Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Rhycap] Nhân Chứng Bí Mật

Bức ảnh trong màn đêm

_&_
Đêm Sài Gòn mưa tầm tã. Những hạt mưa hối hả dội xuống con đường vắng người, ánh đèn đường vàng vọt phản chiếu lên mặt nước loang loáng
Trong con hẻm nhỏ hun hút, một bóng người chạy vụt qua, hơi thở dồn dập, trên tay lấm lem má*u
*tách*
Đức Duy - phóng viên ảnh tự do, kẻ nổi tiếng liều lĩnh với sở thích săn tin nửa đêm, vừa kịp bấm máy
Ống kính máy ảnh của cậu bắt được khoảnh khắc ấy: một kẻ lạ mặt đang kéo lê một bao tải đỏ thẫm giữa màn mưa
Đức Duy nuốt khan. Mồ hôi ướt đẫm gáy, chẳng biết vì mưa hay vì nỗi sợ. Cậu vốn chỉ định chụp vài tấm ảnh đời thường để bổ sung cho bài viết sắp tới, nhưng thứ cậu chứng kiến.... chắc chắn không phải chuyện thường!!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Toi rồi..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Trốn đi đâu đây!
Cậu thì thầm, lùi lại sau bước tường, tim đập thình thịch
Bất ngờ kẻ kia quay phắt đầu lại
Ánh mắt sắc lẻm, lạnh lẽo như xuyên thấu màn mưa dò quét xung quanh. Cậu chết sững. Chỉ vài giây ngắn ngủi , cậu biết mình đã bị phát hiện
Trong khoảnh khắc ấy, một tiếng còi cảnh sát vang lên ở cuối hẻm. Đèn pha quét ngang, chiếu lên mặt người đàn ông lạ rồi biến mất vào bóng tối
Duy chớp mắt, bàn tay run rẩy vẫn giữ chặt chiếc máy ảnh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Phù..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thoát chết rồi
Tiếng bước chân dội vang sau lưng, một giọng nói trầm thấp cất lên
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu đang làm gì ở đây?!
Cậu quay lại. Một người đàn ông cao lớn trong áo khoác dài màu đen đứng ngay sau, đôi mắt lạnh băng soi thẳng vào cậu. Dưới ánh đèn mờ, gương mặt anh ta góc cạnh, ánh nhìn sắc bén như có thể mổ xẻ cả linh hồn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi... tôi chỉ là phóng viên.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi đi săn tin thôi...//lắp bắp//
Hắn không chớp mắt. Bước đến gần, anh ta cúi xuống nhìn chiếc máy ảnh trong tay Đức Duy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Phóng viên?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ở hiện trường một vụ án mạng?
Giọng anh khàn đặc, mang theo sức nặng không thể chối cãi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tên tôi là Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cảnh sát hình sự kiêm thám tử tư
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Từ giờ, cậu phải đi theo tôi để hợp tác điều tra
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
...
Đức Duy sững sờ. Làn mưa vẫn tí tách rơi xuống, lạnh buốt sống lưng. Trong mắt cậu người cảnh sát này chẳng khác nào một bức tường thép - vừa nguy hiểm, vừa khiến tim cậu đập loạn nhịp
Còn sâu trong ánh mắt Quang Anh, vừa có sự cảnh giác, vừa thoáng qua một tia tò mò... về gã phóng viên ngông nghênh vừa chạm vào vòng xoáy của tử thần này
Đêm mưa ấy, số phận của họ bắt đầu đan xen.
_____
࣪ ִֶָ☾.κιss.
࣪ ִֶָ☾.κιss.
Chào mọi người ở bộ fic mới này nhóo.Yếu tố kinh dị có thể sẽ xuất hiện sớm nên ai yếu tim thì cẩn thận nha 😭
࣪ ִֶָ☾.κιss.
࣪ ִֶָ☾.κιss.
Yêu yêu yêu, điều gì quan trọng nhắc lại 3 lần
࣪ ִֶָ☾.κιss.
࣪ ִֶָ☾.κιss.
🫵❤️‍🔥

