Lớp Học Ám Sát: Bản Nhạc Ru Của Mèo Lười.
Bắt cóc công chúa.
Tiết đầu tiên của buổi sáng, không khí trong lớp 3-E vẫn quen thuộc như mọi khi, tiếng gió thổi qua cửa sổ ọp ẹp, vài đứa vừa vào lớp, vài đứa đang buôn chuyện.
Một góc, Nakamura Rio nằm úp mặt xuống bàn, mái tóc vàng hoe xõa ra, chán nản đến mức lấy bút bi gõ nhịp vô nghĩa.
Nakamura Rio.
Nè... Tính tới giờ đã là hai tuần rồi đấy, sao nhỏ đó vẫn chưa thèm ló mặt tới lớp vậy hả trời...
|| Lầm bầm ||
Mấy đứa bạn xung quanh liếc qua, đứa thì nhún vai, đứa thì bất lực, đứa thì suy diễn mọi lý do.
Ai cũng biết con nhỏ mà cô bạn này nhắc tới là ai - Hasegawa Tsuyoi. Cái tên nằm trong danh sách học sinh lớp 3-E nhưng từ đầu năm đến giờ, cái ghế ấy vẫn trống trơn.
Nghe đồn thì nhỏ đó vẫn sống nhăn răng, nhắn tin vẫn rep, rủ đi karaoke, đi net thì tới ngay, chỉ có mỗi chuyện đi học là coi như "không tồn tại".
Maehara Hiroto.
Chắc lại đi la cà ở đâu nữa rồi chăng.
Maehara Hiroto.
Cậu ta là vậy mà, có đếm xỉa gì đến chuyện học hành đâu. Mà có đi thì chắc hôm đó bão táp rồi.
Đúng là vậy thật, cái tên Hasegawa Tsuyoi không phải loại tốt lành gì, nhắm mắt kệ nhỏ đi.
Okuda Manami.
C-có khi nào bạn ấy bị bệnh gì đó không!? Lỡ đâu...-
Maehara Hiroto.
Không có chuyện đó đâu Okuda, cậu ta mà bị bệnh thì chỉ có do thua bạc thôi. Mà chuyện đó làm gì xảy ra chứ.
|| Nhún vai ||
Nakamura Rio.
Chán thật mà!
Nakamura thở dài chán nản.
Isogai Yuma.
Dù gì cũng là bạn cùng lớp, nghỉ học liên tục thế này thì không ổn đâu...
Không biết con nhỏ đó nghĩ gì, mà nghỉ tận hai tuần thì chắc không phải chuyện đơn giản. Đó là mấy đứa chưa quen biết Hasegawa Tsuyoi nghĩ vậy thôi.
Ngay lúc đó, cửa lớp bật mở. Thầy Koro với nụ cười tươi rói và tốc độ kinh khủng đặc trưng lao vèo vào lớp, hai xúc tu cầm một chồng giấy điểm kiểm tra dày cộp.
Biết điều, nên ai nấy về chỗ mình, ngăn nắp.
Koro-sensei.
Nào nào cả lớp, trật tự.
Koro-sensei.
Hôm nay thầy sẽ trả bài kiểm tr-
Thầy chợt liếc sang dãy bàn cuối, chỗ ngồi bị bỏ trống vẫn im lìm, cạnh bạn học tóc đỏ. Nụ cười bất biến của thầy hơi chùng xuống, rồi thầy buông một câu như thở dài:
Koro-sensei.
Nhea? Hôm nay em Hasegawa lại nghỉ à?
Cả lớp im lặng vài giây, không ai biết phải trả lời thế nào.
Kurahashi Hinano.
Bị đau dạ dày nên nghỉ ạ?
Fuwa Yuzuki.
Lôi đâu ra tin đó vậy bà? Bảo nhỏ nghỉ học do ngủ quên thì còn đáng tin hơn.
Kurahashi Hinano.
Bữa tớ thấy cậu ấy đăng status bảo gặp chuyện không hay mà...
Đương nhiên, là ai cũng biết. Hasegawa ngoài cái tính bỏ học này ra thì còn là một đứa khá nổi tiếng trên mạng xã hội.
Nhưng vấn đề là nó bịp hay nói thật.
