Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[BJYX] Sấm Trong Đêm

Chap 1

Một con đường quê yên ả trong tiết trời đượm mưa, bầu không khí Nam bộ xưa ấy ẩm ướt, bí ẩn
Vương Nhất Bác cậu ba nhà họ Vương, vừa từ Pháp trở về đang ngồi sau tay lái một chiếc xe bóng loáng, vest trắng tinh, ánh mắt lạnh lùng nhưng chứa đầy quyết đoán
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
"quê hương…cuối cùng mình đã trở lại. Mọi thứ từ nay sẽ thay đổi"
Chiếc xe lướt qua con đường đất, bụi mù mịt. Bỗng, một dáng người nhỏ nhắn lao vụt ra, đó là Tiêu Chiến, người làm ở nhà họ Vương, đang gồng mình vác rổ rau tươi
*rầm*
Tiếng va chạm vang lên. Tiêu Chiến ngã vật, rổ rau đổ tung tóe, đất bụi bám đầy quần áo, đầu gối rướm máu
Vương Nhất Bác lập tức dừng xe, nhảy xuống. Giọng anh lạnh lùng, nghiêm nghị
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Cậu muốn chết à?
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Ai cho cậu chạy ngang đường kiểu đó?
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
//đau+cố đứng dậy+giọng run run//
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Không…đây là do cậu chạy xe nhanh quá…
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Tôi đâu cố ý đâu...
Khoảnh khắc ấy, ánh mắt hai người chạm nhau, ánh trong trẻo của người làm, pha chút hoảng sợ và mếu máo khiến Vương Nhất Bác chợt khựng lại, mặt không lộ cảm xúc nhưng tim bỗng nhói
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
//cúi nhẹ//cậu có bị thương không?
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Tôi không sao
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Tôi…phải về kịp đưa rau cho bà
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Nếu trễ, bà hội đồng sẽ mắng chết tôi
Bị cảnh tượng xót xa đó chạm đến một phần tâm can, nhưng Vương Nhất Bác vẫn giữ vững phong thái. Anh lạnh lùng ra lệnh
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Lên xe
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Tôi đưa cậu về
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
//lưỡng lự+e dè//không cần đâu
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Tôi…chỉ là kẻ làm ở…không dám làm phiền thiếu gia như cậu
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Lên!
Cậu đành miễn cưỡng bước lên xe, trái tim loạn nhịp, ánh mắt không hiểu vì sao cứ dõi theo người thiếu gia đang lái xe
Chiếc xe lăn bánh, bỏ lại con đường quê ẩm ướt sau lưng. Tiêu Chiến run rẩy, nỗi sợ xen lẫn một cảm giác không rõ tên
_Vương Gia_
Bà hội đồng, mẹ của Vương Nhất Bác. Nhìn thấy Tiêu Chiến bê bết máu ngay giữa sân, lập tức nổi giận như lửa bùng
Bà hội đồng (mẹ Vương)
Bà hội đồng (mẹ Vương)
đồ hầu hạ vô dụng!
Bà hội đồng (mẹ Vương)
Bà hội đồng (mẹ Vương)
Mày vừa để cậu ba bận tâm!
Bà hội đồng (mẹ Vương)
Bà hội đồng (mẹ Vương)
Tao sẽ đánh chết mày!
Bà lấy roi lên, quất xuống đầy phẫn nộ. Tiêu Chiến chỉ biết quỳ gục, môi mím chặt, lòng đau như thắt
Tống Kế Dương bạn chung làm hầu thì thầm bên cạnh, giọng run run
Tống Kế Dương
Tống Kế Dương
Chiến...ráng nhịn...
Tống Kế Dương
Tống Kế Dương
Bà ấy mà giận thì không ai cứu được…
Thế rồi, một giọng nói vang rõ qua mọi tiếng rung của phẫn nộ
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
đủ rồi!
Anh xuất hiện, giật roi khỏi tay mẹ. Đôi mắt lạnh lùng nhưng cứng rắn dõi về phía Tiêu Chiến
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Việc này không phải lỗi của cậu ấy
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Ai muốn động vào cậu ấy, phải hỏi con trước!
Không gian như đóng băng. Bà hội đồng tức giận nhưng không thể nói thêm
Tiêu Chiến run bần bật ngẩng lên, thấy ánh mắt Vương Nhất Bác lạnh và lạ lùng, nhưng cũng ấm áp khó gọi tên

