Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Gặp Lại Chồng Cũ

Chap 1

Em đi cùng sếp vào phòng họp, tay cầm hồ sơ hợp đồng. Vừa nhìn thấy người ngồi sau bàn, tim anh lập tức nhảy vọt
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Đăng
Anh hít sâu, gượng nở nụ cười, cố tỏ ra bình thường
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Chào anh, hôm nay mong hợp tác suôn sẻ
Em nhấc mắt lên, ánh nhìn lạnh lùng, không một dấu hiệu nhận ra anh. Em gật nhẹ, rồi quay sang nhìn hồ sơ
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Bắt đầu đi
Anh cắn môi, trong lòng tự nhủ: Tại sao lại gặp anh ta… sao lại là anh ở đây… Nhưng ngoài mặt anh vẫn tỏa ra khí chất điềm tĩnh, chuyên nghiệp
Cả buổi họp, Anh cố bắt chuyện vài lần, nhưng em chỉ trả lời ngắn gọn, tập trung vào điều khoản, thỉnh thoảng nhếch môi khẽ làm Anh vừa bực vừa… khó chịu. Khi buổi họp kết thúc, em nhẹ nhàng đá khéo vào chân anh dưới bàn, thản nhiên nói
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Cậu có thể nhắn số tôi, chúng ta cần trao đổi vài chi tiết nữa
Anh đỏ mặt, vừa giận vừa không dám phản ứng thẳng, nhưng biết rằng em đã có cách “lấy được” số liên lạc của anh
Nhưng những ký ức cũ lại ùa về. Cảnh hai người cãi vã đến mức ly hôn hiện lên trong đầu Anh
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Anh cứ làm bác sĩ đi! Em không thể ở bên người không nghe em được!
Đăng cúi đầu, im lặng, trái tim họ rẽ sang hai hướng mà không ai muốn
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Anh nói thật đi, anh chọn bác sĩ hay chọn em?
Em nhíu mày, giọng vừa giận vừa đau. Tay vẫn ôm cốc cà phê nguội lạnh
Anh hít sâu, cố giữ bình tĩnh nhưng ánh mắt không rời em
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Anh chọn nghề anh yêu thích từ bé. Không phải vì em, nhưng anh không thể bỏ được
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Vậy thì chúng ta không còn gì để nói!
Em đứng phắt dậy, giọng cắt như dao
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Anh cứ làm bác sĩ, còn em… em sẽ rời xa anh. Thế là xong!
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Hùng…
Anh bước tới, nhưng em đã lùi lại một bước, ánh mắt kiên quyết
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Đừng! Anh không muốn mất em, nhưng…
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Nhưng gì!?
Em nhấn mạnh từng từ
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Anh đã chọn rồi, đúng không? Chọn bác sĩ hơn chọn em?
Anh cúi đầu, im lặng. Khoảnh khắc ấy, căn phòng nhỏ như đông cứng lại. Tiếng đồng hồ tích tắc như nhắc nhở: một quyết định đã được đưa ra, và hai trái tim bắt đầu rẽ sang hai hướng khác nhau
Đó là 3 năm trước
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng 22 tuổi yêu thích nghề bác sĩ từ bé , và có người yêu suốt 5 năm và năm nay là năm tốt để cả hai kết hôn
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng 23 tuổi khát khao có một công ty chính mình làm chủ , và có một em Hồng Hài Nhi
Cả hai quen nhau lúc anh học hơn em một khóa , và em cua anh chỉ trong vòng 1 tuần thì cả hai đã tìm hiểu nhau
Họ đã có những ngày tháng cười đùa giỡn hớt , và đã bay sang Pháp để kết hôn với nhau
Hải Đăng người siêu lãng mạn, Hoàng Hùng người rất lạnh lùng nhưng sâu bên trong rất ấm áp , nhìn thì hơi khó gần nhưng chơi rồi thì mới biết anh dễ thương ra sao
2 người luôn quan tâm chăm sóc những chuyện nhỏ nhặt bạn bè cả hai đều ranh tị khi lúc nào Hùng đi làm cũng có chồng đưa đi đón về
Còn anh luôn nấu cho em những phần ăn vào sáng sớm và chiều tối
Hạnh phúc cứ nghĩ sẽ mãi như vậy nhưng đời đâu như mơ
Sau nhiều trận cãi vã về nghề nghiệp của em , anh đã không chấp nhận công việc bác sĩ đó cái nghề mà em yêu thích
Đến cuối cùng họ ly hôn trong một lý do không xứng đáng và cả hai đều rất lụy và nhớ nhưng
Nhưng cái đắp chăn , những nụ hôn buổi sáng , những cái nến thơm trong nhà từ trước luôn là em làm cho anh
Giờ anh phải tự làm , anh cảm thấy nhớ em đến khó tả
Còn em thì? chẳng ai nấu nướng cho ăn , đi ngang chỗ làm của anh , em đều quay lại nhìn , nhớ hôm nào mình còn đưa người ấy đi đón người ấy về , giờ đây chẳng còn người ấy bên cạnh , em khóc tới suýt thì ngất đi trong phòng
Hên có mẹ em tới và dỗ dành em
Con trai bà là một thằng con trai cứng cáp trừ chuyện xin được cưới em ra thì chưa có gì khiến nó phải khóc
Lúc đầu bà không hề chấp nhận em kết hôn với Hùng , nhưng sự năn nỉ và tình yêu cả hai trao nhau , ba cũng thỏa thuận với bà để con trai mình hạnh phúc
