Nhóm Chat Lớp Học Cũ
1. Người bạn cũ
Chắc hẳn là học sinh, ai cũng quen với việc có một nhóm chat lớp học để các bạn trong lớp nhắn tin với nhau. Kể cả khi đã không còn học với nhau, nhóm chat đó vẫn còn tồn tại. Huỳnh Phi, đã tốt nghiệp 2 năm rồi, bỗng dưng hôm nay, nhóm chat ấy hoạt động lại.
Huỳnh Phi
/vừa mới tắm xong/
Huỳnh Phi
...nhóm quái quỷ gì vậy? Lớp cấp 3 sao?
Nguyễn Thiện Sở
@All Mọi người ơi, dạo này mọi người thế nào rồi? Có ổn không?
Nguyễn Thiện Sở
Lâu quá nhóm này chẳng có lấy một tin nhắn
Đặng Huy
@Thiện Sở Mày không có chuyện gì làm sao? Tự dưng lại nhắn vào nhóm này
Nguyễn Thiện Sở
Tôi chỉ muốn hỏi thăm lớp mình thôi mà. Cũng đã là 6 năm sau từ lần cuối chúng ta học chung
Võ Mai Trâm
@Thiện Sở Tôi vẫn ổn thôi, đang làm thư ký của giám đốc công ty này
Võ Mai Trâm
Cậu có cần tôi giúp gì không nhỉ? Bây giờ tôi đủ sức để bao cậu ăn một bữa cơm đó
Nguyễn Thiện Sở
@Trâm Võ Không cần đâu, tôi chỉ hỏi thăm thôi. Gần đây tôi cũng kí hợp đồng đóng phim mới rồi, cũng khá bận
Như Huyền
@Huy Lâu ngày không gặp rồi mà ông vẫn cọc tính ha
Đặng Huy
Tao cọc kệ con mẹ tao
Như Huyền
Gắt thế, có tin tôi sáng tác một bài hát phốt ông không
Như Huyền
Tôi có nhiều người theo dõi lắm đó nha
Đặng Huy
Kệ mẹ mày tao đéo quan tâm
Nguyễn Thiện Sở
@Cao Lý Nhã Nghe nói cậu làm bác sĩ hả, giỏi thật đấy
Cao Lý Nhã
Cũng thường thôi, làm công việc này cũng khó khăn lắm. Nếu không phải trưởng khoa năn nỉ tôi ở lại, chắc tôi đã nghỉ rồi
Yến Bình
Nhóm này sôi nổi vậy sao
Yến Bình
Không bằng chúng ta tổ chức họp lớp đi
Yến Bình
Tôi sẽ bảo quản lí của tôi đặt nhà hàng giúp cho. Gần đây các giải đua xe cứ liên tiếp diễn ra nên tôi cũng cần thư giãn
Võ Mai Trâm
@YenBinhF1 Tôi có xem giải đấu cậu tham gia tuần trước. Tôi nhớ cậu top 2 nhỉ?
Yến Bình
Tôi top 2 vì thiếu may mắn thôi. Nếu không cúp vàng kia đã là của tôi
Yến Bình
Haizz thật là đáng tiếc
Tuệ Hoa
@All các bạn học sinh của ngày nào nay đã là những người thành công rồi. Cô thật là tự hào quá
Tuệ Hoa
@Huy còn em thì sao
Như Huyền
@Huy Vậy giám đốc đây không định khao tụi tôi một bữa sao
Đặng Huy
Sao tao phải làm vậy
Cứ như thế, nhóm chat cứ liên tục hiện lên tin nhắn của những người bạn học cũ. Đủ mọi chuyện từ nghề nghiệp, thành công, đời sống đều có cả.
