|Tường Lâm| Silent Revenge!
Bối cảnh
00h00 ngày xx/xx/xxxx.
Vào đúng khoảnh khắc kim đồng hồ chạm mốc nửa đêm, gia tộc họ Hạ bất ngờ bị tập kích. Những bóng đen lạnh lùng xông vào, súng nổ, máu đỏ loang khắp nền gạch hoa cẩm thạch. Tiếng gào thét, tiếng đổ gãy, tiếng cầu xin vang vọng khắp đại sảnh… rồi nhanh chóng bị nhấn chìm bởi sự im lặng chết chóc.
Khi mọi sinh mạng trong Hạ gia đã tắt lịm, kẻ thủ ác mới phóng lửa, để lại phía sau một biển lửa ngụy trang cho cuộc tàn sát. Ngọn lửa bùng lên đỏ rực, thiêu rụi tất cả: tiếng cười, niềm kiêu hãnh, và cả những bí mật chưa kịp hé lộ.
Nhưng không ai ngờ, giữa đêm máu lạnh ấy vẫn có một nhân chứng. Người đó đã tận mắt chứng kiến bóng dáng những kẻ thủ ác, nhưng vì sợ hãi và những ràng buộc vô hình, ông ta chọn cách im lặng… cho đến nhiều năm sau, khi Hạ Tuấn Lâm trở về và bắt đầu cuộc điều tra.
Đêm ấy, bầu trời đen đặc không trăng, không sao… chỉ có mùi khói, mùi máu tanh, và những tiếng nổ lách tách như một bản khúc ai oán tiễn đưa cả gia tộc.
Người duy nhất may mắn sống sót – Hạ Tuấn Lâm – khi đó đang ở nơi xa xứ. Nhưng anh nào ngờ, chỉ trong một đêm, thứ gọi là “gia đình” đã hoàn toàn biến mất…
____________________________
Thuở thiếu niên, Hạ Tuấn Lâm đã lặng lẽ yêu thầm Nghiêm Hạo Tường suốt một năm cấp hai. Sang cấp ba, chỉ cần Hạo Tường tham gia câu lạc bộ nào, Tuấn Lâm cũng sẽ tìm cách có mặt ở đó. Nhờ vậy, hai người thường xuyên gặp gỡ, chuyện trò và dần trở thành một phần thanh xuân của nhau.
Thế nhưng, định mệnh đã rẽ hướng. Ngày Hạ Tuấn Lâm rời đi du học cũng chính là ngày khoảng cách giữa cả hai bắt đầu kéo dài vô tận.
Nhiều năm sau… Sau khi trở về nước, anh không còn là chàng thiếu niên ngây ngô năm nào, mà đã trở thành một người đàn ông mang trong mình nỗi đau và lời thề máu. Khi lật lại từng hồ sơ, lần theo dấu vết của vụ án năm xưa, cái tên hiện ra như nhát dao đâm thẳng vào tim anh: nhà họ Nghiêm – chính là kẻ đứng sau vụ thảm sát gia tộc mình.
Từ khoảnh khắc ấy, tình cảm năm xưa chỉ còn là công cụ. Hạ Tuấn Lâm lựa chọn “nối lại tình xưa” với Nghiêm Hạo Tường… nhưng tất cả chỉ để che giấu một âm mưu báo thù đang âm ỉ cháy trong tim.
Kế hoạch vốn hoàn hảo, nhưng khi đối diện Nghiêm Hạo Tường, liệu Hạ Tuấn Lâm có thể xuống tay?
Tác giả
Đây là lần đầu Tina viết truyện mong mọi ng vui vẻ đọc truyện , nếu có chi tiết nào mng không thick thì mong mng hoan hỉ cho Tina aa .
Tác giả
Lưu ý : Mng đừng báo cáo truyện của tuii nhá 😭🫶.
