Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

〔AllLuffy〕•《OnePiece》• "Kì Lạ.."- By : Oblivion

cнᴀᴘтᴇʀ.1 – Starry•sky

𝙏/𝙂
𝙏/𝙂
こんにちは-!
𝙏/𝙂
𝙏/𝙂
Chào mừng đến với truyện của tôi!
𝙏/𝙂
𝙏/𝙂
Bộ truyện này được tôi tạo dưng trên một bộ truyện khác-!
𝙏/𝙂
𝙏/𝙂
Truyện thuộc thể loại : Học đường, AllChar, Ngọt sủng, Phiêu Lưu/Khám Phá, Xuyên Thế Giới, Xã hội đen,...
𝙏/𝙂
𝙏/𝙂
Rất vui được mọi người ghé qua-! Nhớ đọc phần mô tả nhá !!
⋆꙳•❅*°⋆cнᴀᴘтᴇʀ.1.ೃ࿔*:・*❆
" ࣪ ִֶָ☾.sтᴀʀʀʏ.sκʏ. "
Biển đêm lặng như đang ngủ, chỉ còn tiếng sóng vỗ nhè nhẹ vào bờ, đều đặn như nhịp thở của đất trời. Ánh trăng tròn treo cao, rải xuống mặt nước những vệt sáng bạc lung linh, kéo dài đến tận chân trời xa tít.
Xa xa, vài ngôi sao lấp lánh trên nền trời đen thẳm, như những hạt châu nhỏ rơi rớt xuống từ tay ai. Gió biển mằn mặn khẽ lùa qua mái tóc, mang theo hơi thở dịu mát.
Không gian vắng lặng, chỉ có sóng, gió và ánh trăng — tạo nên một nỗi yên bình xen lẫn chút cô đơn khó tả. 🌌
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
Waaaa /Sáng mắt/
Giữa bầu trời thăm thẳm, nơi muôn vàn vì sao đang ngân nga khúc ca của đêm, Luffy đứng đó — một bóng hình đơn độc nhưng chẳng hề nhỏ bé. Chiếc mũ rơm nhẹ nghiêng trên mái tóc đen, để gió đêm mơn man qua từng sợi. Ánh sáng sao rải xuống, đọng lại nơi khóe môi cậu, khiến nụ cười kia như sáng rực hơn bất cứ ánh sao nào.
Đôi mắt trong trẻo của cậu mở rộng, phản chiếu cả dải ngân hà vô tận, như thể nơi sâu thẳm ấy chứa cả một đại dương mơ ước. Áo đỏ khẽ rung trong gió, hòa cùng sắc trời tím biếc, khiến dáng hình ấy càng thêm tự do, phóng khoáng.
Khoảnh khắc ấy, Luffy không chỉ là một chàng trai đội mũ rơm. Cậu tựa như vì sao sáng lạc giữa trời đêm — đơn sơ, kiêu hãnh, và mang trong mình khát vọng chạm tới chân trời xa nhất của tự do.
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
Nhiều sao quáa!! /Phấn Khích/
𝙉𝙖𝙢𝙞
𝙉𝙖𝙢𝙞
Cẩn thận đấy tên ngốc kia !! /Đi tới/
Giữa bầu trời đêm tĩnh lặng, ánh sao trải dài như tấm lụa bạc vô tận, Nami khẽ bước đi, dáng người mảnh mai tựa như hòa tan vào ánh sáng mờ ảo. Mái tóc cam óng ánh gợn sóng nhẹ trong làn gió đêm, từng sợi phản chiếu ánh sao lấp lánh như những tia lửa dịu dàng. Đôi mắt cô ánh lên sắc sáng bí ẩn, vừa kiêu hãnh vừa mơ mộng, như đang lạc giữa muôn ngàn vì tinh tú. Chiếc váy nhẹ bay, đường cong uyển chuyển in hằn dưới ánh sáng lung linh, khiến cô tựa như một nàng tiên biển lạc bước trong ngân hà.
𝙉𝙞𝙘𝙤 𝙍𝙤𝙗𝙞𝙣
𝙉𝙞𝙘𝙤 𝙍𝙤𝙗𝙞𝙣
Fufu.. Trong chúng thật đẹp.. /Nhìn lên bầu trời đêm/
Robin tựa nhẹ vào lan can boong thuyền, đôi mắt tím long lanh như phản chiếu cả bầu trời đầy sao. Ánh sáng dịu dàng từ muôn vàn tinh tú rơi xuống, phủ lên mái tóc đen óng ả của cô một lớp huyền ảo lấp lánh. Gió biển đêm thoảng qua, mang theo chút hơi muối mằn mặn, nhưng trong khoảnh khắc ấy, Robin chỉ thấy lòng mình yên bình lạ thường.
Cô khẽ mỉm cười, nụ cười ấm áp mà hiếm khi bộc lộ. Những vì sao kia tựa như những người bạn cũ, lặng lẽ dõi theo và thì thầm cùng cô. Giữa hành trình lênh đênh sóng gió, giây phút đứng dưới bầu trời bao la này khiến Robin như tìm lại được một góc bình yên, nơi tâm hồn có thể lắng xuống, thả trôi theo ánh sáng dịu dàng của đêm.
Trên boong thuyền tĩnh mịch, bầu trời đêm rực rỡ những vì sao như đang soi sáng cả biển cả mênh mông. Thế nhưng, sự yên bình ấy nhanh chóng bị phá vỡ bởi tiếng cãi vã quen thuộc. Sanji, với điếu thuốc trên môi, bực dọc hét lên:
𝙑𝙞𝙣𝙨𝙢𝙤𝙠𝙚 𝙎𝙖𝙣𝙟𝙞
𝙑𝙞𝙣𝙨𝙢𝙤𝙠𝙚 𝙎𝙖𝙣𝙟𝙞
Đồ đầu rêu, tránh ra cho ta còn ngắm sao với Robin-chan chứ!
Zoro khoanh tay, đôi mắt hờ hững liếc nhìn bầu trời rồi đáp lại bằng giọng khinh khỉnh:
𝙍𝙤𝙧𝙤𝙣𝙤𝙖 𝙕𝙤𝙧𝙤
𝙍𝙤𝙧𝙤𝙣𝙤𝙖 𝙕𝙤𝙧𝙤
Hừ, mấy cái đốm sáng chấm chấm kia có gì đâu mà phải làm màu. Đúng là cái đồ đầu bếp lãng phí hơi sức.
Tiếng “choang” vang lên khi hai người suýt nữa rút kiếm và giở trò, khiến không khí căng thẳng mà hài hước vô cùng. Giữa họ, bầu trời sao vẫn sáng, như đang chứng kiến cuộc tranh cãi bất tận này.
Còn Luffy và vài đồng đội khác chỉ ngồi cười lớn, coi đó như một “bản nhạc quen thuộc” của những đêm yên ả trên biển. Những vì sao trên cao lấp lánh hơn, dường như cũng mỉm cười trước sự ồn ào, náo nhiệt mà chính nó lại làm cho đêm trở nên sống động. 🌌✨
Dưới bầu trời đầy sao, con tàu Thousand Sunny khẽ đung đưa trên sóng biển. Brook chống cằm ngước nhìn lên, hai hốc mắt đen ngòm như đang “nhìn xuyên” vào cả vũ trụ. Ông thở dài một hơi rồi cất giọng run run:
𝘽𝙧𝙤𝙤𝙠
𝘽𝙧𝙤𝙤𝙠
Ôi… những vì sao kia thật lấp lánh… giống như ánh mắt của một người con gái xinh đẹp vậy… ước gì ta còn đôi mắt để nhìn rõ hơn nhỉ, yohohoho~!
Cả boong tàu bật cười. Luffy thì lăn lộn trên sàn gỗ, vừa chỉ tay lên trời vừa hét:
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
Ngôi sao kia trông như miếng thịt khổng lồ kìa !!
Sanji lập tức quát ầm lên, trong khi Zoro mở mắt một cách khó chịu:
𝙍𝙤𝙧𝙤𝙣𝙤𝙖 𝙕𝙤𝙧𝙤
𝙍𝙤𝙧𝙤𝙣𝙤𝙖 𝙕𝙤𝙧𝙤
Ngươi có thôi ví tất cả mọi thứ thành thịt không hả, đồ ngốc?
Nami khẽ cười, tựa lưng vào lan can, ánh mắt dịu dàng:
𝙉𝙖𝙢𝙞
𝙉𝙖𝙢𝙞
Dù sao thì… ngắm sao thế này cũng đẹp thật.
Brook nhìn quanh đồng đội mình, tiếng cười “Yohohohoho~” lại vang lên, lần này không chỉ vì sự hài hước thường ngày, mà còn bởi ông cảm nhận được sự ấm áp len lỏi trong từng khoảnh khắc. Giữa biển khơi vô tận, không cần đôi mắt thật, Brook vẫn thấy rõ: bầu trời sao không hề lấp lánh bằng tình cảm giữa những con người nơi đây.
Dưới bầu trời sao lấp lánh, cả boong tàu rộn rã tiếng cười. Luffy đang hăng hái chỉ ngón tay lên trời:
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
Ngôi sao kia là miếng thịt nướng! Còn cái kia là miếng thịt chiên giòn !!
Jinbe nghe vậy thì bật cười trầm ấm, đôi mắt hiền từ cũng sáng lên theo:
𝘽𝙧𝙤𝙤𝙠
𝘽𝙧𝙤𝙤𝙠
Yohoho~ Nếu vậy… ta thấy ngôi sao bên kia giống một… con cá ngừ khổng lồ! Còn chòm sao kia…
Ông nghiêng đầu một chút rồi chỉ tay,
𝘽𝙧𝙤𝙤𝙠
𝘽𝙧𝙤𝙤𝙠
…thì trông như một khay sushi to đùng !
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
Woooaaahhh sushi !!!
