Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Allsakura - Muốn Chìm Xuống Đáy Biển.

Chương 1 : Nỗi đau không tên.

Ngay từ thuở bé thơ, em đã học cách giữ im lặng. Không phải tâm hồn em trống rỗng mà bởi thế giới quanh em chưa từng dành một góc nhỏ để lắng nghe tiếng nói của em .
Trong đầu em lúc nào cũng có tiếng nói của chính em. Một giọng nói nhỏ, yếu ớt, luôn hỏi :" Tại sao mình lại như thế này?"
Không phải em ghét bản thân. Nhưng em cũng chẳng biết cách yêu mình .
Đứa trẻ ấy chỉ biết rằng , mỗi lần soi gương , em thấy một khuôn mặt khiến người ta quay đi . Một khuôn mặt mà cha mẹ không muốn nhìn , một khuôn mặt mà bạn bè không muốn gần , mà chính em cũng không biết phải đối diện như thế nào.
Đứa trẻ ấy không muốn làm ai buồn. Nhưng sự tồn tại của em đã là lí do để người ta giận dữ.
Đứa trẻ ấy không muốn gây rắc rối. Nhưng chỉ cần em xuất hiện, mọi thứ đã trở nên khó chịu .
Đứa trẻ ấy nhìn người ta cười , nói , được ôm khi buồn , được gọi tên bằng giọng dịu dàng. Em không ghen tị . Chỉ là ... em không hiểu. Không hiểu vì sao mình lại khác . Không hiểu vì sao một khuôn mặt lại có thể khiến người ta ghét bỏ mình đến thế . Không hiểu vì sao cha mẹ lại nhìn mình như một sai lầm.
Nực cười thật , em đâu làm gì sai đâu . Em đâu được lựa chọn cuộc sống hay ngoại hình của mình? Vậy mà thế giới này lại chọn cách đối xử với em như một thứ rác rưởi , một món đồ bỏ đi.
Đứa trẻ ấy đã làm gì sai sao ?
Sao người đời lại ghét em đến thế ?
Đứa trẻ ấy lớn lên trong một ngôi nhà đầy đủ mọi thứ, trừ tình thương.
Đứa trẻ ấy lớn lên như một cái bóng lặng lẽ trong chính ngôi nhà của mình. Không ai hỏi nó hôm nay như thế nào , cũng chẳng ai để ý nó đã ăn gì , ngủ ra sao .
Người ta gọi đó là tổ ấm , nhưng với em chỉ là một chiếc hộp lạnh lẽo. Em không được đối xử như một đứa trẻ , mà như món đồ thừa.
Đứa trẻ ấy học cách im lặng vì có nói ra cũng chẳng ai nghe , học cách lặng lẽ đứng sau vì khi xuất hiện trước mắt họ lại khiến họ khó chịu , học cách kìm nén nước mắt của mình vì có khóc chỉ khiến em bị đánh và bị chỉ trích nhiều hơn.
Đứa trẻ ấy lại học nhiều thứ một mình nhưng lại không học được cách cầm muỗng cho đúng , không học được cách yêu thương bản thân và cũng không học được cách đón nhận tình cảm của người yêu thương mình.
Đứa trẻ ấy mỗi ngày trôi qua là một lần nó tự khâu lại những vết thương vô hình và nỗi đau không tên. Không tiếng nói , không người chứng kiến .
Đứa trẻ ấy lớn lên giữa những khoảng trống lạnh lẽo, nơi tình yêu thương là thứ xa xỉ chưa từng được ban phát. Cái đau của nó không phải là tiếng khóc, mà là sự chai sạn từng ngày khi nhận ra :" mình không đáng để ai quan tâm" .
Vậy đứa trẻ ấy là ai ?

Chương 2: Chịu đựng?

