Thanh Xuân Của Kẻ Lắm Lời
Chapter 1 • Hai mốt
"Quý khách vui lòng thắt dây an toàn, dựng thẳng lưng ghế, gấp bàn ăn..."
Đang ngon giấc trong chiếc chăn ấm, cô bị đánh thức bởi thông báo hạ cánh từ tiếp viên hàng không, cô nhanh tay làm theo những gì được dặn trên loa, lòng cô nôn nóng được "về nhà"
Cô - Fujita Shino. Là một du học sinh Thuỵ Sĩ, nói rằng cô tài giỏi cô không dám nhận, cô chỉ dám nói rằng mình may mắn nhận được học bổng du học mà thôi.
Sau những ngày hăng say thực tập ở Cern, cô đã tự thưởng cho bản thân một chuyến quay về nhà, nơi có người mẹ vẫn đang chờ đợi gặp được con gái
Bước ra khỏi cổng sân bay, cô hít một hơi thật sâu để tận hưởng không khí đất Nhật, quê hương cô được sinh ra và lớn lên - Nhật Bản.
Lấy điện thoại trong túi ra vào ứng dụng đặt xe thao tác vài bước rồi thoát ứng dụng, vào mục danh bạ gọi cho mẹ mình
Fujita Shino
📱: Dạ, là con đây mẹ, con vừa xuống máy bay ạ
📱: Con có cần mẹ đến rước con không con gái
Fujita Shino
📱: Mẹ đang ở nhà hay trên trường vậy ạ !?
📱: Ây. Mẹ đang trên trường nhưng vẫn có thể đến rước con màaa
Fujita Shino
📱: Dạ không cần đâu ạ, con sẽ tự về nhà dù sao con cũng đã gọi taxi rồi
📱: Thôi cũng được, Shin-chan về nhà cẩn thận nha con. Chìa khoá dự phòng vẫn ở chỗ cũ, tủ lạnh có rất nhiều quà vặt và thịt, Shin-chan chờ mẹ tan làm nhé!
Cúp máy. Cùng lúc đó taxi vừa đến, cô bước lên xe và tiến thẳng về nhà.
Đứng trước ngôi nhà mình đã cách biệt bao năm, kí ức thời thơ ấu ùa về, bao kỉ niệm vừa đẹp vừa buồn ở căn nhà 1 trệt 1 lầu này
Nhớ năm Shino 7,8 tuổi - gia đình cô đã có một trận cãi vã lớn dẫn đến việc ba và mẹ ly hôn
Trước đó cũng không hạnh phúc là mấy, Shino luôn bị bạn bè trêu chọc vì ba cô là một người nghiện rượu, tuy ông công việc phát đạt nhưng ông lại có chứng khó ngủ, rượu là thứ giúp ông ngủ ngon
Rồi đùng một cái công ty ba cô đang làm việc phá sản, ba cô thất nghiệp liên tục 1,2 năm trời
Thiếu ngủ lại thêm stress nặng dẫn đến việc ba cô không còn tỉnh táo nhiều nữa
Gặp mặt là ông lại đổ lỗi cho Shino, thậm chí còn bạo lực gia đình.
Vì mẹ mà cô đã thành công như bây giờ
Bà là chỗ dựa tinh thần cho cô để có thể nhận học bổng du học Thuỵ Sĩ, có thể thực tập ở Cern
Fujita Shino
Sao mình đem nhiều đồ theo vậy nhỉ
Kết thúc hồi tưởng cũng là lúc cô lấy đồ từ hành lý bày xong xuôi ra phòng, nào là sách, bài tập để làm, quần áo...
Cô uể oải nằm ra giường. Nhìn trần nhà rồi quan sát xung quanh phòng
Tất cả đều như xưa, mẹ cô không hề di dời bất cứ thứ gì, có vẻ như bà đã dọn dẹp đều đều nên mọi thứ rất sạch sẽ chẳng một chút bụi bám vào
Bà của hiện tại cũng là vì cô của quá khứ
Bà muốn bù đắp tất cả cho cô con gái bé bỏng của mình
Bù đắp thay phần của ba nó nữa.
Cô nhẹ mỉm cười rồi ngủ thiếp đi
Cô ngồi dậy dụi mắt rồi nhìn sang đồng hồ
Fujita Shino
Mới ngủ có 6 tiếng đã réo tao rồii
Cô cằn nhằn nhéo nhéo cái bụng mình
Fujita Shino
Ể toàn thịt gà, mẹ vẫn sống healthy như xưa nhệ
Đóng cửa tủ lạnh, cô không thích thịt gà cho lắm, vì ký túc xá ở Thuỵ Sĩ lúc nào cô cũng phải ăn ức gà nên thành ra ám ảnh lắmm
Fujita Shino
Thèm ramen ghêeee
Trời đã chuyển sắc cam, cô lon ton đi trên đường, vừa tản bộ vừa nhìn lại khung cảnh xung quanh, tất cả đều thay đổi nhưng lối ngõ vẫn vậy, trộm vía là không bị lạc đường nhaaa
Đi đến một khu nhà cho thuê nhỏ, cô chú ý đến 1 căn nhà trọ ở trên tầng
Một cô gái độ chừng 20 mấy tuổi vừa xông vào nhà khá thô lỗ mặc cho cậu bé bên trong nhà can lại
Fujita Shino
Gì đây!? Cướp giật hay hành hung???
