Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Vào Ngày Ly Hôn Chồng Tôi Đột Nhiên Mất Trí Nhớ

Chương 1 : Mất Trí

Mới sáng sớm, trước cổng cục dân chính đã đứng đợi một người cô gái.

Do đang là mùa đông nên cô mặc có chút dài, áo bông trắng hơi rộng thùng thình, tóc dài đen nhánh rũ sau lưng, gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp bởi vì lạnh mà đỏ lên.

Triệu Tình đã đứng đây đợi người đàn ông kia được hai canh giờ, nhưng tới nay vẫn chưa thấy bóng dáng anh đâu.

Thời gian thấm thoát trôi qua, vậy mà hai người đã kết hôn được ba năm rồi.

Triệu Tình rũ mắt, một tia cảm xúc mất mát xẹt qua trong đôi con ngươi xinh đẹp kia.

Lúc đầu hai người kết hôn cũng chỉ vì lợi ích, nhưng cô lại gan hùng mật gấu yêu anh thật lòng, dù biết không có kết quả...

Cô biết, anh không thích cô, bạn bè anh cũng chán ghét cô, đến mức những bữa tiệc sang trọng bọn họ đều không muốn cô có mặt, dù Tần Húc không nói gì, Triệu Tình cũng tự biết, chỉ hy vọng được ở bên anh thêm ngày nào thì hay ngày đấy.

Triệu Tình thở dài, Tần Húc và cô đều là cô nhi, vậy nên có thể nói, hai người chính là người thân duy nhất của nhau.

Chí ít là cô nghĩ như thế...

Nhưng qua hôm nay, thì không phải nữa rồi.

Đang lúc Triệu Tình định gọi cho anh cuộc điện thoại thứ năm, thì rốt cuộc cũng có người gọi đến.

Nhưng, đó lại là giọng nói gấp gáp của một người phụ nữ.

[ Xin chào, cô có phải Bà Tần không ạ?]

Triệu Tình đột nhiên cảm giác không đúng, trả lời " Là tôi...”

Người kia nghe vậy thì thở phào, nhanh chóng nói [ Xin lỗi, nhưng cô có thể đến bệnh viện làm giấy tờ được không ạ? vết thương trên đầu Tần tổng quá nghiêm trọng cần phải phẫu thuật gấp, nhưng trước hết chúng tôi muốn xác nhận với người nhà bệnh nhân một chút, anh ấy vừa gặp tai nạn]

Triệu Tình bàn tay cứng đờ, trái tim như muốn ngừng đập.

Tần Húc, bị tai nạn rồi!!!

...

Triệu Tình nhanh chóng lái xe đến bệnh viện, nhưng lúc này Tần Húc lại đang trong phòng cấp cứu khẩn cấp, cô hoàn toàn không co cơ hội đi xem tình hình của anh lúc này.

Nữ y tá thấy cô liền dẫn cô đến phòng ký tên làm phẫu thuật, giờ đây điều Triệu Tình cần làm chính là chờ đợi.

Trong khi chờ, bạn bè của anh cũng đến không ít, nhưng bọn họ đều theo bản năng mà làm lơ cô, làm như Triệu Tình không hề tồn tại.

“ Tại sao lại như vậy? hôm qua còn nói sắp được tự do rồi, giờ lại va phải chuyện xui xẻo này!”

Lý Hàm bực bội nói thầm.

" Tôi nghe cảnh sát nói là vì cứu một đứa bé, nên mới gay ra tai nạn, hy vọng cậu ấy không sao.”

Tôn Sảo Sảo là bạn học trước kia của Tần Húc, cũng thường xuyên họp lớp, nghe anh gặp chuyện cũng muốn đến xem.

"Haiz...đúng thật sự, từ khi lão Tứ kết hôn, lúc nào cũng gặp phải chuyện xui xẻo như vậy, chắc là gặp phải tai tinh rồi.”

Lời vừa thốt, mọi người đều không tự giác nhìn về một bên, nơi có một cô gái đang ngồi trên hàng ghế chờ.

Triệu Tình chỉ khẽ mím môi.

Lưu Vân Hạo lườm Lý Hàm một cái " Cậu bớt nói lại đi.”

Lý Hàm cười lạnh, cậu ta từ lâu cũng chẳng ưu Triệu Tình, lúc nào gặp cũng tìm cách nói vài câu cho hả dạ lòng mình.

