Bầu Trời Của Riêng Em [Guest X Nooby] Soybean
chap 1 Ngày nhập học ꉂ(ˊᗜˋ*)
t/g ꉂ(ˊᗜˋ*)♡
do t thấy ít ng viết về nooby vs guest trong soybean nên t viết
t/g ꉂ(ˊᗜˋ*)♡
và truyện này có vẽ hơi skibidi vì guest ko nói chuyện đc
t/g ꉂ(ˊᗜˋ*)♡
mong mọi người thông cảm
t/g ꉂ(ˊᗜˋ*)♡
giờ vô thôi :D
Sáng nay, sân trường ngập nắng. Tiếng ve sầu còn vương lại đâu đó, hoà cùng tiếng nói cười rộn ràng của học sinh.
Nooby – cậu học sinh mới chuyển đến, khẽ nắm chặt quai cặp. Tim đập nhanh, bàn tay hơi run. Trường mới, bạn mới… tất cả đều lạ lẫm.
nooby
*Không sao đâu, chỉ cần cố gắng làm quen*//tự nhủ, bước vào lớp học//
đa nhân vật ᕕ( ᐛ )ᕗ
thầy giáo: Đây là bạn Nooby, học sinh mới. Các em hãy giúp bạn ấy hoà nhập nhé
Lớp học xôn xao. Một vài ánh mắt tò mò hướng về Nooby. Giữa những gương mặt ấy, Nooby bắt gặp một ánh nhìn khác hẳn – lạnh lùng, sâu thẳm nhưng không hề xa cách. Đó là Guest, cậu học sinh ngồi cuối lớp, tay cầm bút chì, vẽ gì đó lên trang giấy.
Một giọng nói vui vẻ vang lên. Acorn, học sinh cùng lớp, chạy lại khoác vai cậu.
acorn
Ngồi gần tụi mình đi, tớ sẽ giới thiệu hết cho.
Nooby thở phào, mỉm cười đáp lại. Cạnh Acorn, Bacon giơ tay chào, khuôn mặt hồn nhiên và có chút nghịch ngợm.
Nhưng rồi Nooby nhận ra có một chỗ trống bên cạnh Guest. Dù Guest không nói gì, ánh mắt cậu ấy lại dừng trên Nooby, như đang chờ đợi.
acorn
Cậu ấy tên Guest, hơi lạ một chút… cậu ấy không nói chuyện được. Nhưng đừng lo, cậu ấy tốt lắm.
Nooby gật đầu. Cậu chậm rãi bước đến ngồi xuống cạnh Guest. Không khí thoáng chút ngượng ngùng, nhưng cũng lạ thay, Nooby cảm thấy an tâm lạ thường.
Guest khẽ đẩy cuốn vở vẽ về phía Nooby. Trên đó, cậu viết vài dòng chữ ngay ngắn
Nooby sững lại vài giây. Một nụ cười nhẹ nở trên môi. Và có lẽ, từ khoảnh khắc đó, một sợi dây vô hình đã bắt đầu nối liền hai người.
t/g ꉂ(ˊᗜˋ*)♡
quá là skibidi (>_<)
t/g ꉂ(ˊᗜˋ*)♡
nhạc tên là ngược gió của the flob
chap 2: Những dòng chữ lặng im
Ngày hôm sau, Nooby đến lớp sớm hơn một chút. Cậu ngồi vào chỗ, nhìn sang Guest – cậu bạn vẫn lặng lẽ cúi đầu viết vào cuốn vở như thường lệ.
Nooby lấy hết can đảm, khẽ hỏi
nooby
Cậu… đang vẽ gì vậy?
Guest không đáp. Chỉ ngẩng lên nhìn thoáng qua, rồi xoay cuốn vở lại. Trên trang giấy là một bức vẽ sân trường, nắng chan hoà qua tán cây, từng chi tiết tinh tế đến mức Nooby phải tròn mắt ngạc nhiên.
guest
//Khẽ gật đầu, rồi lấy bút viết một dòng//
guest
“Cậu thích vẽ không?”
Nooby cầm bút của mình, viết ngay bên cạnh
nooby
“Không giỏi lắm, nhưng mình thích nhìn tranh.”