Cô chút nghi ngờ chút tò mò vì thấy tình cảnh lúc đó kh hợp tình hợp lý cho lắm
Shino lẻn lẻn đi lên cầu thang núp ở góc cửa căn nhà ấy nhìn vào
Quần chúng
Tại sao chứ ? Tại sao ai cũng cản tôi gặp anh ấy, tôi muốn giúp anh ấy thôi mà !
Cô ta vừa hét lên vừa xông đến chỗ cậu bé rồi bóp lấy cổ em ấy
Fujita Shino
Chuyện quái gì đang xảy ra vậy ?
Shino nhanh chân chạy vào nhà đẩy cô ta ra, còn cô ta thì chống cự luôn mồm nói những câu vô nghĩa
Fujita Shino
Cô bị điên hả ? Thả thằng bé ra mau
Kaidou Aki
Nè ! Mấy người đang làm gì Ren vậy ? (chạy vào)
Cô ta bừng tỉnh sau lần phát điên đó rồi lùi lại thả cổ của Ren ra
Ren ngộp thở đến mức mặt mày tái xanh, ho khù khụ
Fujita Shino
Em có sao không? Cần đi bệnh viện không hả !?
Kaidou Aki
Ổn cái gì mà ổn!
Fujita Shino
Hai cậu là người nhà của em ấy à. Sao lại để thằng bé một mình như vậy
Aki không bèn trả lời liền lấy điện thoại trong túi đi ra ngoài hành lang gọi điện với chất giọng vô cùng tức giận hét lớn với người bên đầu dây
Kaidou Aki
📱: Aniki! Anh nghĩ cái gì mà để Ren một mình vậy hả !?
Kaidou Aki
📱: Khách hàng của anh mà có giết thằng bé thì tất cả đều là lỗi của anh đấy!
Kaidou Shima
Ren em uống tí nước đi
Cô đỡ Ren lên sofa ngồi. Shima lấy nước đưa cho Ren và trấn an em
Ren tựa đầu vào ghế đôi mắt nâu to tròn nhìn lên chị gái cạnh mình, nó nói
Fujita Shino
Chà chàaa. Nhớ dai he
Cô bật cười giơ ngón cái lên
Kaidou Shima
Ren, em biết người này à
Kaidou Ren
Ờ. Đã từng gặp lúc ở Canada
Fujita Shino
Nói đúng hơn là tôi đã từng dạy thằng nhóc này học đó hì hì
Kaidou Ren
Um. Lúc đó cô giáo dạy học cho tôi đi vắng nên Haruko nhờ vả Shin
Tiếng gọi từ ngoài cửa khiến cả ba nhìn ra. Là Haru, anh vội vàng chạy vào nhà ôm Ren vào lòng rồi nhìn sang cô gái trẻ đang khép nép ngồi một góc
Quần chúng
Xin lỗi... Em...
Kaidou Haru
Asakura-san ?!
Kaidou Haru
Em đến đây làm gì
Kaidou Aki
Anh còn hỏi cô ta làm gì nữa ?
Kaidou Aki
Cô ta tự tiện xông vào nhà và bóp cổ Ren đấy!
Aki là một người không mấy điềm đạm, anh bày tỏ cơn tức giận nhắm vào cô gái kia. Lúc này Shino cũng đứng dậy đi ra chỗ khác tiện hơn là ngồi lì ở sofa
Quần chúng
Em không cố ý !
Kaidou Haru
Em rời khỏi đây ngay được không ?
Kaidou Haru
Nếu em hứa em không tiếp cận anh hay em trai của anh nữa, anh sẽ không báo cảnh sát
Quần chúng
Em chỉ muốn giúp đỡ anh vì chúng ta giống nhau...
Kaidou Haru
Đúng là đồ phụ nữa xấu xa
Kaidou Haru
Tôi đã bảo cô biến đi rồi cơ mà.
Fujita Shino
"Quéo quèooo"
Ngay sau đó cô ta bỏ về với hai hàng nước mắt và sự tức giận.
Shino tuy không hiểu chuyện gì nhưng cô cũng không quá xen vào chuyện nhà người khác
Kaidou Shima
Là cậu ấy đã giúp Ren
Kaidou Shima
Cậu ấy là người quen của Ren ở Canada
Kaidou Haru
À. Cảm ơn em nhiều lắm, không có em không biết cô ta sẽ làm tới cái gì nữa
Fujita Shino
Không sao. Tôi cũng ngờ gặp lại Ren với tình huống như vậy
Fujita Shino
Có vẻ như Ren đang ốm đấy, anh chăm sóc cẩn thận cho nó đi
Fujita Shino
Dù sao Ren cũng không quen thời tiết ở Nhật, đừng để thằng bé một mình nữa...sẽ dễ ốm lắm.
Lời cô nói như trúng tim đen của Haru - chột dạ, anh cảm ơn cô lần nữa rồi đưa Ren đi nghỉ ngơi.
Fujita Shino
Ủa nhưng mà hai cậu là em ruột của anh ấy à
Cô vừa hỏi vừa chỉ tay vào trong nhà ngụ ý là Haru
Kaidou Aki
Không hẳn, là cùng cha khác mẹ.
Kaidou Aki
Ba mẹ chúng tôi sinh ra hai anh em rồi sau đó mới nhận nuôi Haru
Kaidou Aki
Tôi là Kaidou Aki
Kaidou Aki
Tên này là Shima, còn Ren được ba mẹ tôi nhận nuôi trước khi ông bà bị tai nạn qua đời.
Kaidou Aki
Dù sao thì cũng cảm ơn vì đã cứu Ren
Shino thua Aki không nhiều về chiều cao, mắt cô để ý đến cặp chân mày đã chau lại từ trước vẫn chưa giãn ra
Cô đưa ngón trỏ đặt lên ấn đường của Aki xoa nhẹ
Fujita Shino
Dù sao thì mọi chuyện cũng xong xuôi rồi...