Nakamura Rio.
Trời ơi Kurahashi ơi, cậu bị nó dắt rồi đó.
Lớp 3-E.
‷ Bà cũng vậy mà nói ai? ‷
Kurahashi Hinano.
Ủa? Vậy là Hasegawa bình thường sao?
Nakamura Rio.
Ừa, nó đăng cho vui thôi.
( ´ ▽ ` )
Akabane Karma.
Nhỏ công chúa nghỉ vì lý do đơn giản này là cả một vấn đề đó.
Sugino Tomohito.
Không phải cậu ấy đi Mỹ sao?
Lớp 3-E.
‷ Thêm một con bò... ‷
Sugino Tomohito.
Mấy bữa trước cậu ấy đăng tin đi Mỹ rồi mà..
Muramatsu Takuya.
Đùa hả trời...
Nakamura Rio.
Trời ơi, ảnh đó là từ hồi hè năm ngoái rồi mà!
Kimura Masayoshi.
Tớ còn tưởng Hasegawa-chan sống nội tâm lắm cơ.
Akabane Karma.
Heh~ ban đầu ai cũng nghĩ vậy hết trơn, cố thích nghi dần đi nhé.
Kayano Kaede.
Dắt như dắt bò...
Một tràng thở dài vang lên, đến cả thầy Koro cũng đưa xúc tu lên che miệng, cười khúc khích. Đám bò của Hasegawa Tsuyoi.
Tóm lại là ai cũng biết, Hasegawa nghỉ học với lý do không hề lành mạnh chút nào.
Lúc này, thầy Koro nhìn quanh lớp, giọng nghiêm túc hơn hẳn thường ngày:
Koro-sensei.
Dù gì thì nghỉ học liên tục thế này cũng là vấn đề lớn. Nếu cứ để mặc, em Hasegawa sẽ tụt lại phía sau và mất đi cả tương lai. Vậy nên, tan học cả lớp chúng ta sẽ cùng nhau... Kéo em ấy về lớp!!!
Lớp 3-E.
‷ Hình như ổng chưa biết tính cách của nhỏ ra sao thì phải... Thôi thì niệm phật cho ổng trước vậy. ‷
Okajima Taiga.
Gì mà tự nhiên ngầu dữ vậy ông cố!!
Kayano Kaede.
Nghe giống như đi bắt cóc quá vậy!
Akabane Karma.
Ồ nghe vui đó, nhớ cho Nagisa-kun một slot khuyên công chúa đi học nha mọi người~
Nakamura Rio.
Rồi rồi, cho cậu một slot riêng luôn đó Nagisa.
Shiota Nagisa.
K-không..- không phải!
Nakamura Rio.
Biết rồi biết rồi, đâu có ai dành công chúa với cậu đâu chứ. Yên tâm mà thể hiện nha~
Shiota Nagisa.
‷ Trời ơi... (╥_╥) ‷
Bạn học là một con nghiện.
Tiếng chuông trường reng reng vang lên, báo hiệu hết tiết cuối.
Lớp 3-E im lặng được vài giây, rồi nhao nhao đứng dậy như đàn ong vỡ tổ.
Koro-sensei.
Nhea~ tới lúc rồi mấy đứa.
Maehara Hiroto.
|| Vác cặp lên vai ||
Nào nào, xuất quân thôi. Hôm nay không đem con nhỏ đó ra ngoài ánh sáng là tôi đi bằng đầu!!
Lớp 3-E.
‷ Nghe như bắt tội phạm vậy cha. ‷
Okuda không khỏi lo lắng, suy diễn đủ thứ linh tinh.
Okuda Manami.
Có khi nào... Cậu ấy giận không? Tớ sợ ép quá thì...
Kataoka Megu.
Không sao đâu, Nakamura thân với Hasegawa mà. Với lại, nếu cứ để nhỏ trốn hoài vậy thì hỏng thật.
Sugino Tomohito.
Lỡ phải cưỡng chế thì...
Sugino cầm theo cây gậy bóng chày, dù không ai bảo đem theo...
Fuwa Yuzuki.
Cha ơi cha! Tính đi đánh giặc hả!?
Isogai Yuma.
Đâu cần phải đem vũ khí như thế chứ!?