Hai ông bà qua hỏi cưới nhà anh , ba mẹ Hùng chỉ nói một câu " tuổi còn quá trẻ và non , nếu kết hôn với nhau thì liệu có giữ bình tĩnh được những lúc cãi vã? "
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
Trong cuộc hôn nhân , nhất định phải có sự cãi vã, mâu thuẫn
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
Tôi không cấm hai cháu đến với nhau , nhưng anh chị phải hiểu rằng cả hai chỉ vừa mới ra trường
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
Sự nghiệp chưa có
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
Chỉ có một tình yêu to bự
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
Hai đứa nên suy nghĩ cho thật kỹ, sau này đừng có mà hối hận
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Dạ…con nghĩ kỹ rồi , lựa chọn này là do con chọn dù ra sau con cũng không đổi
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
// Nhìn em //
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
// Nhìn anh //
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
Con cứng đầu, tôi mẹ anh tôi biết , nhưng nếu hai đứa cưới nhau thì tôi sẽ chi cho con trai tôi một đám cưới linh đình
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
Nhưng nếu sau này , có chuyện gì xảy ra thì hai đứa không được tự quyết định mà phải cùng nhau quay về đây , 2 ông bà này giải quyết
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
Đăng là con trai duy nhất của tôi , tôi hứa với chị đám cưới diễn ra sẽ hoành tráng
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
Hai đứa hãy hứa với chị xui đây đi
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
// Cười //
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Con xin hứa sẽ không có những chuyện tồi tệ xảy ra đâu ạ
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
Nhưng chắc chắn sẽ không tránh khỏi , hai đứa còn rất non nớt nhớ những gì bác nói hôm nay
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
Hãy suy nghĩ thật kỹ những lựa chọn và quyết định của mình
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
Mẹ tin hai đứa , chị nhà đây nói đúng , hai đứa đi lên phòng chơi đi để ba mẹ nói chuyện với nhà vợ
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
// Ngại //
Cả hai làm đám cưới linh đình nhất , nhiều họ hàng kì thị không tới nhưng vì nhà hai bên xui gia không nghèo nhà ai cũng có cơ ngơi sự nghiệp , Mẹ Hùng làm luật Ba Hùng làm hiệu trưởng, Ba Đăng làm chủ một công ty lớn , Mẹ Đăng kinh doanh đầu tư
Bữa tiệc diễn ra , có rất nhiều người lớn trong nghề tới dự
Cứ nghĩ hạnh phúc lắm , cho tới khi cuộc cãi vã liên tục xảy ra chỉ vì anh ghét nghề bác sĩ nên cấm em không được làm
Còn em yêu thích thì sao bỏ được , thành ra cả hai chia tay và Hùng ký nhanh vào tờ giấy ly hôn
Em đâu chịu , em níu kéo nhưng anh bỏ đi dứt khoát
Về tới nhà mẹ ,anh bị mắng rất lớn
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
SUY NGHĨ BỒNG BỘT, THẰNG ĐĂNG NÓ TỐT BAO NHIÊU
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
TÔI ĐÃ NÓI ANH BAO LẦN RỒI
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
CÒN NON TRẺ THÌ PHẢI SUY NGHĨ CHO THẬT KỸ CÀNG
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
GIỜ ANH LY HÔN VỚI NGƯỜI TA , CƯỚI NHAU CHƯA TRÒN 1 NĂM
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
TÔI BIẾT ĂN NÓI SAU VỚI NHÀ TRAI HẢ!
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
hức…mẹ
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Ba…
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Tại anh ấy cứ nhất quyết chọn nghề bác sĩ
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Nghề đó thật sự tốt nhưng mà hức anh ấy không hợp
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Lỡ có gì hại đến bệnh nhân, anh ấy sẽ ân hận suốt đời đó hức
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Con đâu muốn
Ba Hùng
Ba Hùng
Con mau quay về nhà của hai đứa , xin lỗi Đăng đi
Ba Hùng
Ba Hùng
Ba không chấp nhận chuyện con ly hôn nó
Ba Hùng
Ba Hùng
Nó là đứa con rể duy nhất ba ưng
Ba Hùng
Ba Hùng
Nếu con ly hôn chuyện lớn sẽ tới
Ba Hùng
Ba Hùng
Đừng quá dại dột
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
Đã nói rồi mà HÙNG!
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
Chuyện gì hãy nói cho ba với mẹ
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
Để chúng tôi giải quyết cho anh
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
Anh làm như vậy ai coi chúng tôi ra gì nữa?
