy sắt để tăng thêm khí thế mà thôi
Nhưng hôm nay, trước mặt mọi người, cô lại rút ra một cây gậy ma pháp từ trong túi
Mọi người đều cười ầm lên
Cả kế hoạch đổ bể
Khí thế của cô cũng tan biến.
Mạnh An là người đã gây ra sự cố này, khi cậu ta để em gái của mình nghịch túi đồ của Trần Kha mà không hay biết
Nhưng dù rất tức giận, Trần Kha vẫn không nỡ trách mắng em gái của Mạnh An, bởi cô bé rất đáng yêu và cậu ta lại là người siêu cuồng em
Mạnh An
Mạnh An
Kha tỷ, để tôi đi mua nước cho cậu nhé?
Trần Kha
Trần Kha
/gật đầu/
Trần Kha
Trần Kha
/ chỉnh lại mái tóc của mình/
Không xa chỗ cô ngồi, có một người đang bực bội cầm một xấp giấy đi đến thùng rác
Nhưng khi phát hiện thùng rác đã đầy, người đó bực mình ném đống giấy lên trên và quay đi
Những tờ giấy đó bay lả tả, rơi xuống đất
Trần Kha
Trần Kha
/liếc nhìn và nhận ra/
Đó là những đề bài toán Olympic
Trần Kha
Trần Kha
/nhìn thoáng qua cậu/
Trần Kha
Trần Kha
/nhặt tờ giấy lên, kèm theo cây bút bị vứt bỏ cùng với đống giấy/
Cô viết vài công thức lên giấy, tính nhẩm ra đáp án, nhưng khi đang chuẩn bị giải tiếp thì phát hiện Mạnh An đã quay lại
Trần Kha
Trần Kha
/đặt bút lên ghế, và xoa nát tờ giấy rồi ném về phía thùng rác/
Đúng lúc đó
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/đang định ném rác vào thùng/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/ nhìn thấy tờ giấy vừa bị ném đến trước mặt mình/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/nhặt nó lên/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/thấy đó là một bài toán, cô gấp nó lại rồi nhét vào túi/
Nhưng khi mở tờ giấy ra, Đan Ny lại thấy vài công thức và đáp án viết trên đó
Cô hơi ngạc nhiên vì đề toán này hôm nay cô mới giải, phải suy nghĩ rất lâu và dùng cách phức tạp mới ra được đáp án
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
"Không ngờ lại có cách giải đơn giản như thế"
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/nhìn quanh/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/thấy một cô gái vừa rời đi, tay cầm bình nước/
Dưới ánh nắng, làn da của cô gái trắng bệch, làm người ta phải lóa mắt
Trần Kha
Trần Kha
/khép nắp bình nước/
Trần Kha
Trần Kha
/vuốt nhẹ mái tóc ngắn lộn xộn của mình/
Trần Kha
Trần Kha
/Cảm nhận được ánh nhìn từ xa/
Trần Kha
Trần Kha
/quay đầu lại và liếc nhìn Đan Ny/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/cảm thấy cô gái này có chút quen thuộc/
Nhưng không nhớ đã gặp ở đâu
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/gấp tờ giấy lại và nhét vào túi/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
"Nhất định mình đã gặp cô ấy ở đâu đó rồi"
Trần Kha
Trần Kha
/không để ý/
Trần Kha
Trần Kha
/cầm theo nước uống và rời đi/
Mạnh An
Mạnh An
Kha tỷ, cậu muốn ăn gì?
Trần Kha
Trần Kha
Gì cũng được
Trần Kha
Trần Kha
/liếc nhìn các quán ăn ven đường/
Cuối cùng, Mạnh An mời Trần Kha ăn mì
Mì ở đây được kéo tay rất khéo léo, nước dùng đậm đà, thêm một chút ớt cay khiến hương vị bùng lên, làm người ăn cảm thấy miệng lưỡi rộn ràng
Sau khi ăn xong
Trần Kha trở lại trường học
Cô vừa bước vào lớp thì tiếng chuông báo hiệu giờ học buổi tối vang lên
Phòng học vốn ồn ào ngay lập tức trở nên yên tĩnh, các học sinh bắt đầu làm việc của mình
Giáo viên bước vào lớp, ngồi trên bục giảng
Chẳng bao lâu sau, trong lớp bắt đầu có tiếng xì xào nhỏ, giáo viên cũng không để ý, chỉ ngồi trên máy tính bấm gõ vài thứ
Bạn cùng bàn của Trần Kha là một cô gái hơi mũm mĩm, đang giấu điện thoại sau đống sách cao trước mặt và lén chơi game
Trần Kha
Trần Kha
/thản nhiên/
Trần Kha
Trần Kha
/đặt thẳng điện thoại lên bàn, đeo tai nghe và bắt đầu chơi game/
Trần Kha
Trần Kha
"Bắt đầu tấn công."