Fujita Shino
Cậu thả lỏng đi, nếu không sẽ có nếp nhăn đó nhee
Aki khẽ chớp mắt, hơi ngẩn ra trước cử chỉ bất ngờ ấy. Cảm giác ấm áp từ ngón tay Shino truyền xuống khiến đường chân mày đang cau lại cũng dần giãn ra.
Kaidou Aki
...Cậu đúng là phiền thật
Aki lẩm bẩm nhưng khoé môi đã khẽ cong lên.
Con phố nhỏ trải dài dưới ánh sáng của đèn đường, từng nhịp bước vang lên xen giữa tiếng lá khô xào xạc. Shima đi bên trái, Aki bên phải, còn Shino kẹp ở giữa, tay đút túi áo ấm mà Haru đã nhiệt tình cho cô mượn
Aki thỉnh thoảng cúi đầu nhìn điện thoại, còn Shima thì lặng lẽ quan sát xung quanh, ánh mắt dừng lại lâu hơn ở những cửa tiệm nhỏ ven đường.
Mang tiếng là đưa Shino về nhà an toàn nhưng thỉnh thoảng Shima quay sang nhìn Shino, như thể muốn chắc chắn cô không bị tụt lại phía sau, còn Aki thì chẳng nhìn lấy cô một lần.
Shino bước chậm theo sau hai người, ánh mắt vẫn hơi tò mò nhìn đồng phục gọn gàng trên người họ
Bầu không khí xung quanh khiến người ta liên tưởng đến một câu chuyện học đường, nhưng Shima và Aki lại mang theo dáng vẻ quá trưởng thành so với bộ đồng phục trên người
Shima quay đầu lại giở giọng trêu đùa nhưng gương mặt lại tỉnh như tờ
Kaidou Shima
Cậu nhìn đồng phục bọn tôi hoài vậy, sao
Shino khẽ lắc đầu thành thật
Fujita Shino
Chỉ đang thử đoán xem hai cậu bao nhiêu tuổi
Kaidou Aki
Cậu nghĩ bọn tôi bao nhiêu !?
Shino suy nghĩ vài giây rồi nói khẽ
Fujita Shino
Nhìn giống...17?
Aki khẽ nhếch môi, như muốn phản bác nhưng lại thôi.
Shima nghiêng đầu nhìn Shino, ánh mắt điềm tĩnh như đang cân nhắc gì đó.
Kaidou Shima
Cũng gần đúng
Kaidou Shima
Còn cậu? bao nhiêu tuổi?
Shino thoáng ngập ngừng, bước chân khẽ chậm lại
Cô đảo mắt sang Aki, rồi Shima như đang cân nhắc có nên nói thật
Fujita Shino
Hơn các cậu... một ítt
Kaidou Aki
Một ít là bao nhiêu ?!
Fujita Shino
(cười nhạt) Cứ coi như đủ để không cần mặc đồng phục nữa
Aki bật cười, nhưng trong nụ cười ấy xen lẫn chút tò mò khó giấu.
Shino khựng lại trước một ngôi nhà sơn trắng có đèn sáng bên trong, ắt hẳn mẹ cô đã tan làm từ lâu rồi
Fujita Shino
Cảm ơn hai cậu đã đưa về nhé
Cô cười khì khì nhưng trong lòng đang đói rã ruột
Aki đáp lại cô với giọng trầm thấp
Kaidou Aki
Không cần cảm ơn, chuyện đương nhiên thôi
Shima đứng cách cô một sải chân, còn Aki thì gần ngay cạnh cô một tay đút túi quần, một tay đẩy nhẹ quai cặp trễ xuống vai
Shima im lặng, chỉ gật đầu nhẹ, như xác nhận cả hai đã hoàn thành nhiệm vụ đưa người về an toàn.
Khi Shino mở cổng, Aki vẫn còn đứng yên
Anh cất giọng, đôi mắt vẫn giữ nguyên sự tò mò từ nãy đến giờ
Kaidou Aki
À...cậu nói chưa nhỉ !?
Kaidou Aki
Tuổi của cậu ấy
Shino khẽ quay đầu, ánh đèn đường hắt lên một nửa gương mặt.
Cô nghiêng người sát lại, đầu ngón tay chạm nhẹ vào cánh tay Aki như ra hiệu giữ bí mật.
Cô nói kèm nụ cười cong cong để lại mùi đào chín dịu nhẹ thoáng qua.
Rồi cô bước vào, tiếng cổng khép lạch cạch vang lên, bỏ lại cả hai với một khoảng lặng vừa ngọt vừa khó đoán.
Chapter 2 • Instagram
Sáng cuối thu. Không khí se lạnh, nắng nhẹ xuyên qua tán lá đỏ rơi lác đác trước sân. Cổng nhà Shino khẽ mở, người phụ nữ mặc bộ đồ công sở – mẹ của Shino – chuẩn bị dắt xe ra
Kaidou Aki
Cháu là bạn của Shin ạ
Kaidou Shima
Anh cả tụi cháu mời cậu ấy sang nhà ăn trưa, cảm ơn chuyện cậu ấy đã giúp đỡ em út của tụi cháu
Fujita Gin
À… vậy à. Cô phải đi làm bây giờ. Hai cháu lên phòng gọi nó dậy giúp cô, nó hay ngủ nướng lắm.