Huỳnh Phi hiện đang là tổng giám đốc, chuẩn bị tiếp quản công ty của gia đình, trở thành chủ tịch. Nhưng cậu cảm thấy phiền, chẳng muốn tham gia vào cuộc trò chuyện sáo rỗng này chút nào
Khi định vào cài đặt tắt thông báo thì bỗng nhiên một tin nhắn hiện lên làm cả nhóm chat im bặt
Trần Khải Du
Chào mọi người
Chỉ một tin nhắn nhưng đủ làm tất cả phải nín lặng, kể cả Huỳnh Phi cũng phải bất ngờ đến chẳng biết làm sao
Bởi vì nó đến từ một người đã chết vào 6 năm trước
2. Người đầu tiên
Trong lúc cả lớp đang im lặng ngơ ngẩn thì Huỳnh Phi đã đánh bay không khí đáng sợ này
/Huỳnh Phi đang soạn tin/
Huỳnh Phi
Đứa ngu nào lấy acc của thằng kia thế
Ngay lập tức, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm như nắm lấy được sợi dây cứu mạng. Thay sự sợ hãi bàng hoàng bằng vẻ cười cợt ngượng nghịu
Nguyễn Thiện Sở
Đúng rồi đó, tên mất nết nào mà chơi ác thế
Nguyễn Thiện Sở
Không vui đâu nha
Đặng Huy
Thằng nào chủ group thế? Kick acc đó ra đi
Võ Mai Trâm
Tôi nhớ lúc trước đã xoá ra khỏi group rồi mà nhỉ
Lúc trước... là lúc mà cả bọn không muốn nhắc lại
Về sự việc mà ai cũng muốn giấu diếm đi
Võ Mai Trâm
Xoá không được
Đặng Huy
Con mẹ nó mày đùa tao à
Đặng Huy
Vô dụng vãi! Chuyển quyền cho tao, tao đá nó ra
Yến Bình
Nhưng mà đứa nào giở trò thế, Như Huyền phải không?
Như Huyền
Tôi không có rảnh!
Cao Lý Nhã
Nào, mọi người bình tĩnh đi. Chỉ là trò đùa của ai đó thôi
Huỳnh Phi
@Huy Mày làm chưa
Đặng Huy
Không kick acc ra được
Đặng Huy
Đụ mẹ thằng mất dạy nào vậy, đùa đéo vui rồi đấy
Đặng Huy
Đã vậy thì tao xoá group
Không khí một lần nữa chìm vào im lặng. Tất cả đều ngờ ngời ra điều gì đó nhưng rồi lại bác bỏ đi rất nhanh
T-Thằng đó đã chết 6 năm rồi mà
Nguyễn Thiện Sở
Tôi off nhé mọi người, đi tắm đây
Như Huyền
Giỡn không vui, tui đi viết bản thảo đây
Yến Bình
Vãi, bà ta sợ đến mức vậy sao haha
/Trần Khải Du đang soạn tin/
Huỳnh Phi
*...Chuyện quái gì đang xảy ra vậy*
Huỳnh Phi
*Hôm nay đã mệt mỏi lắm rồi, sao lại gặp mấy thứ phiền phức này nữa*
Thật lòng, cậu rất muốn tắt điện thoại đi rồi đánh một giấc. Thế mà, như có một sức hút vô hình khiến cậu không thể rời mắt khỏi màn hình
Bởi vì, đối mặt với người mình từng bắt nạt đến tự tử là một cảm giác rất lạ lẫm.
Nó thôi thúc cậu, như thể đang nói:
Có muốn nghe tôi nói chuyện không?
Trần Khải Du
Cô Tuệ Hoa... là một giáo viên rất mẫu mực
Trần Khải Du
Hiện tại cô ấy cũng đã 43 tuổi rồi. Vẫn tận tụy với nghề giáo viên
Trần Khải Du
Tận tụy đến nỗi, dạy luôn cho một học sinh cách thoả mãn tình dục của mình
/Huỳnh Phi đang soạn tin/
Huỳnh Phi
Mày đang sủa cái đéo gì vậy?
