Miền Cảm Xúc
Nằm dưới!
Dương Bác Văn
/đứng phía sau/
Dương Bác Văn
Em để anh nằm dưới á??!
Sen🥑
Anh ở đây từ khi nào vậy?
Dương Bác Văn
Từ khi em nói anh nằm dưới đó!
Dương Bác Văn
Suốt ngày mở miệng ra là “chồng ơi~ chồng à~”
Dương Bác Văn
Vậy mà lại để tôi nằm dưới?!
Sen🥑
Để em đi lấy nước cho anh nha
Dương Bác Văn
Em đứng lại đó cho anh!!!
Sen🥑
Do anh ko lật được chứ đâu phải tại emmm
Dương Bác Văn
Còn nói nữa??!
Trương Hàm Thuỵ
/từ phòng bước ra/
Trương Hàm Thuỵ
Có chuyện j vậy?
Trương Hàm Thuỵ
/đứng vững/
Dương Bác Văn
/chỉ tay/ em bước ra đây cho anh!
Sen🥑
Bước ra cho anh đập hay gì ?
Trương Hàm Thuỵ
Ruốc cuộc là sao?
Trương Hàm Thuỵ
Anh nghe không hiểu j hết nè!?
Sen🥑
Văn văn bắt nạt em đó
Dương Bác Văn
Đừng có nói lung tung !
Dương Bác Văn
Anh bắt nạt em hồi nào !
Dương Bác Văn
Đừng có mà bịa chuyện !
Trương Hàm Thuỵ
Chứ làm sao ?
Dương Bác Văn
Anh nhìn em đi
Trương Hàm Thuỵ
/nhìn Văn/
Trương Hàm Thuỵ
Rồi sao nx
Dương Bác Văn
Thấy em sao ?
Trương Hàm Thuỵ
/cau mày/ sao là sao
Trương Hàm Thuỵ
Sao cái gì
Sen🥑
Phụt . Ha ha ha ha ha há há hặc hặc hụ hụ hơ hơ ha ha ha
Dương Bác Văn
Em cười cái gì ?
Trương Hàm Thuỵ
Ruốc cuộc là có chuyện gì ?
Dương Bác Văn
Anh nhìn em đẹp trai, ngầu lòi thế này !
Dương Bác Văn
/chỉ bản thân/
Trương Hàm Thuỵ
Rồi sao nữa
Dương Bác Văn
Mà nhỏ xếp em nằm dưới !
Dương Bác Văn
Nhỏ cho em cơ dưới á
Dương Bác Văn
/giãy đành đạch/
Trương Hàm Thuỵ
À rồi anh hiểu rồi
Trương Hàm Thuỵ
Em xếp nó nằm dưới hả ?
Dương Bác Văn
Đó anh thấy chưa
Dương Bác Văn
Em còn cãi?!
Trương Hàm Thuỵ
Vậy em kể anh nghe em xếp nó nằm dưới ai
Dương Bác Văn
/quay sang trợn tròn mắt/
Trương Hàm Thuỵ
Kể cả anh á?
Trương Hàm Thuỵ
Nghe cũng đc mà!
Dương Bác Văn
Em! /chỉ Sen/
Dương Bác Văn
Ko những xếp nằm dưới còn nằm dưới rất nhiều người!
Dương Bác Văn
Em đứng lại đó cho anhh
Trương Quế Nguyên
/từ ngoài cổng bước vào đang cởi dép/
Sen🥑
Aaa! Nguyên ca cứu em
Sen🥑
/chạy lại chổ Quế Nguyên/
Trương Quế Nguyên
Cái…cái j vậy?
Dương Bác Văn
Nhỏ đó xúi Thuỵ ca lật đó
Trương Quế Nguyên
Vậy ko đc!
Trương Quế Nguyên
Sorry em nha!
Trương Quế Nguyên
Yên ấm gia đình quan trọng hơn
Trương Quế Nguyên
/bóc Sen bỏ ra trc/
Sen🥑
/mở cửa phòng Hàm chạy vào/
Dương Bác Văn
Ko đc vào đó
Dương Bác Văn
Hàm đang ngủ
Dương Bác Văn
/đi vào bốc Sen ra/
Cuộc rượt đuổi ko hồi kết!
Hôn Nhân Có Gì Vui #1.1
Đây là một tập truyện ngắn xàm xàm mang tên:
Vợ tôi không biết dùng tủ lạnh
Tả Kỳ Hàm
Các bạn biết tại sao thời nay cuộc sống nó thoải mái là tiện lợi thế không ?
Tả Kỳ Hàm
Đấy là bởi vì con người biết tận dụng và cải tiến những thành tựu mà những người đi trước để lại .
Tả Kỳ Hàm
Hãy nhìn vào nhà vệ sinh từ thời La Mã cổ đại .
Tả Kỳ Hàm
Khi mà con người từng phải đi vệ sinh tập thể và chia nhau một chiếc bọt biển…
Tả Kỳ Hàm
Và nhìn lại về cái toilet của thời nay để thấy được loài người đã đi xa đến thế nào .
