Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

TRỢ LÝ BẤT ĐẮC DĨ _Kẻ Thấy - Người Diệt_

Chương 1: Gặp gỡ

*Lộc cộc* Tiếng bước chân nặng nề của Vinh vang vọng hành lang vắng của bệnh viện. Bước chân cậu nặng bởi trên vai đang phải gánh một bóng hồn trẻ con.
Trần Gia Thế Vinh
Trần Gia Thế Vinh
Phòng 302...phòng 302...À đây.
Cửa phòng bệnh 302 được mở ra, trên giường bệnh là một tên chặc tuổi Vinh với mái tóc đỏ rực và...cái chân trái bó bột, nghe nói là bị chó cắn. "Chắc lại một thằng trẩu nào đó rảnh hơi đi chọc chó đây mà." Vinh nghĩ Thầm.
Hoàng Văn Lâm
Hoàng Văn Lâm
A, Chào bác sĩ.
Trần Gia Thế Vinh
Trần Gia Thế Vinh
Tôi không phải bác sĩ, mới chỉ là sinh viên thôi.
Hoàng Văn Lâm
Hoàng Văn Lâm
Thì kiểu gì sau này chả là bác sĩ phải không?
Vinh thấy người đàn ông kia mỉm cười, có chút khựng người khi thấy nét thanh thoát của hắn. "Đẹp trai cái kiểu đó mà lại đi chọc chó à?" Cậu cũng để ý đôi con ngươi màu lục kia nhưng quyết định không hỏi gì.
Trần Gia Thế Vinh
Trần Gia Thế Vinh
Tôi tên là Vinh, là sinh viên thực tập ở bệnh viện này, mấy ngày tới sẽ phụ trách tiêm thuốc giảm đau cho anh. Paracetamol nhé.
Vinh giơ lọ Paracetamol truyền tĩnh mạch lên cho bệnh nhân kiểm thuốc rồi mới tiến hành tiêm. Thế Nhưng ánh mắt Lâm không thực sự nhìn vào lọ thuốc.
Hoàng Văn Lâm
Hoàng Văn Lâm
Còn tôi tên Lâm...Bác sĩ tương lai làm việc vất vả quá nhỉ? Lúc nào cũng phải 'vác đồ' trên vai haha...
Lâm vỗ vai Vinh một cái rõ đau, hoa cả mắt, nhưng sau đó cảm thấy vai nhẹ đi hẳn.
Chuyện gì vừa diễn ra á? Vong nhi đu trên vai Vinh cả ngày hôm nay vừa bị Lâm giáng một đòn bay thẳng ra cửa. Thằng nhóc ôm đầu, phóng cái nhìn hậm hực về phía Lâm rồi biến mất.