Nakamura Rio.
Mới bị dắt có chút xíu mà cậu ta định ám sát công chúa luôn rồi.
Nakamura Rio.
Nè, coi chừng cậu ám sát công chúa là có đứa MẤT VỢ đó!
Nói xong, Nakamura liếc nhẹ sang ai đó.
Koro-sensei.
〈+1 otp đưa vào danh sách của thầy.〉
Sugino Tomohito.
Tớ biết mà, miễn cưỡng thôi.
Karma nhếch môi, bỏ tay vào túi quần.
Akabane Karma.
Tốt đó, Sugino. Nhưng khỏi lo, tôi cá là chỉ cần dụ bằng gói thuốc hay vài đồng tiền lẻ là công chúa tệ nạn tự mò ra thôi.
Kayano Kaede.
Đâu đến nỗi vậy...
Kurahashi Hinano.
Nhưng mà... Làm sao biết Hasegawa đang ở đâu?
Nakamura Rio bây giờ mới nhếch mép tự tin, lôi điện thoại ra và nhanh chóng xác định được vị trí của bạn học Hasegawa.
Nakamura Rio.
Yên tâm, năm ngoái tớ từng dụ Tsuyoi tải app định vị để còn rủ nhau đi chơi, nên bây giờ tớ biết chính xác nó đang ở đâu.
Nakamura Rio.
Công nhận tiện lợi ghê.
Cả lớp đồng loạt quay sang nhìn Rio, mắt sáng rực.
Shiota Nagisa.
‷ Cái này để chống cậu ấy đi lạc chứ gì nữa... ‷
Nakamura chìa màn hình cho cả lớp xem. Trên bản đồ, một chấm đỏ đang đứng yên ở khu vực dưới chân núi của Kunugigaoka.
Nakamura Rio.
Kìa, đứng bẹp ra đó.
Maehara Hiroto.
Xa tận chân trời gần ngay trước mắt.
Maehara Hiroto.
Rồi anh em, lên đồ.
Kayano Kaede.
Ê ê, di chuyển rồi kìa!
Yada Toka.
Sao mà đi nhanh dữ vậy!?
Chợt, dấu chấm đỏ dừng lại trước một chỗ nào đó.
Isogai Yuma.
Hình như chỗ này...
Nakamura Rio.
Biết ngay mà, chắc chắn vừa nãy đứng dưới chân núi là để chờ tớ ra về mà không thấy đâu nên mới bẻ lái ra ngoài đi kiếm quán net đây mà!
Koro-sensei.
Thôi xong, kì này hỏng thật rồi, phải uốn nắn em ấy lại mới được!!
Cả lớp ồn ào kéo nhau ra ngoài sân. Vậy là đoàn quân lớp 3-E bắt đầu xuất phát, tiếng bàn tán rộn ràng vang dọc theo con đường núi.
Sugaya Sousuke.
Không biết nhỏ phản ứng sao ha?
Yada Toka.
Tớ đoán là không đếm xỉa đến bọn mình đâu.
Nakamura Rio.
Èo chảnh gớm, phải cho nó biết tay!
Còn thầy Koro đã đi trước, bỏ lớp.
Lúc này, Karma đi bên cạnh Nagisa, huých vai cậu bạn, châm chọc.
Akabane Karma.
Nè nè Nagisa-kun, nhớ cho công chúa lời khuyên thật cảm động vào đấy nhé.
Akabane Karma.
Biết đâu khi khuyên xong công chúa thích cậu rồi sao nhỉ~?
Shiota Nagisa.
Thôi đi Karma... Sẽ không có chuyện đó đâu, đời nào Hasegawa- san sẽ thích tớ chứ...
Akabane Karma.
Vậy là cậu thừa nhận mình thích công chúa à?
Shiota Nagisa.
H-hả!? Không phải!
Akabane Karma.
Biết rồi nhé~
Shiota Nagisa.
Không phải mà...!!! (╥_╥)
Ánh hoàng hôn đỏ rực trải dài trên con dốc. Một ngày ám sát kết thúc... Và một cuộc "đột kích bạn cùng lớp" bắt đầu.
