Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ BlueStar ] 爱已逝去,爱已逝去

《 Chương 1 | 钢琴 》

- ◇ -
Lưu ý📌 : 💡- Đây chỉ là sản phẩm fanfiction, là do những người hâm mộ sáng tác ra dựa trên những nhân vật ngoài đời thật ( nhớ là dựa trên ) nên hoàn toàn là trí tưởng tượng 🤬- Tích cách hay những câu thoại của nhân vật không phải là thật, không phản ánh con người thật ở ngoài đời 🚫- Nếu bạn có ghét một số nhân vật nào trong truyện này thì xin nhớ lại rằng đây chỉ là sản phẩm fanfiction, hoàn toàn là hư cấu, làm ơn đừng để nó làm ảnh hưởng đến cách bạn nhìn nhận con người thật ngoài đời nhé 🔞- Trước tiên mình không biết là mình có viết H hay không, nhưng các bạn vẫn nên cân nhắc 📚- Không nhắc tên tác phẩm khác hay tác giả khác trong truyện của mình nhé và hơn hết là nếu không thích otp này xin vui lòng không bình luận otp khác, không tao chặn đấy ♦️ - Và lưu ý không reup truyện hoặc copy dưới mọi hình thức, nếu thấy sẽ phốt thẳng tay ạ
// abc // = Hành động ( abc ) = Cảm xúc " abc " = Thì thầm, nói nhỏ * abc * = Suy nghĩ abc! = La hét, nói lớn abc~ = Dẹo, trêu ghẹo, nũng nịu hoặc là r3n rỉ ' abc ' = Nhấn mạnh ✨️ = Hào hứng, thích thú 💦 = Bối rối hoặc luống cuống 💤 = Mớ ngủ, ngủ say 🔥 = Tức giận ❄ = Lạnh lùng, vô cảm 📱 = Nói chuyện qua điện thoại 💬 = Nhắn tin
" 爱已逝去,爱已逝去 "
" Tình Tàn, Tình Tan "
Cuộc đời trôi qua như những khúc nhạc trữ tình
Dưới cơn gió mùa thu dịu dàng, những nốt nhạc lặng lẽ phát ra từ chiếc piano cũ kĩ ở hội trường vắng lặng
Mái tóc màu bạch kim của người con gái khẽ bay tả tơi trong gió, từng âm điệu vang lên đều đều
Nàng như vị thiên thần giáng trần, khẽ cử động nhẹ đôi tay và điều khiển những âm điệu của cuộc sống em
Còn tôi, đứng ngoài, áp tai nghe vội chút lưu luyến cuối cùng, rồi vội vã chạy gấp rút đi
Mùa thu ấy, tôi đã đem lòng yêu một người, một đàn chị khối trên
Chị nở rộ như một bông hoa cao lãnh giữa mùa đông lạnh giá, mái tóc màu bạch kim mượt mà bung xõa, đôi mắt xanh nhạt nhòa ánh lên từng nốt nhạc ấy khiến con tim tôi... Lay động
Mỗi cử chỉ của chị đều khiến tim tôi đập liên hồi, tôi nhớ cái xoa đầu của chị khi tôi đánh đúng nhịp, nhớ cái nắm tay dẫn tôi đi tham quan trường khi tôi còn là tân sinh viên
Tôi vào lớp khi ánh nắng sáng thu lọt vào từ khe cửa sổ, tạo nên những vệt sáng loang lổ trên sàn nhà
Tôi bước đến, Su vẫn ngồi đó, kế bên vẫn là hộp sữa bạc hà của tôi
SuShi
SuShi
Naly, nãy cậu đi đâu thế? // chống cằm //
Naly
Naly
Tớ đi xung quanh khuôn viên trường thôi, không có gì đâu💦 // ngồi xuống //
Su im lặng, cô không nói gì nữa cả, Su vẫn vậy, ít nói