Chương 2: Duyên trời đánh

Tại một khu nhà trọ nào đó tại thủ đô Hà Nội.
Bà chủ trọ
Bà chủ trọ
Đây đây, tôi còn đúng một phòng này. Trông hơi sập xệ tí thôi, sửa sang được ấy mà. Quan trọng là giá rẻ đúng không?
Trần Gia Thế Vinh
Trần Gia Thế Vinh
À dạ vâng không quan trọng đâu ạ, tấm này có chỗ dung thân là tốt lắm rồi ạ.
Trần Gia Thế Vinh
Trần Gia Thế Vinh
/"Giá rẻ mà không có vong thế này thì đúng là hiếm có khó tìm!" Vinh nghĩ thầm./
Bà chủ trọ
Bà chủ trọ
À, phòng này của cậu ghép với một cậu kia, chuyển vào trước cậu. Tôi chỉ nhắc để biết thôi, mà...được cái là cậu kia trông cũng sáng dạ, chắc không phải lo mấy chuyện xích mích đâu cậu.
Trò chuyện dặn dò dăm ba câu bà chủ trọ rời đi, để Vinh tự chuyển đồ vào trong. Chẳng có gì phải để ý, cậu sau đó lại chạy lên viện để làm cái 'thực tập sinh' của cậu. Nhưng Vinh khựng lại ngay khi thấy một lá bùa vàng nhỏ dán trên cánh cửa phòng.
Trần Gia Thế Vinh
Trần Gia Thế Vinh
Duj mas, gì đây? Tem mác dầu phật linh.
Xoẹt một phát, sau phán đoán đầy tự tin, Vinh lột lá bùa xuống và ném thẳng nó vào thùng rác.
...
Tối hôm đó, Vinh lập tức trả giá cho hành động sáng nay của mình. Vinh đã lột lá bùa và mở khóa một cái địa phủ phiên bản phòng trọ. Nhưng tiền thì đặt cọc rồi, không sao dứt chân được, cậu đành đứng ngay cổng khu trọ để đợi người bạn cùng phòng của mình. Chia sẻ nỗi sợ sẽ giúp ta đỡ sợ hơn phải không?
Hoàng Văn Lâm
Hoàng Văn Lâm
Ô, bác sĩ tương lai Thế Vinh phải không? Uây cũng phải 3 tháng rồi đấy nhỉ.
Trần Gia Thế Vinh
Trần Gia Thế Vinh
Ủa Lâm, thì ra mày cũng thuê trọ ở đây à. Mày ở phòng nào?
Hoàng Văn Lâm
Hoàng Văn Lâm
Phòng 17... Mà đứng đây làm gì vậy? Đón muỗi à?
Lâm nhếch miệng, buông câu trêu chọc Vinh nhưng ngay sau đó ăn một đập ngay lưng.
Trần Gia Thế Vinh
Trần Gia Thế Vinh
Ô hay quá, mày cùng phòng với tao đấy. Đang đứng đón mày đây. Thấy tao tốt không?
Tốt...Có mà hèn không dám vào cái địa phủ mini kia một mình thôi. Tại sao hai đứa lại xung mày tao, xét về quan hệ gặp mặt là sinh viên y và bệnh nhân? Chả là mấy tháng trong viện có bắt chuyện làm quen, biết chẳng cách nhau mấy, cụ thể là một năm nên mày - tao luôn cho nó gần gũi.
Hoàng Văn Lâm
Hoàng Văn Lâm
...
Hoàng Văn Lâm
Hoàng Văn Lâm
Ê, mày có thấy cái lá bùa ở đây không? /Lâm gõ ngón trỏ lên thành cửa phòng./
Trần Gia Thế Vinh
Trần Gia Thế Vinh
...
Trần Gia Thế Vinh
Trần Gia Thế Vinh
Có...Nhưng mà tao tưởng tem dầu phật linh, vứt me đi r...
Hoàng Văn Lâm
Hoàng Văn Lâm
Biết me gì không, cái đấy bố dán lên để chiếm đất người âm đấy. Mày lột mất thì thảo nào...(Ý là, bùa trấn yểm, đuổi tà.)
Nghĩ mà tức, Lâm đã cất công làm một lá bùa nhỏ gọn mà linh lực cao để thanh lọc cái phòng trọ này, vậy mà một cái giật...Nhưng, có thứ khiến Lâm để ý hơn. Vinh chắc chắn biết hoặc *thấy* gì đó thì mới *đứng ngoài cổng trọ đợi người chết chung.*
Hoàng Văn Lâm
Hoàng Văn Lâm
Vinh, nói tao nghe, mày đang nhìn thấy gì trong đó?
Lâm nở một nụ cười đầy ẩn ý, ánh mắt xanh lục đặc biệt kia dán vào Vinh khi hắn chỉ vào phòng trọ. Vinh khẽ nuốt khan, ngước mắt nhìn về phía căn phòng trọ.
Trần Gia Thế Vinh
Trần Gia Thế Vinh
T-tao thấy...thấy...một đám vong hồn trong đó. T-tao tối nay là mình ngủ bụi rồi đó.
Hoàng Văn Lâm
Hoàng Văn Lâm
Ngủ bụi? Không, chẳng việc gì phải thế. Đất trên dương gian là của người dương, đất mình thuê tội gì mà phải nhường chứ.
Lâm cười khẩy, hắn sắn tay áo lên rồi xoay gót, hưởng thẳng vào phòng trọ.
Hoàng Văn Lâm
Hoàng Văn Lâm
Nhớ đây Vinh, tao, là thầy trừ tà. Hẹ hẹ hẹ.