Chiều xuống, lớp 3-E kéo nhau tới một khu nào đó gần ga tàu. Biển hiệu "Cyber Paradise" sáng nhấp nháy, âm thanh leng keng leng keng phát ra liên hồi, lẫn với mùi khói thuốc nồng nặc phả ra từ cửa.
Cả đám học sinh đứng túm tụm ngoài vỉa hè, mặt vừa háo hức vừa chán chường.
Fuwa Yuzuki.
Đâu có ngờ...
Sugino Tomohito.
Có nên xông vô không?
Ngay lúc đó, cả lớp nghe tiếng xào xạc từ bụi cây đối diện. Khi nhìn kĩ lại, thì thấy... Một cái bụi cây đang rung lên.
Một xúc tu vàng ló ra, phải nói là một cái bao tay màu trắng, kéo nhẹ cành lá. Và thế là nguyên bộ mặt thầy•đã hóa trang•Koro lấp ló trong lùm.
Kayano Kaede.
Thầy ơi, hóa trang thế chỉ càng khả nghi thêm thôi!
Koro-sensei [đã hóa trang].
Suỵt! Thầy đang thực hiện nhiệm vụ giám sát tuyệt mật. Học sinh của chúng ta vẫn chưa di chuyển khỏi máy số 21!
Okuda Manami.
Nếu để ai đó thấy cảnh này thì ngại chết mất...
Nakamura Rio.
Để người đi đường nhìn thấy chỉ tưởng bọn mình đang hội đồng ai đó thôi.
Đám học sinh xúm xít bàn tán, không ai chịu vào. Bởi vì tất cả đều biết, chạm mặt Hasegawa Tsuyoi trong hang ổ thì thể nào cũng bị ăn chửi hoặc bị phớt lờ.
Kurahashi Hinano.
Giờ sao...?
Fuwa Yuzuki.
Để thầy Koro vô chắc chắn sẽ phản tác dụng, tụi mình thì cậu ấy sẽ làm ngơ, còn lớp trưởng gương mẫu thì cậu ta sẽ lợi dụng với Nakamura thì...
Nakamura Rio.
Sẽ hứa cho cố vô rồi mai lại nghỉ học tiếp.
┐(´ー`)┌
Isogai Yuma.
Có cần phải nói vậy không...
Fuwa Yuzuki.
Ai thích hợp nhất nhỉ?
Akabane Karma.
Chỉ có người đó thôi, nhỉ~?
|| Nhếch mép ||
Nói xong, hàng loạt ánh mắt đều đổ dồn vào một người...
Shiota Nagisa.
Sao lại nhìn tớ!?
Koro-sensei [đã hóa trang].
Nhea~ đúng rồi, chỉ có em là phù hợp nhất để khuyên Hasegawa thôi đó.
Nakamura Rio.
Cơ hội ngàn vàng đó!
Karma tiến tới khoác vai Nagisa, nói đủ cả hai nghe.
Akabane Karma.
Đi đi Nagisa-kun, đây không phải là cơ hội để cậu tăng điểm cộng trong mắt công chúa sao?
Shiota Nagisa.
N-nhưng...- nhưng..
Akabane Karma.
Đi đi!
|| Đẩy Nagisa về phía trước ||
Maehara Hiroto.
Chỉ có ông mới là đứa khiến Hasegawa chịu nghe thôi đó! Mạnh mẽ lên!
Nakamura Rio.
‷ Chứ không phải do nó còn nợ tiền hả? ‷
Nagisa nuốt khan, quay sang nhìn cửa quán nét, tiếng máy móc inh ỏi vọng ra. Bầu không khí xung quanh lũ bạn thì nháo nhào, hò hét khích lệ. Còn thêm ông thầy đang cố ghép đôi cậu với bạn học Hasegawa nữa!
Koro-sensei [đã hóa trang].
Nhea~
Koro-sensei [đã hóa trang].
Koro-sensei [đã hóa trang].
Nếu thành công thì nguyên tuần này không có bài tập nha~
Lớp 3-E.
Đi vô trỏng lôi đầu nó ra liền!!!
Nagisa hít một hơi dài, mặt đỏ như gấc, rồi bước từng bước vào trong, trong tiếng hú hét cổ vũ của cả lớp.
Một chút chân thành.
