Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Forsaken] [VoidBurger] [Noli7n7] [Nolix007n7] Hơn Cả Hai Chữ Bạn Thân

Chap 1. Công viên

_______
Buổi chiều mùa hạ, nắng vàng nghiêng xuống con ngõ nhỏ. Noli hớt hải chạy đến trước cửa nhà 7n7, tay còn cầm chiếc bóng bay mua vội ở đầu phố. Cậu đứng ngoài gọi lớn
noli (past)
noli (past)
Seven! Tao rủ mày đi công viên chơi nè
Cánh cửa gỗ khẽ mở, 7n7 ló đầu ra, nhướng mày trêu chọc
007n7 (past)
007n7 (past)
Lớn đầu rồi còn đi chơi công viên hả?
noli (past)
noli (past)
/Nhăn mặt, giơ bóng bay lắc lắc/ Kệ đi! Ai nói lớn thì không được đi chơi công viên
7n7 bật cười, ánh mắt thoáng chút lúng túng nhưng rồi cũng gật đầu. Hai đứa nhanh chóng chạy song song trên con đường đầy gió, tiếng cười vang vọng khắp khu phố
Công viên chiều hôm đó rộn ràng tiếng trẻ con nô đùa, mùi bỏng ngô và kẹo bông gòn lan trong không khí. Noli kéo tay 7n7 chạy thẳng đến chỗ trò đu quay, đôi mắt sáng lên như thể đây là điều cậu mong chờ nhất cả ngày
noli (past)
noli (past)
Lên thử không? /vừa nói vừa lôi kéo, chẳng để 7n7 kịp phản ứng/
007n7 (past)
007n7 (past)
/Ngồi vào ghế, còn chưa kịp cài dây an toàn đã trêu/ Này, tao mà té thì mày phải chịu trách nhiệm đấy nhé
noli (past)
noli (past)
Tao ngồi cạnh đây, té kiểu gì được /cười, khoanh tay như đang đảm bảo/
Khi vòng quay chậm rãi nâng cả hai lên cao, gió lùa qua mái tóc, 7n7 bất giác im lặng nhìn toàn cảnh công viên thu nhỏ bên dưới. Một cảm giác vừa sợ hãi vừa thích thú len vào tim. Noli thì ngược lại, hò reo hết cỡ, thỉnh thoảng quay sang ngắm gương mặt thoáng đỏ của 7n7, trong lòng dâng lên niềm vui khó tả
Kết thúc trò chơi, hai người ghé vào quầy kem ven lối đi. Noli đưa cho 7n7 một cây vị dâu, còn mình thì chọn vị socola. Cả hai ngồi trên chiếc ghế đá dưới gốc cây phượng, vừa ăn kem vừa cười nói về những chuyện vẩn vơ
noli (past)
noli (past)
Thấy chưa, đi công viên đâu có tệ /bĩu môi/
007n7 (past)
007n7 (past)
/Cắn một miếng kem, giả vờ nghiêm túc/ Ừ thì… cũng không tệ lắm. Nhưng đừng có quen rồi bắt tao đi hoài đấy
Mặt trời dần lặn sau rặng cây, cả công viên được phủ trong sắc cam vàng dịu dàng. Trên ghế đá, vỏ kem đã vứt gọn vào thùng rác, chỉ còn lại hai người ngồi cạnh nhau, chân đung đưa theo nhịp gió
noli (past)
noli (past)
/Nghiêng đầu, nhìn 7n7 cười/ Mai chúng ta lại ra đây nữa nhé?
