Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ AllTakemichi ] Bộ Não Thối

Chapter 1 : giới thiệu

- - -
Hanagaki Takemichi
Một cái tên bình thường, nhưng con người cậu thì tuyệt nhiên không.
Giữa một đám đông ồn ã, cậu hiện hữu như một xác sống
im lặng, trống rỗng, chẳng hé một lời.
Người ta có thể đánh đập, nhục mạ, giẫm đạp lên cậu bao nhiêu lần đi nữa, cậu vẫn chỉ đứng đó, không phản kháng, không kêu cứu, cũng không rơi một giọt nước mắt.
Một lớp vỏ lạnh lùng che kín toàn bộ gương mặt, khiến người đối diện chẳng thể nào đọc ra cảm xúc thật sự.
....
Thế nhưng, phía sau sự im lặng ấy không phải là bình yên.
Takemichi mang trong mình một tâm lý vặn vẹo, méo mó đến cực đoan.
Tam quan của cậu lệch lạc, những suy nghĩ quái gở không ngừng nảy sinh, biến cậu thành một kẻ dị biệt giữa nhân loại.
Bề ngoài cậu vô cảm, Một cõi thoại tâm không đáy, nơi những tiếng cười gằn méo mó vang vọng giữa bóng tối, những góc nhìn biến thái đến mức khiến người khác rùng mình.
Takemichi không khóc, cũng chẳng bao giờ nở nụ cười thật sự.
Thứ duy nhất còn sót lại nơi cậu là sự tĩnh lặng giả dối, che giấu một linh hồn đang dần rạn nứt, sẵn sàng kéo bất kỳ ai lạc vào thế giới của mình xuống vực thẳm.
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
ha- " thứ mà tao coi trọng lại chính là những cú đấm của bọn mày khi đập vào người tao "
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
" những tiếng răng rắc như tiếng xương vỡ làm tao phải rùng mình thích thú "
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
" tao thích cảm giác đó. "
...
Takemichi không phải kiểu người dễ nắm bắt.
Với đa số, cậu chỉ là một thằng con trai lặng lẽ, tồn tại như một cái bóng mờ giữa đám đông.
Nhưng kẻ nào vô tình chạm mắt cậu sẽ cảm thấy lạnh sống lưng, đó không phải là ánh nhìn hung hăng, mà là một thứ trống rỗng đến đáng sợ, như thể phía sau đôi con ngươi ấy chẳng có lấy một tia sáng của nhân tính.
Không ai biết cậu nghĩ gì.
Cũng chẳng ai biết cậu muốn gì.
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
" tao không quan tâm những ánh mắt gièm pha của bọn mày "
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
" tao không thích người khác đọc tâm trí tao rồi ra vẻ như là thượng đế "
...
Cậu không thân thiết với bất kỳ ai, không giãi bày, không tâm sự. Đối với Takemichi, thế giới này chẳng có gì đáng để tin tưởng hay nắm giữ.
- - -
Song, trong sự im lặng tuyệt đối ấy lại ẩn chứa một con người dị dạng.
Tâm trí Takemichi vặn xoắn, những quan niệm về đúng sai, thiện ác trong cậu đã sớm lệch lạc. Cậu có thể nhìn cảnh người ta bị hành hạ mà bình thản như thưởng thức một trò tiêu khiển.
Đôi khi, chính bản thân cậu cũng không rõ mình còn được tính là "người" hay chỉ là một lớp vỏ rỗng, bị điều khiển bởi những suy nghĩ tối tăm.
-
Takemichi không sống để hòa nhập
Cậu tồn tại như một nghịch lý
Một kẻ ngoài mặt thì tĩnh lặng, bất động, nhưng bên trong lại dậy sóng những ý niệm quái gở, bệnh hoạn đến cùng cực.
Và chính sự tương phản ấy mới khiến con người mang tên Hanagaki Takemichi trở nên nguy hiểm, đáng sợ hơn bất kỳ kẻ điên loạn nào công khai sự điên của mình.
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
" tao thấy giao du không cần thiết "
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
" nó chỉ khiến con người ta phải gắng sức vào một thứ vô bổ "
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
" thay vì kết bạn, chúng ta làm chủ tớ và nô lệ đi. Bọn mày chịu trận, tao thỏa thích dẫm đạp "
- - -
tác giả
tác giả
fanfic mới ra đời
tác giả
tác giả
fanfic này mình tự tạo dựng lên, nên nếu có trắc ẩn gì thì mọi người góp ý.
tác giả
tác giả
cảm ơn.