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
Rồi khi biết con trai mình ly hôn vô lý như vậy tôi ăn nói sao với nhà trai , và những phóng viên, tôi cũng là người có tiếng đó , ba mẹ thằng Đăng có tiếng nói gấp đôi tôi nhưng họ vẫn chiều chuộng mọi quyết định tôi đưa ra họ yêu thương con trai họ tới vậy mà sao anh nỡ ly hôn với thắng bé vậy?trong khi nghề nó chọn không sai , anh lo dạy lại con anh đi tôi bực 2 ba con mấy người quá rồi
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Vậy mẹ chỉ quan trọng danh tiếng thôi sao
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
Tôi lo cho sự nghiệp của anh , và sự nghiệp của nhà bên đó , mẹ và ba rất thích thái độ của Đăng , hai đứa nói chuyện đàng hoàng lại đi mẹ không chấp hành cho con ly hôn với Hải Đăng, nếu con ly hôn thì tự ra tòa mà kiếm luật sư
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
Mau lên phòng nghỉ ngơi
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
Chiều qua nhà chị xui với tôi
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Dạ hic
Phía em
Khi em khóc , mẹ em may là tới kịp thời
Bà quát lớn em nhưng cũng xót lắm
Cuối cùng chiều hôm đó 2 người đàn bà quyền lực nói chuyện với nhau
Vì cái tôi của anh nên mới thành ra một Hải Đăng khóc sướt mướt xin anh đừng ly dị
Dù yêu em nhưng anh vẫn không chấp nhận
Cho phép em làm nghề bác sĩ
Vì anh biết em hậu đậu, quên trước quên sau , bất cẩn mà em lại xin vô thực tập làm bác sĩ khu cấp cứu nữa , càng khiến anh không muốn cho em làm
Hết kiên nhẫn
Hải Đăng rời đi bỏ mặt ba người ngồi đó
Họ ly hôn trong im lặng , nhưng tờ giấy đã được mẹ anh xé bỏ
Và cả hai nhà đều không chấp nhận cho 2 đứa ly hôn
Sau trận đó không còn cuộc gặp mặt , cái nắm tay , hay là lần ăn chung nào từ hai nhà , dù hai bên xui gia vẫn giữ được mối quan hệ tốt đẹp
Em khóc muốn ngất đi mẹ em cũng kể cho mẹ anh nghe , còn anh khóc , đau buồn mẹ anh cũng kể mẹ em nghe
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
// Cười lớn // Quá non nớt, tôi mong hai đứa không có tình cảm với ai và chờ đối phương quay về
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
Tự quyết nên tự nhận lấy đi , tôi cũng không muốn ép buộc 2 nó làm gì , tự mình ly hôn tự mình dằn co với nước mắt
Dù hai nhà luôn xếp lịch cho họ gặp nhau nhưng cả 2 đều từ chối , sau 2 năm ly hôn mẹ anh cứ ngỡ em đã có người kề bên , nhưng mẹ em nói rất kiên quyết " Trừ Hoàng Hùng tôi không cho phép ai bước chân vô nhà tôi đâu chị đừng lo "
Đâu phải dễ tìm người hợp gu
Đã vậy còn gia cảnh đồng với nhau nữa
Nói thật thì cả hai nhà đều muốn làm xui với nhau nhưng mà con trai họ thì…
__________
Mới đó đã 3 năm rồi nay lần đầu tiên cả hai gặp lại nhau
Giờ đây gặp lại
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Em Đỗ Hải Đăng 25 tuổi chủ công ty , chi nhánh lớn nhất của công ty NPC của ba mình
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Anh Huỳnh Hoàng Hùng 26 tuổi thư ký riêng cho Sếp Nguyễn , là công ty đang rất cần công ty NPC của anh đầu tư
✧・゚: *✧𝚇𝚒𝚄𝙶𝙰𝚄シ✧*:
Xiu
Xiu
Hello
Xiu
Xiu
Có ai qua đây chưa nà
Xiu
Xiu
Tôi xin ém nhá
Xiu
Xiu
Đợi tutu đăng lên 😆
Xiu
Xiu
Nhớ ủng hộ em ạ
Xiu
Xiu
Cảm ơn nhiềuuuu
Xiu
Xiu
Lovee
Xiu
Xiu
Nay là ngày 18/8/2025💗

Chap2:Ăn Trưa

Sau buổi ký hợp đồng căng thẳng, em về nhà, ngồi lặng trong phòng làm việc. Ánh sáng vàng nhạt hắt lên bàn giấy, trong đầu em là những dòng suy nghĩ lộn xộn: về cách anh tỏ ra bình thường nhưng vẫn khiến em rung động, về việc anh ngày càng kiên cường và cá tính, và cả việc em không thể hiện quan tâm nhưng vẫn bị ảnh hưởng sâu
Dù đang giận dỗi hay lạnh lùng, anh vẫn biết rằng sự đồng thuận của hai bà chính là một điểm gắn kết quan trọng, khiến anh vừa phải suy nghĩ vừa cảm thấy yên tâm
Cả ngày anh dành trọn cho công việc: soạn hợp đồng, rà soát chi tiết điều khoản, liên hệ với khách hàng. Mọi thứ đều diễn ra trơn tru, nhưng trong lòng vẫn còn vương một chút bối rối sau cuộc gặp với Em
Đêm xuống, khi anh vừa tắt máy tính, điện thoại rung lên. Tin nhắn từ số của em hiện ra
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
💬 Hôm nay làm việc chăm chỉ quá nhỉ. Đừng để quên ăn cơm, không thì… tôi sẽ phải nhắc nhở đấy
Anh nhíu mày, vừa thấy lạnh lùng vừa nhận ra sự trêu chọc tinh tế trong câu chữ đó. Anh cười khẽ, lắc đầu, rồi trả lời
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
💬 Ai cho anh quyền quan tâm tôi vậy?
Tin nhắn tiếp theo từ Em chỉ đơn giản là một emoji nhếch mép, đủ để anh vừa bực vừa mềm lòng, khiến anh biết chắc rằng em vẫn để ý anh hơn anh nghĩ
Anh vừa định tắt điện thoại, thì một tin nhắn nữa từ em xuất hiện
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
💬 Ngủ sớm đi , tôi không chịu trách nhiệm cho ai đó mệt mỏi sáng mai
Anh cười khẽ, mắt lấp lánh sự tò mò và bối rối
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
💬 // Nhắc lại tin mới gửi //
( Ai cho anh quyền quan tâm tôi vậy?)