Ngón tay của Trần Kha di chuyển trên màn hình, âm thanh từ tai nghe truyền ra, cô nhẹ nhàng hạ gục đối thủ
Dù đối thủ đông hơn, nhưng sau khi Trần Kha tiêu diệt kẻ mạnh nhất, chúng bắt đầu rút lui
Trần Kha
Trần Kha
/sử dụng hết kỹ năng của mình, chờ đợi hồi chiêu/
Trần Kha
Trần Kha
/liếc nhìn ra ngoài cửa sổ lớp học/
Ở đó, có một người đang đứng
Trần Kha
Trần Kha
/hơi ngạc nhiên/
Nhưng cô không để tâm, tiếp tục chơi game mà không lo sợ bị bắt
Khi cô tiêu diệt hết binh lực đối thủ, cô ẩn mình vào bụi rậm, chờ đợi đợt tấn công cuối cùng
Cuối cùng, đối thủ bị tiêu diệt hoàn toàn
Trận đấu kết thúc
Trần Kha
Trần Kha
/nhắm mắt lại và cảm nhận có ai đó đang nhìn mình/
Trần Kha
Trần Kha
/phát hiện người đó vẫn còn đứng ở ngoài cửa/
Trong hai ngày nay, đèn hành lang lớp cô bị hỏng
Trần Kha chỉ có thể nhìn thấy mờ mờ một bóng người, không rõ mặt mũi
Cô mở lại trò chơi, nhưng khi ngẩng đầu lên thì người đó đã đi rồi
Ngoài hành lang
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/bị một bạn học gọi đi/
Đồng Cao
Đồng Cao
Làm mình sợ muốn chết, may mà cậu chưa vào lớp /vỗ ngực/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
Có chuyện gì thế?
Đồng Cao
Đồng Cao
Cậu có phải vừa thấy một nữ sinh đang chơi điện thoại ở lớp không
Đồng Cao
Đồng Cao
Ngồi ở phía đối diện
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/ngạc nhiên/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/không gật đầu cũng không lắc đầu/
Đồng Cao
Đồng Cao
Đó là Trần Kha, tránh xa cô ấy ra thì hơn, đừng gây rắc rối
Đồng Cao
Đồng Cao
Mỗi lần kiểm tra lớp, mình đều né lớp này
Đồng Cao
Đồng Cao
/giơ lên tay áo, để lộ băng tay của hội học sinh/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
Cô ấy tên là Trần Kha?
Đồng Cao
Đồng Cao
Cậu không biết cô ấy à
Đồng Cao
Đồng Cao
Trần Kha nổi tiếng mà /ngạc nhiên/
Đồng Cao
Đồng Cao
Nhưng cậu không biết cũng bình thường, vì hai người không phải là cùng một loại người
Đồng Cao
Đồng Cao
Nhưng cô ấy chắc chắn biết cậu, vì cậu là Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
"Nhưng chưa chắc đã như vậy"
Hết

Chap 2: Tiểu Bá Vương

Đồng Cao đưa Đan Ny đến cầu thang, đi đến giữa, xác định rằng lời nói của mình sẽ không quá lớn tiếng làm phiền đến các học sinh đang học buổi tối, mới mang theo chút hứng khởi mà mở miệng
Đồng Cao
Đồng Cao
Trần Kha là người hỗn loạn, cậu biết chứ?
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/gật đầu/
Đồng Cao
Đồng Cao
Nàng chuyển trường vào học kỳ đầu tiên lớp 10, nghe nói ngay từ ngày đầu tiên đến trường đã gây sự, trốn học đánh nhau, bị lão Lưu bắt gặp
Lão Lưu là chủ nhiệm giáo dục, một người trung niên nghiêm khắc, ít khi cười nói, rất ghét những học sinh không tuân thủ kỷ luật
Đồng Cao
Đồng Cao
Chuyện như vậy thường phải gọi phụ huynh lên trường, đọc kiểm điểm trước toàn trường, nhưng cậu đoán xem, nàng chẳng hề bị gì cả
Đồng Cao
Đồng Cao
Chỉ viết kiểm điểm một cách qua loa, không phù hợp chút nào với phong cách của lão Lưu
Đồng Cao
Đồng Cao
Sau đó, có người nói rằng gia đình nàng rất giàu, trước kia toàn học ở các trường tư quý tộc, nhưng vì không chịu nổi kỷ luật nên ba mẹ mới đưa nàng vào trường công lập
Đồng Cao
Đồng Cao
Dù sao thì mọi người đều đồn rằng nàng có quyền thế, nên không ai dám động vào nàng
Đồng Cao
Đồng Cao
Chỉ mới đến trường vài ngày, đám học sinh trong trường đã theo nàng gọi là "chị"
Đồng Cao
Đồng Cao
/dừng lại một chút/
Đồng Cao
Đồng Cao
/cảm thấy bất công/
Đồng Cao
Đồng Cao
Trần Kha lớn lên rất đẹp, loại người này thật sự được số phận ưu ái
Đồng Cao
Đồng Cao
Không chỉ đẹp, gia đình lại giàu có, hoàn toàn là hình mẫu của đại tiểu thư
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/nghĩ đến tờ giấy trong túi mình/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/liên tưởng đến hình ảnh cô gái mà Đồng Cao mô tả/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
"mọi chuyện có lẽ không đơn giản như vậy"
Đồng Cao
Đồng Cao
Nàng đẹp thật, sau đó có người theo đuổi nàng
Đồng Cao
Đồng Cao
Lần trước có một người ngoài trường đến tìm nàng tỏ tình, còn cưỡi xe máy đến
Đồng Cao
Đồng Cao
Cậu đoán xem nàng làm gì?
