Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

FORSAKEN_Chạy Về Phía Trước_[Guest 1337]

Chương 1: Là Ai

Mí mắt anh giật, người ngôi bên liền cảm nhận được anh sắp tỉnh, cậu đứng phắt dạy rồi gọi tên anh bằng giọng ấm áp dịu dàng
Anh không đáp, tâm chí và linh hồn hổn tạp tới mức chẳng biết mình là ai, tại sao giọng nói kia lại gọi mình
Gió thôi qua khung của, rèn cửa theo gió thổi vào mà bay lên, tóc của anh khẽ lay theo
Noob
Noob
Anh Guest, anh không sao chứ//đầy lo lắng//
Lúc này đôi mắt giật mấy hồi đã dần nâng lên, nói đúng hơn anh đã tỉnh, gương mặt trắng bệt với đôi môi khô, cổ họng thì đau rát
Đôi mắt thì âm u và vô hồn lạ thường
Thấy anh tỉnh, Noob liền vui vẻ mà hỏi han, rồi hai bên mi mắt khẽ động nước mắt vui mừng
Nhưng, chưa để cậu nói thì anh đã bật dạy, giọng nói khàn đặc mang theo chút tà khí mà cất lên
Guest 1337
Guest 1337
Tôi, là ai//trừng mắt//
Noob
Noob
//Không phản ứng kịp//
Anh đè cậu xuống sàn gỗ rất mạnh, âm thanh đó đã khiến mọi người dưới tần cảm thấy không ổn liền chạy lên
Lực tay anh rất mạnh, đôi tay mãnh mai lại có sức lực khinh người, anh bóp chặt cổ lại, gương mặt nổi lên gân xanh, đôi mắt hiện lên nhưng tia máu đỏ
Guest 1337
Guest 1337
Tôi là ai...//Lập lại lời nói//
Guest 1337
Guest 1337
Tại sao lại ở đây, tại sao//giọng anh như gào thét//
Noob bị anh bốp nghẹt mà chẳng thể nói rõ một bên mắt đã cụp lại, một màn xương trắng động bên trong khiến mọi thứ mờ mịt
Noob
Noob
Anh...anh bị sao vậy, em là Noob đây...//gắng gượng mà nói//
Guest 1337
Guest 1337
Tại sao, tôi là ai, tại sao//nổi giận//
Anh bắt đầu không còn kiểm soát được nữa, bắt đầu dùng thêm lực, Noob cảm nhận như mình cận kề cái chết
Chỉ mong mọi người có thể nhanh lên chút nữa
Noob
Noob
Guest...//kéo dài, hai tay siết chặt tay anh//
Ngay thời khắc quan trọng, bọn họ đã kịp thời ứng cứu, đã phải mất rất nhiều sức để tách hai người ra và trấn tĩnh anh lại
Elliot
Elliot
Guest sao vậy//cố gắng tách hai người ra//
Chance
Chance
Anh ta bình thường điểm tỉnh lắm mà//phụ một tay//
007n7
007n7
Cậu ta từng làm lính, sức lực không hề yếu
Two Time
Two Time
Đừng nói mấy hôm trước bị rớt xuống nước cái mất trí nhớ nhé//dùng hết sức//
Shedletsky
Shedletsky
Đừng có nói nhảm như vậy, nhanh kéo cậu ta ra, Noob sắp không xong rồi
Builderman
Builderman
Có nên đánh ngất cậu ta không....
Elliot
Elliot
Nếu như làm được...
Dusekkar
Dusekkar
Sẽ làm ngay từ đầu...
Bọn họ đồng loạt nhìn về phía Buil, cậu cũng chỉ biết im lặng mà chung sức vì ngại
Sau khi cả bọn dùng hết sức lực để lôi kéo và dùng lời nói giảng hòa thì anh không kích động nữa
Nhưng ánh mắt lại lạnh đi bất thường, xem họ là kẻ xa lạ mà cảnh giác
Elliot
Elliot
//Ra hiệu// hình như anh ta đang cảnh giác...
007n7
007n7
Chắc là, phải cần giải thích...
