Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[JsolNicky] Hoa Hồng Đen Trong Bóng Tối

Bóng Đêm

Căn phòng chật hẹp, bốn bức tường dính loang lổ vệt máu đã khô. Mùi tanh nồng nặc, ám đặc không khí đến mức người đứng lâu cũng muốn nôn mửa. Hai xác người nằm vắt chéo trên sàn nhà, đôi mắt mở trừng trừng, máu loang đỏ thẫm dưới ánh đèn huỳnh quang chập chờn
Trần Phong Hào đứng lặng. Bàn tay mang găng cầm bút ghi chép, từng chữ trên cuốn sổ run run vì lạnh gáy chứ không phải vì sợ
Anh đã quen với xác chết, nhưng khung cảnh hôm nay… quá tàn bạo
Ngay cạnh tử thi, một đóa hồng đen nằm ngay ngắn trong chiếc ly thủy tinh
Như một tuyên ngôn, một dấu hiệu
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//khẽ siết chặt bút, giọng thì thầm khe khẽ vang trong căn phòng im lặng//
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Hồng đen…
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
‘Bóng Đêm’
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Không ngờ mình lại gặp hắn thật
Đèn vụt tắt. Bóng tối ập xuống, đặc quánh. Cửa sổ bật mở, gió rít qua khe hở
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//lập tức rút súng, lưng áp chặt vào tường//
Một mùi hương lạ lan tỏa pheromone Alpha, lạnh lẽo, sắc bén như dao cắt. Cơ thể Omega của Hào lập tức căng thẳng, hơi thở dồn dập
Rồi một giọng đàn ông trầm khàn vang lên ngay bên tai, gần đến mức rùng mình
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
//giọng thấp, chậm rãi//
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Thám tử… dũng cảm thật
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Nhưng anh không biết mình vừa bước vào đâu đâu
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//xoay người, giơ súng, nhưng khẩu súng lập tức bị vặn ngược//
Một bàn tay lạnh buốt khóa chặt cổ tay, sống dao áp sát vào cổ anh, chỉ cần nhích thêm một li, máu sẽ tuôn trào
Ánh mắt chạm ánh mắt. Trong bóng tối, đôi mắt Alpha sáng rực như thú dữ săn mồi
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//thở gấp, nghiến răng//
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Sát thủ…
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Cũng chỉ là kẻ giết thuê
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Tôi sẽ tóm được anh
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
//cười khẽ, lưỡi dao dí sát hơn//
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Anh nghĩ mình đủ sức sao?
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Chỉ cần tôi muốn… anh đã chết từ lâu rồi
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//ngực phập phồng, nhưng ánh mắt không run sợ//
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Vậy còn chờ gì nữa?
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Giết đi
Khoảng lặng rợn người. Chỉ nghe thấy nhịp tim dồn dập, hơi thở va vào nhau trong bóng tối
Dao khẽ dịch chuyển, để lại một vết cắt mỏng trên da cổ, máu rỉ ra
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
//thì thầm, giọng lạnh băng//
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Đừng điều tra nữa
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Ai chạm vào tôi…
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Điều không sống sót
Đèn sáng trở lại
Dao biến mất
Chỉ còn lại Hào, một mình giữa căn phòng đầy tử thi và mùi máu, ngực anh phập phồng, tay siết chặt khẩu súng run lên từng nhịp
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//đưa tay chạm vệt máu trên cổ, tim đập như trống dồn//
Không rõ là sợ hãi… hay thứ bản năng Omega nào đó vừa bị Alpha xa lạ kia khuấy động
Trên mái nhà đối diện, bóng đen khoác áo choàng đứng bất động, đôi mắt nhìn xuống. Ánh trăng chiếu lên nụ cười lạnh lẽo
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
//giọng khàn trầm, khe khẽ như gió//
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Con mồi này…
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Thú vị thật đấy~
——
Ngoại KiKiKi
Ngoại KiKiKi
Lần đầu làm thể loại nì á
Ngoại KiKiKi
Ngoại KiKiKi
Ôke hông