Rồi im lặng một lúc, không thấy tin nhắn trả lời nữa. Anh nằm trên giường, nghĩ em chắc chỉ chào hỏi đơn giản kiểu lịch sự, rồi sẽ bận rộn hoặc đi ngủ. Anh không ngờ rằng, thực ra, sau đó cả đêm em “mất tích” hoàn toàn, không nhắn thêm gì, để lại trong anh vừa hụt hẫng vừa… tò mò
Anh tắt điện thoại, nhưng mắt vẫn mở to, nhìn trần nhà anh lẩm bẩm một mình
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
“Anh… chỉ chào hỏi đơn giản thôi mà… hay là đang trêu tôi nhỉ?”
Cả đêm, hình ảnh những tin nhắn lạnh lùng pha chút trêu chọc của em cứ hiện lên trong đầu
Anh tự cười khẽ, vừa bực vừa thấy… thú vị
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
“Sao cứ phải khiến tôi bối rối vậy? Tôi đã lớn rồi mà…”
Anh lẩm bẩm rồi bật cười khẽ một mình, vừa bực vừa thấy trái tim mình nhảy lên một nhịp, rồi cuối cùng cũng chìm vào giấc ngủ với hình ảnh em in sâu trong suy nghĩ. Cả đêm, điện thoại nằm im lặng bên cạnh anh, em “mất tích” hoàn toàn, nhưng vẫn để lại dấu vết khiến anh vừa tò mò vừa… mong chờ
Sáng hôm sau, anh thức dậy, ánh nắng len qua rèm cửa chiếu lên mặt. anh liếc sang điện thoại, vẫn không thấy tin nhắn nào mới từ em, anh nhíu mày, tự nhủ
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
“Anh chỉ chào hỏi đơn giản kiểu hôm qua thôi mà… hay là cố tình ‘mất tích’ để thử tôi?”
Anh vừa chuẩn bị cà phê, vừa thầm đoán
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
“Hay là anh bận việc, hay… đang trêu tôi theo cách của anh?”
Trong lòng anh vừa bực vừa thích thú, ánh mắt thoáng nụ cười. anh lẩm bẩm một mình
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Anh thật… khó đoán. Cái kiểu lạnh lùng mà vẫn khiến người khác tò mò, thật là phiền
Dù bối rối, anh vẫn thấy một cảm giác ấm áp nhẹ nhàng len lỏi. anh tự nhủ sẽ không nhắn lại trước, để xem em có xuất hiện hay không, đồng thời cũng tận hưởng cảm giác “bị để ý” đầy thú vị
Cả buổi sáng, điện thoại yên lặng, nhưng trái tim anh cứ loạn nhịp khi nghĩ về em – người luôn biết cách vừa trêu chọc vừa làm anh bối rối
Trưa hôm đó , em rời văn phòng đi ra một quán ăn gần đó cũng chẳng sang trọng nhưng rất yên tĩnh
Vừa bước vào anh bất ngờ nhìn thấy em đang đứng gần quầy cà phê ,gương mặt vẫn lạnh lùng ánh mắt thoáng chút gì đó khó nhận ra
Bên cạnh em là mẹ em – quý bà nhà đầu tư, ăn mặc thanh lịch, nụ cười tinh tế và thân thiện
Anh khẽ nhíu mày, cảm giác tò mò , và ngượng ngùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
“Sao anh lại đi ăn trưa cùng mẹ… và lại đúng lúc tôi đi qua?”
Em nhìn thấy anh, ánh mắt dừng lại, giọng vẫn lạnh lùng nhưng có chút mềm mại
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Lâu rồi không gặp. Ăn trưa cùng tôi nhé?
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Hả?
Anh hơi bất ngờ, nhưng vẫn giữ thái độ bình thường
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Anh… mời tôi à?
Em nhếch mép, ánh mắt tinh nghịch
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Ừ… lâu rồi không gặp, tiện thể mời anh luôn. Chúng ta đi nào
Mẹ em mỉm cười, bước đến chào anh
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
À, Hùng , tiện quá, chúng ta cùng dùng bữa nhé. con đi ăn cùng mẹ nhé?
Chẳng lẽ mẹ Chồng đứng trước mặt miệng cười lời mời thì em muốn từ chối sao đây
Anh cảm thấy tim mình khẽ đập nhanh, vừa bực vừa… thích thú. Dù có sự hiện diện của mẹ anh, lời mời ấy vẫn khiến anh thấy được ưu ái và đặc biệt từ mẹ Chồng sau hậu ly hôn và lâu không gặp
Cả ba ngồi vào bàn, không khí vừa lịch sự vừa thoáng chút căng thẳng. Mẹ em mở đầu câu chuyện
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
Gem mẹ nghe Đăng nói con và nó hợp tác trong công việc sắp tới hả con
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
// Khều nhẹ //
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
??
