Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Muộimoon]Bông Hoa Chẳng Thuộc Về Ta

chap1:

Giờ ra chơi, căng-tin trường cấp ba lúc nào cũng đông nghẹt. Hằng vừa chuyển trường hôm qua, chưa quen nếp sinh hoạt, bèn ôm khay cơm tìm đại một bàn trống. Thấy một góc bàn ngay cửa sổ thoáng gió, cô hí hửng ngồi xuống, chẳng để ý ánh mắt mọi người xung quanh.
Không khí bỗng chốc lặng hẳn. Tiếng thì thào nổi lên:
Quần chúng nữ
Quần chúng nữ
Trời ơi, con nhỏ mới chuyển trường dám ngồi bàn của chị Thảo kìa
Quần chúng nam
Quần chúng nam
Chết chắc rồi, đó là “bàn cấm” mà.
Hằng nhíu mày, ngẩng lên thì thấy một nhóm nữ sinh bước vào, ai nấy đều né sang một bên nhường đường. Đi giữa chính là Thảo – đồng phục hờ hững, áo khoác trễ vai, tai đeo khuyên bạc sáng loáng. Vừa xuất hiện đã toát khí chất “chị đại”, ánh mắt lạnh nhạt quét qua cả căng-tin.
Hồ võ thanh thảo- muộii
Hồ võ thanh thảo- muộii
//Thảo dừng lại trước bàn Hằng, khoanh tay//Đây là chỗ của tao.
Cả căng-tin nín thở. Hằng nhìn cô gái trước mặt, đẹp đến mức ngẩn người, nhưng thái độ ngang ngược thì… bực không chịu được. Cô đặt đũa xuống, nghiêm túc trả lời:
Nguyễn lê diễm hằng - lamoon
Nguyễn lê diễm hằng - lamoon
Căng-tin là của chung. Ai đến trước thì ngồi, chẳng lẽ trường này còn có luật ngồi bàn ghi tên?
Mấy bạn xung quanh “ồ” lên, tưởng Hằng xong đời.
Thảo hơi nhướng mày, nụ cười nhạt thoáng lướt qua môi.
Hồ võ thanh thảo- muộii
Hồ võ thanh thảo- muộii
Gan nhỉ.
Không như mọi người tưởng, Thảo chẳng hề làm khó. Cô kéo ghế ngồi đối diện Hằng, thản nhiên lấy cơm ăn, coi như chuyện vừa rồi chưa từng xảy ra.
Từ bàn bên cạnh, tiếng xì xào rộ lên:
Quần chúng nữ
Quần chúng nữ
Chị Thảo chưa bao giờ cho ai ngồi cùng bàn cả…
Quần chúng nữ
Quần chúng nữ
Con bé kia là ai vậy, liều thật…
Còn Hằng thì tim đập thình thịch, vừa ngượng vừa khó hiểu. “Ngồi ăn chung với chị đại, coi như ngày đầu nhập học của mình không hề yên bình rồi.”
Nhưng trong một khoảnh khắc, Hằng bắt gặp ánh mắt Thảo khẽ liếc sang, có chút… thú vị. Như thể cô nàng lạnh lùng ấy vừa tìm được một điều mới mẻ.

chap2:

Sau vụ căng-tin hôm trước, cả trường ồn ào hẳn. Tin tức “con nhỏ mới chuyển trường dám cãi chị Thảo, rồi lại ngồi ăn cùng” lan nhanh hơn gió.
Ở hành lang giờ ra chơi, mấy bạn nữ túm tụm lại thì thầm:
Quần chúng nữ
Quần chúng nữ
Ê, chắc con bé đó là người của chị Thảo rồi
Quần chúng nam
Quần chúng nam
Không thì sao sống nổi? Mấy đứa khác ngồi nhầm bàn là bị quăng văng ra rồi đó
Quần chúng nam
Quần chúng nam
Còn nó thì yên lành ăn hết phần cơm.
Người bị gọi tên, Hằng, vừa bước ngang qua thì nghe trọn. Cô suýt nghẹn nước, quay ngoắt lại:
Nguyễn lê diễm hằng - lamoon
Nguyễn lê diễm hằng - lamoon
Này, mấy bạn đừng có dựng chuyện! Mình với chị Thảo chẳng có gì hết!
Đúng lúc đó, Thảo từ cầu thang đi xuống, tay đút túi quần, dáng nhàn nhã. Cả hành lang im phăng phắc. Thảo liếc một vòng, ánh mắt dừng lại đúng chỗ Hằng đang đỏ mặt phân bua.
Hồ võ thanh thảo- muộii
Hồ võ thanh thảo- muộii
Ồn ào gì thế? – giọng Thảo trầm, lười biếng nhưng áp lực.
Đám học sinh tản ra như sóng, ai cũng né xa vài bước. Hằng đứng lại một mình, cắn môi, gương mặt nóng bừng.
Thảo bước đến, cúi nhẹ xuống, nói đủ cho Hằng nghe:
Hồ võ thanh thảo- muộii
Hồ võ thanh thảo- muộii
Có gì đâu mà giải thích. Phủ nhận cũng chẳng ai tin
Hằng ngẩng lên, trừng mắt:
Nguyễn lê diễm hằng - lamoon
Nguyễn lê diễm hằng - lamoon
Nhưng tôi không phải người của cậu
Khóe môi Thảo cong cong, ánh mắt lóe lên chút thích thú.
Hồ võ thanh thảo- muộii
Hồ võ thanh thảo- muộii
Thế à? Nhưng nếu cậu không phải, thì trong mắt tụi nó, cũng thành phải thôi.
Rồi cô thản nhiên vòng tay qua vai Hằng, kéo đi trước bao ánh mắt sững sờ
Hồ võ thanh thảo- muộii
Hồ võ thanh thảo- muộii
Đi thôi, bạn cùng bàn.
Hằng muốn gỡ tay Thảo ra, nhưng cả hành lang cứ nhìn chằm chằm, cuối cùng đành… để yên. Mặt thì đỏ như trái cà chua chín, trong khi Thảo ung dung như chẳng có gì xảy ra.
Tin đồn ngày hôm đó lập tức nổ tung: “Chị đại đã chọn người mới.”

