Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Văn Hàm] Bạn Trai Cũ Là Ba Dượng Của Tôi!?

1

Trên đời này, có những cuộc gặp gỡ giống như một trò đùa cay nghiệt của số phận.
Em không ngờ, người mà em đã từng yêu say đắm, từng hận thấu xương – bạn trai cũ của em, lại trở thành ba dượng của chính mình
Ngày hôm ấy, mẹ em gọi xuống phòng khách để giới thiệu “chồng mới của bà”. Em bước xuống, trên tay còn cầm cốc nước cam
Chi Hàn
Chi Hàn
Kỳ Hàm à, con xuống đây đi
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Vâng ạ
Em thở dài, lười nhác bước xuống cầu thang
Nhưng khi vừa nhìn thấy gương mặt ngồi ở sofa, em khựng lại, toàn thân lạnh toát
Cốc nước cam tuột khỏi tay, vỡ choang trên nền gạch trắng
Em trợn mắt, lùi lại một bước, như không tin nổi vào mắt mình
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Anh…?!
Người đàn ông ấy khẽ ngẩng đầu, ánh mắt sâu thẳm nhìn thẳng em. Bộ vest đen ôm gọn bờ vai rộng, khí chất lạnh lùng, sắc bén
Dương Bác Văn Người từng là bạn trai của em. Người em đã yêu đến mất lý trí, rồi cũng chính anh ta khiến em tuyệt vọng đến tận cùng.
Mẹ em vẫn vui vẻ, không hề nhận ra sự ngột ngạt đang bao trùm căn phòng
Chi Hàn
Chi Hàn
Kỳ Hàm, mẹ giới thiệu nhé đây là Bác Văn, người mà mẹ đã kể với con
Chi Hàn
Chi Hàn
Từ nay, anh ấy sẽ là chồng của mẹ, cũng là ba dượng của con
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Mẹ…nói cái gì cơ?
Mẹ dịu dàng nắm lấy tay em, ánh mắt tràn đầy hạnh phúc
Chi Hàn
Chi Hàn
Mẹ tìm được một người đàn ông tốt, con cũng nên vui cho mẹ chứ? Sau này chúng ta sẽ là một gia đình
Em run rẩy, nhìn chằm chằm vào Dương Bác Văn
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Một… gia đình?
Anh hơi nhếch môi, nụ cười nhàn nhạt nhưng ánh mắt lại thấu tận tâm can
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Chào con, Kỳ Hàm
Em siết chặt nắm tay, giọng nghẹn lại
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Đừng gọi tôi như thế… Anh, rốt cuộc đang giở trò gì?
Mẹ ngạc nhiên
Chi Hàn
Chi Hàn
Kỳ Hàm! Con sao thế? Nói năng kiểu gì vậy?
Em nhìn mẹ, rồi nhìn sang Dương Bác Văn – người vẫn bình thản ngồi đó, ánh mắt mang theo sự khiêu khích khó hiểu
Anh chậm rãi đáp, giọng trầm thấp, từng chữ như gõ vào tim tôi
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Anh không giở trò gì cả. Chỉ là… từ hôm nay, anh sẽ là ‘ba’ của em
Tim em thắt lại
Em gào lên
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Đừng có đùa giỡn với tôi! Anh biết rõ chúng ta từng có quan hệ gì, sao còn…?!
Mẹ vội vàng kéo tay em
Chi Hàn
Chi Hàn
Kỳ Hàm! Con sao thế? Con với Bác Văn quen nhau à?
Không khí lặng đi. Em cắn chặt môi, muốn nói nhưng nghẹn lại nơi cổ họng. Nếu em nói ra, mẹ sẽ đau lòng đến nhường nào?
Dương Bác Văn đứng dậy, bước đến gần em, cúi đầu thì thầm chỉ để em nghe thấy
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Ba dượng… hay bạn trai cũ, em muốn anh đóng vai nào hơn?
Em rùng mình, sắc mặt trắng bệch. Trong khi mẹ vẫn mỉm cười, tin rằng bà vừa tìm được hạnh phúc của đời mình…