7n7 khẽ chau mày, tính buông một câu trêu chọc như mọi lần: “Lớn đầu rồi còn công viên hả.” Nhưng khi thấy đôi mắt Noli ánh lên dưới hoàng hôn, cậu bất giác ngập ngừng. Thay vì nói, 7n7 chỉ lặng lẽ gật đầu, khóe môi cong thành nụ cười mơ hồ
Gió nhẹ thổi qua, thổi bay sợi tóc vương trên trán 7n7. Noli định đưa tay chỉnh lại, nhưng rồi dừng lại giữa chừng, bàn tay chỉ lơ lửng trong khoảng không. Khoảnh khắc vụng về ấy khiến tim cả hai đập nhanh hơn, dù chẳng ai nói ra
Tiếng ve cuối hè vẫn râm ran, nhưng trong khoảnh khắc ngắn ngủi ấy, cả thế giới như chậm lại, chỉ còn hai trái tim non trẻ đang lặng lẽ tìm nhau. Và dẫu chưa có một lời hứa rõ ràng, ánh mắt trao nhau chiều hôm đó đã gieo vào lòng cả hai một điều gì đó… vượt xa hơn tình bạn
‧*・༓☾ END CHAP 1 ☽༓・*

Chap 2. Từ Hận Sang Yêu?

Hai người đi chơi tới tận đêm khuya mới về
Đường phố đã vắng, chỉ còn ánh đèn đường vàng nhạt hắt xuống mặt đường ướt sương. 007n7 chào tạm biệt Noli rồi về nhà
007n7 lững thững đi về. Trước cửa nhà, cậu chợt thấy một cái bọc chăn nhỏ xíu, động đậy khe khẽ
Cậu tò mò cúi xuống, khẽ mở ra. Trong chăn… không phải mèo, không phải chó, mà là một đứa bé sơ sinh với đôi mắt to tròn và làn da đỏ
007n7 (past)
007n7 (past)
Ơ… cái gì đây? Trẻ con à? /ngớ người/
Đứa bé oe oe khóc, bàn tay bé xíu chộp lấy ngón tay cậu như sợ bị bỏ rơi. Trong khoảnh khắc đó, trái tim 007n7 mềm nhũn ra
007n7 (past)
007n7 (past)
/thở dài, nhưng khóe môi lại mỉm cười/ Thôi đựơc...tao sẽ nuôi mày
Nói rồi, cậu bế bọc chăn vào nhà. Ánh đèn vàng trong phòng khách sáng lên, soi rõ cảnh một hacker tương lai—giờ chỉ là một bé con ngái ngủ, đã tìm được một mái ấm mới
Sáng hôm sau, mặt trời vừa lên, tiếng gõ cửa vang lên liên hồi. 007n7 mắt còn díp, một tay bế cái bọc chăn nhỏ, một tay lồm cồm mở cửa
Trước cửa là Noli, người bạn thân luôn tò mò chuyện của 007n7. Vừa bước vào, Noli suýt nữa đánh rơi túi đồ ăn sáng khi thấy cảnh tượng trong phòng
007n7 đang mặc tạp dề nấu cháo, mà bên cạnh trên ghế sofa, một đứa bé sơ sinh quấn chăn kêu “oe oe”
noli (past)
noli (past)
/hét lớn/ Ơ… CÁI GÌ ĐÂY?!
007n7 (past)
007n7 (past)
/tỉnh bơ trả lời/ Ơ thì… con tao
noli (past)
noli (past)
/mắt trợn tròn như muốn rớt ra/ CON MÀY??!!
noli (past)
noli (past)
Tối qua mày đi chơi, sáng nay đã có con luôn là sao???
007n7 (past)
007n7 (past)
/vừa lắc sữa vừa đáp tỉnh rụi/Không phải của ai hết. Hôm qua nó nằm trước cửa, tao nhận nuôi. Tên nó là c00lkidd
Noli ôm đầu, quay sang nhìn đứa bé. C00lkidd lúc đó lại chìa tay ra, nắm lấy ngón tay của Noli, đôi mắt long lanh
noli (past)
noli (past)
/đứng chết lặng một hồi lâu, rồi gắt lên/ Không được! Mày làm cái trò gì vậy 007n7? Nuôi một đứa trẻ sơ sinh từ trên trời rơi xuống à? Tao không chấp nhận chuyện này!
