Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

{Season 1} [TàiAn-IsaacNegav] Sau Cơn Mưa

Chapter 1:

Vạn Thành Ơ
Vạn Thành Ơ
Mong mọi người đón nhận và ủng hộ chiếc fic này của Buu 💗
••••••••
Chú thích: /...../: Hành động                   ".......": Suy nghĩ                    -......-: Biểu cảm, cảm xúc                   •••••••: Chuyển cảnh
••••••••
Mùi bánh mì mới nướng hòa quyện với hương cà phê mới pha, phảng phất khắp phòng ăn, tạo nên không khí êm dịu
Đặng Thành An — mặc chiếc tạp dề màu vàng kem, chậm rãi phết bơ đậu phộng lên lát bánh mì mới nướng
Đứng bên cạnh là vài người làm — phụ trách việc nấu nướng
....
....
Người làm 1: Cậu chủ nhỏ cứ ngủ thêm chút nữa đi, để tôi làm là được rồi /Gọt vỏ quả lê/
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Hôm nay, anh ấy có cuộc họp quan trọng. Tôi muốn tự tay làm cho anh ấy
Đặng Thành An
Đặng Thành An
-Mỉm cười-
....
....
Người làm 3: Cậu chủ nhỏ chu đáo như vậy, bảo sao cậu chủ lớn không cưng cho được -Cười trêu-
Trong biệt thự, ai cũng quý mến em — không phải chỉ vì em là người nhà của Phạm Lưu Tuấn Tài, mà chính vì sự ấm áp và tinh tế của em
Tiếng bước chân từ cầu thang vang lên. Tài xuất hiện, dáng người cao lớn trong bộ vest xanh navy caro chìm, chiếc cà vạt đỏ sọc
Tay anh vừa cài khuy áo vừa đưa mắt tìm quanh. Ánh mắt anh dừng lại khi thấy dáng người quen thuộc đang đứng ngay bàn ăn
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Dậy sớm vậy?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
/Ngẩng đầu nhìn anh/
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Em muốn tự tay chuẩn bị bữa sáng
Đặng Thành An
Đặng Thành An
/Đặt ly cà phê cạnh bên dĩa bánh mì/
Anh kéo ghế ngồi xuống, mắt dõi theo từng cử động của em
Đặng Thành An
Đặng Thành An
/Kéo ghế ngồi đối diện anh/ Hôm nay, có cuộc họp quan trọng mà. Phải không?
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Ừ. Nhưng không quan trọng bằng việc ăn sáng cùng em
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Dẻo miệng
Em mỉm cười, trách khẽ. Nhưng đôi má lại bất giác phiếm hồng
Bữa sáng diễn ra trong không khí ấm áp. Thỉnh thoảng vang lên tiếng ly cà phê sứ khẽ va chạm mặt bàn
Bên ngoài, ánh nắng đã rực rỡ hơn. Báo hiệu một ngày mới chính thức bắt đầu
To be continued
••••••••
Vạn Thành Ơ
Vạn Thành Ơ
Chap đầu nên sương sương hơn 300 chữ thôi
Vạn Thành Ơ
Vạn Thành Ơ
Buu nhắc độc giả, đọc rồi thì nhớ tim
Vạn Thành Ơ
Vạn Thành Ơ
Không là Buu giãy đấy 😾

Chapter 2:

Vạn Thành Ơ
Vạn Thành Ơ
22/8 tựu trường rồi 😭💔
Vạn Thành Ơ
Vạn Thành Ơ
Help meeeee
••••••••
Chú thích: /...../: Hành động                   ".......": Suy nghĩ                    -......-: Biểu cảm, cảm xúc                   •••••••: Chuyển cảnh
••••••••
Bữa sáng kết thúc, Tuấn Tài đứng dậy chỉnh lại cổ áo sơ mi. Thấy thế, Thành An liền bước tới, nhẹ nhàng đưa tay kéo thẳng cà vạt cho anh
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Cà vạt bị lệch rồi. Đứng yên để em chỉnh lại giúp anh
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Anh đúng là may mắn khi có được em trong đời
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Vậy thì anh phải trân trọng em đó
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Ừ. Điều đó là tất nhiên, vợ yêu
Dứt lời, anh cúi xuống. Đặt một nụ hôn nhẹ lên môi em
Em đẩy nhẹ ngực anh ra, nhắc nhở
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Mau đến công ty đi. Muộn giờ bây giờ
••••••••
Chiếc xe ô tô đen đã chờ sẵn. Anh bước lên, đóng cửa rồi ngả đầu nhìn em qua khung cửa kính. Em đứng ngay cổng lớn. Bàn tay khẽ vẫy tạm biệt, nụ cười thoáng hiện nơi khóe môi
Cái vẫy tay và nụ cười ấy lặp lại mỗi ngày nhưng nó vẫn khiến anh không nỡ rời đi — dù mình đã quá quen
[…]
Tại Công ty PT — Phòng họp
Nhân viên đã ngồi đợi sẵn, tập hồ sơ được xếp ngay ngắn. Khi anh bước vào, những tiếng xì xầm lập tức ngưng bặt
Anh ngồi ở vị trí đầu bàn, tay lật từng trang báo cáo. Khẽ nhíu mày
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Dự án này tôi cần đẩy nhanh tiến độ nhưng tôi cũng không muốn bỏ qua chất lượng
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Bộ phận kĩ thuật chuẩn bị thêm phương án dự phòng, phòng kinh doanh thì phải tính toán lại chi phí
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Tôi muốn nó phải hoàn thiện ngay trong tuần
Giọng anh sắc lạnh, rõ ràng
....
....
Bộ phận kĩ thuật và phòng kinh doanh: Vâng, chúng tôi sẽ cố gắng hoàn thiện nó sớm nhất có thể
Anh gật đầu, ánh mắt sắc bén quét qua mọi người. Không ai dám lơ đãng, từng người đều ghi chép cẩn thận từng câu chữ của anh
Cuộc họp kéo dài suốt hơn một giờ đồng hồ
••••••••
[…]
Tối muộn, tiếng động cơ vang lên ngoài cổng. Anh trở về, bước chân có phần mệt mỏi sau một ngày dài bận rộn
Trên bàn ăn, đã được dọn sẵn phần cơm và thức ăn đã hâm nóng từ trước
....
....
Người làm 6: Cậu chủ lớn mới về! /Khom người/
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Ừm
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
/Nhìn quanh/ An đâu? Em ấy ngủ rồi à?
....
....
Người làm 6: Vâng, cậu chủ nhỏ ngủ trong phòng khách khi đang xem ti vi rồi ạ
Anh khẽ "ừ", sải bước vào phòng khách. Quả nhiên, em đã say giấc nồng trên ghế sofa
Anh bước đến gần, khom người bế em lên. Em giật mình, mơ màng mở mắt
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Anh mới về hả?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
/Dụi mắt/
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Ừ. Anh làm em thức giấc hả?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Không có..
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Vậy ngoan, ngủ tiếp đi. Khuya rồi
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
/Hôn trán em/
Em không nói gì, dụi mặt vào ngực anh. Nhắm mắt, tiếp tục ngủ
Bế em về phòng ngủ. Anh nhẹ nhàng đặt em xuống giường, kéo chăn đắp cho em
Trong khoảnh khắc ấy, nơi đáy mắt anh thoáng hiện vẻ dịu dàng — sau một ngày dài bận rộn, vùi đầu vào công việc — mà chẳng ai có cơ hội nhìn thấy
To be continued
••••••••
Góc nhỏ: Tài An chính là một trong những cúp lé đời đầu của Buu
Vạn Thành Ơ
Vạn Thành Ơ
Nghĩ đến cái cảnh phải lết cái thây đến trường, phải học những môn mk ghét là thấy oải oải trong người rồi đó

Chapter 3:

