Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Rhycap ] Người Đi Kỉ Niệm Ở Lại

Người Con Xa Xứ Trở Về

_________________
Ở vùng đất ấy , giữa những cánh đồng xanh bát ngát và con sông hiền hòa uốn lượn , ngôi nhà của ông Hội đồng quản hiện lên sừng sững như một biểu tượng quyền lực .
Căn nhà lớn nhất vùng , xây bằng gạch đỏ , mái ngói cong vút , tường rào bao quanh kiên cố .
Người dân nơi đây vẫn quen gọi đó là “nhà lớn” , bởi không chỉ đồ sộ mà còn là chốn lui tới của bao kẻ quyền thế .
Bên trong , tiếng ngựa xe , tiếng khách khứa nhộn nhịp ngày đêm , thể hiện rõ uy danh và sự giàu sang của dòng họ .
Với dân quê , ngôi nhà ấy vừa là niềm kiêu hãnh, vừa là khoảng cách xa vời, như ranh giới chia đôi một vùng đất mộc mạc với nơi quyền lực ngự
Nhà Ông Bà Hội Đồng
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
// chạy vào phòng trà // , dạ thưa ông bà , Cậu Ba về nước rồi ạ !!
Nghe tin cậu Ba sắp về nước , bà Hội Đồng bật cười rạng rỡ , đôi mắt long lanh , vừa cầm quạt phẩy vừa reo lên
Bà Hội Đồng
Bà Hội Đồng
Cuối cùng , con cũng biết đường trở về với nhà này rồi
Ông không nói một lời , chỉ thong thả mở tờ báo , đôi mắt chăm chú dõi theo từng hàng chữ.
Tiếng lật giấy khẽ vang trong gian nhà rộng , tạo nên một sự trầm mặc quyền uy mà không ai dám quấy rầy.
Con đường quê bỗng trở nên rộn ràng hơn khi có người vừa đặt chân về nước.
Chiều tà , nắng vàng rải xuống mặt đường phủ bụi đỏ , hàng tre già rì rào trong gió như thì thầm chào đón.
Tiếng bánh xe lăn trên con đường quen thuộc vang lên khẽ khàng , lẫn trong mùi rơm rạ thoảng đưa.
Người ấy bước đi chậm rãi , vừa lạ vừa quen , ánh mắt ngời lên bao cảm xúc sau những năm tháng xa xứ.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
// cúi đầu // dạ thưa Cậu Ba mới về
Pháp Kiều
Pháp Kiều
// cúi đầu // Dạ thưa Cậu Ba
Trong gian nhà lớn , cậu Ba ngồi đối diện ông bà Hội Đồng. Dưới ánh mắt nghiêm nghị xen lẫn uy quyền của cha mẹ , cậu vừa kính cẩn vừa có chút rụt rè.
Bà Hội Đồng khẽ mỉm cười , phe phẩy chiếc quạt , còn ông Hội Đồng gõ nhẹ ngón tay lên bàn gỗ lim , từng cử chỉ nhỏ thôi cũng đủ khiến căn phòng trĩu nặng không khí gia tộc.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Dạ thưa ba má con mới về
Quang Anh sinh ra trong một gia đình giàu sang bậc nhất vùng.
Từ thuở nhỏ , cậu đã sống trong nhung lụa , kẻ hầu người hạ tấp nập , bước chân ra đường ai cũng phải cúi chào kính nể.
Người ta nhắc đến cậu không chỉ vì dòng họ danh giá mà còn bởi vẻ ngoài phong nhã , khí chất nổi bật, toát lên dáng dấp của kẻ sinh ra để đứng trên người khác
Ông Hội Đồng
Ông Hội Đồng
Ngồi xuống đi. Xa nhà lâu như thế , thế con có gặp biến cố gì không.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// ngồi xuống //
Bà Hội Đồng
Bà Hội Đồng
Trời đất ơi , bao năm xa cách , cuối cùng con ta cũng biết tìm đường trở về.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Dạ con không gặp sự cố gì hết ạ
Ông Hội Đồng
Ông Hội Đồng
ừm...Vậy thì tốt
Bà Hội Đồng
Bà Hội Đồng
Con đi đường xa chắc mệt lắm rồi phải không , vào trong tắm rửa cho sạch sẽ.
Bà Hội Đồng
Bà Hội Đồng
Rồi ra dùng bữa cơm với cha mẹ , nhà mình lâu lắm mới đông đủ một bàn như vầy.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thưa mẹ , con nhớ ruộng đồng , nhớ người dân , lòng con không yên nếu chưa ra đó trước tiên.
Bà Hội Đồng
Bà Hội Đồng
Con vừa đặt chân về nhà, điều trước tiên phải làm là nghe lời cha mẹ.
Bà Hội Đồng
Bà Hội Đồng
Vào trong tắm rửa, thay y phục chỉnh tề rồi ra ăn cơm. Còn chuyện ra đồng, để sau.
Bà Hội Đồng
Bà Hội Đồng
Ừ, đi đi… Đúng là có lớn mà vẫn chẳng khác hồi nhỏ ngày nào.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
dạ má
Giữa vườn sau , tiếng “cạch… cạch…” vang lên đều đặn, người ăn kẻ ở đang lom khom chẻ từng khúc củi, mồ hôi lấm tấm trên trán.
Bỗng từ ngoài hiên vọng lại tiếng gọi dõng dạc:
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thằng Dương đâu
" Thằng Dương đâu " Chính là cậu Ba trong nhà , giọng gấp gáp nhưng vẫn toát ra khí chất con nhà quyền thế.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Dạ dạ có con
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ra cổng chuẩn bị xe cho tao
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
dạ Cậu
10 phút sau
.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Dạ mời Cậu lên xe
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
ừ // lên xe //
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Vậy mình đi nha Cậu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// gật đầu //
END