Cô hướng ánh mắt mình đến ngay cây cổ thụ giữa khuôn viên, rồi dừng lại, nơi cô từng ngồi ở đó... Với một đàn chị
Miệng cô vô thức phát ra tên người ấy
" Pun... "
Tôi cột mái tóc đen của mình lại gọn gàng, khẽ xoa xoa thái dương
Tôi mệt lắm, tôi không biết mình đã suy diễn bao nhiêu viễn cảnh về cả hai nữa, nhưng cuối cùng, cũng chỉ là đơn phương
" Không danh không phận "
Tôi đến sau, và chỉ có thể nhìn chị, vui đùa cùng người khác, tôi thích chị, nhưng chị không biết tôi là ai cả
Số phận đúng là nghiệt ngã
Lúc tôi vẫn còn ngẩn ngơ, giảng viên đã bước vào lớp từ lâu rồi
Cô gõ cây thước gỗ lên bàn rồi ngồi xuống
Thủ tục điểm danh như bình thường, và những bài học chán ngắt ấy khiến tôi đau đầu không thôi, mỗi công thức toán học như một chiếc búa gõ mạnh xuống đầu tôi vậy
Naly
Naly
* Nhức đầu ghê * // chép bài //
Tiếng bút chạm giấy loạt soạt vang lên khắp gian phòng học tĩnh lặng, nắng kéo dài bóng tôi thành một vệt đen hình người, mắt tôi nheo lại để nhìn rõ xem mình đang viết gì, rồi lại bực tức gạch hết cả dòng
Tôi nhìn sang vở Su, những nét chữ gọn gàng uốn lượn xinh đẹp được tạo ra từ bàn tay cô, như một bức họa xinh đẹp được vẽ nên bởi một người họa sĩ tài năng
Tôi thật sự bất mãn, với cái kiểu chữ siêu vẹo của mình, nhưng tôi lười luyện lại lắm
Tiết học hôm nay trôi qua chậm lắm, như một khúc nhạc dài đằng đẵng
Tiếng sột soạt vang lên đều đều như từng nốt nhạc trong một bản nhạc hay chưa được xuất bản
Ánh nắng và chút gió điểm thêm cho nó một chút đặc sắc, như những chỗ lên giọng vậy
Từng vệt trắng xuất hiện trên bảng đen như thể ai đó vừa dùng thứ phép thuật gì ấy để tô lên
Nhưng toán học... Vẫn mãi mãi là một thứ, khó hiểu vô cùng đối với tôi
Từng bài tập như những thứ ma thuật cổ đại khó hiểu, những dòng công thức như một thứ tiếng gì đó của người tiền sử vậy
Chả thể nào hiểu nổi
Naly
Naly
" Tch- Su ơi, bài này làm sao vậy " // khều nhẹ tay cô //
SuShi
SuShi
" Làm như này nè... " // chỉ bài //
Giọng Su thanh nhẹ như tiếng chim hót, còn giọng tôi hơi trầm khàn, cũng không biết diễn tả như nào nữa
Tôi chỉ biết, giờ học sau đó chỉ toàn là tiếng Su, một giọng nói tôi chẳng bao giờ quên được
- ◇ -
Hết
Naly
Naly
- Naly - 15 tuổi - 25/3 - Hơi bướng bỉnh, ngoan ngoãn nghe lời ( Mina ) - Thích môn nhạc, thích được ôm và cưng nựng, thích đồ ngọt vị nho - Ghét bị trêu chọc, thấy người khác vui vẻ cùng chị ( Mina ) ghét vị đắng, ghét bị bẩn - Học khá giỏi môn Âm Nhạc, giao tiếp tốt với mọi người - Còn kém về phần môn Toán, không lấy được nhiều thiện cảm từ mọi người vì tội khắc khẩu - Cha mẹ ly hôn, cha tái hôn cùng người khác còn mẹ làm sugarbaby, bị đuổi về cho ông bà nuôi, vài năm sau bà đổ bệnh qua đời, tự lên thành phố trang trải học phí