Kaidou Aki
Dạ... chúng cháu vào nhà được phải không cô
Fujita Gin
(xua tay) Ờ! Thoải mái đi hai đứaa
Kaidou Shima
Phòng cậu ấy ở đâu ạ?
Fujita Gin
Trên tầng, phòng bên trái
Fujita Gin
"Biết cả tên ở nhà cơ đấy"
Mẹ Shino mỉm cười rồi rời đi. Aki và Shima bước vào nhà, mùi hương trà thảo mộc phảng phất.
Cả hai đứng trước cửa phòng cô, nhưng Aki có hơi khựng lại
Kaidou Aki
...Shima đi trước đi
Kaidou Aki
Nói cái gì vậyy
Kaidou Shima
(cắt ngang) Vậy gõ cửa đây.
Shima gõ 3 tiếng, không động tĩnh. Cậu mở hé cửa – Shino đang cuộn tròn trong chăn, tóc xõa lòa xòa, gối ôm gần như che hết mặt.
Kaidou Shima
(đi lại gần giường) ...Dậy
Fujita Shino
(ngái ngủ) Hửm... ai đấy?
Kaidou Aki
(đứng ngoài) Aki.
Fujita Shino
(nheo mắt) Hở... Aki nào cơ?
Kaidou Aki
Kaido Aki. Ăn trưa. Haru mời
Fujita Shino
(mơ màng) Ờ ờ...
Aki từ ngoài cửa đi vào cúi xuống, cười tinh quái rồi bất ngờ kéo mép chăn ra. Shino giật mình bật dậy quá nhanh — “bốp!” — trán cô va thẳng vào Aki.
Fujita Shino
(ôm trán) Á–! cậu bị điên à!?
Kaidou Aki
(xoa trán, nhăn mặt) Tôi mới là người phải hỏi câu đó.
Fujita Shino
Mà...khoan. Sao hai cậu vào được đây vậy ?
Kaidou Aki
(nhún vai) Mẹ cậu mở cửa. Bảo tôi với Shima lên gọi cô dậy.
Fujita Shino
(lầm bầm) Mẹ ơi là mẹee
Fujita Shino
Cơ mà cậu thấy việc xông thẳng vào và kéo chăn là bình thường à!?
Kaidou Aki
Thì sao. Ý kiến không?
Kaidou Aki
(quay đi) Mau lên đi, nếu không cho cậu nhịn đói
Fujita Shino
(liếc) Aiss! Cái tên này...
Kaidou Shima
(đi theo sau Aki) Chúng tôi sẽ đợi cậu ở dưới nhé.
Shino bước ra khỏi phòng – đi xuống cầu thang, trên người là chiếc sweater len màu kem trễ vai, bên trong lấp ló vạt váy trắng mềm mại.
Cô khẽ kéo tay áo dài quá cổ tay, ngón tay chạm nhẹ vào viền len. Aki ngồi ở sofa thoáng khựng lại nửa giây, ánh mắt lướt qua rồi quay đi, giọng bình thản hơn mức cần thiết
Shino chỉ khẽ gật, không nói gì. Nhưng khoé môi Aki nhếch lên một chút, đủ để anh biết chính mình đang nghĩ gì.
Ba người đi bộ trên con đường lát đá sang căn trọ của Haru. Lá đỏ rơi lác đác theo từng cơn gió. Shino giắt tay vào túi áo, bước song song với Aki, còn Shima đi chậm hơn một chút phía sau.
Fujita Shino
(liếc Aki) Hôm nay anh cậu mời kiểu gì thế?
Kaidou Aki
Đã bảo là tiệc nhỏ thôi, để cảm ơn vụ giúp Ren hôm trước.
Fujita Shino
(gật đầu) Ừ. Nghe cũng lịch sự ghê
Kaidou Aki
Lịch sự hơn tôi chứ gì?
Fujita Shino
Còn phải hỏi.
Kaidou Shima
(giọng trầm) Hai người bớt ồn một chút được không!?
Kaidou Aki
(giả bộ nghiêm túc) À... mà này. Rốt cuộc tên đầy đủ của Shin là gì?
Fujita Shino
Ể. Sao lại hỏi giờ?
Kaidou Aki
Để biết. Chứ "Shin" nghe như biệt danh con mèo nhà hàng xóm
Fujita Shino
(thở dài) Fujita Shino.
Kaidou Aki
(nhướng mày) Fujita Shino... tên này không hợp với bà chằng lửa như cậu chút nào
Fujita Shino
(giơ cùi chỏ lên) Ê ! Có tin tôi thụi cho cậu một cái không?
Aki cười khoái chí vì đã chọc điên được Shino. Anh nói tiếp
Kaidou Aki
Cậu du học Thụy Sĩ được bao lâu rồi?
Fujita Shino
(nheo mắt) ...Ủa? Sao biết tôi du học Thụy Sĩ?
Kaidou Aki
Thì... Từ đây chứ đâuu
Aki cười toe toét. Tay đút vào túi quần rút điện thoại ra
Aki nghiêng màn hình về phía Shino. Trên đó là trang cá nhân Instagram của Shino, toàn ảnh phong cảnh và vài bức chụp lấp ló bóng dáng cô ở trời Âu.
Fujita Shino
(ngạc nhiên) Khoan... sao cậu tìm thấy nó!?
Kaidou Aki
(khịt khịt mũi) Tìm thôi. Không khó lắm
Shino nhanh tay giật lấy điện thoại Aki, mở IG, bấm follow mình rồi tiện tay mở trang cá nhân Aki và bấm follow lại.
Kaidou Aki
Tự tiện thế cái cậu kia!