Vết Cắt

Tiếng còi cảnh sát hú dài, ánh đèn đỏ xanh quét sáng con phố
Hiện trường vụ án bị phong tỏa, người dân đứng kín hai bên, ai nấy đều hoảng sợ bàn tán
Trần Phong Hào bước ra khỏi căn phòng máu lạnh, cổ áo vẫn còn vết xước đỏ. Anh im lặng, ánh mắt trầm sâu, không để ai chạm vào hồ sơ mình vừa ghi chép
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//hớt hải chạy tới, đôi mắt đỏ hoe vì lo lắng//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Hào!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Mày có sao không?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tao nghe nói trong đó…
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Có bóng người
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//lặng im, không trả lời//
Chỉ làn hơi lạnh phả ra từ gương mặt anh đủ khiến An nghẹn lại, không dám hỏi thêm
Từ xa
Bùi Anh Tú, thanh tra cấp cao, cũng là anh hai của Hào
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
//tiến tới, giọng nghiêm khắc//
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Hào
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Bao nhiêu lần anh đã nói
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Đừng hành động một mình!
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Nếu em mà có chuyện gì
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Em nghĩ anh sẽ đối diện với gia đình thế nào?
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//cười nhạt, không nhìn anh trai//
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Nếu không vào đó…
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Thì chẳng ai biết được ‘Bóng Đêm’ thực sự tồn tại
Không khí chùng xuống
Đúng lúc ấy, đội pháp y có mặt. Công Văn Dương cùng Lê Quang Hùng bước vào, mang theo dụng cụ
Công Văn Dương
Công Văn Dương
//đeo găng, lạnh lùng cúi xuống thi thể, như thể cái chết chẳng là gì//
Công Văn Dương
Công Văn Dương
//cất giọng đều đều//
Công Văn Dương
Công Văn Dương
Vết dao gọn
Công Văn Dương
Công Văn Dương
Lực mạnh
Công Văn Dương
Công Văn Dương
Hung thủ thuận tay phải
Công Văn Dương
Công Văn Dương
Giết chỉ bằng một nhát dao
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//tay run run ghi chép, mắt không dám nhìn trực tiếp tử thi//
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//liếc sang, bất giác thấy hình ảnh mình năm nào//
một Omega non trẻ, chưa từng quen với máu me
Trong khi đó, bên ngoài vòng cảnh sát, Phạm Anh Quân là phóng viên báo hình sự
Phạm Anh Quân
Phạm Anh Quân
//lia ống kính liên tục. Giọng chua ngoa của vang lên//
Phạm Anh Quân
Phạm Anh Quân
Một vụ giết người giữa thủ đô
Phạm Anh Quân
Phạm Anh Quân
Các anh cảnh sát tính giấu dân đến bao giờ?
Phạm Anh Quân
Phạm Anh Quân
Tôi cần báo cáo để Hào nắm tình hình
Không ai biết rằng, trong bóng tối của một mái nhà gần đó, có kẻ đang đứng quan sát tất cả
Đôi mắt lạnh lùng, gương mặt giấu dưới vành mũ
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
//im lặng, ánh nhìn dừng lại trên cổ Hào//
Nơi vẫn còn vết dao hắn để lại
Một giọng cười khẽ vang bên cạnh hắn. Đỗ Hải Đăng sát thủ cùng tổ chức, bước ra từ bóng đêm
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Mày không giết nó sao, Sơn?
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Con thám tử đó…
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Trông ngon miệng thật~
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
//liếc xéo, giọng trầm khàn//
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Đừng động vào
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Nó là của tao
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
//nhướng mày, nhếch môi cười//
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Mày thay đổi rồi
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Sơn
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Đừng để một Omega phá hỏng công việc
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Nếu tổ chức biết…
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Cả mày lẫn nó đều không sống được đâu
Hắn bỏ đi, để lại Sơn đứng bất động. Dưới ánh trăng, khuôn mặt kẻ sát thủ bất giác thoáng qua một tia dao động hiếm hoi
Ở phía xa
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//ngẩng đầu, bất giác rùng mình//
Trực giác mách bảo có ai đó đang nhìn mình từ trong màn đêm
Nhưng khi quay lại, chỉ có gió lùa qua những tòa nhà lạnh lẽo

Lưới Tối Bao Vây

Đêm muộn
Mưa rơi rả rích ngoài cửa sổ
Trong căn phòng kín, ánh đèn bàn vàng nhạt hắt lên gương mặt lạnh như băng của Nguyễn Thái Sơn
Trên bàn, la liệt hồ sơ, ảnh chụp, từng tờ tài liệu được sắp xếp gọn gàng tất cả đều có chung một cái tên: Trần Phong Hào
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
//ngả người ra ghế, điếu thuốc kẹp trên tay, khói trắng bay nghi ngút//
Đôi mắt Alpha tối tăm quét qua từng dòng chữ: “Thám tử tư, nổi tiếng với khả năng phá án phức tạp… từng hợp tác với cảnh sát trong nhiều vụ giết người hàng loạt. Khó gần, ít bạn bè thân thiết. Gia đình… một anh trai là giáo viên, còn lại mất sớm.”
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
//nhếch môi//
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Anh Trần…
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Một Omega mà dám xông vào thế giới của tôi
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Tôi thật sự tò mò, anh sẽ gãy gục nhanh
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Hay sẽ ngoan cố đến cùng?
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
//đặt tấm ảnh của Hào dưới ánh đèn//
Trong ảnh, Hào mặc áo sơ mi trắng, đang đứng trước hiện trường một vụ án, ánh mắt sắc lạnh nhưng vẫn ánh lên sự nhân văn mà Sơn khinh bỉ
Bên ngoài, tiếng gõ cửa vang lên
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
//bước vào, áo khoác ướt sũng vì mưa//
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Mày lại theo dõi thằng thám tử đó à //đặt xấp tài liệu xuống bàn//
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Tao cần biết hết mọi thứ về anh ta
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
//dụi tàn thuốc, giọng trầm đục//
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
//ngồi bên ghế sofa, chống cằm cười khẩy//
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Một thằng thám tử thôi mà
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Cùng lắm là chướng mắt, xử nó xong thì yên
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
//liếc mắt sang, lạnh tanh//
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Không đơn giản vậy đâu
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Người này…
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Đáng để tôi tự tay tìm hiểu
Cả phòng im lặng vài giây. Tiếng mưa rơi càng lúc càng nặng nề
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
//đứng dậy, rút con dao găm trong túi áo, ánh thép lạnh lẽo lóe lên trong ánh đèn mờ//
Hắn cắm mạnh mũi dao xuống bức ảnh của Hào, xuyên thẳng qua đôi mắt trong hình
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Rồi anh sẽ phải nói cho tôi biết
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Anh Trần…
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Rốt cuộc anh đang giấu điều gì

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play