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
Đăng nhớ quan tâm em , hai đứa cũng có cơ hội cho công việc sắp tới
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
// Gật đầu //
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
// Ngượng //
Anh hơi đỏ mặt, mỉm cười
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Dạ , b-bác con ổn không cần ai quan tâm đâu đ-đâu ạ
Em ngồi bên cạnh, nhìn anh với ánh mắt lạnh lùng nhưng thỉnh thoảng lại nhếch mép, trêu chọc anh một cách tinh tế
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Hôm nay Em ăn nhiều quá đấy, chắc sẽ phải tập thể dục tối nay để bù lại
Anh hắng giọng, giả vờ
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Anh không phải là huấn luyện viên của tôi đâu nhé
Em chỉ nhếch mép, ánh mắt vẫn dõi theo anh
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Ừ, nhưng tôi có quyền… nhắc nhở anh thôi
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
?? Quyền gì // nghiêng đầu hỏi //
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
È hem , ăn thêm đi con // gắp cho anh //
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Con cảm ơn
Vừa cười khẽ vừa xen lời trò chuyện để không khí bớt căng thẳng
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
Ăn trưa cùng nhau cũng vui mà, vừa ăn vừa chuyện trò công việc cũng tiện , trưa con rủ em đi ăn đi mẹ thấy em hơi ốm rồi
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Quan trọng là anh ấy chịu hay không // trêu chọc //
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
// Ực //
Thụ cảm thấy vừa bực, vừa vui em luôn biết cách vừa giữ khoảng cách lạnh lùng, vừa khiến anh phải chú ý. anh cười khẽ, ánh mắt thoáng lên một chút mềm lòng
Bữa trưa trôi qua nhẹ nhàng, nhưng từng lời nói, ánh mắt của em đều khiến anh nhớ mãi. anh nhận ra, dù em vẫn tỏ ra lạnh lùng, nhưng quan tâm ấy… rõ ràng hơn nhiều so với vẻ bề ngoài
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
💬 Còn thương còn yêu mà lại bỏ lỡ nhau
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
💬 Hai thằng nhóc này
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
💬 Chị coi 2 nó giúp tôi , tối tôi sẽ nói chuyện với Hùng
Bữa trưa kết thúc, anh đứng dậy, chuẩn bị ra về. anh chưa kịp bước đi xa, đã nghe một giọng nói lạnh lùng nhưng đầy tinh nghịch
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Đi đâu mà vội thế?
Anh quay lại, thấy em đang bước theo phía sau, ánh mắt vẫn giữ vẻ lạnh lùng nhưng lộ rõ sự quan tâm
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Tôi… chỉ về văn phòng thôi // đáp, cố giữ vẻ bình thường //
Em nhếch mép, tiến sát hơn một chút
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Một mình à? Không cần tôi hộ tống sao?
Anh nhíu mày, vừa thấy khó chịu vừa thú vị
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Anh làm phiền tôi rồi đấy
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Dù gì công ty anh vẫn cần nét chữ của tôi đó , ăn nói thế à
Em chỉ nhếch mép, đôi mắt lóe lên sự tinh nghịch
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Phiền hay không… tôi vẫn đi cùng thôi. Lâu rồi không gặp, phải tận dụng thời gian chứ
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
// Nhún vai //
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
…??
Anh cười khẽ, lòng bỗng thấy ấm áp. Dù em vẫn giữ thái độ lạnh lùng, nhưng từng bước chân theo sát, từng lời nói trêu chọc, đều khiến anh nhận ra: em quan tâm nhiều hơn anh nghĩ
Em vẫn giữ khoảng cách vừa đủ để không gây khó chịu, nhưng mỗi câu nói, mỗi ánh mắt đều khiến anh vừa bực vừa thích, không thể phủ nhận sự gần gũi đặc biệt mà chỉ có em mới mang lại
Khi anh vừa bước xuống xe, chuẩn bị vào công ty, anh mới phát hiện ra mình quên điện thoại trên xe của em. anh hơi lúng túng, quay lại thì thấy em đang đứng đó, ánh mắt lạnh lùng nhưng đầy tình tứ
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Quên điện thoại à?
em hỏi, giọng vẫn giữ vẻ bình thường nhưng ánh mắt lộ rõ sự tinh quái
Anh hối hả đáp
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
À… vâng, tôi… để quên mất
Anh bước tới lấy điện thoại, nhưng vô tình màn hình bật sáng, hiện ngay tin nhắn cuối cùng từ anh
>Anh yêu 💗
Tim anh lập tức nhảy lên, vừa bối rối vừa lo lắng
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
* Không phải…anh đã thấy rồi chứ *
Em khẽ nhíu mày, ánh mắt thoáng chút gì đó không nói ra nhưng rõ ràng đã thấy. Anh nhìn em, tim đập nhanh, cảm giác vừa bối rối vừa không muốn giải thích gì.Anh thở dài, quyết định
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Tôi…lên công ty ờ cảm ơn vì bữa ăn // xoay lưng đi //
Vừa nói, anh đi nhanh, cố giữ vẻ bình thường, không ngoảnh lại
Em đứng nhìn theo, nhếch mép cười khẽ, vẻ mặt lạnh lùng nhưng ánh mắt lại lộ sự dịu dàng và một chút thương nhớ. Em không nói gì, vẫn để anh đi, nhưng trong lòng biết rõ cảm xúc của mình: vẫn còn thương anh, nhưng em sẽ giữ kín, chỉ để trong ánh mắt tinh nghịch ấy mà thôi
Cũng vì lúc xin anh đừng ly hôn nhưng không thành thì em đã cho cái tôi của mình cao hơn lâu đài rồi
Cả hai như vậy, không ai nhượng bộ, không ai chủ động nhắc đến chuyện đã xảy ra. Chỉ là ánh mắt thoáng qua, nụ cười khẽ, những khoảng lặng vừa căng vừa ngọt, khiến cả hai đều nhận ra cảm xúc của mình nhưng vẫn giữ “giá”.Bầu không khí giữa họ vừa căng vừa thú vị, như một trò chơi nghịch ngợm : ai sẽ nhún nhường trước, ai sẽ giành phần chủ động – nhưng cả hai đều chưa ai muốn thua
Dù 3 năm không gặp , anh vẫn nhận thấy được sự quan tâm em dành cho mình và sự đẹp trai ấy Hồng Hài Nhi trước kia là của anh bây giờ thì chẳng còn của anh nữa rồi
Trên xe về , em nhận được cuộc gọi từ mẹ
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
📞 Có nói chuyện gì không
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
📞 Mẹ ơi , người ta có người thương rồi , mẹ làm con lại mất giá rồi
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
📞 Yêu nhau mà có tí chuyện bây lại ra nông nỗi như này , 3 năm không gặp thấy sau?