Fujita Shino
Giờ thì công bằng rồi nhé
Kaidou Aki
(sững một giây rồi mỉm cười) ... Công bằng hả?
Kaidou Shima
(thản nhiên) Ừm... Mùi hint bay đầy đường.
Fujita Shino
...Hai người im hết cho tôiiiiii
Ba người vừa đặt chân tới trước cửa phòng trọ đã nghe mùi thơm nức lan ra từ bên trong. Mùi cá nướng quyện với hương canh miso nóng hổi khiến bụng Shino khẽ réo một tiếng.
Aki gõ nhẹ vào cánh cửa gỗ. Chưa đầy vài giây sau, Haru xuất hiện, tay cầm cái muôi, tóc hơi rối vì bận nấu nướng.
Kaidou Haru
Đúng giờ ghê ha. Vào đi, cơm sẵn cả rồi (cười)
Aki nghiên người nhường Shino vào trước, khoé môi cong cong như cố ý. Cô liếc anh, giọng nửa nghi ngờ nửa trêu
Fujita Shino
Cậu làm gì mà lịch sự quá vậy?
Shima đứng phía sau khẽ hừ một tiếng, đóng cửa lại, để tiếng gió ngoài kia biến mất.
Bên trong, bàn ăn đã được dọn gọn gàng – cá nướng vàng óng, rau luộc xanh mướt, bát canh nghi ngút khói. Ở góc phòng, Ren đang ngồi trên ghế, khoác chiếc chăn mỏng. Mặt cậu hơi tái nhưng vẫn ửng đỏ ở gò má vì sốt. Đôi mắt đen láy nhìn về phía Shino, không biểu cảm rõ ràng.
Fujita Shino
(đến gần Ren)
Fujita Shino
Sao rồi có khoẻ tí nào không nhóc?
Cô cuối xuống, khẽ đưa tay áp lên trán Ren, cảm nhận hơi nóng hầm hập phả ra
Fujita Shino
Cần Shin báo cho Haruko không? (dán miếng hạ sốt cho Ren)
Kaidou Haru
(cắt ngang) Ể? K-không cần đâuu
Kaidou Haru
Bà ta sẽ cắt cổ anh mấttt
Kaidou Aki
Nếu biết thế thì anh đã không để Ren một mình?
Kaidou Haru
Anh xin lỗi...
Ren im lặng một thoáng, mắt không rời Shino. Cậu khẽ lắc đầu, giọng khàn đi
Nói vậy nhưng Ren vẫn vô thức nắm lấy góc áo cô, dường như trong cậu nhóc nhỏ này đang để ý đến những lời nói khi nãy của Aki
Kaidou Shima
(quan sát, đẩy kính)
Fujita Shino
"Thằng nhóc này... đang nghĩ cái gì mà kéo góc áo mình muốn rách vậy nè???"
Bữa trưa kết thúc trong tiếng bát đĩa va nhẹ và mùi trà xanh thoang thoảng. Haru và Shima thu dọn bàn ăn, còn Aki thì ngồi xoay xoay cái muỗng, hướng mắt sang Shino.
Shino đặt khăn ăn xuống, đứng dậy
Fujita Shino
Cảm ơn vì bữa ăn. Bây giờ tôi có việc rồi, xin phép đi trước.
Kaidou Aki
Tưởng hôm nay cậu rảnh chứ
Fujita Shino
Thư viện trường, nơi mẹ tôi làm việc. Mẹ tôi nhờ phụ sắp xếp sách.
Shino đáp gọn, tay thì thao thao bấm điện thoại
Kaidou Haru
(vẫy tay) Tạm biệttt
Fujita Shino
(cúi đầu rồi quay đi)
Cánh cửa vừa đóng lại, một tiếng "ting!" khẽ vang lên từ điện thoại Aki
Anh cầm điện thoại lên, mở khoá... và màn hình điện thoại hiện lên hình ảnh bàn cơm ấm cúng của Haru khi nãy, chính cô đã chụp và up lên trang cá nhân của mình, kèm dòng caption
[ Bữa tiệc nhỏ đầu tiên khi quay lại Nhật 💗 ]
Aki hơi ngẩn người một thoáng, khóe môi khẽ cong, rồi tặc lưỡi cất điện thoại vào túi.
Phía bên cô, điện thoại nhận được thông báo – Aki.Kaidou đã thích bài viết của bạn.
Tối hôm ấy, trong bếp thoang thoảng mùi cà ri nóng hổi. Mẹ Shino đứng bên nồi, tay đảo đều cho sốt sánh lại, mùi thơm của thịt bò và khoai tây lan khắp căn nhà
Fujita Gin
Shin-chan, con lấy chén dĩa ra bàn giúp mẹ nhé.
Cô đáp gọn “Vâng”, rồi mở tủ lấy từng chiếc đĩa sứ trắng, xếp ngay ngắn trên bàn gỗ. Tiếng muỗng chạm vào nhau khe khẽ, xen lẫn âm thanh lục bục của nồi cà ri đang sôi
Mẹ cô đặt khay tempura vàng ươm xuống bàn, bỗng hỏi như nhớ ra chuyện gì
Fujita Gin
Lúc sáng mẹ thấy hai cậu bạn gọi con là "Shin".... Thường con đâu thích ai gọi tên ở nhà của con như vậy, trừ khi con cho phép?
Shino khựng tay giữa chừng, chiếc muỗng múc cơm treo lơ lửng.
Fujita Shino
À… đó là Aki và Shima. Hai người… hơi đặc biệt.