Đứa trẻ ấy là em , Sakura Haruka. Một đứa trẻ đáng thương.
Phải đấy , em tên là Sakura Haruka năm nay em 10 tuổi . Em vẫn còn đang sống trong ngôi nhà lạnh lẽo đến rợn người đó .
Gia đình em không quá nghèo cũng chẳng giàu có tột bậc . Nói chung là khá giả. Nhà rộng thênh thang , có đủ người hầu kẻ hạ . Nhưng chưa một ngày nào em thấy mình thuộc về nơi đó cả . Bởi em đâu được xem là con người, chỉ là một cái bóng đen lặng lẽ trong chính ngôi nhà của mình.
Phòng ốc thì nhiều , nhưng em lại bị xếp vào một góc khuất, nơi còn tệ hơn cả chỗ nghỉ của người hầu .
Mắc cười ha ?
Như thường lệ , em đi học về rồi lặng lẽ vào nhà .
Người hầu chẳng buồn liếc nhìn em bởi họ đã chẳng xem em là cậu chủ trong cái nhà này . Nên đối xử với em không khác gì một đứa ăn bám .
Mà cũng chẳng trách họ được .
Nghĩ mà xem . Có cậu chủ nào mà ốm yếu , gầy guộc như em ?Có cậu chủ nào mà được chính cha mẹ mình sắp xếp vào phòng ngủ dơ hơn cả phòng người hầu? Có cậu chủ nào mà cha mẹ ruột của mình ghét bỏ? Có cậu chủ nào mà lại lục lọi đồ ăn thừa để ăn ?
Chỉ có em .
Hôm nay lại là một ngày tồi tệ của em . Trên trường, em bị bắt nạt , bị sai vặt như kẻ hầu hạ .
Trên người em không vết bầm thì cũng vết máu.
Không có da thịt nào lành lặn cả .
Về nhà . Sau khi lục đồ ăn thừa xong, em lặng lẽ lên phòng của mình .
Bỗng nhiên ...
Cốc Cốc
Sakura Haruka
Sakura Haruka
" Ai vậy " // treo xuống giường lon ton đi mở cửa//
Lạ ghê nhỉ ? Mọi hôm họ thấy em lục lọi đồ ăn xong thì mặc kệ em . Vậy mà hôm nay có người lên phòng em . Lạ thật .
Sakura Haruka
Sakura Haruka
// mở cửa// a !! cô là ai vậy ạ ?
Natsu Saku
Natsu Saku
chị là giúp việc mới của nhà em // cười//
Sakura Haruka
Sakura Haruka
// rụt rè// dạ ..cô ...lên đây làm gì ..
Natsu Saku
Natsu Saku
" bà mẹ .. mình già vậy à ?"
Natsu Saku
Natsu Saku
// xoa đầu em // em cho cô vào phòng nhé ?
Sakura Haruka
Sakura Haruka
// ngạc nhiên// ơ ???
Không ngạc nhiên mới lạ . Nói sao nhỉ ? Cảm xúc của em lúc đó vừa ngạc nhiên vừa ấm áp đến lạ .
Cũng phải thôi. Có ai xoa đầu em nhẹ nhàng đến thế đâu . Em toàn bị nắm đầu giật đi.
Natsu Saku
Natsu Saku
Sao thế ? // bỏ tay ra khỏi đầu em //
Sakura Haruka
Sakura Haruka
Dạ không...// tiếc nuối//
Natsu Saku
Natsu Saku
Vậy em cho cô vào phòng nhé ?
Sakura Haruka
Sakura Haruka
Vâng...// né sang bên //
Natsu Saku
Natsu Saku
// đi vào// khụ khụ
Natsu Saku
Natsu Saku
"Sao bụi bẩn thế này ..đứa trẻ ấy lại ..sống ở đây sao ? "
Sakura Haruka
Sakura Haruka
cô ngồi ở ghế đó đi ạ // chỉ chiếc ghế sạch nhất //
Natsu Saku
Natsu Saku
cô cảm ơn...
Natsu Saku
Natsu Saku
à quên mất ..em lại đây đi .
Sakura Haruka
Sakura Haruka
dạ ?
Natsu Saku
Natsu Saku
em cứ lại đây đi ...để cô xem vết thương nào // ngoắc tay kêu em lại gần//
Natsu Saku
Natsu Saku
// thấy những vết bầm tím trên mặt và cả tay chân//
Sakura Haruka
Sakura Haruka
à dạ ...// lon ton chạy lại //
Natsu Saku
Natsu Saku
// kéo chiếc áo phông trắng của em lên //
Natsu Saku
Natsu Saku
" ấy .....em ấy chịu đựng những gì vậy "
Trước mắt cô là cơ thể nhỏ nhắn, trắng trẻo ấy lại chứa đựng những vết thương to nhỏ khác nhau .
Có những vết thương đã nhiễm trùng, có những vết thương đã được băng bó sơ xài .
Nếu những người yếu nhìn thì chắc họ sẽ ngất .
Nhìn những vết thương đó , không biết người lớn có chịu nổi không nữa.
Vậy mà em lại gánh vác nó trên người.
Nhìn đứa trẻ 10 tuổi , trong thân xác như đứa trẻ 7 tuổi trước mắt mình mà lòng cô đau như cắt .