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
📞 Nhìn đủ thèm chưa
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
📞 Thằng vô dụng , mẹ không biết nói gì chỉ cần trước níu kéo một chút nữa là bây giờ đâu phải vậy
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
📞 Sao mẹ anh không chấp nhận ly hôn nhỉ , chắc anh ấy cũng muốn lắm mà hai người cứ không cho
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
* Ai nói chứ , dù không gặp nhưng vẫn theo dõi mạng xã hội mà *
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
📞 Gì chứ không thể đâu
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
📞 Mắt con nhìn thấy mà , anh ấy có người thương trộm nhớ rồi
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
📞 Thôi mẹ nôn nóng quá thì ép mẹ vợ con chấp nhận cho anh ấy ký lại và tờ giấy đi , rồi con kiếm dâu cho mẹ
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
📞 Tao thừa biết mày không muốn ly dị , nếu mày muốn thì dù 2 bà này ép cũng không được
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
📞 Thôi con cúp máy đây
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
📞 Cơ hội tới rồi , nắm bắt đi con mẹ chỉ ưng mỗi Hùng
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
📞 Hazz
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
📞 Ba mày cua mẹ gần 2 năm mẹ mới đồng ý , thì con cũng thế đi
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
📞 Chủ nhật đi ăn , mày phải đi
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
📞 Rồi rồi chị ạ , tới đó con sắp xếp
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
// Cúp máy //
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Hazz
Anh ở công ty cứ nhớ tới tin nhắn
>Anh yêu 💗
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Ấy chết tiệt
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Tháng gì vậy nè
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Đầu tháng gặp lại anh , giờ thì tin nhắn hiện lên không đúng lúc
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Chẳng biết có nghĩ gì không nữa // cắn tay //
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
💬 Phiền quá đừng nhắn
>Anh yêu 💗 :💬 Thái độ?
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
💬 // Xóa biệt danh //
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
💬 Mẹ em mà biết thì anh xác định đi
:💬 Chuyện gì
Reng reng
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Ấy mẹ…
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Tch , Đăng cậu nói cho mẹ tôi rồi à!
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Chết tiệt nhà cậu
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
💬 Anh nói gì cho mẹ tôi thế kia
Cuộc gọi vẫn kêu liên tục
anh lo lắng không dám bắt máy , anh cá chắc em đã thấy và méc lẽo với mẹ mình
Anh không dám bắt máy , còn tin nhắn đã gửi nhưng không xem
Anh tắt nguồn điện thoại rồi bỏ suy nghĩ ra khỏi đầu rồi tiếp tục công việc
✧・゚: *✧𝚇𝚒𝚄𝙶𝙰𝚄シ✧*:
Xiu
Xiu
Hì hì
Xiu
Xiu
🌹🌹💗
Xiu
Xiu
Ổn không ạ
Xiu
Xiu
Fic này kiểu khác không như 2 fic kia đâu , mong hợp gu
Xiu
Xiu
love

Chap 3: Sau Bữa Ăn

Xiu
Xiu
Trong fic này em = Doo , anh = Gem nha mấy nàng , hiểu cho em xíu hehe
Tin gửi đi, “đã gửi” hiện rõ, nhưng chẳng có phản hồi. Một ngày… rồi hai ngày. Điện thoại im lìm, không một thông báo nào từ em
Mẹ điện anh với giọng cáu gắt lúc đi ăn trưa cùng em về
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
📞 Con quen ai vậy Gem , dẫn về mẹ xem nào!
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
📞 Hải Đăng với con quan hệ tốt tới thế vậy sao không bắt cầu qua hả!?
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
📞 Mẹ hiểu lầm gì rồi đó , con với anh ấy ly hôn rồi mà
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
📞 Vậy là con có người khác đúng không!
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
📞 Dẫn về cho mẹ
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
📞 Nếu mẹ thấy hơn Đỗ Đăng mẹ sẽ ra tòa giải quyết chuyện ly dị cho con
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
📞 Mẹ à , con bận rồi con tắt đây
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
📞 Chủ nhật đi ăn với mẹ
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
📞 Phải đi , mẹ và ba nhớ con rồi
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
📞 Mẹ đừng điêu , con biết có bác gái bác trai nữa , bữa đó con bận
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
📞 Bác gái bác trai cái gì thằng kia , con rể tao vẫn gọi tao bằng mẹ vợ đấy
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
📞Đó là chuyện của anh ta , con tắt đây mẹ đừng gieo duyên cho con với anh ấy nữa
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
📞 Con không thích , và hãy để con với anh ấy ly dị đi mẹ và bác cứ tạo cơ hội làm gì kết quả đã rõ ràng rồi
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
📞 Ly dị ly dị, mở miệng xin cưới hỏi cũng đơn giản tích tắc một tháng là cưới , đến ly dị cũng thế con bớt bướng đi Gem
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
📞 Mẹ nói rồi chủ nhật đi ăn với mẹ và ba , vậy đi mẹ bận rồi
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Hazzz
________
Đến ngày thứ ba, khi cùng gia đình đi ăn tối , anh sững sờ khi thấy em đã ngồi sẵn trong phòng riêng. Người con trai ba ngày qua lạnh nhạt với anh, giờ lại trò chuyện thoải mái với ba mẹ như chẳng có chuyện gì
Ánh mắt hai người chạm nhau thoáng chốc, nhưng em nhanh chóng quay đi, gương mặt vẫn điềm nhiên. anh cảm nhận rõ ràng sự bơ lạnh ấy, lòng càng thêm bức bối
Khi mọi người vào bàn, mẹ khéo léo bảo nhân viên đổi chỗ, cuối cùng lại để em và anh ngồi cạnh nhau. Suốt cả bữa ăn, anh im lặng, mắt chỉ nhìn vào chén đũa, cố né tránh từng ánh nhìn từ phía em. Còn em, em cũng chẳng nói một lời, thái độ dửng dưng đến mức ngột ngạt
Ba ngày không một tin nhắn, gặp lại thì im lặng. Khoảng cách này… chẳng khác nào người xa lạ
Suốt buổi, ba mẹ hai bên liên tục khéo léo ghẹo chuyện hai đứa. “Lâu rồi mới thấy hai con ngồi cạnh nhau, đúng là duyên trời định."