Tả Kỳ Hàm
Cũng vì để đáp ứng nhu cầu mà chúng t phát minh ra tủ lạnh
Tả Kỳ Hàm
Để bảo quản thực phẩm dưới mọi điều kiện thời tiết .
Tả Kỳ Hàm
Như cái tiêu đề đấy !
Tả Kỳ Hàm
Một người có thể được miêu tả bằng rất nhiều tính từ như :
Tả Kỳ Hàm
Tôi biết các bạn đang nghĩ gì…
Sen🥑
Anh em không thể mất não như thế được !
Tả Kỳ Hàm
Các bạn phải hiểu rằng tôi có một nỗi sợ nguyên thuỷ…
Tả Kỳ Hàm
Là mỗi sáng thức dậy vớ vẩn vợ tôi còn quên mẹ mất chồng là ai .
Dương Bác Văn
/nhìn sang bên cạnh/
Dương Bác Văn
Sao tôi lại ở đây ?
Dương Bác Văn
Anh đã làm gì tôi ?
Dương Bác Văn
ĐỒ KHỐN NẠN !
Tả Kỳ Hàm
Xong thôi mất hết rồi !
Tả Kỳ Hàm
Cái chuyện mà vợ tôi mở cốp xe xong…
Dương Bác Văn
/vứt chìa khoá xe, điện thoại vào cốp/
Dương Bác Văn
/Mượn đth của người đi đường/ anh ơi mang hộ em chùm chìa khoá dự phòng đến !
Tả Kỳ Hàm
Nó không phải là chuyện hiếm nữa rồi !
Tả Kỳ Hàm
Có một lần tôi nhớ là có nhờ vợ đi sửa điện thoại cho tôi.
Tả Kỳ Hàm
Đến nơi thì gọi điện thoại về cho anh để anh biết.
Dương Bác Văn
/Không nhớ nổi là phải gọi điện thoại cho chồng/
Tả Kỳ Hàm
Tôi thề là hôm đấy tôi…
Tả Kỳ Hàm
/Đi dọc tuyến đường từ nhà tôi đến chỗ sửa điện thoại/
Tả Kỳ Hàm
/thấy một đám đông, nó bu lại quanh cái xe máy/
Tả Kỳ Hàm
Như tai nạn thôi là tôi ngất ra đấy luôn chứ không có gì để khóc lóc nữa!
Tả Kỳ Hàm
Phải tới tối tôi mới thấy vợ tôi
Dương Bác Văn
/lóc cóc về nhà với một túi nho bên hông/
Tả Kỳ Hàm
Và điện thoại của tôi…
Tả Kỳ Hàm
Rời ra xa câu truyện về người vợ mất não.
Tả Kỳ Hàm
H về đúng trọng tâm là cái tủ lạnh nhà tôi
Tả Kỳ Hàm
Vợ tôi có thể quên đủ thứ, nhưng không bao h quên việc chồng thích ăn hoa quả.
Tả Kỳ Hàm
Cũng cố ghé qua chợ mua cho chồng không quả xoài thì cũng ít táo để đêm ăn
Tả Kỳ Hàm
Nhưng không biết là ma xui quỷ khiến thế nào…
Tả Kỳ Hàm
Hay hôm đấy ở chợ có cô bán hàng nào khéo mồm thế!
Dương Bác Văn
/một tay mít, một tay sầu riêng/
Tả Kỳ Hàm
Hai quả bom napalm tự huỷ💥
Tả Kỳ Hàm
Mà nó có phải là mít thường đâu…
Tả Kỳ Hàm
Mùi quá người lạ ơi
Tả Kỳ Hàm
Nhưng không sao!
Tả Kỳ Hàm
Sai lầm của vk cũng là sai lầm của tôi.
Tả Kỳ Hàm
Chối bỏ trách nhiệm là tệ lắm
Tả Kỳ Hàm
Thế là sau buổi tối tôi dành thời gian bóc từng múi sầu riêng, từng múi mít bỏ ra bát
Tả Kỳ Hàm
Rồi nhẹ nhàng bảo với vợ tôi…
Tả Kỳ Hàm
Anh lên nhà đây, em ăn xong nhớ lấy bọc thực phẩm bọc lại hay đóng hộp rồi mới cho vào tủ em nhé!
Tả Kỳ Hàm
Những lời tôi nói ra trời nhớ đất nhớ nhưng vợ tôi lại…
Tả Kỳ Hàm
Và thế là đêm đó, hai thứ quả nặng mùi bật nhất thủ đô nhảy disco trong tủ lạnh
Tả Kỳ Hàm
Phải đến tận tới hôm sau tôi mở tủ lạnh ra tôi mới biết
Tả Kỳ Hàm
Khúc cá kho vương mùi mít
Tả Kỳ Hàm
Khoanh giò lụa vừa hôm qua đã thum thủm mùi sầu riêng
Tả Kỳ Hàm
Ít cơm nguội tôi dành làm cơm rang cũng không ăn đc nx
Tả Kỳ Hàm
Nhưng các bạn biết phần tệ nhất là gì ko?
Tả Kỳ Hàm
Đó là câu chuyện vừa rồi chỉ là màng khởi động thôi
Tả Kỳ Hàm
Còn phần chính á?
Download MangaToon APP on App Store and Google Play