Fujita Gin
Đặc biệt thế nào?
Fujita Gin
(ngẩng đầu, vừa tò mò vừa dò xét)
Fujita Shino
(mím môi, ánh mắt lãng đi)
Fujita Shino
Con... thấy thoải mái khi họ gọi vậy, thế thôi.
Mẹ cô “ừm” nhẹ, nhưng vẫn liếc con gái với vẻ như muốn nghe thêm.
Fujita Gin
Thế... có ai là bạn trai của con không?
Fujita Shino
Không có đâu mẹ! Tụi con chỉ quen biết bình thường thôi.
Fujita Gin
(chống cằm, nửa cười nửa nghiêm)
Fujita Gin
Cậu đeo mắt kính hay cậu đẹp trai kia?
Fujita Shino
Khoan... Họ là sinh đôi mà, nếu là đẹp thì cả hai đều đẹp chớ!?
Fujita Gin
Vậy con thích cả hai hảaa
Tối hôm đó, Shino nằm dài trên giường, cuộn mình trong chiếc chăn mỏng. Căn phòng im lặng, chỉ có ánh sáng xanh nhạt từ màn hình điện thoại hắt lên gương mặt cô.
“Ting” — thông báo Instagram bật sáng.
Shino mở ra, tin nhắn mới từ Aki.Kaidou
Kaidou Aki
:Thứ 7 tuần sau, trường tôi tổ chức cắm trại 2 ngày 1 đêm.
Đi không?
Fujita Shino
: Tại sao lại rủ tôi?
Fujita Shino
: Rủ rê mà không có tâm!
Kaidou Aki
: Chẳng phải cậu từ Thụy Sĩ về à. Tôi đang tạo điều kiện cho cậu vui chơi đấy.
Cô khựng lại vài giây. Ngón tay vô thức rê lên để đọc lại tin nhắn lần nữa.
Dấu “đang nhập…” xuất hiện.
Kaidou Aki
: Đi thì tôi giữ chỗ cho cậu.
Shino bật cười khẽ, khẽ cắn môi rồi gõ trả lời.
Ở một góc khác của thành phố, chàng trai tóc nâu nhìn màn hình, khóe môi cong nhẹ. Dấu chấm xanh bên cạnh tên “Shinoooo” vẫn sáng.
Chapter 3 • Bình giữ nhiệt
Sáng thứ tư, Shino rảnh rỗi nên ghé trung tâm thương mại gần nhà mua ít đồ cần thiết. Cô vừa bước vào đã bị cái mát lạnh của điều hòa cùng mùi hương nhẹ từ quầy bánh ngọt gần cửa làm chậm bước chân.
Lang thang một hồi, cô rẽ vào khu đồ gia dụng và dừng lại trước quầy bình giữ nhiệt
Hàng chục mẫu bình được xếp ngay ngắn, nhưng mắt Shino lại dừng ở hai chiếc giống hệt nhau – một màu xanh dương, một màu xanh lá nhạt.
Cô cầm thử chiếc xanh dương, thử mở nắp rồi khẽ gật đầu — gọn, chắc tay, tiện mang theo.
Fujita Shino
"Cái này... hợp với Aki."
Cô đặt nó xuống, cầm thêm chiếc xanh lá. Sắc màu tươi mát khiến cô hơi mỉm cười.
Fujita Shino
Cái này hợp với mìnhhh
Ý định mua cả hai nhanh chóng hình thành. Khi đang thanh toán, cô liếc sang khu bán đồ cắm trại ở góc và bất giác móc điện thoại ra. Không nghĩ ngợi, cô mở IG, bấm gọi video cho Aki.
Chuông reo vài lần… không ai bắt máy. Shino chớp mắt
Fujita Shino
(lẩm bẩm) Ơ... lạ vậy
Chưa đầy một phút có tin nhắn của Aki từ IG gửi đến
Kaidou Aki
: Đang học. Gọi làm gì?
Fujita Shino
: Ấy chết. Tôi quên mất cậu vẫn còn đi học =))
Kaidou Aki
: Đùa à. Chút tôi gọi lại
Fujita Shino
: Lâu không? Do tôi đang ở trung tâm thương mại
Shino nhìn màn hình, thấy tin nhắn của Aki thì chỉ khẽ cong khóe môi. Cô không trả lời, ngón tay lướt nhẹ tắt khung chat.
Fujita Shino
"Để cậu ta yên mà học."
Điện thoại lại được thả vào túi xách, Shino xoay gót rời khỏi quầy đồ cắm trại, tiếp tục dạo sang khu văn phòng phẩm ở bên cạnh.
Cô vô thức nhìn túi giấy đang đựng bình giữ nhiệt màu xanh dương, vẫn còn thấy dư âm của cuộc trò chuyện ngắn ngủi kia
Shino ngồi xuống ghế dài ở khu nghỉ chân, đặt túi bên cạnh, hít một hơi sâu sau gần một tiếng dạo khắp các tầng.
Điện thoại rung khẽ. Màn hình hiện cuộc gọi IG từ Aki. Cô nhấc máy.
Fujita Shino
📱: Học xong rồi à?
Kaidou Aki
📱: Cậu đang ở khu nào trong trung tâm?
Fujita Shino
📱: Tầng 3, gần khu văn phòng phẩm. Sao hỏi kỹ vậy?
Kaidou Aki
📱: Ngẩng lên đi
Shino hơi cau mày nhưng vẫn làm theo. Chỉ vài giây sau, ánh mắt cô bắt gặp một dáng người cao gầy đứng ở hành lang đối diện, tay vẫn cầm điện thoại, môi khẽ cong lên.
