Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Yoriichi X Muzan] Trả Giá Cho Tất Cả

Chapter 1

Xin chào 👋
Bộ này sẽ thiên về cặp Yoriichi x Muzan như tiêu đề, ai thích cặp này thì cứ đọc ạ
..
Giữa con phố tĩnh lặng, bóng trăng lạnh như thép. Muzan tưởng kẻ trước mặt đã chết từ lâu, nhưng lại thấy hắn xuất hiện ngay trước mặt mình
Tiếng guốc gỗ vang lên giữa đêm như nhịp gõ của định mệnh. Ánh trắng rọi xuống khuôn mặt quen thuộc đến mức trái tim anh chợt thắt lại
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
Không…Ngươi..Không thể nào /lùi lại/
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
/bước tới một nhịp, mắt không rời anh/
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
Thật không ngờ có thể gặp lại ngươi ở một nơi thế này…
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
Kibutsuji Muzan.
Cái tên ấy, từ miệng Yoriichi, như một lưỡi dao chậm rãi rạch xuống tâm trí Muzan. Anh nuốt khan, nhớ lại từng nhát kiếm năm xưa
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
*Chuyện gì vậy, hắn đã chết rồi kia mà*
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
/nhìn xuống lòng bàn tay mà nhớ lại/
Trước đó..
Tại một nơi hoang vắng không một bóng người ngang qua
Roẹt…Rầm
Một bóng dáng người đi ra từ cỗ quan tài đã mục nát từ lâu
Một người tưởng chừng như đã chết từ lâu. Ông ấy là kiếm sĩ huyền thoại, mạnh nhất lịch sử Sát Quỷ Đội - Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
/nhìn xung quanh/ *Đây là đâu*
Sau một hồi loay hoay với khung cảnh trước mặt, Yoriichi quyết định đi lòng vòng về phía nơi có ánh sáng rực rỡ ở đằng xa
Nơi đó lộng lẫy ánh đèn đường, tiếng guốc gỗ, tiếng người rôm rả trò chuyện
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
*Nơi đây là chỗ nào, không phải mình đã chết rồi sao*
Hắn dừng lại trước một tấm gương ven đường mà trong lòng không khỏi hoài nghi về bản thân
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
*Mình bị biến thành quỷ à* /nhìn vào mắt mình qua gương/
Khi còn đang phân vân, bỗng một luồng khí quen thuộc thoảng qua Yoriichi, hắn đưa mắt nhìn về nơi có mùi hương đó
Đập vào mắt hắn, một người thanh niên trẻ mặc vest trắng cùng với chiếc mũ đội trên đầu, đang ung dung đi lại về phía một con hẻm nhỏ. Không nghĩ nhiều, hắn liền theo chân người đàn ông đó vào đường hẻm
Tiếng bước chân vang đi vang lại cho đến khi Muzan dừng lại vì cảm giác quen thuộc ập tới
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
/khựng lại/
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
Hửm? /ngoảnh đầu nhìn/
Bầu không khí như nghẹt lại, Muzan lập tức nhận ra người đàn ông đang đứng trước mặt mình là ai
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
/nhìn chằm chằm vào mắt Muzan/
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
K-Không thể nào… /tái mặt/
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
Tsugikuni Yoriichi!?
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
*Chờ đã..đôi mắt của hắn…*
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
*Là mắt của quỷ!!?*
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
Chà..có vẻ như ngươi đã nhận ra
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
/giật nảy/
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
/cố lấy lại khí thế, cười gằn/ Ngươi..không phải đã chết rồi hay sao?
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
Tại sao lại đứng đây, và đôi mắt đó..
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
Ta cũng chưa hiểu vì sao bản thân lại trở thành quỷ và sống lại như này. Nhưng có lẽ..
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
Việc ta sống lại là để tiêu diệt ngươi /ánh mắt lạnh đi/
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
/nuốt nước bọt/ Rốt cuộc—
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
/cắt ngang/ Bởi vì ngươi còn sống!
Một câu nói ngắn, nhưng Muzan thấy cả máu mình như đông cứng. Bao năm nay, bóng hình áy vẫn ở trong giấc mơ của anh-ko phải để an ủi, mà để đuổi giết.
Dù căm ghét, anh vẫn khao khát nhìn thấy đôi mắt ấy, đến mức từng gương mặt đỏ tóc đen trong nhân gian anh đều phải nhìn kỹ…chỉ để chắc chắn rằng đó ko phải Yoriichi
Nhưng giờ đây, ko hiểu vì lí do nào đó, mà hắn lại xuất hiện trước mặt anh
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
/giọng thấp, ko che được run/ Chính ngươi..đã ám ta tới tận xương tuỷ
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
/ngẩng đầu, trăng vẽ viền sáng quang mái tóc đỏ/ Tốt. Vì ta chưa từng định tha cho ngươi
___