Guest 1337
Guest 1337
//Ánh nhìn không thiện cảm//
Anh không nhớ gì cả, thật sự chẳng có chút kí ức lẩn ấn tượng nào, cho dù lục lại thì cũng là những cơn đau đầu
Guest 1337
Guest 1337
//Lấy tay xoa hai bên thái dương//
Hổn độn quá mức khiến anh lại càng thêm nghi ngờ họ, Noob sau khi bị dọa thì chỉ núp đằng sau bọn họ
Trên cổ thì in hẳn dấu vết đỏ của những đốt ngon tay
007n7
007n7
Không sao chứ//quan tâm//
Noob
Noob
//Lắc đầu liên tục// không...không sao
Shedletsky
Shedletsky
Vết đỏ không nặng lắm, nhưng mà cái ánh mắt kia khiến tôi khó chịu quá//để ý và cảm thấy rùng mình//
Two Time
Two Time
Hừm//suy nghĩ//
Two Time
Two Time
Hay chúng ta thử nói chuyện xem...
Dusekkar
Dusekkar
Vậy thì tôi cho cậu đi nhé//cười//
Builderman
Builderman
Me đồng tình//giơ tay//
Bọn họ nhìn anh, ánh mắt anh vẫn là sự lạnh lùng đó, còn có chút sát khí nồng đậm đang bao phũ
Two Time bị ép lên bắt chuyện với người từng là động đội, cũng từng là người bảo vệ bọn họ
Giờ đây như kẻ xa lạ, thật sự cảm thấy lạnh lòng đi muôn phần
Two Time
Two Time
À, Guest...chúng ta ra ngoài nói chuyện được không...//ấp úng//
Guest 1337
Guest 1337
Tại sao không phải ở đây//không muốn tin tưởng//
Two Time
Two Time
Cậu...à...thì...ra ngoài cho thoải mái//run sợ//
Guest 1337
Guest 1337
Làm sao tôi tin mấy người//lạnh giọng//
Tâm lý anh giờ đây lạnh ngắt, cảm xúc và trạng thái căng thẳng và nghiêm túc đến nghẹt thở
Trong phòng nhỏ hẹp chỉ còn những người dương mắt nhìn nhau, sau một hồi lâu thì anh mới đồng ý ra ngoài cùng họ
Two Time, người đại diện kể hết từ đầu cho anh nghe, nhưng kí ức mơ hồ mà anh quên, nhưng lần anh vui vẻ và bên họ
Thế giới sinh tồn này, anh luôn trưởng thành, người duy nhất dám một mình đối đầu với sát nhân mà chẳng sợ gì
Lòng tin vững trải, điềm tĩnh và trưởng thành, gần như là hình tượng đáng ngưỡng mộ
Two Time
Two Time
Guest, mấy hôm trước có phải do bị rớt xuống nước nên....
Guest 1337
Guest 1337
Không ấn tượng chút nào//cau mày//
Guest 1337
Guest 1337
Lấy gì chứng minh lời các người nói....
Elliot
Elliot
Vậy thì đợi trận chiến tiếp theo với killer, cậu sẽ tin
Chance
Chance
Tuy tôi không biết, có phải vì rơi xuống nước nên cậu bị mất trí nhớ không, nhưng hãy tin chúng tôi//ánh mắt kiên định//
Shedletsky
Shedletsky
Đúng đó, trước đây tôi, cậu, Two Time, Chance, là những người tới đây đầu tiên đấy
Shedletsky
Shedletsky
Hiện tại còn một người nữa nhưng cậu ấy đang ở bên ngoài, tối sẽ về
Shedletsky
Shedletsky
Cậu có tin chúng tôi không//nghiêm túc//
Tay anh để lên cằm, suy nghĩ gì đó rồi nhìn họ, những gương mặt thật xa lạ, chẳng chút ấn tượng nào
Nhưng linh cảm lại nói rằng hay tin tưởng họ
Guest 1337
Guest 1337
//Cuối đầu xuống// có thể...