Tác giả
Hãy ủng hộ |Tường Lâm| Silent Revenge! nhaaa
Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin XianglinXianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin
Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin Xianglin
Chương 1: Trở về
Chiếc máy bay vừa hạ cánh xuống Bắc Kinh trong màn đêm se lạnh. Giữa dòng người vội vã ở sân bay, Hạ Tuấn Lâm kéo theo chiếc vali màu đen, ánh mắt kiên định nhưng sâu trong đó lại ẩn chứa một cơn bão.
Anh dừng chân, lấy điện thoại ra bấm một dãy số quen thuộc. Giọng nói trầm thấp vang lên sau hồi chuông dài:
Hạ Tuấn Lâm
📱- Anh, em đã về rồi.
Đinh Trình Hâm
📱 - //bất ngờ// Em về lúc nào thế , em đang ở đâu để anh ra đón .
Hạ Tuấn Lâm
📱- Em đang ở sân bay XL
Đinh Trình Hâm
📱- Chờ anh tí , anh ra đón em
Sau khi tắt cuộc gọi điện thoại vs Đinh Trình Hâm .Hạ Tuấn Lâm liền cảm thấy bất ngờ khi nhìn thấy Nghiêm Hạo Tường đang ở sân bay đón bố mình .
Định quay người rời đi, Hạ Tuấn Lâm bất ngờ bị một hành khách vội vã xô nhẹ, khiến vali của anh lăn chệch sang phía trước. Nó dừng lại ngay trước mặt Nghiêm Hạo Tường. Cậu khẽ cúi xuống, thuận tay nhặt lên, ánh mắt hai người bất ngờ chạm nhau sau bao năm xa cách.
Khi nhìn thấy Hạ Tuấn Lâm, Nghiêm Hạo Tường thoáng sững lại. Không ngờ sau bao năm xa cách, họ lại gặp nhau ngay tại sân bay này. Anh vội chạy đến, ôm chầm lấy Tuấn Lâm, giọng lạc đi:
Nghiêm Hạo Tường
Hạ Nhi , có phải em không ?
Nghiêm Hạo Tường
Em có biết… anh nhớ em đến nhường nào không?
Khoảnh khắc ấy, Tuấn Lâm như bị chấn động. Cái tên thân mật từng chỉ thuộc về quá khứ vang lên giữa đám đông khiến tim anh thoáng rung lên. Nhưng ngay lập tức, cảm xúc ấy bị kìm nén bởi hận thù đang âm ỉ cháy…
Hạ Tuấn Lâm
Đã lâu không gặp… anh Hạo Tường.
Hạ Tuấn Lâm
Xin lỗi… năm đó em rời đi không một lời từ biệt.
Ngay lúc Nghiêm Hạo Tường còn chưa kịp đáp lại, một giọng quen thuộc vang lên phía sau:
Đinh Trình Hâm
“Tuấn Lâm!”
Đinh Trình Hâm vội vã bước đến, ánh mắt lo lắng nhưng nhẹ nhõm khi nhìn thấy em trai bình an.
Hạ Tuấn Lâm thoáng khựng lại, rồi cúi đầu chào Nghiêm Hạo Tường
Hạ Tuấn Lâm
Anh… hẹn gặp lại sau.
Nói dứt, anh xoay người rời đi cùng Đinh Trình Hâm, bỏ mặc Nghiêm Hạo Tường đứng sững giữa dòng người tấp nập ở sân bay.
Nhìn bóng lưng Tuấn Lâm rời đi, Hạo Tường khẽ sững lại. Giây phút yếu lòng vừa rồi tan biến, anh nhanh chóng lấy lại vẻ lạnh lùng, bước về phía bố mình.
___________________________
Đinh Trình Hâm
Tại sao em lại về đây ?
Hạ Tuấn Lâm
Em về đây là muốn trả thù cho gia đình em - Gia tộc nhà họ Hạ .
Khi nghe Tuấn Lâm thốt ra lời ấy, Đinh Trình Hâm khẽ sững người. Cậu không ngờ Tuấn Lâm đã biết rõ kẻ đứng sau bi kịch gia đình mình. Sự kinh ngạc xen lẫn lo lắng dấy lên trong lòng.
Đinh Trình Hâm
Vậy ai là người đã hãm hại gia đình nhà em ?
