[AllSakura/Haruka][Windbreak] Nơi Cuối Con Đường
Mùa đông năm em 12
Bầu trời lạnh lẽo theo từng cơn gió, người người tụ họp bên gia đình hạnh phúc đủ đầy
Chỉ có em cô đơn trên chiếc giường bệnh và căn phòng trắng xoá của bệnh viện
không ai nhớ không ai thương
Em lớn lên trong sự cô độc của thế gian biết rõ lòng người phức tạp và giả dối ra sao
Luôn là những từ xa vời trong trí nhớ của em
Em là đứa mồ côi không cha không mẹ ở trong cô nhi viện từ sớm nhưng năm em tròn 5tuổi
Họ đẹp họ tốt họ giàu nữa
Ai nhìn cũng ngưỡng mộ nhưng chỉ em biết chỉ em hiểu họ là con ác quỷ thật sự
Và những cách khắc khe khác nhau
một bên tai em bị điếc vĩnh viễn trí nhớ bị tổn thương nặng nề
Mang trên mình căn bệnh trầm cảm
Em lang thang khắp nơi nhìn thấy đủ mặt tối của rất nhiều người
Em bắt đầu học cách mỉm cười học cách khóc sao cho đáng thương chỉ để nhận lại miếng ăn
lần này em lên 10 tuổi em lại gặp một gia đình
Họ cũng giống gia đình trước nhưng không đánh đập em chỉ điều khiển em như con rối để đạt kế hoạch
Cho em miếng ăn cho em tất cả nhưng không cho em tình thương hay sự tôn trọng
Nhiều người bảo em vậy là tốt họ chỉ cần tiền tình thương gì đó đều không cần
Nhưng họ đâu biết em phải trải qua những gì trong tháng ngày cô đơn đó?
Sakura Haruka
Hôm nay trời lạnh thật// ngồi nhìn ra cửa sổ //
từng cơn gió như thổi mạnh vào tim em khiến nó như lạnh lẽo hơn
Sakura Haruka
// đơ người //
ánh mắt em bỗng chạm vào một người bên dưới đang đi vào bệnh viện
Sakura Haruka
Anh ấy là // nghiêng đầu //
Sakura Haruka
// chống cằm nhìn //
Sakura Haruka
Hình như là bệnh nhân mới chuyển vào phòng mình
Sakura Haruka
Không biết cậu ta bị gì nữa
mái tóc em lắc theo gió cuốn vào căn phòng
hàng mi em run lên nhưng không hiểu vì sao lại cảm giác
*cậu ấy là người có thể thay đổi cả đời mình
Sau một lúc em nằm dài trên giường đôi tay thoăn thoắt viết từng nét chữ
Từng câu chữ trên cuốn sổ nhật kí mang nét chậm rãi nhưng cũng có phần nhanh chóng nói ra từng nỗi lòng
Tới cuối em ghi khung giờ và ngày
Ngày 19 tháng 12 năm 20**
Sakura Haruka
// ngước lên//
???
Xin chào// mỉm cười //
Sakura Haruka
// im lặng viết vào cuốn sổ//
Natori Shingo
Tôi là natori Shingo còn cậu // nằm lên giường bệnh của mình //
Sakura Haruka
Sakura // liếc nhìn sang //
2 đôi mắt chạm nhau em và hắn yên lặng mà nhìn vào mắt đối phương
Giờ đây trong mắt hắn chỉ chứa hình bóng của em
một người điềm tĩnh nhưng rất xinh đẹp
Natori Shingo
cậu rất đẹp đấy // bật cười //
Sakura Haruka
Cậu đang nói tôi sao // chỉ vào bản thân //
Natori Shingo
tất nhiên rồi
Natori Shingo
// nhìn em //
Natori Shingo
Cậu thật sự rất đẹp
Sakura Haruka
C..cảm..ơn /////
Natori Shingo
Hì // đi lại ngồi cạnh em //
Sakura Haruka
Mà anh bị gì mà vô bệnh viện vậy
Sakura Haruka
"hỏi vậy có hơi ngộ hong ta "
Sakura Haruka
// bấu nhẹ tay //
Natori Shingo
Tôi bị thương // chỉ vào bụng mình //
Sakura Haruka
à tôi là viêm dạ dày cấp tính// mím môi //
Natori Shingo
ủa vậy sao chúng ta lại được xếp chung vậy nhỉ // ngơ ngác //
Sakura Haruka
điều nãy tôi cũng khá thắc mắc
Sakura Haruka
chắc tại vài tuần nữa tôi chuyển lên bệnh viện khác nên xếp anh vào hay gì á
Sakura Haruka
không hiểu rõ lắm
Natori Shingo
ủa vậy là cậu uống thuốc hay là tiêm vậy
Sakura Haruka
à tôi là loại thuốc viên cũng có tiêm nhưng mà ít trừ khi những tình trạng nguy hiểm đến tính mạng mới cần sài
???