Nhận được câu chả lời, họ thở phào một hơi như vừa chiến thắng nổi sợ vậy, nếu so với đi đánh nhau vơi killer
Thì việc nghiêm túc nói chuyện này còn có mức độ khó cao hơn gấp mấy lần
Guest 1337
Guest 1337
Tên các cậu là gì//giọng dịu đi rất nhiều//
Cảm giác căng thẳng và ngột ngạt như bay đi sau lời nói đó
Thấy họ chỉ nhìn anh mà không chả lời liền cảm thấy khó chịu
Guest 1337
Guest 1337
...//Một tay gõ xuống bàn, một tay chống bên mặt nhìn//
007n7
007n7
À tôi tên 007n7, còn người nói chuyện với cậu tên là Two Time//cười gượng//
Chance
Chance
Tôi tên chance, có một khẩu súng hàng giới hạn, lúc quan trọng lại không ra đạn//cười//
Elliot
Elliot
Tôi là Elliot, người nấu ăn ở đây, cũng như hổ trợ mọi người trong chiến đấu lúc bị thương//tự tin vổ ngực//
Dusekkar
Dusekkar
Dusekkar, là người hộ trở và bảo vệ//chỉnh mắt kính//
Shedletsky
Shedletsky
Tôi thiên về chiến đấu nhưng lâu lâu sẽ chém hụt vì nếu mấy tên nào đó đoán được đòn đánh//gặm đùi gà//
Shedletsky
Shedletsky
Đùi gà là thứ tôi sẽ luôn có, tối tên Shedletsky
Builderman
Builderman
Tôi cũng hổ trợ thôi, không có khả năng chiến đấu
Noob
Noob
Em không hổ trợ gì, tên em là Noob//rụt rè//
Guest 1337
Guest 1337
Còn một người nữa mà các cậu nói đâu...
Tahp
Tahp
Tôi về rồi//ôm trái cây trên tay//
Mọi người đưa mắt nhìn Tahp, nhất là Guest, ánh mắt khiến người khác rợn người
__________
Tác giả
Tác giả
Tăng tăng 😇
Tác giả
Tác giả
Yêu Guest :)))❤❤

Chương 2: Thiếu Một Mảnh

Tahp vẫn chưa biết rằng, vừa nãy xảy ra chuyện gì, giờ này đã là xế chiều nhưng lại không có mùi thơm của cơm hay đồ ăn, mà chỉ ngồi nhìn nhau
Vậy mà chả ai nói gì cho Tahp cả
Vì họ cũng chưa định thần lại
Tahp
Tahp
Tôi mang rất nhiều trái cây//bước vào mà mỉm cười//
Tahp
Tahp
//Để trái cây lên bàn//
Cậu lựa lên một quả táo đỏ mọng, đây là thứ trái cây trước đây anh yêu thích nhất, vẫn theo thường lệ mà đưa cho anh
Chỉ là, anh đột nhiên theo phản xạ mà khẽ ngã người về phía sau, lòng vẫn cảnh giác
Tahp
Tahp
Ể, mọi ngày cậu hay ăn táo mà...//nghi ngờ//
Tahp
Tahp
Té sông nên còn chưa tỉnh hả//cười ngây ngô//
Guest 1337
Guest 1337
....//dường như không muốn đáp//
Tahp
Tahp
Này sao mọi người yên lặng vậy...
Lúc này Elliot mới kéo cậu lại và giải thích, sau một hồi thì cậu mới hiểu mọi chuyện
Chỉ trong vài ngày hôn mê anh như biến thành kẻ khác, ánh mắt sắc bén và tính cách vô cùng khó gần
Anh liếc nhìn xung quanh, như tìm kiếm thứ gì đó trong tầm mắt của mình
Không gian được làm bằng những cây gỗ thông to, với một bếp lò đáng còn than nóng
Tần trên là các gian phòng của mọi người
Nhưng cái anh cần là, nhà vệ sinh ở đâu...
Shedletsky
Shedletsky
//Tinh ý// cậu đang tìm gì đấy...
Guest 1337
Guest 1337
Nhà vệ sinh...//nói thẳng//
Shedletsky nhìn anh mà không thốt nên lời, Guest của họ trước đây không có như vậy
Luôn lịch sự và không quá thẳng thắn
Guest 1337
Guest 1337
Chỗ này không có sao//nhìn chằm chằm//
Shedletsky
Shedletsky
Có chứ, nhưng mà...ở hơi xa chút...
