Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Cuồng Yêu

1

Sau một ngày dài thì chiếc xe dừng lại trước cửa căn biệt thự rộng lớn
Hứa Hiểu Dung(mẹ n9)
Hứa Hiểu Dung(mẹ n9)
Mau vô nhà đi
nv tổng hợp
nv tổng hợp
Chào ông bà chủ
nv tổng hợp
nv tổng hợp
Chào tiểu thư
Hứa Hiểu Dung(mẹ n9)
Hứa Hiểu Dung(mẹ n9)
3 thằng nhóc kia đâu
nv tổng hợp
nv tổng hợp
Dạ 3 cậu chủ đang ở trên phòng ạ
Hứa Hiểu Dung(mẹ n9)
Hứa Hiểu Dung(mẹ n9)
Gọi chúng nó xuống đây
Hứa Hiểu Dung(mẹ n9)
Hứa Hiểu Dung(mẹ n9)
Gia Di, từ nay con cứ coi đây là nhà mình. Đừng ngại ngùng.
Dương Gia Di
Dương Gia Di
… Vâng ạ. Con cảm ơn bác.
Giang Kiến Quốc(bố n9)
Giang Kiến Quốc(bố n9)
Cha mẹ con là bạn thân nhất của bọn bác. Họ mất rồi, bác sẽ thay họ chăm sóc con
Dương Gia Di
Dương Gia Di
Con… biết rồi ạ.
Hứa Hiểu Dung(mẹ n9)
Hứa Hiểu Dung(mẹ n9)
Giới thiệu với mấy đứa, đây là Gia Di, con gái của bạn thân ba mẹ
Hứa Hiểu Dung(mẹ n9)
Hứa Hiểu Dung(mẹ n9)
Từ giờ con bé sẽ ở đây và là em gái của các con
Giang Thiên Trạch
Giang Thiên Trạch
Hừ. Ở thì ở. Nhưng đừng phiền.
Giang Tư Viễn
Giang Tư Viễn
Trong nhà vốn yên bình. Mong là vẫn thế.
Giang Minh Hạo
Giang Minh Hạo
Có chuyện gì thì tìm ba mẹ tôi. Đừng quấy rầy bọn tôi.
Dương Gia Di cắn môi, chỉ khẽ gật đầu.
Trên phòng cô
Trương Linh Nhi
Trương Linh Nhi
💬 Này, cậu dọn sang đó rồi à?
Dương Gia Di
Dương Gia Di
💬 Ừ. Nhà họ to… nhưng lạnh lắm.
Trương Linh Nhi
Trương Linh Nhi
💬 Thế ba anh con trai đối xử sao?
Dương Gia Di
Dương Gia Di
💬 Không thích mình. Họ nhìn như mình thừa thãi vậy.
Trương Linh Nhi
Trương Linh Nhi
💬 Thì cũng dễ hiểu. Cậu cố gắng lên. Rồi họ sẽ hiểu thôi.
Dương Gia Di
Dương Gia Di
💬 Hy vọng là vậy.
_______
Đêm xuống. Gia Di nằm trên giường mới, ôm gối. Ánh đèn vàng nhạt không xua nổi trống rỗng. Trong khi đó, ở phòng bên, ba anh em nói chuyện riêng.
Giang Thiên Trạch
Giang Thiên Trạch
Con bé đó… ở thật sao?
Giang Tư Viễn
Giang Tư Viễn
Ừ. Ba mẹ quyết rồi. Có cản cũng vô ích.
Giang Minh Hạo
Giang Minh Hạo
Miễn nó ngoan. Tao không muốn gặp rắc rối.
Giang Thiên Trạch
Giang Thiên Trạch
Đừng mong tao gọi nó là em gái
Giang Tư Viễn
Giang Tư Viễn
Tao cũng không
Giang Minh Hạo
Giang Minh Hạo
Được. Cứ coi như người dưng. Nhưng nhớ: không để thiên hạ dị nghị. Mất mặt nhà họ Giang.
Gia Di lật người, nước mắt thấm vào gối. Cô không hề biết, ba ánh mắt hờ hững ấy, một ngày nào đó sẽ trở thành xiềng xích trói chặt cuộc đời mình.
_______