Chapter 2

- - -
Bộp!
Cú đấm giáng xuống mặt, môi Takemichi nứt toác, máu tràn ra.
Nhưng cậu không rên rỉ.
Trong đầu, những ý nghĩ lại càng xoáy mạnh hơn.
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
“Nếu tao cầm một cái búa, tao sẽ đập nát sọ từng đứa… nghe tiếng vỡ ‘bốp’ như quả dưa hấu. Máu sẽ bắn tung tóe, đỏ lòm cả bức tường. Đẹp chứ nhỉ? Như một bức tranh nghệ thuật của riêng tao.”
Cú đá thúc vào bụng, hơi thở dồn dập, nhưng khóe môi Takemichi khẽ nhếch.
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
“Hay là… tao xé toạc bụng bọn mày ra, để xem bên trong có gì. Ruột gan, dạ dày… chắc hôi thối lắm, nhưng tao sẽ lấy từng đoạn quấn quanh cổ chúng mày. Tao muốn xem bọn mày vùng vẫy, gào thét trong chính nội tạng của mình.”
Một bàn chân giẫm mạnh lên đầu, ép cậu sát xuống đất. Nhưng trong đầu Takemichi, tiếng cười méo mó vang vọng:
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
ư-
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
“Hoặc tao sẽ trói từng đứa lại… lột từng lớp da trên tay, trên mặt. Tao muốn nghe tiếng khóc rên, nghe cái cách bọn mày cầu xin. Và khi ấy, tao sẽ im lặng… im lặng mà nhìn, như cách tao vẫn im lặng khi bị đánh. Im lặng, nhưng tận hưởng.”
Hơi thở của Takemichi trở nên nặng nề
Không phải vì đau, mà vì hưng phấn
Trong đôi mắt lạnh tanh kia, một thoáng sáng rực lên
Sáng của điên loạn.
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
“Đánh nữa đi… càng đánh tao càng nghĩ ra nhiều cách… Và rồi, đến một ngày, tao sẽ biến những ý nghĩ này thành thật. Khi ấy, bọn mày sẽ không còn là kẻ hành hạ tao… mà là con mồi.”
Takemichi bật cười khẽ, một tiếng cười khàn đục, ngắn gọn nhưng khiến cả không khí quanh cậu như đông cứng lại.
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
ha ha...-
- - -
Cọc cọc cọc
Chợt từ xa
Tiếng giày dồn dập vang vọng trong ngõ hẹp
Một bóng dáng nhỏ gọn nhưng toát ra thứ uy áp nặng nề bước vào
Sano Manjirou.
BỘP!
Chỉ một cú đá xoay gọn gàng, cả đám côn đồ ngã vật, nằm la liệt, không kẻ nào dám thở mạnh
Không khí đặc quánh lại, thứ im lặng nặng nề bao trùm khắp ngõ.
....
Mikey quay lại, đôi mắt hướng về phía Takemichi.
Gương mặt cậu bê bết máu, cơ thể run rẩy vì thương tích, nhưng vẫn ngồi thẳng lưng, không rên rỉ, không cầu cứu. Chỉ là… đôi mắt ấy..