Hạ Tuấn Lâm
Gia tộc họ Nghiêm
Khi nghe Hạ Tuấn Lâm nhắc đến gia tộc họ Nghiêm – kẻ đã sát hại gia đình em trai mình – Đinh Trình Hâm run rẩy. Gia tộc họ Nghiêm rất mạnh, e rằng sự thật bại lộ sẽ đe dọa cả Hạ Tuấn Lâm, nhưng cậu sẽ trả thù bằng bất cứ giá nào.
Đinh Trình Hâm
Vậy em sẽ trả thù bằng cách nào ?
Khi Hạ Tuấn Lâm tiết lộ kế hoạch của mình, Đinh Trình Hâm chỉ biết lặng lẽ chúc em may mắn. Mọi việc sẽ do Hạ Tuấn Lâm đứng ra thực hiện, còn nếu cần, Đinh Trình Hâm sẽ giúp. Sau khi nói xong, đã 11h30, hai anh em quyết định nghỉ ngơi, chuẩn bị cho ngày mai – ngày bắt đầu trả thù.
Chương 2 : Bắt đầu trả thù
Buổi sáng hôm sau, Hạ Tuấn Lâm khoác lên bộ vest chỉnh tề, từng cử chỉ đều toát lên vẻ điềm tĩnh. Trong gương, ánh mắt cậu ánh lên sự quyết tuyệt lạnh lùng — hôm nay, bước đầu tiên của kế hoạch trả thù sẽ chính thức bắt đầu.
Tập đoàn Nghiêm thị mở đơn tuyển vị trí trợ lý riêng cho thiếu gia Nghiêm Hạo Tường. Giữa hàng chục ứng viên, sự xuất hiện của Tuấn Lâm lập tức thu hút ánh nhìn. Dáng vẻ điềm đạm, hồ sơ hoàn hảo, cùng khí chất tự tin khiến không ít người
Phòng phỏng vấn vang lên tiếng nói trầm thấp
Ngồi phía trên bàn dài, Nghiêm Hạo Tường lật lật hồ sơ, đôi mắt thờ ơ thoáng liếc qua.
Tuấn Lâm mỉm cười, giọng nói vừa lễ độ vừa kiên định
Hạ Tuấn Lâm
Em là Hạ Tuấn Lâm. Ứng tuyển cho vị trí trợ lý của Nghiêm Tổng
Phòng phỏng vấn im lặng đến mức có thể nghe rõ tiếng lật giấy. Hạo Tường lật hồ sơ, ngón tay gõ nhịp trên bàn.
Nghiêm Hạo Tường
Trợ lý của tôi không chỉ biết sắp xếp lịch. Nếu tôi bảo em bỏ cả ngày để xử lý một vấn đề chẳng liên quan đến công việc, em có làm không?
Hạ Tuấn Lâm
Nếu đó là yêu cầu từ anh, thì em sẽ làm.
Ánh mắt Hạo Tường thoáng dao động, nhưng nhanh chóng trở lại vẻ sắc lạnh. Hắn ngả người ra ghế, giọng trầm xuống
Nghiêm Hạo Tường
Còn nếu nửa đêm tôi gọi em, chỉ để… nói chuyện thôi thì sao?
Câu hỏi khiến căn phòng khựng lại. Tuấn Lâm thoáng ngạc nhiên, nhận ra thoáng qua trong mắt Hạo Tường không phải sự kiêu ngạo, mà là một tia mệt mỏi, cô độc.
Hạ Tuấn Lâm
//Gật đầu// Chỉ cần anh cần, em sẽ có mặt.
Khoé môi Hạo Tường hơi run, hắn vội quay mặt đi, che giấu sự xao động. Một thoáng yếu mềm ấy chỉ mình Tuấn Lâm nhìn thấy — và cũng chính điều đó khiến hắn khẳng định :
Hạ Tuấn Lâm
"Quân cờ này… sẽ dễ dàng nằm trong tay mình."
Mấy tiếng sau, tất cả ứng viên đều tụ tập ở sảnh chờ để nghe thông báo cuối cùng. Không khí căng như dây đàn, ai cũng thấp thỏm.
