Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Rhycap]Sự Thật Đẫm Máu...

Chap 1

TG Đâyyyy💋
TG Đâyyyy💋
Yá hú 🖕
TG Đâyyyy💋
TG Đâyyyy💋
Truyện Mới Nè bá vô mà đọc đi 🥰
____
Tối đó...
Ngôi nhà ba tầng của gia đình Hoàng Đức Duy tĩnh lặng đến rợn người
Chiếc đồng hồ quả lắc ngoài phòng khách kêu “tích…tắc…” từng nhịp chậm rãi, như báo hiệu cho một điều gì đó sắp xảy ra
Tiếng gió lùa qua khe cửa sổ rít lên
Đèn ngoài hành lang chập chờn, ánh sáng vàng nhợt nhạt in bóng người mờ mịt trên tường
Bỗng....
ÁAAAAAAA
Tiếng hét xé toạc màn đêm yên tĩnh, vang lên từ phòng ba mẹ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//giật mình+ bật dậy//
Toàn thân cậu run rẩy, mồ hôi túa ra ướt đẫm lưng áo ngủ
Cậu lao vội ra ngoài hành lang, đôi chân trần dẫm lên nền gạch lạnh buốt
Cánh cửa phòng ngủ của ba mẹ cậu mở hé
Trong khe sáng yếu ớt, Duy thấy...
Thứ chất lỏng đỏ sẫm loang ra dưới sàn, ướt đẫm ga giường
Cơ thể mẹ cậu run giật liên hồi trước khi gục hẳn xuống, đôi mắt bà mở trừng trừng trong tuyệt vọng
Còn người đàn ông (ba của Duy) gào thét, nhưng tiếng hét nhanh chóng tắt lịm khi một lưỡi dao sắc bén xuyên qua cổ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Giết... Giết người..!//nghẹn lại,cổ họng như bị siết chặt//
Bóng kẻ ác vụt qua, thân hình cao lớn, lưỡi dao ánh lên dưới ánh đèn nhấp nháy
Máu nhỏ tong tong, rơi lách tách xuống sàn.
Cậu run rẩy lùi lại, nhưng chưa kịp thở thì...
Một tiếng động khác vang lên từ phòng anh trai cậu
Cánh cửa phòng anh cậu bật mở
Anh trai Duy loạng choạng bước ra, vừa kêu vừa ho sặc sụa
Nhưng ngay lập tức, bàn tay lạnh lẽo kia chụp lấy đầu anh, lưỡi dao kia lại hạ xuống...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
KHÔNGGGGG!!!
Mùi m*u tanh nồng ập thẳng vào mũi khiến cậu nôn khan
Tường trắng loang lổ những vệt máu đỏ thẫm, sàn nhà trơn nhớp
Trong khoảnh khắc kinh hoàng ấy, Duy thấy đôi mắt kẻ sát nhân ánh lên tia điên loạn
Nhưng chỉ thoáng chốc, hắn biến mất vào màn đêm, để lại căn nhà nhuộm đỏ
Duy quỳ sụp xuống giữa những cái xác còn nóng hổi, tay run bần bật chạm vào bàn tay mẹ đã lạnh ngắt.
Bỗng có Một tiếng “tách” vang lên từ trong bóng tối
Như tiếng bật công tắc, hay một tiếng cười khẽ?
Ánh đèn chợt vụt tắt. Ngôi nhà chìm vào bóng đen tuyệt vọng
Trong cơn hoảng loạn, đôi mắt cậu dần dần mờ đi, ý thức như bị kéo xuống vực sâu…
____
End chap 🥰
TG Đâyyyy💋
TG Đâyyyy💋
NovelToon