Lại thêm một canh giờ nữa, Tần Húc mới được đẩy ra khỏi phòng bệnh mang đến phòng hồi sức.

Tất cả nối đuôi theo sau bác sĩ, Triệu Tình cũng đi cùng, nhưng khi vào phòng lại bị chặn lại.

“ Cô đừng vào, Anh Tần ghét cô như vậy, đừng để anh ấy vừa tỉnh đã thấy mặt cô.”

Ý tứ rất rõ ràng.

Triệu Tình biết rõ Tần Húc không thích mình, vì thế chỉ đành đứng đợi.

Chỉ cần anh không sao là tốt rồi.

Nhưng qua không bao lâu, Cửa phòng lần nữa bị đẩy ra.

Một cô ló đầu nhìn cô, nhíu mày không vui" cô vào đây một chút."

Triệu Tình nắm chặt tà váy, vội theo người nọ.

Phòng bệnh cao cấp quả thật khác biệt, không giống những phòng bệnh bình thường, nhìn qua không khác khách sạn cao cấp là mấy.

Đây cũng là bệnh lớn nhất ở thành B, danh tiếng phủ sóng cả trong và ngoài nước.

Khi cô vừa bước vào, toàn bộ ánh nhìn bên trong đều đổ dồn về phía cô gái có thân hình cao gầy.

Nhưng phần lớn đều không có thiện cảm, khinh bỉ có, giễu cợt có, còn cả ánh nhìn thương hại.

Thế nhưng cô chẳng bận tâm, chỉ muốn nhanh chóng được nhìn thấy người kia.

Hai ánh mắt thình lình chạm phải nhau, cả hai đều đình trệ trong chốc lát.

Trên đầu Tần Húc quấn băng gạc, mặc đồ bệnh nhân, Kỳ quái là, Triệu Tình vậy mà không nhìn ra một tia lạnh nhạt như trong quá khứ.

Ngược lại thanh triệt sạch sẽ, sâu trong đôi con ngươi đó, ẩn ẩn còn có chút sáng bừng chợt lóe.

" Tần Húc, cậu thật sự không nhớ ra những chuyện trong mấy năm này sao?”

Mất trí...

Sau câu nói của Lý Hàm, Triệu Tình giật mình, kinh hãi nhìn anh.

“ Không nhớ.”

Tần Húc lạnh nhạt.

Lý Hàm hơi thất vọng " sao lại như vậy chứ...!”

“Cô ấy, là ai vậy?”

Tần Húc đột nhiên chỉ tay lên người Triệu Tình, nhíu mày hỏi.

Cô gái xinh đẹp này, anh cũng quên à?

Dáng vẻ này của anh, khiến Triệu Tình lại hiểu lầm, anh quả thật rất ghét cô.

Ngay cả khi đã mất trí.

Người bạn của anh liếc Triệu Tình, nói với giọng cợt nhả “ Vợ cậu đấy, không phải chứ huynh đệ, ngay cả vợ mình mà cậu cũng quên?”

Anh ta hâm hoan hỏi.

Tần Húc trừng mắt nhìn gã, giờ anh chỉ nhớ ký ức lúc mười bảy tuổi, còn lại đều đã quên sạch sành sanh, nhưng mà...

Nhìn Triệu Tình im lặng như bù nhìn, như thể sợ mình sẽ bị chú ý, anh nhíu mày, không vui nói “ Em, qua đây”

Vợ anh mà, lại không vào chăm sóc anh, còn chốn ở bên ngoài chờ.

Tần Húc càng nghĩ càng thấy không vui.

Triệu Tình sửng sốt, cô chỉ tay lên mặt mình “ Em?"

Tần Húc bá khí hất cằm, nhướn nhẹ mày.

“ Em không phải vợ tôi sao?”

Chỉ có đám bạn của Tần Húc biết, năm anh mười bảy tuổi, tiểu bá Vương này đại náo cỡ nào, đến mức tên đại ca hay bắt nạt học sinh sau khi bị anh đánh cho một trận liền mang theo tiểu đệ phục tùng dưới trướng anh, từ đó cải tà quy chính.

Rất lâu rồi, bọn họ không thấy lại cái vẻ ngạo mạn này.

Cũng có chút hoài niệm.