Chap 2

Sau khi được Vương Nhất Bác ra tay bảo vệ, Tiêu Chiến chính thức trở thành người hầu bên cạnh cậu ba
Buổi sáng hôm sau, trong phòng khách, bà hội đồng ngồi uống trà, ánh mắt đầy toan tính
Bà hội đồng (mẹ Vương)
Bà hội đồng (mẹ Vương)
Con muốn để thằng hầu bẩn thỉu đó theo hầu bên cạnh sao?
Bà hội đồng (mẹ Vương)
Bà hội đồng (mẹ Vương)
Nhà họ Vương ta đâu thiếu người
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Con cần một người biết việc, không lắm miệng//lạnh giọng//
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Con chọn rồi thì mẹ đừng xen vào
Bà hội đồng cắn răng, nhưng nhìn ánh mắt kiên quyết của con trai, bà đành im
Trong lòng, ngọn lửa giận hằn sâu
Bà hội đồng (mẹ Vương)
Bà hội đồng (mẹ Vương)
"đồ ở hèn mọn mà dám chiếm sự chú ý của con trai bà…"
Bà hội đồng (mẹ Vương)
Bà hội đồng (mẹ Vương)
"không dễ gì sống yên"
---
Trong căn phòng của cậu ba, Tiêu Chiến loay hoay dọn dẹp. Cậu ngượng ngùng khi thấy mình bước chân vào không gian xa hoa đến vậy
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Mình chỉ là kẻ ở, sao có thể được ở cạnh cậu ba chứ…//thì thầm//
Vương Nhất Bác bước vào, thấy Tiêu Chiến đang cẩn thận xếp áo
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Cậu tên gì?
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Dạ...
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Tôi tên Tiêu Chiến
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Từ nay, đi đâu cũng phải theo tôi//khẽ gật//
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Nhớ kỹ, nghe lệnh tôi, không được cãi
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Vâng, thưa cậu ba
---
Buổi chiều, trời đổ mưa rào. Tiêu Chiến cầm dù chạy theo che cho cậu ba. Nước mưa tạt vào, áo cậu ướt sũng, đôi tay run run nhưng vẫn che nghiêng về phía Vương Nhất Bác nhiều hơn
Ánh mắt lạnh lùng kia thoáng mềm lại
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Cậu ướt hết rồi//quay sang//
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Không sao, tôi quen rồi//cười gượng//
Khoảnh khắc ngắn ngủi, tiếng sấm vang lên, trái tim hai người như bị giật rung theo
---
Đêm xuống. Trong bếp, Tống Kế Dương kéo tay Tiêu Chiến, lo lắng
Tống Kế Dương
Tống Kế Dương
Cậu thật liều, theo hầu cậu ba là con dao hai lưỡi đó
Tống Kế Dương
Tống Kế Dương
Bà hội đồng không dễ buông tha
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
//khẽ mỉm cười// tôi biết
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Nhưng hôm nay…lần đầu tiên có người đứng ra che chở tôi
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Dù sau này thế nào, tôi cũng không hối hận
Cậu ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đêm. Tiếng sét chớp lóe, soi rõ đôi mắt chan chứa niềm hy vọng mong manh
Ngoài kia, Vương Nhất Bác đứng trên ban công, cũng đang lặng lẽ nhìn về phía căn bếp nhỏ. Anh không biết vì sao, từ khi gặp Tiêu Chiến, lòng mình lại khẽ dao động

