Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Đn Quỷ Khóc] Bệnh Nhân Tâm Thần

1

T/g
T/g
Hiii
Phù Phong
Phù Phong
Phù Phong 18 tuổi Tính cách: ngọt ngào và vui tính.Đừng để cậu ta thấy máu hoặc những thứ kỳ lạ vì cậu ta sẽ không còn như ban đầu Sở thích: Dango, trẻ con và những điều siêu nhiên của thế giới tâm linh Ghét: Bị kiểm soát,giam cầm,gia đình,học tập, động vào đồ đạc riêng tư Quá khứ: Gia đình gia giáo quản nghiêm khiến một kẻ thiên tài hoá thành bệnh nhân tâm thần có xu hướng bạo lực cao.Sẵn sàng giết người nếu không vừa ý Võ thuật: Taekwondo - huyền đai tam đẳng
Phù Phong
Phù Phong
Vũ khí
Phù Phong
Phù Phong
NovelToon
T/g
T/g
Vì luôn cảm giác không an toàn nên cậu luôn mang thứ này bên người tiện đường hành động nếu cần thiết
T/g
T/g
Nhưng may mắn tới giờ ngoài người em trai xấu số kia ra thì chưa ai bị thương bởi vũ khí cậu
T/g
T/g
Cũng không ai dám bắt nạt cậu vì nếu làm vậy họ sẽ bị đuổi học ngay lập tức và nguy cơ cao ở trại giáo dưỡng ( đã có nạn nhân )
__________
Nv phụ
Nv phụ
Bệnh nhân 23
Nv phụ
Nv phụ
Phù Phong
Nv phụ
Nv phụ
Chào em, em cảm thoải mái khi ngồi đây cùng tôi chứ? / mỉm cười /
Phù Phong
Phù Phong
NovelToon
Phù Phong
Phù Phong
Dạ vâng thưa bác sĩ/ mỉm /
Nv phụ
Nv phụ
Tốt rồi! Em hãy coi đây là một cuộc gặp mặt thông thường thôi nhé! Không cần phải lo lắng gì cả.Hãy cho tôi biết với tư cách một người bạn vì sao hôm nay em tới đây/ mỉm cười dịu dàng /
Phù Phong
Phù Phong
Em cảm thấy hưng phấn một cách kỳ lạ với những thứ siêu nhiên không rõ../ trầm mặc /
Phù Phong
Phù Phong
Điều đó khiến những người xung quanh em cho rằng em bị bệnh tâm thần
Phù Phong
Phù Phong
Ba mẹ em điều cho rằng em là thứ bệnh hoạn nên bắt ép nhốt em trong phòng
Phù Phong
Phù Phong
Em sợ lắm!
Phù Phong
Phù Phong
Em không hiểu vì sao họ lại làm vậy
Phù Phong
Phù Phong
Em thật sự bệnh tâm thần sao bác sĩ/ nức nở /
Phù Phong
Phù Phong
NovelToon
Nv phụ
Nv phụ
" Không ổn cảm xúc bệnh nhân đang chuyển biến xấu "
Nv phụ
Nv phụ
Em bình tĩnh lại kể tôi nghe vì sao em cảm thấy hứng thú với những thứ siêu nhiên ngoài kia vậy cậu bé?/ trấn an /
Phù Phong
Phù Phong
Hừm
Phù Phong
Phù Phong
A phải rồi/ mỉm cười /
Phù Phong
Phù Phong
NovelToon
Phù Phong
Phù Phong
Nó rõ ràng có thực mà nhỉ? Vì sao mọi người lại cho rằng nó không có vậy
Phù Phong
Phù Phong
Và em còn có thể chạm vào nó nữa/ hưng phấn /
Phù Phong
Phù Phong
Nó đã cho em biết rất nhiều thứ hay ho ngoài kia
Phù Phong
Phù Phong
Em cảm thấy tuyệt vời lắm luôn á bác sĩ ơi/ cười tươi /
Phù Phong
Phù Phong
NovelToon
Phù Phong
Phù Phong
Nhưng..
Phù Phong
Phù Phong
Cứ mỗi lần bạn ấy dẫn em đi em lại cảm thấy rất buồn ngủ như 3 ngày chưa ngủ vậy
Phù Phong
Phù Phong
Nhưng nó cũng chẳng ảnh hưởng gì trước sự thú vị mà bạn ấy cho em thấy
Nv phụ
Nv phụ
/ viết /
Mắc chứng rối loạn tâm thần nhưng mức độ hoạt động cao
Có vài dấu hiệu của rối loạn lưỡng cực
Nv phụ
Nv phụ
" Sinh ra ảo giác luôn à.. "
Nv phụ
Nv phụ
" Xem ra có những dấu hiệu của tâm thần phân liệt luôn rồi "
Nv phụ
Nv phụ
" Trường hợp này khá nặng "
Nv phụ
Nv phụ
" Nếu không điều trị tốt cậu ta có khả năng sẽ trở nên nguy hiểm với những hành vi bạo lực của mình "
Nv phụ
Nv phụ
" Nhưng nếu ràng buộc có khả năng cậu ta sẽ không phối hợp "
Nv phụ
Nv phụ
" Phải hỏi rõ thêm mới được "
Nv phụ
Nv phụ
Em cảm giác cơ thể mình vẫn khỏe mạnh chứ?
Phù Phong
Phù Phong
Dạ vâng ngoại trừ ngủ nhiều hơn ra thì em chẳng cảm thấy rất gì nữa hết ạ/ mỉm cười /
Nv phụ
Nv phụ
" Dễ khống chế "
Nv phụ
Nv phụ
Em có người thân nào bênh cạnh chứ?
Phù Phong
Phù Phong
Họ đã vứt bỏ em họ coi em là phế phẩm mà vứt bỏ/ rũ mi /
Nv phụ
Nv phụ
Vậy ư? Nhưng em đừng quá lo lắng nếu em điều trị tích cực em sẽ khỏi bệnh và hoạt động lại bình thường thôi cậu bé!/ mỉm cười dịu dàng /
Phù Phong
Phù Phong
D-dạ / chóng mặt /
Phù Phong
Phù Phong
" Sao thế này? "
Phù Phong
Phù Phong
" buồn ngủ quá .. "
Phù Phong
Phù Phong
/ ngất /
____________
Phù Phong
Phù Phong
/ giật mình /
Phù Phong
Phù Phong
/ nhìn ngó xung quanh /
Phù Phong
Phù Phong
" Hừm haha~ "
Phù Phong
Phù Phong
/ cười khẽ /
Phù Phong
Phù Phong
NovelToon
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
/ chú ý /
Gương mặt cậu vốn rất khả ái và mang lại cho người ta cảm giác an toàn nên khi trong tình cảnh này một người con trai với gương mặt như vậy mỉm cười là điều kỳ lạ
Bỗng có một tiếng nói tức giận của một người đàn ông trung niên vang lên phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng này
Chàng béo xâu số
Chàng béo xâu số
Chắc chắn lại là một chương trình nào đó không có lương tâm/ tức giận /
Chàng béo xâu số
Chàng béo xâu số
Muốn mời chúng ta để quay một show thực tế
Chàng béo xâu số
Chàng béo xâu số
Chắc chắn điện thoại của chúng ta đã bị tịch thu rồi!
Chàng béo xâu số
Chàng béo xâu số
Các anh chị cứ ở lại đây chơi đi tôi đi đây!/ nhảy khỏi xe buýt /
Phù Phong
Phù Phong
" Một người đàn ông ngốc nghếch.. "
Phù Phong
Phù Phong
" Nếu nó là thực thì sao ta? "
Phù Phong
Phù Phong
/ nhắm mắt dưỡng thần /
Phù Phong
Phù Phong
" Xe buýt có 9 người h còn 8 "
Phù Phong
Phù Phong
" Họ đều là người thường trừ người đàn ông kia ra! "
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Phù Phong
Phù Phong
" Không người nào bình thường lại mang theo dao bên mình hết! "
Có lẽ không ai chú ý vì chiếc áo mangto bên ngoài
Nhưng khoé mắt cậu thấy rõ cán dao, thứ ấy cậu đã quá quen thuộc nên không thể nào nhầm lẫn
Phù Phong
Phù Phong
" Thú vị~ Thú vị quá đi a "
Phù Phong
Phù Phong
/ hưng phấn /
Phù Phong
Phù Phong
NovelToon
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
" Cậu ta? "
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
" Mình cảm nhận được sự kỳ lạ của người này "
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
" Khó mà không đề phòng một người như vậy "
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
/ nhắm mắt /
Cả hai đều như đang nghỉ ngơi nhưng lại luôn dùng nhưng giác quan khác để cảm nhận đối phương
15' sau
Trước mắt tất cả xác người đàn ông kia vắt trên cột cao với toàn thân máu me và họ thấy được sự sợ hãi tận sâu bên trong trái tim mình
Trái tim tất cả như bóp nghẹn không thở được
Họ luôn tự lừa mình rằng đó chỉ là một show thực tế nhưng sự thật trước mắt tính sao?