*cái này tớ tra gg với nhiều cái lắm nhưng nếu có sai thì thông cảm nhé
Natori Shingo
Tôi nghe là bị dạ dày gì giống cậu là kiên nhiều món đồ ăn lắm phải không
Sakura Haruka
// gật đầu//
Sakura Haruka
Cậu bao tuổi vậy
Natori Shingo
Tôi 14tuổi còn cậu // nhéo nhẹ má em //
Sakura Haruka
Em mới 12 thôi //nắm lấy tay hắn kéo ra //
hôm nay là ngày 24 tháng 12 năm 20**
-tuy chỉ là người mới gặp cậu rất tốt bụng luôn giúp đỡ mình, thật sự mình không hiểu cảm giác này cảm giác chỉ cần cậu ấy lại gần trái tim lại rung rinh theo từng nhịp
-đây là cảm giác rung động người ta hay nói ư , tôi nghĩ là vậy
Và ở mùa đông năm ấy em biết yêu biết rung động với một người là sao
ngày cậu xuất viện cậu hứa luôn đến thăm em và đưa cho em sđt
Ngày nào cũng đến ngày nào cũng rời đi trong tiếc nuối
Trái tim em dần ấm áp lên
đêm đó là đêm em vui nhất
Natori Shingo
Tôi biết tin này hơi đột ngột nhưng..
Natori Shingo
// ngập ngừng //
Natori Shingo
Tôi thích em
Hắn nghiêng người nói thầm vào bên tai bị điếc của em
em hơi nghiêng đầu nhẹ đôi môi khẽ mím lại ,đôi mắt mang vẻ thắc mắc
Sakura Haruka
anh vừa nói gì vậy // thắc mắc //
Natori Shingo
Haruka em tin anh không
Sakura Haruka
Tất nhiên là em tin anh mà
Natori Shingo
Vậy hãy để anh được một lần được đứng cạnh em được không // nắm lấy tay em //
Sakura Haruka
được chứ // mỉm cười //
Bàn tay thô và cũng rất bự của hắn bao trọn lấy bàn tay nhỏ của em
ánh mắt hắn tràn đầy tình yêu cũng tràn đầy vui vẻ
Natori Shingo
//đưa hộp quà ra trước mặt em //
em đưa tay nhận lấy đôi môi không che được nụ cười
Sakura Haruka
"là vòng tay sao "
Natori Shingo
Chính tay anh lựa cho em đấy // cầm lấy vòng của em //
Sakura Haruka
// đưa tay ra //
Sakura Haruka
"anh ấy định làm gì vậy "
Sakura Haruka
// nhích lại gần anh //
Natori Shingo
// mang vòng cho em //
Sakura Haruka
Thế của anh đâu
Natori Shingo
// đưa tay lên lắc lắc //
Sakura Haruka
"Anh nghĩ em không nghe sao natori "
Sakura Haruka
"bên tai bị điếc là bên trái anh lại nói vào bên phải, đúng là ngốc "
Sakura Haruka
// ngắm nhìn chiếc vòng đang đeo //
Trái tim của hai đứa trẻ cô đơn lại đang sưởi ấm cho chính bản thân nhau,và tình yêu năm em 12 đã được trồng lên nhưng không biết nó có chịu được những ngày giông bảo mà lớn lên
Chỉ là giấc mộng
???
được một bạn đáng yêu tặng bông:>
???