Nagisa nhẹ nhàng đẩy cửa tiệm net, một luồng hơi lạnh máy lạnh pha lẫn mùi thuốc lá, mùi mì gói bốc lên nồng nặc. Tiếng bấm chuột lạch cạch, tiếng phím cạch cạch xen kẽ tiếng hét trong game vọng khắp phòng.
Nagisa nuốt nước bọt, trong không gian tối om chỉ sáng bằng ánh đèn màn hình, cậu lia mắt tìm bóng hình của một người con gái.
Shiota Nagisa.
‷ Là cậu ấy! ‷
Nagisa tiến thêm vài bước, tiếng giày vang khẽ trên sàn lát gạch. Cậu đứng ngay cạnh máy của Tsuyoi, hơi khom người xuống để ngang tầm mắt với nó.
Một bóng dáng quen thuộc ngồi gục ra ghế, tóc đen dài, xõa che nửa khuôn mặt. Đôi mắt tím lờ đờ lấp ló sau ánh sáng màn hình, trên miệng còn ngậm... Que kẹo nhưng mùi thuốc lá thì ám rõ mồn một.
Shiota Nagisa.
Hasegawa-san...
Nó hờ hững ngẩng lên, ánh mắt nặng trĩu, lướt qua Nagisa như thể nhìn xuyên qua một npc trong game.
Hasegawa Tsuyoi.
...Nagisa? Sao cậu ở đây?
Giọng lè nhè, chậm chạp, y như thể cậu vừa phá giấc ngủ trưa của nó.
Shiota Nagisa.
|| Lúng túng ||
Hasegawa-san... Cậu nghỉ học cả tháng rồi, lớp lo lắm. Tụi mình... Tới để đưa cậu về.
Tsuyoi chống cằm, tay kia vẫn bấm chuột. Ánh sáng màn hình phản chiếu trong đôi mắt tím, không hề có một tia áy náy.
Hasegawa Tsuyoi.
Đi học? Tôi vừa gank được team bên kia lv 30 đó, quan trọng hơn nhiều.
Nó phẩy tay, ra vẻ lười biếng.
Hasegawa Tsuyoi.
Cậu về nói lại với Rio giùm, tôi còn sống, không đi Mỹ, cũng chả bị bắt. Chỉ là học chán quá, không hứng, thế thôi.
Hasegawa Tsuyoi lại vào trận.
Shiota Nagisa.
‷ Làm sao bây giờ... ‷
Nagisa liếc về phía cửa, cầu cứu.
Lớp ồn ào ngoài cửa kính, dí sát mắt nhìn vào, có mấy đứa còn cầm điện thoại quay lại...
Ngay khi Nagisa bước vô tiệm net, bên ngoài cả lớp 3-E bỗng hóa thành sở thú, ngồi chồm hổm trước cửa kính.
Đứa nào đứa nấy dí sát điện thoại vào, camera mở sẵn, hừng hực chờ "giây phút lịch sử."
Sugino Tomohito.
Nhìn như phim thanh xuân vườn trường! Cảnh hot giữa Nagisa với Hasegawa nè!
Kayano Kaede.
Nagisa dũng cảm ghê.
Okuda Manami.
Nhưng mà Hasegawa-san nhìn dữ quá... Lỡ nổi cáu thì sao?
Sugino Tomohito.
Chắc không đâu...
Trong lúc cả bọn hí hửng, thì ánh mắt Nagisa từ trong phòng bất giác lia ra cửa, nhìn thẳng ra nhóm bạn như cầu cứu.
Cậu căng thẳng thấy rõ, môi mấp máy "giúp tớ với..."
Cả bọn nín bặt, một nhịp lặng.
Áp lực nặng trĩu đè xuống.
Rồi đột nhiên, một giọng vù vù vang lên ngay sau lưng:
Koro-sensei [đã hóa trang].
Nagisa không đấu súng, cũng không dùng dao. Em ấy đang thử một nhát ám sát bằng tấm lòng.
Cả lớp giật mình quay lại. Thầy Koro, vẫn trong bộ ngụy trang, đang nghiêm túc đến bất thường, các xúc tu chắp sau lưng như giảng đạo.
Koro-sensei [đã hóa trang].