Kaidou Aki
(cười) Thấy rồi nhé.
Aki bỏ điện thoại xuống, bước lại gần. Shino ngồi yên, chỉ nhấc chân bắt chéo một cách hờ hững, cố giấu nụ cười khó hiểu vừa lướt qua môi.
Aki bước lại, từng sải chân thong thả nhưng ánh mắt thì khóa chặt lấy Shino
Fujita Shino
Tôi tưởng trường không cho phép ra ngoài chứ.
Kaidou Aki
(nhún vai) Thì tôi trốn mà.
Cậu ngồi xuống ghế bên cạnh, đặt balo xuống sàn. Ánh mắt vô thức lướt qua túi đồ của Shino.
Kaidou Aki
Cậu đi shopping cả buổi đấy à. Mua gì mà lắm thế.
Kaidou Aki
Vệ sĩ 3 đầu 6 tay cũng xách không hết.
Fujita Shino
Mặc kệ tôi! (bĩu môi)
Fujita Shino
Mà... Tôi tính hỏi cậu đồ cắm trại, cậu chuẩn bị đủ chưa? Có cần mua thêm gì không, tôi tiện ghé luôn
Aki nghiêng đầu, suy nghĩ vài giây rồi nhún vai
Kaidou Aki
Để tôi xem lại danh sách. Nhưng chắc… vẫn thiếu vài thứ
Shino gật nhẹ, lấy chai nước trong túi ra, ngả người dựa lưng ghế, ánh mắt vẫn hướng về Aki chờ câu trả lời cụ thể.
Shino liếc nhìn đồng hồ, thấy kim đã chỉ sang gần giữa trưa. Cô quay sang Aki
Fujita Shino
Cậu ăn trưa chưa? Đi ăn đi, chiều còn học tiếp.
Kaidou Aki
(gật đầu) Tôi đang định mua đồ ăn. Shima nhờ mang về cho nó
Fujita Shino
Shima không đi cùng sao?
Kaidou Aki
Shima ở thư viện tìm sách. Bảo tôi tiện đường mua giúp
Fujita Shino
(cười) Tôi cứ tưởng hai anh em cậu không tách ra được chứ
Kaidou Aki
(xua tay) Không tới mức đó đâu cô nương
Fujita Shino
Vậy giờ xuống khu ẩm thực thôi!
Fujita Shino
Bụng tôi kêu rồi nèe
Shino vừa nói xong thì đã nhanh chân bước về phía thang cuốn, để lại mấy túi đồ lỉnh kỉnh trên ghế.
Kaidou Aki
(gọi với theo) Này, còn mấy cái túi này ai xách?
Fujita Shino
(ngoái lại cười) Cậu chứ ai! Tôi rủ đi ăn, coi như trả công.
Aki khẽ nhíu mày, nhưng cuối cùng vẫn thong thả nhặt từng túi, xếp gọn lại rồi bước theo.
Kaidou Aki
Lần sau tôi sẽ tính phí xách đồ đấy.
Fujita Shino
(cười híp mắt) Có lần sau là được rồi. Không - thành - vấn - đề!
Aki khựng một chút trước câu đáp, rồi chỉ khẽ bật cười, bước theo phía sau cô, tay xách túi còn miệng thì lẩm bẩm gì đó mà Shino nghe không rõ.
Hai người tìm được một bàn gần cửa sổ ở khu ẩm thực. Shino vừa đặt túi đồ xuống ghế bên cạnh vừa liếc qua bảng menu điện tử treo tường.
Fujita Shino
Ăn cơm thôi thì chán lắm. Gọi vài món khác đi
Cuối cùng, họ gọi cơm thịt nướng, mỳ Ý hải sản, bánh takoyaki nóng hổi và hai cốc trà đào mát lạnh.
Trong lúc đợi món, Shino với tay lấy từ đống túi đồ của mình ra một túi giấy nhỏ, đẩy sang phía Aki.
Fujita Shino
Của cậu này. Tôi nghĩ nó hợp với cậu.
Aki hơi nghiêng đầu, kéo túi giấy lại gần rồi mở ra xem. Bên trong, bình giữ nhiệt màu xanh dương ánh bạc nằm gọn gàng, trông rất tinh tế.
Kaidou Aki
Tự nhiên lại tặng thế?
Fujita Shino
Xem như quà cảm ơn vì đã rủ tôi đi cắm trại.
Aki chỉ “hừm” một tiếng, nhưng ánh mắt thì không giấu được chút ấm áp.
Ngay lúc ấy, Shino chợt khựng lại, đôi mắt mở to.
Fujita Shino
Khoan... chết rồi!
Fujita Shino
(ngập ngừng) ....Tôi quên mất mua cho Shima
Cô lục trong túi đồ của mình, lấy ra một túi giấy khác, bên trong là chiếc bình giữ nhiệt màu xanh lá cô vừa mua cho bản thân. Đặt nó trước mặt Aki, Shino cười gượng.
Fujita Shino
Vậy… cái này cậu mang đưa cho Shima giúp tôi nhé. Xin lỗi nha, tôi không cố tình đâu
Aki nhìn cô vài giây, khoé môi khẽ nhếch như muốn cười.
Kaidou Aki
Được thôi. Nhưng lần sau nhớ mua cho mình trước đi, kẻo lại thấy tiếc.
Shino lè lưỡi, rồi chống cằm cười, vừa lúc nhân viên mang đồ ăn ra, mùi thơm bốc lên quyện vào không khí.
