Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Tokyo Revengers ] Kẻ Điên Cũng Muốn Được Yêu Thương

Chương 1: Không Ai Ôm Lấy Em

Mihoya
Mihoya
Mẹ đi đâu vậy mẹ?
Người phụ nữ khựng lại giây lát. Bên cạnh bà, Miharu nắm chặt bàn tay mẹ, khẽ nép vào lòng như một thói quen được bảo bọc từ nhỏ.
Akemi không nhìn Mihoya, chỉ siết tay Miharu chặt hơn.
Akemi
Akemi
Mẹ đưa Miharu đi xa một thời gian
Mihoya
Mihoya
Xa...là bao lâu?
Akemi
Akemi
Con… ở lại đây đi. Con gái ngoan thì phải biết tự lo cho mình.
Giọng Akemi đều đều, không một gợn cảm xúc, như thể bỏ lại Mihoya là việc hiển nhiên.
Khoảnh khắc ấy, cổ họng em nghẹn ứ, muốn hỏi “tại sao mẹ không đưa con đi” nhưng lời lẽ kẹt lại nơi đáy lòng.
Cánh cửa khép lại.
Trong căn nhà vắng lặng, chỉ còn lại đứa em bị bỏ lại – Mihoya.
Tiếng trống trường vang lên, sân trường đông đúc học sinh ùa ra như một đàn chim. Em lặng lẽ ngồi ở góc sân, cúi mặt xuống cuốn vở cũ. Từ xa, những tiếng thì thầm, cười cợt vẫn len lỏi đến tai.
Nvth nam
Nvth nam
Ê, nghe nói chưa? Cái con Mihoya ấy… mẹ nó bỏ đi rồi.
Nvth nữ
Nvth nữ
Thật á? Ghê vậy… chắc nó hư lắm thì mẹ mới bỏ chứ.
Nvth nam
Nvth nam
Nghe đâu… nó từng gây họa, bị đuổi đi suýt vô trại cơ. Chắc thần kinh có vấn đề đấy.
Tiếng xì xào mỗi lúc một lớn. Mỗi câu nói như một nhát dao vô hình cứa vào lòng em. Em cắn chặt môi, cố làm ngơ, nhưng đôi tay run lên, mồ hôi lạnh rịn ra.
Mihoya
Mihoya
" Mihoya...có làm gì sai đâu... "
Một nhóm bạn gái đi ngang, giả vờ thì thầm thật to
Nvth nữ
Nvth nữ
Đừng lại gần nó, coi chừng bị lây điên đó.
Cả bọn phá lên cười, bỏ lại phía sau ánh mắt chòng chọc.
Em siết chặt cuốn vở đến nỗi mép giấy nhăn nhúm.
Tại sao lại là em? Tại sao mọi tội lỗi, mọi lời đồn, mọi sự xa lánh… đều đổ xuống đầu em?
_____________________________
Em cũng chỉ là một đứa trẻ.
Em cũng chỉ muốn được yêu thương… như bất kỳ ai khác.
Author
Author
Comeback
Author
Author
Thật ra viết cho zui=P
Author
Author
Đang nghe nhạc buồn thế là nghĩ ra cái idea này