007n7 (past)
007n7 (past)
/đặt bình sữa xuống bàn, ánh mắt thoáng tối lại/ C00lkidd là con của tao. Nếu mày không chấp nhận thì… thôi
noli (past)
noli (past)
Nhưng còn kế hoạch của chúng ta? Void Star thì sao? Bao nhiêu năm nay chúng ta đi cùng nhau là vì mục tiêu đó! /giọng run run, vừa giận vừa hoảng/
007n7 (past)
007n7 (past)
/ôm c00lkidd sát vào ngực, khẽ lắc đầu/ Xin lỗi, nhưng tao sẽ không đi lấy Void Star với mày nữa. Giờ ưu tiên của tao… chỉ là chăm sóc thằng bé này
Khoảnh khắc ấy, khoảng cách vô hình dựng lên giữa hai người. Noli cắn chặt môi, không nói thêm lời nào, quay lưng bỏ đi
Cánh cửa khép lại, để lại 007n7 lặng lẽ đứng trong phòng khách. C00lkidd ngái ngủ vùi mặt vào vai cậu, bàn tay bé xíu níu lấy áo như một sợi dây trói buộc vĩnh viễn
Một kỷ nguyên mới bắt đầu—khi 007n7 chọn làm “người cha” thay vì đồng hành cùng Noli trên con đường đầy tham vọng
Từ hôm đó, 007n7 và Noli không còn gặp nhau nữa. Những ngày xưa cùng nhau săn lùng Void Star giờ chỉ còn là ký ức
007n7 dành toàn bộ thời gian để nuôi dưỡng c00lkidd. Ban đầu, mọi việc đều lộn xộn: pha sữa sai công thức, thay tã lúng túng, cả đêm thức trắng vì thằng bé khóc. Nhưng dần dần, căn nhà vốn lạnh lẽo lại đầy tiếng cười khúc khích, tiếng bập bẹ, và đôi khi là tiếng… nổ tung của cái c00lgui bị c00lkidd chạm tay vào.
Đúng vậy—c00lkidd không phải một đứa bé bình thường. Ngay cả lúc mới chập chững, nó đã có khả năng “nghịch” c00lgui của 007n7
Trong khi đó, Noli thì khác. Bị phản bội và bỏ rơi, cậu ta bắt đầu nuôi mối hận. Một mình Noli quyết định tiếp tục con đường đi tìm Void Star
noli (past)
noli (past)
💭Ngày nào đó, 007n7 sẽ hối hận vì đã từ bỏ ta… vì đã chọn thằng nhóc c00lkidd thay vì đồng hành cùng ta
Trời về khuya. 007n7 ôm c00lkidd ngủ trên ghế sofa, mà không hề hay biết: ở phía xa, Noli đang đứng trong bóng tối, lặng lẽ dõi theo qua khung cửa sổ, đôi mắt ánh lên tia quyết liệt. Một tình bạn đã gãy đôi. Một cuộc đối đầu không thể tránh khỏi đang hình thành
Mười năm sau
C00lkidd giờ đã mười tuổi. Thằng bé lớn nhanh, lanh lợi và đầy… bất thường. Mỗi khi nó đứng trước c00lgui, những dòng lệnh hiện lên như thể chính chiếc c00lgui tự viết theo ý nó. Đôi mắt của c00lkidd phản chiếu ánh sáng màn hình, vừa hồn nhiên vừa ma mị
007n7 đã quen với cuộc sống làm cha. Cậu chưa từng hối hận vì lựa chọn năm ấy—dù cái tên “Void Star” giờ chỉ còn vang vọng trong những giấc mơ dở dang
Một buổi tối, khi hai cha con trở về sau một ngày dài, trước cổng nhà có người đang đứng chờ. Bóng dáng quen thuộc. Ánh mắt kiên định. Đó là Noli
Không còn là người bạn năm xưa, Noli trông già dặn và lạnh lùng hơn nhiều. Cậu khoác trên vai một chiếc áo choàng tối màu, và trong mắt ẩn giấu một tia sáng của kẻ đã bước qua quá nhiều hiểm nguy
007n7
007n7
/khựng lại/ ...Noli
n0li (loli)
n0li (loli)
/nhìn thẳng vào cậu, rồi liếc sang c00lkidd đang nép bên cạnh. Giọng anh khàn đi/ Đã mười năm rồi. Cậu vẫn chọn nó thay vì chọn ta, đúng không?