Mà tự nhiên nhìn lại 2 bộ chuyện mình ko viết nữa cũng hơi buồn=))
đêm cuối em được ngắm nhìn anh đêm cuối em được phép chạm vào gương mặt ấy
em ngồi dưới ánh trăng ngồi trên tảng đá to lớn đôi tay nhỏ đung đưa theo từng câu hát của gió
Mặt biển thì cứ dồn dập vào bờ rồi lặng lẽ rút về xa
Sakura Haruka
//quay đầu lại //
Sakura Haruka
Anh tới rồi sao // mỉm cười nhẹ //
Natori Shingo
// chạy lại ôm em //
Natori Shingo
2 tháng không gặp em không nhớ anh sao // bĩu môi //
Sakura Haruka
Tất nhiên là nhớ
Sakura Haruka
// ôm chặt lấy cơ thể anh //
Natori Shingo
// ngạc nhiên//
Natori Shingo
Hôm nay em sao vậy
Sakura Haruka
Nếu một ngày nào đó anh không gặp em nữa
Sakura Haruka
//im lặng //
ánh mắt em né tránh người phía trước nhưng lại nhìn ra xa như quyết định một điều gì
Bờ vai em run lên không biết là buồn hay là sao nhưng một điều em cảm nhận được em đang sợ hãi
Sợ hãi vì mất anh chứ không thứ gì khác
Natori Shingo
//nâng mặt em lên //
Natori Shingo
// hôn nhẹ bên má em //
Natori Shingo
Haruka đừng nói những chuyện như vậy được chứ // xoa nhẹ tóc em //
Sakura Haruka
//quay mặt sang phía khác //
Thế giới như ngưng lại mọi thứ xung quanh em tan biến như làn gió
ánh mắt em đục màu lại như năm đó ánh mắt natori vừa nhìn em như giải thoát mà tan biến
em đang đứng bên cạnh mép cầu đôi tay nắm chặt vào nhau mà leo lên thành cầu đã cũ nát
Chỉ cần nhích thêm một miếng nữa em sẽ ngã xuống và kết thúc đi
Nhưng trong tâm trí có nhiều thứ đang dần kéo em lại
Sakura Haruka
// bật khóc //
Từng giọt nước mắt rơi xuống mặt nước
Em do dự rồi? Em có lý do để sống em có lý do níu kéo lại cuộc đời em rồi
Nhưng nhớ lại cái ánh mắt kia
Lòng em bỗng mệt mỏi tâm trí nhớ ra hàng ngàn câu hỏi
???
// đẩy mạnh em xuống //
Mặt nước yên tĩnh giờ đây vang lên âm thanh to lớn náo động cả một khu phố
Sakura Haruka
// buông lỏng cơ thể //
Cơ thể dần chìm sâu xuống làn nước nước sông lạnh lẽo mà tràn vào mũi vào khoang miệng
Cảm giác ngạc thở bao quanh
Khi cố gắng nhìn lên em thấy nhiều người đang đứng bên cầu có lẽ đang la hét có vài người còn nhảy xuống định cứu em
Từng máy quay chỉa thẳng xuống như đang quay cận cảnh gương mặt em
Sakura Haruka
// nhắm mắt lại //
Lần nữa mở mắt em nhìn xung quanh căn phòng
Sakura Haruka
// thở dốc//
Sakura Haruka
Ha // vuốt tóc//
Sakura Haruka
Lại là giấc mơ ấy
Sakura Haruka
khốn kiếp// lấy hộp trước để bên cạnh //
Em đưa từng viên thuốc để vào miệng đôi mắt lơ đơ mà mệt mỏi
Sakura Haruka
// đưa tay lấy điện thoại //
Sakura Haruka
// xem lịch trên điện thoại //
Sakura Haruka
"hôm nay là sinh nhật mình ư "
Bỗng một tin nhắn vang lên
???