— Luffy sáng mắt, lao tới Jinbe, hai người vừa cười vừa chỉ chòm sao lung tung như trẻ con. Sanji lập tức gào lên, tức muốn bốc khói:
𝙑𝙞𝙣𝙨𝙢𝙤𝙠𝙚 𝙎𝙖𝙣𝙟𝙞
𝙑𝙞𝙣𝙨𝙢𝙤𝙠𝙚 𝙎𝙖𝙣𝙟𝙞
Đừng có biến bầu trời lãng mạn thành… thực đơn hải sản khổng lồ chứ !!
Nami thì thở dài, nhưng khóe môi lại không giấu nổi nụ cười. Robin đưa tay che miệng, khẽ bật cười duyên dáng:
𝙉𝙞𝙘𝙤 𝙍𝙤𝙗𝙞𝙣
𝙉𝙞𝙘𝙤 𝙍𝙤𝙗𝙞𝙣
Thật thú vị… ngay cả sao trời cũng trở thành món ăn trong mắt hai người rồi.
Cả boong tàu lại ầm ĩ tiếng cười. Trong khoảnh khắc ấy, Jinbe cảm thấy lòng nhẹ nhõm lạ thường – không còn là vị thuyền trưởng oai vệ, không còn là chiến binh nặng gánh trách nhiệm, mà chỉ đơn giản là một người bạn, đang cùng đồng đội vui đùa dưới bầu trời sao vô tận.
Bầu trời đêm trải rộng, ánh trăng sáng ngời treo cao, muôn vàn vì sao lấp lánh như rắc bạc lên tấm thảm đen mênh mông. Trên boong tàu Sunny, cả băng Mũ Rơm cùng ngẩng đầu ngắm nhìn, mỗi người một cảm xúc nhưng tất cả đều được bao bọc trong bầu không khí ấm áp lạ thường. Tiếng sóng biển vỗ nhè nhẹ, hòa cùng tiếng gió và nhịp tim của những kẻ mộng mơ, tạo nên bản hòa ca bất tận của tự do.
Giữa trăng sao và biển cả, họ không chỉ là một băng hải tặc, mà là một gia đình – ồn ào, vui nhộn, nhưng gắn kết bằng tình cảm chân thành. Dẫu ngày mai sóng gió có dữ dội đến đâu, chỉ cần còn được ngồi lại với nhau dưới bầu trời rực rỡ này, mọi con đường phía trước đều trở nên sáng tỏ.
Ánh trăng và vì sao không chỉ chiếu sáng đại dương vô tận, mà còn soi rọi giấc mơ và khát vọng tự do bất diệt của những trái tim trên con tàu mang tên Mặt Trời. 🌙✨
_____________________
“Trăng sáng phủ biển khơi, như ôm trọn giấc mơ tự do của những tâm hồn phiêu lãng.”
⁺‧₊˚ ཐི⋆♱⋆🅴🅽🅳ཋྀ ˚₊‧⁺

cнᴀᴘтᴇʀ.2 – ᏆhᎬ ᎠᎪᏒᏦ sᎥᎠᎬ

_____________________
⋆꙳•❅*°⋆cнᴀᴘтᴇʀ.2.ೃ࿔*:・*❆
⋆。𖦹 °.тнᴇ.ᴅᴀʀκ.sιᴅᴇ⋆❀˖°
Giữa đêm tối mênh mông, biển cả lặng sóng dưới ánh trăng, chỉ còn tiếng gió rì rào như thì thầm cùng đại dương. Bỗng từ bầu trời sâu thẳm, những vì sao sáng lấp lánh dần biến mất, thay vào đó là một vòng xoáy khổng lồ mở ra—một hố đen đen kịt, như chiếc miệng vô hình đang nuốt chửng ánh sáng và cả bầu trời.
Con thuyền của băng Mũ Rơm khẽ rung lên, sóng nước gợn cao bất thường. Zoro đặt tay lên chuôi kiếm, đôi mắt sắc lạnh dõi lên trời. Sanji lập tức bật lửa, ánh sáng nhỏ nhoi trên tay phản chiếu sự căng thẳng. Robin nghiêm nghị quan sát xoáy đen đang mở rộng, còn Franky, Chopper, Brook và Jinbe cũng đồng loạt vào trạng thái cảnh giác.
Nhưng trong khi cả băng đều nín thở theo dõi, Luffy lại chẳng chút lo lắng. Đôi mắt cậu sáng lên đầy tò mò, đôi tay dang rộng như thể muốn ôm trọn xoáy đen bí ẩn ấy.
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
Uwaa~! Nhìn ngầu ghê! Giống như một cái cổng khổng lồ vậy!!
– Luffy bật cười, không hề cảm nhận được sức hút dữ dội đang tỏa ra. Khoảnh khắc sau, cơn gió xoáy ập đến, những sợi dây buồm rung bần bật. Trước khi đồng đội kịp kéo cậu lại, Luffy đã bị sức hút vô hình ấy nuốt trọn. Bóng dáng cậu nhanh chóng biến mất vào hố đen, để lại tiếng gọi thất thanh của đồng đội vang vọng khắp biển đêm.
Con thuyền tròng trành dữ dội, băng Mũ Rơm đồng loạt hướng mắt lên bầu trời trống rỗng—nơi vừa mới đó, thuyền trưởng của họ đã biến mất như một cơn mơ bị hố đen nuốt chửng.
Sóng biển chấn động dữ dội, Sunny nghiêng ngả giữa màn đêm. “LUFFY!!!” – tiếng hét của Nami và Usopp vang vọng, chan chứa lo lắng.
Zoro lập tức nhảy lên mạn thuyền, mắt gắt gao nhìn xoáy đen đang dần khép lại, như muốn rút kiếm chém thẳng vào thứ không tưởng kia. Sanji nghiến răng, khói thuốc mờ ảo quanh gương mặt lạnh lùng hiếm thấy. Robin dang rộng đôi tay, những cánh hoa tay mọc ra nối dài như muốn chạm đến Luffy, nhưng tất cả chỉ kịp với tới khoảng không trống rỗng. Franky gầm lên:
𝙁𝙧𝙖𝙣𝙠𝙮
𝙁𝙧𝙖𝙣𝙠𝙮
Không thể nào!! Con hố đó nuốt trọn năng lượng luôn cả ánh sáng!!
Brook run rẩy, khung xương khẽ kêu lách cách:
𝘽𝙧𝙤𝙤𝙠
𝘽𝙧𝙤𝙤𝙠
Yohoho… nếu thế này thì… Luffy-san đã bị đưa đi đâu mất rồi…
Jinbe nắm chặt tay lái, cố gắng giữ thuyền đứng vững giữa những cơn sóng xoáy, trong khi Chopper bật khóc:
𝙅𝙞𝙣𝙗𝙚
𝙅𝙞𝙣𝙗𝙚
Chúng ta phải cứu cậu ấy!! Phải tìm ra cậu Luffy!!
Mọi ánh mắt đều hướng về bầu trời đã trở lại bình thường, trăng sao sáng ngời như chưa từng có gì xảy ra. Nhưng trái tim ai nấy đều rối loạn—bởi thuyền trưởng của họ đã biến mất vào nơi bí ẩn không ai biết đến.
Sau khi bị nuốt chửng, cơ thể Luffy rơi thẳng vào một khoảng không vô tận. Nhưng khi mở mắt ra, trước mắt cậu không còn là bầu trời đầy sao hay những hành tinh rực rỡ nữa—mà chỉ là một khoảng trắng mênh mông, kéo dài vô biên, không có điểm đầu cũng chẳng có điểm cuối.
Không có sóng biển, không có đất, không có gió. Chỉ có sự tĩnh lặng tuyệt đối đến mức ngay cả nhịp tim của chính mình, Luffy cũng nghe rõ.
Cậu ngơ ngác xoay vòng, thử chạy vài bước nhưng mỗi bước đi đều chẳng để lại dấu vết. Dù đi hướng nào thì xung quanh vẫn chỉ toàn một màu trắng nhợt nhạt.
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
Ể…? Nơi này là cái gì thế nhỉ?
– Luffy nghiêng đầu, gãi mái tóc rối bù, đôi mắt tò mò chứ chẳng chút sợ hãi. Cậu thử giơ tay ra, hét to:
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
Nèee!! Có ai ở đây không!!?
Âm thanh vọng lại, kéo dài vô tận, như chính cậu đang nói chuyện với hàng ngàn bản sao của mình. Nhưng ngoài tiếng vang đó, không một ai trả lời.
Bỗng nhiên, khoảng trắng trước mặt Luffy gợn sóng nhẹ, như mặt hồ bị gió thổi qua. Một bóng hình mờ ảo dần hiện ra trong luồng sáng—như thể nơi đây không phải là một “không gian”, mà là một nơi chờ đợi điều gì đó… hoặc một ai đó.
Luffy nheo mắt nhìn, miệng nở nụ cười quen thuộc:
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
Hehe… hình như sắp có chuyện thú vị rồi đây!!
Khoảnh khắc bóng hình mờ ảo tan biến, khoảng trắng trước mặt Luffy bỗng run rẩy. Từ hư không, một tấm bảng khổng lồ từ từ hiện ra, lơ lửng trước mắt cậu. Nó sáng lên nhè nhẹ, viền quanh phát ra ánh vàng như được tạo từ chính ánh sáng nơi này.
Chẳng có người, chẳng có giọng nói, nhưng những chữ cái đen đậm tự động khắc lên bề mặt bảng, từng nét một như có bàn tay vô hình đang viết:
“Chào mừng, Monkey D. Luffy. Ngươi đã bị cuốn vào Khoảng Không Nguyên Thủy — một nơi nằm ngoài cả thế giới mà ngươi biết.”
Luffy chớp mắt vài cái, rồi bật cười:
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
Uwaa~! Cái bảng này biết viết chữ kìa! Hehe, giống trò chơi quá!”
Như đáp lại, những dòng chữ tiếp tục biến đổi:
“Khoảng Không Nguyên Thủy là nơi kết nối giữa vô số thế giới. Chỉ những kẻ mang ‘ý chí đặc biệt’ mới có thể bị hút vào đây. Ngươi… là một trong số đó.”