Trần Khải Du
Huỳnh Phi không biết sao? Cô Hoa đang xâm hại tình dục một nam sinh trong lớp cô ấy chủ nhiệm đó
Trần Khải Du
Đúng là...lẳng lơ thối nát
Cao Lý Nhã
Tuy tôi không biết là ai giở trò nhưng hãy dừng lại đi
Cao Lý Nhã
Mọi chuyện đang dần đi quá xa rồi đấy
Võ Mai Trâm
Thật lòng đấy, có hơi đáng sợ
Nguyễn Thiện Sở
Cô Tuệ Hoa sao có thể là người như vậy được, cô ấy rất tốt
/Trần Khải Du đang soạn tin/
Trần Khải Du
Lớp của chúng ta thiếu đi một người cũng không ảnh hưởng đến việc chúng ta ôn lại chuyện cũ
Trần Khải Du
Tôi sẽ đón bà ta
Trần Khải Du
Đừng ai rời nhóm nữa nhé. Sẽ đau lắm đấy. Tốt hơn hết là chúng ta nên thành thật thú nhận mọi chuyện
Đến đây, chẳng ai dám nhắn thêm bất cứ điều gì. Có lẽ vì tin nhắn kia quá chân thật
Chân thật đến nổi dựng cả tóc gáy
Huỳnh Phi
*Dừng lại rồi sao?*
Huỳnh Phi
*Đúng là... chuyện xàm cức*
Nghĩ vậy, cậu dứt khoát tắt điện thoại đi rồi lên giường đi ngủ
Màn hình tối đen lại, đoạn tin nhắn kia biến mất. Thế nhưng mọi kí ức về người đó dường như chưa bao giờ phai
Đối tượng bạo lực của Huỳnh Phi khi học cấp 3
Đã chết vào 6 năm trước, trước ngày lễ tốt nghiệp 2 tuần
Cậu ta là trẻ mồ côi, nghèo kiết xác nhưng lại học cực kì giỏi
Tính cách thì u ám, âm trầm chẳng giống ai
Trần Khải Du
Phi, cậu đang nghĩ về tôi có phải không?
Huỳnh Phi
Sao mày lại ở đây
Trước mặt cậu là Khải Du, đang chống tay bò trên giường cậu
Vẫn là dáng vẻ điển trai ấy, vẫn là cái áo trắng đầy máu ấy.
Nhưng hắn ta không lạnh lùng nữa, mà lại cười rất tươi
Trần Khải Du
Cậu nhớ tôi sao?
Vừa nói, hốc mắt của hắn ta vừa trào máu ra. Con ngươi rời rạc như muốn rớt hắn ra ngoài. Mũi và miệng đều đang chảy rất nhiều máu
Cứ như một ác quỷ bò lên từ địa ngục
Móng tay hắn đột nhiên vươn dài ra, bóp lấy cổ Huỳnh Phi
Hắn tiến lại gần, sát lấy gương mặt của Huỳnh Phi. Để mặc cho từng giọt máu tuôn ra dính vào mặt cậu
Trần Khải Du
Huỳnh Phi à, tôi nhớ cậu lắm...
Trần Khải Du
Cậu biết không? Tất cả những kẻ trong cái nhóm đó đều thối nát như nhau, kể cả cậu
Vừa cười, tay hắn liền nổi gân đen. Từng đường đều là màu xanh tím của người đã chết. Đâu đó còn loang lổ vài ổ thịt bị phân hủy bốc mùi hôi thối
Trần Khải Du
Nhưng mà yên tâm, tôi có thể giúp mọi người rửa sạch tội lỗi ấy
Trần Khải Du
Huỳnh Phi này, cậu đừng sợ
Trần Khải Du
Tôi sẽ không bỏ cậu lại một mình đâu. Những người khác sẽ lần lượt xuống địa ngục thôi. Chỉ có cậu...
Trần Khải Du
Tôi sẽ mang địa ngục đến bên cậu
Huỳnh Phi
S-Sủa cái... Ức! Khặc!