???: mừng sinh nhật 14 tuổi nhé sakura
Sakura Haruka
// nghiêng đầu//
Sakura Haruka
"Natori shingo"
ánh mắt em vụt qua một tia sáng rồi đột nhiên vụt tắt nhưng không biết lúc nào đôi môi đã mỉm cười
Sakura Haruka
Chắc không phải là anh ấy đâu // ngồi dậy //
Một ngày không một chút niềm vui
Cũng là một ngày không có ai bên cạnh
Sakura Haruka
//kéo mũ áo lên //
Con đường náo nhiệt đông đúc tiếng người oán trách cũng có tiếng người cười đùa
Em mang chiếc áo khoác đen kéo mũ che kín gương mặt đi từng bước dài đi từng bước qua những con phố từng con hẻm
dừng lại trước một quán nước nằm sâu phía con hẻm nhỏ
Quán ấy không đẹp cũng chẳng nhiều khách và nó tựa như một nơi hoàn hảo để em bước vào
Và đó là nơi duy nhất trong hiện tại luôn chào đón một vị khách như em
Là nơi em luôn có thể cởi ra lớp che giấu mà lặng lẽ bình yên
Sakura Haruka
Lấy cho tớ ly sữa socola nha // nhìn nhân viên //
???
Yess biết rồi // búng trán em //
Sakura Haruka
// ôm trán //
Sakura Haruka
Này đừng tưởng là quen biết rồi làm gì làm nha
???
Tôi chừa lại chổ bên góc của sổ tầng 2 cho cậu rồi đó
Sakura Haruka
Trời ơi cảm ơn nha // nheo mắt//
Sakura Haruka
"quán có ma nào đâu mà kêu chừa nhỉ "
???
Này tôi biết cậu đang suy nghĩ gì đấy phắn lên chổ cậu đi
Sakura Haruka
Tin kêu quản lý ra không
???
Tôi chủ quán mà // giơ tay ra định nhéo mặt em //
Sakura Haruka
// né người ra //
Sakura Haruka
Quên được chưa // chạy lên tầng 2 //
Sakura Haruka
nay sinh nhật tôi nhớ miễn phí nhé
Ngày mai bắt đầu tạo thêm nhân vật thui=))
Do mấy nay tui lười nên hong tạo nhân vật
Nên 2 chap này có 3 nhân vật liên tục à:00
Yêu hay hận
miuu<3
Trước đó là tớ bỏ 2 bộ chuyện rồi:>
miuu<3
Giờ nhìn lại khá tiếc:<
em bước chậm rãi lên tầng 2
Bước chân dần nhanh chóng như đã quen với nơi đây
ánh mắt nhìn ngắm xung quanh bỗng rơi vào nơi cửa sổ mà nhìn ra bên ngoài
Từ khung cảnh mây trời xanh thẳm giờ đây mây đen như vũ bão cứ kéo tới
Cơn mưa không báo hiệu mà bỗng kéo tới
Sakura Haruka
// ngồi vào chổ //
Em chống cằm mãi mê nhìn ra xa nhìn nhắm nhìn nơi mà giọt mưa rơi xuống
Sakura Haruka
mày mà lịch sự được vậy á
???
Tao không muốn làm mất hình tượng // nói nhỏ vào tai sakura //
Sakura Haruka
à hiểu rồi biến lẹ đi
Ánh mắt em đang vui vẻ nhìn hắn bỗng ánh mắt ấy lại rơi vào những người đang bước lên tầng
âm thanh vui đùa của nhóm bạn giờ đây em không nghe được gì chỉ chăm chăm nhìn vào người đang đi đầu hàng
Mái tóc ánh mắt và thái độ đều vậy
Chỉ có điều những người bên cạnh anh là khác
Giọng nói khàn khàn vang lên đôi mắt ban đầu tĩnh lặng giờ đây như có thứ gì đó khoáy đảo bên trong
Sakura Haruka
// vội né ánh nhìn //
Taishi mogami
Này làm gì đấy
Hắn bỏ qua những ánh mắt khó hiểu của những người kia mà chạy lại ôm em
Sakura Haruka
Anh nhận nhầm người rồi // đẩy mạnh anh ra //
Natori Shingo
anh không nhận nhầm
Natori Shingo
Em là haruka
Natori Shingo
Sakura haruka
Taishi mogami
// im lặng//
Taishi mogami
// ngồi vào chổ bàn cạnh em //
Sakura Haruka
câm miệng đi natori..!