Luffy nghiêng đầu, đặt tay sau gáy, gương mặt chẳng chút bận tâm:
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
Ừm… nghe ngầu đấy, nhưng có đồ ăn không?
Ngay khi cậu vừa hỏi, tấm bảng lập tức lóe sáng lần nữa. Những chữ mới xuất hiện, như thể nó thực sự trò chuyện cùng Luffy:
“Monkey D. Luffy. Ngươi sẽ được gửi đến một thế giới khác — nơi mọi hải tặc, hải quân và cả những con người huyền thoại đều tồn tại dưới thân phận… giáo viên và học sinh. Ngôi trường ấy mang tên: ONE PIECE – ACADEMY OF THE UNIVERSE.”
Luffy tròn mắt, miệng há rộng:
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
Ế!? Một… ngôi trường hả!? Hehe, nghe thú vị ghê!
Ngay khi cậu bật cười, tấm bảng sáng chói, cả khoảng không trắng xóa rung chuyển như mặt hồ bị ném đá. Một cánh cổng khổng lồ bằng ánh sáng mở ra ngay trước mặt. Bên kia cổng, Luffy thoáng nhìn thấy những tòa tháp đồ sộ vươn lên tận trời, lớp học treo lơ lửng giữa không gian, còn sân trường thì rộng đến mức chứa cả biển cả và những vì tinh tú.
Hàng ngàn lá cờ phấp phới, khắc biểu tượng quen thuộc của băng hải tặc, hải quân, thậm chí cả những thế lực bí ẩn khác. Nhưng tất cả giờ đây không còn chiến đấu—mà khoác trên mình áo choàng, đồng phục, và vai trò của những “giáo viên” trong học viện.
Ánh sáng trên bề mặt bảng xoay vòng, từng hàng chữ lại hiện ra, uy nghiêm như một cuốn sách cổ mở ra trước mắt:
“Ngôi trường One Piece Academy – Trường học của vũ trụ. Nơi tập hợp những kẻ mang tài năng thiên bẩm, những thiên tài bậc nhất trong vô số thế giới. Kẻ mạnh, kẻ mưu trí, kẻ điên cuồng – tất cả đều sẽ tụ hội nơi đây.”
Luffy há hốc miệng, mắt sáng long lanh:
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
Uwaaa~!! Có nhiều người mạnh hả!? Hehe, vui rồi!!
Chữ trên bảng lại đổi, lần này mang một sắc thái nặng nề hơn:
“Nhưng học viện này không chỉ là một ngôi trường… Nó là một thế giới thu nhỏ. Nơi có thành phố, biển cả, rừng sâu, thậm chí cả những hòn đảo bay. Học sinh phải lao động, làm việc mới có tiền để sinh tồn: mua đồ ăn, vũ khí, hay quyền lợi. Một số người chọn cách kiếm tiền lương thiện… Một số khác chọn cách bóc lột, áp chế kẻ yếu để giàu lên.”
Luffy nghiêng đầu, tay gãi mái tóc rối:
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
Ế… có tiền mới được ăn hả? Vậy thì chắc mình phải đi làm nhiều lắm rồi!!
Dòng chữ lại chuyển, lần này kèm theo những hoa văn xoáy như nhấn mạnh:
“Bên trong học viện, tồn tại các bang phái. Mỗi bang phái như một đế chế nhỏ, cai trị vùng lãnh thổ riêng, có luật lệ riêng. Ai bước chân vào đó… hoặc trung thành, hoặc bị nghiền nát.”
Không gian trắng đột nhiên lạnh lẽo hơn, chữ tiếp theo hiện ra như một lời cảnh báo u ám:
“Học viện đầy rẫy những bí ẩn. Có kẻ dám bước ra khỏi ranh giới, khao khát khám phá sự thật… Nhưng… những học sinh ấy đều bị nhà trường bắt giữ. Không ai biết số phận của họ ra sao. Tên tuổi họ biến mất, như chưa từng tồn tại.”
Khoảnh khắc này, ánh sáng trên bảng run lên, cuối cùng khắc ra hàng chữ lớn nhất, rực rỡ như mệnh lệnh:
“Luffy. Một khi bước vào One Piece Academy… ngươi sẽ không còn chỉ là một hải tặc. Ngươi sẽ trở thành một học sinh của thế giới vũ trụ này.”
Ánh sáng trên tấm bảng chuyển động, những dòng chữ mới từ từ khắc ra như thể có một “người dẫn chuyện vô hình” đang nói thẳng vào đầu Luffy.
“Trong One Piece Academy, mọi học sinh đều được phân chia theo lớp. Mỗi lớp đại diện cho một thế giới riêng biệt, mang theo danh vọng, quyền lực và bí mật của nó.”
✨ Lớp A: “Nơi hội tụ những học sinh có trí tuệ và thực lực vượt trội. Những kẻ này bước vào học viện nhờ vào tài năng thiên bẩm và sức mạnh thực sự. Lớp A là lớp học được tôn trọng nhất, nơi mọi người đều công nhận giá trị của nhau.”
✨ Lớp B: “Nơi tập hợp con cháu của các gia tộc tri thức, những kẻ sinh ra trong gia đình quý tộc và được dạy dỗ khắt khe từ bé. Chúng mang trong mình sự kiêu hãnh và lòng tự tôn của tầng lớp cao quý.”
Đột nhiên, ánh sáng trên bảng bùng lên dữ dội, tạo thành những ký hiệu kỳ lạ, khác hẳn sự bình thường trước đó.
⚡ Lớp F và Lớp S – Hai khối đặc biệt ⚡ “Chúng không giống bất kỳ lớp học nào khác. Lớp F và lớp S là nơi tụ hội những học sinh hoàn hảo… nhưng cũng là bất thường nhất. Nơi những thiên tài lập dị, những kẻ không thể bị phân loại, hay những người vượt ngoài chuẩn mực của học viện tập trung lại.”
“Chúng mang trong mình sức mạnh và bí mật mà ngay cả học viện cũng không thể kiểm soát hoàn toàn. Và vì lý do đó—chúng được phép tự do đi lại giữa các khối lớp.”
“Ngược lại, học sinh từ lớp A, B, C… vĩnh viễn không thể bước vào khu vực của khối F và S. Bởi những gì diễn ra ở đó… vượt xa tầm hiểu biết của họ.”
Luffy chống nạnh, cười phá lên:
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
Hehehe! Nghe ngầu quá trời luôn! Vậy mình chắc chắn sẽ vô lớp S hay F rồi!!!
Tấm bảng lại rung nhẹ, từng vệt sáng xoáy tròn rồi kết thành chữ. Lần này, không khí trở nên lạnh lẽo hơn, như muốn cảnh báo Luffy rằng đây không còn chỉ là một ngôi trường bình thường.
✨ Lớp A – Sức mạnh căn bản “Lớp A là nơi tập hợp những học sinh sở hữu các sức mạnh thông thường: điều khiển nước, lửa, băng, gió… Những năng lực ấy tuy mạnh mẽ, nhưng trong mắt học viện, chúng chỉ là bình thường. Vì vậy, lớp A bị coi như ‘nơi của những kẻ yếu’, dù thực chất họ vẫn có tiềm năng vô hạn.”
✨ Lớp B và Lớp C – Quyền lực che chở “Lớp B và C cũng mang sức mạnh tương tự lớp A. Nhưng… khác biệt ở chỗ chúng có quyền lực. Đây là nơi tập hợp con cháu của quý tộc, những gia tộc cổ đại, và thậm chí cả những ‘Thiên Long Nhân’. Họ không cần phải phấn đấu nhiều, vì quyền lực trong tay đã đủ để ép buộc người khác cúi đầu.”
Ánh sáng trên bảng run rẩy mạnh hơn, như có một thứ gì đó ẩn giấu sâu thẳm. Chữ mới hiện ra, phủ một màu u ám khôn lường:
⚡ Khối F và Khối S – Bí ẩn tuyệt đối ⚡ “Sức mạnh của khối F và S vượt ngoài mọi sự hiểu biết. Không ai có thể định nghĩa họ mạnh bằng gì… vì mỗi người trong đó là một bí ẩn riêng biệt. Họ mang năng lực không giống bất cứ ai. Thậm chí học viện… cũng không thể kiểm soát nổi.”
“Đã từng có những kẻ tò mò, tìm cách lén xâm nhập vào khu vực của F và S. Nhưng… tất cả đều biến mất. Không một ai quay trở về. Không một ai biết họ còn sống… hay đã bị nuốt chửng bởi chính học viện này.”
Không gian trắng thoáng chốc tối lại, chỉ còn chữ cuối cùng sáng rực trên bảng:
“Khối F và S… là cấm địa. Chỉ những kẻ được lựa chọn… mới có thể bước vào.”
Luffy nhìn chằm chằm, rồi bật cười ngây ngô:
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
Hehehe!! Nếu đã bí ẩn vậy, chắc chắn mình phải vô thử mới được!!
Tấm bảng khẽ rung lên lần cuối, ánh sáng gom lại thành từng ký tự như một hồ sơ học sinh đang được khai mở trước mắt.
“Hồ sơ học sinh – One Piece Academy” • Tên: Monkey D. Luffy • Tuổi: 18 • Khối lớp: A • Năng lực: Cao su
Những dòng chữ cuối cùng hiện ra chậm rãi, nhưng lại mang sắc thái lạnh lẽo như lời phán quyết:
“Năng lực: Cao su. Một sức mạnh bị đánh giá là tầm thường, không có tiềm năng bùng nổ. So với nước, lửa, băng hay gió… cao su chỉ là một trò cười. Học viện ghi nhận: Phế năng lực. Tồn tại chỉ nhờ trí óc và tinh thần.”
Luffy ngẩn người một chút, nhìn dòng chữ “phế năng lực” sáng rực trước mặt. Nhưng rồi… cậu bật cười toe toét, gãi đầu:
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
Hehehe! Vậy cũng tốt! Cao su vẫn giúp mình ăn được nhiều đồ ăn mà!
Tấm bảng lại sáng lên, từng hàng chữ mới hiện ra, lần này giống như một bản “sơ yếu lý lịch xã hội” của Luffy.