Đồng Xanh Hữu Duyên

_______________________
Chiều tà buông xuống, cánh đồng trải dài như tấm thảm vàng óng, gió nhẹ thổi làm sóng lúa nghiêng nghiêng rì rào.
Ánh hoàng hôn nhuộm đỏ cả chân trời, phản chiếu lên những giọt mồ hôi còn vương trên trán người nông phu.
Đàn cò trắng chấp chới bay về tổ, để lại phía sau là tiếng sáo diều vi vu hòa cùng nhịp bước chậm rãi của quê hương.
Cậu Ba xuất hiện trên bờ ruộng , dáng vẻ nổi bật đến mức khó ai có thể lẫn vào đám đông nông phu đang làm việc.
Trên người cậu là bộ áo dài gấm xanh thêu chỉ bạc , hoa văn rồng phượng tinh xảo óng ánh dưới nắng chiều.
Chiếc khăn xếp đen đội ngay ngắn trên đầu càng làm gương mặt trắng trẻo , thanh tú của cậu thêm phần quý phái.
Đôi hia da bóng loáng bước trên bờ ruộng còn ẩm ướt , dính bùn nhưng vẫn giữ vẻ kiêu sa.
Trên tay cậu đeo một chiếc nhẫn ngọc nhỏ , sáng lấp lánh mỗi khi cử động
Giữa cánh đồng giản dị , dáng hình ấy như một vệt sáng khác biệt , vừa lạ lẫm vừa cao sang.
Người dân gặt lúa từ xa nhìn lại cũng phải thì thầm: “Cậu Ba nhà Hội Đồng kìa…”
Cậu Ba , bước đi trên bờ ruộng, bùn đất lấm lên đôi dép cỏ, nhưng dường như cậu chẳng bận tâm.
Cảnh đồng quê thanh bình khiến lòng cậu nhẹ nhõm lạ thường
Bất chợt , nơi cuối ruộng , một bóng người nổi bật trong nắng chiều.
Đó là một chàng trai đang gánh lúa, vai trần rắn chắc, từng bước chắc nịch trên nền đất mềm.
Nam nhân ấy nổi bật giữa cánh đồng chiều. Không như bao trai quê rám nắng, anh lại sở hữu làn da trắng mịn, tựa ánh trăng non rơi xuống nơi đồng nội.
Nắng vàng phủ lên người, thay vì làm sạm, lại càng làm nước da ấy thêm trong trẻo, sáng bừng như thứ ngọc ngà trời ban.
Gương mặt thanh tú với sống mũi cao , đôi mày cong tự nhiên , khóe môi hồng nhạt như điểm chút sắc đào.
Tóc đen mềm rũ xuống trán , vương hơi ẩm của mồ hôi nhưng chẳng làm mất đi vẻ tinh khiết
Nam nhân ấy đang cúi gánh lúa, vài giọt mồ hôi rơi xuống nền đất ẩm. Đến khi gánh xong , anh ngẩng đầu lên – và khoảnh khắc ấy , ánh chiều rực rỡ như dồn hết về phía anh.
Khoảnh khắc ấy , ánh mắt hai người gặp nhau.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ con chào Cậu Ba // cười , cúi đầu //
Duy sinh ra trong một gia đình nghèo khó , nhưng lại sở hữu vẻ đẹp rực rỡ và cuốn hút đến lạ.
Ánh mắt trong trẻo, nụ cười duyên dáng khiến bao chàng trai phải thầm thương trộm nhớ.
Dù cuộc sống thiếu thốn , em vẫn tỏa sáng như vì sao giữa đêm tối , là minh chứng rằng nhan sắc và khí chất không hề bị ràng buộc bởi cảnh nghèo.
Nhan sắc ấy được coi là " vạn người mê "
Nụ cười ấy mong manh, vụng về đến lạ, khiến cậu Ba thoáng sững người.
Giữa bao vàng óng của đồng lúa, gương mặt ấy bỗng trở thành điểm sáng duy nhất, khắc sâu vào tim cậu từ giây phút
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ờm.. Cậu Ba ra đồng coi lúa hả Cậu !?
Một người quyền quý giấu mình trong bình dị , một người dân quê thật thà giữa mênh mông lúa biếc.
Trái tim cậu Ba khẽ rung lên, như thể số phận đã sắp đặt để hai con đường ấy giao nhau…
Cậu Ba thoáng giật mình , không ngờ bị bắt gặp đang nhìn chăm chú.
Cậu khẽ chỉnh lại vạt áo gấm, cố giữ giọng điềm tĩnh nhưng nơi khóe môi lại lộ chút lúng túng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ờ... Ừ tao chỉ muốn ra đây xem thử… gió đồng , lúa xanh thế nào thôi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
À dạ
Cậu Ba khẽ bước xuống gần mé ruộng , đôi mắt vẫn không rời gương mặt trắng trẻo đang vương nụ cười kia.
Một thoáng im lặng , rồi cậu lên tiếng , giọng chậm rãi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhà… nhà mày ở đâu? Tao chưa từng thấy mày ngoài đồng.
Nam nhân kia hơi ngập ngừng , đưa tay lau mồ hôi trên trán , giọng trầm ấm mà chân chất
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ , nhà con ở xóm Đông , cuối con đường đất.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ngày thường con cũng hay ra đồng phụ cha.
Cậu Ba gật nhẹ , ánh mắt chợt mềm xuống. Sau một thoáng do dự , cậu lại hỏi tiếp , giọng nhỏ đi như sợ gió đồng nghe thấy.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy mày tên gì ..?
Nam nhân ấy thoáng nhìn thẳng vào mắt cậu Ba , rồi cười nhẹ , nụ cười ngập ngừng nhưng ấm áp.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ con tên Hoàng Đức Duy.
Khoảnh khắc ấy , trái tim cậu Ba đập nhanh hơn thường lệ , tựa như cái tên kia đã khắc sâu vào lòng mình.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// cười ngập ngừng // Mà chắc Cậu Ba không quen với cảnh đồng ruộng này đâu nhỉ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// thoáng lúng túng // Ờm đúng thì không quen. Nhưng tao thấy dễ chịu hơn chốn đường nhiều.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// ngạc nhiên // " Cậu Ba mà cũng thấy dễ chịu ở đồng quê sao. "
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// nhìn xa // " bởi vì lần này tao gặp được 1 người đặc biệt. "
END