Các em, có những con người không thể bị kéo trở lại bằng sức mạnh hay luật lệ. Nếu chúng ta ép buộc, gò bó quá mức sẽ chỉ càng đẩy họ ra xa hơn. Đặc biệt là kiểu người như em Hasegawa.
Cả lớp lặng đi, chăm chú.
Koro-sensei [đã hóa trang].
Người như em ấy... Vốn chẳng hề ghét học, cũng chẳng hề ghét ai. Chỉ là em ấy không thấy lý do gì để gắn bó. Nếu không cho thấy được rằng sự hiện diện của em ấy thật sự quan trọng, thì mọi lời khuyên, mọi tiếng nói sẽ chỉ là tiếng gió thoảng.
Lớp 3-E.
‷ Sao ổng rành dữ vậy...? ‷
Kurahashi Hinano.
Vậy... Chúng ta nên làm gì ạ?
Koro-sensei [đã hóa trang].
Đơn giản thôi, đưa tay ra, không phải để lôi kéo bằng sức, mà để cho em ấy thấy vẫn còn có nơi để nắm lấy. Các em hiểu chứ?
Koro-sensei [đã hóa trang].
Một sát thủ giỏi không chỉ dùng dao. Các em phải biết, đôi khi, một trái tim chân thành còn sắc bén hơn bất kỳ lưỡi kiếm nào.
Ánh mắt cả lớp thoáng sáng lên.
Ngay lúc ấy, Karma đứng khoanh tay, khóe miệng cong cong, Không nói lớn, chỉ khẽ mấp máy môi, đủ cho Nagisa bên trong liếc thấy.
Cả lớp nhìn theo, không còn nháo nhào như lúc đầu nữa. Ai cũng nín thở, chờ xem cậu bạn tóc xanh nhỏ bé sẽ dùng "vũ khí" gì để chạm tới Hasegawa Tsuyoi.
Trong quán, khi liếc ra ngoài cầu cứu. Nagisa đã thấy một tín hiệu do Karma nhắc nhở cậu.
Akabane Karma.
〈 Chân thành vào. 〉
Nagisa quyến tâm, không lùi. Cậu nhìn thẳng vào đôi mắt lờ đờ kia, kiên nhẫn mà không hề trách móc.
Shiota Nagisa.
Nếu cậu thật sự thấy vui khi ở đây, thì tớ không ép. Nhưng... Hasegawa-san, tụi tớ lo cho cậu là sự thật, không phải chỉ một mình Nakamura thôi đâu, mà là cả lớp và tớ cũng vậy.
Ngón tay nó khựng lại trên chuột. Nhưng chỉ một thoáng, cô lại bấm tiếp, miệng cười nhạt.
Hasegawa Tsuyoi.
Lo cái gì, tôi có chết đâu. Ăn ngủ trong quán net còn sung sướng hơn học hành trên núi nhiều.
Hasegawa Tsuyoi.
Đỡ phải thấy mặt lão già hiệu trưởng chết tiệt kia, đỡ hơn phải nghe bọn điên lảm nhảm về vụ học hành, mệt nhức cả óc.
Nagisa mím môi, hít một hơi, cậu siết nhẹ tay thành nắm.
Shiota Nagisa.
Không phải chuyện sống hay chết! Chỉ là... Nếu cậu biến mất khỏi lớp, thì lớp sẽ trống một chỗ. Và tớ cũng vậy... Tớ cũng thấy trống một chỗ. Tớ không muốn quen biết một Hasegawa Tsuyoi chỉ còn tồn tại sau cái màn hình máy tính, sống qua ngày chỉ để trốn tránh sự hèn nhát của chính mình.
Câu nói ấy, giọng Nagisa nhỏ nhẹ nhưng từng câu như chắc nịch.
Trong vài giây, màn hình vẫn sáng, tiếng nhân vật trong game chết "tạch" một cái.
Thông báo "Game Over" hiện đỏ chói.
Hasegawa Tsuyoi.
‷ Đm... ‷
Nó ngả người ra ghế, thở dài, mắt hướng lên trần nhà. Nhưng khóe môi hơi cong, như đang giấu đi gì đó.
Hasegawa Tsuyoi.
Nagisa này, cậu thật sự rất phiền đó. Biết không?