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
Đăng con giúp mẹ coi em Hùng nha , lớn rồi nhưng khó ăn uống lắm , mẹ nghe bảo con và nó sẽ cùng công ty hả
Ba Hùng
Ba Hùng
Cùng gì chứ bà này , chỉ là thường xuyên gặp nhau thôi
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
// Cười //
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
Con giúp mẹ chăm sóc Hùng nha nó còn khá bướng lắm con
Ba Hùng
Ba Hùng
Ba thấy được đó con, mẹ nói đúng đó
Em chỉ cười, giọng trầm ấm vang lên quen thuộc
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Dạ, ba mẹ nói vậy con cũng chỉ biết gật thôi
Em vẫn ung dung gọi ba, mẹ một cách tự nhiên, như chưa từng có cuộc chia ly
Còn anh, ngồi bên cạnh, chỉ im lặng, né tránh từng ánh mắt lẫn lời trêu chọc. Khi buộc phải lên tiếng, anh chỉ khẽ mỉm cười, gọi xa cách
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Dạ, thưa bác trai, bác gái…
Khoảnh khắc ấy, sự chênh lệch càng rõ rệt—một người vẫn tự nhiên như con rể trong nhà, một người lại cố chối bỏ, dựng khoảng cách
Không khí bữa ăn mỗi lúc một rộn ràng hơn, nhất là khi cả hai gia đình đều khéo léo nhắc đến chuyện cũ
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
Con còn khách sáo gọi bác trai, bác gái gì nữa
Mẹ em liếc sang, nửa cười nửa nghiêm
Thấy sắc mặt mẹ thay đổi
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
Phải gọi là ba mẹ chồng chứ con
Anh sững lại, mặt hơi nóng lên. anh mím môi, do dự mãi mới lí nhí
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
" Dạ ba…mẹ "
Em ngồi cạnh, thoáng cúi đầu, khóe môi cong lên thành nụ cười khó giấu. Đôi mắt em lấp lánh khi nhìn sang anh, giọng trầm mà khẽ trêu
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
“Ừm, nghe cũng quen tai nhỉ”
Anh giật mình liếc sang, hờn dỗi trong mắt rõ rệt, nhưng không nói một lời nào nữa, chỉ lặng lẽ cúi xuống
Cả bàn cười ầm, ba mẹ hai bên càng có cớ trêu thêm. Đến cuối bữa, ba anh bất ngờ lên tiếng
Ba Đăng
Ba Đăng
Thằng Đăng dạo này ở một mình cũng chẳng tiện, hay chuyển qua ở chung cư với Hùng đi. Hai đứa tiện đường chăm sóc nhau
Mẹ em lập tức đồng tình, ánh mắt đầy ẩn ý. Trong khi anh vẫn cúi gằm mặt, không dám phản đối, em chỉ mỉm cười, chẳng hề tỏ ra bất mãn
Không khí bàn ăn lúc ấy, ngoài sự vui vẻ của mọi người, còn có một khoảng lặng chỉ thuộc về hai người – khoảng lặng khó gọi tên
Sau bữa ăn, khi mọi người còn ngồi chuyện trò, mẹ em bỗng cười ý nhị
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
Lâu ngày gặp nhau, hai đứa chắc có nhiều chuyện muốn nói. Ra ngoài đi dạo một lát đi
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
// Ực //
Anh giật mình, muốn từ chối nhưng ánh mắt cả hai bên gia đình đều dồn đến, anh chỉ còn cách lặng lẽ đứng dậy bước ra khỏi phòng, em cũng thong thả đi theo sau
Hành lang nhà hàng tĩnh lặng, chỉ còn tiếng bước chân vang đều. Anh đi trước, tay siết chặt lấy túi xách, tim đập loạn. Không khí ngột ngạt đến mức khiến anh phải dừng lại, quay sang nhìn em
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Cậu…
Anh hít một hơi, giọng khẽ khàng , và mặt nghiêm chỉnh
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Cậu đã nói gì với mẹ tôi?
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Bận tới nổi không có thời gian rep tin nhắn tôi luôn à
Em nhét tay vào túi quần, nghiêng đầu nhìn anh, ánh mắt sâu thẳm. Nụ cười thoáng hiện trên khóe môi nhưng chẳng chạm tới đáy mắt
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Tin nhắn nào?
Em hỏi chậm rãi, như thể thật sự không để tâm
Câu trả lời hờ hững ấy khiến lòng anh nghẹn lại gương mặt nghiêm túc hơn hẳn , vừa tức giận. Trong thoáng chốc, cảm giác xa cách ngày xưa lại ùa về, giống hệt cái ngày cả hai chọn rẽ sang hai lối
Anh cau mày, giọng gắt
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Đừng có giả vờ! tôi nhắn rõ ràng, cậu xem mà cố tình không trả lời đúng không?