Chương 3: Bí mật căn phòng trọ

Quá nửa đêm, một ngày nào đó không gần chương 2.
Trần Gia Thế Vinh
Trần Gia Thế Vinh
Ây da, cuối cùng cũng được đặt lưng...Mà trăng hôm nay đẹp quá nhỉ?
Nằm trên chiếc giường không chân nhỏ trên căn gác mái (hoặc một không gian đại loại vậy), Vinh không khỏi cảm thán ánh trăng dung dị hắt lên giường khi cậu leo lên cầu thang.
Trần Gia Thế Vinh
Trần Gia Thế Vinh
!!??
Trần Gia Thế Vinh
Trần Gia Thế Vinh
NovelToon
Trần Gia Thế Vinh
Trần Gia Thế Vinh
...đệt...
Trần Gia Thế Vinh
Trần Gia Thế Vinh
chắc là sáng nay học vi sinh vật nhiều quá sinh hoang tưởng đây mà...đúng là như vậy rồi.
Nó chẳng liên quan phải không? Dù là phòng trọ sát đất, nhưng mặt đất với cái cửa sổ gác mái cách nhau cũng phải 4m hơn. Người nào mà đứng được lên tận trên đó? mà cái mặt đấy bảo người thì đúng là lạc quan mãn tính. Nhưng con người mà, luôn tìm lý do cho những tình huống éo le.
Nghĩ vậy, Vinh tỏ ra yên chí mà nhắm mắt, nằm lên giường. Không biết có phải do thực sự tin vào cái cớ kia của mình, cậu từ từ hé mắt liếc qua cửa sổ một lần nữa.
NovelToon
Trần Gia Thế Vinh
Trần Gia Thế Vinh
Ủ ôi nguyên cái họ!!
Rõ thế rồi. Cái đám bị Lâm đuổi khỏi phòng hôm trước quay lại quấy phá, tệ hơn là chúng biết Vinh nhìn thấy chúng.
Vinh nhắm chặt mắt lại, lẩm bẩm kinh Phật. Thế nhưng, càng niệm thì các bóng đen ngoài cửa sổ càng đông, thậm chí vài cái bóng bắt đầu dùng đầu đập vào cửa kính.
Hết cách, Vinh quyết định đúng đến thằng bạn cùng phòng nằm ngay bên cạnh. Thằng chó, rõ là thầy mà vong đến nhà vẫn ngủ như chết. Sao lại chỉ có mình cậu phải chịu cảnh này? Không được, chắc chắn không được.
Đoạn, một cái bạt tay va thẳng mặt Lâm
Hoàng Văn Lâm
Hoàng Văn Lâm
What the fuck?!!
Lâm giật mình, kéo bịt mắt xuống, bối rối nhìn Vinh. Tính mở miệng chửi thì bắt gặp ngay vẻ mặt trắng bệch của Vinh.
Hoàng Văn Lâm
Hoàng Văn Lâm
.../Liếc về phía cửa sổ/ Haizz phiền thật...
Thực ra Lâm là thầy trừ tà mù, hiểu theo phần âm, Lâm không thể thấy ma quỷ kể cả khi chúng cưỡng chế hiện hình. Nhưng kinh nghiệm của kẻ có căn cao hành đạo không tầm thường. Lâm cảm nhận được âm khí.
Không phí lời, Lâm đứng dậy, mở phăng cửa số ra rồi kết một bộ ấn.(Bộ ấn là một chuỗi ấn chú tay, thường kết hợp tốt để đánh tan âm khí số lượng lớn.)
Hoàng Văn Lâm
Hoàng Văn Lâm
Thiên cương chính pháp, dương hỏa khai thiên! Âm binh tan tác, hồn phách tiêu vong!
*Phừng!* Dương hỏa được khai, một ngọn lửa lam bùng cháy, rất nhanh liếm lấy đám vong hồn. Tiếng rít gào vang lên giữa đêm khuya nhưng dường như vạn vật thuộc dương giới chẳng mẩy may ngó ngàng. Trăng tròn trên cao vẫn sáng, cây cỏ chẳng chút rung rinh, suy cho cùng chẳng bị ảnh hưởng bởi màn dùng thiên hỏa trừ tà của Lâm.
Hoàng Văn Lâm
Hoàng Văn Lâm
Chậc chậc, biết có tao ở đây mà bọn chúng vẫn làm liều mà trở lại. Tìm đường chết.
Lâm phủi tay, hừ lạnh khi đóng cửa sổ lại. Tuy bề ngoài hắn thong dong như chỉ vừa đuổi muỗi, cốt là để thằng bạn yên tâm mà ngủ, nhưng màn chào buổi đêm này đã đặt một nghi vấn cho Lâm. Đám hồn ma kia không phải loại thường, cảm như chúng bị rằng buộc mà trở về đây chứ không dại gì mà chọn đối đầu với thầy trừ tà chỉ vì một mảnh đất không thuộc về chúng.
Nói đến đất không thuộc về chúng, có thể hiểu là đám hồn ma kia không chết ở đây. Vậy tại sao chúng lại xuất hiện?

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play