Những cô gái mở to mắt không thốt nên lời nhìn xe buýt dần tiến gần đến xác người đàn ông kia
Ba chàng trai kia rùng mình, từng tế bào trong người họ như sôi sục
Họ muốn chạy
Cơ thể như cảm nhận được nguy hiểm liên tục nhắc nhở họ qua từng sự run rẩy của tế bào
Tiểu Nhất Bạch nhìn cảnh tượng trước mắt mà ngớ người
Anh tuy đã cảm nhận được sự không ổn của chiếc xe buýt này nhưng anh không ngờ nó có thể làm tới mức này
Là một con người nhìn cảnh tượng trước mắt anh đương nhiên sinh lòng sợ hãi
Nhưng nó không quá phóng đại đến mức khiến anh mất đi sự bình tĩnh vốn có
Anh h đây càng thêm chú ý đến cậu nhóc ghế kế bên
Cậu ta đang sót thương hay hưng phấn vậy?
Anh không hiểu
Phù Phong
Phù Phong
" Thật tột nghiệp cho người đàn ông xấu số "
Phù Phong
Phù Phong
" Trái tim mình đang hưng phấn sao? "
Phù Phong
Phù Phong
/ cuối gầm mặt xuống /
Tiểu Nhất Bạch thấy rõ đôi môi ấy đang mím chặt lại
Mái tóc che phủ đôi mắt hạnh kia
Không thấy rõ biểu cảm
Trong lòng dù nhiều nghi vấn nhưng cũng không nhìn cậu nữa
Phù Phong
Phù Phong
" Chết tiệt mùi máu ấy khiến mình tò mò chết đi được "
Phù Phong
Phù Phong
" Thứ giết hắn ta là dãi sương mù kia à? "
Phù Phong
Phù Phong
" Xem ra mọi chuyện ngày càng thú vị rồi đây "
Phù Phong
Phù Phong
" Nhất là con người kia/ liếc nhẹ về phía anh / "
H đây thứ Tiểu Nhất Bạch chú ý là lá thư cùng dòng nhắn kỳ lạ kia
Thứ Phù Phong chú ý lại là thứ đã giết chết người đàn ông
Còn Lưu Thiên Bang chú ý lại là quẻ bói trên tay mình
10' sau
Xe buýt cuối cùng cũng dừng lại
Tất cả xuống xe và thứ mọi người thấy là chiếc xe buýt không người lái?
Nv phụ
Nv phụ
/ sợ hãi /
Họ không thể tự lừa dối người nữa
Sự thật rõ rành rành
Giọng nói trầm ấm của người con trai tuổi đôi mươi vang lên
Bắc Đảo
Bắc Đảo
Đi thôi! Dù sao chúng ta cũng không còn sự lựa chọn nào khác
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
Thật rất phải vào trong à..
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
Lỡ bên trong đó cũng không an toàn thì sao?..
Lời nói của cô gái vừa dứt không khí lại trùng xuống
Ban đầu họ nghĩ đây là trò đùa
Nhưng khi nhìn thấy cái chết của người đàn ông trung niên
Và chiếc xe buýt không người lái
Họ muộn màng nhận ra tất cả không như họ nghĩ
Phù Phong
Phù Phong
Thật ra bên trong có thể không an toàn nhưng có một điều em chắc chắn là nó an toàn hơn ở đây đấy/ cười rạng rỡ /
Phù Phong
Phù Phong
NovelToon
Phù Phong
Phù Phong
Mọi người đừng lo nhiều như vậy/ trấn an /
Phù Phong
Phù Phong
Tất cả sẽ không sao đâu!
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Không vào à?
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Hay các người muốn vào dãi sương mù kia?
Nhan Hữu Bình
Nhan Hữu Bình
Chúng tôi vào/ giật mình /
Cả đám chen chúc nhau từng bước về phía trước dù sân rất rộng
Họ sợ hãi vì thứ họ không thấy
Và cả nỗi sợ không tên trong lòng
Tiếng gõ cửa vang lên cùng với đó là một cậu nhóc thoạt chừng 10 11 tuổi ra đón
Điền Huân
Điền Huân
Vào đi!
Tiểu Nhất Bạch và cậu bước vào không kiên dè nhưng những người khác thì không như vậy
Cứ nhìn ngó xung quanh như muốn người khác bước lên trước
Thấy cảnh này giọng non nớt pha chút lạnh lùng của đứa trẻ lần nữa vang lên
Điền Huân
Điền Huân
Các bạn nên vào nhanh đi! Dải sương mù bên ngoài rất nguy hiểm đấy!
Mọi người giật thóp mình tranh nhau chạy vào trong phòng
Khi tất cả vào đủ họ mới thấy rõ trước mắt là gì
Có hai người đàn ông đang nhìn chằm chằm vào đống lửa
Cậu bé khi nãy mở cửa cho họ cũng ngồi lại cùng hai người kia im lặng không nói
Phù Phong
Phù Phong
" Họ đang? "
Phù Phong
Phù Phong
" Buồn sao? "
Nhưng cậu không quá để ý sắc mặt họ thế nào
Thứ cậu chú ý là bức tranh vẫn chưa hoàn thành trên tường kia
Ghép hình?
Hình như nó có liên quan đến dải sương mù và xe buýt ngoài kia thì phải
Những mảnh ghép ấy cho cậu cảm giác rùng mình không rõ khi nhìn lâu
Cuối cùng giọng nói quen thuộc của Tiểu Nhất Bạch cắt ngang sự im lặng ngột ngạt này
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Cho hỏi đây là đâu?
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Vì sao chúng tôi lại ở đây?
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Dải sương mù và xe buýt ngoài kia là thế nào?
Họ không thèm để ý đến anh mà vẫn nhìn chằm chằm vào ngọn lửa chập chờn
Lưu Thiên Bang anh chịu hết nổi rồi, nói lớn
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Các người bị câm hả? Không nghe chúng tôi hỏi sao?
Phù Phong
Phù Phong
Bình tĩnh!/ ngăn anh /
Cắt ngang sự lộn xộn của đám người
Người đàn ông có vẻ cao tuổi kia lên tiếng
Lương Nghiêm
Lương Nghiêm
Tôi biết các anh có rất nhiều thắc mắc
Lương Nghiêm
Lương Nghiêm
Các anh sau khi thoát khỏi cánh cửa máu đầu tiên tôi sẽ tiết lộ về những câu trả lời đó
Giọng nói đều đều vang lên
Nhưng như tảng đá đè nặng lên tâm khảm họ
Cậu nghe ra sự chán nản của người đàn ông và bắt đầu liên kết tất cả lại với nhau
Lương Nghiêm
Lương Nghiêm
Ở tầng 3 của biệt thự/ chỉ lên trên /
Lương Nghiêm
Lương Nghiêm
Thời gian của các anh không còn nhiều
Lương Nghiêm
Lương Nghiêm
Còn chưa đầy 5 phút nữa cánh cửa máu đầu tiên sẽ mở ra
Lương Nghiêm
Lương Nghiêm
Lúc đó
Lương Nghiêm
Lương Nghiêm
Các anh sẽ bước vào thế giới kinh hoàng phía sau cánh cửa
Lương Nghiêm
Lương Nghiêm
Để hoàn thành nhiệm vụ trên cánh cửa đó
Lương Nghiêm
Lương Nghiêm
Hoàn thành nhiệm vụ xe buýt sẽ đón các anh
Á Mộc
Á Mộc
Vậy nếu không hoàn thành nhiệm vụ sẽ thế nào?/ sợ hãi /
Lương Nghiêm
Lương Nghiêm
Sẽ chết và chết rất kinh khủng
Tiểu Quý
Tiểu Quý
Cái gì?/ hoảng sợ /
Tiểu Quý
Tiểu Quý
Vậy có thể không đi được không?
Lương Nghiêm
Lương Nghiêm
Được! Nhưng tốt nhất sau này anh đừng nên ngủ nữa
Tiểu Quý
Tiểu Quý
Tại sao vậy?
Lương Nghiêm
Lương Nghiêm
Bởi vì nếu anh không hoàn thành nhiệm vụ sau cánh cửa
Lương Nghiêm
Lương Nghiêm
Sẽ có thứ gì đó từ sau cánh cửa truy đuổi anh
Lương Nghiêm
Lương Nghiêm
Dù anh có ở bất kỳ đâu đi nữa
Lương Nghiêm
Lương Nghiêm
Rồi..
Người đàn ông không nói tiếp nhưng mọi người đã biết kết cục rồi
Phù Phong
Phù Phong
Xem ra cánh cửa máu này cũng không quá khó khăn đấy chứ/ mỉm cười /
Phù Phong
Phù Phong
NovelToon
Lương Nghiêm
Lương Nghiêm
Hửm?/ nhìn anh /
Giọng cậu đều đều vang lên
Khiến không khí tưởng chừng như bị bóp nghẹn nhanh chóng dãn nở
Phù Phong
Phù Phong
Sao mọi người phải căng thẳng vậy nhỉ?
Phù Phong
Phù Phong
NovelToon
Phù Phong
Phù Phong
Vì đâu phải cứ vào là nó sẽ chết đâu
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
/ nhìn lên tầng 3 /
Lương Nghiêm
Lương Nghiêm
Đúng như lời cậu ấy nói
Lương Nghiêm
Lương Nghiêm
Câu chuyện đằng sau cánh cửa máu rất nguy hiểm
Lương Nghiêm
Lương Nghiêm
Nhưng luôn có không chỉ 1 lối thoát
Lương Nghiêm
Lương Nghiêm
Việc hoàn thành nhiệm vụ và sống sót không khó
Lương Nghiêm
Lương Nghiêm
Chúc các anh sẽ sống sót trở về
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Cảm ơn
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
/ bước lên tầng /
Phù Phong
Phù Phong
/ nốt gót theo sau /
Thấy hai người lên tầng Lưu Thiên Bang cũng cắn răng bước theo
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Này anh bạn
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Hai người gan thật đấy
Phù Phong
Phù Phong
Gan ư?