Nhân viên tuyển dụng bước ra, giọng dõng dạc:
Trịnh Tuyết
Sau khi cân nhắc, vị trí trợ lý riêng của thiếu gia Nghiêm Hạo Tường đã có kết quả. Người duy nhất được chọn là… Hạ Tuấn Lâm.
Ngay lập tức, sảnh chờ ồn ào hẳn lên. Những ánh mắt ghen ghét, khó chịu đồng loạt dồn về phía Tuấn Lâm.
Hoài An
Cái gì chứ, chỉ là một tên mới, dựa vào đâu mà được chọn?
Kim Ngọc
Chắc chắn có gì mờ ám!
Hoài An
Nhìn mặt thôi cũng biết chỉ được cái vẻ ngoài…
Tiếng xì xào mỗi lúc một khó nghe hơn. Nhưng Hạ Tuấn Lâm chẳng hề bận tâm. Cậu giữ nguyên vẻ điềm tĩnh, đôi mắt lạnh nhạt lướt qua đám đông. Không nói một lời, cậu xoay người bước thẳng đến thang máy, hướng lên tầng cao nhất — phòng Chủ tịch, nơi Nghiêm Hạo Tường đang đợi.
Cánh cửa gỗ dày khẽ mở ra, Hạ Tuấn Lâm bước vào. Phòng Chủ tịch rộng lớn, sang trọng nhưng bao trùm bởi một bầu không khí tĩnh lặng đến ngột ngạt.
Sau bàn làm việc, Nghiêm Hạo Tường đang ngồi, dáng vẻ lạnh lùng, ánh mắt sắc bén như dao. Nhưng khi cánh cửa khép lại, chỉ còn hai người đối diện, lớp kiêu ngạo thường ngày của hắn bỗng chùng xuống đôi chút. Hạo Tường đưa tay chống lên trán, khẽ thở dài, giọng trầm thấp:
Nghiêm Hạo Tường
Em nói… chỉ cần tôi cần, em sẽ có mặt… đó không phải lời hứa suông chứ?
Tuấn Lâm dừng lại trước bàn, nhìn thẳng vào đôi mắt thoáng đỏ hoe ấy. Một nụ cười điềm tĩnh nở trên môi.
Hạ Tuấn Lâm
Không. Đó là lời hứa của em, thưa anh.
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, sự yếu mềm nơi Hạo Tường hiện rõ, khiến hắn gần như buông lỏng. Nhưng chỉ một giây sau, hắn siết chặt bàn tay, lấy lại vẻ lạnh lùng kiêu ngạo vốn có.
Nghiêm Hạo Tường
Tốt. Từ hôm nay, em là trợ lý của tôi.
Tuấn Lâm khẽ cúi đầu, nhưng khóe môi nhếch lên một nụ cười mờ nhạt. Trong lòng cậu, ý nghĩ lạnh lẽo vang vọng:
Hạ Tuấn Lâm
"Bước đầu tiên… đã thành công."
Rời khỏi phòng Chủ tịch, Hạ Tuấn Lâm bước đi thẳng, mặc cho những ánh mắt khó chịu và lời xì xào phía sau. Cậu không dừng lại, bóng lưng vẫn thẳng tắp và kiên định.
Đêm buông xuống, thành phố sáng rực ánh đèn, nhưng trong mắt Tuấn Lâm chỉ còn sự lạnh lùng lặng lẽ. Trở về căn nhà, cậu cẩn thận chuẩn bị mọi thứ cho ngày mai, từng động tác như đang dàn xếp một ván cờ.
Hạ Tuấn Lâm
Ngày mai… ván cờ thực sự bắt đầu.
Trong bóng tối, cái tên duy nhất bật ra từ đôi môi cậu:
Hạ Tuấn Lâm
“Nghiêm Hạo Tường.”
Tác giả
Tr uii , đẹp chưa kiàaaaa
Tác giả
Sao anh cao vậy ?
Download MangaToon APP on App Store and Google Play