Vạn Thành Ơ
Vạn Thành Ơ
Cái chủ nhật cuối cùng của kì nghỉ hè 💔
••••••••
Chú thích: /...../: Hành động                   ".......": Suy nghĩ                    -......-: Biểu cảm, cảm xúc                   •••••••: Chuyển cảnh
••••••••
Sáng hôm sau, ánh nắng vàng sớm xuyên qua tấm rèm trắng. Trải một vệt sáng trên sàn nhà
Tuấn Tài thức giấc trước. Theo thói quen, anh ngắm nhìn người nằm bên cạnh
Thành An vẫn còn say giấc, hơi thở đều đặn. Mái tóc đen mềm rũ xuống gò má
Anh cúi xuống, khẽ đặt một nụ hôn lên trán em. Rồi nhẹ nhàng rời giường, sợ làm em tỉnh giấc
Xuống lầu, phòng ăn đã rộn ràng những âm thanh quen thuộc của buổi sáng. Mùi cà phê sữa nóng béo ngọt và chút caramel, xen lẫn hương bánh croissant thơm ngậy bơ, nướng vàng giòn. Người làm đang dọn bàn, tất bật bày biện
Anh kéo ghế ngồi xuống, dựa lưng vào thành ghế. Nhìn tách cà phê sữa nóng còn bốc khói trước mặt; anh đưa tay khuấy nhẹ, nhìn vòng xoáy nâu sánh loang ra rồi chậm rãi đưa tách cà phê nhấp một ngụm nhỏ
Ít phút sau, tiếng bước chân em vang lên trên cầu thang. Em mặc bộ đồ ngủ lụa, tóc còn rối nhẹ, mặt vẫn còn nét ngái ngủ. Vừa thấy anh, em liền phụng phịu
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Sao anh không đợi em dậy cùng? Hết thương em rồi à?
Anh bước đến gần, giọng dịu dàng dỗ dành
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
An sợ em thức sớm sẽ mệt. Với lại thấy em ngủ ngon như vậy, anh đâu nỡ đánh thức
Anh đưa tay, chỉnh lại mái tóc rối của em, ánh mắt đầy cưng chiều
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Thôi nào, ngồi ăn sáng cùng anh nhé?
Em lườm nhẹ, nhưng khóe môi lại khẽ cong thành nụ cười
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Hứ... Em thương anh nên em mới ngồi đó
Hai người ngồi đối diện nhau, bàn ăn sáng được bày biện rất gọn gàng
Em cắn miếng bánh croissant, chiếc bánh béo ngậy mùi bơ, vỏ giòn tan ôm lấy phần ruột mềm xốp, để lại dư vị ngọt dịu nơi đầu lưỡi
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ngon hơn em tưởng nhiều. Anh cũng ăn đi!
Anh bẻ đôi chiếc bánh, cắn một miếng
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ngon mà, đúng không?
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Ừ, đúng là ngon. Ngon nhất vẫn là khi được ăn cùng em
Không cần những lời hoa mỹ, chỉ những khoảnh khắc êm đềm như thế cũng đủ để khẳng định tình cảm sâu nặng sau năm năm yêu nhau và hai năm chung sống
Người làm lặng lẽ lui ra, để lại cho họ khoảng không gian riêng tư. Không khí bữa sáng trở nên yên bình và ấm cúng
Em cắn một miếng táo, đưa trước mặt anh
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Anh ăn thử đi, ngọt lắm
Anh chồm người lên, không cầm lấy mà trực tiếp cắn từ tay em
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Ngọt.. Nhưng vẫn không ngọt bằng môi em
Em đỏ bừng mặt. Khẽ lườm anh
Ngoài kia, nắng đã lên cao. Trong biệt thự, tiếng cười nói hòa cùng mùi cà phê và hương bột mì nướng vàng
Tạo nên một khung cảnh yên bình, ngọt ngào đến mức ai nhìn vào cũng phải ước ao, ghen tị
To be continued
••••••••
Vạn Thành Ơ
Vạn Thành Ơ
Ít thoại ha
Vạn Thành Ơ
Vạn Thành Ơ
Tại Buu bí thoại á
Vạn Thành Ơ
Vạn Thành Ơ
Buu ít nói, nhân vật cũng ít nói nốt 🥰
Vạn Thành Ơ
Vạn Thành Ơ
Đừng có đọc mà quên tim à nha

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play