Bóng Đêm Tình Ái
Chương 1: Dấu chấm chưa khép
Điện thoại của Hạ Hiểu San rung lên, màn hình hiện tên "Đội trưởng Chu"
Hạ Hiểu San
Rõ, Đội trưởng. Tôi sẽ đến ngay
Chu Kiến Minh
/trong điện thoại/ Hiện trường là một biệt thự ở khu vực phía Tây. Nạn nhân là nữ, tên Trần Vy. Vụ án rất phức tạp, có vẻ không đơn giản
Hạ Hiểu San
Có thông tin gì khác không ạ?
Chu Kiến Minh
Hiện trường không có dấu hiệu đột nhập. Cửa khóa từ bên trong. Có một tin nhắn nặc danh gửi cho chúng ta, chỉ vỏn vẹn một câu: "Đừng bỏ qua trang cuối"
Hạ Hiểu San
Tin nhắn nặc danh? Là ai gửi vậy ạ?
Chu Kiến Minh
Vẫn chưa xác định được. Nhưng nếu tôi đoán không nhầm... có lẽ là "cậu ta"
Hạ Hiểu San
/nghiến răng/ Lâm Tử Mặc?
Chu Kiến Minh
/thở dài/ Cô biết tính cậu ấy rồi đấy. Mặc dù không làm việc cho cảnh sát, nhưng nếu đã ra tay, vụ án đó chắc chắn không tầm thường. Cố gắng hợp tác với cậu ta, Hiểu San
Hạ Hiểu San
/ngắt lời/ Chúng tôi không cần một thám tử tư kiêu ngạo!
Chu Kiến Minh
Cô cứ đến hiện trường đi
Tại hiện trường vụ án, bên ngoài căn biệt thự đã bị phong tỏa
Trương Kiện
Chị Hiểu San, chị đến rồi. Vụ này có vẻ rắc rối
Hạ Hiểu San
Đội trưởng Chu nói có một tin nhắn nặc danh
Trương Kiện
Phải! Mọi người đều đoán là Lâm Tử Mặc. Cảnh sát chúng ta vừa hay lại không thể tìm thấy bất kỳ manh mối nào
Hạ Hiểu San
Một thám tử nổi tiếng thì sao? Hắn ta vẫn chỉ là một người ngoài. Chúng ta vào trong
Bên trong phòng khách, một người phụ nữ nằm bất động trên sàn. Không có dấu hiệu giằng co, đồ vật không xáo trộn
Hạ Hiểu San
Không có dấu vân tay nào khác lạ. Các vết máu đã khô. Nạn nhân bị đâm từ phía sau
Trương Kiện
Đúng vậy, dường như cô ấy không có sự phòng vệ
Hiểu San đưa mắt quan sát khắp căn phòng. Ánh mắt cô dừng lại ở một tách cà phê trên bàn, gần đó là một quyển sách dày bị lật dở
Một giọng nói trầm lắng, đầy mị lực vang lên từ khung cửa
NVP
Giọng nói: Cô đã tìm thấy "trang cuối" chưa, cảnh sát Hạ?
Hiểu San quay lại. Ánh mắt cô va chạm với một người đàn ông mặc áo khoác đen. Đôi mắt anh ta sâu thẳm, lạnh lùng như đại dương vô tận. Đó chính là Lâm Tử Mặc
Hạ Hiểu San
/giọng kiên quyết/ Anh làm gì ở đây, Lâm Tử Mặc? Anh biết đây là hiện trường vụ án!
Lâm Tử Mặc
/bước vào, thản nhiên/ Tôi nghĩ cô nên xem xét tin nhắn nặc danh: "Đừng bỏ qua trang cuối"
Hạ Hiểu San
Đó là lời của ai đó muốn chơi khăm chúng tôi
Lâm Tử Mặc
Vậy sao? Cô có để ý quyển sách đang mở không?
Hiểu San nhìn về phía quyển sách. Nó là một tập truyện trinh thám nổi tiếng
Lâm Tử Mặc
Quyển sách này có tổng cộng 13 chương. Nhưng chương 13, chương cuối cùng, đã bị xé mất
Hạ Hiểu San
/nghi ngờ/ Chuyện đó có thể giải thích được gì?