Chapter 2

..
Khoảnh khắc ấy, Muzan nhận ra: ko phải anh nhìn thấy một con người sống lại. Anh đang đối diện với cái kết của mình - cái kết đã đợi hàng trăm năm, kiên nhẫn như loài thú săn mồi chỉ biết một con mồi duy nhất
Hơi thở của Muzan nặng dần. Ko phải vì mệt - mà vì anh biết, thêm một nhịp chậm trễ thôi là máu mình sẽ rơi xuống con phố này
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
/nghiến răng/ Nakime…đàn
Từ nơi vô hình, tiếng đàn shamisen trầm khẽ vang lên
Mặt đất dưới chân anh nứt ra như mặt gương vỡ, kéo dài thành vô tận. Ko khí biến dạng
Cửa dẫn về Vô Hạn Thành mở ra
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
/giọng bình thản/ Ngươi nghĩ ngươi có thể chạy?
Muzan ko dám ngoái đầu nhìn mà một mạch đi thẳng xuống
Nhưng ngay phía sau, bóng áo đỏ đã lọt qua cửa đang khép lại. Ko kẽ hở nào ngăn nổi hắn
Tiếng guốc gỗ vang lên trong Vô Hạn Thành, lạnh đến mức đám Thượng Huyền cảm giác từng đốt xương mình đang đóng băng
Tsugikuni Kokushibo-Thượng Nhất
Tsugikuni Kokushibo-Thượng Nhất
/nghiêng đầu, nắm chặt chuôi kiếm/ *Là hắn*
Akaza-Thượng Tam
Akaza-Thượng Tam
/cau mày, lùi nửa bước/ Hắn…hắn là gì vậy?
Tsugikuni Kokushibo-Thượng Nhất
Tsugikuni Kokushibo-Thượng Nhất
/trầm giọng/ …Là người mà ngay cả Muzan-sâm cũng ko thể chạm vào
Daki-Thượng Lục
Daki-Thượng Lục
/giật mình/ *Đằng kia là..*
Daki-Thượng Lục
Daki-Thượng Lục
*Hắn ko phải là kẻ đã xuất hiện trong kí ức của đại nhân Muzan sao*
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
Ức… *Chết tiệt, hắn đuổi kịp rồi*
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
/nhẹ nhàng đáp đất/
Douma-Thượng Nhị
Douma-Thượng Nhị
Hửm?
Douma-Thượng Nhị
Douma-Thượng Nhị
Ai zậy nè~
Tsugikuni Kokushibo-Thượng Nhất
Tsugikuni Kokushibo-Thượng Nhất
Tch.. *Cái tên này chán sống rồi à*
Yoriichi ko quan tâm đến sự hiện diện của họ mà chỉ từng bước tiến đến gần Muzan
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
/lùi lại/
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
Đủ rồi…các ngươi, giết hắn!
Nhưng ko một Thượng Huyền nào nhúc nhích, ko phải họ ko muốn - mà là ko thể
Sự áp chế từ hắn nặng như núi đè lên toàn bộ ko gian
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
/nhìn anh, mỉm cười nhẹ/ Ngươi biết rồi đấy..nơi ngươi trốn cũng chỉ là một căn phòng khác của ta
Muzan lùi từng bước, nhưng ko gian ko rộng thêm được chút nào. Mỗi nhịp Yoriichi tiến lại, khoảng trống quanh anh lại thu hẹp như chiếc bẫy đang khép kín