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Gan thì có được gì? Chúng ta còn lựa chọn nào khác sao?
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Khi nãy ở trên xe buýt anh nhìn xác chết không chớp mắt
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Còn cậu chẳng biểu hiện gì
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Có phải hai người trước kia làm nghề gì gớm lắm phải không?
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Nghề gì?
Phù Phong
Phù Phong
/ tò mò nhìn Lưu Thiên Bang /
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Sát thủ/ nói nhỏ /
Phù Phong
Phù Phong
Phụt/ run vai, bật cười thành tiếng /
Phù Phong
Phù Phong
Haha
Phù Phong
Phù Phong
Em còn là học sinh đấy/ bật cười /
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Anh đọc tiểu thuyết nhiều quá rồi thực tế đâu có nhiều sát thủ như vậy/ quay đầu nhìn Lưu Thiên Bang /
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
/ liếc nhẹ về phía cậu /
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
" Học sinh à? "
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
" Tôi nghĩ không đơn giản vậy đâu "
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Vậy anh là?
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Tôi là Bác sĩ
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
À pháp y à?/ mỉm cười như hiểu ra gì đó /
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Tương tự vậy/ nhìn về phía trước /
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Mà em còn nhỏ lại dũng cảm như vậy khó tìm nha/ trêu chọc /
Phù Phong
Phù Phong
Hì hì anh khen làm em ngại quá trời
Phù Phong
Phù Phong
NovelToon
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
NovelToon
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Ủa anh tưởng em trầm tính/ sốc /
Phù Phong
Phù Phong
Em trầm thiệt mà/ cười ha hả /
Cả ba cùng trò chuyện khi lên tầng
Đến nơi họ cảm nhận rõ mùi máu nồng nặc và hơi gỗ ẩm mốc
Sự sợ hãi bản nguyên khiến tâm trí họ như quay cuồng
Càng tiến gần cửa máu ai trong họ cũng hồi hộp,nín thở nhìn những dòng chữ trên đó
CHĂM SÓC BÀ LÃO BẠI LIỆT TRÊN GIƯỜNG
CÓ 5 NGÀY ĐỂ CHĂM SÓC BÀ LÃO
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
Nhiệm vụ đơn giản vậy à?
Bắc Đảo
Bắc Đảo
Làm tôi hoảng hốt quá!
Bắc Đảo
Bắc Đảo
Tưởng gì khó lắm chứ/ mỉm cười /
Bỗng tất cả thấy một bàn tay nhợt nhạt từ sau cánh cửa mở ra
Tất cả chợt thấy tối tăm trước mắt! Mất đi ý thức
___________
T/g
T/g
Chào mọi người nha
T/g
T/g
Thấy chap đầu thế nào ạ?
T/g
T/g
Nếu thiếu sót xin hãy nói cho mình biết với nha
T/g
T/g
Cảm ơn mọi người nhiều

2

Khi họ tỉnh lại
Họ bị chia tách nhau trong một khu biệt thự vùng ngoại ô
Thứ đầu tiên khiến cậu chú ý là bầu trời ở đây vô cùng âm u và những bụi cây được cắt tỉa tỉ mỉ nhưng tuyệt nhiên không một ai sống trong những căn biệt thự này
Cậu khẳng định như vậy là bởi cậu có thể ngửi thấy mùi ẩm mốc trong từng căn nhà cậu đi ngang qua.Cái mùi ấy sẽ không bao giờ xuất hiện nếu có người sống
Người ta thường gọi đó là khí âm tích tụ lại thành giọt sương khiến chỗ nào nhà cũng ướt át và lạnh lẽo
Sự lạnh lẽo mà nó mang lại khiến cậu khẽ rùng mình
Đi về phía trước cậu thấy một người phụ nữ trung niên đang mỉm cười nắm tay một bé gái nhìn mình
Nụ cười ấy khiến cậu biết mình đã gặp được vị chủ nhân thuê những y tá ở đây rồi
Bước chân cậu nhanh hơn đã tiến gần đến cô ta
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Xin hãy đợi, một vài y tá chưa đến
Phù Phong
Phù Phong
Dạ chị ơi cho em hỏi vài câu được không ạ?
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Xin hãy đợi, một vài y tá chưa đến
Phù Phong
Phù Phong
" Tìm được ngươi rồi nhé "
Phù Phong
Phù Phong
/ mỉm cười, không nói gì /
Phù Phong
Phù Phong
A hai anh tới rồi!/ quay đầu nhìn hai người /
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Ừm/ mỉm cười nhìn cậu /
Phù Phong
Phù Phong
Căn biệt thự kia chính là nơi chúng ta sẽ đến đấy hai anh
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Chết rồi/ bấm tay tính toán /
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Anh là biết xem bói à?
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Bên ngoài tôi có xem bói cho mọi người/ ngẫm nghĩ điều gì đó /
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Nhưng tôi chợt nhớ ra tôi không biết xem bói/ gãi đầu /
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Chỉ biết một chút mánh thôi
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
" Tên này nói láo thật sự "
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
" Nói láo đến mức tin vào lời nói dối của mình luôn "
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
/ nhìn anh bằng đôi mắt khác /
Phù Phong
Phù Phong
Vậy là đào lửa rồi còn gì nữa..
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Sao anh có thể nói một cách đắc ý như vậy?/ tức giận /
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
NovelToon
Phù Phong
Phù Phong
NovelToon
Phù Phong
Phù Phong
Không ngờ con người anh như vậy luôn ấy..Em nhìn lầm anh rồi
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
NovelToon
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Thật ra.. Thật ra không như hai người nghĩ đâu!
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
thôi đi thôi/ không thèm nhìn anh /
Phù Phong
Phù Phong
/ nhìn trời ngó lơ /
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
" Vậy là mình bị bơ rồi hả?.. "
Cậu biết chắc chắn người đàn ông kia đã nhận ra sự khác thường của người phụ nữ trước mắt
Chỉ là không biết anh ta có đủ thông minh để biết nhiệm vụ chính của cửa máu lần này không phải là chăm sóc bà cụ mà là sống sót hay không?
Phù Phong
Phù Phong
" Haha~ Thật mong chờ vào màn trình diễn của anh đấy "
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Xin hãy đợi, một vài y tá chưa đến
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Xin hỏi vài câu được không?
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Xin hãy đợi, một vài y tá chưa đến
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
/ sởn ai óc /
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
/ nhíu mày /
Sau câu nói của người phụ nữ trung niên những người khác cũng đến
Giọng nói một lần nữa vang lên
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Mọi người đã đến đông đủ chưa?
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Thật xin lỗi!
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Đã làm phiền các anh đến chăm sóc mẹ tôi
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Chỉ là chồng tôi đi làm xa
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Và tôi phải đưa con gái đi ăn sinh nhật ở biển
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Nhà không còn ai!
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Mẹ tôi bị liệt giường lại còn mất trí nặng/ tỏ ra buồn bã /
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
NovelToon
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Tôi lo 2 đến 3 y tá không thể chăm sóc kỹ nên quyết định thuê tất cả các anh từ công ty đến đây để chăm sóc mẹ tôi
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Về tiền!/ mỉm cười /
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Các anh đừng lo!
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Tôi không thiếu tiền đâu!
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Nếu tôi trở về mẹ tôi được chăm sóc tốt
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Tôi sẽ trả thêm cho từng người
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Các anh theo tôi
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Tôi giới thiệu các anh với mẹ tôi
Cô dẫn tất cả lên tầng hai rồi tới phòng mẹ của cô ta
Phù Phong
Phù Phong
" Chết tiệt hôi quá "/ bịt mũi /
Phù Phong
Phù Phong
" Lại là cái mùi khốn này "
Phù Phong
Phù Phong
" Vô nơi này mùi nó còn kinh khủng hơn nữa "
Phù Phong
Phù Phong
/ tái mặt /
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Em không sao chứ?
Phù Phong
Phù Phong
Khụ em không sao ạ/ khó chịu /
Phù Phong
Phù Phong
Haha em hơi buồn nôn thôi ạ không sao không sao/ tái xanh mặt mày /
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
/ vỗ nhẹ lưng cậu /
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Không sao là tốt!
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
NovelToon
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Em ổn chứ?/ nói nhỏ /
Phù Phong
Phù Phong
Ừm em ổn các anh nghe cô ấy nói tiếp đi ạ/ cười gượng /
Trong phòng không thoáng mát lắm và có mùi hôi vô cùng khó chịu.Nó khiến cậu vừa ngột ngạt lại vừa khó thở..
Cậu nhìn thấy một bà lão với khuôn mặt hiền từ đang nhìn về phía mọi người và dường như đang nhìn thẳng vào cậu
Bà ấy không nói gì và giọng nói đều đều ấy lại vang lên như cỗ máy lặp lại
Cô ta tiến gần đến bà lão
Giọng nói rõ ràng rất ngọt ngào và tràn đầy sự hiếu thảo nhưng vì sao bà ấy lại sợ?
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Mẹ ơi con sẽ đưa Đoàn Đoàn ra biển ăn sinh nhật/ mỉm cười /
Cô ta cuối gần đến bà lão như sợ bà không nghe thấy
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Con đã thuê 8 y tá đến chăm sóc mẹ đây!