2

Đêm xuống. Căn biệt thự chìm vào tĩnh lặng, chỉ còn tiếng đồng hồ treo tường kêu tích tắc đều đặn. Mẹ em đã đi ngủ sớm, có lẽ bà đã quá mệt sau buổi tiệc nhỏ
Em đứng ngoài ban công phòng mình, gió đêm lùa qua mái tóc, lòng ngổn ngang. Mọi chuyện diễn ra nhanh đến mức em vẫn chưa tin đó là thật.
Một giọng trầm thấp vang lên sau lưng
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Đứng ngoài gió khuya, em không sợ ốm à?
Em giật mình quay lại. Anh dựa vào khung cửa, bóng dáng cao lớn che khuất ánh đèn hành lang. Ánh mắt sâu hun hút như muốn nuốt chửng em
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Ra ngoài
Anh nhướng mày
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Em không có quyền đuổi anh. Đây là nhà anh, em mới là người đến sau
Em siết chặt nắm tay, cắn răng
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Anh nghĩ anh có tư cách làm ba dượng của tôi sao? Dương Bác Văn, anh thật hạ thấp mình đến mức này sao?
Anh bước lại gần, từng bước nặng nề khiến tim em đập loạn
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Ba dượng?
Anh bật cười khẽ, cúi xuống nhìn thẳng vào mắt tôi
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Anh chưa bao giờ xem mình là ba của em, Kỳ Hàm và em cũng không nên nghĩ vậy
Em lùi lại, lưng chạm vào tường lạnh lẽo
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Vậy rốt cuộc anh muốn gì?
Bàn tay anh nâng cằm em, giọng trầm ấm nhưng đầy áp lực
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Anh muốn em nhớ… em chưa bao giờ thoát khỏi anh
hất mạnh tay anh ra, giọng run lên
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Đừng quên, anh đã bỏ tôi trước! Người rời đi là anh, người phản bội cũng là anh. Tôi không nợ anh bất cứ thứ gì!
Anh cười nhạt, ánh mắt lóe lên tia u ám
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Phản bội? Em thực sự tin như vậy sao?
Em sững người
Anh cúi sát tai em, giọng khàn khàn
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Có những chuyện… em chưa từng biết. Và anh sẽ không để em dễ dàng rời bỏ anh một lần nữa
Em run lên, vừa sợ hãi vừa giận dữ
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Đừng dùng mẹ tôi làm công cụ giữ tôi lại! Anh thật đáng khinh!
Ánh mắt anh tối sầm, hơi thở phả lên da em, lạnh đến mức rùng mình
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Kỳ Hàm… em nhầm rồi. Chính em mới là lý do duy nhất khiến anh quay lại
Em ngẩn người, tim đập loạn, không phân biệt được đâu là thật – đâu là giả
Ngoài cửa sổ, gió thổi mạnh, cuốn theo tiếng lá rơi xào xạc. Trong căn phòng tối, khoảng cách giữa em và anh gần đến nghẹt thở

3

Em cố tình tránh mặt anh suốt mấy ngày liền. Ăn cơm thì viện cớ lên phòng, tan học thì đi thật muộn mới về. Em nghĩ chỉ cần phớt lờ, anh sẽ sớm chán mà buông tha
Nhưng em sai
Một đêm mưa lớn, khi em vừa bước vào phòng thì cửa “cạch” một tiếng, khóa trái từ bên trong. Em xoay người, thấy Dương Bác Văn đứng dựa vào cánh cửa, ánh mắt tối tăm đến nghẹt thở
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Anh làm gì ở đây?
Anh từ tốn tháo cà vạt, bước từng bước chậm rãi về phía em
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Anh đã cảnh cáo em rồi, Kỳ Hàm Đừng hòng tránh mặt anh
Em lùi lại, lưng va vào bàn học, trái tim đập dồn dập.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Anh điên rồi! Nếu mẹ biết-
Anh cắt ngang, tiếng cười khẽ vang lên lạnh lẽo
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Em nghĩ mẹ em sẽ tin ai hơn? Người chồng bà ta yêu, hay đứa con trai suốt ngày bướng bỉnh?
Em sững người, toàn thân run lên
Anh cúi xuống, một tay chống bàn giam chặt em vào góc, hơi thở nóng rực phả lên cổ
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Em có thể hận, có thể chửi rủa… nhưng đừng bao giờ nghĩ đến chuyện thoát khỏi anh
Em nghiến răng, gào lên
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Anh thật đáng khinh! Anh chỉ biết dùng thủ đoạn để ép buộc người khác, Dương Bác Văn, anh có còn chút tự trọng nào không?!
Ánh mắt anh lóe lên, ngón tay thô bạo siết lấy cằm em, ép em ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt anh
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Anh không cần tự trọng anh chỉ cần em
Nỗi sợ hòa lẫn căm hận dâng lên trong ngực em. em giãy giụa, cố gắng đẩy anh ra nhưng cánh tay mạnh mẽ ấy ghì chặt, không cho em nhúc nhích
Giọng anh khàn đặc, thì thầm bên tai
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Em thuộc về anh, Kỳ Hàm. Dù có phải làm ba dượng của em… anh cũng sẽ không buông tay
Em rơi nước mắt, gào lên trong tuyệt vọng
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Anh điên rồi! Tôi thà chết còn hơn ở bên anh!
Anh khựng lại một giây, rồi bất ngờ siết chặt eo em, như muốn giam hãm linh hồn em trong vòng tay tàn nhẫn ấy
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Vậy thì… cứ thử xem. Em không có quyền rời khỏi anh nữa
Trong căn phòng tối, tiếng mưa rơi hòa lẫn tiếng tim em đập dồn dập, giống như một bản nhạc tang thương không lối thoát

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play