Nagisa hơi giật mình, nhưng không phản bác. Cậu chỉ gật đầu.
Shiota Nagisa.
Ừm, tớ biết. Nếu để cậu chịu bước ra ngoài cùng tụi tớ thì tớ sẵn sàng phiền thêm nữa.
Ánh mắt tím lờ đờ lại thoáng sáng lên khi nhìn về phía Nagisa.
Hasegawa Tsuyoi.
Thôi được, nghe cậu.
Hasegawa Tsuyoi.
Nhưng không hứa là sẽ đi học đầy đủ đâu.
Shiota Nagisa.
H-hả!? Ơ kìa!?
Nó đứng dậy, đi ngang qua Nagisa. Cậu nhìn theo bóng lưng mà khẽ bối rối, nó chợt quay lại nhìn cậu.
Hasegawa Tsuyoi.
Với lại, học chung với loại người như cậu cũng khá thú vị đấy.
Shiota Nagisa.
G-gì chứ...!!! ///////
Nó nhếch mép, quay lưng bỏ đi.
Cửa kính "két" một tiếng mở ra. Hasegawa Tsuyoi lười nhác bước ra, tóc đen rũ che nửa gương mặt, đôi mắt tím vẫn ánh vẻ mệt mỏi bất cần. Nhưng chỉ riêng việc cô xuất hiện ngoài ánh đèn đường thôi cũng đủ khiến cả lớp 3-E nổ tung.
Lớp 3-E.
OAAAAAAA!!!!! HASEGAWA!!!!!!
Nakamura nhào tới, siết chặt tay bạn thân, gào toáng:
Nakamura Rio.
Cuối cùng cũng chịu ló cái mặt ra rồi! Cái con nhỏ này!!
Maehara Hiroto.
Chắc chắn!! Chắc chắn tối nay bão lớn!!!
Hasegawa Tsuyoi.
Ồn ào quá, điếc tai vãi.
|| Ngoáy tai ||
Mấy đứa khác thì reo hò, đập tay nhau bôm bốp như vừa thắng lớn trong trò chơi. Ngay cả thầy Koro cũng xúc động lau nước mắt bằng tám cái khăn giấy cùng lúc.
Koro-sensei [đã hóa trang].
Huhuhu~! Thầy hạnh phúc quá đi! Cuộc chiến giải cứu học sinh thành công mỹ mãn rồi~!
Koro-sensei [đã hóa trang].
Trong lúc đó, Nagisa mới bước ra, gương mặt cậu vẫn còn vương nét bối rối, đầu óc thì quay cuồng với từng câu nói vừa nãy của nó.
Ngay lập tức, Sugino và Karma đã nhào tới, mỗi đứa khoác một bên vai cậu, miệng cười gian.
Sugino Tomohito.
Nagisa~ khai thật đi, cậu đã nói gì trong đó vậy? Sao Hasegawa tự dưng chịu đi ra thế~?
Akabane Karma.
Đúng đó~ phải chăng là một lời "tỏ tình ngọt ngào ♡"?
Nagisa mặt đỏ bừng, tay quơ loạn xạ.
Shiota Nagisa.
Không...! Không phải như mấy cậu nghĩ đâu!! Tớ chỉ nói thật lòng thôi...!!!!
Akabane Karma.
Heh~ thật lòng của cậu là tình yêu ngọt ngào dành cho công chúa sao? Nagisa-kun~?
|| Nói nhỏ đủ hai người nghe ||
Shiota Nagisa.
Không phải mà!!!!!!!!
Câu nói vừa rơi ra thì cả bọn càng hú hét lớn hơn, khoác vai lôi cậu đi như thể vừa vớ được chuyện cười để trêu cả tuần.
Ánh mắt tím lười nhác liếc thoáng về phía Nagisa, rồi lại quay đi, như chưa từng có gì xảy ra.
Koro-sensei [đã hóa trang].
Nhea~ chào mừng em quay trở lại nhé Hasegawa-chan~
Koro-sensei [đã hóa trang].
Sao thế em~?
Hasegawa Tsuyoi.
Ông là ai vậy?
Koro-sensei [đã hóa trang].
. . .
Download MangaToon APP on App Store and Google Play