Sakura Haruka
// khó chịu //
Sakura Haruka
anh đang cố tỏ ra điều gì đây
Natori Shingo
anh xin lỗi // cố ôm chặt em //
Sakura Haruka
Anh đang làm tôi cảm giác rất kinh tởm đấy // mím chặt môi//
Em đứng dậy bỏ mặc hắn đang đứng đơ người ở đó
đúng em hận hắn nhưng cũng yêu hắn
vì có lẽ năm ấy hắn đã làm một chuyện em không thể tha thứ được
Sakura Haruka
// chạy ra bên ngoài //
Em chạy nhanh từng bước chân luôn vội vàng như muốn biến mất đi
Sakura Haruka
đã tới đâu rồi // chống tay vào tường //
Em đưa mắt nhìn xung quanh mà mệt mỏi càng thêm ánh mắt cầu khẩn ấy giọng nói ấy như càng khiến em liên tưởng đến cái đêm đó
ánh mắt em vẫn như vậy nhìn ra xa nhớ về những thứ đó
Sakura Haruka
"vậy chắc mình không nên chuyển nhà "
Sakura Haruka
" ở đây với anh ấy chắc cũng ổn "
Natori Shingo
Thôi anh về nhé // mỉm cười //
Sakura Haruka
anh về nhanh vậy sao // nói nhỏ //
Natori Shingo
hả em nói gì vậy // nhướn mày//
Sakura Haruka
không gì anh về đi
Không để em nói xong hắn như bất mãn mà rời đi như có hẹn với ai đó khiến trong lòng em lại càng bất an
Sakura Haruka
// nhìn xuống dưới //
Theo ánh nhìn em thì thấy một chiếc nhẫn nhỏ vừa tay với anh ấy
Em vội cầm chiếc nhẫn mà chạy theo anh
ánh đèn chiếu sáng theo bóng em
đi tới một ngã rẽ em bỗng dừng lại
Anh phía trước đang làm những hành động thân mật với một cô gái đang dựa người vào tường
Natori Shingo
//cúi xuống hôn cô //
Sakura Haruka
//bịt miệng chính mình //
Em không biết từ khi nào đôi chân mình đã mềm nhũn mà trượt xuống ngồi thẳng xuống đất
Em làm rơi chiếc nhẫn xuống đất vang lên âm thanh chói tai
Sakura Haruka
// mở trừng mắt //
Em hoảng loạn cứng người không thể chạy đi được
Giờ đây em ngước mắt lên thấy hắn
Bóng người ấy vẫn cao gương mặt vẫn là hắn vẫn là người em yêu nhưng giờ đây ánh mắt em đầy phẫn nộ nhìn hắn
Natori Shingo
//ôm chặt em //
Natori Shingo
Anh xin lỗi em
Natori Shingo
Tha lỗi cho anh được chứ // nói vào đôi tai em //
Lời xin lỗi lúc ấy nó rẻ mạt tới mức nào cơ chứ?
Sakura Haruka
//tát mạnh vào mặt anh //
Không biết từ khi nào khi nghĩ về chuyện ấy mà em đã khóc luôn rồi
Sakura Haruka
Tại sao phải khóc chứ // chùi mạnh mắt //
???
Này dụi mắt vậy không được đâu
???
// đưa khăn tay cho em //
Sakura Haruka
// ngước lên //
???
nhìn gì sợ hả // tự bật cười //
Sakura Haruka
// nắm lấy chiếc khăn //
Em lau nhẹ nước mắt mà nhìn lấy người trước mặt
Yamato Endou
Tôi là endou còn nhóc
Sakura Haruka
Sakura // chật vật đứng dậy //
Yamato Endou
Vậy làm quen nhé nhóc mít ướt// kéo em đứng dậy //
Sakura Haruka
// đưa lại khăn tay cho anh //
Yamato Endou
cho em đấy // đẩy khăn qua //
Yamato Endou
Từ giờ nhóc sẽ là người quen của anh
Yamato Endou
// đưa ô cho em rồi rời đi //
Sakura Haruka
"mình ướt nhẹp rồi đưa cho mình làm gì "
miuu<3
Chắc giờ tui định 2 ngày ra 1 chap
miuu<3
Mọi người thấy ổn hong
miuu<3
Tại bộ trước thì 1 ngày 1 chap giờ cảm giác hơi ít
miuu<3
Cái này cũng do tui hay hết ý tưởng:>
miuu<3
Nên mới đổi 2 ngày 1 chap
Download MangaToon APP on App Store and Google Play