Chỉ trong chớp mắt, cậu cảm giác được một cơn đau ngấm vào xương tủy. Đau đến mức không thể thở được. Rồi ngay sau đó, cậu thấy lồng ngực mình trở nên trống rỗng
Đúng, là trống rỗng theo nghĩa đen
Hắn thật sự khoét một lỗ to tướng ngay trên ngực cậu
Trần Khải Du
Thế nhé, cậu không được rời nhóm đâu đó
Máu cứ thế tuôn ra như suối, thấm đẫm cả chăn gối
Đôi mắt Huỳnh Phi cứ thế mở to, hơi thở dồn dập như không thể tin được
rồi từ từ, nhắm mắt lại. Tuột hẳn vào vòng tay của hắn
Huỳnh Phi
Hức...ha...ha /bật dậy/
Trời sáng, ánh nắng nhỏ chiếu qua một khe rèm cửa chưa kéo hết. Rọi thẳng lên giường cậu đang nằm
Vẫn là phòng cậu, vẫn là chiếc giường đó, vẫn còn ổn
Run rẩy như một kẻ yếu đuối vừa bị doạ sợ
Mồ hôi trên trán túa ra như tắm. Chân tay cậu cứ run lẩy bẩy không thể kiểm soát. Tìm đập như như đánh trống hội. Ánh mắt vẫn còn vẻ sợ hãi khiếp đảm
Cậu đưa tay kiểm tra ngực mình, phát hiện vẫn ổn, không bị vấn đề gì cả
Huỳnh Phi
*Chuyện này bắt đầu khó coi rồi đấy*
Nhân viên
Ê này, cô nghe tin gì chưa?
Nhân viên
Nghe nói hôm nay ở Trường H xảy ra án mạng đó
Nhân viên
Thật đó hả? Chuyện gì mà thấy ghê vậy?
Nhân viên
Tôi nghe được là một giáo viên nữ, đang trên đường đến lớp thì bị một nam sinh điên loạn cầm dao xông đến
Nhân viên
đâm vào người giáo viên đó liên tiếp, không ngừng tay luôn. Nghe đâu là mấy chục nhát dao lận đấy
Nhân viên
Trời ơi, gì mà dã man vậy?
Nhân viên
Ừ, khi cảnh sát đến, giáo viên nữ kia đã chết rồi
Nhân viên
Thi thể chẳng toàn vẹn nổi. Gương mặt bị hủy dung hoàn toàn. Cơ thể thì thảm không nỡ nhìn luôn ấy
Nhân viên
Còn nam sinh kia thì sao?
Nhân viên
Nghe nói thằng đó điên rồi, khi cảnh sát tới thì không những không chạy, còn cố gắng đâm thêm vài nhát nữa cho đến khi bị khống chế. Cứ như sợ đâm không đủ ấy
Nhân viên
Ui trời ơi, sao mà đáng sợ quá vậy. Nó chỉ là học sinh thôi, nếu có thù oán với giáo viên thì có thể sâu đậm tới mức giết cô giáo sao?
Nhân viên
Tôi cũng không biết nữa. Nhưng nghe thôi cũng biết chuyện này không bình thường
Huỳnh Phi
/nhìn cốc cà phê vừa pha/
Huỳnh Phi
*giáo viên nữ... là Tuệ Hoa sao?*
Huỳnh Phi, cậu nghe thấy tôi sao?
Hôm qua là tôi không khống chế cảm xúc nổi, xin lỗi nhé
Huỳnh Phi
/trợn mắt kinh hoàng/
Nhân viên
Ê này... Tổng giám đốc hôm nay hơi lạ nhỉ. Cà phê đã pha xong rồi nhưng anh ấy vẫn đứng im
Nhân viên
Lẽ nào ảnh cũng hóng chuyện sao?
Nhân viên
Hình như tổng giám đốc cũng từng học trường H, không biết có quen người giáo viên đó không
Nhìn kìa, đúng là mấy ả đàn bà lắm chuyện, lại đem cậu ra bàn tán rồi
Thật là ngứa mắt quá, muốn xé toạc cái mồm đó ra
Huỳnh Phi
/nhanh chóng rời đi/
Sao cậu lại đi nhanh như vậy? Định bỏ tôi lại một mình sao?
Huỳnh Phi
*im đi, im đi, im đi*
Huỳnh Phi
*Là ảo giác thôi*
Huỳnh Phi
*Con mẹ nó, là người thì còn dễ xử lí. Đằng này là ma thì biết làm sao*
Phi à, người đầu tiên trong nhóm đã trả nợ rồi
Tiếp theo... là ai đây nhỉ?