-Ghi chú : + Có tình cảm với Mina, tính làm quen nhưng rồi lại thôi + Mắc bệnh sạch sẽ
Mina
Mina
- Mina - 16 tuổi - 12/1 - Dễ giận cũng dễ dỗ, lạnh người ngoài, ấm người nhà - Thích nghe nhạc và cả môn nhạc, thích đánh đàn piano, thích dâu tây và sữa dâu - Ghét bị nấu sói sau lưng, ghét bị làm phiền, ghét những thứ xấu xí - Hầu hết tất cả các môn đều ổn, giỏi hòa giải ( trừ chuyện của mình ) - Kém cách làm lung lay người khác, không giỏi nấu ăn và làm việc nhà - Gia đình tan vỡ, cha ngoại tình, mẹ tutu, hiện tại đang được nuôi bởi cha và mẹ kế, có một đứa em trai hổn làm
-Ghi chú : + Không có tình cảm với ai, hiện đang độc thân
SuShi
SuShi
- SuShi - 15 tuổi - 17/7 - Ngoan ngoãn nghe lời, ôn nhu hiền hòa, quan tâm người khác - Thích thư giãn đọc sách, thích đào, thích nhắn tin cùng bạn bè - Ghét bị phá vỡ không gian yên tĩnh, ghét người ồn ào - Giỏi các môn tự nhiên và cả xã hội, kể cả các môn về nghệ thuật luôn, giỏi làm nũng, giỏi khiến người khác vui vẻ - Kém ở việc tự an ủi và giải quyết vấn đề của bản thân, không giỏi môn về thể chất - Gia đình êm ấm, bạn bè yêu thương, tất cả trọn vẹn
Không có ghi chú
《 Chương 1 | Piano 》

《 Chương 2 | 我很痛苦 》

Tác giả ngoan xinh yêu đâyy💞
Tác giả ngoan xinh yêu đâyy💞
Riết rồi cái gr hơn cả sở thú của mình nay im thế, im chùa nữa
Tác giả ngoan xinh yêu đâyy💞
Tác giả ngoan xinh yêu đâyy💞
Tại không có gì làm nên lội đi viết truyện á
- ◇ -
Lưu ý📌 : 💡- Đây chỉ là sản phẩm fanfiction, là do những người hâm mộ sáng tác ra dựa trên những nhân vật ngoài đời thật ( nhớ là dựa trên ) nên hoàn toàn là trí tưởng tượng 🤬- Tích cách hay những câu thoại của nhân vật không phải là thật, không phản ánh con người thật ở ngoài đời 🚫- Nếu bạn có ghét một số nhân vật nào trong truyện này thì xin nhớ lại rằng đây chỉ là sản phẩm fanfiction, hoàn toàn là hư cấu, làm ơn đừng để nó làm ảnh hưởng đến cách bạn nhìn nhận con người thật ngoài đời nhé 🔞- Trước tiên mình không biết là mình có viết H hay không, nhưng các bạn vẫn nên cân nhắc 📚- Không nhắc tên tác phẩm khác hay tác giả khác trong truyện của mình nhé và hơn hết là nếu không thích otp này xin vui lòng không bình luận otp khác, không tao chặn đấy ♦️ - Và lưu ý không reup truyện hoặc copy dưới mọi hình thức, nếu thấy sẽ phốt thẳng tay ạ
// abc // = Hành động ( abc ) = Cảm xúc " abc " = Thì thầm, nói nhỏ * abc * = Suy nghĩ abc! = La hét, nói lớn abc~ = Dẹo, trêu ghẹo, nũng nịu hoặc là r3n rỉ ' abc ' = Nhấn mạnh ✨️ = Hào hứng, thích thú 💦 = Bối rối hoặc luống cuống 💤 = Mớ ngủ, ngủ say 🔥 = Tức giận ❄ = Lạnh lùng, vô cảm 📱 = Nói chuyện qua điện thoại 💬 = Nhắn tin