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
5 ngày này họ sẽ chăm sóc mẹ đó!
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
NovelToon
Rồi cúi xuống gần tai bà lão như thì thầm gì đó
Mái tóc cô ta che khuất đi khuôn mặt của bà lão nên không ai được cô ta đã thì thầm gì
Phù Phong
Phù Phong
" Người phụ nữ đó.. "
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
/ nhíu mày /
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
NovelToon
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
" Hừm xem ra mọi chuyện không đơn giản chỉ là chăm sóc bà lão thôi nhỉ? "
Người phụ nữ trung niên quay lại vẫn nụ cười ấy nhìn mọi người nói tiếp
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Mẹ tôi tuy bị liệt giường và mất trí nhẹ
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Nhưng vẫn hiểu được những câu đơn giản!
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Và tình trạng sức khỏe tổng quan khá tốt
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Không có bệnh khác
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Ăn uống ngon lành!
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Đúng rồi! Tôi chưa dẫn các anh xuống bếp
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Mọi người đi với tôi/ bước ra phía cửa /
Người phụ nữ dẫn họ xuống bếp
Bếp rất rộng
Đồ dùng đầy đủ sạch sẽ
Tất cả đều rửa rất sạch sẽ
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Mùa hè sắp tới rồi đây
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Mùa mưa cũng sắp đến!
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Mưa bão ở đây rất dữ dội
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Trong vòng 3-5 ngày đây rất có thể sẽ có gió lớn mưa to
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Khi đó việc mua thức ăn sẽ rất khó khăn
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Nhưng các anh đừng lo toi đã chuẩn bị đủ/ mở cửa tủ lạnh /
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Thực phẩm và nước
Họ thấy được bênh trong đó là rau xanh và nước uống ở dưới là thịt đã được đông lạnh
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Còn nữa mẹ tôi không thích ăn rau
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Khi nấu cho bà hãy thêm một ít thịt
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Các anh còn thắc mắc nào nữa không?
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Cho hỏi khu biệt thự này có người khác ở nữa không?
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Đúng vậy!
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Căn biệt thự này xây đã lâu/ buồn bã /
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
NovelToon
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Nhưng vì quá xa xôi nên ngoài gia đình tôi ra không còn ai khác ở đây nữa cả!
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Nếu không phải vì lý do của mẹ tôi chúng tôi cũng sẽ không sống ở đây/ ngước mắt lên tầng hai của căn biệt thự /
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Trong 5 ngày này các anh hãy coi căn biệt thự này là nhà mình nhé! Phòng ở tầng hai tôi đã dọn sạch sẽ cho các anh rồi
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Tới lúc đó mọi người tự chọn phòng mà mọi người thích nhé/ mỉm cười /
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Nhưng lưu ý các bạn tuyệt đối tuyệt đối không được lên tầng 3 của biệt thự!
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Hiểu chưa?
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
NovelToon
Nv phụ
Nv phụ
/ gật đầu /
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Vì mọi người đã hiểu rồi nên mẹ tôi nhờ cậy vào các cậu!/ mỉm cười /
Quỷ áo đỏ
Quỷ áo đỏ
Xe sắp chạy rồi tôi phải đi với con gái trước đây! / rời đi /
Phù Phong
Phù Phong
" Mọi thứ cô ta nói ra đều không có chuyện nào hợp lý! Tất cả đều có sơ hở "
Phù Phong
Phù Phong
" Con ả này từ đầu đến cuối đều đang lừa mọi người sao? "
Tiểu Nhất Bạch cảm thấy có cái gì đó không đúng nhưng lại không biết giải thích sao
Anh quyết định đi về phía bên cửa sổ nhìn về phía người phụ nữ cùng đứa bé kia
Khi chuẩn bị bước lên xe cô bé đã nhìn thẳng vào hai người
Cô bé nhìn anh trong đôi mắt đều là sự sợ hãi
Không chỉ có anh mà cả Phù Phong cũng nhìn họ
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
" Cô bé đang sợ? "
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
" Sợ đều gì? "
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
" Sợ ra biển? "
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
" Sợ chính người mẹ mình? "
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
" Hay sợ cả căn biệt thự này? "
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
/ trầm mặc /
Phù Phong
Phù Phong
" Cô bé đó là đang run sợ và đôi mắt đó là đang muốn mình cứu sao? "
Phù Phong
Phù Phong
" Con ả đó quả nhiên không bình thường "
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Nhìn cái gì nữa,mọi người đi xa rồi/ tiến lại gần /
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Chàng trai à không ngờ cậu còn nhỏ lại thích phụ nữ có chồng rồi đó/ trêu chọc /
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Tôi không có!/ hoảng hốt /
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Không tồi! Không tồi! Triển vọng lắm đấy
Lúc này cậu vẫn nhìn chăm chăm vào chiếc xe vừa lăn bánh kia!
Phù Phong
Phù Phong
Hai anh này/ mỉm cười /
Phù Phong
Phù Phong
Chúng ta đi thôi
Phù Phong
Phù Phong
NovelToon
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Ừm/ nhìn cậu /
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Được
Sau khi người phụ nữ rời đi mọi người tập hợp lại phòng khác trò chuyện
Họ giới thiệu tên của mình và cách thức lên xe.Và điều kỳ lạ là cách thức hoàn toàn giống nhau
Cậu không chú ý những lời họ nói thứ cậu chú ý là tầng 3 của căn biệt thự này
Phù Phong
Phù Phong
Mọi người đừng quan tâm chuyện lên xe của nhau như thế nào nữa!/ lên tiếng /
Phù Phong
Phù Phong
Vì nó hiện tại đối với ta là vô dụng
Phù Phong
Phù Phong
Và tại sao các anh là nghĩ rằng nhiệm vụ của cánh cửa máu này chỉ đơn giản là chăm sóc bà cụ thôi nhỉ?
Nó lần nữa bóp nghẹt tất cả
Á Mộc
Á Mộc
Đừng nói nữa! Đừng nói nữa tôi xin anh/ bật khóc /
Cậu khẽ thở dài nhìn cô
Phù Phong
Phù Phong
Với cả trong tình thế hiện tại chúng ta không nên xích mích vì một số chuyện nhỏ nhặt
Phù Phong
Phù Phong
Nấu ăn nếu hai cô không nấu được để em và anh Thiên Bang nấu
Phù Phong
Phù Phong
Chúng ta vẫn chưa biết nhiệm vụ thật sự của cánh cửa máu này!
Phù Phong
Phù Phong
Vậy nên điều quan trọng hiện tại là giữ một cái đầu lạnh
Phù Phong
Phù Phong
Để cảm xúc chiếm giữ tâm trí hiện tại không khác nào tự sát
Phù Phong
Phù Phong
Em biết các anh chị sợ em cũng giống mọi người vậy nên hãy cùng nghĩ cách nhé!
Phù Phong
Phù Phong
Chị Á Mộc chị vẫn ổn chứ!/ mỉm cười nhìn cô /
Phù Phong
Phù Phong
NovelToon
Á Mộc
Á Mộc
Chị ổn cảm ơn em!/ bình tĩnh lại /
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
Hừ/ không nói gì /
Lời cậu nói họ đều hiểu
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
" Chỉ nói vài lời liền khiến không khí căng thẳng giữa Lưu Thiên Bang và Vương Vũ Linh giảm bớt "
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
" Cậu ta thật sự chỉ là học sinh thôi sao? "
Phù Phong
Phù Phong
Cũng đã 5h rồi mọi người làm công việc của mình đi nhé/ mỉm cười nhìn họ /
Cậu cũng Nhất Bạch và Thiên Bang vào bếp
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Đệch mẹ nó! Đệch mẹ nó!
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Thôi nào ít chửi thề thôi!
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Cậu nghĩ việc chăm sóc bà cụ là dễ thật à?
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Ý anh là sao?
Cậu cắt ngang cuộc trò chuyện của hai người
Phù Phong
Phù Phong
Hai người sai rồi!/ nhìn về phía tủ lạnh /
Phù Phong
Phù Phong
Vũ Linh cô ấy nói đúng
Phù Phong
Phù Phong
Chăm sóc bà cụ là việc rất dễ dàng!
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
/ không hiểu /
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
/ nhìn cậu chằm chằm /
Phù Phong
Phù Phong
Bà cụ đã liệt rồi không thể gây hại cho chúng ta!/ nhìn hai người /
Phù Phong
Phù Phong
Người như vậy chúng ta không cần để tâm thứ ta nên quan tâm hiện tại là người phụ nữ trung niên kia!
Phù Phong
Phù Phong
Lưu Thiên Bang anh biết vì sao khi nãy tôi và anh Bạch nhìn về phía hai người kia không?
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
/ giật mình vì bị điểm tên /
Phù Phong
Phù Phong
Vì tôi thấy được sự dối lừa mà cô ta từng câu từng chữ thốt ra
Phù Phong
Phù Phong
Và tất cả các người bao gồm cả anh Bạch cũng chỉ nghi ngờ mà không chắc chắn
Phù Phong
Phù Phong
Đó là vì sao căn biệt thự lớn như vậy phải nói là cả vùng này!
Phù Phong
Phù Phong
Lại chỉ có một biệt thự là có người sống?
Phù Phong
Phù Phong
Lý do xa xôi mà cô ta nói các anh tin sao?
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
/ trầm mặc không nói,nắm chặt miếng thịt trong tay /
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
/ lãnh tránh /
Phù Phong
Phù Phong
Các anh phải biết một điều rằng nếu đã xây nhà thì tuyệt nhiên nhà này đã từng có chủ!