“Quan hệ hiện tại:” Số người quen: 9 Trong đó 4 người là giáo viên, 5 người là học sinh.
Luffy nghiêng đầu, mắt lấp lánh tò mò:
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
Ố? Mình quen nhiều người vậy hả!? Không biết có cho mình ăn ké không nữa!
Chữ trên bảng tiếp tục hiện ra:
“Ngươi đã thành lập một bang phái nhỏ… Tên: Mũ Rơm. Bang phái của ngươi hiện không được công nhận bởi các khối lớn và thế lực trong học viện. Trong mắt thiên hạ, đó chỉ là một nhóm ‘phế vật’ tụ tập lại. Nhưng… đồng đội của ngươi vẫn sát cánh bên cạnh, bỏ ngoài tai mọi lời giễu cợt, cùng ngươi tiến bước.”
Không gian trắng thoáng rung lên, như thể bảng muốn nhấn mạnh sự thật tiếp theo:
“Vì đây là Ngôi Trường Toàn Vũ Trụ, nên học sinh và giáo viên đến từ vô số chủng loài và thế giới khác nhau. Đa phần đều là kẻ lạ mặt chưa từng gặp… Rất hiếm khi có người đến từ cùng một ‘thế giới song song’.”
“Đã từng có trường hợp, vài học sinh từ thế giới song song nhận nhầm bạn bè hoặc đồng đội của mình. Khi họ phát hiện người đó không phải ‘người quen thật sự’ mà chỉ là một bản thể khác… Họ dần sinh ra sự oán hận, thậm chí ghét bỏ.”
Tấm bảng khẽ rung lên, những ký tự đỏ máu hiện ra, tỏa ra khí tức lạnh lẽo, như muốn nhắc nhở Luffy rằng nơi cậu sắp bước vào không hề “ngây thơ” như cậu nghĩ.
“Ngôi trường One Piece Academy tồn tại một quy luật ngầm.” “Trong học viện, có những khoảng thời gian nhất định gọi là Thời Gian Tự Do. Khi tiếng chuông đó vang lên… tất cả quy tắc của trường đều bị xóa bỏ.”
Ánh sáng trên bảng biến thành màu đen xám, dòng chữ tiếp tục hiện ra chậm rãi:
“Trong Thời Gian Tự Do, mọi học sinh và giáo viên đều được phép làm bất cứ điều gì. Tranh giành lãnh thổ. Hủy diệt bang phái. Thậm chí… chém giết lẫn nhau. Không ai bị điều tra. Không ai phải chịu trách nhiệm. Mọi hành động, dù ghê tởm đến đâu, đều được coi như… hợp pháp.”
Luffy nheo mắt, hơi nghiêng đầu:
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
Ế…? Sao kỳ vậy? Trường học mà lại được phép đánh nhau thật sao!? Hehe, chắc vui lắm đó!
Nhưng bảng không dừng lại. Chữ tiếp theo hiện ra, mang theo sự thối nát ẩn sâu của học viện:
“Đây là phần dơ bẩn nhất của học viện này. Một luật lệ ngầm, nhưng ai cũng biết rõ. Và… cũng chính vì nó, nhiều tổ chức ngầm đã được lập ra với mục tiêu lật đổ One Piece Academy.”
“Trong số đó, tổ chức được cho là nguy hiểm nhất chính là: ⚔️ Quân Cách Mạng ⚔️”
Ánh sáng lập lòe, những ký hiệu hình cách mạng xuất hiện, rồi biến mất trong hư vô:
“Quân Cách Mạng được hình thành từ chính những học sinh và giáo viên trong trường. Họ ẩn giấu thân phận, nhập vai làm một phần bình thường của học viện. Không ai biết họ là ai… cho đến khi họ ra tay lật đổ.”
Cuối cùng, bảng khắc ra một dòng chữ mờ ảo, như muốn nhấn mạnh:
“Luffy… hãy nhớ rằng. Trong ngôi trường này, không phải kẻ mạnh mới đáng sợ… Mà là kẻ biết che giấu sự thật.”
Cánh cổng ánh sáng nuốt lấy cơ thể Luffy. Khi mở mắt ra, cậu đã đứng giữa một quảng trường khổng lồ rực sáng, nơi hàng ngàn học sinh thuộc vô số chủng loài chen chúc đi lại. Ngôi trường vũ trụ hiện lên như một thành phố thu nhỏ: những tòa tháp cao chọc trời, lớp học trôi nổi trên bầu trời, những khu rừng và biển nhân tạo trải dài bất tận.
Luffy ngơ ngác nhìn xung quanh, mắt sáng long lanh như một đứa trẻ lạc vào hội chợ:
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
Uwaa~! To ghê! Có khi nào trong này có thịt không nhỉ?
Nhưng trước khi kịp bước thêm vài bước, một tiếng chuông khổng lồ vang lên, lan khắp toàn học viện. Âm thanh ấy chấn động như sấm sét, kéo theo không khí vốn náo nhiệt bỗng chốc trầm lặng.
Tấm bảng vô hình vẫn còn theo dõi Luffy, hiện ra thêm một dòng cuối cùng trước khi biến mất:
“Chuông đã điểm. Bắt đầu: Thời Gian Tự Do.”
Trong khoảnh khắc đó, bầu không khí xung quanh bỗng đảo ngược hoàn toàn. Những học sinh đang cười nói liền lôi vũ khí ra, mắt lóe sáng với sát khí. Các bang phái nhanh chóng tụ tập, dựng cờ hiệu, chia phe ngay giữa sân trường.
Một học sinh mang đôi cánh đen quạ đập mạnh xuống đất, hét lớn:
? ? ?
? ? ?
1 : “Lãnh thổ này từ giờ thuộc về bang Hắc Dực! Ai dám chống đối… giết!”
Tức thì, máu bắn tung lên nền đá hoa cương, những tiếng la hét vang vọng khắp nơi. Một nhóm khác mang đồng phục quý tộc, gắn huy hiệu lớp B, lập tức ném ra luồng băng lửa, quét sạch cả dãy hành lang.
Cảnh tượng như một chiến trường thực thụ. Luffy vẫn đứng giữa quảng trường, ngó quanh, đôi mắt sáng lên, miệng cười toe:
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
Hehehe! Mọi người đang chơi đánh nhau sao? Vui quá trời luôn!!
Một bóng người tiến lại gần cậu – một học sinh lớp A khác, máu me bê bết, nhìn Luffy chằm chằm:
? ? ?
? ? ?
34 : “Ngươi… mới tới à? Mau chạy đi! Đây không phải trò chơi… ai yếu sẽ bị giết thật đấy!”
_____________________
"Bước chân phiêu lãng trời xa, Mang theo mơ ước, mang ta với người. Sóng gào hát khúc rong chơi, Giữa ngàn sao sáng, tim cười tự do."
⁺‧₊˚ ཐི⋆♱⋆🅴🅽🅳ཋྀ ˚₊‧⁺

cнᴀᴘтᴇʀ.3 – ᴀттᴇɴтιoɴ?! [🫧Part 1]

_____________________
⋆꙳•❅*°⋆cнᴀᴘтᴇʀ.3.ೃ࿔*:・*❆
˙✧˖° 🫧αττεητίση_ραɾτ_σηε?⋆。˚꩜
Cậu học sinh kia sững người: “Ngươi điên à!? Lớp A chúng ta vốn bị coi thường, bị săn lùng trong Thời Gian Tự Do này! Nếu ở lại, ngươi sẽ bị nghiền nát mất!!”
Nhưng Luffy chẳng bận tâm. Hắn cởi chiếc mũ rơm ra, buộc chặt vào cổ để không bị rơi, rồi lao thẳng về phía chiến trường đang rực lửa.
⚡ Một kẻ đến từ lớp C với mái tóc bạch kim, tay cầm trường kiếm bọc ánh sáng, nhìn Luffy bằng ánh mắt khinh miệt: “Hử… một tên phế vật lớp A. Cao su sao? Để ta nghiền nát ngươi làm gương cho đám yếu ớt kia!”
Gã lao tới, kiếm sáng chói như xé đôi không khí. Cậu học sinh lớp A đứng xa hét lên: “Ngươi sẽ chết mất!!”
Nhưng Luffy đã giơ tay ra chặn, cơ thể kéo giãn, hấp thụ cú chém. Thanh kiếm dội ngược lại như chém vào tường cao su.
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
“Cao su mà phế á?” – Luffy nhe răng cười, nắm tay thu về – “Gomu Gomu no… Pistol!!!”
Cú đấm bắn thẳng ra, mạnh mẽ đến mức gã quý tộc lớp C văng ngược hàng chục mét, đập sầm vào bức tường năng lượng phía xa.
Cả chiến trường khựng lại trong vài giây. Những ánh mắt từ khắp nơi đổ dồn về phía Luffy – kẻ được gắn mác “phế vật” lại vừa hạ gục một học sinh lớp C chỉ bằng một cú đấm.
Những tiếng xì xào nổi lên: “Không thể nào…” “Cao su mà lại mạnh như thế ư!?” “Hay chỉ là may mắn?” Trong khi đó, từ phía xa, vài bóng người với áo choàng đen, biểu tượng của một bang phái lớn đang bước đến. Kẻ dẫn đầu là một học sinh khối B, miệng cười lạnh:
? ? ?
? ? ?
54 : "Thú vị đấy… nhưng ngươi vừa động đến người của ta.
? ? ?
? ? ?
Lũ phế vật lớp A… không có quyền ngẩng đầu trong Thời Gian Tự Do."
Không khí lại trở nên căng thẳng, cả chiến trường như sôi sục thêm lần nữa.
Tên thủ lĩnh khối B bước lên, trên môi nở một nụ cười khinh miệt, tay giơ cao thanh thương phủ đầy ánh sáng. Các thành viên bang hắn đồng loạt rút vũ khí, năng lực tràn ngập chiến trường, chuẩn bị vây lấy Luffy.
Luffy thì đang hứng khởi, hít một hơi dài rồi hét lớn:
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
"Được thôi!! Ta sẽ đánh bại hết các ngươi!!"