Lâm Tử Mặc tiến lại gần, chỉ vào một vệt nước nhỏ trên bàn
Lâm Tử Mặc
Vết cà phê. Nạn nhân là người hay đọc sách, cô ấy đã đọc đến chương cuối. Nhưng khi chuẩn bị lật sang trang mới, hung thủ đã tấn công
Hạ Hiểu San
/sững sờ/ Vậy tại sao hung thủ lại xé đi trang cuối cùng?
Lâm Tử Mặc
Vì đó không chỉ là một chương sách. Đó là một "lời tiên tri". Kẻ giết người muốn báo cho chúng ta biết, vụ án này mới chỉ là mở đầu
Hiểu San nhìn chằm chằm Lâm Tử Mặc, không thể phủ nhận sự sắc bén trong suy luận của anh. Cô đã bỏ qua chi tiết đó. Vẻ kiêu ngạo của anh ta thật đáng ghét, nhưng tài năng lại không thể chối cãi
Lâm Tử Mặc
Tìm ra sự thật. Và chúng ta có thể hợp tác
Chương 2: Mục tiêu tiếp theo
Hạ Hiểu San
/giọng bực bội/ Anh thật sự nghĩ chỉ một trang giấy bị xé có thể chứng minh đó là một vụ án nối tiếp?
Lâm Tử Mặc không trả lời, chỉ lẳng lặng quan sát căn phòng. Ánh mắt anh dừng lại ở một tấm ảnh trên tủ kính, chụp nạn nhân đang tươi cười với một người đàn ông.
Hạ Hiểu San
/tiếp lời/ Chúng tôi đã kiểm tra lý lịch nạn nhân Trần Vy. Cô ấy là một nữ doanh nhân thành đạt, không có kẻ thù rõ rệt.
Hạ Hiểu San
Vâng. Nạn nhân có một bạn trai, tên là Lý Cảnh Hạo. Nhưng anh ta là Đội phó đội điều tra trọng án.
Lâm Tử Mặc
Vị trí này không có nghĩa là vô tội.
Hạ Hiểu San
/sững sờ/ Anh đang ám chỉ gì?
Lâm Tử Mặc đi về phía quyển sách, cầm lên một cách cẩn trọng. Ánh mắt anh lướt nhanh qua các trang còn lại.
Lâm Tử Mặc
Kẻ sát nhân có vẻ rất am hiểu về tâm lý. Chọn một cuốn truyện trinh thám làm hiện trường, còn xé đi chương cuối cùng.
Hạ Hiểu San
Tôi vẫn chưa hiểu...
Lâm Tử Mặc
Cuốn sách này nói về một tên sát nhân chỉ ra tay khi trăng tròn. Nạn nhân là nữ, đều là thành công. Phương thức gây án là đâm nhiều nhát dao.
Hạ Hiểu San
/bất ngờ/ Giống hệt vụ này!
Lâm Tử Mặc
Giống. Nhưng...
Hạ Hiểu San
/sốt ruột/ Nhưng sao?
Lâm Tử Mặc
Vụ án trong truyện diễn ra ở thành phố Tây. Nạn nhân là một diễn viên nổi tiếng. Hung thủ dùng súng.
Hạ Hiểu San
Vậy thì không liên quan.
Lâm Tử Mặc đặt quyển sách xuống bàn, nhìn thẳng vào Hiểu San.
Lâm Tử Mặc
Hung thủ đang chơi một trò chơi. Hắn ta chọn cuốn sách này làm một gợi ý. Hắn không mô phỏng vụ án mà đang cho ta biết, vụ án này là một phiên bản lỗi.
Hạ Hiểu San
Phiên bản lỗi?
Lâm Tử Mặc
Kẻ săn mồi không hài lòng với kết quả. Hắn ta đã thất bại.
Lâm Tử Mặc quay người, bước ra ngoài cửa. Hiểu San vội vã chạy theo.
Lâm Tử Mặc
Vụ án này kết thúc rồi. Tôi có một vài việc phải làm.
Hạ Hiểu San
Anh nói gì vậy? Hung thủ còn chưa bắt được!
Lâm Tử Mặc không nói gì, chỉ lấy điện thoại ra, gõ một vài dòng tin nhắn, sau đó đưa cho Hiểu San xem.
Trên màn hình là một tin nhắn mới được gửi đến điện thoại của anh: "Trò chơi này quá dễ. Đừng lãng phí thời gian nữa. Mục tiêu tiếp theo đã được chọn"
Chương 3: Nạn Nhân Vô Hình
Hạ Hiểu San
/giọng run rẩy/ Anh... anh đang nói gì vậy? Tin nhắn này... từ kẻ sát nhân?