Một Ngày Ba Ngả

________________________
Cánh đồng trải dài trong ánh chiều tà , những ngọn lúa cúi đầu như thì thầm với gió.
Mặt trời đỏ rực cuối chân trời , dần khuất sau rặng tre xa , nhuộm cả không gian một màu ấm áp nhưng man mác buồn.
Tiếng ve cuối ngày râm ran , hòa với mùi rơm rạ ngai ngái còn sót lại.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thôi tao có việc phải về mà mày cũng về sớm đi kẻo trời tối mất.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ Cậu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// rời đi //
Em đứng lặng giữa cánh đồng , mắt dõi theo bóng dáng cậu Ba khuất dần trên con đường mòn.
Gió chiều thổi qua , làm tà áo cậu Ba bay nhẹ , hòa với mùi rơm rạ còn sót lại trong không khí.
Trong lòng em , một cảm giác lạ – vừa tò mò vừa tiếc nuối – trỗi dậy , khiến cậu không thể rời mắt , dù biết cậu Ba đã đi xa khỏi tầm nhìn.
Cậu Ba đi qua lối mòn , từng bước chậm rãi , bóng dáng in dài trên mặt đất nhạt nắng.
Xa xa , mái nhà thấp thoáng giữa hàng tre , như một lời nhắc nhở êm đềm rằng nơi ấy vẫn chờ cậu trở về.
.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Dạ con mời Cậu Ba lên xe // mở cửa xe //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
ừ.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
// đang lái xe // mà Cậu cho con hỏi 1 câu này nha.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
hỏi đi.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Mà con thấy trong nhà chỉ có Cậu Ba với Cậu Hai thì tốt bụng , tốt tính đã vậy còn hiền lành .
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hiền ư… chỉ là vẻ ngoài thôi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Người ta có thể hiền với kẻ này, nhưng nghiêm khắc với kẻ khác. Đừng nhìn bên ngoài mà đánh giá.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Còn Ông Bà Hội Đồng nhìn hiền lành , luôn mỉm cười , giọng nói êm ru như ru lòng người , còn Mợ Hai có vẻ khác lạ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không phải ai ăn hiền nói nhẹ cũng là người hiền.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhiều khi , dưới vẻ ngoài mềm mỏng ấy , là toan tính , mưu mô và những bí mật đầy nguy hiểm , khiến người đối diện không khỏi dè chừng.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mợ Hai bề ngoài lúc nào cũng tỏ ra dịu dàng, lời nói ngọt như mật trước mặt cha má , nhưng trong lòng lại đầy thủ đoạn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chỉ cần ai sơ suất một chút , mợ lập tức tìm cách chèn ép , hãm hại , khiến người ta khổ sở đến cùng.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Này , mai mốt mày cũng phải lo mà lấy vợ đi , chứ ở vậy hoài biết ai hầu hạ mày lúc về già.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