Tiếng chuông giải lao kéo tôi ra khỏi những công thức toán học đầy khó hiểu, tiếng chim hót lanh lảnh vang bên tai như báo hiệu cho một niềm vui mới
Ánh nắng không còn gắt như trước nữa, mà nó dịu nhẹ, trải dài trên bàn học và sàn nhà chứ không còn loang lổ chỗ có chỗ không nữa
Ngôi trường BlueStar này giống như trường bình thường vậy, chỉ có điều nơi này hơi thiên về các môn nghệ thuật hơn một chút, nơi đâu cũng thấy những nhịp điệu rõ ràng hay là giọng hát cao lãnh của ai đó
Tôi với chị Mina dùng dụng cụ âm nhạc không giống nhau, tôi trung thành bên cây đàn violin, còn chị vẫn mảy may đánh từng nốt piano
Tôi vẫn còn nhớ rất rõ cái ngày chị Mina đứng sau lưng, ngón tay thon dài khẽ điều chỉnh bàn tay tôi, tôi thích cái chạm từ chị, cũng thích sự ấm áp từ lòng bàn tay chị truyền đến, nó khiến tôi phát điɛn lên, nhịp tim tôi đập loạn xạ, cứ như những nốt nhạc mất kiểm soát
Tôi còn nhớ cái tình yêu ngây thơ đấy, tôi đợi chị cả tiếng đồng hồ giữa trời mưa tầm tã, rồi nhận lại một lời nhắn từ đàn chị Sanmy " Naly, về đi, Mina về cùng Pun từ lâu rồi " Tim tôi đau nhói, không phải tôi đã nhắn sẽ đợi chị từ ngày hôm qua sao
Cuối cùng, tôi không nói gì, chỉ dầm mưa trong một bộ dạng vô cùng thê thảm lê lết về kí túc xá, ngày hôm đó Su hỏi tôi rất nhiều, cô bảo tôi hãy tự suy nghĩ lại đi, dù gì thì, chị Mina cũng đâu có yêu tôi đâu
" Sao cậu cứ mãi đâm đầu vào rồi khóc thút thít khi màn đêm buông xuống vậy!? "
" Lúc đó chị ấy có quan tâm cậu không? Có ở bên cậu không? Chị ấy thậm chí còn chẳng biết cậu khóc hay chỉ là một thứ tình cảm nhỏ trong cậu "
Tôi siết chặt tay, bỏ lại Su mệt mỏi gục đầu ngủ gật trong lớp, tôi không biết lựa chọn của mình có đúng hay không, nhưng tim tôi đau lắm, nó quặn thắt lên từng đợt, đau như cách tôi cuộn tròn người khóc sướt mướt do bị hành hạ bởi cơn sốt ngày ấy, nhưng không có chị, tôi tự trải qua tất cả
Nếm đủ vị đắng cay mặn ngọt
Nhưng chị vẫn không đến
Tôi bước đến một góc khuất nơi khuôn viên, chỗ tôi hẹn một người quen
???
???
Sao? Vẫn còn tình cảm à?
???
???
Có nhận lại được gì không? Hay chỉ là niềm đau, ngày càng lớn?
Naly
Naly
Vẫn còn yêu, nhưng không nhận lại gì cả, chị Sanmy // thở dài //
Tiếng thở dài đầy nặng nề vang lên, nhưng sự mệt mỏi vẫn không nguôi ngoai chút nào, chỉ kéo về thêm sự đau đớn từ con tim, và chút cay cay ở khóe mắt
Vẫn chỉ là bốn chữ cũ : " Không Danh... Không Phận "
Tôi lau nhẹ chút ấm ức còn vương trên khóe mắt, ánh mắt tím nhạt lấp lánh tình yêu ngây thơ mà tôi vẫn luôn mong chờ, tôi không biết diễn tả bản thân mình thế nào, nhưng tôi biết trong mắt người khác...