chap3:

Giờ ra chơi chiều, Hằng ôm tập sách đi ngang sân sau để lên thư viện. Đây vốn là chỗ ít người lui tới, nhưng vừa đi đến khúc cua thì bị mấy nữ sinh chặn lại.
Phan lê bảo châu
Phan lê bảo châu
Ê, nhỏ mới!//một đứa tóc nhuộm gác tay lên tường, chặn đường//Nghe nói mày là người của chị Thảo hả?
Hằng nhíu mày:
Nguyễn lê diễm hằng - lamoon
Nguyễn lê diễm hằng - lamoon
Không phải. Đừng có tin mấy lời nhảm nhí.
Con bé kia cười khẩy, tiến sát:
Phan lê bảo châu
Phan lê bảo châu
Không phải mà hôm qua chị Thảo ôm vai mày trước cả trường à? Mày tưởng ngon lắm chắc. Trường này không dễ leo lên đầu ngồi đâu, hiểu chưa?
Hằng bị ép lùi lại, lưng chạm tường, hai tay ôm chặt tập vở. Cổ họng nghẹn lại, nhưng cô vẫn cố nói cứng
Nguyễn lê diễm hằng - lamoon
Nguyễn lê diễm hằng - lamoon
Tôi chẳng cần “leo” lên đầu ai hết.
Bọn kia vừa định động tay thì một giọng lạnh tanh vang lên:
Hồ võ thanh thảo- muộii
Hồ võ thanh thảo- muộii
Đụng vào em ấy thử xem.
Cả đám sững người. Quay lại, Thảo đang đứng cách vài bước, một tay đút túi, tay còn lại xoay cây bút kim loại. Ánh mắt sắc lạnh khiến không khí như đông cứng
Quần chúng nữ
Quần chúng nữ
Chị… chị Thảo… – bọn kia lắp bắp.
Thảo tiến đến, đứng chắn trước mặt Hằng, giọng trầm thấp nhưng đầy uy lực:
Hồ võ thanh thảo- muộii
Hồ võ thanh thảo- muộii
Tao nói lần này thôi. Đụng vào em ấy là đụng vào tao.
Một đứa định cãi, nhưng ánh mắt Thảo lia tới, sắc bén đến mức nó nuốt lời, kéo cả nhóm lủi thủi bỏ đi
Còn lại hai người, Hằng vẫn đứng áp lưng vào tường, tim đập thình thịch. Thảo quay lại, cúi xuống nhìn cô:
Hồ võ thanh thảo- muộii
Hồ võ thanh thảo- muộii
Sao lúc nào cậu cũng gây rắc rối thế hả?
Hằng cắn môi, bật lại:
Nguyễn lê diễm hằng - lamoon
Nguyễn lê diễm hằng - lamoon
Tôi có làm gì đâu! Toàn tại tin đồn vớ vẩn với cậu
Thảo im vài giây, rồi bất ngờ đưa tay chỉnh lại sợi tóc xõa trên má Hằng, động tác dịu dàng đến khó tin.
Hồ võ thanh thảo- muộii
Hồ võ thanh thảo- muộii
Vậy thì… để thật sự thành người của tôi đi. Lúc đó, chẳng ai dám động đến cậu nữa
Hằng choáng váng, mặt đỏ ửng, tim như muốn nhảy khỏi lồng ngực.
Nguyễn lê diễm hằng - lamoon
Nguyễn lê diễm hằng - lamoon
Cậu… cậu nói cái gì vậy?!
Thảo nhếch môi, nụ cười nửa miệng quen thuộc:
Hồ võ thanh thảo- muộii
Hồ võ thanh thảo- muộii
Không nghe rõ à? Tôi nhắc lại cũng được…

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play