Đôi mắt trống rỗng, lạnh lẽo, như chẳng hề hiện diện cảm xúc nào.
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
... " khốn kiếp, bị phá hỏng chuyện vui "
Sano Manjirou - Mikey
Sano Manjirou - Mikey
này.. mày không sao chứ /cười tươi/
Takemichi không đáp
Sano Manjirou - Mikey
Sano Manjirou - Mikey
" im re vậy "
Cậu chậm rãi đứng dậy, từng bước như từ trong bóng tối bước ra.
Môi rỉ máu, khóe miệng thoáng nhếch
Không rõ là cười hay chỉ là một cơn co giật méo mó.
Ánh mắt cậu lướt ngang qua Mikey, vô hồn đến mức lạnh gáy.
Không một lời cảm ơn.
Không một tiếng thở dài nhẹ nhõm.
Không có gì ngoài im lặng.
Im lặng đến mức rùng mình
Nhưng trong đầu cậu… những ý nghĩ vặn vẹo đang gào thét
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
“cứu tao ư? Sao mày nghĩ tao cần chứ? Tao muốn bị đánh… muốn cảm giác đó, và mày lại cướp mất. Lẽ ra tao sẽ được đắm mình thêm trong mùi máu, trong khoái cảm ấy… vậy mà mày đã chen ngang.”
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
“nếu tao có một con dao, tao sẽ đâm vào bụng mày ngay bây giờ. Tao muốn nhìn đôi mắt ấy mở to kinh ngạc, muốn thấy mày quằn quại dưới chân tao. Mày sẽ không còn là ‘cứu tinh’, mà chỉ là một cái xác nóng hổi run rẩy trong vũng máu.”
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
“hay tao sẽ bóp cổ mày ngay tại đây, để xem gương mặt điềm tĩnh kia méo mó đến mức nào khi mất hết khí thở. Tao muốn nghe tiếng xương cổ kêu răng rắc, muốn tận hưởng khoảnh khắc trái tim mày ngừng đập ngay dưới tay tao.”
Ngoài mặt, Takemichi vẫn im lặng, bước qua Mikey như thể hắn chỉ là một kẻ qua đường vô nghĩa. Nhưng nội tâm thì đang sôi sục, như một biển lửa méo mó đang thiêu rụi mọi chuẩn mực.
Sano Manjirou - Mikey
Sano Manjirou - Mikey
/khẽ sững lại/
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
“Một ngày nào đó, tao sẽ giết cả những kẻ cứu tao. Khi ấy, không còn ai trên đời này thoát khỏi tay tao.”
-
Bóng lưng Takemichi khuất dần trong ngõ tối, để lại những giọt máu nhỏ xuống mặt đường lạnh loang lổ
Mikey vẫn đứng đó, im lặng vài giây
Trong khoảnh khắc ấy, hắn cảm thấy một làn khí lạnh kỳ quái len vào sống lưng, nhưng không sao diễn tả được.
Hắn chau mày lại, rồi hít một hơi, quay người bước đi.
- - -

