Shop: Anh Vẫn Chưa Biết Tên Nhóc!
chap 1: Shop kỳ lạ
Tôi
(thở dài, chán nản, mắt vẫn lơ đãng ra ngoài cửa sổ)
(Quẹo thử con đường khác cho đỡ chán, bất ngờ thấy một cửa tiệm nhỏ, bảng hiệu cũ kỹ mà lạ mắt.)
Tôi
Chưa từng thấy bao giờ mà?
(cửa kêu keng keng khi tôi bước vào.
bên trong là mùi hương ngọt dịu, ánh sáng mờ ấm.)
???
nhìn mặt nhóc như gặp ma vậy kìa 🤭
Tôi
A...xin lỗi, tôi chỉ...nhìn nhầm thôi.
(người trước mặt có mái tóc màu trắng, tai hổ trắng vênh vểnh, sau lưng còn có cái đuôi nữa...
nhưng lại cười thoải mái như chẳng có gì lạ.)
???
gọi là anh Hổ cũng được.
Tôi
(quái vật hay gì đây trời?!)
Tôi
À...vậy đây là shop...bán gì vậy?
Purity
nhưng cái quan trọng là...
Purity
thứ nhóc cần thì chắc chắn sẽ có.
Tôi
...nghe nghi ngờ ghê á.
Purity
vậy cọn thử một món đi, nhóc sẽ biết.
(tôi ngập ngừng, rồi cầm đại một hộp kẹo nho nhỏ.
Purity
nhóc khách hàng mới đáng yêu ghê.
(Tôi bước nhanh, tim đập lộn xộn. trong túi là hộp kẹo lấp lánh ánh đèn đường hắt vào.)
Tôi
(cái shop gì kỳ vậy trời...mà ông chủ đó...cười cũng hơi...dễ thương...haiz)
(căn nhà quen thuộc hiện ra trước mắt. Tôi hít một hơi dài, cầm chìa khóa... và mở cửa bước vào-)
(Ngày hôm sau hộp kẹo kia lại xuất hiện trong túi tôi... dù tôi nhớ rõ là đã ăn mất một viên rồi.)
(liệu anh Hổ thực sự bán "đồ bình thường"...hay có gì hơn thế)
chap 2: hộp kẹo kỳ lạ
(hộp kẹo hôm qua, nằm ngay ngắn trong ngăn. Nguyên vẹn. Như chưa từng được mở)
Tôi
(rõ ràng tôi đã ăn thử rồi mà... sao lại còn nguyên?)
bạn học A
Ê, cái hộp gì đó vậy?
bạn học A
đẹp dữ, cho tao coi thử?
Tôi
(vội vàng nhét vô túi)
(cả đám xúm lại. tôi cúi gằm mặt, tim đập mạnh. trong đầu chí có một suy nghĩ: tiệm hôm qua rối cuộc là gì vậy)
Tôi
(đi ngang con đường nhỏ, lẩm bẩm)
(chuông cửa vang lên leng keng. Một giọng quen thuộc lại vang lên.)
Purity
chà, nhóc lại đến rồi kìa.
Purity
Nhìn mặt trong nghiêm dữ ta.
Tôi
cái hộp kẹo... nó quay lại chỗ cũ.
Purity
thì vậy mới thú vị chứ~
Tôi
anh rốt cuộc bán cái gì thế?
Purity
đôi khi, cả nỗi buồn nhóc không sài nữa. 😏
Tôi
anh nói nghe đáng sợ ghê
(tôi ngồi xuống ghé cạnh quầy, lần này chẳng mua gì. Chỉ... nói chuyện)
Purity
anh thấy nhóc nhìn anh hơi lâu đó nha~
(tôi quay đi, giả vờ ngấm đồ trong shop. tim đập loạn cả lên.)
(Tôi bước ra khỏi cửa hàng, trời đã ngả chiều, nắng cam rải xuống mặt đường. Tiếng xe cộ từ xa vọng lại, còn trong đầu tôi chỉ quanh quẩn giọng cười của anh Hổ.)
Tôi
(mình bị gì vậy nè... mới gặp hai lần mà cứ thân quen lâu lắm.)
(vừa đi, vừa nghĩ ngợi, tôi chẳng để ý đoạn đường về nhà đã ngắn hẳn, cánh cổng quen thuộc hiện ra. Tôi hít một hơi, bước vô nhà...)
(ngày mai tôi sẽ không đi một mình nữa.)
chap 3: Người bạn đồng hành
(tôi đi học với dáng vẻ như thường. vừa tới cổng trường đã nghe tiếng gọi)
Phong
Hôm qua mày biến đi đâu mất?
Phong
vòng vòng mà cầm hộp kẹo lạ hoắc hả?
Tôi
...Ờ thì tao mua trong một cái shop
Phong
shop nào? dẫn tao đi!
(tôi cứng họng, cái shop đó... đúng là không rõ tại sao lại xuất hiện nữa)
(hai đứa rẽ qua con đường nhỏ. chuông cửa leng keng. Purity đứng sau quầy, ánh mắt lấp lánh khi thấy tôi.)
Purity
lần này có bạn đi cùng à
Purity
nhưng cẫn bán được đồ như thường thôi
Phong
trời đất ơi, cool quá!
Phong
tai hổ, đuôi hổ thiệt luôn nè!
Phong
cho tui rờ thử được hông?
Purity
(nghiêng đầu, cười ẩn ý)
(Phong chạy lăng xăng khắp nơi, còn tôi thì chỉ đứng nhìn Purity)
Purity
nhóc hôm qua có về bình an chứ?
Purity
nhóc không mua gì thì ở lại nói chuyện cũng được
(tôi quay đi giả vờ ngó mấy món đồ. trái tim lại đập nhanh. cái cảm giác quen thuộc nhưng chẳng thể gọi tên...)
Phong
mai cho tao theo nữa nha.
(trong đầu tôi lại vang lên giọng cười của Purity. đáng ghét thật, cứ ám ảnh tôi hoài.)
(ngày mai tôi sẽ quay lại.
hình như anh ta biết được bí mật của tôi.)
Download MangaToon APP on App Store and Google Play