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
/nhếch/
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
Ngươi nghĩ ngươi có thể thoát ra ngoài khi ta đang ở đây?
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
/tái mét/
Những kẻ đứng quanh là các Thượng Huyền đều ko dám thở mạnh, đơn giản vì họ hiểu: “Đây ko phải là đối thủ họ nên xen vào”
Douma-Thượng Nhị
Douma-Thượng Nhị
/khẽ cười, nhưng tay đã hơi run/
Douma-Thượng Nhị
Douma-Thượng Nhị
Ồ~Chúng ta đang xem một vở kịch hiếm có à nha~
Tsugikuni Kokushibo-Thượng Nhất
Tsugikuni Kokushibo-Thượng Nhất
/liếc/ Câm miệng!
Tsugikuni Kokushibo-Thượng Nhất
Tsugikuni Kokushibo-Thượng Nhất
Đây ko phải trò giải trí của ngươi!
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
/bước nghiêng, tìm khoảng hở/ Ngươi muốn gì? Giết ta? Hay khiến ta sống để chịu nhục thêm lần nữa?
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
Ngươi gọi đó là nhục ư?
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
Ta gọi đó là công bằng
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
/siết chặt tay/ …
Muzan hiểu, Yoriichi ko chỉ là tử thần mà còn là ám ảnh của anh
Nakime
Nakime
/từ xa/ Đại nhân Muzan…lối ra?
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
Giữ hắn ở đây /khẽ rít/
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
/cười khinh/ Ngươi quên rồi à
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
Nơi nào có ngươi, nơi đó ta sẽ đến
Áp lực trong ko khí đặc quánh lại. Ko ai trong số Thượng Huyền dám nhúc nhích, nhưng bản năng chiến đấu của họ buộc phải đứng chắn trước Muzan
Akaza-Thượng Tam
Akaza-Thượng Tam
/đưa tay vào thế thủ/ Đại nhân ko cần lo. Để ta—
Yoriichi quay đầu, ánh mắt như lưỡi kiếm rạch ngang tim
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
Ko muốn chết..thì ngoan ngoãn cút đi!
Hantengu-Thượng Tứ
Hantengu-Thượng Tứ
/vừa khóc vừa run/ Hức…đáng sợ quá
All Thượng Huyền
All Thượng Huyền
/nín thở chờ đợi/
Sát khí ập xuống như lũ tràn, lạnh tới mức hơi thở đông lại trong phổi
Douma vốn hay cười cũng chỉ biết ngậm miệng, bước lùi một nhịp
Akaza-Thượng Tam
Akaza-Thượng Tam
/nghiến răng/
Tsugikuni Kokushibo-Thượng Nhất
Tsugikuni Kokushibo-Thượng Nhất
/hạ mắt/ *Bây giờ can thiệp cũng vô nghĩa*
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
/giọng trầm/ Đây là chuyện giữa ta và hắn
Từng Thượng Huyền một lùi dần ra ngoài, để lại khoảng ko trống chỉ còn hai người
Vô Hạn Thành bỗng im lặng đến đáng sợ, chỉ còn tiếng bước chân của Yoriichi vọng lại
____