Chapter 3

- - -
Ra khỏi con ngõ, Mikey thấy Draken, Baji, Mitsuya và Pachin đang đứng chờ.
Cả bốn đều khoanh tay, gương mặt bực dọc.
Ryuguji Ken - Draken
Ryuguji Ken - Draken
mày biến đâu nãy giờ hả? Bọn tao đợi mỏi cả chân /nhíu mày/
Baji Keisuke
Baji Keisuke
đúng rồi đó, tự dưng chạy đi một mình, định để tụi này lo sốt vó chắc?
Mitsuya Takashi
Mitsuya Takashi
mày lúc nào cũng tùy hứng. Có chuyện gì thế?
Haruki Hayashida - Pachin
Haruki Hayashida - Pachin
ờ, kể nhanh đi, mặt mày nhìn không bình thường chút nào, như mấy thằng bị ma dọa í:))
Sano Manjirou - Mikey
Sano Manjirou - Mikey
hm..
Mikey đáp gọn, không thêm thắt, kể lại cảnh vừa rồi
Chuyện đám kia đánh hội đồng Takemichi, hắn xuất hiện và giải quyết, nhưng cậu ta… không nói một lời cảm ơn, chỉ im lặng bỏ đi.
....
Nghe xong, cả bọn trố mắt nhìn nhau.
Ryuguji Ken - Draken
Ryuguji Ken - Draken
thật luôn á hả? Không cảm ơn gì luôn???
Baji Keisuke
Baji Keisuke
thằng đó ngộ thật. Người ta cứu mạng còn chẳng buồn mở mồm /cười/
Mitsuya Takashi
Mitsuya Takashi
Cái kiểu lạnh như băng… không biết là gan lì hay có vấn đề tâm lý /thở dài/
Baji Keisuke
Baji Keisuke
có gì đâu anh bạn, chắc nó lười cảm ơn chẳng hạn
Baji vỗ vai Mitsuya bóp bóp:)
Haruki Hayashida - Pachin
Haruki Hayashida - Pachin
thế thì hỗn rồi còn gì. Người bình thường ai lại làm vậy?
Ryuguji Ken - Draken
Ryuguji Ken - Draken
đéo ngờ được:))
Mikey im lặng, không trả lời.
Đôi mắt hắn vẫn còn ám ảnh bởi ánh nhìn trống rỗng của Takemichi khi nãy
Một ánh nhìn khiến hắn cảm thấy khó thở, như thể đứng trước một vực sâu không đáy.
- - -
một lúc sau
Cả nhóm Mikey còn đang bàn luận
Thì từ xa, bóng một người chầm chậm tiến lại
Ánh đèn đường vàng vọt chiếu xuống khuôn mặt lấm máu, vết bầm tím vẫn hằn rõ.
Hanagaki Takemichi.
Hanagaki Takemichi
Hanagaki Takemichi
... " tao muốn khâu mồm bọn mày lại quá đi mất. "
Bước chân cậu kéo lê trên nền đường
Nhưng dáng vẻ lại không hề yếu đuối
Khi đi ngang qua, ánh mắt Takemichi lia một vòng về phía Mikey và nhóm bạn hắn.
Đôi mắt lạnh, nặng nề, chứa đựng thứ gì đó không phải sự cảm kích…
Mà là căm ghét
Gai góc đến mức cả bốn người Draken, Baji, Mitsuya, Pachin đều chững lại một nhịp.
Ryuguji Ken - Draken
Ryuguji Ken - Draken
" cảm giác gì đây "
Baji Keisuke
Baji Keisuke
" ớn lạnh đến từng cốt lõi :(( "
Mitsuya Takashi
Mitsuya Takashi
" sợ rồi- hức "
Haruki Hayashida - Pachin
Haruki Hayashida - Pachin
"... tao bị ngu "
Sano Manjirou - Mikey
Sano Manjirou - Mikey
....
Cậu không dừng, không chào, không nói một lời.
Thế nhưng…
Ngay trước khi tay chạm vào cánh cửa kính của cửa hàng tiện lợi, Takemichi dừng nửa nhịp
Cậu nghiêng đầu, liếc lại phía bọn họ một cái.
Ánh mắt ấy ...
Lạnh lẽo, rực lên tia méo mó như dồn hết sự khinh miệt vào trong
Nó chỉ diễn ra trong thoáng chốc, nhưng đủ để khiến Mikey thấy sống lưng mình tê dại.
Rồi cậu biến mất vào bên trong cửa hàng.
...
khi bóng cậu khuất đi
cả bọn mới được phen thở phào
Ryuguji Ken - Draken
Ryuguji Ken - Draken
Gì thế bây? Ánh mắt đó… kiểu như thằng này ghét bọn mình lắm
Baji Keisuke
Baji Keisuke
Không khác gì đang nhìn mình như kẻ thù luôn cơ
Mitsuya trầm ngâm, còn Pachin thì bĩu môi đầy khó chịu.
Mikey đứng im, khoanh tay, đôi mắt dõi theo bóng lưng Takemichi biến mất sau cánh cửa kính của cửa hàng.
Một thoáng mỉm cười nhạt, hắn lẩm bẩm
Sano Manjirou - Mikey
Sano Manjirou - Mikey
Cậu ta… chính là thằng nhóc lúc nãy tao cứu
Nụ cười ấy không phải vui, mà là một thứ cảm giác kỳ quái
Nửa tò mò, nửa bất an
Mitsuya Takashi
Mitsuya Takashi
thôi không nghĩ nữa
Mitsuya chen ngang làm không khí đỡ ngột ngạt
Mitsuya Takashi
Mitsuya Takashi
đi chơi đi
Baji Keisuke
Baji Keisuke
đồng tình /cười nhe răng/
- - -

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play