Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Đn Magi] Phiêu Lưu Tại Xứ Sở Nghìn Lẻ Một Đêm.

Chapter 1

Trời nắng gay gắt, xung quanh bốn bề đều là cát vàng.
Sato không hiểu, làm thế nào mà cô xuất hiện trên sa mạc như vậy.
Cô ban đầu còn cho rằng chỉ là mơ.
Nhưng cái nắng gay gắt, nóng bỏng hừng hực, như muốn thiêu đốt mọi thứ, nhiệt độ phải trên 40 độ, muốn cô ngất còn hơn tỉnh.
Sau một thời gian dài đi bộ.
Cô cũng tìm được bìa rừng.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
A~.... /Nhẹ nhõm/
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Tốt quá đi. Cuối cùng cũng tìm được cây rồi.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
/Ôm lấy thân cây/ Mình còn tưởng sẽ chết nóng chứ.
Cô đau khổ ngồi xuống bên gốc cây.
Đôi chân cô chỉ có một đôi tất, đi một đoạn đường dài như vậy, đôi chân cô sớm bị cát nóng làm bỏng vài chỗ.
Nhìn lòng bàn chân đỏ lên, còn mọc mụn bỏng, cô xót xa đến bật khóc.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Tàn ác zới tui quá zậy? /Ấm ức/
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Đau.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Nhưng rốt cuộc chuyện này là sao?
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Sao mình lại tỉnh giữa sa mạc là sao chứ?
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Tối qua rõ ràng là mình đang nằm trên giường ngủ cơ mà?
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Cứ như... Cứ như là xuyên không ấy.
Hệ Thống
Hệ Thống
Đúng vậy.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Á! /Hoang mang, nhìn xung quanh/
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Ai?
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Ai vậy?
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Ai đang nói đó.
Hệ Thống
Hệ Thống
Tôi là hệ thống của cô.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Hả
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Hệ... Hệ thống á
Hệ Thống
Hệ Thống
Vâng.
Hệ Thống
Hệ Thống
Cụ thể là hệ thống dẫn đường.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Hệ thống dẫn đường? Là gì?
Hệ Thống
Hệ Thống
Tôi chỉ là chọn nhầm kí chủ thôi.
Hệ Thống
Hệ Thống
Nên tôi đưa cô về, nhưng kết quả lại nhầm không gian và địa điểm.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Hả?!
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Vậy là ngươi quyết định để ta ở đây hả?! /Hoang mang/
Hệ Thống
Hệ Thống
Phải.
Hệ Thống
Hệ Thống
Thành thực xin lỗi, để bù lại, ta sẽ tặng cô ba món quà.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Nhưng ta muốn về nhà.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
(⁠╥⁠﹏⁠╥⁠)
Hệ Thống
Hệ Thống
Hệ thống mua sắm online, không gian
Hệ Thống
Hệ Thống
Và 10 triệu.
Hệ Thống
Hệ Thống
Cuối cùng...
Hệ Thống
Hệ Thống
Tôi xin lỗi vì đã kéo cô vào.
Hệ Thống
Hệ Thống
Tạm biệt.
"Vụt"
Hệ thống dường như biến mất hoàn toàn.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Hả?
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Ơ? Này?!!
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Đưa ta về nhàaaaa. /Đau khổ/
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Giờ sao đây?
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Đau.
Hai lòng bàn chân đỏ rực, và đau rát, Sato không biết phải làm gì tiếp theo.
Chợt nhớ ra nãy hệ thống kia có nói sẽ tặng cô ba món, một số tiền, một không gian và một hệ thống mua sắm online.
Cô thử vẩy tay.
Quả thật là có một bảng mở ra.
Bên trên hiển thị ra rất nhiều đồ..
Cô lại vào mục tài khoản.
Phát hiện ra tài sản của mình quả thật là 10 triệu.
Cô vừa nhấn vào, số tiền liền biến mất.
Thay vào đó một túi cẩm nang rơi xuống chân cô.
Mở ra, toàn là tiền xu màu vàng.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Ủa?
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Là để phù hợp với hoàn cảnh hay gì?
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Nhưng dù gì cũng phải có cái túi để cất chứ.
Sau khi tìm được một cái túi quai dài.
Cô cho túi tiền vào trong, lại chợt nhớ ra bộ đồ có hơi sai.
Đồ ngủ váy mỏng tanh, cô đành mua lấy một bộ đồ phù hợp.
NovelToon
Thay xong, cô mua thêm thuốc mỡ, bôi lên lòng bàn chân đỏ rát.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Shhh... /Nhăn mày, mắt nhắm tịt/
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Đau quá.