Tôi thật ngu ngốc làm sao
Sanmy
Sanmy
Mày vẫn ngu như thế, em à // xoa đầu //
Ngón tay thon dài của nhẹ khẽ xoa nhẹ mái tóc bồng bềnh màu đen buông xõa của tôi, làm nó hơi rối đi
Đau khổ sẽ còn dài dài
Nhưng tôi muốn nếm thử vị của nó
Vị của từng cung bật nỗi đau
Chúng tôi ở lại nhìn nhau một lúc, không ai nói gì rồi vội vã bỏ đi trong tiếng chuông reo vào giờ học, tim tôi lại đau nữa rồi
Rất đau, từng đợt quặn thắt kéo đến như muốn xé toạt cả trái tim tôi ra, tôi nghiến răng, cố gắng giữ cho những giọt nước mắt không tuôn ra khỏi đôi mắt ướt đẫm hương vị tình yêu ấy
- ◇ -
Hết
Sanmy
Sanmy
- Sanmy - 17 tuổi - 8/6 - cọc cằn nhưng hoạt bát và biết quan tâm người khác - Thích không gian yên tĩnh, nhưng ồn ào chút cũng được, thích ngủ, thích nghe nhạc và đánh đàn - Ghét bị người khác bơ và lơ đi, không thích cảm giác cô đơn - Giỏi cách đưa lời khuyên cho người khác, biết cách quan tâm an ủi bạn bè - Không giỏi giao tiếp với người lạ, không biết cách làm hài lòng bản thân - Cha mẹ ly hôn, gia đình tan vỡ, không có người thân nào khác
- Ghi chú : + Hiện đang trang trải bên ngoài cùng Naly, nương tựa nhau sống
《 Chương 2 | Em đau lắm 》

《 Chương 3 | 表演 》

- ◇ -
Lưu ý📌 : 💡- Đây chỉ là sản phẩm fanfiction, là do những người hâm mộ sáng tác ra dựa trên những nhân vật ngoài đời thật ( nhớ là dựa trên ) nên hoàn toàn là trí tưởng tượng 🤬- Tích cách hay những câu thoại của nhân vật không phải là thật, không phản ánh con người thật ở ngoài đời 🚫- Nếu bạn có ghét một số nhân vật nào trong truyện này thì xin nhớ lại rằng đây chỉ là sản phẩm fanfiction, hoàn toàn là hư cấu, làm ơn đừng để nó làm ảnh hưởng đến cách bạn nhìn nhận con người thật ngoài đời nhé 🔞- Trước tiên mình không biết là mình có viết H hay không, nhưng các bạn vẫn nên cân nhắc 📚- Không nhắc tên tác phẩm khác hay tác giả khác trong truyện của mình nhé và hơn hết là nếu không thích otp này xin vui lòng không bình luận otp khác, không tao chặn đấy ♦️ - Và lưu ý không reup truyện hoặc copy dưới mọi hình thức, nếu thấy sẽ phốt thẳng tay ạ
// abc // = Hành động ( abc ) = Cảm xúc " abc " = Thì thầm, nói nhỏ * abc * = Suy nghĩ abc! = La hét, nói lớn abc~ = Dẹo, trêu ghẹo, nũng nịu hoặc là r3n rỉ ' abc ' = Nhấn mạnh ✨️ = Hào hứng, thích thú 💦 = Bối rối hoặc luống cuống 💤 = Mớ ngủ, ngủ say 🔥 = Tức giận ❄ = Lạnh lùng, vô cảm 📱 = Nói chuyện qua điện thoại 💬 = Nhắn tin - Notes - Nếu em siêng thì một ngày một hoặc hai chương, nếu lười hoặc mệt mỏi hay có việc bận gì á thì mai em sẽ ra chương, xin cảm ơn ạ
Ánh năng sáng lên khiến những cái bóng đen của học sinh trải dài trên sàn nhà bằng đá cẩm thạch
Tôi đứng lặng người giữa hành lanh khi đang dựa vào tường ngắm những đóa hoa nở rộ ở khuôn viên trường, một bức thư nhỏ màu hồng chìa ra trước mặt tôi
Một cô gái có mái tóc vàng nhạt bồng bềnh được tết lại hai bên, hòa lẫn với đôi mắt màu xanh lam lấp lánh, lấp lánh thứ tình yêu giống tôi vậy, một thứ tình cảm ngây thơ
Cô khẽ nói
???
???
Chị... Em thích chị!