Chap 2

____
Tiếng “tít…tít…” đều đặn vang lên, hòa lẫn với mùi thuốc sát trùng hăng hắc
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//từ từ mở mắt//
Thứ đầu tiên đập vào tầm nhìn của cậu là ánh đèn trắng lóa, chói chang đến mức rát mắt
Mí mắt nặng trĩu, đầu óc nhức buốt như có ai đang khoan vào não
Bên ngoài cửa sổ, trời vẫn còn tối đen
Chiếc rèm trắng lay động, gió lùa qua khe nhỏ lạnh buốt da thịt
Ẩn danh
Ẩn danh
Em...tỉnh rồi
Một giọng nói trầm thấp vang lên
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//khẽ quay đầu về phía phát ra âm thanh//
Trước mắt cậu là một người đàn ông mặc vest đen, dáng cao, ánh mắt lạnh băng như thể đang soi thấy mọi thứ
Người đàn ông đó bước lại gần cậu, đứng im lặng quan sát Duy hồi lâu
Cặp mắt ấy không giống ánh mắt an ủi của người thân hay bạn bè
Mà là ánh mắt của kẻ đã biết quá nhiều
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh...là ai?//thì thào,cổ họng khô khốc//
Người kia không trả lời ngay
Hắn rút một điếu thuốc ra nhưng không châm lửa
Chỉ xoay xoay giữa ngón tay, rồi lạnh lùng cất giọng
Ẩn danh
Ẩn danh
Cảnh sát nói em là nhân chứng duy nhất sống sót trong vụ thảm sát của gia đình em
Trái tim Duy như bị siết chặt
Những hình ảnh máu me, tiếng hét, mùi máu tanh tưởi lại tràn về, khiến cậu run rẩy đến mức nắm chặt ga giường
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đừng…đừng nhắc nữa…tôi không chịu nổi…
Ẩn danh
Ẩn danh
//khẽ nheo mắt//
Ẩn danh
Ẩn danh
Muốn bắt kẻ ác thì phải chịu!
Ẩn danh
Ẩn danh
Hoàng Đức Duy, em phải nhớ lại mọi chi tiết vào đêm đó!
Ẩn danh
Ẩn danh
Em có nhìn rõ hắn không?
Ẩn danh
Ẩn danh
Em có biết hắn là ai không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//lắc đầu,ứa nước mắt//
Hình ảnh mờ mịt lại xuất hiện trong đầu
Cái bóng cao lớn, ánh mắt lóe sáng trong bóng đêm
Tất cả khiến cậu nghẹt thở
Người đàn ông im lặng
Hắn rút từ túi áo ra một tấm danh thiếp, đặt xuống bàn
Ánh đèn hắt lên, chữ in rõ ràng
Duy ngẩng lên, lần đầu gọi tên hắn trong sự run rẩy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nguyễn...Quang Anh...?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//nhìn cậu//
Khóe môi nhếch nhẹ nhưng ánh mắt vẫn lạnh lẽo
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừ!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Từ giờ tôi sẽ là người theo dõi em!
Tiếng “tít…tít…” của máy đo nhịp tim bỗng tăng tốc, vang dồn dập trong căn phòng bệnh trắng xóa
Trong khoảnh khắc đó, Duy bỗng cảm thấy người đàn ông tên Quang Anh này biết nhiều hơn những gì hắn đang nói
____
End chap 🥰
TG Đâyyyy💋
TG Đâyyyy💋
Làm muốn tật tay😇
TG Đâyyyy💋
TG Đâyyyy💋
Nên là....
TG Đâyyyy💋
TG Đâyyyy💋
NovelToon

Chap 3

TG Đâyyyy💋
TG Đâyyyy💋
YÁ HÁ😍 Happy Birthday captain boy 🤟🤟🤟
______
Căn nhà ba tầng của gia đình Hoàng Đức Duy đã được niêm phong bằng băng keo vàng của cảnh sát
Chiều hôm đó, Duy được đưa về để “hồi tưởng hiện trường”.
Cậu đứng trước cánh cửa sắt quen thuộc, đôi chân run rẩy đến mức suýt khuỵ xuống
Ngôi nhà vốn từng đầy ắp tiếng cười, nay chỉ còn là khối bê tông xám xịt, lạnh lẽo như một nấm mộ khổng lồ
Quang Anh đi bên cạnh, áo sơ mi trắng gọn gàng, gương mặt không một biểu cảm
Bước chân hắn chậm rãi, nhưng mỗi tiếng giày gõ xuống nền gạch lại vang vọng như búa nện.
Cánh cửa được mở ra
Một luồng khí hôi thối ập ra ngay lập tức.
Mùi máu cũ, mùi xác chết ám vào tường, dù đã dọn đi nhưng vẫn nồng nặc
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đi thôi//khẽ nói, giọng đều đều//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//cắn chặt môi//
Sàn nhà vẫn còn những vệt loang nâu đen
Những mảnh kính vỡ bị dồn sang một góc, lấp lánh dưới ánh đèn mờ
Ga trải giường của cha mẹ cậu đã bị gỡ bỏ, nhưng trên tường vẫn còn dấu bàn tay kéo lê, từng vệt dài đỏ sẫm khô cứng
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ba...mẹ...//giọng nghẹn cứng trong cổ họng//
Đúng lúc đó thì...
Cộc...cộc...cộc
Tiếng gõ từ đâu đó vang lên. Không to, nhưng rõ ràng.
Như thể có ai đang gõ nhịp nhàng lên cánh cửa tầng hai.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//giật bắn, quay phắt đầu nhìn lên//
Trên hành lang tầng hai có bóng người...
Một bóng dáng gầy gò, mái tóc dài rũ rượi, đôi mắt trắng dã mở to nhìn xuống
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh...anh thấy không...?//run lẩy bẩy,kéo tay Q.anh//
Nhưng Quang Anh chỉ nhìn cậu, đôi mắt sâu thẳm không gợn sóng
Hắn thốt ra từng chữ, khẽ khàng như dao cứa
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ở đây chẳng có ai ngoài chúng ta!
Tiếng tim Duy đập loạn, mồ hôi túa ra
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//dán mắt nhìn lên hành lang tầng 2//
Cái bóng ấy vẫn đứng đó, cười khẽ.
Một nụ cười méo mó, kéo dài đến tận mang tai, nhỏ máu tươi
Bỗng Quang Anh đưa tay đẩy Duy về phía trước
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đi đi!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Phòng ở cuối hành lang
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Kể lại những gì em thấy vào đêm hôm đó!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//cứng người//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//hai tai ù đi//
Trong đầu cậu chỉ còn văng vẳng tiếng hét của gia đình, tiếng dao xé toạc da thịt, và...
Nụ cười méo mó trên tầng kia...
___
End chap 🥰
TG Đâyyyy💋
TG Đâyyyy💋
NovelToon

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play