Đồng Cao
Đồng Cao
Nàng lấy chai rượu đập thẳng vào đầu người đó, khiến máu chảy đầm đìa, dọa sợ mọi người, từ đó không ai dám tỏ tình với nàng nữa
Đồng Cao
Đồng Cao
Và lần khác, nàng đang chơi điện thoại, có người vào nhắc nhở, tan học người đó bị lôi vào WC đánh một trận /vẻ mặt đầy sợ hãi/
Đồng Cao
Đồng Cao
Nói chung, nàng không có chuyện gì là không dám làm, thực sự là một tiểu bá vương
Đồng Cao
Đồng Cao
Sau này, cậu nên tránh xa nàng một chút
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
"người đó có vẻ không đáng sợ đến thế"
Đồng Cao
Đồng Cao
Thời gian cũng gần đến rồi, mang đồ lên văn phòng thầy giáo đi
Đồng Cao
Đồng Cao
/tháo băng tay xuống, cầm cuốn tiểu thuyết vừa mượn từ một lớp khác/
Đồng Cao
Đồng Cao
Cậu không bắt được ai sao
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/tay trống không/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/lắc đầu/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
"Thực ra việc này hơi nhàm chán"
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
"Nhưng mà chịu thôi ai mượn là thành viên hội học sinh cơ chứ"
Đây là nhiệm vụ thay phiên mỗi tháng
Nàng không phải muốn tạo dựng danh tiếng tốt, mà chỉ là cảm thấy những hành động này thường mang đến phiền phức và trách móc từ người khác
Khi thầy cô làm việc này, học sinh sẽ sợ hãi, nhưng khi học sinh làm việc này, những người bị nhắm đến sẽ không hài lòng và điều này dường như không giúp ích gì cho việc học của họ
Đồng Cao
Đồng Cao
Để tôi giúp cậu mang băng tay về, cậu cứ về lớp đi
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
Cảm ơn
Đồng Cao
Đồng Cao
Chuyện nhỏ thôi
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/tháo băng tay của mình và đưa cho Đồng Cao, sau đó lên lầu trở về lớp/
Hết

Chap 3: Trò Cười

Tác chăm chỉ
Tác chăm chỉ
Thông báo nhỏ đây
Tác chăm chỉ
Tác chăm chỉ
Trong trường hợp xong fic này W có ý định viết thêm truyện thì W muốn nhờ top 1 BXH sẽ quyết định fic tiếp theo ai là dưa hay lật qua lật lại nha
__________
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/Vừa ngồi xuống chỗ của mình không lâu, đã có người đến hỏi bài/
Việc này được phép trong giờ tự học buổi tối, miễn là âm thanh nhỏ, không làm phiền người khác
Hải Lâm
Hải Lâm
Nữ thần, cứu tôi với, bài này tôi không làm nổi, cứu mạng! /ngồi xổm bên cạnh ghế của nàng/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/nhận đề bài/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/suy nghĩ một lúc rồi viết vài công thức và bước giải/
Hải Lâm
Hải Lâm
/nhìn bài giải/
Hải Lâm
Hải Lâm
/ánh mắt sáng lên, làm động tác "OK" với nàng rồi vui vẻ dịch đi/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/tiếp tục làm bài tập tiếng Anh/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/lấy tờ giấy trong túi ra/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/mở phẳng ra, sử dụng công thức trên đó để giải toán/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
"Quả nhiên, nhanh hơn rất nhiều so với cách tính toán trước đây của mình"
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
"Người kia..."