Trong lúc đó, cô mua thêm một chai nước cùng chiếc bánh mì.
Cho vào túi.

Chapter 2

Cô mệt mỏi, dựa vào cây nghỉ ngơi.
Không biết đã qua bao lâu.
Bên tai cô nghe ra được tiếng người vang lên.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Thưa cô.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Thưa cô.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Cô có sao không?
Fujioka Sato
Fujioka Sato
/Mở mắt, nhìn lên/
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Anh là...
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Chúng tôi là thương nhân đang trên đường chuyển hàng hóa, đi qua đây để dừng chân.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Có phát hiện ra cô.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Thưa cô, cô không sao chứ?
Fujioka Sato
Fujioka Sato
À, không sao đâu.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Tôi chỉ là mệt quá thôi.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Ngủ như vậy không hay đâu.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Không ấy cô vào đoàn chúng tôi, tiện đường đi một đoạn.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
À...
Fujioka Sato
Fujioka Sato
!
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Mọi người đến đâu sao?
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
À vâng, chúng tôi chuyển hàng hóa đến vương quốc Balbadd
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Cô cũng muốn tới đó sao?
Fujioka Sato
Fujioka Sato
À, vâng.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Nếu được có thể cho tôi đi một đoạn không?
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Vậy để tôi xin phép với chủ đoàn đã nhé.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Um. /Gật đầu/
Fujioka Sato
Fujioka Sato
"Tốt quá đi, như vậy đỡ phải đi với đôi chân phồng rộp rồi." /Tâm tình tốt lên/
Sau khi chàng trai đó nói chuyện với chủ đoàn, đã nhanh chóng quay lại.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Ông ấy đồng ý thì dễ, nhưng mà... Từ đây đến Balbadd khá xa, cho nên ông ấy muốn lấy phí.
Anh ta vừa nói vừa gãi đầu, lại quan sát sắc mặt của cô.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Phí vận chuyển ư?
Fujioka Sato
Fujioka Sato
/Lấy ra một đồng vàng/
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Cái này đủ không?
Hai mắt người thanh niên sáng lấp lánh, anh ta chưa bao giờ nhìn thấy đồng vàng to hơn đồng vàng bọn họ có, còn bóng loáng.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Cái này?! Hình như không phải vàng?!
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Là Đồng bạch kim.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Chắc chắn là chủ đoàn sẽ cho cô đi.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Vậy thì tốt quá.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Nhưng mà... Chân tôi hiện không đứng lên được.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Chân cô.
Nhìn hai lòng bàn chân cô phồng rộp đỏ tấy, anh ta nghi ngờ hỏi lại.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Cô đi chân đất sao?
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Vâng, đôi giày của tôi mất rồi, nên thành ra tôi đi bộ trên sa mạc.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Sa mạc?? Buổi sáng?? Chân trần á?!
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Vâng. /Cười khổ/
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Bị bỏng cũng nhẹ đấy.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Chưa từng có tiền lệ chân trần trên sa mạc bao giờ.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Vậy. Tôi cõng cô tới đoàn nhé.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Hả?!
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Không... Không cần đâu, chỉ cần anh dìu tôi qua là được rồi. /Luống cuống/
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Như vậy sao được. Chân cô nhìn thì đã bôi thuốc, không thể chạm đất đâu.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Chỉ một đoạn thôi, cũng không to tát.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Nhưng mà...
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Hay là tôi ôm cô qua.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Không được. Cõng... Cõng là được rồi.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
/Đỏ mặt/
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Vậy nhé. /Cười nhẹ/
Cô chậm rãi ôm lấy vai anh ta, hai chân cũng được anh đỡ lấy.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Thật sự làm phiền anh rồi. /Ngượng/
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Không sao đâu.
Sau khi đặt cô ngồi bên đầu xe kéo, cô cũng nói chuyện với Chủ đoàn thương nhân.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Một đồng vàng, tôi sẽ trả phí.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Chỉ cần ngài cho tôi đi cùng.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Được không?
Thanh niên kia cũng mong chờ ông cho phép.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Chủ đoàn: Được thôi.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Cảm ơn ngài. /Mừng rỡ, cúi đầu/
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Cô yên tâm nhé, đến nơi là chân cô cũng vừa khỏi.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
À, vâng, cảm ơn anh giúp đỡ.
Sau khi thấy cô đưa qua một đồng vàng lớn, chủ đoàn kinh ngạc, nhìn cô từ đầu đến chân.