Guest 1337
Guest 1337
Cụ thể, nhanh lên...//rất gấp//
007n7
007n7
Ra khỏi cửa và nhìn sang phải đi vài bước sẽ tới//nhanh chóng//
Nói vừa dứt câu anh đã ra khỏi cửa, cảnh quan xung quanh lại chẳng khiến anh bất ngờ, chỉ khiến anh thấy xa lạ
Anh tiến về phía trước vào bước, nhìn thấy nơi mình cần tới rồi bước vào
Đi tắm
Guest 1337
Guest 1337
Sẽ tiện nếu làm ở chỗ nhà...//cởi áo khoác//
Chiếc áo khoác xanh đen được móc lên cẩn thận, lộ ra tấm lưng trắng nõn của anh
Tuy từng là kẻ trên chiến trường, nhưng lại sở hữu nước da cũng coi như hơn bao người
Cùng với cơ thể này, ai lại nghĩ anh kèo dưới đây
Guest 1337
Guest 1337
Cảm giác không thích nghi được//để dòng nước lạnh chảy xuống khắp cơ thể//
Guest 1337
Guest 1337
Sinh tồn là bản năng, chiến đấu để bảo vệ....
Guest 1337
Guest 1337
Cái quái gì đang diễn ra ở nơi này//dựa đầu vào tường//
Một cảm giác trống rỗng ở trong trái tim, trong lòng thiếu thứ gì đó
Té sông rồi mất trí nhớ, trò này có thể nói cho trẻ con nó sẽ tin, còn với anh
Vô lý chết được
Anh tắm phải hơn cả tiếng đầu hồ, bọn họ cũng bắt đầu cùng nhau nấu ăn
Chờ anh hơi lâu chút
Elliot
Elliot
Ai da, hôm nay không vui nổi rồi//mệt mỏi//
Chance
Chance
Cảm thấy gánh nặng, tôi nhớ Guest của mấy ngày trước....
Noob
Noob
Em thấy anh ấy đáng sợ quá//nhớ tới//
007n7
007n7
Có lẽ cậu ấy đã gặp chuyện gì đó trước khi té xuống nên mới vậy
007n7
007n7
Đừng nghĩ nhiều nữa//động viên mọi người//
Sau Guest là 007n7, ban đầu chẳng ai có ấn tưởng với người đàn ông gần đáng tuổi ba mình
Nhưng mưa dầm thấm lâu mà, sau cùng lại chở thành bạn bè, đồng đội chẳng thể mất nhau
Cộc
Cánh cửa nhà gỗ được đẩy ra, anh bước vào trong, tóc vẫn còn ươn ướt mà đi vào, thậm chí còn nhỏ cả giọt lên sàn
Tahp
Tahp
//Đỏ mặt// Ahhh, Guest sao cậu không mặc áo....
Dusekkar
Dusekkar
Ôi trời, trước đây có vậy không nhỉ//quay mặt đi//
Guest 1337
Guest 1337
Bộ lạ lắm sao, con trai cả thôi...//Không quan tâm đến ánh nhìn//
Shedletsky
Shedletsky
À ừ, biết là con trai cả, nhưng cậu không thể ăn mặc như này được//hét lên//
Guest 1337
Guest 1337
...//mặc kệ//
Guest làm ngơ lời của cậu, tuy tức giận nhưng không thể phũ nhận đúng là cơ thể anh rất đẹp
Guest 1337
Guest 1337
Nhìn đủ chưa//thấy họ nhìn lâu quá//
Chance
Chance
//Chảy máu cam// à thôi, dọn cơm ăn nào, ngày mai còn phải đánh trận nữa...
Nói rồi cả bọn cùng vào ăn, nhưng không khí lại dày đặc đến cực điểm
Elliot
Elliot
//Lẫm nhẩm// sao lại căng thẳng vậy chứ...
Noob
Noob
//Gắp đồ ăn cũng run// cảm giác áp lực quá
Guest 1337
Guest 1337
//Ăn ngon lành//
Đêm nay không trăng lại chẳng có gió, anh nằm trên giường mãi mới ngủ
Kì lạ trong đó xuất hiện những đoạn kí ức anh còn chưa thấy bao giờ
Đây chẳng phải là anh sao, tên giống anh, có điều, tính cách và cả con người khác biệt
Vậy rốt cuộc anh là ai, đến từ đâu, tại sao lại ở nơi này, một nơi xa lạ, chẳng có chút hoài niệm
Chẳng hay anh đã chết, hay thật sự quên rồi
Mặt trời đã lên, nhưng không ấm áp vì bị mây đen che đi, anh chỉnh lại bộ quần áo rồi bước xuống lầu
Họ đều đủ cả
Vẫn là sắc thái lạnh lùng, vẫn là gương mặt thân quen
Shedletsky
Shedletsky
Chào buổi sáng, chúng ta chuẩn bị đánh nhau rồi đó...