Cậu lao về phía trước, nhưng ngay khoảnh khắc ấy— ⚡ “Xoẹt!!” Một hố đen bất ngờ mở ra ngay giữa bầu trời, xoáy mạnh rồi phóng xuống mặt đất một bóng người nặng nề. ẦM!!
Cả chiến trường rung lên. Một người tóc xanh, ba thanh kiếm đeo bên hông, ngẩng đầu dậy, cau mày như thể vừa bị quăng từ trời xuống.
𝙍𝙤𝙧𝙤𝙣𝙤𝙖 𝙕𝙤𝙧𝙤
𝙍𝙤𝙧𝙤𝙣𝙤𝙖 𝙕𝙤𝙧𝙤
“Chuyện quái gì…?” – Zoro lầm bầm, đảo mắt nhìn xung quanh
Thấy cả biển người, vũ khí, máu lửa. Trong một khoảnh khắc, hắn chưa kịp hiểu mình đang ở đâu. Nhưng khi thấy Luffy đang lao tới kẻ thù, hắn chỉ rút kiếm, nở một nụ cười nhếch mép:
𝙍𝙤𝙧𝙤𝙣𝙤𝙖 𝙕𝙤𝙧𝙤
𝙍𝙤𝙧𝙤𝙣𝙤𝙖 𝙕𝙤𝙧𝙤
"Thôi kệ… đánh xong rồi nói."
Luffy sáng mắt, reo lên:
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
"Zoro!! Ngươi cũng tới hả!? Được rồi, đánh trước đã!!"
Tên thủ lĩnh khối B cau mày: “Hử… lại thêm một tên kiếm sĩ vô danh? Các ngươi nghĩ có thể chống lại bang phái của ta sao!?”
Zoro liếc nhìn hắn, bàn tay siết chặt chuôi kiếm:
𝙍𝙤𝙧𝙤𝙣𝙤𝙖 𝙕𝙤𝙧𝙤
𝙍𝙤𝙧𝙤𝙣𝙤𝙖 𝙕𝙤𝙧𝙤
"Ồn ào quá. Luffy, ngươi lo phía kia, còn tên ồn ào này… để ta."
Luffy cười toe:
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
"Được thôi!!"
⚔️ Và thế là, ngay giữa “Thời Gian Tự Do” hỗn loạn, hai cái tên đến từ Thế giới Hải Tặc – Luffy và Zoro – đứng cạnh nhau, lưng tựa lưng, sẵn sàng đối đầu cả một bang phái lớn trong học viện vũ trụ.
Tiếng kim loại va chạm loảng xoảng khắp nơi. Bụi đất mịt mù. Bang phái khối B ồ ạt lao vào, bao vây hai kẻ được xem là "phế vật lớp A". Luffy hứng khởi hét vang:
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
"Zoro!! Đánh như hồi ở quê mình nhé!!"
Zoro nhíu mày:
𝙍𝙤𝙧𝙤𝙣𝙤𝙖 𝙕𝙤𝙧𝙤
𝙍𝙤𝙧𝙤𝙣𝙤𝙖 𝙕𝙤𝙧𝙤
"Quê nào? Ta còn chưa hiểu cái chỗ chết tiệt này là đâu nữa!"
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
"Không quan trọng! Đập chúng là xong!!” – Luffy cười toe, rồi vươn tay dài như dây cung, “Gomu Gomu no Gatling!!!”
Hàng loạt cú đấm dội ra như mưa, quét sạch một hàng dài đối thủ. Phía bên kia, Zoro đã kẹp kiếm vào miệng, hai tay rút song kiếm. Mắt hắn lóe sáng:
𝙍𝙤𝙧𝙤𝙣𝙤𝙖 𝙕𝙤𝙧𝙤
𝙍𝙤𝙧𝙤𝙣𝙤𝙖 𝙕𝙤𝙧𝙤
"Tam Kiếm Phái… Oni Giri!!"
⚔️ Một đường chéo sắc bén xé gió, đánh bật cả mấy kẻ dùng năng lực chắn đường.
Tên thủ lĩnh khối B tức giận hét lớn: “Đừng hoảng loạn! Hắn chỉ là một kiếm sĩ hạng xoàng!!”
Ngay tức thì, một học sinh khác ném ra cột lửa khổng lồ. Zoro xoay người, chém một nhát mạnh đến mức ngọn lửa tách làm đôi, gào thét rồi tắt lịm. Luffy từ xa hò reo như đang xem xiếc:
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
“Woa!! Cái đó ngầu ghê á, Zoro!!”
𝙍𝙤𝙧𝙤𝙣𝙤𝙖 𝙕𝙤𝙧𝙤
𝙍𝙤𝙧𝙤𝙣𝙤𝙖 𝙕𝙤𝙧𝙤
“Câm miệng đi!!” – Zoro gắt, nhưng khóe miệng lại nhếch lên.
Khung cảnh hỗn loạn của Thời Gian Tự Do đột ngột lắng xuống. Từ hố đen xoáy tròn, một bóng dáng khoác áo choàng đen, khí thế sắc lạnh, từng bước chậm rãi bước ra. Thanh Hắc Kiếm Yoru trên vai phát sáng lạnh lẽo
“Mắt Diều Hâu Mihawk – Kiếm sĩ số một học viện.” Tiếng xì xào lan khắp nơi. Các bang phái lập tức lùi bước, không ai dám tiến gần. Zoro siết chặt chuôi kiếm, trái tim đập dồn dập.
𝙍𝙤𝙧𝙤𝙣𝙤𝙖 𝙕𝙤𝙧𝙤
𝙍𝙤𝙧𝙤𝙣𝙤𝙖 𝙕𝙤𝙧𝙤
“Không phải Mihawk ta từng biết… nhưng ánh mắt ấy, thanh kiếm ấy… vẫn là đỉnh cao của thế giới này.”
⚔️ Giữa chiến trường hỗn loạn, khi mọi ánh mắt đều tập trung vào bóng dáng cao ngạo kia, Mihawk đưa mắt nhìn thẳng vào Zoro. Ánh mắt ấy lạnh như băng, sắc bén như mũi kiếm có thể xuyên thủng tâm can bất kỳ ai.
Zoro nghiến răng, đặt thanh kiếm vào miệng, hai tay chéo lại thủ thế Tam Kiếm Phái. Ánh mắt anh bừng cháy, như muốn chém xuyên cả không gian trước mặt.
⚔️ Kiếm chạm nhau, tiếng kim loại ngân dài, sóng chấn động tỏa ra dữ dội. Cả học viện rung chuyển, bụi đá bay mù mịt.
Mihawk vẫn giữ thế kiếm chắc chắn, ánh mắt lạnh như băng nhìn thẳng vào Zoro. Nhưng rồi hắn khẽ nhếch môi, một nụ cười khó đoán xuất hiện.
𝙈𝙞𝙝𝙖𝙬𝙠
𝙈𝙞𝙝𝙖𝙬𝙠
— “Ta biết ánh mắt này… ánh mắt của kẻ chưa từng bỏ cuộc, kể cả khi tuyệt vọng.”
Zoro nghiến răng, không để lộ chút nao núng:
𝙍𝙤𝙧𝙤𝙣𝙤𝙖 𝙕𝙤𝙧𝙤
𝙍𝙤𝙧𝙤𝙣𝙤𝙖 𝙕𝙤𝙧𝙤
— “Đừng có coi thường ta… Ta không phải kẻ Zoro mà ngươi từng gặp trước đây!”
Nghe vậy, Mihawk khẽ nheo mắt. Thanh Hắc Kiếm Yoru xoay nhẹ, tạo ra một áp lực kinh hoàng khiến mặt đất dưới chân nứt ra. Giọng hắn trầm thấp, nhưng đầy uy nghiêm:
𝙈𝙞𝙝𝙖𝙬𝙠
𝙈𝙞𝙝𝙖𝙬𝙠
“Zoro mà ta từng gặp… là một kẻ lạc lối. Một kiếm sĩ không đồng đội, không mục tiêu rõ ràng… chỉ lang thang khắp đại dương trong tuyệt vọng. Ánh mắt hắn… trống rỗng. Hắn khao khát sức mạnh, nhưng lại không có lý do để vươn tới.”
Zoro khựng lại một thoáng. Anh hiểu ngay: Mihawk trước mặt không phải Mihawk mà mình từng biết. Đây là Mihawk của thế giới song song. Một thế giới nơi… Zoro không bao giờ gặp Luffy. Mihawk hạ ánh mắt sắc bén xuống, giọng như nhát dao lạnh lẽo:
𝙈𝙞𝙝𝙖𝙬𝙠
𝙈𝙞𝙝𝙖𝙬𝙠
“Cho nên khi ta thấy ngươi ở đây… ánh mắt ngươi khác hẳn. Ngươi có một lý do để cầm kiếm… và có những kẻ sẵn sàng đi cùng ngươi.”
Hắn khẽ nghiêng đầu, nụ cười mơ hồ hiện lên:
𝙈𝙞𝙝𝙖𝙬𝙠
𝙈𝙞𝙝𝙖𝙬𝙠
“Được thôi, Zoro. Hãy cho ta thấy… cái ‘lý do’ ấy khiến ngươi tiến xa đến mức nào.”
⚡ Zoro siết chặt kiếm, máu nóng sục sôi. Trong lòng anh, một ngọn lửa mãnh liệt bùng cháy: Nếu Zoro của thế giới kia đã lạc lối… thì anh, Zoro này, sẽ chứng minh con đường của mình là đúng! Anh gằn giọng, ánh mắt rực lửa:
𝙍𝙤𝙧𝙤𝙣𝙤𝙖 𝙕𝙤𝙧𝙤
𝙍𝙤𝙧𝙤𝙣𝙤𝙖 𝙕𝙤𝙧𝙤
“Khác biệt giữa ta và hắn… chính là ta có thuyền trưởng!! Và ta sẽ trở thành kiếm sĩ mạnh nhất thế giới để bảo vệ giấc mơ của thuyền trưởng ta!!”