Chap 3

Sáng hôm sau, cả nhà họ Vương quây quần trong bữa ăn. Bà hội đồng ngồi uy nghi ở ghế chính, ánh mắt sắc bén dõi theo từng cử chỉ của Tiêu Chiến khi cậu đứng lặng hầu phía sau
Bà hội đồng (mẹ Vương)
Bà hội đồng (mẹ Vương)
Thằng kia, bước ra đây
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Dạ...//khẽ cúi đầu//
Bà hội đồng (mẹ Vương)
Bà hội đồng (mẹ Vương)
Nhà này có nhiều quy tắc
Bà hội đồng (mẹ Vương)
Bà hội đồng (mẹ Vương)
Ăn nói, đi đứng, hầu hạ…sai một li là mất mạng
Bà hội đồng (mẹ Vương)
Bà hội đồng (mẹ Vương)
Nghe rõ chưa?
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Dạ, con nghe rồi
Vương Nhất Bác ngồi cạnh khẽ chau mày, định lên tiếng, nhưng bà hội đồng đã tiếp lời
Bà hội đồng (mẹ Vương)
Bà hội đồng (mẹ Vương)
Tốt nhất đừng ỷ có người che chở mà làm càn
Bà hội đồng (mẹ Vương)
Bà hội đồng (mẹ Vương)
Trong mắt tôi, cậu chẳng là gì cả
Cả gian phòng chìm trong sự căng thẳng. Tiêu Chiến khom lưng đáp, giấu đi đôi mắt đã nhòe nước
---
Buổi trưa, trong vườn, Tống Kế Dương lén kéo Tiêu Chiến sang một bên
Tống Kế Dương
Tống Kế Dương
Cậu phải cẩn thận
Tống Kế Dương
Tống Kế Dương
Bà hội đồng đã để mắt thì một sai lầm nhỏ cũng đủ để bị đuổi hoặc...tệ hơn
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Tôi biết//cười buồn//
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Nhưng tôi không muốn gây phiền phức cho cậu ba
Lúc đó, từ xa, Vương Nhất Bác bước đến, giọng trầm thấp
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Ai dám động đến cậu
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Có tôi ở đây
Tiêu Chiến ngẩng lên, bất ngờ trước sự thẳng thắn ấy. Tim cậu đập loạn, đôi môi mấp máy mà không nói nên lời
---
_Chiều_
Bà hội đồng cho gọi mấy gia nhân thân cận, dặn dò trong bóng tối
Bà hội đồng (mẹ Vương)
Bà hội đồng (mẹ Vương)
Để thằng hầu đó phạm lỗi
Bà hội đồng (mẹ Vương)
Bà hội đồng (mẹ Vương)
Chỉ cần một lần thôi, tôi có lý do tống cổ nó đi
Một nụ cười lạnh lẽo thoáng hiện trên môi bà
---
_Tối_
_Phòng Nhất Bác_
Vương Nhất Bác ngồi đọc sách. Tiêu Chiến bưng trà bước vào, hai tay run nhẹ vì vẫn còn hồi hộp trước ánh mắt của cậu ba
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Ngồi xuống//khẽ liếc nhìn//
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
//giật mình//dạ…tôi chỉ là người hầu, không dám---
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Tôi bảo ngồi
Tiêu Chiến lúng túng ngồi xuống mép ghế, tim như sắp vỡ tung
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Hôm nay…họ làm khó cậu?
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Tôi chịu được//cúi đầu+nhỏ giọng//
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Từ nhỏ tôi quen rồi
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Nhưng từ nay, không ai được phép bắt nạt cậu nữa//ánh mắt dịu đi+giọng trầm hẳn//
Khoảnh khắc ấy, ngoài cửa sổ, sấm lại vang lên. Tiêu Chiến nhìn gương mặt lạnh lùng nhưng ẩn chứa sự bảo vệ nơi cậu ba, trong lòng bỗng dấy lên một tia hy vọng mong manh
Cậu biết từ giây phút này, cuộc đời mình sẽ không còn yên ả

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play