Em bật cười khẽ, giọng mang chút trêu chọc
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Anh quan tâm tin nhắn đến vậy sao? tôi tưởng anh đâu còn để ý đến tôi nữa
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Anh-
Anh siết chặt nắm tay, gương mặt đỏ lên vì giận. Ánh mắt nghiêm khắc nhìn thẳng vào em
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Đừng nói mấy lời thừa thãi. Tôi chỉ muốn hỏi cho rõ, chứ không phải… quan tâm!
Em nghiêng đầu, nụ cười càng sâu hơn, như thể càng thấy thú vị khi anh cáu gắt. Em chậm rãi
Ừ, thì em nhận được rồi. Nhưng thấy anh nóng nảy thế này… có khi em cố tình không trả lời, để được nhìn thấy bộ dạng này của anh
Anh quay đi, bước nhanh hơn, nhưng tiếng bước chân phía sau vẫn thong thả bám theo
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Cọc thế
Em cười khẽ, giọng trêu chọc vang lên sau lưng
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Ba ngày không thấy mặt, tôi còn tưởng anh quên mất tôi rồi chứ
Anh khựng lại, nghiến răng
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Anh đừng có nói linh tinh
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Sao lại cọc khi tôi không trả lời tin nhắn nhỉ? hửm?
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Tch , xàm xí
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
// Bỏ đi //
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
// Lắc đầu đi theo sau //
Đi một vòng hành lang thì cả hai quay lại phòng ăn , anh xin phép ra về trước
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
ba mẹ con xin phép // cuối đầu //
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
// Nhìn anh //
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
Về luôn hả con
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Dạ
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
Giờ cũng hơi tối rồi , Đăng đưa con về nha?
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Dạ thôi không cần đâu ạ , con về một mình được
Ba Đăng
Ba Đăng
Ba thấy tối rồi , con về một mình thì 2 anh chị cũng không yên tâm đâu , ba nghĩ để Đăng đưa con về
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
D-dạ…-
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
Thôi , thằng nhỏ không muốn thì thôi
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
Hùng con về đi , về tới nhà điện cho mẹ yên tâm
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Dạ…m-mẹ con về
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Con xin phép
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
// Rời đi //
Anh nhẹ nhàng lướt qua em
Em chẳng quay đầu nhìn bóng lưng ấy thêm một lần nữa
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
// Nhìn em //
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
// Rén //
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
// Uống //
Ba Hùng
Ba Hùng
Đăng
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Dạ
Ba Hùng
Ba Hùng
Con ký hợp đồng với công ty của Sơn chưa
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Dạ chưa ba
Ba Đăng
Ba Đăng
Ba nghĩ con ký nhanh đi , để có cơ hội gần gũi với Hùng
Ba Đăng
Ba Đăng
Mấy ông bà này đợi 2 đứa lâu lắm rồi , năm nay cũng tới tuổi hết rồi
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
Hai đứa ơi , mấy ông bà này rầu lắm rồi , mau chóng quay lại như trước kia đi , mẹ đợi bồng cháu lắm rồi
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Ba Hùng
Ba Hùng
Bà này
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
Chị xui nói đúng , hai đứa mấy năm nay cũng đã có ai kề bên đâu , cho nhau cơ hội đi , hai bên nhà chỉ ưng mỗi thằng rể con dâu này thôi đấy
Ba Đăng
Ba Đăng
Ba vợ con sắp xếp hết rồi , mai dọn qua chung cư đối diện với Hùng đi
Hai bên nhà cứ như thế thì khó cho cả hai quá
Dù gì cũng đã gần 3 năm nhưng chưa năm nào là ba mẹ ngừng kêu hai người quay lại cả
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
À con còn công việc nữa , con về trước nha ba mẹ
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Ba mẹ con về // cuối đầu rời đi //
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
Ừm
Ba Đăng
Ba Đăng
Tch , mấy đứa này
Ra được không khí bên ngoài , em thở nhẹ nhõm
Đêm hôm đó, căn hộ chìm trong yên tĩnh. Em ngồi ở bàn làm việc, ánh sáng màn hình hắt lên gương mặt nghiêm nghị. Từng tập tài liệu, từng dòng chữ cuốn lấy em, như thể công việc là tấm khiên duy nhất giúp em không phải đối diện với những suy nghĩ khác
Trong phòng kia, anh nằm dài trên giường, mắt mở trừng trừng nhìn trần nhà. Lời ba mẹ trong bữa ăn ban tối vẫn còn vang vọng: “Hai đứa quay lại với nhau đi, duyên nợ này khó kiếm lắm "
Anh nhắm chặt mắt, hít một hơi thật sâu
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Không được… không thể để ai sắp đặt cuộc đời mình thêm lần nữa
Trái tim thoáng rung lên, nhưng lý trí nhanh chóng gạt bỏ
Ngoài kia, tiếng gõ bàn phím lạch cạch vang đều. Một người đắm chìm trong công việc, một người cố chấp tự dựng khoảng cách
Vài ngày trôi qua, không một tin nhắn, không một lời hỏi han , cũng từ đêm đó thì cả hai cũng im lặng trong công việc, căn hộ được ba mẹ sắp xếp , chỉ cần em bỏ cửa ra là bắt gặp cửa nhà anh nhưng mà em không có ở căn hộ đó , em vẫn ở căn hộ của mình
✧・゚: *✧𝚇𝚒𝚄𝙶𝙰𝚄シ✧*:
Xiu
Xiu
love you

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play