⚔️ Tiếng kiếm lại va chạm lần nữa, dữ dội hơn cả lúc đầu. Những tia lửa tóe sáng giữa bóng đêm, chiếu rọi cả khoảng sân học viện.
Xa xa, những học sinh khối F đang quan sát, ánh mắt đầy thích thú. Một trong số họ khẽ thì thầm:
? ? ?
? ? ?
“Zoro và Mihawk… đến từ hai thế giới khác nhau. Một cuộc gặp gỡ định mệnh… Điều này sẽ làm thay đổi cả học viện.”
⚔️ Kiếm khí va chạm, cả khoảng sân của One Piece Academy như bị xé toạc. Mỗi nhát chém của Zoro hòa cùng sát khí lạnh buốt từ Hắc Kiếm Yoru tạo thành cơn bão kiếm khí cuồng loạn. Mặt đất rạn nứt, những tòa tháp gần đó rung lắc dữ dội, học sinh khối A, B, C phải tháo chạy để tránh bị nghiền nát.
Zoro gầm lên, dồn sức tung chiêu Santoryu Ougi: Sanzen Sekai!! Mihawk đáp trả thản nhiên, một nhát chém đen kịt như xé đôi bầu trời.
⚡ RẮC!! Không gian như vỡ vụn — sóng xung kích thổi tung cả quảng trường, kéo theo từng tiếng hét kinh hoàng. Nếu còn tiếp tục, cả một phân khu học viện sẽ bị san phẳng.
Ngay lúc đó — Trên không trung, hàng chục ma trận ánh sáng khổng lồ đồng loạt hiện ra, bao phủ cả chiến trường. Một giọng nói uy nghiêm vang vọng: — “Đủ rồi.”
Ánh sáng ép xuống, như xiềng xích vô hình trói chặt cả Zoro lẫn Mihawk. Dù Zoro vẫn gồng mình chống lại, nhưng toàn thân anh bị đè nặng như nghìn tảng đá. Mihawk thì chỉ khẽ nhướng mày, đôi mắt vẫn bình thản, nhưng hắn cũng dừng lại, không cưỡng ép phá trận.
Một đoàn người khoác áo choàng đen bước ra từ hư không — Giám sát viên học viện. Họ chính là kẻ duy trì trật tự khi “Thời Gian Tự Do” vượt quá giới hạn.
Một người trong số đó, gương mặt che kín bởi mặt nạ trắng, nhìn thẳng vào Mihawk và Zoro:
? ? ?
? ? ?
“Hai ngươi… dám phá hủy lãnh địa của học viện sao? Quy tắc tự do không cho phép các ngươi hủy diệt cơ sở hạ tầng. Từ giờ, trận đấu này… kết thúc.”
Không khí nặng nề phủ xuống. Đám học sinh khối B, C vốn đang run lẩy bẩy, thở phào nhẹ nhõm. Còn Luffy thì cau mày, rõ ràng không hài lòng:
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
“Ơ, đang vui mà… Sao lại ngăn lại chứ?”
Zoro cắn răng, ánh mắt vẫn khóa chặt lấy Mihawk. Trong lòng anh tràn đầy tiếc nuối, nhưng cũng hiểu — nếu cưỡng ép tiếp tục, sẽ không chỉ mình anh, mà cả đồng đội cũng bị liên lụy.
Mihawk khẽ hất Yoru lên vai, ánh mắt vẫn không rời khỏi Zoro. Khóe môi hắn cong lên thành một nụ cười nhạt:
𝙈𝙞𝙝𝙖𝙬𝙠
𝙈𝙞𝙝𝙖𝙬𝙠
“Một ngày nào đó, Zoro… chúng ta sẽ hoàn tất trận chiến này. Ta muốn biết… liệu ánh mắt của ngươi, dưới đôi cánh của ‘thuyền trưởng đó’, có thể chạm tới ta hay không.”
Rồi hắn xoay người, bước vào hư không, biến mất như chưa từng tồn tại. ⚡ Bỏ lại sau lưng, là một Zoro vẫn siết chặt thanh kiếm run bần bật… và một Luffy cười tươi, đầy hứng khởi.
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮𝘿.𝙇𝙪𝙛𝙛𝙮
“Zoro!! Ngầu quá đi!! Nhưng lần sau phải cho tớ xem cậu thắng ông ta đó nha!!”
𝙍𝙤𝙧𝙤𝙣𝙤𝙖 𝙕𝙤𝙧𝙤
𝙍𝙤𝙧𝙤𝙣𝙤𝙖 𝙕𝙤𝙧𝙤
Zoro thở dài, rồi khẽ nhếch môi — “Ừ… lần sau, nhất định ta sẽ không lùi bước.”
Còn trên cao, đám giám sát viên lặng lẽ nhìn xuống. Một kẻ thì thầm:
? ? ?
? ? ?
“Monkey D. Luffy, Roronoa Zoro… Những kẻ này sẽ làm học viện rung chuyển. Chúng ta phải báo cáo lại cho Hội Đồng ngay lập tức.”
...__________________...
🏰 Căn cứ Bang Tóc Đỏ – One Piece Academy Bữa tiệc trong đại sảnh đang náo nhiệt, tiếng cười và mùi rượu tràn ngập không khí. Bỗng cửa gỗ bật mở rầm một tiếng. Một đàn em hớt hải chạy vào, mồ hôi nhễ nhại.
? ? ?
? ? ?
19 : “Thuyền trưởng!! Có tin động trời!!”
Cả hội đồng loạt quay lại, Benn Beckman cau mày, đặt điếu thuốc xuống:
𝘽𝙚𝙣𝙣𝘽𝙚𝙘𝙠𝙢𝙖𝙣
𝘽𝙚𝙣𝙣𝘽𝙚𝙘𝙠𝙢𝙖𝙣
“Bình tĩnh nói.”
Tên đàn em nuốt khan, rồi dõng dạc: — “Ở trung tâm học viện, một học sinh khối A vừa lao vào chiến đấu với cả khối B và C… Sau đó còn thách đấu với Mihawk!!”
🌌 Cả căn phòng bỗng im bặt. Nhưng đó chưa phải phần gây sốc nhất. — “Tên hắn là… Monkey D. Luffy. Và hắn… đang đội một chiếc mũ rơm y hệt của thuyền trưởng!!”
🍷 ẦM! Ly rượu trong tay Shanks rơi xuống đất, vỡ tan tành. Tất cả thành viên Bang Tóc Đỏ đều tròn mắt. Lucky Roo còn suýt nghẹn miếng thịt trong miệng, Yasopp đánh rơi khẩu súng đang lau dở.
Shanks khẽ nhướng mày, ánh mắt sâu hun hút như xoáy vào khoảng không. Anh chậm rãi lặp lại cái tên ấy, như muốn chắc chắn mình nghe đúng:
𝙎𝙝𝙖𝙣𝙠𝙨
𝙎𝙝𝙖𝙣𝙠𝙨
“Monkey… D. Luffy?”
𝘽𝙚𝙣𝙣𝘽𝙚𝙘𝙠𝙢𝙖𝙣
𝘽𝙚𝙣𝙣𝘽𝙚𝙘𝙠𝙢𝙖𝙣
Benn Beckman hít một hơi thuốc, thở dài — “Monkey D… Một cái họ đầy phiền toái. Nhưng quan trọng hơn… hắn mang chiếc mũ rơm giống hệt ngươi, Shanks. Không thể là trùng hợp được.”
Shanks im lặng rất lâu. Ánh mắt anh dần lóe sáng một tia tò mò — một cảm giác mà đã lâu anh chưa trải qua:
𝙎𝙝𝙖𝙣𝙠𝙨
𝙎𝙝𝙖𝙣𝙠𝙨
“Một kẻ mang cái tên ‘Monkey D. Luffy’, và còn đội mũ rơm giống hệt ta… Ở thế giới song song kia, rốt cuộc giữa ta và hắn đã xảy ra chuyện gì?”
Anh đứng bật dậy, khí thế bùng nổ khiến cả căn cứ nín thở.
𝙎𝙝𝙖𝙣𝙠𝙨
𝙎𝙝𝙖𝙣𝙠𝙨
“Chuẩn bị cho ta. Từ giờ… ta muốn biết tất cả mọi thứ về thằng nhóc mang mũ rơm đó.”
⚡ Tất cả Bang Tóc Đỏ bùng nổ. Lần đầu tiên, một cái tên từ khối A — vốn bị coi thường — lại khiến Shanks tóc đỏ và cả băng của anh phải chú ý đến như vậy.
...__________________...
⚓ Căn cứ Bang Râu Trắng – One Piece Academy Giữa một hòn đảo bay khổng lồ, nơi Bang Râu Trắng chiếm giữ như một pháo đài bất khả xâm phạm, sóng gió gào thét xung quanh vách đá.
Trong đại sảnh, những chiếc bàn dài chất đầy thức ăn, rượu chảy như thác, không khí rộn rã. Nhưng khác với sự náo nhiệt cuồng nhiệt của Bang Tóc Đỏ, nơi đây mang dáng dấp gia đình – từng tiếng cười, từng lời trêu chọc, tất cả chan chứa sự gắn kết.
Ở chính giữa, Râu Trắng – người đàn ông khổng lồ với cơ bắp như núi, chiếc bình rượu khổng lồ trong tay, bật cười sang sảng.
𝙀𝙙𝙬𝙖𝙧𝙙𝙉𝙚𝙬𝙜𝙖𝙩𝙚/𝙍â𝙪𝙏𝙧ắ𝙣
𝙀𝙙𝙬𝙖𝙧𝙙𝙉𝙚𝙬𝙜𝙖𝙩𝙚/𝙍â𝙪𝙏𝙧ắ𝙣
“Gurararara!! Bọn nhóc càng ngày càng ồn ào rồi!”
⚡ Bỗng nhiên, một cánh cửa bật mở. Một thành viên trong băng lao vào, gương mặt nghiêm trọng. “Bố già!! Tin khẩn!! Trong học viện… vừa rồi có kẻ khối A dám đứng lên thách thức Garneth của khối B!”