Lời cảnh báo trong đêm

_____
Căn phòng thẩm vấn sáng đèn neon lạnh lẽo. Cơn mưa bên ngoài rơi lộp bộp lên cửa kính. Cậu ngồi co người trên ghế, hai tay vẫn giữ chặt chiếc máy ảnh, ánh mắt xen lẫn lo lắng và bướng bỉnh
Hắn đứng tựa vào bàn, ánh mắt nghiêm nghị quan sát cậu như muốn lột trần mọi bí mật
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nói tôi nghe
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu đã thấy những gì ở hiện trường?
Cậu cắn môi. Hình ảnh cái bao tải đỏ thẫm kia cứ ám lấy tâm trí. Nhưng bản năng mách bảo cậu không nên kể hết sự thật
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ờm..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi chỉ chụp vài bức ảnh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không thấy gì cả..
Hắn khẽ nhíu mày, bước đến, cúi xuống sát mặt cậu. Khoảng cách gần đến mức hơi thở hai người giao nhau
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nghe này!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu không hiểu cậu vừa đặt chân vào chuyện gì đâu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hung thủ mà cậu thấy... hắn sẽ không bỏ qua cho cậu!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Và nếu cậu còn cố giấu giếm, tôi sẽ không bảo vệ cậu được
Cậu cắn nhẹ môi, nén nỗi sợ, bật ra tiếng cười nhạt
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi đã liều mạng để có được bức ảnh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nếu anh nghĩ tôi sẽ xóa nó đi... Thì không đâu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Sự thật cần được phơi bày
Ánh mắt Anh lóe lên, vừa tức giận vừa như khâm phục. Hắn ngả người ra sau, khoanh tay trước ngực
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bướng bỉnh thật!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng chính sự bướng bỉnh đó sẽ giết chết cậu
Trong căn phòng sáng loáng ánh đèn, cả hai chìm vào im lặng. Bên ngoài, tiếng mưa vẫn rơi đều, như nhắc nhở rằng màn đêm ngoài kia chưa kết thúc. Và cuộc chơi đặt cược mạng sống này chỉ vừa mới bắt đầu.
Ở đâu đó, một bóng đen lấp ló dưới mái hiên bệnh viện, khóe môi nhếch lên. Ánh mắt hắn lóe lên như con thú vừa tìm thấy con mồi yêu thích
???
???
...
???
???
Một con mồi béo bở nhỉ??
_____

Mồi nhử kẻ sát nhân

_____
Trời rạng sáng, mưa đã tạnh. Sài Gòn phủ một lớp sương mỏng, đường phố nhộn nhịp trở lại với tiếng xe máy, tiếng rao hàng và nhịp sống hối hả. Nhưng trong căn phòng trọ nhỏ của Duy, không khí lại căng thẳng khác thường
Cậu ngồi trên giường, trước mặt là chiếc laptop đã mở sẵn trang quản trị của một tờ báo điện tử
Những ngón tay lướt nhanh trên bàn phím, chỉnh sửa lại dòng tít
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"🚨🛑 Bóng người trong mưa - vụ việc bí ẩn tại ngõ số 7"
Kèm theo đó là một nửa bức ảnh: bóng người kéo vật gì đó nặng nề, hình ảnh mờ ảo nhưng đủ gây chấn động
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Liều mạng vậy có sao không ta?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng mà sự thật phải được chứng minh!
Khi bài báo vừa đăng lên, điện thoại cậu rung lên
Là tin nhắn từ MỘT SỐ LẠ!?
???
???
💬: Cậu đã nhìn thấy điều không nên thấy
???
???
💬: Nếu còn muốn bảo vệ mạng sống thì hãy đến ngõ số 7 lúc nửa đêm
???
???
💬: MỘT MÌNH!!
Chắc chắn gã quái gở đã đọc được bài báo của cậu rồi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chết tiệt..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mong trời độ!!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Con không muốn chết khi chưa có bồ đâuu
*cốc cốc cốc*
Tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên dồn dập
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Trời trời..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mới đó mà đã đến rồi hả
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Trời không độ mình rồi ಥ⁠╭⁠╮⁠ಥ
.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Làm gì mà lâu vậy..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi đứng gõ nãy giờ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đau hết cả tay!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Là anh à...?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Phù..may quá (⁠・⁠–⁠・⁠;⁠)⁠ゞ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chứ cậu nghĩ là ai
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hay mới đó mà đã sợ rồi?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đâu... đâu có
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bướng thật sự!!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi nói rồi còn ráng đăng tin
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thì nghề nghiệp của tôi mà..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không làm thì chế.t đói hả
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Làm thì cũng chết thôi!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tên kia đã đọc bài báo chưa!?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Rồi..rồi //lắp bắp//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cái gì!??
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Toi cậu rồi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hắn còn nhắn tin hẹn gặp nữa..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Giờ tôi phải làm sao đây..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đời trai còn chưa mất màaa
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Huhuhu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hồi nãy còn nói chuyện cợt nhả mà
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Sao lật mặt nhanh thế?
Anh khoanh tay, ánh mắt sắc bén như xuyên thủng màn hình điện thoại trong tay Duy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đừng nói với tôi là cậu định đi một mình??
Cậu vô thức dấu điện thoại ra sau lưng
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nếu tôi không đi..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Làm sao có tin cho anh điều tra?
Em gượng gạo, môi nở nụ cười nghịch ngợm, nhưng trái tim đang cuồng loạn
Trong chớp mắt, anh tiến đến. Bàn tay nắm chặt cổ tay cậu, kéo cậu lại gần
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đủ rồi!!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi sẽ không cho phép cậu tự biến mình thành mồi nhử!
Em há miệng định cãi, nhưng rồi nghẹn lại. Ánh mắt quá dữ dội , quá kiên quyết, khiến mọi lời phản kháng tan biến
Khoảnh khắc ấy em đã nhận ra : đằng sau lớp băng giá kia là sự lo lắng thật lòng. Và lần đầu tiên, cậu thấy lòng mình dao động
.
.
Ở ngoài kia, nơi căn phòng tối tăm, tên sát nhân đang theo dõi bài báo qua màn hình
Ngón tay hắn lướt chậm rãi trên bức ảnh của em . Hắn bật cười khẽ, nụ cười dài và lạnh
???
???
Tốt lắm!!
???
???
Cứ tiến lại gần...
???
???
Tôi sẽ cho các người một màn kịch không thể thoát!
_____

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play