c00lkidd (cu li kít)
c00lkidd (cu li kít)
/ngẩng đầu, đôi mắt trong trẻo nhưng đầy cảnh giác. Thằng bé nắm chặt tay cha/ Cha… đây là ai vậy?
Trong khoảnh khắc ấy, bầu không khí dày đặc như sắp nổ tung. Một bên là tình bạn cũ chưa kịp hàn gắn, một bên là “gia đình nhỏ” 007n7 dốc hết trái tim để bảo vệ. Trận gặp gỡ này không chỉ là cuộc đoàn tụ… mà có thể là khởi đầu cho một cuộc đối đầu lớn
Không khí trước cổng nhà đặc quánh lại
007n7
007n7
/Siết chặt tay con trai, ánh mắt trầm xuống/ Noli… chúng ta đã không còn đi chung đường. Nếu mày đến để trách móc, thì cứ trách tao. Nhưng đừng lôi thằng bé vào
n0li (loli)
n0li (loli)
/khẽ cười, nhưng nụ cười đó đầy cay đắng/ Cậu vẫn thế. Luôn đặt nó lên trên tất cả.
n0li (loli)
n0li (loli)
Nhưng 007n7… cậu có biết không? Chính Void Star mà ta tìm thấy sau bao năm… đã cho ta thấy, thằng bé kia không phải con người bình thường
c00lkidd (cu li kít)
c00lkidd (cu li kít)
/giật mình, ngước mắt nhìn Noli. Trong đồng tử cậu bé, ánh sáng điện lóe lên như một tia lửa/ Cậu ta nói đúng… cha à? /lí nhí/
007n7
007n7
/cắn chặt răng, im lặng/
Trong ánh đèn đường vàng vọt, hai người bạn cũ nhìn nhau như hai chiến tuyến không thể hòa hợp
Trước cổng nhà, không khí căng thẳng tưởng chừng sắp bùng nổ. Nhưng đúng lúc đó, c00lkidd kéo nhẹ tay cha, nhìn cả hai bằng đôi mắt sáng long lanh
c00lkidd (cu li kít)
c00lkidd (cu li kít)
Con… không muốn cha đánh nhau với chú ấy đâu
Lời nói non nớt nhưng vang vọng trong đêm tĩnh. 007n7 khựng lại, còn Noli cũng thoáng sững sờ. Một thằng bé mười tuổi, nhưng giọng nói lại mang sức nặng đủ để chặn dòng lửa hận
007n7
007n7
/Nhìn Noli thật lâu, rồi thở ra một hơi dài/ Có lẽ tao đã sai… khi cứ nghĩ giữa chúng ta chỉ còn lại hận thù
n0li (loli)
n0li (loli)
/siết chặt nắm tay, nhưng rồi buông thõng. Ánh mắt băng giá bấy lâu dần tan chảy thành sự mệt mỏi, và cuối cùng là nụ cười nhạt nhòa/ …Thì ra, suốt mười năm qua, tao chẳng giận mày… mà chỉ giận bản thân vì đã bị bỏ lại phía sau
Trong giây phút đó, hai người không còn là kẻ thù, cũng chẳng còn là những chiến hữu của Void Star năm nào—họ chỉ là 007n7 và Noli, đứng trước nhau, với một đứa trẻ đã vô tình nối lại sợi dây đã đứt
Thời gian trôi đi, Noli bắt đầu lui tới nhà 007n7 nhiều hơn. Ban đầu chỉ là “giúp chăm c00lkidd”, rồi dần dần, những bữa cơm ba người, những đêm khuya trò chuyện, đã khiến khoảng cách giữa họ biến mất
c00lkidd (cu li kít)
c00lkidd (cu li kít)
/Hớn hở chạy quanh gọi/ Cha ơi! Chú Noli!