2

_______
Hôm sau
Bàn ăn rộng, ánh đèn sáng trưng. Gia Di ngồi ở góc bàn, cẩn thận gắp rau. Ba anh em ngồi cách nhau xa, không một ai nhìn nhau, không một câu trò chuyện.
Hứa Hiểu Dung(mẹ n9)
Hứa Hiểu Dung(mẹ n9)
Gia Di, ăn nhiều vào. Con gầy quá.
Dương Gia Di
Dương Gia Di
… Vâng ạ.
Hạo Minh nhấp rượu, Thiên Trạch cúi đầu nghịch điện thoại, Tư Viễn gắp thịt nhưng không ăn, bầu không khí nặng nề đến nghẹt thở.
Giang Kiến Quốc(bố n9)
Giang Kiến Quốc(bố n9)
Các con, nói chuyện với Gia Di đi. Đừng im lặng thế.
Giang Thiên Trạch
Giang Thiên Trạch
Không có gì để nói.
Giang Tư Viễn
Giang Tư Viễn
Đúng vậy. Ăn xong là xong
Giang Minh Hạo
Giang Minh Hạo
Con bận. Ba đừng bắt ép.
Gia Di đặt đũa xuống, tay run khẽ. Nụ cười gượng gạo thoáng hiện rồi vụt tắt.
Sau bữa ăn, mỗi người tản đi. Chỉ còn lại ánh sáng lên trong căn phòng của ba anh em.
Giang Thiên Trạch
Giang Thiên Trạch
Sao anh hai phải uống rượu ở bàn? Khó chịu chết được.
Giang Minh Hạo
Giang Minh Hạo
Tao uống tao có xin phép mày à?
Giang Tư Viễn
Giang Tư Viễn
Ha. Cãi nhau trước mặt con bé, mất mặt thật.
Giang Thiên Trạch
Giang Thiên Trạch
Mày thì khá hơn chắc?
Giang Minh Hạo
Giang Minh Hạo
Đừng để tao nghe giọng mày nữa, phiền.
Giang Tư Viễn
Giang Tư Viễn
Tốt. Tao cũng chẳng muốn dây.
Gia Di nằm trên giường, ôm chăn. Điện thoại sáng: tin nhắn từ Nhi
Trương Linh Nhi
Trương Linh Nhi
💬 Ngày đầu ăn cơm chung thế nào?
Dương Gia Di
Dương Gia Di
💬 Giống như ngồi cùng ba người xa lạ. Không ai nói chuyện. Thậm chí họ còn chẳng ưa nhau.
Trương Linh Nhi
Trương Linh Nhi
💬 Trời. Vậy chắc cậu mệt lắm.
Dương Gia Di
Dương Gia Di
💬 Ừ… Mệt nhất là cảm giác mình không thuộc về nơi này.
Sáng hôm sau, ở cổng trường Giang Thị. Thiên Trạch vừa bước xuống xe thì thấy Gia Di loay hoay với cặp sách. Cậu nhíu mày, giọng cáu kỉnh.
Giang Thiên Trạch
Giang Thiên Trạch
Này, đi cách xa tôi ra. Tôi không muốn người khác hiểu lầm.
Dương Gia Di
Dương Gia Di
… Tôi đâu có định đi chung.
Tư Viễn (từ phía sau, liếc nhìn cả hai)
Giang Tư Viễn
Giang Tư Viễn
Ồ, mới sáng đã cãi nhau à? Đúng là phiền phức.
Giang Thiên Trạch
Giang Thiên Trạch
Cút đi, ai cần mày xen vào
Giang Tư Viễn
Giang Tư Viễn
Ha. Tao ghét nhất cái kiểu coi trời bằng vung của mày
Minh Hạo (xuất hiện muộn, lạnh giọng)
Giang Minh Hạo
Giang Minh Hạo
Đủ rồi. Bãi đỗ xe không phải nơi để trẻ con gây ồn.
Cả ba im bặt, nhưng không ai nhìn nhau. Gia Di đứng lặng lẽ, bị kẹp giữa sự lạnh lùng và thù ghét lẫn nhau, cảm giác như hạt bụi vô hình giữa không trung
_________