Phù Phong
Phù Phong
Nếu các anh là chủ khi không còn ở các anh có bán nhà không?
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Bán!
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Bán!
Phù Phong
Phù Phong
Đúng vậy! Với một nơi ở ngoài vùng ngoại ô thế này giá thành chắc chắn rất rẻ thậm chí rẻ đến mức khiến người ta kiên dè liệu có chuyện gì với căn nhà này không!
Phù Phong
Phù Phong
Và có nhiều người vì nghèo có thể bất chấp tất cả mà mua nó
Phù Phong
Phù Phong
Vì không có tiền họ sẵn sàng bán mạng vậy vì sao chỉ vì xa xôi họ lại từ bỏ một cuộc mua bán có lời như vậy?
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
" Cậu ta nói hoàn toàn có lý "
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
" Mình cũng đã gặp không ít người vì tiền mà sẵn sàng bán máu mủ ruột thịt "
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
" Vậy vì sao chỉ vì xa xôi lại tuyệt nhiên không ai dám ở nơi này? "
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
" Hay có thứ gì đó còn đáng sợ hơn cả việc nghèo khó ở đây? "
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
" Nhưng nếu có gì đáng sợ hơn không tiền thì chỉ hai thứ "
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
" Mạng và Sức khỏe "
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
" !!! "
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
/ không tin nhìn cậu /
Phù Phong
Phù Phong
" Xem ra anh ta hiểu rồi "
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
" Quẻ bói không sai "
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
" Cậu ta thật sự có đủ khả năng để sống sót qua cánh cửa máu này "
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
" Chỉ cần cái đầu ấy thôi "
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
" Những gì cậu ấy nói mình chưa từng nghĩ dù chỉ một cái "
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
" Quả thực từng thấy kỳ lạ về căn biệt thự này "
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
" Nhưng mình chỉ có thể nói lên linh tính của bản thân "
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
" Còn cậu ta lại cho mình thấy vì sao mình lại thấy nơi này kỳ lạ "
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
" Người như cậu ta một là làm bạn hai là không chọc vào "
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
" Nếu không cẩn thận có thể bị chơi sỏ bất cứ lúc nào "
Cả hai trầm mặc không nói!
Phù Phong
Phù Phong
Hai người đừng căn thẳng!
Phù Phong
Phù Phong
Người đàn ông mặc vest kia đã nói sau cánh cửa máu luôn có một lối thoát!
Phù Phong
Phù Phong
Vậy nên chúng ta nên làm là tìm và giải mã chứ không phải nghi ngờ
Phù Phong
Phù Phong
Hãy chuẩn bị bữa tối nào! Đừng động vào thịt!
Phù Phong
Phù Phong
Tôi không tin một kẻ nói dối có thể nói thật với chúng ta đâu
Đó cũng là lý do mà bữa cơm ngày hôm đó không chút thịt nào
Nhưng bát cháo để cho bà cụ ăn vẫn có những miếng thịt nhỏ vì cậu muốn kiểm chứng con ả kia có nói thật chuyện gì hay không
Phù Phong
Phù Phong
Xin lỗi mọi người nha! Bữa cơm hôm nay không ngon cho lắm..
Phù Phong
Phù Phong
Thịt đông lạnh hoàn toàn đã hoá thành màu đen
Phù Phong
Phù Phong
Em nghi ngờ nó đã hư nên không nấu cho mọi người ăn!
Tiểu Quý
Tiểu Quý
Nhưng người phụ nữ hồi nãy đã nói là nên cho chút thịt vào thức ăn bà cụ mà? Vậy phải làm sao đây?
Phù Phong
Phù Phong
Mọi người đừng lo
Phù Phong
Phù Phong
Thịt nấu được vẫn còn một ít đủ để cụ ăn/ mỉm cười /
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
" Cậu ta thật sự rất thông minh "
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
" Việc không nói rõ với mọi người là lựa chọn khôn ngoan "
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
" Nếu nói ra thậm chí không thể khiến họ hiểu mà có khi còn tệ hơn "
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
/ đánh giá cao người con trai trước mắt /
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
" 5 ngày tới mà cứ ăn rau chắc tôi thành chú thỏ luôn quá/ khóc ròng / "
Lời nói của cậu khiến tất cả ăn cơm trong sự bình thường mà không chút lo lắng hay sợ hãi
Cậu cho họ cảm giác rất kỳ lạ
Đặc biệt là hai người vừa nhận ra cậu không đơn giản như vẻ bề ngoài
Cậu luôn cho họ cảm giác an toàn
Như một cây đại thụ dù không biết bên trong có mục rỗng hay không?
Nhưng họ vẫn vô thức dựa vào vì cảm giác an toàn mà nó mang lại
Vậy cậu sẽ là loại nào đây?
Là cây đại thụ rỗng tuếch
Hay là sự an toàn thật sự họ có thể nương tựa vào trong nơi sinh tử chỉ cách nhau một tờ giấy?
Nhưng tất cả đều mong rằng nụ cười ấy có thể là chìa khóa giúp họ thoát khỏi nơi kinh hoàng và đầy rẫy nỗi sợ này
Nhan Hữu Bình
Nhan Hữu Bình
" Cậu ấy dù nhỏ hơn mình một tuổi nhưng so với những người ở đây lại là người duy nhất mình cảm thấy an toàn.. "
Nhan Hữu Bình
Nhan Hữu Bình
/ lén nhìn cậu /
Nhan Hữu Bình
Nhan Hữu Bình
NovelToon
Á Mộc
Á Mộc
" Cậu ấy thực sự đã giúp mình bình tĩnh hơn rất nhiều! Nếu không có cậu ấy có lẽ hiện tại mình hoảng loạn đến mức không phân thực hư rồi "
Á Mộc
Á Mộc
/ cúi gằm mặt /
Á Mộc
Á Mộc
NovelToon
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
" Dù không muốn phải thừa nhận nhưng mình đã vô thức dựa dẫm vào Phù Phong "
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
NovelToon
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
" Cảm giác kỳ lạ này là sao? "
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
/ nhức đầu /
Tiểu Quý
Tiểu Quý
" Tuy trong lòng vẫn còn nhiều sợ hãi nhưng so với lúc trước hình như đã vơi đi rồi thì phải "
Tiểu Quý
Tiểu Quý
" Là do cậu ấy sao? " / vừa ăn vừa khẽ đưa mắt qua nhìn cậu /
Bắc Đảo
Bắc Đảo
" Cảm giác khi ở với cậu ấy hoàn toàn khác với mọi người! Nó cho mình một sự dựa dẫm không nên có với hai người đàn ông "
Bắc Đảo
Bắc Đảo
" Mình bị sao thế này? "
Bắc Đảo
Bắc Đảo
/ không dám nhìn thẳng vào cậu /
Bắc Đảo
Bắc Đảo
" Điên thật rồi "
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
" Phù Phong người này vừa khiến mình cảm thấy kỳ lạ "
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
" Nhưng nó không ngăn được sự tò mò mình dành cho cậu ta đang dần tăng cao "
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
NovelToon
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
/ khẽ cười /
Phù Phong
Phù Phong
" Con quỷ kia mình phải tìm cách thôi! Mình cảm nhận được họ không phải người xấu "
Phù Phong
Phù Phong
" Nếu có thể mình sẽ bảo vệ họ "
Phù Phong
Phù Phong
NovelToon
Phù Phong
Phù Phong
" Mọi chuyện rắc rối hơn mình tưởng "
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
/ người duy nhất ăn cơm ngon lành mà chẳng nghĩ chuyện gì /
___________
T/g
T/g
Mình mới viết chap đầu đã tặng lỡ mình bỏ truyện không viết nữa thì sao 😔
T/g
T/g
Mong mọi người góp ý nếu sai sót gì ạ
T/g
T/g
Hehe chúc mọi người một ngày tốt lành
T/g
T/g
Pp nhaa

3

Bắc Đảo
Bắc Đảo
Sao nay trời tối nhanh vậy nhỉ
Bắc Đảo
Bắc Đảo
Mới có 6h thôi mà
Tiểu Quý
Tiểu Quý
Không nghe bà chủ nói sao? Mùa mưa sắp đến rồi
Tiểu Quý
Tiểu Quý
Trời tối là bình thường mà
Tiểu Quý
Tiểu Quý
Làm gì dữ vậy? / nhíu mày /
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Này! Các người chăm sóc bà cụ thế nào à?
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Ăn no rồi để một bà cụ bại liệt trên lầu chịu đói à?
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Thế có được không?
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Không ai thực sự nghĩ là chăm sóc bà cụ là không làm gì hết chứ?/ cười khinh /
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
/ liếc nhẹ Vương Vũ Linh /
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
Ngươi!
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
Thật tởm như con giòi vậy!
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
Sao không mặc váy luôn đi, như con đàn bà/ cầm tô cháo lên tầng hai /
Phù Phong
Phù Phong
Chị Vũ Linh!
Phù Phong
Phù Phong
Em đi cùng chị được không ạ? Lỡ có chuyện gì em có thể giúp chị một tay/ mỉm cười nhìn cô /
Phù Phong
Phù Phong
NovelToon
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
Nếu cậu muốn/ quay mặt đi /
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Người ta có ý giúp mà cô thái độ gì vậy hả?
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
NovelToon
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
Hừ
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Này/ bị Tiểu Nhất Bạch ngăn lại /
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Hai người đừng cãi nhau nữa!