…rồi một ngày, thằng bé vô tư hỏi tiếp
c00lkidd (cu li kít)
c00lkidd (cu li kít)
Ủa, sao hai người không… ở chung luôn cho tiện?
Câu hỏi ngây thơ ấy làm cả 007n7 và Noli đều đỏ mặt. Nhưng trong lòng họ, câu trả lời đã rõ ràng từ lâu
Tình bạn cũ đã tan vỡ. Tình thù cũng đã hóa giải. Thay vào đó… là một mối tình lặng lẽ nảy nở, trong căn nhà nhỏ có tiếng cười và ánh sáng của một gia đình kỳ lạ

Chap 3. H-

_____
Ngày hôm đó, không ai trả lời thẳng cho thằng bé. Nhưng đêm xuống, khi căn nhà nhỏ chìm trong yên tĩnh, hai người họ cùng ngồi bên hiên, ngắm ánh trăng dịu rơi xuống khoảng sân
007n7
007n7
Có lẽ… đã đến lúc chúng ta thôi trốn tránh” /thì thầm/
n0li (loli)
n0li (loli)
/Khẽ mỉm cười/ Ừ. Ta không còn là kẻ thù nữa… chúng ta đã là một phần trong gia đình của thằng nhỏ rồi
Và từ khoảnh khắc đó, khoảng cách vô hình bao năm trời bỗng chốc tan biến. Từ hận thù, từ đổ nát, một mối dây ràng buộc mới đang dần hình thành — dịu dàng nhưng cũng thật bền chặt
Đêm ấy, dưới ánh trăng vằng vặc, gió khẽ lùa qua hiên nhà, mang theo hương hoa thoang thoảng. 007n7 ngồi lặng, ánh mắt nghiêng về phía người bạn năm xưa, giờ đã chẳng còn chỉ là "bạn" nữa
007n7
007n7
Noli... /giọng anh trầm khàn, như ngập ngừng, như chất chứa điều gì không nói được/
n0li (loli)
n0li (loli)
/Quay sang, đôi mắt ánh lên trong bóng trăng/ Ừ?
Trong khoảnh khắc ấy, mọi ký ức về thù hận, về những năm tháng đối đầu, bỗng dưng tan biến như khói sương. Thay vào đó chỉ còn lại nhịp tim gấp gáp và hơi thở đan xen
007n7
007n7
Có lẽ... /khẽ cười, nghiêng người lại gần/
007n7
007n7
…từ lâu, ta đã không còn muốn rời xa ngươi nữa
Noli sững lại, đôi tai đỏ bừng, tim đập loạn. Anh định nói gì đó, nhưng chưa kịp, một bàn tay đã siết chặt lấy tay mình
007n7
007n7
/ánh mặt kiên định, dịu dàng nhưng đầy nóng bỏng/ Chúng ta đã bỏ lỡ quá nhiều rồi. Đừng để thêm một lần nào nữa…
Lời nói ấy, kèm theo khoảng cách ngắn dần, cuối cùng khép lại bằng một nụ hôn bất ngờ. Không dữ dội, không vội vã, mà chỉ có sự run rẩy và khao khát kìm nén bấy lâu
Ánh trăng như tan chảy xuống khoảng sân, chứng kiến hai kẻ vốn từng đối đầu nay tìm thấy nhau trong hơi thở ấm nồng, trong một lời hứa ngầm rằng từ đây, chẳng gì có thể chia xa được nữa
Nụ hôn ban đầu còn run rẩy, nhưng rồi càng lúc càng trở nên sâu hơn, nồng nàn hơn. 007n7 vòng tay ôm chặt lấy Noli, kéo người kia sát lại như sợ sẽ tan biến mất
Hơi thở hòa quyện, dồn dập. Ánh trăng soi xuống, vẽ nên hình ảnh hai thân ảnh quấn chặt, chẳng còn khoảng cách