3

_________
Sân trường Giang Thị náo nhiệt. Gia Di ôm sách bước vội, lưng áo ướt mồ hôi vì lo lắng. Những ánh mắt xung quanh tò mò, xì xào.
nv tổng hợp
nv tổng hợp
Ê, kia là con gái nuôi nhà Giang kìa.
123
123
Xinh thì xinh, nhưng nghe nói ba anh em Giang chẳng thèm nhận
1
1
Chắc rồi. Nhà đó ai thèm quan tâm đến người ngoài.
Gia Di nghe thoáng qua, tim nhói. Cô cúi gằm mặt, bước nhanh hơn.
Một giọng nói vang lên, trầm ấm và thân thiện.
Hoàng Trọng Khải
Hoàng Trọng Khải
Này, cậu là Dương Gia Di đúng không?
Dương Gia Di
Dương Gia Di
À… ừm… là mình
Hoàng Trọng Khải
Hoàng Trọng Khải
Mình tên Khải. Cùng lớp đây. Cần gì thì nói với mình. Đừng lo, lớp mình không ai bắt nạt cậu đâu
Dương Gia Di
Dương Gia Di
… Cảm ơn cậu.
Khải mỉm cười, đưa tay ra. Gia Di khẽ bắt lấy, cảm giác ấm áp lan qua lòng bàn tay.
Ở góc hành lang, Thiên Trạch vô tình nhìn thấy cảnh đó. Cậu nheo mắt, giọng lạnh tanh khi đi ngang qua.
Giang Thiên Trạch
Giang Thiên Trạch
Thân thiết thật nhỉ. Vừa đến đã cười nói với con trai khác.
Dương Gia Di
Dương Gia Di
Tôi… chỉ chào hỏi thôi.
Hoàng Trọng Khải
Hoàng Trọng Khải
Cậu là… anh họ của Gia Di à?
Giang Thiên Trạch
Giang Thiên Trạch
(cười khẩy)Anh họ? Đừng gắn quan hệ không cần thiết. Cậu tránh xa cô ta thì hơn.
Dương Gia Di
Dương Gia Di
Anh… nói gì vậy?!
Giang Thiên Trạch
Giang Thiên Trạch
Rõ ràng mà. Tôi không muốn dây dưa với người phiền phức.
Cậu bỏ đi, để lại sự khó xử nặng nề. Khải nhìn Gia Di, khẽ cau mày.
Hoàng Trọng Khải
Hoàng Trọng Khải
Anh ta lúc nào cũng thế sao?
Dương Gia Di
Dương Gia Di
… Ừ. Anh ấy vốn không thích mình.
Hoàng Trọng Khải
Hoàng Trọng Khải
Kệ đi. Cậu có bạn bè rồi.
Gia Di mỉm cười gượng, nhưng trong tim lại nhói lên. Sao từng lời lạnh lùng kia lại khiến cô đau hơn cả lời đồn ác ý?
Buổi chiều. Trên sân bóng, Tư Viễn đứng tựa lan can, bắt gặp Khải đưa chai nước cho Gia Di. Anh nhướng mày, giọng mỉa mai.
Giang Tư Viễn
Giang Tư Viễn
Nhanh thật. Mới đến một ngày đã có người theo đuổi
Dương Gia Di
Dương Gia Di
Không phải… bọn em chỉ là bạn học
Hoàng Trọng Khải
Hoàng Trọng Khải
Anh là ai? Sao lại nói vậy?
Giang Tư Viễn
Giang Tư Viễn
(cười nhạt) Không liên quan. Nhưng lời khuyên chân thành: tránh xa cô ta đi. Cậu không chịu nổi đâu.
Gia Di sững người. Ánh mắt Tư Viễn thoáng qua chút gì khó đoán, rồi biến mất dưới nụ cười nửa miệng.
___________
Tối. Trong phòng khách. Ba anh em lướt qua nhau, không ai chịu bắt chuyện. Bầu không khí căng thẳng.
Giang Minh Hạo
Giang Minh Hạo
Nghe nói hôm nay mày gây chuyện ở trường, Thiên Trạch?
Giang Thiên Trạch
Giang Thiên Trạch
Không gây chuyện. Chỉ nói sự thật.
Giang Tư Viễn
Giang Tư Viễn
Sự thật gì? Con bé đó phiền phức, hay chính mày khó chịu khi thấy nó nói chuyện với thằng khác?
Giang Thiên Trạch
Giang Thiên Trạch
Câm đi. Tao ghét nhất là nghe mày đoán mò.
Giang Minh Hạo
Giang Minh Hạo
(lạnh giọng)Cả hai im. Tao không muốn nghe tên con bé trong bữa tối.
Gia Di đứng sau cầu thang, nghe trọn. Tay cô nắm chặt lan can, lòng vừa chua xót vừa nghẹn ngào. Cô không hề biết, chính sự “không muốn nghe” kia lại là lời dối lòng nhất.
_________

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play