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Để em ấy đi cùng Vương Vũ Linh
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
/ nhìn cậu /
Phù Phong
Phù Phong
/ cười /
Không ai để ý tai của Vương Vũ Linh đã dần đỏ lên khi cậu tiến gần nên lầm tưởng cô kiêu ngạo xem thường người khác
Nhan Hữu Bình
Nhan Hữu Bình
/ nhíu mày /
Nhan Hữu Bình
Nhan Hữu Bình
" Cô ấy? "
Nhan Hữu Bình
Nhan Hữu Bình
" Không thể nào! "
Nhan Hữu Bình
Nhan Hữu Bình
" Làm sao có thể chứ là mình nhìn nhầm thôi "
Phù Phong
Phù Phong
Chị Vũ Linh chúng ta đi thôi!
Phù Phong
Phù Phong
NovelToon
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
À ừm/ hơi hoảng /
Cả hai cùng lên lầu trước sự chứng kiến của mọi người
Từng hành động của họ đều được từng người ở đây nhìn chăm chăm như sợ chuyện gì không may xảy ra
Cậu đi trước cô và nói với cô rằng
Phù Phong
Phù Phong
Có chuyện gì chị chạy trước nhé! Em sẽ ở lại cầm chân thứ đó/ bước lên cầu thang /
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
Cậu nói gì vậy!
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
Đừng nghĩ phụ nữ chúng tôi yếu đuối như thế!
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
Nếu có chuyện gì thì hai người cùng nhau ở lại!
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
NovelToon
Phù Phong
Phù Phong
Phụt/ bật cười /
Phù Phong
Phù Phong
Được được phụ nữ các chị không yếu đuối
Phù Phong
Phù Phong
NovelToon
Phù Phong
Phù Phong
Nhưng đàn ông bọn em làm sao có thể để một cô gái bị tổn thương chứ?/ bước lên cầu thang /
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
Hừ..
Khi tiến tới và mở cửa phòng căn phòng vẫn như vậy
Có một mùi rất khó chịu khiến cậu cảm thấy ngạt thở
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
Này cậu không sao đấy chứ/ lo lắng /
Phù Phong
Phù Phong
Dạ em không sao chị lại cho bà cụ ăn tối đi ạ / bịt mũi /
Cậu lấy khẩu trang ra mang vào.Cậu ban đầu cứ tưởng cái mùi đó sẽ biến mất nhưng không ngờ nó vẫn như vậy
Mà cái hình như còn tệ hơn!
Khi nhìn thấy Vương Vũ Linh tay run run đưa muỗng cháo đến miệng bà cụ cậu đặt tay lên vai cô
Như trấn an nói
Phù Phong
Phù Phong
Chị bình tĩnh! Có em ở đây sẽ không sao đâu!
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
Ừm ờ nhưng cậu bỏ tay ra khỏi vai tôi đi/ thẹn quá hóa giận /
Phù Phong
Phù Phong
NovelToon
Phù Phong
Phù Phong
Dạ
Vương Vũ Linh đút cơm cháo cho bà cụ miếng đầu tiên vừa bỏ vào miệng bà lão lập tức nhổ ra
Phù Phong
Phù Phong
/ nhíu mày /
Phù Phong
Phù Phong
" Xem ra mình đoán đúng rồi! "
Phù Phong
Phù Phong
Chị ơi được rồi ạ em hiểu chuyện gì rồi!
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
Hả?/ khó hiểu nhìn cậu /
Phù Phong
Phù Phong
Chị đút cháo cho bà ấy thôi ạ đừng bỏ thịt!
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
Ừm/ làm theo lời cậu nói /
Lần này bà lão ăn hết không nhổ nữa!
Vương Vũ Linh không hiểu gì nhưng vẫn đút cho bà ăn hết cháo
Phù Phong
Phù Phong
Cháo có vẻ ngon! Bà muốn ăn nữa không ạ/ mỉm /
Bà Wang
Bà Wang
/ lắc đầu /
Phù Phong
Phù Phong
Hì hì
Phù Phong
Phù Phong
NovelToon
Phù Phong
Phù Phong
Nhìn bà không hiểu sao con lại nhớ đến bà con khi còn sống/ hơi buồn /
Bà Wang
Bà Wang
/ nhìn cậu không nói gì chỉ mỉm cười /
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
/ nói nhỏ /
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
Này cậu không sợ bà ấy làm hại cậu sao?
Phù Phong
Phù Phong
Chị lo em à?
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
NovelToon
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
A- Ai thèm/ quay đầu đi /
Phù Phong
Phù Phong
Em không sao đâu chị đừng lo/ nói nhỏ với cô /
Phù Phong
Phù Phong
Hửm?
Khuôn miệng bà lão mấp máy như muốn nói gì đó
Bà ấy nói rất nhỏ!
Nhưng từ khuôn miệng cậu liền hiểu ý
-chạy-
Phù Phong
Phù Phong
/ mỉm cười khẽ gật đầu /
Phù Phong
Phù Phong
Chị ơi tới lúc đi rồi/ nắm tay cô /
Phù Phong
Phù Phong
Mai con lại nấu cháo này bà ăn nhé chắc chắn nấu ngon hơn hôm nay!/ quay đầu nhìn bà lão /
Bà Wang
Bà Wang
/ mỉm cười không nói /
Khi cả hai ra khỏi phòng,cậu vẫn nắm chặt tay cô như sợ có chuyện
Đây chỉ là một phản xạ tự nhiên vì khi còn nhỏ cậu luôn bảo vệ đứa em gái khỏi bị đòn roi khi điểm số không vừa ý gia đình và hiện tại cậu vẫn bảo vệ em ấy
Nhưng Vương Vũ Linh không biết,cô muốn rút nhưng vì lực nắm mạnh nên không rút được
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
" Cậu ta lo cho mình sao? "
Cả hai cứ thế nắm tay xuống lầu
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Trên lầu có chuyện gì không? / để ý khẩu trang cậu đeo /
Phù Phong
Phù Phong
Không có chuyện gì chỉ là em vừa biết một chuyện rất thú vị/ tháo khẩu trang /
Phù Phong
Phù Phong
/ mỉm /
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
/ khó hiểu /
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
" Chả lẽ cậu ta nói về việc bà lão kia không ăn thịt à? "
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
" Nhưng kỳ lạ thật rõ ràng bà chủ cô ta đã nói nên bỏ thêm thịt vào thức ăn vậy mà bà lão lại nhổ ra "
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
" Cô ta nói dối? Vì sao? "
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
" Hai người là mẹ con vì sao mẹ rõ ràng không ăn được thịt cô ta lại nói có? "
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
" Hay vốn hai người không phải mẹ con "
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
/ rùng mình /
Phù Phong
Phù Phong
Vũ Linh chị sao vậy?
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Chắc là bị bà lão doạ đến ngốc rồi/ cười ha hả /
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
Này!
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
Cẩn thận mồm miệng ngươi!
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Làm sao?/ thách thức /
Tiểu Quý
Tiểu Quý
" Hai người này lại vậy rồi "
Tiểu Quý
Tiểu Quý
/ bất lực /
Bắc Đảo
Bắc Đảo
" Hiện tại trong tình cảnh nào mà họ vẫn có thể cãi nhau vậy? "
Nhan Hữu Bình
Nhan Hữu Bình
Haiz
Á Mộc
Á Mộc
Hai người đừng như thế! Không tốt đâu/ can ngăn /
Phù Phong
Phù Phong
Thôi mọi người chúng ta tập trung lại phòng khách chút nhé!
Phù Phong
Phù Phong
Em có chuyện quan trọng muốn nói với mọi người
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Ừm
Hai người dẫn đầu đi về phía phòng khách
Khi tất cả đã yên vị cậu mới nói
Phù Phong
Phù Phong
Các anh chị,mọi người nghĩ với nhiệm vụ này nỗi kinh hoàng sau cánh cửa sẽ là ai?
Tiểu Quý
Tiểu Quý
Bà Lão nhiệm vụ liên quan đến bà ta chắc chắn bà ta có liên quan
Tiểu Quý
Tiểu Quý
NovelToon
Bắc Đảo
Bắc Đảo
Anh đồng tình với cậu ấy
Nhan Hữu Bình
Nhan Hữu Bình
Em cảm thấy lời của Tiểu Quý nói không hề sai
Nhan Hữu Bình
Nhan Hữu Bình
Nhiệm vụ liên quan tới bà lão
Nhan Hữu Bình
Nhan Hữu Bình
Không thể không nghi ngờ bà ta được
Á Mộc
Á Mộc
Em cũng nghĩ như họ vậy/ dè dặt /
Lần này Vương Vũ Linh như nhận ra mọi chuyện không đơn giản như cô nghĩ
Cô hoảng sợ với chính suy nghĩ của mình
Phù Phong
Phù Phong
Chị Vũ Linh chị nghĩ sao?
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
/ im lặng /
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Này người ta đang nói chuyện với cô đấy
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Lịch sự chút đi
Ầm ầm
Sấm chớp nỗi lên và cơn mưa nặng trĩu bắt đầu rơi xuống
Khiến tất cả giật mình vì tiếng động bất chợt
Lời nói tiếp theo của cô khiến tất cả không tin nổi vào tai mình
Vương Vũ Linh
Vương Vũ Linh
Tôi nghĩ không phải bà lão!/ cúi gằm mặt /
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Hửm? / hứng thú /
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Ồ/ nụ cười chợt khựng lại /
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
" Cô ta? "
Tiểu Quý
Tiểu Quý
Không phải bà lão vậy là ai?