// cười ngượng // Dạ... Phận con nghèo hèn , ai mà lấy Cậu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nghèo thì nghèo , nhưng có tấm lòng.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vợ chồng sống được với nhau là nhờ chữ nghĩa tình , chứ đâu chỉ nhờ của cải.
Con đường làng dẫn về phủ hội đồng lấm tấm đất đỏ , hai bên là rặng tre già xào xạc trong gió.
Đám con nít chân đất í ới rượt đuổi nhau , tiếng cười vang rộn cả một góc trời chiều.
Có đứa còn ôm diều rách , chạy lúp xúp cho nó bay trong ánh hoàng hôn.
Xen lẫn tiếng cười trẻ thơ là hình ảnh những người nông dân vai vác cuốc , lưng áo ướt đẫm mồ hôi , lặng lẽ trở về sau một ngày dài ngoài đồng.
Giữa khung cảnh ấy , bóng dáng cậu Ba khoan thai bước đi , vừa hòa vào nhịp sống thôn quê , vừa tách biệt bởi vẻ phong nhã vốn có.
10 phút sau
.
Tới nhà
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tới nhà rồi Cậu Ba // xuống xe , xuống xe mở cửa cho Cậu //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
ừm.
Trong gian nhà lớn , ngọn đèn dầu leo lét , bà Hội đồng ngồi thẳng lưng trên chiếc ghế bành khảm trai , mắt dõi ra cổng ngõ.
Tiếng côn trùng ngoài vườn kêu rả rích, càng khiến lòng bà thêm nôn nao.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// đi thẳng vào nhà // thưa ba má con mới về.
Bà Hội Đồng
Bà Hội Đồng
ờ.. Vậy con tranh thủ tắm rửa rồi lên dùng cơm với cha má.
Bà Hội Đồng
Bà Hội Đồng
Nay má dặn con Kiều làm món con thích không đó.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Dạ , con cảm ơn má.
20 phút sau
.
Kiều vang vọng từ ngoài hiên , giọng the thé nhưng gấp gáp.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Dạ , cơm dọn xong hết rồi ạ! Mời ông bà , cậu mợ ra dùng bữa!.
Tiếng gọi lan khắp nhà , khiến người trong gian trên kẻ dưới đều nhộn nhịp bước ra , không khí chuẩn bị vào bữa càng thêm rộn ràng.
Tiếng người hầu vừa dứt , trong nhà trên liền vang lên tiếng ghế kéo kèn kẹt, tiếng dép guốc lộc cộc trên nền gạch tàu.
Ông Hội đồng khoan thai bước ra trước , uy nghiêm nhưng chậm rãi. Bà Hội đồng theo sau , dáng vẻ đoan trang , gương mặt vẫn giữ nét chờ đợi.
Rồi đến lượt Cậu Hai , Mợ Hai , tiếp đó là Cậu Ba, mỗi người một dáng vẻ , lần lượt tiến ra bàn ăn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Con mời cha má dùng cơm. // ngồi vào bàn ăn //
Cậu Hai
Cậu Hai
Con mời cha má ăn cơm.// ngồi vào bàn ăn //
Mợ Hai
Mợ Hai
Dạ con mời cha má ăn cơm ạ. // ngồi vào bàn ăn //
Trong gian nhà lớn sáng rực ánh đèn dầu , mâm cơm dọn ra đầy ắp thịt cá , bát đĩa bằng gốm men xanh tinh xảo xếp ngay ngắn trên bàn gỗ lim bóng loáng.
Ông bà hội đồng ngồi ở vị trí trên , con cháu quây quần xung quanh.
Người hầu kẻ hạ rót rượu , châm thêm thức ăn liên tục , tạo nên cảnh xa hoa , sung túc.
END

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play