Shedletsky
Shedletsky
Tôi biết nếu cậu quên, nhưng chắc chắn sẽ vẫn nhớ mình từng là lính nhỉ...
Anh không trả lời câu hỏi đó ngay, mà lảng đi chuyện khác
Guest 1337
Guest 1337
Chẳng phải mỗi buổi sáng tôi đều là người kêu cậu dạy sao...//nhìn//
Shedletsky
Shedletsky
//Lạnh gáy//
Phải rồi, những mãnh kí ức hôm qua ùa về đã nói cho anh biết
Guest 1337
Guest 1337
Sợ tôi ăn thịt cậu à//trầm giọng bước xuống//
Noob
Noob
Anh nhớ rồi à...
Guest 1337
Guest 1337
Không ấn tượng//lạnh tanh//
Vẫn là câu nói đó, cho dù có nhớ thì vẫn là khống ấn tượng, hai từ thôi cũng đủ hiểu
Hôm qua còn đang hi vọng rằng anh sẽ chở lại bình thường, giờ thì như gió lạnh mùa đông
Đồng hồ kêu tích tắc, trận đấu bắt đầu, killer lần này là 1x4
Guest 1337
Guest 1337
Theo như kí ức đêm qua, tên này rất ghét shedletsky...thì phải//đứng sau bức tường//
Guest 1337
Guest 1337
Cũng từng đối đầu...
Chance
Chance
Wéo weo wèo, lại là anh ta...
Chance
Chance
Khó chơi quá đi...
Shedletsky
Shedletsky
Ôi chúa ơi, mới gặp hôm qua mà...//đau khổ//
Tahp
Tahp
Chơi bom không//cầm bom//
1x4
1x4
Đâu hết rồi...//kéo lê thanh kiếm//
Anh nhìn thấy hắn, một kẻ vác theo thanh kiếm dài đen sẩm, quái lạ là thấy hắn khá quen
Guest 1337
Guest 1337
Cái tên kia là sát nhân...
Guest 1337
Guest 1337
Nhức đầu quá//quay đi luôn//
Chuyển qua hướng của mọi người, thông thường sẽ tập hợp đông đủ rồi bàn bạt, nhưng lần này thiếu người nên sẽ khó mà chống lại
Tuy họ không chết, nhưng mà nổi đau vẫn có thể cảm nhận được
1x4
1x4
À há, đây rồi//tóm được//
Tahp
Tahp
//Miện phật// thôi bye bye
Trong tích tắc, một dòng thông báo hiện lên, Tahp đã bị loại
Rất nhanh sau đó là những người khác, anh vẫn không thể thoát ra khỏi mớ suy nghĩ, chỉ biết đứng trong góc tường mà ôm đầu
Guest 1337
Guest 1337
Chết tiệt...//sắc mặt tối lại//
Lại là cảm giác gì đây, khó chịu, bất an, lo lắng, sợ hãi, hòa quyện vào với nhau
007n7
007n7
Guest không ổn lắm//nhìn qua màn hình//
______
Tác giả
Tác giả
Đệch, tôi thích guest nhưng rất ít tác giả viết hay ༎ຶ‿༎ຶ
Tác giả
Tác giả
tôi đau lòng 💔

Chương 3: Chỉ Cái Xoa Đầu

Noob lại rơi vào trạng thái bị động, cậu bị 1x đè xuống và siết chặt lấy cổ, khiến không khí vì thế mất dần
Noob
Noob
//Mơ hồ nghĩ tới ai đó// có phải lúc trước, mình bị như này, anh ấy sẽ luôn bảo vệ không...