Phù Phong
Phù Phong
/ nhắm mắt, cười khẽ /
Phù Phong
Phù Phong
Còn hai anh thì sao?/ nhìn về phía hai người /
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Tôi đồng ý với ý kiến của Vương Vũ Linh/ nhìn cô /
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Anh Bạch nói sao thì tôi là vậy đấy/ liếc nhẹ về phía của Vương Vũ Linh /
Bắc Đảo
Bắc Đảo
/ nhíu mày /
Phù Phong
Phù Phong
Mọi người suy nghĩ kỹ lại lần 1 nữa! Có thật sự nỗi kinh hoàng là bà ấy không ?
Phù Phong
Phù Phong
Lần này đừng nhìn vào nhiệm vụ cửa máu mà chỉ nhìn vào những sự kiện mà mọi người đã trải qua trong này!
Nhan Hữu Bình
Nhan Hữu Bình
" Cậu ấy vì sao nói vậy? "
Nhan Hữu Bình
Nhan Hữu Bình
" Nhưng? Hình như từ khi mọi chuyện đến h mình luôn chỉ chú ý đến bà lão và căn biệt thự này "
Nhan Hữu Bình
Nhan Hữu Bình
" Mình chỉ quan tâm nhiệm vụ mà cánh cửa máu nêu mà chưa bao giờ chú ý đến hình như có gì đó rất lạ của căn biệt thự này! "
Nhan Hữu Bình
Nhan Hữu Bình
" Không phải mùi hôi thối của tầng hai mà là nơi bà chủ cấm không cho lên "
Nhan Hữu Bình
Nhan Hữu Bình
/ nhìn lên tầng 3 /
Nhan Hữu Bình
Nhan Hữu Bình
" Vì sao không được lên đó? "
Nhan Hữu Bình
Nhan Hữu Bình
" Có thứ gì sao? "
Nhan Hữu Bình
Nhan Hữu Bình
" Hay? "
Nhan Hữu Bình
Nhan Hữu Bình
" Nỗi kinh hoàng ở trên đó? "
Nhan Hữu Bình
Nhan Hữu Bình
/ hoảng sợ /
Tiểu Quý
Tiểu Quý
" Mình đã quá xúc động! Khi nhắc đến bà lão mình không kiềm được lại sinh ra lòng oán giận "
Tiểu Quý
Tiểu Quý
" Dù không biết bà ấy có thật sự là nỗi kinh hoàng của nơi này không nhưng mình thậm chí rất ghét khi nói đến bà ấy? "
Tiểu Quý
Tiểu Quý
" Ác cảm của mình là từ đâu mà có? "
Tiểu Quý
Tiểu Quý
/ mím môi /
Tiểu Quý
Tiểu Quý
" Là từ bản năng sợ chết ngu ngốc của mình "
Tiểu Quý
Tiểu Quý
" Nếu nghĩ kĩ lại lần nữa "
Tiểu Quý
Tiểu Quý
" Một người tàn tật thì làm được gì mình? "
Tiểu Quý
Tiểu Quý
" Ngược lại là bà chủ kia.. "
Tiểu Quý
Tiểu Quý
/ giật mình /
Tiểu Quý hoảng sợ khi nhận ra sự không ổn của cánh cửa máu này!
Bắc Đảo
Bắc Đảo
" Khốn khiếp "
Bắc Đảo
Bắc Đảo
" Từ khi vào đây mình chưa bao giờ thật sự suy nghĩ đều gì "
Bắc Đảo
Bắc Đảo
" Một việc cũng chưa "
Bắc Đảo
Bắc Đảo
" Muốn thoát khỏi nơi này phải hoàn thành nhiệm vụ! "
Bắc Đảo
Bắc Đảo
" Nhưng như lời của Phù Phong nói nếu nhiệm vụ đơn giản như vậy làm sao có thể chết người? "
Bắc Đảo
Bắc Đảo
" Với cả nhiệm vụ là chăm sóc bà lão 5 ngày trong 5 ngày đó nếu mất đi một y tá người không ổn phải là bà ta mới phải "
Bắc Đảo
Bắc Đảo
" Một người tàn tật thì làm gì được gì "
Bắc Đảo
Bắc Đảo
/ sững /
Bắc Đảo
Bắc Đảo
" Phải rồi ha! Bà lão chỉ là một người tàn tật "
Bắc Đảo
Bắc Đảo
" Thì sao làm gì được mình? "
Bắc Đảo
Bắc Đảo
" Vậy nỗi kinh hoàng thật sự là gì ? " / Nhìn lên tầng /
Á Mộc
Á Mộc
" Mày phải bình tĩnh, bình tĩnh "/ run rẩy /
Á Mộc
Á Mộc
" Suy nghĩ đi,suy nghĩ đi "/ đổ mồ hôi tay /
Cậu nhìn thấy thế liền dùng khuôn miệng nói với cô
-đừng lo có em và mọi người ở đây-
Phù Phong
Phù Phong
/ mỉm /
Phù Phong
Phù Phong
NovelToon
Á Mộc
Á Mộc
" Đúng rồi mình còn có cậu ấy mình còn có mọi người "
Á Mộc
Á Mộc
" Mình phải bình tĩnh! "
Sau khi suy nghĩ hồi lâu cô mới muộn màng nhận ra
Mình đã quá xem thường cánh cửa máu này
Làm sao có chuyện dễ ăn như việc chăm sóc bà cụ rồi rời đi chứ!
Nhìn tất cả đã có câu trả lời của mình cậu mỉm cười nhìn về phía Tiểu Nhất Bạch và Lưu Thiên Bang
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
/ gật đầu /
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
/ không hiểu gì nhưng cũng gật đầu /
Phù Phong
Phù Phong
" K-khục nhìn anh ấy đáng yêu quá "
Phù Phong
Phù Phong
Xem ra mọi người đã có câu trả lời cho mình rồi!
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
15' qua xem ra các người đã hiểu được gì rồi nhỉ?
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Vậy còn nghĩ nỗi kinh hoàng lần này là bà lão nữa không?/ khoanh tay trước ngực /
Tất cả đều đến một kết luận là nỗi kinh hoàng chưa chắc là bà lão
Phù Phong
Phù Phong
Tối nay xem ra sẽ có chuyện không ổn..
Phù Phong
Phù Phong
/ nhìn ra ngoài cửa sổ phòng khách /
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Trời cũng muộn rồi
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Chúng ta nên ngủ sớm thôi
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Sáng mai dậy sớm
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Nấu cháo cho bà già/ nhìn lên lầu /
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Các anh chọn phòng chưa?
Nhan Hữu Bình
Nhan Hữu Bình
Không phải mỗi người ngủ riêng một phòng à?
Tiểu Quý
Tiểu Quý
Tôi đã xem qua phòng rất rộng
Tiểu Quý
Tiểu Quý
Phòng đôi sạch sẽ
Tiểu Quý
Tiểu Quý
Hai người một phòng là vừa đủ
Á Mộc
Á Mộc
Nhưng chúng em có ba người!
Tiểu Quý
Tiểu Quý
Haiz phòng không nhỏ đâu các bạn nữ thân hình nhỏ nhắn ép vào cũng được mà?
Ba người không nói gì
Nhưng ai cũng không thoải mái
Ngủ chung với một người lạ chưa quen được một ngày thì không ai thoải mái cả
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Vậy còn Tiểu Phong thì sao?/ e dè nhìn em /
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Cậu ấy ngủ phòng tôi
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
/ nhìn anh chằm chằm /
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Rồi rồi!/ bất lực /
Ba cô gái chọn phòng ở gần Phù Phong nhất còn hai chàng trai kia cũng như vậy
Cũng có nghĩa là phòng của Tiểu Nhất Bạch, Lưu Thiên Bang và Phù Phong ở giữa
Phù Phong
Phù Phong
Anh Bạch anh tắm trước đi!/ nhìn ra ngoài cửa sổ /
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Trời dần lạnh hơn rồi! Em đừng để bị cảm lạnh/ nhìn cậu /
Phù Phong
Phù Phong
Dạ vâng/ không nhìn anh /
Khi Tiểu Nhất Bạch hoàn toàn vào phòng tắm,đôi mắt cậu nhìn từng căn biệt thự trong màn mưa mà trầm mặc không nói được gì
Phù Phong
Phù Phong
NovelToon
Khi đó cậu chỉ nghĩ đơn giản là nơi này không người ở mà quên mất khi một nơi mưa nhiều.Khí âm cũng sẽ tích tụ thành giọt sương khiến căn nhà trở nên lạnh lẽo dù có người sống hay không
Nhưng những bụi cây cắt tỉa ngoài kia rõ ràng chứng minh đã từng có người ở chỉ là hiện tại vì một nguyên nhân gì đó khiến nguyên khu biệt thự chỉ còn nơi đây có người
Chuyện gì đã xảy ra vào 2 tháng trước?
Rốt cuộc phải đáng sợ đến mức nào mới khiến nguyên khu biệt thự một bóng người cũng không có?
Khí lạnh từ giọt mưa khiến cậu rùng mình và thứ khiến cậu băn khoăn là liệu đêm nay có chuyện gì xảy ra không?
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Đừng đứng đó nữa!