Ông kinh ngạc phát hiện ra, từ tóc tai đến quần áo, mái tóc màu hồng phấn tuy xoã dài nhưng lại mềm mượt bồng bềnh, làn da trắng sáng, quần áo từng đường kim mũi chỉ đều sạch sẽ ngăn nắp một đường thẳng, vải chất liệu tốt nhất mà ông chưa từng thấy.
Nếu không phải chân cô không mang giày, bị bỏng, chắc chắn suy đoán của ông, cô chính là con cháu của gia tộc lớn nào đó bị lưu lạc.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Chủ đoàn: Cô cứ yên tâm, chúng tôi sẽ hộ tống cô đến nơi an toàn.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Ngài khách sáo quá, cháu là Fujioka Sato, chú cứ gọi cháu là Sato là được ạ.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Chủ đoàn: Vậy... Vậy sao, tôi không cần biết tên cô đâu. /Bất an/
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Cô cứ vào trong thùng xe nghỉ ngơi.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Vâng, cảm ơn ngài.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Vậy tôi đưa cô vào trong nhé.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
À... Được.
Sau khi anh ta giúp cô vào trong thùng xe.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Cảm ơn anh.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Cái này... Anh nhận nhé. /Đưa ra một đồng vàng nhỏ hơn cái trước/
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Cái này... Không cần đâu.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Giúp đỡ là chuyện nên làm mà.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Anh cứ nhận đi, tôi không có gì ngoài vài đồng này.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Coi như là chút quà cảm ơn anh giúp đỡ.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Không... Không cần đâu.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
"Đúng rồi ha, nhìn mọi người và cách làm, bọn họ đều là người đi làm thuê cho người ta, vậy..."
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Hay là thế này đi, trong thời gian tới tôi sẽ thuê anh giúp tôi làm vài việc, được chứ.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Hả.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Cho nên, đồng vàng này coi như tôi trả phí thuê người làm.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Vậy...
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Anh nhận vàng, làm việc cho tôi, thế nào.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Chân tôi hiện tại không thể di chuyển, thật sự rất bất tiện, nên không thể không nhờ mọi người.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Vậy thì cũng được.
Anh ta nhận lấy, rồi ra ngoài làm việc với mọi người.
Lúc này Sato mới có thể chú ý mọi thứ.
Không ngờ đã tối rồi.
May mắn được người khác giúp đỡ, nếu không, cô không biết phải làm sao.

Chapter 3

Mọi người đốt lửa, nấu nướng, tụ tập lại, ngửi thấy mùi đồ ăn, bụng cô cũng kêu lên một tiếng.
'Ọc~'
Fujioka Sato
Fujioka Sato
/Ngượng/
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Đúng ha, cả ngày mình chưa ăn gì luôn.
May là cô đã mua sẵn một chiếc bánh cùng chai nước.
Ăn được mấy miếng, cô chợt phát hiện ra phía sau đoàn thương nhân còn có một chiếc xe, bên trong là toàn phụ nữ và trẻ em.
Ai nấy đều đen nhẻm, gầy gò, tay và chân đều có những chiếc còng đen khoá lại.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
... "Bọn họ..."
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Cô... Sato.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
/Quay sang/ Anh tìm tôi.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Ông chủ dặn tôi mang thức ăn qua.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
À... Cảm ơn.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Mà tôi đang ăn bánh mì rồi.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Không cần đâu
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Ăn bánh mì đó không no đâu.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Cô phải ăn no đầy đủ, nếu không ông chủ trách tôi mất.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Cô ăn cái này đi, còn bánh mì này cô đừng ăn.
Anh ta đặt khay đựng thức ăn bên cạnh, lấy đi chiếc bánh trong tay cô đi.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Tôi ăn cái này.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
A...
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Mà này...
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Bọn họ.
Cô nói lại liếc qua chiếc xe đằng sau.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Bọn họ là nô lệ.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
!
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Sao cơ... Nô lệ?! /Bất ngờ/
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Cô không biết nô lệ?
Fujioka Sato
Fujioka Sato
À, không phải, chỉ là có chút bất ngờ.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Cũng đúng, một người sống trong nhung lụa không biết là phải.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
...
Fujioka Sato
Fujioka Sato
"Chắc bọn họ đói lắm."
Cô cẩn thận mua mười chiếc bánh cùng mười chai nước.
Cô cho vào túi lớn.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Nè.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Cô đây là...
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Anh mang qua cho họ đi.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Hả?! Nhưng mà.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Ông chủ sẽ không cho đâu.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Nếu ông ấy hỏi, cứ nói là tôi cho họ
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Anh đang làm việc cho tôi đấy.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
...