Huỳnh Phi
*Tuệ Hoa...Tuệ Hoa là người đã nhận tiền của cha để giấu diếm vụ việc kia*
Huỳnh Phi
*Như vậy... Lại nhận lấy một cái chết đau đớn không toàn thây*
Huỳnh Phi
*Nếu là mình...thì sẽ lại chuyện gì đây?*
Tôi luôn để dành lại những thứ thú vị nhất cho cậu
Huỳnh Phi, đồ rác rưởi mạ vàng
3.
Cả ngày hôm nay, Huỳnh Phi chắc có tâm trạng gì để làm việc
Cứ như thế, công việc bị kéo dài đến giờ tan làm nhưng vẫn chưa hoàn thành. Cậu đành phải tăng ca
Buổi sáng, sau khi giọng nói của Trần Khải Du vang lên. Hắn nói rằng cậu nên biết ơn hắn. Việc này làm cậu suy nghĩ mãi
Huỳnh Phi
*Biết ơn sao? Là biết ơn vì đã chừa mình lại làm người cuối cùng à?*
Vừa xoay bút vừa nghĩ ngợi, điện thoại bên cạnh cậu liền vang lên thông báo tin nhắn
Huỳnh Phi
? Đã gần 10 giờ rồi
Huỳnh Phi
Giờ này mà ai nộp báo cáo vậy?
Trong nhóm, tất cả mọi người đều đang online, chỉ trừ tài khoản YenBinhF1 và Trần Khải Du
Nguyễn Thiện Sở
@All Tôi biết là các người đều biết tin tức của cô Tuệ Hoa
Nguyễn Thiện Sở
Này, thật luôn đó hả? Ai đó làm ơn nói với tôi đây là trò đùa đi
Như Huyền
@Thiện Sở Phát điên cái gì thế
Như Huyền
Nguyên nhân vụ án mạng đó vẫn đang được điều tra kia mà
Như Huyền
Có thể là trùng hợp thôi
Đặng Huy
Tụi mày sợ cái gì? Chẳng lẽ người sống sờ sờ lại chết vậy sao
Đặng Huy
Đúng là mấy thứ linh tinh ma quỷ cái gì chứ
Cao Lý Nhã
Hôm nay không thấy Yến Bình onl nhỉ?
Võ Mai Trâm
Tôi xem trên mạng, hình như cậu ta đang tham gia một giải đấu mới thì phải
Võ Mai Trâm
Chắc là bận không có thời gian
Cao Lý Nhã
Chứ không phải chủ mưu trò chơi khăm này là của cậu ta à?
Cao Lý Nhã
Cả bọn đều onl, chỉ có mình hắn là không hoạt động. Chắc chắn là đang chuyển đổi sang tài khoản của thằng kia rồi
Đặng Huy
@Huỳnh Phi Sao mày không nói gì?
Bị nhắc đến tên, Huỳnh Phi trầm ngâm hồi lâu rồi miễn cưỡng để lại 1 dấu chấm
Khi Huỳnh Phi vừa gửi tin nhắn, tài khoản Trần Khải Du đã hiển thị online
/Trần Khải Du đang soạn tin/
Huỳnh Phi
*Lại đến nữa rồi*
Huỳnh Phi
*Địt mẹ, Huỳnh Phi! Mày sợ cái gì chứ*
Huỳnh Phi
*Bao năm sau khi sự việc đó xảy ra. Mày đã cố gắng thay đổi, cố gắng sửa chữa cơ mà*
Huỳnh Phi
*Đậu má, giờ thì hay rồi. Đương sự của câu chuyện trực tiếp tìm tới tính sổ*
Huỳnh Phi, trước kia là một cậu thiếu gia nóng tính, bốc đồng, ngạo nghễ chẳng đặt ai vào mắt. Thoả mãn chèn ép các bạn khác trong lớp rồi coi như không có chuyện gì xảy ra vì đã có cha mình chống lưng cho
Thế nhưng, đến khi bắt nạt Khải Du, lần đầu tiên trong người cậu xuất hiện một nỗi sợ thầm kín
Cái gã đó ở lớp thường u ám, im lặng chẳng giao tiếp với ai. Thế là hắn trở thành đối tượng bắt nạt của Huỳnh Phi. Những trò bạo lực từ nhẹ đến nặng cứ thế diễn ra, giống như bao kẻ mà cậu từng bắt nạt. Vậy mà, trong một lần gọi mấy tên đàn em đè hắn xuống đất đánh cho tơi bời. Hắn là giương mắt nhìn chằm chằm Huỳnh Phi, rồi cười một cách quái dị
Khi hắn cười, quả thật cậu đã nổi da gà đầy mình. Nhưng vẫn cứng mồm ra vẻ ta đây, bảo mấy tên đàn em tiếp tục đánh. Có lẽ cậu không nhận ra, vào giây phút ấy, mầm mống sợ hãi đã được gieo vào người cậu
Vào cái ngày ấy, Khải Du đứng trên sân thượng trường. Hai tay chấp lại sau lưng. Thông thả mỉm cười nhìn Huỳnh Phi ở dưới sân rồi gieo mình xuống.