1x4
1x4
Bye Bye nhé//cười//
Thanh máu của cậu dần giảm xuống, ban đầu là bị trừ 35 phần trắm máu, dần sau đã gần gặp mức báo động
Cậu không thể kháng cự, không thể chống lại tên trước mặt, chỉ có tia hi vọng mỏng manh đang chờ
Bên phía Guest, anh vẫn còn khó chịu với cơn đau đầu, nó tại hiện lại cảnh tượng anh ở dưới con sông, rớt ra thứ gì đó
Rồi nhanh chống lại chuyển tiếp khiến anh chẳng thể tiếp thu nổi, chỉ biết đau đớn mà gắng gượng thêm chút
Guest 1337
Guest 1337
Không được, bảo vệ...phải bảo vệ họ//lấy tay ôm một bên đầu//
Guest khập khễnh bước ra, thấy Noob gần mất mạng thì liền gọi cái tên đang đè cậu
Guest 1337
Guest 1337
Này cái tệ đầu bạc//sắc mặt tệ đi khá nhiều//
1x4
1x4
Oh...//nhìn ra được//
Bản năng của sát nhân là giết người, giết những kẻ ngáng đường, anh cũng không phải ngoại lệ
Nhìn thấy anh có thể trạng suy giảm, cũng đoán được phần nào, thời khắc này đối phó với anh rất dễ dàng
Hắn thả Noob ra, rồi lao về phía anh, chân anh theo bản năng mà giữ khoản cách
Vậy mà chẳng được lâu đã mệt thở không ra hơi, đã vậy hơi thở nặng nề khó tin
Guest 1337
Guest 1337
//Dừng lại và lấy tay bám vào tường// thể lực giảm nhanh quá...
1x4
1x4
Hết chạy rồi nhé//tiến lại gần//
Chẳng để anh có thời gian để lấy hơi, hắn đã vung kiếm về phía anh
Anh cũng nhanh chóng đỡ được, thậm chí còn vòng qua cổ hắn, kề ngược lại, ánh mắt sắc lạnh nhìn hắn rồi nhìn lên mốc thời gian
Guest 1337
Guest 1337
Ta không chạy nữa, nhưng ngươi cũng không thể giết được ta...//trầm giọng//
1x4
1x4
Haha, lần đầu tiên ta thấy một tên trầm tỉnh như người trở nên như vậy, thật quá kích thích rồi//cười//
Mắt hắn đỏ lên, cũng là lúc thời gian kết thúc, Noob trở về ăn toàn, anh cũng vậy, chỉ là bên mặt có một vết xước nhỏ đang còn rĩ máu
Guest 1337
Guest 1337
//Lấy tay chạm lên//
Noob
Noob
Anh bị thương rồi...//lo lắng nhìn//
Guest 1337
Guest 1337
//Quay mặt đi ra ngoài// không sao...
Dáng vẻ vừa kiêu ngạo vừa lạnh lùng ấy, khiến trái tim cậu lạnh đi, mấy ngày trước chẳng phải anh vẫn cười đó sao, vẫn luôn an ủi và động viện mọi người
Thế mà giờ, chỉ là cái quay đầu, chỉ là câu ngắn ngủi chỉ là cái cảm xúc không tên
Gió khẽ lay động cành cây bên cạnh cũng khiến anh cảnh giác, đây là phản xạ trước đây của anh sao
Guest suy nghĩ khá lâu rồi quyết định ra phía con sông thấy trong chút kí ức
Guest 1337
Guest 1337
Đi xem thử vậy//nghĩ thầm//
Nhưng chưa để anh đi thì đã bị một cánh tay non nớt kéo lại, tuy lực không nhiều, nhưng cũng khiến anh khựng lại mà quay đầu nhìn
Guest 1337
Guest 1337
Làm gì vậy//có vẻ không thoải mái//
Noob
Noob
Anh định đi đâu, vừa kết thúc trận chiến thôi mà, hồi nãy em nghe chú 007n7 nói anh còn bị đau đầu nữa...
Noob
Noob
Vội vã vậy sao//gương mặt âm trầm đi//
Lạnh thật, trái tim cậu đang lạnh, quan hệ trước giờ của anh và cậu rất tốt, anh xem cậu như em út trong nhà mà ân cần chăm sóc, còn giúp cậu rất nhiều
007n7
007n7
Nếu thấy không khỏe có thể nghĩ ngơi//cũng tiến lên//
Shedletsky
Shedletsky
Cho dù cậu có lạnh lùng đi nữa thì sức khỏe vẫn nên đặt lên hàng đầu chút chứ//hạ giọng//
Không khí yên lặng lại bao trùm lấy họ, mãi lâu sau anh mới nói, giống như anh đang soạn bản thảo và lời thoại trong đầu vậy
Guest 1337
Guest 1337
Rất gấp, đi lác sẽ về//dịu giọng đi//
Theo thói quen, chẳng biết sao anh lại chạm nhẹ lên mái tóc của của Noob, không hiểu là tình cờ, hay là vốn có
Noob
Noob
//Bất ngờ tròn mắt//
Tahp
Tahp
//Nói thầm với mấy người bên cạnh// xem ra cậu ấy đã bớt cảnh giác đi chút...