Không khí vốn vui vẻ chợt chùng xuống. Các đội trưởng đồng loạt nhìn nhau, một vài kẻ cau mày. Ace – ngồi gần đó, bập bập điếu thuốc, nheo mắt:
𝙋𝙤𝙧𝙩𝙜𝙖𝙨/𝙂𝙤𝙡 𝘿. 𝘼𝙘𝙚
𝙋𝙤𝙧𝙩𝙜𝙖𝙨/𝙂𝙤𝙡 𝘿. 𝘼𝙘𝙚
“Khối A sao? Chuyện này nghe như đùa vậy. Lũ A bình thường toàn là bọn bị khinh rẻ… làm gì có kẻ nào dám chống lại B?”
Marco, đội trưởng đội 1, bình tĩnh hơn nhưng giọng trầm:
𝙈𝙖𝙧𝙘𝙤
𝙈𝙖𝙧𝙘𝙤
“Tin tức này chắc chắn sẽ lan khắp học viện. Một khi trật tự bị xáo động… những bang phái lớn cũng sẽ phải để mắt.”
🍷 Râu Trắng ngửa đầu uống cạn, đặt mạnh bình rượu xuống, tiếng “cộp” vang vọng cả đại sảnh.
𝙀𝙙𝙬𝙖𝙧𝙙𝙉𝙚𝙬𝙜𝙖𝙩𝙚/𝙍â𝙪𝙏𝙧ắ𝙣
𝙀𝙙𝙬𝙖𝙧𝙙𝙉𝙚𝙬𝙜𝙖𝙩𝙚/𝙍â𝙪𝙏𝙧ắ𝙣
“Gurarara… thú vị thật! Một đứa trẻ dám phá bỏ cái vòng xiềng ‘phế vật’ mà học viện trói buộc nó…”
Tiếng sóng biển vỗ vào vách đá của hòn đảo bay, nhưng trong đại sảnh Bang Râu Trắng, bầu không khí lại nặng nề như bão tố.
Một đàn em lao vào, gấp gáp báo tin: “Bố già!! Tin chấn động…! Trong Thời Gian Tự Do vừa rồi, không chỉ có một học sinh khối A Monkey D. Luffy dám chống lại khối B… mà còn có thêm một kẻ khác xuất hiện — Roronoa Zoro! Hắn đã giao chiến trực tiếp với… Mihawk!!”
⚡ Cả đại sảnh ồn ào, những tiếng thì thầm, hốt hoảng xen lẫn hứng khởi bùng nổ:
“Zoro à!? Thằng đó không phải phế vật hạng A sao?!” “Mihawk… chính tay kiếm sĩ ấy ra mặt? Vậy nghĩa là tên Zoro kia đủ mạnh để khiến hắn để mắt sao!?” “Không thể nào…! Nếu tin này lan ra, cả học viện sẽ rung chuyển mất!”
Ace đứng bật dậy, điếu thuốc rơi khỏi môi, ngọn lửa bùng lên trong ánh mắt:
𝙋𝙤𝙧𝙩𝙜𝙖𝙨/𝙂𝙤𝙡 𝘿. 𝘼𝙘𝙚
𝙋𝙤𝙧𝙩𝙜𝙖𝙨/𝙂𝙤𝙡 𝘿. 𝘼𝙘𝙚
“Thằng nhóc đó… dám đối mặt Mihawk sao? Bố già, con phải tận mắt nhìn thấy hắn! Một kẻ dám thách thức kiếm sĩ mạnh nhất ở nơi này… không thể coi thường.”
Marco khoanh tay, giọng trầm tĩnh nhưng ánh mắt nghiêm nghị:
𝙈𝙖𝙧𝙘𝙤
𝙈𝙖𝙧𝙘𝙤
“Điều đáng sợ không phải sức mạnh của thằng nhóc, mà là hậu quả. Một học sinh khối A… lôi cả Mihawk ra mặt trận? Đây không còn là một trò giỡn trong Thời Gian Tự Do nữa. Tất cả thế lực khác… chắc chắn sẽ bắt đầu để mắt đến bọn họ.”
⚓ Râu Trắng ngồi trên chiếc ghế lớn, im lặng một lúc lâu. Ông nâng bình rượu, uống một ngụm lớn, rồi cười trầm đục:
𝙀𝙙𝙬𝙖𝙧𝙙𝙉𝙚𝙬𝙜𝙖𝙩𝙚/𝙍â𝙪𝙏𝙧ắ𝙣
𝙀𝙙𝙬𝙖𝙧𝙙𝙉𝙚𝙬𝙜𝙖𝙩𝙚/𝙍â𝙪𝙏𝙧ắ𝙣
“Gurararara… thú vị thật đấy. Lũ nhóc ấy vừa mới xuất hiện, đã làm cả học viện nổi sóng. Một thằng cao su bị gọi là phế vật… và một kiếm sĩ dám nhìn thẳng vào Mihawk.”
Ông đặt mạnh bình rượu xuống, đôi mắt sáng lên như biển động:
𝙀𝙙𝙬𝙖𝙧𝙙𝙉𝙚𝙬𝙜𝙖𝙩𝙚/𝙍â𝙪𝙏𝙧ắ𝙣
𝙀𝙙𝙬𝙖𝙧𝙙𝙉𝙚𝙬𝙜𝙖𝙩𝙚/𝙍â𝙪𝙏𝙧ắ𝙣
“Ta muốn xem… bọn nhóc đó sẽ còn tạo ra bao nhiêu trận bão tố nữa. Hãy để ý đến chúng. Từ giờ, Bang Râu Trắng… không thể coi thường bọn ‘phế vật’ này được nữa.”
Ngọn lửa trong bếp tiệc crack crack vang lên, nhưng cả gian phòng bỗng chốc lặng ngắt khi một thuộc hạ quỳ xuống trước Râu Trắng, giọng khàn đặc vì vội vã:
“Bố già… chúng tôi vừa điều tra được. Thanh niên tên Roronoa Zoro không phải học sinh bản địa. Hắn được kéo đến học viện này… thông qua một hố đen kỳ lạ. Cũng giống như cách nhiều kẻ đến từ thế giới song song khác bị hút vào nơi này.”
Cả đại sảnh chấn động. Một tên thủ lĩnh đội phụ đứng bật dậy, đập mạnh tay xuống bàn:
“Thế nghĩa là… Mihawk vừa so kiếm với một Zoro đến từ thế giới khác sao!? Một phiên bản chưa từng tồn tại ở đây?”
Giữa không khí xôn xao, một gã khác lên tiếng, giọng nghiêm trọng: “Tôi tận mắt thấy hắn cùng tên Monkey D. Luffy kia phối hợp. Chúng đánh như đã từng kề vai sát cánh từ lâu… cực kỳ ăn ý. Nếu không nhầm… chúng đến từ cùng một thế giới.”
🌊 Tiếng xì xào lập tức dấy lên: “Một bang phái từ thế giới khác… lạc vào đây sao!?” “Nếu thật vậy, chúng có thể sẽ phá vỡ cán cân thế lực trong học viện này.” “Một Luffy phế năng lực, một Zoro đối đầu Mihawk… quá nhiều điều bất thường!”
Marco khoanh tay, đôi mắt ánh lên suy tư:
𝙈𝙖𝙧𝙘𝙤
𝙈𝙖𝙧𝙘𝙤
“… Một thế giới song song? Không lẽ ngoài kia, còn có một nơi mà Luffy và Zoro thực sự tồn tại, sát cánh như đồng đội? Nếu đúng vậy, sự xuất hiện của bọn họ ở đây… chắc chắn không phải ngẫu nhiên.”
Ace nghiến răng, lửa bùng quanh vai, nở một nụ cười pha lẫn chiến ý:
𝙋𝙤𝙧𝙩𝙜𝙖𝙨/𝙂𝙤𝙡 𝘿. 𝘼𝙘𝙚
𝙋𝙤𝙧𝙩𝙜𝙖𝙨/𝙂𝙤𝙡 𝘿. 𝘼𝙘𝙚
“Chung một thế giới sao…? Vậy thì càng đáng để thử sức. Một thằng nhóc cao su phế năng lực mà vẫn khiến Mihawk để mắt đến đồng đội của mình… hừ, ta muốn xem bản lĩnh thật sự của bọn chúng thế nào.”
𝙀𝙙𝙬𝙖𝙧𝙙𝙉𝙚𝙬𝙜𝙖𝙩𝙚/𝙍â𝙪𝙏𝙧ắ𝙣
𝙀𝙙𝙬𝙖𝙧𝙙𝙉𝙚𝙬𝙜𝙖𝙩𝙚/𝙍â𝙪𝙏𝙧ắ𝙣
“Gurararara… Một thế giới khác, một bang phái Mũ Rơm khác… thú vị lắm. Nếu bọn nhóc ấy thực sự là đồng đội, thì hãy nhớ: ‘Đồng đội chân chính’ mới là thứ tạo nên những cơn bão thật sự. Không phải sức mạnh cá nhân.”
Ông nâng chén rượu lên, giọng vang dội cả đại sảnh:
𝙀𝙙𝙬𝙖𝙧𝙙𝙉𝙚𝙬𝙜𝙖𝙩𝙚/𝙍â𝙪𝙏𝙧ắ𝙣
𝙀𝙙𝙬𝙖𝙧𝙙𝙉𝙚𝙬𝙜𝙖𝙩𝙚/𝙍â𝙪𝙏𝙧ắ𝙣
“Bang Râu Trắng… từ giờ, hãy dõi theo lũ ‘phế vật’ đó. Một ngày nào đó, ta muốn tự mình xem thử… chúng sẽ tạo ra con sóng lớn cỡ nào trong cái học viện này.”
🔥 Bầu không khí bùng nổ, thuộc hạ đồng loạt hô vang. Trong bóng tối, ngọn lửa chiến ý của Bang Râu Trắng chính thức hướng về phía Luffy và Zoro đến từ thế giới khác.
...__________________...