Lâm Tử Mặc cất điện thoại vào túi, không trả lời. Anh bước đi, để lại Hiểu San đứng chết lặng giữa căn biệt thự.
Hạ Hiểu San
/gào lên/ Này! Anh không thể đi như vậy được! Ai là mục tiêu tiếp theo?
Lâm Tử Mặc dừng lại, quay đầu nhìn Hiểu San. Ánh mắt anh lạnh như băng.
Lâm Tử Mặc
Mục tiêu tiếp theo không phải là ai đó. Mà là một nơi.
Hạ Hiểu San
/ngỡ ngàng/ Một nơi?
Lâm Tử Mặc
Lời Tiên Tri Bằng Mực Đen. Lời tiên tri trong cuốn sách trinh thám.
Lâm Tử Mặc lướt qua cô, đi thẳng ra xe. Hiểu San đành chạy theo. Triệu Khải, trợ lý của Lâm Tử Mặc, đang đợi sẵn bên trong.
Hạ Hiểu San
Này, chúng ta đi đâu?
Lâm Tử Mặc
/ngồi vào ghế sau/ Đến một viện bảo tàng. Triệu Khải, đưa tôi tất cả dữ liệu về các vụ trộm xảy ra ở thành phố này trong năm năm qua.
Hạ Hiểu San
Viện bảo tàng? Sao lại là viện bảo tàng?
Lâm Tử Mặc
Kẻ sát nhân đã đưa ra gợi ý trong cuốn sách. Nạn nhân trong truyện là diễn viên nổi tiếng. Diễn viên trong tiếng Hán còn có nghĩa là "người đóng vai trò".
Hạ Hiểu San
/giật mình/ Vậy tức là... mục tiêu tiếp theo của hắn là một người "đóng vai trò" nào đó?
Lâm Tử Mặc
Không. Là một vật. Một vật có vai trò quan trọng, được trưng bày trong viện bảo tàng. Đó là "nạn nhân" của vụ trộm.
Hạ Hiểu San
/bất ngờ/ Anh đang nói... hắn ta sẽ lấy trộm một món đồ nào đó trong viện bảo tàng? Anh nghĩ hắn sẽ giết người chỉ để trộm một món đồ?
Lâm Tử Mặc
Không. Sẽ có hai vụ án song song. Một vụ án mạng, và một vụ trộm. Kẻ giết người sẽ lặp lại hành động của mình, nhưng nạn nhân tiếp theo của hắn ta là thứ mà hắn ta thực sự muốn.
Hạ Hiểu San
/nhíu mày/ Anh nói nghe có vẻ quá hoang đường.
Lâm Tử Mặc
Hoang đường, nhưng hợp lý. Kẻ sát nhân có thể không để lại dấu vân tay trên thi thể, nhưng món đồ hắn ta trộm được có thể sẽ tiết lộ thân phận của hắn. Triệu Khải, đã tìm thấy chưa?
Triệu Khải
Đã có. Trong năm năm qua có một vụ trộm duy nhất xảy ra tại Viện Bảo Tàng Quốc Gia. Vật bị mất trộm là một chiếc ấn ngọc cổ. Nhưng... không có bằng chứng nào cho thấy nó liên quan đến vụ án mạng.
Hạ Hiểu San
Chiếc ấn ngọc đó có đặc điểm gì?
Triệu Khải
Nạn nhân Trần Vy từng làm việc tại viện bảo tàng đó. Cô ấy là một trong những người cuối cùng nhìn thấy chiếc ấn ngọc trước khi nó bị đánh cắp.
Hạ Hiểu San
/sững sờ/ Cái gì?!
Lâm Tử Mặc
Mạng người là một cái giá quá rẻ để che đậy cho một món đồ.
Hạ Hiểu San
Chúng ta phải đến đó ngay! Nhanh lên!
Lâm Tử Mặc
Có một điểm nữa. Tên của cuốn sách trinh thám là "Cái Án Mạng Của Vị Thần".
Triệu Khải
Vị Thần? Có phải tên của chiếc ấn ngọc đó, "Dấu Ấn Thần Thánh"?
Lâm Tử Mặc nhếch mép, không nói gì. Anh nhìn qua kính xe, ánh mắt lạnh lẽo như sương sớm. Kẻ săn mồi đang chơi một trò chơi, và anh là người duy nhất nắm rõ quy luật.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play