Nhớ lại, Huỳnh Phi không bao giờ quên được ánh mắt lúc ấy của hắn ta
Như quỷ dữ sặc mùi máu tanh. Tưởng chừng như cái tròng đen ấy sẽ chuyển sang màu đỏ máu rồi nói với cậu
"Chúng ta rồi sẽ gặp lại nhau"
Trong tiếng hét lên của những học sinh xung quanh, chỉ có mình Huỳnh Phi là trầm mặc cuối đầu nhìn xuống đất
Cậu biết mình sai rồi, hối hận rồi.
Kể từ đó, Huỳnh Phi đã trở thành một học sinh bình thường nhất có thể. Không còn can đảm dính đến những chuyện bạo lực dù rằng vụ việc năm xưa đã được cha cậu xử lý gọn gàng
Trong lúc mơ màng nhớ lại chuyện trong quá khứ, tài khoản Trần Khải Du đã gửi một tin nhắn, làm cậu cắt đứt dòng suy nghĩ
Trần Khải Du
Được rồi, cô Tuệ Hoa vì không muốn thành thật với hành động của mình, còn tự tiện rời nhóm đã trả giá rồi
Trần Khải Du
Vậy thì tiếp theo là ai nhỉ?
Trần Khải Du
Đặng Huy à, cho dù cậu có cố gắng xoá nhóm hay tạo thêm 100 cái nhóm khác mà không có tôi thì cũng vô dụng thôi
Trần Khải Du
Tôi sẽ luôn luôn
Trần Khải Du
Ở bên mọi người. Vì chúng ta là bạn mà
Đặng Huy
Thằng chó này! Sao nó biết mình định làm gì chứ
Đặng Huy
Mẹ khỉ! Nếu như trong đây không có Huỳnh Phi thì mình đã đập máy lâu rồi
Đặng Huy
*Dù sao thì đây là cái cớ duy nhất để mình có thể nói chuyện với nó*
Đặng Huy
*6 năm qua nó chẳng hề ngó ngàng gì đến mình, cứ như muốn cắt đứt hoàn toàn sau khi thằng chó kia tự tử*
Trần Khải Du
Vậy thì hôm nay, ai sẽ là người thú nhận tội ác của mình đây?
Tất cả mọi người khi thấy Trần Khải Du online đều không dám gõ bất cứ một tin nhắn nào. Thế nhưng, đến khi Khải Du bảo rằng hãy thú nhận tội ác thì trong lớp sự sợ hãi đấy, len lỏi một tia mong chờ và thích thú
Bản chất họ là vậy. Trên người mang tội lỗi lại muốn người khác cũng giống như mình
Trần Khải Du
Mai Trâm, hay là cậu trước đi
Bị điểm tên, Mai Trâm lập tức offline không chần chừ
Là biểu hiện của người chột dạ
Huỳnh Phi
*Cô ta off rồi...hắn ta sẽ làm gì tiếp theo đây?*
/Trần Khải Du đang soạn tin/
Trần Khải Du
Ôi trời, sao Mai Trâm lại nhát gan thế. Chuyện mình có gan làm thì phải có gan nhận chứ nhỉ?