Bọn họ đưa mắt nhìn Triệu Tình, lúc anh thông báo kết hôn nói thật bọn họ không chấp nhận nổi, sao lại lấy một cô gái không có gia thế như cô chứ, chả giúp được cho anh lại còn nhạt nhẽo, bọn họ không hiểu anh thích cô gái này ở điểm nào.

Bị nhiều ánh mắt nhìn như vậy, Triệu Tình có chút muốn trốn chạy.

Nhưng ngặt nỗi Tần Húc lại đang nhìn cô chằm chằm, Triệu Tình chỉ có thể cắn răng, bước đến.

Tần Húc mày nhíu chặt hơn.

" Em sợ tôi?”

Một câu, khiến cho Triệu Tình cứng đờ.

Bước chân cô dừng lại trước mép giường.

Tần Húc nhìn dáng vẻ rụt rè của cô khi đối diện mình, hoàn toàn không giống một cô vợ khi thấy chồng gặp tai nạn.

Mà ngược lại, giống bị bạo hành nhiều năm, mang theo nỗi sợ khi gặp lại.

Anh của mười năm sau, xấu xa vậy ư?

Đến mức vợ cũng sợ?

Tần Húc hoang mang nghĩ.

Chương 2 : Làm Quen Từ Đầu

Tần Húc đưa mắt nhìn những người còn lại " Các cậu có thể ra ngoài không? tôi muốn nghỉ ngơi một lúc”

Đám người kia liếc nhau, dù trong lòng có chút không muốn, nhưng vẫn sôi nổi ra ngoài.

Triệu Tình thấy vậy cũng đi theo, nhưng bất ngờ bị gọi lại.

“ Em đi đâu?”

Triệu Tình bước chân cứng đờ.

" Quay lại đây.”

Tần Húc sắc mặt không tốt nói.

Anh đã bảo cô đi hồi nào?

Triệu Tình nhìn đám bạn kia, bọn họ đều không hẹn mà cùng ném ánh mắt chết chóc lên người cô.

“ Tần Húc, cậu đang bị thương nghỉ ngơi mới tốt, tất cả chúng tôi nên ra ngoài.”

Ý tứ là nói Triệu Tình cũng phải đi theo.

Tần Húc dựa vào đầu giường, một tay của anh đang băng bó, trên gương mặt đẹp trai cũng có vết thương, lơ đãng nhìn Người vừa lên tiếng.

Người này anh không nhớ là ai, nhưng có thể là bạn trước khi mất trí nhớ anh đã quên biết.

“ Cô ấy là vợ tôi.”

Tên kia cứng họng, đối với thái độ dửng dưng của anh hiện tại hiển nhiên rất không thích.

“ Được rồi, chúng ta đi thôi, đừng phiền đôi vợ chồng trẻ người ta làm gì.”

Nói rồi Người nọ nháy mắt một cái với Triệu Tình, liền kéo theo đám người rời đi.

" Dựa vào đâu chứ! cô ta lại được ở lại còn chúng ta thì không? mất trí tạm thời thôi, có cần phải vô tình vậy không!”

Lâm Bối Bối bực tức nói.

Lý Hàm đóng cửa lại, tâm trạng cũng không khá hơn.

Triệu Tình nhìn đăm đăm vào cánh cửa đóng chặt, khẽ cắn môi, xoay người đối diện Tần Húc.

“ Em, qua đây”

Tần Húc lại nói lần nữa.

Anh thật sự thấy không ổn, vừa bị tai nạn còn trúng ngay đầu, khác người cũng đau đớn, lúc này chỉ còn mình Triệu Tình, vì thế liền không giả vờ nữa thở ra một hơi nặng nề.

“ Anh sao vậy, chỗ nào không khỏe? để tôi đi gọi bác sĩ!”

Triệu Tình chạy lại gần, nhìn anh nhăn mặt sốt ruột lo lắng nói.

Tần Húc dùng tay còn lại không bị thương giữ chặt cổ tay cô.

Triệu Tình cúi xuống nhìn cổ tay bị nắm chặt, hô hấp có chút muốn ngừng lại.

Có thể nói đây là lần đầu tiên sau ba năm hai người tiếp xúc gần như vậy.

Tần Húc biết mình đường đột, nhưng lại không có ý định buông tay.

“ Chỉ hơi đau một chút, không sao, tôi chịu được.”

Triệu Tình gật đầu, muốn rút tay ra nhưng không được.

Cô ấp úng “ Cái kia! anh có thể buông tay ra được không?”