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Vâng.
Nhìn thấy một túi đồ ăn lớn, bọn họ cũng không quá ngạc nhiên.
Chỉ là... Món ăn này không chỉ mềm, ngọt, còn có nhân nữa.
Bọn họ còn được cho mỗi người một chai nước.
Ngay khi ăn xong, cô lại nhìn sang, một nhóm phụ nữ như biết bữa ăn này do ai cho, liền kính trọng cúi đầu cảm ơn cô.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
/Bối rối, xua tay/
Cô ra hiệu họ đừng lên tiếng, họ cũng biết nên im lặng.
Những đứa trẻ còn luyến tiếc không ăn hết mà còn để lại một nửa để được ăn tiếp vào ngày mai.
Họ biết, bữa ăn này, chỉ là cô đơn phương giúp đỡ.
Là nô lệ, được ăn ngon đã là đãi ngộ tốt nhất, họ cũng biết được, đây là bữa ăn duy nhất mà họ có thể ăn như bình thường, không phải ai cũng giống cô, sẽ tình nguyện giúp đỡ nô lệ như họ.
Sato trước khi xuyên, là một học sinh giỏi, cô có ước mơ, chính là trở thành một luật sư.
Cha cô là Công tố viên, mẹ cô càng lại là người của Quốc Gia, bộ phận Chính Trị, nên ước mơ của cô, chính là đem lại công bằng cho mọi người, cô lại càng hiểu, lòng người không phải ai cũng tốt bụng cho qua.
Chỉ cần không thẹn với lòng, cô có thể làm nhiều việc tốt hơn thế.
Nhưng...
Bây giờ cô không thể trở về, lại xuất hiện một nơi... Nô lệ là hiển nhiên, phân biệt giàu nghèo, chắc chắn sẽ không có chuyện mà không có chiến tranh quốc gia.
Đây là thời đại khác.
Nhìn cách ăn mặc của họ.
Cô lại nhớ đến, vương quốc Ả Rập, Ba Tư.
Rất giống.
Theo kí ức ham đọc lịch sử, nô lệ đã xuất hiện từ rất lâu, chỉ mãi đến khi vào thế kỷ thứ 7, hình thức buôn bán nô lệ đã bành trướng ra quy mô lớn, đâu đâu cũng có thể nhìn thấy nô lệ.
Là đến thời kì Tiền Hồi Giáo.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
!
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Nè, anh ơi.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
? Cô gọi tôi.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Cho tôi hỏi chút, các anh từ đâu tới Ballbadd.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Từ phía tây, chúng tôi đã đi được 6 ngày rồi.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Vậy sao, vậy các quốc gia ở đây, có theo đạo Hồi Giáo không?
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Hồi Giáo?!
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Có.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Các quốc gia khác thì tôi không rõ, nhưng có hai đế chế là Kou và Leam thì có Hồi Giáo phía sau.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Thật sao?
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Và... Vương quốc Balbadd mà chúng ta sắp tới, cũng tồn tại nô lệ, đến đó, cô nếu không nhìn vào họ, thì sẽ không thấy.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Đông lắm sao?
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Phải.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Nghe bảo đâu đó, vương quốc Balbadd sắp không xong rồi, Vua hiện tại của Balbadd là kẻ ăn không ngồi rồi, khu ổ chuột của vương quốc e là sẽ phản lại, chống đối quốc vương cho xem.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Sao lại... /Bất an/
Fujioka Sato
Fujioka Sato
E là tôi cũng không thể ở lại đó quá lâu, nếu không...
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Vậy cô có muốn gia nhập vào đoàn thương nhân chúng tôi?
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Dạ?
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Thương nhân có thể đi bất cứ đâu, chỉ cần có hàng hoá, có đăng ký buôn bán, các quốc gia sẽ không thể tác động lên chúng ta, mà chúng ta còn có thể rời đi bất cứ lúc nào.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
...
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Tôi vẫn là thôi đi.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Tôi phải về nhà.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
... Đúng ha, cô là quyền quý, sao có thể làm thương nhân chúng tôi được.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Vậy cô cứ nghỉ ngơi đi, sáng sớm ngày mai, chúng ta sẽ khởi hành.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Ừm.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
Để tôi lấy chăn cho cô.
Fujioka Sato
Fujioka Sato
Không cần đâu, tôi có mang theo.
Nhân vật qua đường
Nhân vật qua đường
... À, ừ.
Cô lại lén lút mua một cái gối, cùng một tấm chăn.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play