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Dễ bị cảm lạnh lắm/ kéo tay cậu lại chỗ giường /
Phù Phong
Phù Phong
/ bất ngờ /
Phù Phong
Phù Phong
NovelToon
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Tiểu Phong à! Nhóc đang lo mọi người xảy ra chuyện đúng không?
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
NovelToon
Phù Phong
Phù Phong
/ gật đầu, cúi đầu xuống /
Mái tóc che đi đôi mắt rối bời của cậu
Cậu muốn họ được sống nhưng chính mình lại không giúp được gì
Chỉ có thể giúp họ bình tĩnh
Trong tình cảnh này người duy nhất cứu được bản thân họ là chính họ
Cậu muốn giúp chỉ lực bất tòng tâm
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
/ mỉm cười,xoa đầu cậu /
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Nhóc còn nhỏ đừng suy nghĩ nhiều như vậy!
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Hói đầu đấy/ trêu /
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
NovelToon
Phù Phong
Phù Phong
" Lo cho người ta có cần lấy ví dụ dậy hông "
Phù Phong
Phù Phong
/ tỏ vẻ không vui /
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Thôi thôi anh dỡn anh dỡn đừng để tâm chứ
Phù Phong
Phù Phong
NovelToon
Phù Phong
Phù Phong
Tạm tha/ cứng miệng /
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Hahaha/ bật cười /
Tiếng mở cửa khiến hai người quay đầu lại nhìn Tiểu Nhất Bạch
Phù Phong
Phù Phong
Anh Bạch anh tắm xong rồi..à../ ngơ /
Phù Phong
Phù Phong
" Không ngờ anh Bạch nhìn vậy mà 6 múi không thiếu múi nào "
Phù Phong
Phù Phong
/ nhục /
Phù Phong
Phù Phong
" Học võ cho lắm vô rồi một múi cũng không có "
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Tiểu Bạch à, không ngờ đấy!
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Anh giấu khá kỹ đấy
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Với cơ bụng như thế này chắc mấy em gái thi nhau mời anh xơi ấy nhỉ?
Phù Phong
Phù Phong
Hai anh cứ nói chuyện tiếp đi nha! Em đi tắm đây/ mở cửa bước vào /
Cậu nhanh chóng thay đồ mà tận hưởng làn nước ấm đang dịu dàng xoa dịu sự mệt mỏi kia
Phù Phong
Phù Phong
Ha / thở hắc /
Phù Phong
Phù Phong
" chết mất! "
Phù Phong
Phù Phong
" Nếu không tìm cách chắc chắn nguyên lũ chết ở đây "
Phù Phong
Phù Phong
" nhưng mình lại chẳng biết phải làm gì! "
Phù Phong
Phù Phong
" Đã biết nỗi kinh hoàng không phải bà lão kia mà là người phụ nữ áo đỏ "
Phù Phong
Phù Phong
" Nhưng chỉ nhiêu đó thì làm được gì? "
Phù Phong
Phù Phong
" Làm cách nào để không bị con ả đó giết? "
Phù Phong
Phù Phong
" Mình thật sự không thể nghĩ ra khi chẳng có manh mối nào! "
Phù Phong
Phù Phong
/ phiền não /
Cậu nhanh chóng gạt nó đi mà tiếp tục tận hưởng sự ấm áp mà dòng nước mang lại
__________
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Vậy tại sao anh cứ bám theo tôi và Phù Phong thế?
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Tiểu Bạch à, thật tế nhị!
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Nhưng hiện tại tôi chưa thể nói cho anh được đâu
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Đợi khi nào chúng ta sống sót ra khỏi cánh cửa máu này!
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Tôi sẽ nói cho anh biết!
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Bí mật hoá học ghê ha
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Này anh! Anh cảm nhận thế nào về cậu nhóc Phù Phong đó!
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Cậu ta rất thông minh và có khứu giác rất nhạy
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Nhưng chính vì việc cậu ta có khứu giác rất nhạy mà cậu ta đã bỏ qua một thứ!
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Đó chính là nguyên khu biệt thự này đã từng có người sống và chỉ mới rời đi 1-2 tháng/ nhìn ra ngoài cửa sổ /
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Hàng cây được cắt tỉa cẩn thận đã chứng minh điều ấy!
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Không chỉ bà lão mà cả căn biệt thự thậm chí cả vùng này đều có vấn đề!
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Bà chủ chẳng phải nơi này chỉ còn gia đình của cô thôi sao?
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Nhưng khu vực tôi đi qua đều có dấu vết của người ở
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
" Nếu phán đoán của Tiểu Bạch đúng vậy những người đó đã đi đâu? "
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Khứu giác cậu ta rất nhạy nhưng cũng vì lý do đó khiến cho khả năng phán đoán của Phù Phong bị giảm bớt!
Phù Phong
Phù Phong
Anh nói đúng! Anh Bạch!
Phù Phong
Phù Phong
/ tiến gần hai người /
Cậu hiện tại mặc một chiếc áo sơ mi và quần short ngắn nhưng đủ để thấy chứ không bị áo sơ mi che khuất.
Nhìn cậu hiện tại toát lên vẻ mộc mạc đáng yêu của một chàng thư sinh mảnh khảnh
Kết hợp với gương mặt bầu bĩnh và đôi mắt hạnh yêu kiều khiến cho hai người cảm giác gần gũi và thân thuộc .Như cậu là em trai của họ vậy
Phù Phong
Phù Phong
NovelToon
Phù Phong
Phù Phong
Em ban đầu chỉ chú ý vào mùi ẩm ướt và lạnh lẽo của căn nhà mà không chú ý đến những hàng cây được cắt tỉa tỉ mỉ ngoài kia..
Phù Phong
Phù Phong
Là em sơ suất rồi!
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
/ nhìn cậu /
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
/ liếc qua liếc lại giữa hai người /
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
" Sao mình thấy không khí nó căng thẳng quá "
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
/ đổ mồ hôi hột /
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
NovelToon
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
/ nhẹ nhàng xoa đầu cậu /
Phù Phong
Phù Phong
/ ngạc nhiên /
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Không cần phải tự trách một đứa nhóc như em trong tình cảnh này nghĩ được đến vậy là tốt rồi!
Phù Phong
Phù Phong
/ cúi gằm mặt /
Hai người họ cứ tưởng cậu buồn nhưng nhìn cái tai đỏ chót kia chắc là không phải rồi
Phù Phong
Phù Phong
NovelToon
Phù Phong
Phù Phong
" Ngại quá đi mất "
Phù Phong
Phù Phong
" Trời ơi đừng xoa đầu em nữa! Em cũng có lòng tự trọng mà "
Tai cậu dần dần đỏ lên mà mắt thường cũng có thể thấy được
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
/ cười nhẹ, rút tay về /
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
/ tiếp tục nhìn ra ngoài cửa sổ /
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
" Sao mình thấy không khí có chút kỳ kỳ "
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
NovelToon
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
Muộn rồi đi ngủ thôi!/ đóng cửa sổ /
Khi Tiểu Nhất Bạch đóng cửa xong cậu mới từ từ nói
Phù Phong
Phù Phong
Các anh có ngửi thấy mùi gì không?
Thứ mùi đó không quá nồng nặc như trong phòng bà lão với cả khi vào phòng cậu đã mở cửa sổ cho thoáng khí nên đỡ hơn rất nhiều
Hai người kia tìm khắp phòng cậu mới giật nhẹ tay áo hai người chỉ lên trần nhà
Một chất lỏng nhớt trên tầng nha có thứ gì đó đang thấm qua
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Trời ơi cái đó là cái gì vậy?/ sốc /
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
/ nhíu mày /
Phù Phong
Phù Phong
Là chất lỏng mục rữa!
Phù Phong
Phù Phong
Chỉ là không biết cái gì mục rữa ở trên tầng 3 thôi/ bỏ tay đang nắm anh /
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
" Thứ gì mục rữa mới có thể khiến cả tầng hôi thối như vậy? "
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
" Dù là cái gì nhưng chắc chắn số lượng chết rất nhiều! "
Tiểu Nhất Bạch như hiểu ra gì đó nhìn ra nhìn căn biệt thự ngoài cửa sổ
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
" Là người? "
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
/ sốc /
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
" Mục rữa? Làm sao em ấy biết "
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
Tiểu Phong sao em dám chắc đó là chất lỏng nhớt nhát ở trên trần nhà là do mục rữa mà thành vậy?
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
" Tưởng thằng này không có đầu óc "
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
" Xem ra mình đánh giá thấp cậu ta rồi "
Phù Phong
Phù Phong
/ mím môi /
Phù Phong
Phù Phong
Bởi vì chỉ có nó mới khiến em khó chịu như vậy
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
/ nhíu mày /
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch
" Xem ra quá khứ của cậu nhóc này không đơn giản "
Lưu Thiên Bang
Lưu Thiên Bang
/ trầm tư vì câu trả lời của em /
Cậu cùng với Nhất Bạch một giường
Lưu Thiên Bang một giường riêng
Vì cơ thể khá nhỏ bé chỉ một 1m65 nên so với Tiểu Nhất Bạch cao 1m76 là một trời một vực
Đêm đó họ không ngủ cũng không bật đèn
Cứ tưởng một chuyện bình yên nào ngờ lại bị cắt đứt bởi một âm thanh chói tai ngoài hành lang
____________
T/g
T/g
...
T/g
T/g
Đang phân vân có nên để họ sống hay không nữa
T/g
T/g
Thôi chúc mọi người một ngày tốt lành pp nha

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play