Tôi không biết đáp lại nhưng nào, con tim tôi không ngừng phản đối, rồi tôi đẩy lá thư lại, thì thầm vào tai cô gái
Naly
Naly
Chị... Thích người khác rồi // rời đi //
Tôi không muốn làm tổn thương người khác, như cách tôi đã chịu đựng khi thích chị Mina, vì nó đau
Đau không thể tả nổi, hãy thử nghĩ về việc bị moi móc nội t@ng ra khi còn tỉnh táo đi, nó cũng tương tự như vậy, đau và rất khó thở
Tôi ghét cái cảnh mình nằm thút thít trong chăn, cố gắng giảm sự hiện diện nhất có thể để người khác không nhận ra, tôi khóc đến mức mỏi mệt, tiếng nấc nghẹn cũng từ từ nhỏ đi rồi im bặt
Tôi quay lại, bắt gặp thứ gì đó lạ thường hiện trong mắt cô gái ấy
Không phải sự buồn bả hay tuyệt vọng gì cả, chỉ là... Một sự bình thản đến lạ thường, cô ấy vò chặt bức thư rồi ném thẳng nó xuống sàn nhà, điều đó khiến tôi khó hiểu
Nhưng giọng Su vang lên kèo theo một cái chạm nhẹ ở vai khiến tôi bừng tỉnh
SuShi
SuShi
Naly, đến giờ câu lạc bộ nghệ thuật rồi, cậu không đi hả? // thở hồng hộc //
Naly
Naly
À ừ, tớ quên mất, đi thôi Su // khoác vai cô //
Tôi và Su học cùng một loại dụng cụ âm nhạc, đều là violin
Nhưng hôm nay có điều gì đó kì lạ, trước mặt bọn tôi là... Chị Mina và Pun, một người đánh bản nhạc vừa được sáng tác khi nãy, vẫn còn thơm thoang thoảng mùi mực, người đứng dựa vào cây đàn piano, đứng nhìn chúng tôi... Ánh mắt chị là một cảm xúc buồn bã, nhưng tôi không biết ở cung bậc nào
???
???
Giáo viên : Naly và Su đến rồi hả, có vẻ như cô quên nói với hai em nhỉ?
???
???
Giáo viên : Chúng ta sẽ có một tiết mục biểu diễn bằng violin cùng với piano
???
???
Giáo viên : Bên phần violin, cô chọn hai em, còn đây là hai chị sử dụng nhạc cụ piano, các em làm quen nhé
Tôi im lặng, không phải vì lời nói của giáo viên, tôi chỉ đang say mê, chiêm ngưỡng một vẻ đẹp, chị vẫn đẹp như thế, như một vị thiên sứ giáng trần đến để cứu rỗi tôi
Giáo viên bước đi, để lại chúng tôi, nhìn nhau trong sự bối rối, tôi và chị Mina chẳng có quan hệ gì cả
Còn Su với Pun thì... Có vẻ hơi phức tạp, họ có thể gọi là
Người cũ
Cả hai chia tay, trong sự bình yên đến đáng sợ, bất đồng quan điểm khiến hai người không còn hòa thuận như lúc xưa nữa, dẫn đến việc tình tan
Từng nốt đánh nhạc của chị cao hơn, chị khẽ cau mày, đứng dậy đi đến chỗ tôi, tôi bước lên một bước, chìa tay ra
Nở một nụ cười cứng nhắc, tôi và chị không thân, đơn giản hai từ
" Bạn bè... "
Naly
Naly
Em là Naly, đàn em khóa dưới, rất vui được làm quen với chị ( ngại ngùng )
Su lùi lại, cô không đủ tự tin để nhìn vào thứ cảm xúc từng ngọt ngào mà cả hai trân quý ấy, tim cô đập liên hồi, nhưng rồi...Cuộc gặp mặt của chúng tôi cũng thành công
- ◇ -
Hết
《 Chương 3 | Màn biểu diễn 》
Tác giả ngoan xinh yêu đâyy💞
Tác giả ngoan xinh yêu đâyy💞
Chắc ngược á👉👈
Tác giả ngoan xinh yêu đâyy💞
Tác giả ngoan xinh yêu đâyy💞
Kết He nha cả nhà yêu, cụ thể là Huhu Ending
23 : 01 giờ 7.23.2025

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play