Chương 3: Không phải lỗi của em .

Natsu Saku
Natsu Saku
// lấy trong túi ra một chai thuốc đỏ và một túi bông băng nhỏ //
Natsu Saku
Natsu Saku
Lại đi cô vệ sinh vết thương lại cho .
Sakura Haruka
Sakura Haruka
....// lại gần //
Có lẽ lúc đó em đã rất ngạc nhiên. Khi em mới bắt đầu hiểu thế giới này , thì thế giới đã kịp cho em biết rằng em không được chào đón. Từ lúc tâm hồn em chớm biết rung động về mọi thứ xung quanh , thì nỗi buồn đã là người bạn đầu tiên đến gõ cửa , mang theo sự ghẻ lạnh của những gương mặt em chưa kịp yêu thương.
Đối với họ , em là một vết bẩn trong mắt họ , một điều không ai muốn thừa nhận , càng không ai muốn chạm vào. Vậy mà cô lại đến gần , như thể em là một bản thể đáng yêu thương ? Tại sao cô lại làm vậy ? Tại sao cô lại đưa tay ra ? Tại sao cô lại dịu dàng với em như thế ? Sao cô không sợ em sẽ làm vấy bẩn lòng tốt của cô ?
Những câu hỏi cứ lanh quanh trong đầu em .
Natsu Saku
Natsu Saku
Xong rồi. // đã băng bó sạch sẽ//
Sakura Haruka
Sakura Haruka
em cám ơn// lễ phép cúi người cúi người//
Natsu Saku
Natsu Saku
ơ ơ ???
Natsu Saku
Natsu Saku
"Trời đất ơi , đứa trẻ này ngoan ngoãn đến mức không nhận ra vai vế của mình à "
Sakura Haruka
Sakura Haruka
sao vậy ạ ? // nghiêng nghiêng đầu nhỏ //
Natsu Saku
Natsu Saku
haizz // thở dài //
Sakura Haruka
Sakura Haruka
" mình..làm gì sai sao ? ...."
Natsu Saku
Natsu Saku
em tên gì ?
Sakura Haruka
Sakura Haruka
dạ là Sakura Haruka ạ
Natsu Saku
Natsu Saku
vậy cho cô gọi em là Haruka nhé .
Sakura Haruka
Sakura Haruka
dạ vâng.
Natsu Saku
Natsu Saku
em cũng có thể gọi cô là Saku
Sakura Haruka
Sakura Haruka
dạ.
Natsu Saku
Natsu Saku
Haruka này // bế em lên //
Sakura Haruka
Sakura Haruka
aa!! // bất ngờ//
Natsu Saku
Natsu Saku
// đặt em lên đùi mình//
Natsu Saku
Natsu Saku
Em không cần tỏ ra như thế với cô đâu .
Sakura Haruka
Sakura Haruka
Như thế?
Natsu Saku
Natsu Saku
nói sao ta ...nói chung thì em không cần cúi người như thế với những người thấp hèn hơn , em chỉ cần cảm ơn người đã giúp mình là được .
Sakura Haruka
Sakura Haruka
Tại sao ạ ?
Sakura Haruka
Sakura Haruka
Em xem trên tivi thì khi có người giúp đỡ thì phải cảm ơn và cúi người như thế mà .
Natsu Saku
Natsu Saku
Nhưng em là chủ của cô.
Natsu Saku
Natsu Saku
Cô là người hầu mà.
Sakura Haruka
Sakura Haruka
Nhưng mấy cô ở dưới kêu em làm như thế mà .// hồn nhiên//
Natsu Saku
Natsu Saku
// thoáng sững sờ//
Natsu Saku