Trần Khải Du
Mai Trâm không dám nói, vậy để tôi nói giúp
Màn hình lại hiển thị dòng chữ "Trần Khải Du đang soạn tin". Lúc ấy, bất kì ai cũng nín lặng, chờ đợi sự thật được phanh phui. Từ một người đã chết
Trần Khải Du
Mai Trâm, cô ta hiện đang là thư ký thân cận với giám đốc của công ty M. Vừa là tiểu tam phá hoại hạnh phúc gia đình người khác.
Trần Khải Du
Biết rõ là giám đốc đã cưới vợ vẫn cố gắng quyến rũ anh ta vì thèm khát gia thế đằng sau. Cứ thế, cô ta và tên giám đốc ấy qua lại vụng trộm với nhau
Trần Khải Du
Sau khi biết vợ giám đốc mang thai, cô ta đã lên kế hoạch. Thẳng tay đẩy ngã người vợ xuống cầu thang cho sảy thai rồi sẵn tiện giá hoạ cho một nhân viên có năng lực hơn mình để người ấy bị đuổi việc
Trần Khải Du
Khi vợ giám đốc nằm ở bệnh viện, cô ta mua chuộc bác sĩ ở đó. Làm giả DNA của cái thai, nói rằng đó không phải là con của giám đốc. Cuối cùng, cô ta được ưu ái, bước lên xe hoa, hiện tại đang mang thai, hân hoan làm mẹ.
Trần Khải Du
Còn người vợ thì sức khỏe suy yếu, li hôn với người chồng, bị giành mất tài sản do bị đổ oan là ngoại tình
Đúng là... ngoài sức tưởng tượng mà
Một kẻ như vậy, lại là một người bạn từng học chung lớp với mình. Có ai mà đoán trước được cơ chứ
Trần Khải Du
Hôm nay như thế này là được rồi.
Trần Khải Du
Mai Trâm...không tự thú nhận được thì tội càng thêm tội, dù sao cũng phải trả hết. Thôi thì ta tính một thể luôn cho tiện
Năm ấy, khi Trần Khải Du bị nhóm của Huỳnh Phi bắt nạt. Mai Trâm là người đã núp trong bóng tối sỉ nhục hắn ta
Võ Mai Trâm
Một thằng nghèo kiết xác, sao mày không chết quách đi nhỉ? Hahaha
Võ Mai Trâm
Nói không chừng, được Huỳnh Phi bắt nạt là vinh dự sống của mày đó
Huỳnh Phi có gia thế khủng, diện mạo cũng đẹp trai. Đúng chuẩn cao phú soái mà ả ta thích, thế nên, cô ta rất hay nịnh bợ Huỳnh Phi
Võ Mai Trâm
Cái thế giới này...chỉ có người có tiền mới được phép sống thôi
Võ Mai Trâm
Có hiểu không?
Lúc đó, hắn nằm trên nền đất lạnh lẽo, xấu xí và dơ bẩn như một sâu bọ ngoe nguẩy trong vũng bùn
Võ Mai Trâm
Ê này, đừng dính dáng đến thằng đó. Coi chừng bị lây bệnh nghèo của nó đấy
Võ Mai Trâm
/xì xào bàn tán/
Huỳnh Phi
Chết! Đã gần 12 giờ rồi sao. Mẹ kiếp mình ngây ngốc cái gì vậy?
Huỳnh Phi
/nhanh chóng thu dọn/
Đèn phòng vẫn còn sáng, bên ngoài hành lang thì đã tối đen như mực. Đương lúc Huỳnh Phi đang cắm cúi dọn đồ thì cậu cảm giác được một bóng đen lướt qua cửa
Huỳnh Phi
*Mẹ nó mày ngu quá Huỳnh Phi, gặp chuyện như vậy còn ở lại văn phòng một mình đến tận 12 giờ tối*
Huỳnh Phi
*Được rồi chỉ là ảo giác thôi*
Vừa nghĩ, một tay cậu vừa xách cặp, một tay cậu vừa lục lọi trong ngăn bàn tìm đèn pin dự phòng
Khi đứng gần cửa, cậu hít thở sâu một hơi rồi đột ngột tắt đèn phòng, dứt khoát chạy một mạch đến thang máy
Tim đập thình thịch, ánh sáng từ đèn cứ di chuyển trên nền đất. Giày da va vào sàn đá tạo nên tiếng “cộp cộp” dội ngược lại từ bốn bức tường trống.