Chương 2:Nỗi Đau Không Ai Thấy

Giờ ra chơi. Hành lang nhộn nhịp tiếng cười nói, nhưng với em, mọi thứ chỉ như bức màn xa lạ. Em lặng lẽ ôm sách, bước thật nhanh về phía lớp học, mong thoát khỏi những ánh mắt soi mói.
Nvth nam
Nvth nam
Ê coi kìa,con điên tới rồi
Em khựng lại. Bàn tay khẽ run, nhưng rồi em cúi gằm mặt, định lặng lẽ bước đi.
Mihoya
Mihoya
" Không...không liên quan đến Mihoya... "
Một tiếng rầm vang lên, lưng em bị xô mạnh vào tường. Quyển sách trên tay rơi xuống, văng ra nền gạch.
Nvth nam
Nvth nam
Đã bảo đừng xuất hiện trước mắt tao nữa mà! Nhìn mày xui xẻo thấy ớn.
Mihoya
Mihoya
'' Đau quá… nhưng không đau bằng những lời đó. ''
Em cúi mặt, cắn chặt môi đến bật máu, tự nhủ
Mihoya
Mihoya
'' Đừng khóc… nếu khóc, chúng sẽ càng cười nhiều hơn. ''
Một đứa khác giật lấy vở của em, xé toạc từng trang.
Nvth nam
Nvth nam
Ha! Con bị mẹ bỏ thì có khác, chắc trong đầu cũng điên như bà ta.
Trái tim em như bị ai bóp nghẹt. Mẹ… Tại sao mọi thứ luôn quay lại thành vết thương không bao giờ lành? Nếu mẹ thật sự yêu con, có lẽ bây giờ em sẽ khác. Có lẽ em đã không trở thành trò cười trong mắt tất cả.
Tiếng hò reo vang lên, át đi tiếng nức nghẹn trong cổ họng.
Nvth nam
Nvth nam
Khóc kìa! Con điên khóc kìa!
Nước mắt dâng lên, mờ nhòe trước mắt. Em cúi xuống, run rẩy nhặt từng mảnh vở rách. Họ cười trên nỗi đau của em, còn cả hành lang… chẳng ai bước đến. Tất cả đều quay đi, giả vờ không thấy.
Hóa ra thế giới này thật sự không cần em. Hóa ra… chẳng ai muốn nhìn thấy em tồn tại.
Trong ánh nắng chói chang của hành lang, em – Mihoya – chỉ là cái bóng lẻ loi, lạc lõng giữa đám đông. Một “kẻ điên” trong mắt tất cả.
Author
Author
Ngược là chân ái

Chương 3: Ngày Em Không Còn Im Lặng

Tiếng bàn ghế kéo rầm rầm vang lên trong lớp. Giờ ra chơi, bọn bắt nạt lại bao vây quanh bàn em.
Nvth nam
Nvth nam
Ê, con điên, hôm qua làm bài tập chưa? Đưa đây tao chép!
Em ôm chặt tập vở vào ngực, khẽ lắc đầu.
Mihoya
Mihoya
…Không. Tự làm đi.
Không khí bỗng im lặng nặng nề. Rồi một tràng cười vang lên.
Nvth nam
Nvth nam
Con điên mà cũng dám cãi?!
Một bàn tay vung lên, giật phăng tập vở, xé rách. Trang giấy bay tứ tung như tuyết trắng. Cả đám hò reo khoái chí.
Mihoya
Mihoya
'' Đủ rồi… mình chịu đủ rồi. ''
Trong khoảnh khắc, thứ gì đó trong em bùng nổ. Em lao đến, nắm chặt tay, đấm thẳng vào mặt thằng vừa xé vở. Tiếng bốp vang lên. Hắn ngã dúi dụi xuống nền, mũi rớm máu.
Cả lớp chết lặng. Một giây sau, tiếng hét, tiếng bàn ghế xô đẩy vang dậy.
Nvth nam
Nvth nam
Trời ơi! Nó điên thật rồi!
Nvth nam
Nvth nam
Chạy mau, nó đánh kìa!
Em đứng đó, ngực phập phồng, bàn tay run rẩy rớm máu. Trong mắt bọn họ, em thấy rõ sự hoảng sợ và khinh miệt.
Hóa ra… dù em phản kháng, em vẫn chỉ là kẻ điên trong mắt tất cả.
Ngày hôm đó, thầy cô gọi mẹ lên. Không ai nghe lời giải thích. Không ai tin em chỉ tự vệ. Chỉ có những ánh mắt buộc tội, những lời phán xét lạnh lùng.
Đứa con này… không thể ở lại trường được nữa.
Vài ngày sau, em xách balo, rời khỏi ngôi trường cũ với danh xưng “con điên”. Không một lời tạm biệt, không một ai níu giữ.
Em lặng lẽ bước đi. Và em đâu biết, chính việc chuyển trường lần này sẽ đưa em đến gần hơn với định mệnh – và với Kurokawa Izana.
Mihoya
Mihoya
Đủ rồi...Mihoya không phải là đồ chơi để các người bắt nạt...
Mihoya
Mihoya
Chuyển trường thì chuyển trường
Author
Author
Vâng và đoán xem,nam9 là Izana
Author
Author
Xin lỗi vì mình quá mê nhỏ milo này:)

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play