Chapter 3

..
Muzan lùi lại theo từng bước tiến của Yoriichi. Cho đến khi lưng anh đã chạm vào bức tường lạnh, Yoriichi đã đứng ngay trước - một khối cơ thể cao lớn, che kín cả tầm nhìn và lối thoát
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
/giọng khẽ run/ Ngươi…muốn gì ở ta..?
Hắn cúi người, khoảng cách của hai người chỉ còn một hơi thở
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
Ngươi biết rõ hơn ai hết.
Bàn tay hắn đặt lên vách, giam Muzan giữa tường và thân mình. Sát khí toả ra nhưng ko có nhát chém nào
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
/muốn xoay người định thoát/
Chỉ là ánh mắt - đôi mắt mà Muzan đã thấy trong cơn hấp hối ngày ấy, giờ lại đang nhìn thẳng vào mình
Nhưng chân anh như bị đóng xuống sàn. Nhịp tin anh hỗn loạn - ko phải vì sợ chết, mà vì…
Cảm giác quen thuộc, thứ đã ám ảnh anh hàng trăm năm, nay lại ập xuống toàn thân
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
/thì thầm sát tai/ Ngươi đã trốn đủ lâu rồi, Muzan.
Khoảng cách gần tới mức hơi thở của Yoriichi chạm vào da cổ Muzan
Ánh sáng trong Vô Hạn Thành trở nên u ám, như cả ko gian bị hút vào hai bóng người đứng đối diện
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
/đang tìm cách để thoát khỏi vòng vây của hắn/
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
/khẽ nghiêng đầu/ Ngươi đang cố gắng tìm thứ gì?
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
/giật bắn/
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
Ta chưa muốn giết ngươi
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
Chưa khi nào ta vội với một con mồi biết tự mình quay lại chiếc lồng
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
*Hắn đang lảm nhảm cái gì vậy…ko giống hắn chút nào*
Bàn tay Yoriichi siết nhẹ vách tường, vân gỗ kêu rạn như chịu ko nổi lực từ những ngón tay
Một tiếng ‘rắc’ khô khốc vang lên, khiến tim Muzan đập lệch nhịp
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
/lùi sát tường/
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
*Ko còn khoảng hở để thoát nữa*
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
/vừa đưa tay lên/
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
/hất mạnh tay Yoriichi, xoay người bỏ chạy/
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
Hơ…
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
/cười nhạt/ Ngươi quả thật là…ngây thơ đến đau lòng.
Vô Hạn Thành xoắn dài, dẫn thẳng về căn phòng thí nghiệm ngập mùi máu tanh, chai lo và những mẫu cơ thể dở dang trong hũ thuỷ tinh
Muzan dựa vào bàn, thở hổn hển. Mắt anh đỏ rực, hơi thở loạn nhịp
Tiếng bước chân Yoriichi vang lên sau lưng, đều đặn, ko nhanh ko chậm - nhưng từng tiếng như đập thẳng vào ngực
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
/dừng ở ngưỡng cửa, giọng trầm khẽ/ Thật bẩn thỉu.
Anh giật mình, ngẩng lên. Trước mắt, Yoriichi vẫn là thân xác cao lớn, ánh mắt đỏ rực của quỷ…
Nhưng khác biệt duy nhất: hắn vẫn toả ra sự bình thản lạ thường
Một bước, hai bước…hắn áp sát. Muzan lùi dần, lưng chạm vào thành giường lớn giữa căn phòng
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
/cúi xuống/ Trốn đi đâu nữa, Muzan?
Trong khoảnh khắc, cơ thể anh bị ép chặt xuống, bàn tay hắn giữ lấy vai anh, như kẹp một con mồi ko có lối thoát
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
/ghé sát/ Ta hỏi ngươi này, rốt cuộc ngươi sống cả ngàn năm qua chỉ để khao khát được đi lại dưới ánh nắng mặt trời sao?
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
/khựng lại một nhịp/
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
Ngươi chỉ quanh đi quẩn lại với đống ô uế đó, chỉ để tìm ra thứ nhảm nhí đó?
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
CÂM MIỆNG!!
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
Ngươi thì biết cái mẹ gì, ngươi tưởng giấc mơ của ta chỉ là thứ hão huyền vô lại hay sao?!!
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
Mồ…ừa thì cũng đúng
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
/nổi gân xanh/
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
Mà.. /cười lạnh/
Tsugikuni Yoriichi
Tsugikuni Yoriichi
Ngươi cũng chẳng thể thực hiện nó được nữa đâu
Kibutsuji Muzan
Kibutsuji Muzan
?!!
Muzan vùng vẫy, nhưng cổ tay anh nhanh chóng bị siết chặt.
Yoriichi nắm lấy, ấn mạnh xuống giường. Tiếng ‘rắc’ của dây xích quấn quanh, lạnh buốt lan ra khắp da thịt
____

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play