Thế nhưng… giữa nhịp chạy hối hả ấy, cậu nghe lẫn vào một tiếng bước chân khác, chậm rãi, kéo dài, không thuộc về mình.
Khoảng hành lang dẫn đến thang máy bỗng như dài bất tận. Những bóng đèn huỳnh quang phía trên tắt dần từng cái, để lại phía sau cậu một dải tối đen như muốn nuốt chửng.
Huỳnh Phi lao đến, tay run rẩy đập mạnh nút gọi thang. Đèn tín hiệu nhấp nháy đỏ, kim số từ từ tụt xuống… nhưng cậu biết, thứ gì đó đang tiến lại gần, ngay phía sau lưng.
Huỳnh Phi
*làm ơn đi, làm ơn nhanh lên*/nhấn nút liên tục/
Cuối cùng, thang máy đến, cậu không chần chừ mà đi nhanh vào. Đến khi cửa thang máy khép lại, cậu mới thoáng bình tĩnh
Một tiếng “ting” vang lên, kim số sáng nhấp nháy
Nhưng rồi bảng điện tử bỗng loạn nhịp, các con số thay nhau nhảy loạn xạ, trước khi đứng yên ở một dãy số đỏ chói
Huỳnh Phi
L-Là ngày mà nó chết sao...
Khoang cabin chật hẹp bỗng nhiên lắc lư chấn động. Ánh đèn vàng cứ thế nhấp nháy liên hồi rồi tắt hẳn đi. Những tiếng ken két của động cơ bị nhiễu loạn cứ thế xâm chiếm đầu não của Huỳnh Phi
Không khí bên trong tưởng chừng như mỏng đi. Huỳnh Phi té ngã, nằm trên nền thang máy mà ôm đầu run rẩy sợ hãi. Mồ hôi trên trán ướt đẫm cả khuôn mặt tuyệt đẹp của cậu. Đôi mi nhắm chặt như muốn ôm cả cơ thể chìm vào bóng tối
Chẳng biết qua bao lâu, thang máy dừng lại. Cậu vẫn nằm im bất động sau dư chấn đó. Hai tay đan chặt vào nhau ôm lấy cơ thể, miệng thì thở hồng hộc, cố gắng hít từng hơi
Dù chẳng cần nhìn, cậu vẫn cảm nhận được một bóng người đang nhìn chằm chằm mình
Thảm hại đến vậy sao? Cục cưng
Cậu cố gắng hít thở, nhưng càng hít lại càng hụt hơi. Mắt mờ đi, cơ thể rã rời như sắp ngất.
Huỳnh Phi
Ha...ha...ha.../cố gắng thở/
Huỳnh Phi
*không ổn rồi... mình choáng váng quá*
Huỳnh Phi
*Sắp... ngất xỉu rồi*
Bất chợt… một bàn tay lạnh lẽo ập xuống, che lấy đôi mắt cậu. Hơi thở nồng nặc mùi ẩm mốc và máu khẽ lướt qua, rồi phủ xuống môi cậu.
Cái hôn ấy không dịu dàng, mà ẩm ướt, ghì chặt, điên cuồng như muốn cướp đi hơi thở cuối cùng. Cậu cố gắng giãy dụa, nhưng cơ thể mềm nhũn, từng cử động chỉ càng phơi bày sự bất lực.
Huỳnh Phi
Ưm!...Ư...Đ-Đừng
/cố gắng đẩy ra/
Trong bóng tối đặc quánh, đôi môi kia siết chặt hơn, hòa cùng nỗi hoảng loạn. Đó không còn là nụ hôn… mà là sự chiếm hữu của một linh hồn không buông tha.
Huỳnh Phi lần đầu trải nghiệm cảm giác bị hôn đến ngất là như thế nào
Hưm...thơm thơm bé con nhẹ nhàng ngọt ngào thôi
Trần Khải Du
/Hôn người ta đến ngất xỉu/
Download MangaToon APP on App Store and Google Play