Natsu Saku
Mấy cô nói sao ?
Sakura Haruka
Sakura Haruka
Mấy cô ấy nói là khi có người giúp đỡ là phải cúi đầu, khi làm sai cũng vậy . Không được cãi.Vậy mới là đứa trẻ ngoan.
Sakura Haruka
Sakura Haruka
Với lại mấy cô nói là phải làm việc , và chịu thiệt thòi một chút mới được ba mẹ yêu thương.
Natsu Saku
Natsu Saku
Mấy cô ấy nói vậy sao // xoa đầu em //
Sakura Haruka
Sakura Haruka
dạ // hưởng thụ//
Natsu Saku
Natsu Saku
"đm mấy bà già"//thầm chửi rủa trong lòng//
Natsu Saku
Natsu Saku
Em đừng nghe lời mấy cô đó .
Sakura Haruka
Sakura Haruka
Tại sao ạ ?
Natsu Saku
Natsu Saku
Mấy cô đó chỉ không đúng đâu .
Sakura Haruka
Sakura Haruka
Không đâu ạ . Mấy cô ấy nói đúng mà .
Natsu Saku
Natsu Saku
Tại sao ?
Sakura Haruka
Sakura Haruka
Từ khi em cúi đầu xin lỗi hay cảm ơn em sẽ bớt bị mắng và bị đánh hơn.
Sakura Haruka
Sakura Haruka
Từ khi em làm việc nhiều hơn...một chút thì em sẽ được khen.
Sakura Haruka
Sakura Haruka
Va-
Natsu Saku
Natsu Saku
// ôm chặt lấy em//
Sakura Haruka
Sakura Haruka
ơ ơ ơ???
Cô không kìm được nữa rồi. Cô không thể .
Cô không thể nhìn cái đầu nhỏ nhắn đang trong lòng mình nói ra những lời nói như thế một cách rất nhẹ nhàng.
Cô không thể nhìn một đứa trẻ hồn nhiên kể ra những gì mà đứa trẻ ấy trải qua.
Cô sẽ không chịu nổi mất .
Từ lúc thấy thân hình nhỏ nhắn ấy chằng chịt vết thương to nhỏ khác nhau . Cô đã muốn khóc thay đứa trẻ ấy rồi.
Sakura Haruka
Sakura Haruka
// thấy cô khóc// ơ ..em làm gì sai ạ ?
Sakura Haruka
Sakura Haruka
// đứa bàn tay bé nhỏ được quấn kín băng trắng lên lau nước mắt cho cô //
Sakura Haruka
Sakura Haruka
Cô đừng khóc mà...em xin lỗi ạ ...em xin lỗi
Sakura Haruka
Sakura Haruka
Cô đừng khóc nữa...
Natsu Saku
Natsu Saku
Không// nắm lấy tay em //
Natsu Saku
Natsu Saku
Em không làm gì sai hết...
Natsu Saku
Natsu Saku
Em không cần xin lỗi...
Natsu Saku
Natsu Saku
Em đừng xin lỗi....
Sakura Haruka
Sakura Haruka
Nhưng....// thấy cô không ngừng nước mắt//
Sakura Haruka
Sakura Haruka
Cô đang khóc mà ?
Sakura Haruka
Sakura Haruka
Em đã làm cô buồn mà ?
Sakura Haruka
Sakura Haruka
Em phải xin lỗ-
Natsu Saku
Natsu Saku
// ôm chặt em // không...đâu..
Natsu Saku
Natsu Saku
Không phải lỗi của em ...
Natsu Saku
Natsu Saku
Em không được xin lỗi...
Natsu Saku
Natsu Saku
nhé ? // ngước lên đã nín khóc//
Sakura Haruka
Sakura Haruka
...dạ // vẫn khó hiểu//

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play