Đồ ăn vừa được bưng ra bàn, mùi thơm lan toả khiến Shino chống cằm nhìn chằm chằm mấy dĩa nóng hổi. Trong lúc Aki gắp miếng đầu tiên, cô chợt ngẩng lên, ánh mắt thoáng tò mò
Fujita Shino
À này… cậu học trường cao trung X đúng không? Tôi thấy đồng phục giống y hệt.
Kaidou Aki
Ừ, đúng rồi. Trường X
Fujita Shino
(mắt sáng lên) Trùng hợp ghê. Mẹ tôi đang làm trưởng thư viện ở đó. Để chút tôi đưa cậu về trường rồi ghé thăm mẹ luôn.
Aki hơi ngạc nhiên, đôi đũa khựng lại một chút, rồi khẽ cười.
Kaidou Aki
Cũng được đó. Nghe có vẻ… thuận tiện thật.
Fujita Shino
(ngả người ra ghế, cười tinh nghịch) Thuận tiện chứ, cậu có thể nhờ mẹ tôi cho mượn sách thoải mái.
Fujita Shino
Chỉ cần nói quen tôi là được ưu tiên liềnnn
Cô nói với giọng nửa đùa nửa thật, nhưng Aki vẫn đáp lại bằng nụ cười mơ hồ, không rõ là ngại hay vui.
Kaidou Shima
Đồ ăn trưa đúng không?
Kaidou Aki
Chứ còn gì nữa, em nhờ anh mua hộ mà.
Dưới gốc cây, Aki ngồi xuống ghế đá bên cạnh Shima. Anh loay hoay với 2 chiếc túi giấy trên tay, lấy một túi đưa cho cậu.
Kaidou Shima
(nhìn sang) Cái gì đấy?
Kaidou Aki
Bình giữ nhiệt.
Kaidou Shima
(cầm túi) ...Của ai?
Kaidou Aki
(giọng bình thản) Không phải anh.
Rồi Aki hất nhẹ cằm về phía sau. Shima theo hướng chỉ, bắt gặp một dáng người quen thuộc ở cửa thư viện - Shino đang đứng cùng một người phụ nữ lớn tuổi, trò chuyện thân mật.
Ánh mắt Shima khựng lại đúng mười giây, sau đó cậu khẽ đẩy gọng kính lên, giọng không cao không thấp nhưng khiến Aki thoáng khựng
Kaidou Shima
...Anh có đang giấu em cái gì không, Aki?
Shima không nói gì, chỉ chăm chú nhìn anh thêm mấy giây, rồi cụp mắt xuống mở túi giấy ra. Bên trong là một chiếc bình màu xanh lá, gói cẩn thận. Động tác đẩy kính của cậu hơi chậm, khó đoán được cảm xúc.
Shino từ cửa thư viện đi ra, vừa vẫy tay chào mẹ, vừa vô tình bắt gặp hai anh em đang nhìn về phía mình.
Shima im lặng, tay khép túi giấy lại, ngẩng đầu dõi theo bóng cô gái đang tiến gần. Ánh mắt sau lớp kính lóe lên một tia khó hiểu, vừa như dò xét, vừa như phòng bị.
Kaidou Shima
…Anh chắc chắn không có gì muốn nói với em à?
Shino ôm mấy tập sách mẹ cô vừa nhờ mang về, thong thả bước xuống bậc thềm. Khi đến gần hai anh em, cô khẽ nheo mắt, cười nhẹ
Fujita Shino
Chào cậu, Shima.
Shino đặt tập sách sang một bên ghế đá, cúi xuống nhìn túi giấy vẫn nằm trong tay Shima. Cô chớp mắt, hơi lúng túng
Fujita Shino
À… cái đó… đáng lẽ là của tôi. Nhưng vì quên mất Shima nên tôi nhờ Aki đưa giúp. Xin lỗi nha, để hôm khác tôi đền lại cho cậu.
Shima im lặng vài giây, mắt cụp xuống nhìn cái bình, rồi lại ngước lên. Trong ánh mắt qua gọng kính không còn gay gắt nữa
Kaidou Shima
(lắc đầu, cười nhẹ) Không cần đền, em nhận rồi. Cảm ơn chị
Kaidou Shima
Hai mốt còn gì ?! Anh ngáo à.
Fujita Shino
(xua tay) N-này... tuổi tác không quan trọng đâuu
Fujita Shino
Gọi sao cũng được nè.
Kaidou Shima
Thế thì bất lịch sự lắm. (nhìn Shino)
Fujita Shino
Vậy thôi nhe. Tôi về trước!
Shino ôm mấy tập sách, rõ ràng hơi cồng kềnh. Thấy vậy, Aki đứng dậy vươn vai một cái, rồi đưa tay lấy luôn chồng sách từ tay cô.
Fujita Shino
(giật mình) Ơ… không cần đâu, tôi tự—
Kaidou Aki
(ngắt lời, nhướng mày) Không có ý kiến. Đi nhanh, bà chị.
Fujita Shino
"B-bà chị á???"
Anh kẹp gọn chồng sách trên tay như chẳng nặng nhọc gì rồi quay bước đi hướng về bãi giữ xe. Shino nhìn theo, thoáng ngẩn người một chút, rồi đành lẽo đẽo đi theo sau.
Shima vẫn ngồi tại chỗ, ánh mắt dõi theo hai người khuất dần về phía bãi xe. Cậu khẽ đẩy gọng kính, khép nắp hộp cơm lại, thở ra thật nhẹ.
Kaidou Shima
Không biết lần này sẽ như nào đây...
Download MangaToon APP on App Store and Google Play