Tần Húc nhìn cô “ Em nói xem?”

Triệu Tình "..."

Nói gì đây?

Tần Húc thật sự thấy rất thích tiểu mỹ nhân này, dáng vẻ nhút nhát còn khá đáng yêu, liền không nhịn được muốn ghẹo một chút.

Có điều anh lại không biết, đây chỉ đơn giản là một mặt khác của cô khi ở cạnh anh.

Triệu Tình khoé miệng giật giật, Nếu là Tần Húc trước kia, anh sẽ chẳng bao giờ làm vậy.

Không chỉ thế, đối với việc đụng vào cô, dường như còn là một loại bệnh, Triệu Tình cảm nhận rõ, anh thật sự rất chán ghét cô.

“ Em tên gì?"

Một lúc sau, anh bỗng nhiên hỏi.

Thân là Chồng, mà lại quên mất vợ mình, Tần Húc cũng thấy mất mặt, anh ho khan một tiếng, mới nói tiếp.

“ Có thể hơi khó, nhưng chúng ta làm quen lại nhé?”

“ Trước khi nhớ lại tất cả, anh muốn biết nhiều hơn về em.”

Tần Húc của năm mười bảy tuổi, quả thật nổi loạn, nhưng yêu đương học đường thì chưa trải qua lần nào, chỉ là khoảng khắc anh nhìn thấy cô gái này, dường như có gì đó đã thay đổi, khiến cho anh không thể làm lơ cô.

Tần Húc cũng phát hiện, quan hệ của hai người dường như không tốt lắm, cứ nhìn thái độ rụt rè của cô là hiểu, bình thường anh đối với người ta ra sao.

Tần Húc có chút muốn biết, anh của mười năm sau là người như thế nào, có thể khiến cho vợ mình e ngại như thế, nhất định không phải ký ức tốt đẹp gì.

Nếu được, cả đời không nhớ lại cũng tốt.

Anh nghĩ thầm.

Chương 3 : Chế Giễu

Triệu Tình Kinh ngạc mở to mắt.

Làm quen lại... từ đầu ư?

Thấy cô không phản ứng, Tần Húc nhíu mày “ không được à?”

Triệu Tình rũ mắt, gật nhẹ đầu " được.”

Chỉ cần anh muốn, cô đều không từ chối.

Bởi vì Tần Húc, chính là người đã kéo cô khỏi vũng bùn, khỏi nơi tăm tối đó.

Tần Húc lúc này mới cười, hơi mỏi mệt nói“ Tôi ngủ một lúc, em đừng đi đâu ”

Nói rồi anh nhắm mắt, như thể sợ cô sẽ đột nhiên rời đi, anh còn giữ chặt tay không buông.

Triệu Tình xem anh ngủ rồi, hơi bất đắc dĩ, đành kéo ghế ngồi xuống bên mép giường, an tĩnh nhìn anh ngủ say.

Tần Húc ngủ một mạch đến tối, Chờ hắn tỉnh dậy đã không thấy Triệu Tình đâu, trong lòng nổi lên một cổ thất vọng, cảm giác như bị ruồng bỏ dường như.

Tuy anh là cậu ấm có cho mình tài sản kếch xù, nhưng anh lại thiếu vắng tình cảm trầm trọng, bởi vì năm anh mười tuổi, ba mẹ đều đã lần lượt gặp tai nạn qua đời, từ đó chỉ còn một mình anh sống lẻ loi một mình, giờ tự nhiên từ đâu ra một cô vợ, lúc đầu nói thật anh hơi phản ứng, không muốn chấp nhận sự thật này.

Thế nhưng khi thấy cô, anh lại có suy nghĩ, thêm một người bầu bạn cũng tốt, dù sao anh có tiền, nuôi thêm miệng ăn cũng không thành vấn đề.

Chính là quan hệ cả hai xem ra không được tốt cho lắm...

Tần Húc hơi ảo não, đồng thời quyết định phải kéo ngắn khoảng cách của hai người.

Cạch.

Cửa mở ra, Tần Húc cứ nghĩ là Triệu Tình, nhưng lại thấy hai người đi vào, là Lý Hàm và Lâm Bối Bối.

“ Tần Húc cậu tỉnh rồi à, nào, mau lại đây ăn cơm đi, bọn mình vừa mua dưới căng tin bệnh viện đó.”