Builderman
Builderman
Hazzz, tôi không quen với tính cách này của cậu ta//có chút mệt mỏi mà nghiêng đầu//
Dusekkar
Dusekkar
...//Chỉ nhìn mà không nói gì//
Tay anh rụt lại, quay người đi ra ngoài, bóng lưng cũng dần biến mất khỏi tầm mắt
Chẳng biết anh đi đâu, có việc gấp, nhưng họ hiểu anh cần thêm thời gian để bắt đầu lại
Cần một chút riêng tư và một mình
Noob
Noob
//Sờ lên đầu// chắc là anh ấy không hung dữ đâu nhỉ...
Elliot
Elliot
//Vỗ vai cậu// ầy yên tâm đi, hôm qua chắc là sự cố thôi
Elliot
Elliot
Em cùng anh vào bếp để nấu ăn nhé//nháy mắt//
Noob
Noob
//lấy lại tinh thần//vâng ạ, đi thôi
Hai người chạy vào trong bếp, còn mấy người đứng ở ngoài, ai cũng có chủ đề riêng để nói chuyện
Chance chủ yếu là nói về cờ bạc, rồi độ may nắm của cây súng hàng li mít tịnh của mình với Shedletsky
Shedletsky
Shedletsky
Cậu nên bỏ cấy súng đó đi nhé//cân nhắc//
007n7
007n7
//Đang gõ máy tính//
Two Time
Two Time
Đáng thương cho số phận của chúng ta//hát//
Mỗi người một chuyện, chẳng ai làm phiền ai và anh cũng thế
Anh đứng bên con sông mà trong dòng kí ức khẽ động, nhìn xuống mặt hồ mà thấy chính mình trong đó
Gương mặt này, cảm giác này, động tác này, bản năng chẳng phải là của anh sao, tại sao cứ mỗi lần anh muốn nhớ lại thứ gì đó là lòng lại đau tới vậy
Đầu óc lại quay cuồng
Guest 1337
Guest 1337
Có nên xuống không//tự nhủ//
Không biết có thế lực nào, nó thôi thúc anh đi xuống dưới nước sông lạnh lẽo
Đôi chân chạm xuống làn nước lạnh buốt, nhưng gương mặt lại chẳng có tí cảm xúc nào
Guest 1337
Guest 1337
//Đạp chúng gì đó//hửm...
Nước sông không sâu, chỉ vừa tới lưng eo là hết đát, anh đưa tay xuống dưới nước, xem vật vừa dẫm phải là gì
Bất ngờ thay khi anh nhấc nó lên là một cuốn sổ tay nhỏ, được bọc kín bằng bọc ni lông để tránh nước vào
Guest 1337
Guest 1337
//Nhớ lại mảnh kí ức// thứ này luôn ở trên người mình sao...
Guest 1337
Guest 1337
Hình như là nhật kí thì phải//ánh mắt nghi ngờ//
Trời cũng gần trưa, anh không nghĩ nhiều quá nên cũng vội vàng đi về, vốn chỉ muốn xem thử nơi này như nào
Chứ không hề mục đích nào khác
Bữa ăn trưa đã được chuẩn bị thịnh soạn, lúc anh về cũng là lúc đồ ăn đã được chuẩn bị xong hết
Chance
Chance
Đói sắp lã người rồi//khóc trong hạnh phúc//
Two Time
Two Time
Quả nhiên vẫn là nên để họ nấu ăn//nếm thử//
Dusekkar
Dusekkar
Ăn thì ăn đi, lắm chuyện quá
Shedletsky
Shedletsky
Đùi gà thơm ngon//cầm đùi gà mà ngửi ngửi//
Thấy anh về họ cũng kêu anh ăn cùng, nhưng anh lại chẳng thấy đói chút nào, cũng chẳng có tâm trạng
Nên cũng chở về phòng ngay sau đó
__________
Tác giả
Tác giả
Tôi có thiên vị nhân vật nào ko nhể :)))
Tác giả
Tác giả
Sợ đất diễn không đồng đều 😇

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play