⚡ Căn Cứ Băng Bách Thú – Lãnh địa Kaido Tiếng sấm nổ rền rĩ. Kaido đang ngồi giữa đại điện, nốc từng vò rượu khổng lồ. Một tên thuộc hạ run rẩy báo cáo:
“Thưa… Thưa Đại Bách Thú… tin tức mới nhất từ học viện… có kẻ từ thế giới song song xuất hiện. Một tên tên là Monkey D. Luffy… và đồng đội hắn – Roronoa Zoro. Chúng đã va chạm với Mihawk trong Thời Gian Tự Do.”
Cả sảnh im bặt. Kaido đặt mạnh vò rượu xuống đất rầm một tiếng, đôi mắt rực ánh điên dại:
𝙆𝙖𝙞𝙙𝙤
𝙆𝙖𝙞𝙙𝙤
“Zoro…? Luffy…? Gurarararara! Một thằng nhóc cao su phế năng lực mà dám gây chấn động cả học viện sao!? Nếu là đồng đội… bọn chúng chắc chắn sẽ thành lập bang phái riêng. Và nếu bang đó lớn mạnh… hừm, có khi đủ sức thách thức cả ta.”
Queen bật cười khặc khặc:
𝙌𝙪𝙚𝙚𝙣
𝙌𝙪𝙚𝙚𝙣
“Ngài Kaido, sao lại quan tâm? Chỉ là một đám ‘rác rưởi song song’ thôi mà.”
Kaido nghiến răng, nhấc bổng cây Kanabo, đập xuống đất khiến cả sảnh rung chuyển:
𝙆𝙖𝙞𝙙𝙤
𝙆𝙖𝙞𝙙𝙤
“Ngươi không hiểu đâu. Những kẻ đến từ thế giới khác… luôn mang theo những biến số khủng khiếp. Nếu chúng thực sự có tinh thần đồng đội… thì khác gì một ngọn lửa lan rộng giữa thùng thuốc nổ này! Và ta, Kaido, sẽ nghiền nát chúng trước khi ngọn lửa ấy bùng cháy!”
⚔️ Một cơn khát chiến nổi dậy. Kaido tuyên bố: “Từ giờ, băng Bách Thú phải theo dõi sát từng bước đi của Mũ Rơm.”
...__________________...
🍰 Đảo Bánh – Lãnh địa Big Mom Giữa khung cảnh ngọt ngào đầy màu sắc nhưng chết chóc, Big Mom đang thưởng thức chiếc bánh khổng lồ. Một homie thì thầm bên tai:
“Ma ma ma… Tin mới, Mẹ ơi. Một nhóm từ thế giới khác vừa xuất hiện. Luffy… Zoro… cả hai phối hợp đánh nhau giữa học viện. Tin đồn nói rằng… chúng chung một thế giới, đồng đội với nhau.”
Big Mom ngừng nhai, đôi mắt sáng lên:
𝘾𝙝𝙖𝙧𝙡𝙤𝙩𝙩𝙚 𝙇𝙞𝙣/𝘽𝙞𝙜𝙈𝙤𝙢
𝘾𝙝𝙖𝙧𝙡𝙤𝙩𝙩𝙚 𝙇𝙞𝙣/𝘽𝙞𝙜𝙈𝙤𝙢
“Đồng đội…? Một nhóm mới dám thách thức luật chơi ở đây sao? Ma ma ma… thú vị! Nếu bọn chúng thực sự là đồng đội, thì chẳng khác gì một gia đình nhỏ. Mà ngươi biết ta rồi… gia đình nào không thuộc về ta… thì chỉ có con đường bị nuốt chửng.”
Katakuri bước ra, giọng trầm nghiêm:
𝘾𝙝𝙖𝙧𝙡𝙤𝙩𝙩𝙚 𝙆𝙖𝙩𝙖𝙠𝙪𝙧𝙞
𝘾𝙝𝙖𝙧𝙡𝙤𝙩𝙩𝙚 𝙆𝙖𝙩𝙖𝙠𝙪𝙧𝙞
“Nhưng Mẹ, ta đã nghe tin… Zoro đối đầu Mihawk mà vẫn sống sót. Chúng ta không thể coi thường.”
Big Mom bật cười man dại, tiếng cười vang vọng khắp đảo:
𝘾𝙝𝙖𝙧𝙡𝙤𝙩𝙩𝙚 𝙇𝙞𝙣/𝘽𝙞𝙜𝙈𝙤𝙢
𝘾𝙝𝙖𝙧𝙡𝙤𝙩𝙩𝙚 𝙇𝙞𝙣/𝘽𝙞𝙜𝙈𝙤𝙢
“Ma ma ma ma!!! Càng tốt. Một thằng ‘cao su phế vật’, một kiếm sĩ dám khiêu chiến Mihawk… rồi chúng sẽ trở thành món bánh ngon nhất cho Mẹ nuốt trọn. Hãy chuẩn bị… Bang Big Mom sẽ là kẻ đầu tiên thử ‘hương vị’ của Mũ Rơm song song này.”
🌌 Và như thế… tin tức về Luffy và Zoro từ thế giới khác lan khắp học viện. Những con quái vật như Râu Trắng, Kaido, Big Mom đều bắt đầu chú ý. Ngọn gió nhỏ từ một trận giao chiến trong Thời Gian Tự Do… đã dấy lên cơn bão toàn học viện.
...__________________...
🏛️ Hội Đồng Quản Lý One Piece Academy – Tòa tháp trung tâm
Một căn phòng rộng lớn, ánh sáng xanh từ những tinh thể kỳ lạ phản chiếu lên những bộ đồng phục nghiêm trang. Đây không phải lớp học, mà là nơi quyền lực tối cao trong học viện ngự trị: Hội Đồng Giám Sát – nơi những “Hải Quân” của học viện đảm trách việc duy trì trật tự.
Trên ghế cao nhất, Đại Giám Sát Sengoku đập mạnh tập hồ sơ xuống bàn:
𝙎𝙚𝙣𝙜𝙤𝙠𝙪
𝙎𝙚𝙣𝙜𝙤𝙠𝙪
“Lại một biến số từ thế giới song song… Lần này không chỉ một, mà là hai. Monkey D. Luffy và Roronoa Zoro. Chúng không chỉ tham gia Thời Gian Tự Do… mà còn trực tiếp giao chiến với Mihawk! Chuyện này… là báo động cấp đỏ.”
Phó giám sát Garp ngồi dựa ghế, cười ha hả nhưng ánh mắt lại lóe lên sự nghiêm trọng hiếm thấy:
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮 𝘿. 𝙂𝙖𝙧𝙥
𝙈𝙤𝙣𝙠𝙚𝙮 𝘿. 𝙂𝙖𝙧𝙥
“Thằng nhóc Luffy… lại gây chuyện ngay khi vừa bước chân vào học viện. Nhưng Sengoku này… ngươi cũng biết nó không phải hạng dễ kiểm soát đâu.”
Aokiji khẽ thở dài, hơi thờ ơ:
𝙆𝙪𝙯𝙖𝙣/𝘼𝙤𝙠𝙞𝙟𝙞
𝙆𝙪𝙯𝙖𝙣/𝘼𝙤𝙠𝙞𝙟𝙞
“Đúng là rắc rối… Một kẻ ‘phế năng lực’ mà làm được đến thế… thì hắn chỉ có thể là mối đe dọa tiềm ẩn. Nếu hắn cùng Zoro kết hợp, không khéo sau này sẽ hình thành một bang phái hạt nhân đủ sức phá vỡ cân bằng học viện.”
Akainu đứng bật dậy, ánh mắt bùng cháy phẫn nộ:
𝙎𝙖𝙠𝙖𝙯𝙪𝙠𝙞/𝘼𝙠𝙖𝙞𝙣𝙪
𝙎𝙖𝙠𝙖𝙯𝙪𝙠𝙞/𝘼𝙠𝙖𝙞𝙣𝙪
“Không thể chấp nhận sự tồn tại của chúng! Thế giới song song vốn là thứ rác rưởi. Những kẻ như chúng chỉ làm lung lay trật tự học viện này. Tôi đề nghị: Đưa cả hai vào danh sách giám sát đặc biệt, và nếu cần thiết… loại bỏ ngay khi chúng vượt giới hạn!”
Kizaru nhếch môi cười nửa vời, giọng kéo dài:
𝘽𝙤𝙧𝙨𝙖𝙡𝙞𝙣𝙤/𝙆𝙞𝙯𝙖𝙧𝙪
𝘽𝙤𝙧𝙨𝙖𝙡𝙞𝙣𝙤/𝙆𝙞𝙯𝙖𝙧𝙪
“Oooh~ nhưng mà, nhanh thế liệu có công bằng không? Nếu chúng thực sự mạnh… thì Hội Đồng cũng có thêm những con bài thú vị để lợi dụng. Ma~ ánh sáng nào rồi cũng bị che khuất thôi mà…”
Sengoku trầm giọng chốt lại:
𝙎𝙚𝙣𝙜𝙤𝙠𝙪
𝙎𝙚𝙣𝙜𝙤𝙠𝙪
“Được rồi. Từ hôm nay, Luffy và Zoro sẽ nằm trong diện giám sát. Mọi hành động, mọi liên hệ với các bang phái lớn – đều phải báo cáo ngay. One Piece Academy không thể để một ‘ngọn lửa lạ’ thiêu rụi mọi thứ mà ta dựng nên.”
📜 Trên bảng thông báo mật của học viện, cái tên Monkey D. Luffy và Roronoa Zoro đã chính thức được khắc vào mục Giám Sát Đặc Biệt. Tin tức ấy… lại một lần nữa làm rung chuyển toàn bộ học viện.
_________________________
“Giữa bão đạn mịt mờ khói lửa, Bước chân dũng sĩ chẳng hề lùi. Thanh gươm sáng rực trong đêm tối, Soi đường cho ý chí quật cường. Dẫu máu đổ, đất rung, trời nghiêng ngả, Ngọn lửa tự do vẫn cháy hiên ngang.”
⁺‧₊˚ ཐི⋆♱⋆🅴🅽🅳ཋྀ ˚₊‧⁺

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play