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/thu lại suy nghĩ, nhìn vào chữ viết trên giấy/
Dù không phải chữ Hán, nhưng nàng có thể cảm nhận được người này hẳn là rất đẹp
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/cầm bút, bắt đầu viết tiếp những bài toán khác trên tờ giấy/
Chuông tan học vang lên
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/vừa kịp viết xong bài cuối cùng/
Vừa tan học
Hải Lâm
Hải Lâm
/cầm giấy nháp lao tới/
Hải Lâm
Hải Lâm
/tò mò nhìn bài của nàng trên bàn/
Hải Lâm
Hải Lâm
/nhìn công thức và bước giải, cảm thấy ngộ ra rất nhiều điều/
Hải Lâm
Hải Lâm
Bài này tôi có, nhưng cách giải như vậy sao?
Hải Lâm
Hải Lâm
Nữ thần thật là lợi hại!
Đây là một đề khó trong bộ đề thi mà mẹ hắn mua cho, hắn đã loay hoay với bài này suốt hai mươi phút ngày hôm qua, đầu óc căng thẳng đến mức viết kín một trang giấy nhưng vẫn không ra kết quả đúng
Hải Lâm
Hải Lâm
/cảm thấy được khai sáng/
Hải Lâm
Hải Lâm
Bài này của ai vậy?
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/chỉ vào bài trên giấy/
Hải Lâm
Hải Lâm
Đúng vậy
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
Đây không phải do tôi viết, tôi chỉ dùng một phương pháp khác, không ngắn gọn như thế này
Hải Lâm
Hải Lâm
Ồ, vậy là ai viết? /tò mò/
Về mặt toán học, Đan Ny là người giỏi nhất trong lớp, ngay cả nam sinh cũng không sánh bằng nàng
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
Tôi cũng không biết
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/cười nhẹ, rồi cất tờ giấy đi/
Hải Lâm
Hải Lâm
Chắc chắn là một đại lão
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/không phản bác/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
"Từ lời Đồng Cao nói, người kia đúng là một đại lão"
Hải Lâm
Hải Lâm
"Cậu vừa giải thích cho tôi, nhưng tôi vẫn chưa hiểu lắm, có thể giảng kỹ hơn không? /ngượng ngùng, đặt giấy nháp trước mặt nàng/
Bạn học
Bạn học
Cậu không phải đã hiểu rồi sao, lại cố tình đến hỏi /cười đùa/
Hải Lâm
Hải Lâm
/ngại/
Hải Lâm
Hải Lâm
Sao, không làm trò nữa rồi sao, tôi mà nói không hiểu thật chắc sẽ bị cả lớp xé xác mất /cười đáp, làm mặt quỷ với nàng/
Lớp của họ là lớp khoa học tự nhiên, vốn dĩ nam sinh nhiều, nữ sinh ít, nên mấy nữ sinh trong lớp được chiều chuộng, đặc biệt là Đan Ny, nữ thần của cả lớp, khiến các nam sinh sẵn sàng bảo vệ
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/chỉ mỉm cười, không tham gia vào cuộc trò chuyện/
Chờ đến khi họ nói xong, nàng mới giảng bài cho Hải Lâm
Hải Lâm sau khi nghe xong, vứt giấy nháp lên bàn, lại bắt đầu bát quái với các bạn học
Hải Lâm
Hải Lâm
Các cậu nghe chưa, hôm nay Trần Kha lớp 11 đánh nhau ở sân bóng rổ
NVP
NVP
1: Đánh nhau không phải chuyện thường ngày của nàng sao?
NVP
NVP
2: Tôi biết rồi, lần này nàng dùng gậy ma thuật để đánh nhau, cái thứ đồ chơi nhỏ xíu đó, nghe mà cười đau bụng
NVP
NVP
6: A? Đại ca đánh nhau mà dùng đồ chơi sao?
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/tưởng tượng hình ảnh cô gái dùng gậy đồ chơi đánh nhau với người khác/
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
/không nhịn được mà bật cười nhẹ/
Những người khác thì cười phá lên
NVP
NVP
3: Rồi sao nữa?
NVP
NVP
7:Sau đó nàng dùng cây gậy đó đánh đối phương quỳ xuống
NVP
NVP
10: Quả là lợi hại, thật không biết bạn trai sau này của nàng phải như thế nào mới có thể trị được nàng
NVP
NVP
3:Chuyện này đến lượt cậu lo lắng sao, dù sao cũng không phải là cậu
NVP
NVP
10:Tôi biết rồi, chỉ là nghĩ tới thôi
NVP
NVP
1:Phốc, đừng nói là cậu cũng có tình cảm với nàng chứ?
NVP
NVP
10: Cậu không thấy nàng rất xinh đẹp sao?
Hết

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play