Hai người không nói, chỉ chuyền qua lại cuốn vở. Thế nhưng, từng con chữ như kéo họ lại gần nhau hơn.
Bỗng từ phía trước vang lên giọng Bacon
bancon
Ê hai ông kia, mới ngày thứ hai mà viết thư tình rồi hả?
nooby
//Giật mình đỏ mặt//
nooby
Không phải đâu! Chỉ là… trò chuyện thôi!
acorn
Ừ thì Guest đâu có nói được, viết ra vậy cũng bình thường mà. Nhưng nhìn thế này… cũng giống phim tình cảm ghê
Nooby càng đỏ mặt hơn, trong khi Guest chỉ nhướng mày, bình thản kéo cuốn vở lại. Cậu viết thêm một dòng, rồi đẩy sang Nooby
Nooby nhìn dòng chữ ấy, bất giác khẽ cười. Tim cậu bỗng đập nhanh hơn một nhịp.
Khoảnh khắc đó, cậu nhận ra – sự im lặng của Guest không hề khiến người ta xa cách. Trái lại, nó mang đến cảm giác an toàn và chân thành đến lạ.
t/g ꉂ(ˊᗜˋ*)♡
tên nhạc trước khi em tồn tại
t/g ꉂ(ˊᗜˋ*)♡
thôi tối r t đi ngủ
t/g ꉂ(ˊᗜˋ*)♡
sáng viết tiếp nha
t/g ꉂ(ˊᗜˋ*)♡
buổi sáng vv :D
chap 3: Sân bóng rổ
Buổi chiều, lớp 10A3 có tiết thể dục. Trời nắng gắt, sân bóng rổ vang tiếng hò reo khi mấy nhóm học sinh chia phe chơi đối kháng.
Nooby vốn không giỏi thể thao, nhưng vẫn bị kéo vào. Cậu lóng ngóng cầm bóng, loạng choạng di chuyển khiến ai cũng bật cười.
bancon
Này Nooby, đưa bóng đây!
Nooby mím môi, cố gắng chuyền, nhưng bóng lại bay lệch hướng. Một học sinh lớp bên – nổi tiếng nghịch ngợm – chộp lấy bóng, cười khẩy
đa nhân vật ᕕ( ᐛ )ᕗ
Cậu mới à? Chơi dở thế thì ngồi ngoài luôn đi cho rồi.
Cả nhóm bật cười. Nooby ngượng chín mặt, cúi gằm xuống, bàn tay siết chặt.
Ngay lúc đó, một bóng người bước đến. Guest.
Cậu không nói, chỉ thản nhiên giành lấy quả bóng từ tay đối phương bằng một động tác gọn gàng. Đôi mắt sâu thẳm của cậu nhìn thẳng khiến đối phương chột dạ, không dám đùa cợt thêm.
Guest quay sang Nooby, đặt bóng vào tay cậu, rồi viết nhanh mấy chữ trên tờ giấy nhỏ kẹp trong vở
guest
“Thử lại đi. Mình sẽ giúp.”
Trong trận tiếp theo, Guest luôn âm thầm chạy kèm bên cạnh, chắn bóng khi có ai lao đến, rồi nhẹ nhàng gõ vai Nooby ra hiệu. Lần này, Nooby chuyền thành công cho Bacon.
acorn
Nhìn hai cậu kia kìa, phối hợp còn ăn ý hơn cả đội chuyên nghiệp!
Nooby thở gấp, nhưng đôi má lại đỏ ửng. Cậu nhìn sang Guest, thấy cậu ấy cũng đang thở nhưng khóe môi khẽ cong – như một nụ cười thoáng qua.
Trong phút chốc, trái tim Nooby đập rộn ràng, không chỉ vì chạy trên sân… mà còn vì một điều gì đó đang nhen nhóm, rất khác lạ.
t/g ꉂ(ˊᗜˋ*)♡
xl mn vì t bận quá ra chap trễ xl mn nhiều ạ ˚‧º·(˚ ˃̣̣̥⌓˂̣̣̥ )‧º·˚
t/g ꉂ(ˊᗜˋ*)♡
nhạc tên có nhau của thịnh suy
Download MangaToon APP on App Store and Google Play