Lâm Bối Bối đặt đồ ăn lên bàn, cười cười.

Lý Hàm dựa lưng vào tường, đắc ý nói “ Cậu xem bối bối tốt với cậu chưa kìa? đâu giống ai kia, một đi là không thấy tăng hơi, mấy giờ rồi, cũng không sợ cậu đói, làm vợ gì không biết.“

Sắc mặt Tần Húc mắt thường có thể thấy tối lại.

“ Nếu năm đó, cậu nghe lời tôi lấy Bối Bối, thì kết cục giờ đã khác rồi.”

Nói đến còn tự thấy tiếc nuối mà chậc chậc hai tiếng." Nhưng không sao, chờ cậu được tự do, hai người lại đến với nhau là được, ông đây chờ.”

Lâm Bối Bối đánh nhẹ lên người Lý Hàm, mặt đỏ bừng " anh đừng nói nữa, toàn nói lời gì đâu!"

Tần Húc chẳng hiểu cậu ta đang nói gì, cảm giác rất có hàm ý.

Nhưng Lời gã vừa dứt, Triệu Tình đã cầm trong tay họp đựng đồ ăn đi vào.

Sắc mặt Tần Húc lúc này mới tốt hơn chút.

Cô nhìn thấy hai người thì gật đầu một cái, im lặng để đồ xuống, Lý Hàm vừa liếc mắt, thấy đó chỉ là cháo bình thường thì khinh miệt ra mặt.

Còn cười xuỳ một tiếng " Vậy mà giờ mới đến, sao không để ngày mai rồi mới đến luôn đi?”

Triệu Tình không để ý tới gã, trực tiếp coi người như không khí “ Bác sĩ nói anh vừa phẫu thuật, chỉ có thể ăn chút cháo loãng.” cô nhìn những thức ăn phong phú trên bàn, nhíu mi.

Lý Hàm cười khẩy “ Triệu Tình, có phải cô định để Tần Húc chết đói không? chút vết thương này thôi, mà bắt cậu ấy nhịn, đừng nghĩ gả cho cậu ấy rồi, thì có thể trèo lên đầu người ta ngồi.”

“ Nói cho cô hay, Tần Húc dễ mắc lừa, chứ tôi thì không. Giờ cậu ấy đã không còn nhớ gì, cô đừng có không biết xấu hổ nữa, sớm muộn hai người cũng ly hôn mà thôi.”

Nghe Cậu ta vừa nói thế, Tần Húc mặt đen lại.

" Cái gì ly hôn?”

Tần Húc đột nhiên hỏi thế, Lý Hàm cười lạnh nói “ Cậu không biết thôi, hôm nay vốn dĩ là ngày hai người đi làm thủ tục ly hôn, nhưng ngặt nỗi cậu lại bị tai nạn, mới dẫn đến việc mất trí nhớ, quên mất chuyện kia, vậy mà nữ nhân này lại làm như chưa có chuyện gì, thật nực cười.”

“ Hay là cô nghĩ, chỉ cần mình không nói, thì chuyện kia sẽ không xảy ra? Triệu Tình, cô ngây thơ thật đấy.”

Tần Húc kinh ngạc nhìn cô, anh lúc này chỉ có duy nhất một suy nghĩ, vì sao bản thân của mười năm sau lại có thể làm ra chuyện như vậy.

Ly hôn ư? hai từ này này từ trước đến nay chưa từng có trong từ điển của anh.

“ Cô biết không, điều khiến tôi hối hận nhất chính là đã để hôn lễ của hai người được tổ chức, năm đó tôi nên trực tiếp phá nát nó mới phải, cô đúng là tai tinh ngàn năm, ai dính phải cô đều không phải chuyện gì tốt đẹp, tôi thấy cũng vì cái mệnh ấy, nên ba mẹ cô mới c,hết thản như vậy đấy.”

"Bốp"

Tiếng vừa ngưng, Lý Hàm đã lĩnh trọn một cái tát của Triệu Tình.

Phòng bệnh thoắt cái im lặng như tờ.

Lâm Bối Bối cũng thấy lời này của Lý Hàm hơi nặng, bởi vì cái chết của hai cô chú ấy đều là ngoài ý muốn, trong lòng cũng có chút không hài lòng, nhưng cô ta không ngờ Triệu Tình thường ngày nhu nhược nay lại dám đánh Lý Hàm một bạt tai.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play