007n7
007n7
Noli... /giọng khàn đặc, gọi tên người kia như một lời khẩn cầu/
Noli đáp lại bằng cách siết lấy vạt áo của 007n7, để mặc cho cảm xúc dâng trào cuốn trôi lý trí. Môi họ tìm đến nhau, không ngừng, ngày càng mãnh liệt. Từng cái chạm, từng cái siết tay, từng cái vuốt ve nhẹ dọc bờ vai… đều khiến cả hai run rẩy
Căn nhà nhỏ như biến mất. Chỉ còn có họ, và một ngọn lửa rực cháy trong tim, thiêu đốt mọi ngần ngại
Nụ hôn ban đầu tưởng như 007n7 nắm thế chủ động, nhưng rồi Noli bất ngờ xoay người, ép ngược anh áp vào vách gỗ. Đôi mắt Noli sáng rực trong ánh trăng, vừa dịu dàng vừa đầy uy lực
n0li (loli)
n0li (loli)
Ngươi tưởng lúc nào cũng kiểm soát được ta sao?
Giọng Noli trầm thấp, hơi thở nóng hổi phả sát bên tai, khiến 007n7 rùng mình
Không kịp phản kháng, môi anh lại bị cướp lấy, mãnh liệt đến nghẹt thở. Nụ hôn sâu đến mức như muốn nuốt trọn mọi lý trí còn sót lại
Bàn tay Noli không chần chừ mà lướt dọc theo từng đường nét, chiếm hữu, khẳng định quyền kiểm soát. 007n7 chỉ có thể bấu chặt vào vai người kia, cơ thể run rẩy nhưng lại chẳng muốn thoát ra
Căn phòng nhỏ vang vọng những tiếng thở gấp, những va chạm dồn dập, như một khúc nhạc dồn dập, nóng bỏng. Ánh trăng ngoài kia rực sáng, soi rõ một sự thật: kẻ từng lạnh lùng nhất, kiêu ngạo nhất… giờ đây cũng chỉ có thể ngẩng mặt lên, run rẩy dưới vòng tay chiếm hữu của Noli
Noli càng lúc càng mạnh mẽ, từng động tác như một lời tuyên bố quyền sở hữu không thể chối bỏ. 007n7 bị ép sát vào vách gỗ, cơ thể run rẩy nhưng ánh mắt lại tràn ngập sự đầu hàng ngọt ngào
n0li (loli)
n0li (loli)
Ngoan nào... /Thì thầm, giọng khàn đặc, rồi lại cúi xuống chiếm lấy môi anh một lần nữa, sâu và dữ dội như sóng cuộn/
Bên ngoài, gió đêm rít qua khe cửa, mang theo tiếng xào xạc như tiếng trống thúc giục. Bên trong, hơi thở dồn dập, cơ thể quấn lấy nhau, như hai ngọn lửa hòa vào một, cháy sáng rực rỡ trong đêm tối
007n7 khẽ bật tiếng rên nghẹn ngào, bàn tay vô thức bấu chặt lấy vai Noli. Anh không còn là kẻ kiểm soát nữa – giờ đây, chỉ còn là kẻ bị cuốn trôi, bị chinh phục hoàn toàn
Trăng trên cao sáng đến chói mắt, chứng kiến những chuyển động cuồng nhiệt, như bão tố dồn dập, như thác nước tràn xuống không thể ngăn. Đêm dài ấy, chẳng còn gì ngoài khát vọng, ngoài sự tan chảy, ngoài hai linh hồn đang quấn quýt tìm nhau đến tận cùng
┈ END CHAP 3 ┈

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play